Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 530: Hoa lan cánh sen (*tạm thời chỉ biết tên nó là vậy thôi chứ chưa chắc chắn mọi người ơi)
Người dẫn chương trình đã sớm bước lên sân khấu, nở một nụ cười, nói: "Đó quả là một màn trình diễn tuyệt vời."
Hạ Lăng vẫn có một chút choáng ngợp. Trong sự nghiệp ca sĩ của cô, hai kiếp cộng lại đều rất điên cuồng. Cô đời trước đã thành thói quen cá nhân luôn kiêu ngạo nhất ngất trời, không bao giờ cùng muốn đứng cùng với ai trên sân khấu, chứ đừng nói gì đến việc khen, nâng đỡ ai đó. Trong kiếp này, đây chính là lần thứ hai ở cùng một sân khấu với những người khác.
Lần trước là cùng Bạch Mộ Dung. Nó không có tính cạnh tranh lắm. Sự nhượng bộ cuối cùng của cô đã khiến Bạch Mộ Dung tỏa sáng, không thua kém cô. Nhưng lần này, để giành chiến thắng, cô đã áp đảo Tần Tử Phong. Cô không biết nói như thế nào trong trường hợp này.
Nếu cô nói cô may mắn thì lại khiến cô phụ lòng những nỗ lực của mình nhưng ca ngợi Tần Tử Phong hát cũng hay sẽ bị người khác tưởng rằng cô là đang châm chọc.
Vẻ mặt cô bối rối, cả người ở trong trạng thái lúng túng. Cho đến thời điểm này, một thoáng cô lộ ra một phần sự ngây thơ của một cô gái 20 tuổi nên có, như thể con phượng hoàng trên sân khấu lúc nãy chỉ là ảo ảnh.
Tần Tử Phong có chút không vui trong lòng, thấy thật khó chịu, tất cả nỗi buồn của anh trở thành tiếng thở dài. Anh ta cảm thấy rằng mình đọ sức với Hạ Lăng như tự đào hố chôn mình vậy. Hơn nữa còn bị sự khôn ngoan của Bạch Mộ Dung lừa. Anh ta nghi ngờ rằng Bạch Mộ Dung liệu có cùng nghi hoặc như chính anh ta sau khi đã tưng cùng trên sân khấu với cô. Rốt cuộc kỹ năng của cô tự nhiên tiến bộ mà có hay là đang kiềm chế, giấu toàn bộ kỹ năng không thể hiện hết ra?
Bạch Mộ Dung - anh ta thậm chí còn muốn tìm ai đó để dò xét cô lần nữa.
Tần Tử Phong im lặng nghiến răng, trong lòng nguyền rủa Bạch Mộ Dung. Ngoài mặt, anh ta vẫn phải thể hiện sự quý phái, bình tĩnh cứu vớt trận thua vừa nãy: "Tôi thua. Diệp Tinh Lăng cô thật lợi hại. "Anh ấy đã thua một cách tâm phục, khẩu phục, thừa nhận luôn điều đó không hổ danh anh ấy có biệt danh là" Tần Soái". Anh ấy thực sự là một người có soái khí rất nam tính.
"Tần Soái tuy thua nhưng anh ấy vẫn rất khí phách, đẹp trai a." Một khán giả nói.
"Đúng vậy a, đúng vậy a, ngay cả khi Tần Soái thua, tôi vẫn luôn là fan của anh ấy."
"Tần Soái, tôi muốn sinh con cho anh!" Một số fan nữ điên cuồng hét lên.
"Tần Soái! Tần Soái là người rất uy vũ!" Fans nữ điên cuồng hơn nữa.
Hạ Lăng cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những câu nói này. Có vẻ như cô đã không quá làm hỏng hình ảnh của Tần Tử Phong trong mắt fan hâm mộ. Một nụ cười vô cùng thoải mái nở trên khuôn mặt cô.
Tần Tử Phong đã dấn thân vào giới ca sĩ nhiều năm, anh ấy có khả năng nhìn mặt mà đoán bên lòng. Thấy cô như vậy, thực chất cũng đoán được những gì cô ấy nghĩ trong lòng. Một chút oán giận cuối cùng đối với cô gái này cũng không còn. Hát tốt hơn anh không phải là lỗi của cô ấy. Ngược lại cô có nhân phẩm tốt. Ngay cả khi cô giành chiến thắng, cũng lo lắng cho đối thủ của mình.
Trong lòng Tần Tử Phong có chút ấm áp. Năm này qua năm khác, anh giống như bao nghệ sĩ khác luôn muốn vượt qua người khác. Thực sự có thể lo lắng cho một người không liên quan đến mình trong cái giới nghệ sĩ này là rất hiếm. Cô gái nhỏ này thực sự là một báu vật.
Anh ta không biết, nếu đổi cô thành Hạ Lăng của kiếp trước thì không thể có loại chuyện như thế này!
Đời trước Hạ Lăng ngang ngược hận như không thể đắc tội hết tất cả mọi người. Khi cô thắng, cô không bao giờ biết kiềm chế, cao cao tại thượng nhưng không nói đểu, khinh bỉ đã là rất tốt rồi. Ngay cả trong kiếp này, khi cạnh tranh với người mình ghét, cô không nương tay mà đạp người kia xuống vũng bùn hết lần này đến lần khác.Chỉ có một số ít người có thể nhận được sự nhân nhượng của cô.
Người dẫn chương trình nghe Tần Tử Phong thừa nhận, có phần ca ngợi anh ta vì sự vĩ đại, liêm khiết của mình. Lại hỏi Hạ Lăng: "Diệp Tinh Lăng, chúng tôi và mọi người có mặt ở đây có rất nhiều người không nghĩ rằng cô sẽ giành chiến thắng. Không biết bây giờ cô đang nghĩ gì?."
Hạ Lăng tiếp lời, cô cẩn thận suy nghĩ từng lời lẽ: "Uh! Tôi thật sự thích giọng hát của Tần Soái, rất ít người có thể hát theo phong cách này, để sự hợp nhất giữa các yếu tố hòa hợp, rất đặc biệt. Nếu có cơ hội, hy vọng có thể cùng anh ấy để thảo luận về nó."
Chỉ một lời nhận xét, Tần Tử Phong nội tâm dậy sóng.
Cô gái trước mặt anh thực sự hiểu âm nhạc, cô ấy thực sự không có chút gì là giả tạo. Bởi vì điều này, anh biết rằng cô thực sự đánh giá cao anh. Sự cộng hưởng, hưởng ứng âm nhạc đến từ tâm hồn không liên quan gì đến địa vị.
"Được rồi, một lời đã định." Tần Tử Phong nói. Anh không thể chờ đợi để có thể được thảo luận với cô ấy.
Một trận đấu ly kỳ, căng thẳng đã kết thúc trong hòa bình.
Mọi người đều vui vẻ.
Khán giả dưới sân khấu lại cổ vũ và chúc mừng Hạ Lăng vì đã giành chiến thắng cuối cùng.
Người dẫn chương trình nói vui: "Nhân tiện, Tần Soái, anh đã nói trước đó rằng nếu Tiểu Lăng giành chiến thắng, sẽ có một món quà tặng cho cô ấy, tôi có thể biết món quà đó là gì không? "
Tần Tử Phong thấy mình thật ngu ngốc, anh ta đã quên mất những gì anh ta đã nói. Khi anh ta tham chiến, anh ta không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thua. Món quà hay thứ gì đó chỉ là lời biện minh để thi đấu. Làm thế nào có thể có sự chuẩn bị trước?
Anh ta có vẻ khó xử, nghĩ tới nghĩ lui và cuối cùng như nghĩ ra một điều gì đó: "Gần đây tôi có một chậu Lan cánh sen rất tốt. Đúng lúc tôi sẽ tặng cho Tiểu Lăng a... Hoa thơm tặng mỹ nhân." Sở thích của anh là sưu tầm hoa lan quý, nhiều người hâm mộ biết rằng khi anh mang hoa lan cánh sen - đối với anh là một báu vật ra tặng thì đó là một sự ưu ái.
"Diệp Tinh Lăng thực sự đã làm được!", một người nào đó nói trong nhóm các siêu sao lên tiếng "Tử Phong rất keo kiệt. Khi tôi đến nhà anh ấy lần trước, anh ấy đã không đồng ý cho tôi chạm vào hoa lan của anh ấy. Nhưng với cô ấy lại hào phóng như vậy, anh ta tặng hẳn một chậu hoa lan cánh sen. "
Bạch Mộ Dung cũng đã nghe về việc sở thích của Tần Tử Phong. Người ta nói rằng số tiền anh ta kiếm được từ buổi hòa nhạc đã được ném hết vào mấy cây hoa lan. Thế nên đến giờ vẫn không kiếm được vợ. Anh cũng nghe nói rằng hoa lan cánh sen mà anh ấy nhận được gần đây rất đẹp và anh đã đắc chí kể cho bạn bè nghe đi nghe lại trong một khoảng thời gian dài.
Người dẫn chương trình cũng nói một cách ganh tị: "Tiểu Lăng thực sự may mắn."
Hạ Lăng cười nhẹ và cảm ơn anh.
Cuộc thi cuối cùng đã kết thúc suôn sẻ. Và có một người chơi đầu tiên trong lịch sử lễ hội âm nhạc đã chiến thắng từ đầu đến cuối lập kỷ lục mới. Bao gồm cả vòng cuối cùng hát song ca của cô với Tần Tử Phong, món quà hoa lan cánh sen. Tất cả đã trở thành một câu chuyện kể tuyệt đẹp.
Sự nổi tiếng của Hạ Lăng tăng vọt trên mọi phương tiện truyền thông. Và đúng như dự đoán, cô đứng trên bục vinh quang của lễ hội. Trong tất cả các ca sĩ đứng trên sân khấu kết thúc, cô đáng chú ý nhất bởi vì cuộc thi đấu quá huyền thoại. Giờ cô là nhân vật trung tâm. Nhiều hào quang bí ẩn được bao quanh làm cho nhiều phóng viên luôn ưu ái cho cô chiếm nhiều khung hình.
Lễ hội âm nhạc đã kết thúc.
Chị Mạch Na nói về vụ thu hoạch này: "Không sai, phản ứng của thị trường rất tốt! Danh tiếng của em trước khi tham gia vào lễ hội âm nhạc từ tai tiếng nay đã trở thành lời khen ngợi, sự yêu mến của nhiều người hâm mộ. Ngay cả cuộc hôn nhân của em với Bùi Tử Hoành cũng có nhiều người thông cảm. Có một số cũng chúc phúc cho em và Boss của chúng ta bên nhau dài lâu!"
Hạ Lăng bình tĩnh. Những thứ này đều là không là gì đối với cô. Ích lợi nhất mà cô đạt được là chà đạp Hạ Vũ. Hạ Vũ bây giờ bị chế giễu mỗi ngày, đã khiến cô ta không dám xuất hiện ở ngoài. Ngay cả các chương trình quảng cáo, Weibo chính thức cũng đã dừng hoạtđộng. Sợ rằng cô ta sẽ phải mất một thời gian dài mới có thể đối phó với nó. Cũng không biết liệu có thể phục hồi được không?
Nhưng còn một thứ khác mà cô nhận được qua lễ hội này đó chính là hoa lan cánh sen.
- -------------------
Người dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @nguyễn Quynh Anh
- ------------------
Hạ Lăng vẫn có một chút choáng ngợp. Trong sự nghiệp ca sĩ của cô, hai kiếp cộng lại đều rất điên cuồng. Cô đời trước đã thành thói quen cá nhân luôn kiêu ngạo nhất ngất trời, không bao giờ cùng muốn đứng cùng với ai trên sân khấu, chứ đừng nói gì đến việc khen, nâng đỡ ai đó. Trong kiếp này, đây chính là lần thứ hai ở cùng một sân khấu với những người khác.
Lần trước là cùng Bạch Mộ Dung. Nó không có tính cạnh tranh lắm. Sự nhượng bộ cuối cùng của cô đã khiến Bạch Mộ Dung tỏa sáng, không thua kém cô. Nhưng lần này, để giành chiến thắng, cô đã áp đảo Tần Tử Phong. Cô không biết nói như thế nào trong trường hợp này.
Nếu cô nói cô may mắn thì lại khiến cô phụ lòng những nỗ lực của mình nhưng ca ngợi Tần Tử Phong hát cũng hay sẽ bị người khác tưởng rằng cô là đang châm chọc.
Vẻ mặt cô bối rối, cả người ở trong trạng thái lúng túng. Cho đến thời điểm này, một thoáng cô lộ ra một phần sự ngây thơ của một cô gái 20 tuổi nên có, như thể con phượng hoàng trên sân khấu lúc nãy chỉ là ảo ảnh.
Tần Tử Phong có chút không vui trong lòng, thấy thật khó chịu, tất cả nỗi buồn của anh trở thành tiếng thở dài. Anh ta cảm thấy rằng mình đọ sức với Hạ Lăng như tự đào hố chôn mình vậy. Hơn nữa còn bị sự khôn ngoan của Bạch Mộ Dung lừa. Anh ta nghi ngờ rằng Bạch Mộ Dung liệu có cùng nghi hoặc như chính anh ta sau khi đã tưng cùng trên sân khấu với cô. Rốt cuộc kỹ năng của cô tự nhiên tiến bộ mà có hay là đang kiềm chế, giấu toàn bộ kỹ năng không thể hiện hết ra?
Bạch Mộ Dung - anh ta thậm chí còn muốn tìm ai đó để dò xét cô lần nữa.
Tần Tử Phong im lặng nghiến răng, trong lòng nguyền rủa Bạch Mộ Dung. Ngoài mặt, anh ta vẫn phải thể hiện sự quý phái, bình tĩnh cứu vớt trận thua vừa nãy: "Tôi thua. Diệp Tinh Lăng cô thật lợi hại. "Anh ấy đã thua một cách tâm phục, khẩu phục, thừa nhận luôn điều đó không hổ danh anh ấy có biệt danh là" Tần Soái". Anh ấy thực sự là một người có soái khí rất nam tính.
"Tần Soái tuy thua nhưng anh ấy vẫn rất khí phách, đẹp trai a." Một khán giả nói.
"Đúng vậy a, đúng vậy a, ngay cả khi Tần Soái thua, tôi vẫn luôn là fan của anh ấy."
"Tần Soái, tôi muốn sinh con cho anh!" Một số fan nữ điên cuồng hét lên.
"Tần Soái! Tần Soái là người rất uy vũ!" Fans nữ điên cuồng hơn nữa.
Hạ Lăng cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những câu nói này. Có vẻ như cô đã không quá làm hỏng hình ảnh của Tần Tử Phong trong mắt fan hâm mộ. Một nụ cười vô cùng thoải mái nở trên khuôn mặt cô.
Tần Tử Phong đã dấn thân vào giới ca sĩ nhiều năm, anh ấy có khả năng nhìn mặt mà đoán bên lòng. Thấy cô như vậy, thực chất cũng đoán được những gì cô ấy nghĩ trong lòng. Một chút oán giận cuối cùng đối với cô gái này cũng không còn. Hát tốt hơn anh không phải là lỗi của cô ấy. Ngược lại cô có nhân phẩm tốt. Ngay cả khi cô giành chiến thắng, cũng lo lắng cho đối thủ của mình.
Trong lòng Tần Tử Phong có chút ấm áp. Năm này qua năm khác, anh giống như bao nghệ sĩ khác luôn muốn vượt qua người khác. Thực sự có thể lo lắng cho một người không liên quan đến mình trong cái giới nghệ sĩ này là rất hiếm. Cô gái nhỏ này thực sự là một báu vật.
Anh ta không biết, nếu đổi cô thành Hạ Lăng của kiếp trước thì không thể có loại chuyện như thế này!
Đời trước Hạ Lăng ngang ngược hận như không thể đắc tội hết tất cả mọi người. Khi cô thắng, cô không bao giờ biết kiềm chế, cao cao tại thượng nhưng không nói đểu, khinh bỉ đã là rất tốt rồi. Ngay cả trong kiếp này, khi cạnh tranh với người mình ghét, cô không nương tay mà đạp người kia xuống vũng bùn hết lần này đến lần khác.Chỉ có một số ít người có thể nhận được sự nhân nhượng của cô.
Người dẫn chương trình nghe Tần Tử Phong thừa nhận, có phần ca ngợi anh ta vì sự vĩ đại, liêm khiết của mình. Lại hỏi Hạ Lăng: "Diệp Tinh Lăng, chúng tôi và mọi người có mặt ở đây có rất nhiều người không nghĩ rằng cô sẽ giành chiến thắng. Không biết bây giờ cô đang nghĩ gì?."
Hạ Lăng tiếp lời, cô cẩn thận suy nghĩ từng lời lẽ: "Uh! Tôi thật sự thích giọng hát của Tần Soái, rất ít người có thể hát theo phong cách này, để sự hợp nhất giữa các yếu tố hòa hợp, rất đặc biệt. Nếu có cơ hội, hy vọng có thể cùng anh ấy để thảo luận về nó."
Chỉ một lời nhận xét, Tần Tử Phong nội tâm dậy sóng.
Cô gái trước mặt anh thực sự hiểu âm nhạc, cô ấy thực sự không có chút gì là giả tạo. Bởi vì điều này, anh biết rằng cô thực sự đánh giá cao anh. Sự cộng hưởng, hưởng ứng âm nhạc đến từ tâm hồn không liên quan gì đến địa vị.
"Được rồi, một lời đã định." Tần Tử Phong nói. Anh không thể chờ đợi để có thể được thảo luận với cô ấy.
Một trận đấu ly kỳ, căng thẳng đã kết thúc trong hòa bình.
Mọi người đều vui vẻ.
Khán giả dưới sân khấu lại cổ vũ và chúc mừng Hạ Lăng vì đã giành chiến thắng cuối cùng.
Người dẫn chương trình nói vui: "Nhân tiện, Tần Soái, anh đã nói trước đó rằng nếu Tiểu Lăng giành chiến thắng, sẽ có một món quà tặng cho cô ấy, tôi có thể biết món quà đó là gì không? "
Tần Tử Phong thấy mình thật ngu ngốc, anh ta đã quên mất những gì anh ta đã nói. Khi anh ta tham chiến, anh ta không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thua. Món quà hay thứ gì đó chỉ là lời biện minh để thi đấu. Làm thế nào có thể có sự chuẩn bị trước?
Anh ta có vẻ khó xử, nghĩ tới nghĩ lui và cuối cùng như nghĩ ra một điều gì đó: "Gần đây tôi có một chậu Lan cánh sen rất tốt. Đúng lúc tôi sẽ tặng cho Tiểu Lăng a... Hoa thơm tặng mỹ nhân." Sở thích của anh là sưu tầm hoa lan quý, nhiều người hâm mộ biết rằng khi anh mang hoa lan cánh sen - đối với anh là một báu vật ra tặng thì đó là một sự ưu ái.
"Diệp Tinh Lăng thực sự đã làm được!", một người nào đó nói trong nhóm các siêu sao lên tiếng "Tử Phong rất keo kiệt. Khi tôi đến nhà anh ấy lần trước, anh ấy đã không đồng ý cho tôi chạm vào hoa lan của anh ấy. Nhưng với cô ấy lại hào phóng như vậy, anh ta tặng hẳn một chậu hoa lan cánh sen. "
Bạch Mộ Dung cũng đã nghe về việc sở thích của Tần Tử Phong. Người ta nói rằng số tiền anh ta kiếm được từ buổi hòa nhạc đã được ném hết vào mấy cây hoa lan. Thế nên đến giờ vẫn không kiếm được vợ. Anh cũng nghe nói rằng hoa lan cánh sen mà anh ấy nhận được gần đây rất đẹp và anh đã đắc chí kể cho bạn bè nghe đi nghe lại trong một khoảng thời gian dài.
Người dẫn chương trình cũng nói một cách ganh tị: "Tiểu Lăng thực sự may mắn."
Hạ Lăng cười nhẹ và cảm ơn anh.
Cuộc thi cuối cùng đã kết thúc suôn sẻ. Và có một người chơi đầu tiên trong lịch sử lễ hội âm nhạc đã chiến thắng từ đầu đến cuối lập kỷ lục mới. Bao gồm cả vòng cuối cùng hát song ca của cô với Tần Tử Phong, món quà hoa lan cánh sen. Tất cả đã trở thành một câu chuyện kể tuyệt đẹp.
Sự nổi tiếng của Hạ Lăng tăng vọt trên mọi phương tiện truyền thông. Và đúng như dự đoán, cô đứng trên bục vinh quang của lễ hội. Trong tất cả các ca sĩ đứng trên sân khấu kết thúc, cô đáng chú ý nhất bởi vì cuộc thi đấu quá huyền thoại. Giờ cô là nhân vật trung tâm. Nhiều hào quang bí ẩn được bao quanh làm cho nhiều phóng viên luôn ưu ái cho cô chiếm nhiều khung hình.
Lễ hội âm nhạc đã kết thúc.
Chị Mạch Na nói về vụ thu hoạch này: "Không sai, phản ứng của thị trường rất tốt! Danh tiếng của em trước khi tham gia vào lễ hội âm nhạc từ tai tiếng nay đã trở thành lời khen ngợi, sự yêu mến của nhiều người hâm mộ. Ngay cả cuộc hôn nhân của em với Bùi Tử Hoành cũng có nhiều người thông cảm. Có một số cũng chúc phúc cho em và Boss của chúng ta bên nhau dài lâu!"
Hạ Lăng bình tĩnh. Những thứ này đều là không là gì đối với cô. Ích lợi nhất mà cô đạt được là chà đạp Hạ Vũ. Hạ Vũ bây giờ bị chế giễu mỗi ngày, đã khiến cô ta không dám xuất hiện ở ngoài. Ngay cả các chương trình quảng cáo, Weibo chính thức cũng đã dừng hoạtđộng. Sợ rằng cô ta sẽ phải mất một thời gian dài mới có thể đối phó với nó. Cũng không biết liệu có thể phục hồi được không?
Nhưng còn một thứ khác mà cô nhận được qua lễ hội này đó chính là hoa lan cánh sen.
- -------------------
Người dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @nguyễn Quynh Anh
- ------------------