Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 474: Qua Đêm
Bà nội lúc này mới thở dài một hơi.
Cũng không phải vì mình có thể ở lại chỗ này, mà là phát hiện Tiểu Lăng trong nhà này địa vị cũng không thấp, ít nhất không thấp như bà nghĩ trước đây, vì vậy, an tâm.
Bà nói: “ Nếu con không chê ta một bà lão mù lòa, ta liền ở lại với con một thời gian, cùng con trò chuyện, thuận tiện chăm sóc một chút cho Tiểu Bảo Bảo.”
Bùi Tử Hoành xem ra cũng không có gì tốt. Hạ Lăng thầm nghĩ trong lòng, trên mặt mỉm cươic và phân phó mẹ Chu đi sắp xếp phòng cho bà nội.
Một bên, Dì Lưu không đồng ý: “Tiểu Lăng, để cho ta và ba của con cũng đến ở đây đi. Bà nội của con đã lớn tuổi, đều là bất tiện, có ta cùng ba của con chăm sóc sẽ tốt hơn nhiều. Hơn nữa, chúng ta cũng có thể giúp con chăm sóc Tiểu Bảo Bảo a…..,đứa bé, được ông bà chăm sóc cũng là rất tốt a~!”
Mặc dù Hạ Lăng tuy ngốc, nhưng không có ngốc đến mức độ này: “Bà nội ở chỗ này có người hầu hạ, không có gì bất tiện. Nói là chăm sóc Tiểu Bảo Bảo, trên thực tế không có gì ngoài những lời nói đưa ra mệnh lệnh cho người làm, sau đó tâm sự với tôi, không cần người khác đến để chiếu cố.”
Dì Lưu mất hứng: “Chúng ta cho dù không chăm sóc bà nội, cũng muốn chăm sóc Tiểu Bảo Bảo a…, cha của con rất là yêu thích đứa cháu trai này, có phải hay không, Lão Diệp”
“Cháu trai?” Hạ Lăng lạnh lùng uốn nắn nói: “Bác sĩ nói, Tiểu Bảo Bảo thân thể rất yếu, không thích quá nhiều người vây quanh, ngược lại ồn ào cũng thở không nỗi. Nếu bà và ba tôi muốn ở trong ngôi nhà này thì tối thiểu phải cần thêm không dưới ba người hầu nữa. Cho nên, Dì Lưu, người cùng ba tôi hãy theo ý tôi mà quay về."
Trong cuộc trò chuyện, Bà nội âm thầm gật đầu.
Đứa trẻ này, khi còn bé khúm núm, không nghĩ đến những năm này xông xáo bên ngoài, lại gã vào hào phú trở thành phu nhân, lời nói càng có khí thế ắt hẳn đã luyện được. Bà chủ của ngôi nhà, chính là như vậy mới phải, sẽ không thiệt thòi.
Nghĩ đến vậy, sắc mặt bà có hơn vài phần yêu thương.
Dì Lưu bị nghẹn ở họng, sau nửa ngày mới có thể nói: “Nhà rộng lớn như vậy, nhiều hơn năm người cũng không đến nỗi chen lấn nhau!”
Bà tham lam mà nhìn ra ngoài cửa sổ trải đầy ánh mặt trời ở hoa viên, ngôi biệt thư cao cấp này, ít nhất cũng hơn ba ngàn mét vuông. Hiện tại chỉ có ba người sống trong căn nhà này, tăng thêm bà nội, còn có mẹ Chu, ba người bão mẫu, hai lái xe, xa hơn bên trong thêm người cũng dư dã a….
Bà lại không biết, thật sự ở không được.
Biệt thự này nhìn xem mặc dù lớn, nhưng đã có mảng lớn dùng để làm khu giải trí, nghỉ ngơi cùng làm cảnh quan. Lúc trước Hạ lăng là người đã sắp xếp và thiết kế nó, cô đã định cân bằng hai thế giới giữa cô và Bùi Tử Hoành. Bùi Tử Hoành ưa thích yên tĩnh, vì vậy, ngoại trừ phòng ngủ chính, chỉ có một phòng ngủ cho khách và vài phòng ngủ riêng, thậm chí còn không có phòng cho em bé. Lần này, cô được cung cấp tạm thời sau khi mang bầu, không thể ở quá nhiều người.
Hạ Lăng nhẹ nhàng nói: “Đầu tiên, ngôi nhà thật sự rất chật chội, thứ hai, tôi không muốn bà ở đây dù ngôi nhà có không chật chội đi chăng nữa.” Ngàn vạn lý do cũng không thể đối lại được một câu không muốn này.
Dì Lưu tức giận đến mặt trắng bệch, cảm giác mình bị làm nhục: “Tiểu nha đầu, ngươi…”
“Bà nói ai là nha đầu?” Hạ Lăng lạnh lùng nhìn Dì Lưu: “Đợi lát nữa dùng bữa trưa xong, bà cùng cha tôi liền trở về nhà, cầm chút ít lễ vật, coi như là không uổng công một chuyến!”
Dì Lưu vốn định cùng với cô đôi co, nhưng nghe đến lễ vật, thái độ lập tức thay đổi, mặt dày cười tươi như hoa: “Ta biết ngay, nhà chúng ta Tiểu Lăng không thể không có lương tâm, cái lễ vật gì a~?”
Hạ Lăng còn chưa nói hết, mẹ Chu từ trong bếp đi ra: “Phu nhân, cơm trưa đã chuẩn bị xong!”
Hạ Lăng liền diều bà nội, mời mọi người dùng cơm.
Dì lưu cũng đuổi theo kịp, trên đường đi, hết nhìn đông cứ ngó tây. Thời điểm đi tham quan bên ngoài ngôi biệt thự không thấy được những chi tiết bên trong biệt thự, lúc này nhìn thấy, quả nhiên vẫn là rất tinh xảo, xa hoa lại ưu nhã, lắp đặt thiết bị phong cách, đồ dùng trong nhà đồ gỗ đắt đỏ cùng những đồ sứ bài trí, một tường nước rơi xuống đất như thủy tinh, tường gạch phố liền sân vườn nhỏ màu đỏ cùng hành lang gấp khúc, đập vào mắt có thể thấy được, chúng là những mảng mận tuyết tùng lớn và cây thường xuân.
Lúc trước, căn biệt thự này là tự tay Hạ Lăng xếp đặt và thiết kế, xin cố vấn bởi nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, phối hợp tốt cùng đội thi công những chất liệu tốt nhất chứ đừng nói đến hiệu ứng đẹp và lộng lẫy, nó có thể đáp ứng mới ảo mộng lãng mạn.
Có thể nhìn thẳng vào mắt dì Lưu, càng khát vọng được sống ở đây.
Bà đã tìm mọi cách, trên đường đi đều tính toán, làm thể nào để cho Hạ Lăng thả lỏng người ra, về sau lại cảm thấy, nếu như cái tiểu nha đầu này quyết tâm muốn đuổi người, không bằng liền kéo dài thời gian, kéo dài đế khi người trong truyền thuyết kia trở về, Bùi Tử Hoành. Bùi tiên sinh cưới đến tiểu nha đầu này, suy cho cùng cũng là con rể của bà ta, con rể thỏa mãn yêu cầu của mẹ vợ, đây là đạo lý hiển nhiên.
Ý nghĩ càng mãnh liệt, bà càng nghĩ càng cảm thấy có hy vọng, hoàn toàn không muốn động đầu óc suy nghĩ đến lúc trước Sở Sâm đe dọa uy hiếp bà là ai bày sai đến.
Một đám người tại phòng ăn ngồi xuống.
Mẹ Chu cùng người hầu lần lượt đưa lên những món ăn tinh xảo đẹp mắt, đều là mỹ vị. Bởi vì biết rõ hôm nay có nhà mẹ vợ của phu nhân đến, cả mẹ Chu và người hầu đều đưa ra hết những tay nghề tuyệt vời của mình, từng những món ngon đẹp mắt, làm cho người ta ngón trỏ đều di chuyển đưa lên. Hạ Lăng tự tay chia cho bà nội thức ăn, tận tình đối cho bà dùng cơm.
Bà nội nếm thử một miếng, đã biết rõ những món ăn này đặt biệt không như những món bình thường khác, tuyển nguyên liệu là tươi mới nhất, tay nghề cũng là tốt nhất, xem ra, biệt thự này bên trong tất cả người hầu đều đối đãi với người nhà tiểu Lăng rất tốt, không có mảy may lãnh đạm.
Địa vị của Hạ Lăng bên cạnh có lẽ rất cao, ít nhất phù hợp với thân phận phu nhân Bùi gia.
Vậy quá kì quái, Tiểu Lăng là một bình dân xuất thân cô bé lọ lem, đột nhiên gả vào hào phú, muốn được bọn hạ nhân tôn trọng, trừ phi phu nhân của mình có đủ phẩm vị và thể diện. Nói cách khác, vị kia Bùi tiên sinh đối đãi với tiểu Lăng có lẽ không chênh lệch, thậm chí rất tốt.
Nếu như vậy, vì cái gì Tiểu Lăng có thể gầy như vậy và ngay cả đứa bé cũng vậy.
Trong lúc này, đến cuối cùng là có ẩn tình gì?
Bà nội càng suy nghĩ, bà càng cảm thấy bối rối.
Hạ Lăng không có phát giác được tâm tư của bà, vẫn như cũ cười dịu dàng và chia thức ăn cho bà, tự mình cũng ăn vài miếng.
- ---------------------
Của Kimkim210901 (đã chỉnh sửa)
- ---------------------
Cũng không phải vì mình có thể ở lại chỗ này, mà là phát hiện Tiểu Lăng trong nhà này địa vị cũng không thấp, ít nhất không thấp như bà nghĩ trước đây, vì vậy, an tâm.
Bà nói: “ Nếu con không chê ta một bà lão mù lòa, ta liền ở lại với con một thời gian, cùng con trò chuyện, thuận tiện chăm sóc một chút cho Tiểu Bảo Bảo.”
Bùi Tử Hoành xem ra cũng không có gì tốt. Hạ Lăng thầm nghĩ trong lòng, trên mặt mỉm cươic và phân phó mẹ Chu đi sắp xếp phòng cho bà nội.
Một bên, Dì Lưu không đồng ý: “Tiểu Lăng, để cho ta và ba của con cũng đến ở đây đi. Bà nội của con đã lớn tuổi, đều là bất tiện, có ta cùng ba của con chăm sóc sẽ tốt hơn nhiều. Hơn nữa, chúng ta cũng có thể giúp con chăm sóc Tiểu Bảo Bảo a…..,đứa bé, được ông bà chăm sóc cũng là rất tốt a~!”
Mặc dù Hạ Lăng tuy ngốc, nhưng không có ngốc đến mức độ này: “Bà nội ở chỗ này có người hầu hạ, không có gì bất tiện. Nói là chăm sóc Tiểu Bảo Bảo, trên thực tế không có gì ngoài những lời nói đưa ra mệnh lệnh cho người làm, sau đó tâm sự với tôi, không cần người khác đến để chiếu cố.”
Dì Lưu mất hứng: “Chúng ta cho dù không chăm sóc bà nội, cũng muốn chăm sóc Tiểu Bảo Bảo a…, cha của con rất là yêu thích đứa cháu trai này, có phải hay không, Lão Diệp”
“Cháu trai?” Hạ Lăng lạnh lùng uốn nắn nói: “Bác sĩ nói, Tiểu Bảo Bảo thân thể rất yếu, không thích quá nhiều người vây quanh, ngược lại ồn ào cũng thở không nỗi. Nếu bà và ba tôi muốn ở trong ngôi nhà này thì tối thiểu phải cần thêm không dưới ba người hầu nữa. Cho nên, Dì Lưu, người cùng ba tôi hãy theo ý tôi mà quay về."
Trong cuộc trò chuyện, Bà nội âm thầm gật đầu.
Đứa trẻ này, khi còn bé khúm núm, không nghĩ đến những năm này xông xáo bên ngoài, lại gã vào hào phú trở thành phu nhân, lời nói càng có khí thế ắt hẳn đã luyện được. Bà chủ của ngôi nhà, chính là như vậy mới phải, sẽ không thiệt thòi.
Nghĩ đến vậy, sắc mặt bà có hơn vài phần yêu thương.
Dì Lưu bị nghẹn ở họng, sau nửa ngày mới có thể nói: “Nhà rộng lớn như vậy, nhiều hơn năm người cũng không đến nỗi chen lấn nhau!”
Bà tham lam mà nhìn ra ngoài cửa sổ trải đầy ánh mặt trời ở hoa viên, ngôi biệt thư cao cấp này, ít nhất cũng hơn ba ngàn mét vuông. Hiện tại chỉ có ba người sống trong căn nhà này, tăng thêm bà nội, còn có mẹ Chu, ba người bão mẫu, hai lái xe, xa hơn bên trong thêm người cũng dư dã a….
Bà lại không biết, thật sự ở không được.
Biệt thự này nhìn xem mặc dù lớn, nhưng đã có mảng lớn dùng để làm khu giải trí, nghỉ ngơi cùng làm cảnh quan. Lúc trước Hạ lăng là người đã sắp xếp và thiết kế nó, cô đã định cân bằng hai thế giới giữa cô và Bùi Tử Hoành. Bùi Tử Hoành ưa thích yên tĩnh, vì vậy, ngoại trừ phòng ngủ chính, chỉ có một phòng ngủ cho khách và vài phòng ngủ riêng, thậm chí còn không có phòng cho em bé. Lần này, cô được cung cấp tạm thời sau khi mang bầu, không thể ở quá nhiều người.
Hạ Lăng nhẹ nhàng nói: “Đầu tiên, ngôi nhà thật sự rất chật chội, thứ hai, tôi không muốn bà ở đây dù ngôi nhà có không chật chội đi chăng nữa.” Ngàn vạn lý do cũng không thể đối lại được một câu không muốn này.
Dì Lưu tức giận đến mặt trắng bệch, cảm giác mình bị làm nhục: “Tiểu nha đầu, ngươi…”
“Bà nói ai là nha đầu?” Hạ Lăng lạnh lùng nhìn Dì Lưu: “Đợi lát nữa dùng bữa trưa xong, bà cùng cha tôi liền trở về nhà, cầm chút ít lễ vật, coi như là không uổng công một chuyến!”
Dì Lưu vốn định cùng với cô đôi co, nhưng nghe đến lễ vật, thái độ lập tức thay đổi, mặt dày cười tươi như hoa: “Ta biết ngay, nhà chúng ta Tiểu Lăng không thể không có lương tâm, cái lễ vật gì a~?”
Hạ Lăng còn chưa nói hết, mẹ Chu từ trong bếp đi ra: “Phu nhân, cơm trưa đã chuẩn bị xong!”
Hạ Lăng liền diều bà nội, mời mọi người dùng cơm.
Dì lưu cũng đuổi theo kịp, trên đường đi, hết nhìn đông cứ ngó tây. Thời điểm đi tham quan bên ngoài ngôi biệt thự không thấy được những chi tiết bên trong biệt thự, lúc này nhìn thấy, quả nhiên vẫn là rất tinh xảo, xa hoa lại ưu nhã, lắp đặt thiết bị phong cách, đồ dùng trong nhà đồ gỗ đắt đỏ cùng những đồ sứ bài trí, một tường nước rơi xuống đất như thủy tinh, tường gạch phố liền sân vườn nhỏ màu đỏ cùng hành lang gấp khúc, đập vào mắt có thể thấy được, chúng là những mảng mận tuyết tùng lớn và cây thường xuân.
Lúc trước, căn biệt thự này là tự tay Hạ Lăng xếp đặt và thiết kế, xin cố vấn bởi nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, phối hợp tốt cùng đội thi công những chất liệu tốt nhất chứ đừng nói đến hiệu ứng đẹp và lộng lẫy, nó có thể đáp ứng mới ảo mộng lãng mạn.
Có thể nhìn thẳng vào mắt dì Lưu, càng khát vọng được sống ở đây.
Bà đã tìm mọi cách, trên đường đi đều tính toán, làm thể nào để cho Hạ Lăng thả lỏng người ra, về sau lại cảm thấy, nếu như cái tiểu nha đầu này quyết tâm muốn đuổi người, không bằng liền kéo dài thời gian, kéo dài đế khi người trong truyền thuyết kia trở về, Bùi Tử Hoành. Bùi tiên sinh cưới đến tiểu nha đầu này, suy cho cùng cũng là con rể của bà ta, con rể thỏa mãn yêu cầu của mẹ vợ, đây là đạo lý hiển nhiên.
Ý nghĩ càng mãnh liệt, bà càng nghĩ càng cảm thấy có hy vọng, hoàn toàn không muốn động đầu óc suy nghĩ đến lúc trước Sở Sâm đe dọa uy hiếp bà là ai bày sai đến.
Một đám người tại phòng ăn ngồi xuống.
Mẹ Chu cùng người hầu lần lượt đưa lên những món ăn tinh xảo đẹp mắt, đều là mỹ vị. Bởi vì biết rõ hôm nay có nhà mẹ vợ của phu nhân đến, cả mẹ Chu và người hầu đều đưa ra hết những tay nghề tuyệt vời của mình, từng những món ngon đẹp mắt, làm cho người ta ngón trỏ đều di chuyển đưa lên. Hạ Lăng tự tay chia cho bà nội thức ăn, tận tình đối cho bà dùng cơm.
Bà nội nếm thử một miếng, đã biết rõ những món ăn này đặt biệt không như những món bình thường khác, tuyển nguyên liệu là tươi mới nhất, tay nghề cũng là tốt nhất, xem ra, biệt thự này bên trong tất cả người hầu đều đối đãi với người nhà tiểu Lăng rất tốt, không có mảy may lãnh đạm.
Địa vị của Hạ Lăng bên cạnh có lẽ rất cao, ít nhất phù hợp với thân phận phu nhân Bùi gia.
Vậy quá kì quái, Tiểu Lăng là một bình dân xuất thân cô bé lọ lem, đột nhiên gả vào hào phú, muốn được bọn hạ nhân tôn trọng, trừ phi phu nhân của mình có đủ phẩm vị và thể diện. Nói cách khác, vị kia Bùi tiên sinh đối đãi với tiểu Lăng có lẽ không chênh lệch, thậm chí rất tốt.
Nếu như vậy, vì cái gì Tiểu Lăng có thể gầy như vậy và ngay cả đứa bé cũng vậy.
Trong lúc này, đến cuối cùng là có ẩn tình gì?
Bà nội càng suy nghĩ, bà càng cảm thấy bối rối.
Hạ Lăng không có phát giác được tâm tư của bà, vẫn như cũ cười dịu dàng và chia thức ăn cho bà, tự mình cũng ăn vài miếng.
- ---------------------
Của Kimkim210901 (đã chỉnh sửa)
- ---------------------