Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-327
Thiên hậu trở về - Chương 327: Kim nhỏ màu bạc
Chương 327 Kim nhỏ màu bạc
Lượng fan hâm mộ của Dung Bình rất lớn, tất cả đều nhao nhao hưởng ứng lời kêu gọi của Dung đại ảnh đế, lên tiếng ủng hộ Hạ Lăng.
Đại ảnh đế của bọn họ là cây vạn tuế bao nhiêu năm mới chịu nở hoa, bây giờ đang có ý mập mờ với một cô gái, tuyệt đối không thể để chuyện tình cảm này chết từ trong trứng nước, chỉ vì những lời đồn đại ác ý của người ngoài về nhà gái được.
Bao lâu nay bọn họ luôn ước ao gả Dung đại ảnh đế đi… À không, có một cô gái gả cho Dung đại ảnh đế!
Dù sao Dung Bình cũng hơn ba mươi rồi.
Dưới sự tấn công kịch liệt của fan hâm mộ, những lời chửi rủa của fan Hạ Vũ đã bị chặn hết.
"Dung đại ca cảm thấy Diệp Tinh Lăng tốt hơn đấy, làm sao?"
"Dung Bình nhà tao thích ai, chúng mày quản được à? Hạ Vũ là cái thá gì chứ, đừng tưởng mình to nhá!"
"Con mắt của Dung đại ca rất chuẩn, cô gái anh ấy chọn cũng rất tốt, Diệp Tinh Lăng, bọn em ủng hộ chị, cố lên! Đừng bị một số người có ý đồ xấu xa và fan đánh bại."
Bình luận trải kín màn hình, chẳng mấy chốc đã chiếm lĩnh cả diễn đàn.
Quả nhiên fan đông sức mạnh, mỗi người nhổ một cái cũng đủ để khiến Hạ Vũ chết chìm trong nước bọt.
Hạ Lăng nhân lúc rảnh rỗi, lướt qua mấy diễn đàn, cô nghĩ một lúc rồi gửi cho Dung Bình tin nhắn: Cảm ơn.
Chỉ một lát sau, Dung Bình đã trả lời: Không cần khách sáo.
Hướng dư luận đã chuyển sang phía bọn họ, Dung Bình cũng nhận được không ít bình luận anh ta muốn, mọi người đều nói anh ta là nam thần, có tinh thần trách nhiệm, dám đứng lên bảo vệ người mình thích. Lại nhận được cả lời cảm ơn của Hạ Lăng nữa, rất đáng.
Cảm xúc của Hạ Lăng cũng ổn định lại sau khi Dung Bình lên tiếng. Fan của Hạ Vũ đã bị fan của Dung Bình tiêu diệt không còn mảnh giáp. Cô âm thầm phỏng đoán tâm trạng của Hạ Vũ lúc này, bỗng cảm thấy cả người đều sảng khoái, toàn thân tràn trề năng lượng.
Trong sự thảo luận nhiệt tình của khán giả và tỉ lệ người xem chương trình tăng cao, Cuộc phiêu lưu thần kỳ bắt đầu đợt ghi hình thứ hai.
Tuần này là phân đoạn cả đám tranh nhau "công chúa thật", sau một loạt trò chơi nhỏ, với thiên phú của Hạ Lăng và IQ cao của Dung Bình, đội họ đã trở thành người chiến thắng cuối cùng.
"Nghỉ một chút đã." Đạo diễn rất hài lòng, bảo người đổi bối cảnh. "Tiểu Lăng, em đi thay đồ với Dung Bình đi, lát nữa sẽ quay cảnh đặc tả của công chúa thật." Cái gọi là cảnh đặc tả của công chúa thật, chính là sau khi công chúa thật được công bố, cô phải mặc một bộ váy công chúa rực rỡ, xinh đẹp, khoác tay kỵ sĩ, đi dưới cơn mưa nước hoa, nhận vương miện thủy tinh.
Cô đi vào phòng trang điểm giản dị được dựng tạm thời, mấy thợ trang điểm xúm lại, bắt đầu công việc.
Lâm Úc Nam đi đến: "Cố Lâm tới."
Tâm trạng vốn đang an ổn của Hạ Lăng lập tức hỏng bét: "Sao cô ta lại đến đây?" Sao mấy người cô không thích lại hay tụ tập lại một chỗ thế nhỉ? Trong studio có Hạ Vũ đã khiến cô bực bội rồi, nay cả Cố Lâm cũng tới nữa. Có để cô chơi đùa vui vẻ nữa không?
Lâm Úc Nam nói: "Nhà họ Cố là nhà tài trợ của tập này, nước hoa trong cơn mưa nước hoa chính là Cánh Sao. Cố đại tiểu thư nói muốn đến tham quan studio thì ai dám ngăn cản?"
Ở trước mặt thợ trang điểm và người ngoài, Hạ Lăng không nói gì cả. Mặc dù cô không thích Cố Lâm, nhưng cũng không định phô bày mâu thuẫn ra trước mặt mọi người, để mọi người bàn tán về mình.
Lâm Úc Nam cũng nhìn ra suy nghĩ của cô: "Em yên tâm đi, anh thấy em quá bận rộn, nên đã bảo Vi Vi đứng canh bên ngoài rồi, không có ai vào được đâu."
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Lăng mới tốt hơn một chút, cô thật sự không muốn nhìn thấy Cố Lâm.
Quả nhiên Cố Lâm cũng không xuất hiện ở trước mặt cô.
Hậu trường.
Cố Lâm nói với nhà sản xuất: "Mọi người đi làm việc đi, tôi ở đây nghỉ ngơi một lát, rồi đi dạo một lúc. Yên tâm đi, tôi không lạc được đâu."
Mấy người bên phía sản xuất đang bận rộn, cũng không muốn tốn thời gian đi cùng đại tiểu thư nhà tài trợ, nghe thấy vậy thì nhẹ nhõm, vui vẻ đi làm việc của mình.
Cố Lâm đi đến phòng để đồ, trong đó có rất nhiều quần áo, đạo cụ cần dùng, và có cả chiếc váy công chúa lát nữa Hạ Lăng phải mặc. Chiếc váy đó được làm từ bảy tám tầng lụa trắng, bên trên được đính viền ren và ngọc trai, chiếm cả một góc phòng.
Cố Lâm nhìn chiếc váy đó, mỉm cười.
Cô ta qua đây không phải là để đi dạo, mà thực chất là đến để tìm chiếc váy này… Sau lần xung đột với Hạ Lăng trong trường quay quảng cáo Cánh Sao, Cố Lâm không cam lòng khi bị Hạ Lăng giẫm lên đầu. Thế nên cô ta đã ra lệnh cho Tiền Dung, giám đốc phòng tuyên truyền của Cố thị rằng sau này có bất cứ động tĩnh gì liên quan đến Cánh Sao và Hạ Lăng, thì phải báo trước cho cô ta.
Thế là, bên chương trình vừa mới kéo được Cánh Sao làm nhà tài trợ, bên Cố Lâm đã nhận được thông báo.
Giám đốc tuyên truyền còn báo cáo đầy đủ, kỹ càng quá trình cho Cố Lâm, cũng nói cho cô ta biết Hạ Lăng là người đoạt được danh hiệu Công chúa thật.
Cố Lâm tức điên, Hạ Lăng là cái thá gì mà đòi nhận được danh hiệu công chúa thật chứ? Cô ta chỉ là một con lọ lem bình dân, không biết trời cao đất rộng mà thôi, không xứng! Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta nghĩ ra một biện pháp mà mình cảm thấy là không tệ.
Cô ta liếc nhìn xung quanh, thấy trong phòng chứa đồ nhỏ hẹp không có ai, nhanh chóng cầm chiếc váy công chúa kia lên, sau đó lấy cái túi nhỏ đựng mấy chiếc kim may dài ra, cẩn thận xiên lên váy.
Hừ hừ, tiện nhân, đâm chết mày!
Cố Lâm có thể tưởng tượng được cảnh sau khi Hạ Lăng mặc chiếc váy này vào sẽ bị kim đâm chảy máu, đến lúc đó cô bị thương, cảnh quay không hoàn hảo, chắc chắn đạo diễn sẽ thay người. Cho dù đạo diễn không thay người, Cố Lâm cũng sẽ lợi dụng thân phận nhà tài trợ để tạo áp lực cho đạo diễn, nói là trạng thái của Hạ Lăng không đạt được yêu cầu của Cánh Sao, bắt bọn họ phải thay người.
Tuy Hạ Lăng là người đại diện của Cánh Sao, nhưng trong chương trình thực tế, không có quy định về sản phẩm đại diện, mà đi qua cơn mưa nước hoa, thì ai chả làm được.
Cố đại tiểu thư mưu tính xong, đi ra khỏi phòng thay đồ.
Bên ngoài có một người đi tới.
Vẻ mặt Cố Lâm hiện lên chút bối rối, nhưng cô ta nhanh chóng giấu nó đi, cúi đầu xuống đi mất.
Người đối mặt đi lướt qua cô ta là Hạ Vũ.
Hạ Vũ nhận ra Cố Lâm, trước đó trong tiệc rượu ở Đế Hoàng, cô ta đã trông thấy Cố Lâm, mà năng lực nhớ người của cô ta trước nay đều rất tốt. Cố đại tiểu thư chạy đến đây làm gì? Hạ Vũ không tin cô ta rảnh rỗi nên đến đây tham quan, vì nơi này không có người quen của Cố Lâm. Vả lại, ban nãy Cố Lâm hơi bối rối, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Hạ Vũ là người có tâm tư cẩn thận, nên đã thuận theo con đường ban nãy Cố Lâm đi, tìm được phòng thay đồ.
Cô ta nhìn thấy chiếc váy công chúa bị vo tròn, ném trong góc.
Hạ Vũ cúi người xuống, cần thận nhìn quanh chiếc váy, sau đó duỗi bàn tay mềm mại ra, nhẹ nhàng cầm nó lên. Giữa những lớp sa mỏng, có những cây kim nhỏ màu bạc ẩn hiện, nhưng vị trí cắm kim lại rất lộ liễu, dễ bị người ta phát hiện. Sợ là chiếc váy còn chưa kịp mặc lên người, thì kim đã bị rút ra hết rồi, có khi còn khiến mọi người kiểm tra lại chiếc váy một lần nữa.
Hạ Vũ rút hết kim ra, thầm cười lạnh , Cố Lâm này bị ngớ ngẩn à? Làm gì có ai hại người mà lại hại không đến nơi đến chốn thế này, còn để lộ cả dấu vết như vậy?
Cũng được, nếu bọn họ đã có chung kẻ thù, thì để cô ta giúp Cố Lâm một tay.
Hạ Vũ mỉm cười, đứng dậy.
Chương 327 Kim nhỏ màu bạc
Lượng fan hâm mộ của Dung Bình rất lớn, tất cả đều nhao nhao hưởng ứng lời kêu gọi của Dung đại ảnh đế, lên tiếng ủng hộ Hạ Lăng.
Đại ảnh đế của bọn họ là cây vạn tuế bao nhiêu năm mới chịu nở hoa, bây giờ đang có ý mập mờ với một cô gái, tuyệt đối không thể để chuyện tình cảm này chết từ trong trứng nước, chỉ vì những lời đồn đại ác ý của người ngoài về nhà gái được.
Bao lâu nay bọn họ luôn ước ao gả Dung đại ảnh đế đi… À không, có một cô gái gả cho Dung đại ảnh đế!
Dù sao Dung Bình cũng hơn ba mươi rồi.
Dưới sự tấn công kịch liệt của fan hâm mộ, những lời chửi rủa của fan Hạ Vũ đã bị chặn hết.
"Dung đại ca cảm thấy Diệp Tinh Lăng tốt hơn đấy, làm sao?"
"Dung Bình nhà tao thích ai, chúng mày quản được à? Hạ Vũ là cái thá gì chứ, đừng tưởng mình to nhá!"
"Con mắt của Dung đại ca rất chuẩn, cô gái anh ấy chọn cũng rất tốt, Diệp Tinh Lăng, bọn em ủng hộ chị, cố lên! Đừng bị một số người có ý đồ xấu xa và fan đánh bại."
Bình luận trải kín màn hình, chẳng mấy chốc đã chiếm lĩnh cả diễn đàn.
Quả nhiên fan đông sức mạnh, mỗi người nhổ một cái cũng đủ để khiến Hạ Vũ chết chìm trong nước bọt.
Hạ Lăng nhân lúc rảnh rỗi, lướt qua mấy diễn đàn, cô nghĩ một lúc rồi gửi cho Dung Bình tin nhắn: Cảm ơn.
Chỉ một lát sau, Dung Bình đã trả lời: Không cần khách sáo.
Hướng dư luận đã chuyển sang phía bọn họ, Dung Bình cũng nhận được không ít bình luận anh ta muốn, mọi người đều nói anh ta là nam thần, có tinh thần trách nhiệm, dám đứng lên bảo vệ người mình thích. Lại nhận được cả lời cảm ơn của Hạ Lăng nữa, rất đáng.
Cảm xúc của Hạ Lăng cũng ổn định lại sau khi Dung Bình lên tiếng. Fan của Hạ Vũ đã bị fan của Dung Bình tiêu diệt không còn mảnh giáp. Cô âm thầm phỏng đoán tâm trạng của Hạ Vũ lúc này, bỗng cảm thấy cả người đều sảng khoái, toàn thân tràn trề năng lượng.
Trong sự thảo luận nhiệt tình của khán giả và tỉ lệ người xem chương trình tăng cao, Cuộc phiêu lưu thần kỳ bắt đầu đợt ghi hình thứ hai.
Tuần này là phân đoạn cả đám tranh nhau "công chúa thật", sau một loạt trò chơi nhỏ, với thiên phú của Hạ Lăng và IQ cao của Dung Bình, đội họ đã trở thành người chiến thắng cuối cùng.
"Nghỉ một chút đã." Đạo diễn rất hài lòng, bảo người đổi bối cảnh. "Tiểu Lăng, em đi thay đồ với Dung Bình đi, lát nữa sẽ quay cảnh đặc tả của công chúa thật." Cái gọi là cảnh đặc tả của công chúa thật, chính là sau khi công chúa thật được công bố, cô phải mặc một bộ váy công chúa rực rỡ, xinh đẹp, khoác tay kỵ sĩ, đi dưới cơn mưa nước hoa, nhận vương miện thủy tinh.
Cô đi vào phòng trang điểm giản dị được dựng tạm thời, mấy thợ trang điểm xúm lại, bắt đầu công việc.
Lâm Úc Nam đi đến: "Cố Lâm tới."
Tâm trạng vốn đang an ổn của Hạ Lăng lập tức hỏng bét: "Sao cô ta lại đến đây?" Sao mấy người cô không thích lại hay tụ tập lại một chỗ thế nhỉ? Trong studio có Hạ Vũ đã khiến cô bực bội rồi, nay cả Cố Lâm cũng tới nữa. Có để cô chơi đùa vui vẻ nữa không?
Lâm Úc Nam nói: "Nhà họ Cố là nhà tài trợ của tập này, nước hoa trong cơn mưa nước hoa chính là Cánh Sao. Cố đại tiểu thư nói muốn đến tham quan studio thì ai dám ngăn cản?"
Ở trước mặt thợ trang điểm và người ngoài, Hạ Lăng không nói gì cả. Mặc dù cô không thích Cố Lâm, nhưng cũng không định phô bày mâu thuẫn ra trước mặt mọi người, để mọi người bàn tán về mình.
Lâm Úc Nam cũng nhìn ra suy nghĩ của cô: "Em yên tâm đi, anh thấy em quá bận rộn, nên đã bảo Vi Vi đứng canh bên ngoài rồi, không có ai vào được đâu."
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Lăng mới tốt hơn một chút, cô thật sự không muốn nhìn thấy Cố Lâm.
Quả nhiên Cố Lâm cũng không xuất hiện ở trước mặt cô.
Hậu trường.
Cố Lâm nói với nhà sản xuất: "Mọi người đi làm việc đi, tôi ở đây nghỉ ngơi một lát, rồi đi dạo một lúc. Yên tâm đi, tôi không lạc được đâu."
Mấy người bên phía sản xuất đang bận rộn, cũng không muốn tốn thời gian đi cùng đại tiểu thư nhà tài trợ, nghe thấy vậy thì nhẹ nhõm, vui vẻ đi làm việc của mình.
Cố Lâm đi đến phòng để đồ, trong đó có rất nhiều quần áo, đạo cụ cần dùng, và có cả chiếc váy công chúa lát nữa Hạ Lăng phải mặc. Chiếc váy đó được làm từ bảy tám tầng lụa trắng, bên trên được đính viền ren và ngọc trai, chiếm cả một góc phòng.
Cố Lâm nhìn chiếc váy đó, mỉm cười.
Cô ta qua đây không phải là để đi dạo, mà thực chất là đến để tìm chiếc váy này… Sau lần xung đột với Hạ Lăng trong trường quay quảng cáo Cánh Sao, Cố Lâm không cam lòng khi bị Hạ Lăng giẫm lên đầu. Thế nên cô ta đã ra lệnh cho Tiền Dung, giám đốc phòng tuyên truyền của Cố thị rằng sau này có bất cứ động tĩnh gì liên quan đến Cánh Sao và Hạ Lăng, thì phải báo trước cho cô ta.
Thế là, bên chương trình vừa mới kéo được Cánh Sao làm nhà tài trợ, bên Cố Lâm đã nhận được thông báo.
Giám đốc tuyên truyền còn báo cáo đầy đủ, kỹ càng quá trình cho Cố Lâm, cũng nói cho cô ta biết Hạ Lăng là người đoạt được danh hiệu Công chúa thật.
Cố Lâm tức điên, Hạ Lăng là cái thá gì mà đòi nhận được danh hiệu công chúa thật chứ? Cô ta chỉ là một con lọ lem bình dân, không biết trời cao đất rộng mà thôi, không xứng! Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta nghĩ ra một biện pháp mà mình cảm thấy là không tệ.
Cô ta liếc nhìn xung quanh, thấy trong phòng chứa đồ nhỏ hẹp không có ai, nhanh chóng cầm chiếc váy công chúa kia lên, sau đó lấy cái túi nhỏ đựng mấy chiếc kim may dài ra, cẩn thận xiên lên váy.
Hừ hừ, tiện nhân, đâm chết mày!
Cố Lâm có thể tưởng tượng được cảnh sau khi Hạ Lăng mặc chiếc váy này vào sẽ bị kim đâm chảy máu, đến lúc đó cô bị thương, cảnh quay không hoàn hảo, chắc chắn đạo diễn sẽ thay người. Cho dù đạo diễn không thay người, Cố Lâm cũng sẽ lợi dụng thân phận nhà tài trợ để tạo áp lực cho đạo diễn, nói là trạng thái của Hạ Lăng không đạt được yêu cầu của Cánh Sao, bắt bọn họ phải thay người.
Tuy Hạ Lăng là người đại diện của Cánh Sao, nhưng trong chương trình thực tế, không có quy định về sản phẩm đại diện, mà đi qua cơn mưa nước hoa, thì ai chả làm được.
Cố đại tiểu thư mưu tính xong, đi ra khỏi phòng thay đồ.
Bên ngoài có một người đi tới.
Vẻ mặt Cố Lâm hiện lên chút bối rối, nhưng cô ta nhanh chóng giấu nó đi, cúi đầu xuống đi mất.
Người đối mặt đi lướt qua cô ta là Hạ Vũ.
Hạ Vũ nhận ra Cố Lâm, trước đó trong tiệc rượu ở Đế Hoàng, cô ta đã trông thấy Cố Lâm, mà năng lực nhớ người của cô ta trước nay đều rất tốt. Cố đại tiểu thư chạy đến đây làm gì? Hạ Vũ không tin cô ta rảnh rỗi nên đến đây tham quan, vì nơi này không có người quen của Cố Lâm. Vả lại, ban nãy Cố Lâm hơi bối rối, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Hạ Vũ là người có tâm tư cẩn thận, nên đã thuận theo con đường ban nãy Cố Lâm đi, tìm được phòng thay đồ.
Cô ta nhìn thấy chiếc váy công chúa bị vo tròn, ném trong góc.
Hạ Vũ cúi người xuống, cần thận nhìn quanh chiếc váy, sau đó duỗi bàn tay mềm mại ra, nhẹ nhàng cầm nó lên. Giữa những lớp sa mỏng, có những cây kim nhỏ màu bạc ẩn hiện, nhưng vị trí cắm kim lại rất lộ liễu, dễ bị người ta phát hiện. Sợ là chiếc váy còn chưa kịp mặc lên người, thì kim đã bị rút ra hết rồi, có khi còn khiến mọi người kiểm tra lại chiếc váy một lần nữa.
Hạ Vũ rút hết kim ra, thầm cười lạnh , Cố Lâm này bị ngớ ngẩn à? Làm gì có ai hại người mà lại hại không đến nơi đến chốn thế này, còn để lộ cả dấu vết như vậy?
Cũng được, nếu bọn họ đã có chung kẻ thù, thì để cô ta giúp Cố Lâm một tay.
Hạ Vũ mỉm cười, đứng dậy.