Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thiên Hậu trở về-269.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Thiên hậu trở về - Chương 269 Chiến tranh giữa hai người phụ nữ
Nhìn đại tiểu thư bám dính lấy lồng ngực của mình như một con bạch tuột, Tiền Dung rất xấu hổ.
Toàn thân cô ta đều ướt sũng, đường cong cơ thể như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh, đôi gò bồng đão cao vút, căng tròn dí sát vào người ông ta, nhưng cô ta lại hồn nhiên không hay biết gì.
Tiền Dung cảm thấy cơ thể nóng như có lửa đốt, liều mạng đẩy cô ta ra, nhưng vì Cố Lâm quá sợ hãi, không biết phải làm sao, đẩy kiểu gì cũng không ra được."Đại tiểu thư đừng như vậy." Tiền Dung nôn nóng, tư thế này quá ư là bại hoại thuần phong mỹ tục, giữa ban ngày ban mặt như vậy còn ra thể thống gì nữa? Nếu việc này truyền đến tai Tổng giám đốc Cố, mình không bị rút gân lột da mới là lạ?!
Những người đứng xem chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
Hạ Lăng vẫn ngồi đó uống trà xem cuộc vui.
Qua một lúc lâu, Tiền Dung mới luống cuống tay chân đặt Cố Lâm xuống. Cố Lâm lúc này mới nhận ra nước trong hồ chỉ cao tới eo mà thôi, còn mình thì cả người đều nhếch nhác bị tất cả mọi người chê cười.
"Tất cả các người cút ra ngoài hết cho tôi!" Cô ta dùng một tay che chắn bộ ngực lồ lộ của mình lại, mặt mũi đỏ bừng, hung hăng quát tháo.
Đám đàn ông cười cười nói nói đi ra ngoài.
Cố Lâm đứng trơ trọi một mình trong ao, đáy ao rất trơn, cô muốn bước lên bờ nhưng lại ngã sóng soài như chó gặm bùn. Rất nhiều người còn chưa ra ngoài quay lại nhìn cô ta, đáy mắt khó che giấu được sự hả hê và bỡn cợt.
Nhìn kĩ thì vóc dáng của Cố đại tiểu thư cũng không tồi, với bản tính háo sắc của đám đàn ông thì vẫn muốn nhìn thêm nữa.
Hơn nữa, không giống với lúc Hạ Lăng nhảy múa trong nước, bộ đồ múa của Hạ Lăng đã được xử lý sao cho phù hợp với sự đặc thù của địa hình, lúc ở trong nước bảo đảm vẫn xinh đẹp nhưng không gợi tình, mang theo sự thu hút bí ẩn nhưng không đến mức khiến người ta phải bối rối và bại hoại thuần phong mỹ tục. Cho nên lúc trước khi mọi người thấy Hạ Lăng ngoi lên khỏi mặt nước, trong mắt chỉ có sự tán thưởng và mến mộ.
Nhưng bộ đồ mà Cố Lâm đang mặc trên người là đồ bình thường, bị dính nước liền ướt sũng dính chặt vào cơ thể, không có một chút mỹ cảm nào mà chỉ khơi dậy cảm giác nhục dục mà thôi. Hơn nữa lúc trước cô ta còn ra vẻ ta đây khiến mọi người mất hết cảm tình với cô ta, những chuyện khác thì bọn họ không dám làm nhưng được nhìn cơ thể lồ lộ của Cố đại tiểu thư thêm vài lần nữa cho thỏa mãn con mắt thì cũng không tồi.
Ánh mắt của bọn họ quá lộ liễu, Cố Lâm từ nhỏ đến lớn đã có lần nào bị làm nhục như vậy đâu nên cô ta tức giận đến mức khóc toáng lên.
"Các người cút hết đi, nhanh cút hết đi!" cô ta khó khăn lắm mới đứng vững được trong hồ nước, kêu la khàn cả giọng.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Bỗng nhiên, nghe thấy một giọng nam trầm kèm theo mấy phần lười biếng, ấm áp như gió xuân.
"Xin lỗi anh, chúng tôi phải đóng cửa trường quay rồi, anh..." Tiền Dung đã chạy tới cửa, thấy một người đàn ông tuấn tú, thân hình rắn chắc cân đối đang đi ngược dòng người muốn tiến vào trường quay, liền vội vàng nói.
Cho dù anh ta không thích Cố Lâm thì cũng phải giữ gìn hình tượng của Cố thị, làm sao có thể để cho một người đàn ông tùy tiện nhìn thấy đại tiểu thư toàn thân ướt sũng đang ở bên trong chứ?
Ai ngờ, anh ta vừa cất lời đã nghe thấy giọng của Cố Lâm: "Anh Lôi!" rồi dùng cả tay và chân vừa đi vừa bò lên bờ, chạy tới bên cạnh người đàn ông vừa mới di vào.
Giờ phút này cô ta hoàn toàn không để ý đến cảnh tượng lồ liễu của mình, nhào thẳng vào lồng ngực của người đàn ông đó: "Anh Lôi! Hu hu hu, bọn họ đều bắt nạt em! "
Người đàn ông đó chính là Lệ Lôi.
Lần trước Hạ Lăng quay cho Star Wing, Lệ Lôi không đến, kết quả là xảy ra chuyện, bắt Tiểu Lăng phải quay lại. Lần này, Lệ Lôi biết Cố Lâm lại tới hiện trường, sợ Tiểu Lăng lại chịu oan ức gì đó nên cố ý tới đây xem thử. Bởi vì có việc làm chậm trễ nên mới đến muộn một chút, xem ra cô đã quay xong rồi.
Anh nhìn xuyên qua Cố Lâm đang khóc lóc thảm thiết về phía kia, chỉ thấy cách đó không xa bên cạnh cái hồ là Tiểu Lăng đang ngồi đó khoác một cái khăn choàng lông cừu màu đỏ, chất liệu mềm mại làm tôn lên khuôn mặt trắng trong như ngọc của cô, ánh mắt lưu chuyển, đẹp đến mức khiến người ta không thể dời mắt đi được. Bàn tay thon thả của cô đang bưng ly trà, ánh mắt nhàn nhạt, cười như không cười nhìn anh cùng với Cố Lâm đang ngã vào lồng ngực của anh.
Lệ Lôi theo bản năng đẩy Cố Lâm ra, giỡn mặt sao, anh ấy cũng không muốn vì một hiểu lầm bé như hạt mè mà đắc tội với Tiểu Lăng.
Khó khăn lắm quan hệ của hai người mới hòa hoãn được một chút.
Cố Lâm bị anh đẩy một cái lảo đảo, hai mắt mở to như không dám tin vào mắt mình nhìn anh: "Anh Lôi, anh đẩy em sao?!"
Lệ Lôi nói: "Xin lỗi, tôi tới để tìm một người." vừa nói, vừa đi về phía bờ hồ rồi dừng lại trước mặt Hạ Lăng, giọng nói vốn dĩ lạnh lùng lại biến thành dịu dàng đến mê người: “Tiểu Lăng, quay xong rồi hả?"
Cố Lâm tức muốn nổ phổi, sao có thể như vậy? Không phải anh Lôi đã chia tay với ả hồ ly tinh đáng ghét này rồi sao? Tại sao lại còn đến tìm ả ta?! Không được, không thể để cho bọn họ tiếp tục dây dưa nữa!
Cố Lâm ba chân bốn cẳng chạy đến trước mặt hai người, lớn tiếng: "Anh Lôi! Chính cô ta ăn hiếp em! Vừa rồi còn đá em văng xuống nước! Hu hu hu anh nhìn cả người em mà xem ướt hết rồi!" cô ta nói xong, bộ ngực đầy đặn lại muốn cọ cọ vào người Lệ Lôi.
Lệ Lôi khéo léo né được.
Đám đàn ông trong phòng chụp ảnh vốn đang cười nói đi ra ngoài thì nhìn thấy có trò hay nên đều dừng bước. Nghe Cố Lâm đổi trắng thay đen như vậy, trong lòng đều rất khinh thường, cái gì vậy, rõ ràng là cô ta muốn đá Hạ Lăng, bị Hạ Lăng nhanh chân né được, còn cô ta không thu chân lại được nên mới tự mình rơi xuống nước, sao có thể mặt dày mà nói bị người ta đẩy chứ?
Nhưng...
"Người đàn ông kia là ai vậy?" Chuyên viên ánh sáng kéo kéo người bên cạnh: “Cố đại tiểu thư rất thích anh ta hả?"
"Anh không nghe cô ta gọi người ta là anh Lôi sao? Chắc hẳn là Lệ Lôi, đại boss của Thiên Nghệ, cũng chính là người xảy ra scandal với Diệp Tinh Lăng lần trước. Có người nói anh ta cùng Cố Lâm là thanh mai trúc mã lâu năm, cho nên Cố Lâm mới nhắm vào Diệp Tinh Lăng như vậy."
"Oa, nam chính trong lời đồn đây rồi."
Cả đám càng lúc càng có động lực xem kịch vui.
Tiền Dung đuổi mấy lần nhưng mọi người đều không muốn rời đi. Dù sao đây cũng là trường quay của công ty quảng cáo, Tiền Dung chỉ có quan hệ hợp tác với họ, nên Tiền Dung cũng không tiện quá trớn, không thể làm gì khác hơn là tùy bọn họ muốn ở lại thì ở. Còn mình thì không quan tâm, cũng ở lại xem tình hình tiến triển.
Hạ Lăng rất hài lòng với biểu hiện của Lệ Lôi.
Phụ nữ ấy mà, nhất là lúc xung đột với tình địch, người đàn ông về phe ai thì người đó lại càng tăng thể diện. Tuy cô vẫn chưa bằng lòng quay lại với Lệ Lôi, mà trong mắt cô Cố Lâm cũng chẳng được xem là tình địch gì hết, nhưng người đàn ông này tốt như vậy, giúp cô đàn áp danh tiếng của đại tiểu thư, khỏi bàn cũng biết trong lòng cô sản khoái bao nhiêu.
Tâm trạng của bạn học Hạ Tiểu Lăng khá lên một chút nên cười tủm tỉm bắt chuyện với Lệ Lôi: "Tới uống trà nào."
Đưa ly trà đã được uống một nửa của mình đến trước mặt anh.
Lệ Lôi cũng không để ý, không, chẳng những không để ý mà còn như mở cờ trong bụng, nhận lấy ly trà, húp một ngụm ngay vị trí mà Hạ Lăng đã uống qua. Tiểu Lăng muốn đưa chén trà của cô ấy cho mình uống chẳng phải đã nói rõ là không coi mình như người ngoài sao?
Cố Lâm ở một bên thấy vậy thì đờ đẫn cả ra, cô nhớ rõ từ nhỏ anh Lôi đã rất kén chọn, nếu không phải gặp phải hoàn cảnh khó khăn gian khổ kiểu như sinh tồn nơi hoang dã thì thì anh ấy nhất định phải hưởng thụ vật chất tốt nhất... Uống chén trà mà người khác đã uống một nửa ư? Làm sao có thể?! Người đàn bà đángg ghét Diệp Tinh Lăng kia dựa vào đâu mà cư xử với anh Lôi như vậy?!
Thiên hậu trở về - Chương 269 Chiến tranh giữa hai người phụ nữ
Nhìn đại tiểu thư bám dính lấy lồng ngực của mình như một con bạch tuột, Tiền Dung rất xấu hổ.
Toàn thân cô ta đều ướt sũng, đường cong cơ thể như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh, đôi gò bồng đão cao vút, căng tròn dí sát vào người ông ta, nhưng cô ta lại hồn nhiên không hay biết gì.
Tiền Dung cảm thấy cơ thể nóng như có lửa đốt, liều mạng đẩy cô ta ra, nhưng vì Cố Lâm quá sợ hãi, không biết phải làm sao, đẩy kiểu gì cũng không ra được."Đại tiểu thư đừng như vậy." Tiền Dung nôn nóng, tư thế này quá ư là bại hoại thuần phong mỹ tục, giữa ban ngày ban mặt như vậy còn ra thể thống gì nữa? Nếu việc này truyền đến tai Tổng giám đốc Cố, mình không bị rút gân lột da mới là lạ?!
Những người đứng xem chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
Hạ Lăng vẫn ngồi đó uống trà xem cuộc vui.
Qua một lúc lâu, Tiền Dung mới luống cuống tay chân đặt Cố Lâm xuống. Cố Lâm lúc này mới nhận ra nước trong hồ chỉ cao tới eo mà thôi, còn mình thì cả người đều nhếch nhác bị tất cả mọi người chê cười.
"Tất cả các người cút ra ngoài hết cho tôi!" Cô ta dùng một tay che chắn bộ ngực lồ lộ của mình lại, mặt mũi đỏ bừng, hung hăng quát tháo.
Đám đàn ông cười cười nói nói đi ra ngoài.
Cố Lâm đứng trơ trọi một mình trong ao, đáy ao rất trơn, cô muốn bước lên bờ nhưng lại ngã sóng soài như chó gặm bùn. Rất nhiều người còn chưa ra ngoài quay lại nhìn cô ta, đáy mắt khó che giấu được sự hả hê và bỡn cợt.
Nhìn kĩ thì vóc dáng của Cố đại tiểu thư cũng không tồi, với bản tính háo sắc của đám đàn ông thì vẫn muốn nhìn thêm nữa.
Hơn nữa, không giống với lúc Hạ Lăng nhảy múa trong nước, bộ đồ múa của Hạ Lăng đã được xử lý sao cho phù hợp với sự đặc thù của địa hình, lúc ở trong nước bảo đảm vẫn xinh đẹp nhưng không gợi tình, mang theo sự thu hút bí ẩn nhưng không đến mức khiến người ta phải bối rối và bại hoại thuần phong mỹ tục. Cho nên lúc trước khi mọi người thấy Hạ Lăng ngoi lên khỏi mặt nước, trong mắt chỉ có sự tán thưởng và mến mộ.
Nhưng bộ đồ mà Cố Lâm đang mặc trên người là đồ bình thường, bị dính nước liền ướt sũng dính chặt vào cơ thể, không có một chút mỹ cảm nào mà chỉ khơi dậy cảm giác nhục dục mà thôi. Hơn nữa lúc trước cô ta còn ra vẻ ta đây khiến mọi người mất hết cảm tình với cô ta, những chuyện khác thì bọn họ không dám làm nhưng được nhìn cơ thể lồ lộ của Cố đại tiểu thư thêm vài lần nữa cho thỏa mãn con mắt thì cũng không tồi.
Ánh mắt của bọn họ quá lộ liễu, Cố Lâm từ nhỏ đến lớn đã có lần nào bị làm nhục như vậy đâu nên cô ta tức giận đến mức khóc toáng lên.
"Các người cút hết đi, nhanh cút hết đi!" cô ta khó khăn lắm mới đứng vững được trong hồ nước, kêu la khàn cả giọng.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Bỗng nhiên, nghe thấy một giọng nam trầm kèm theo mấy phần lười biếng, ấm áp như gió xuân.
"Xin lỗi anh, chúng tôi phải đóng cửa trường quay rồi, anh..." Tiền Dung đã chạy tới cửa, thấy một người đàn ông tuấn tú, thân hình rắn chắc cân đối đang đi ngược dòng người muốn tiến vào trường quay, liền vội vàng nói.
Cho dù anh ta không thích Cố Lâm thì cũng phải giữ gìn hình tượng của Cố thị, làm sao có thể để cho một người đàn ông tùy tiện nhìn thấy đại tiểu thư toàn thân ướt sũng đang ở bên trong chứ?
Ai ngờ, anh ta vừa cất lời đã nghe thấy giọng của Cố Lâm: "Anh Lôi!" rồi dùng cả tay và chân vừa đi vừa bò lên bờ, chạy tới bên cạnh người đàn ông vừa mới di vào.
Giờ phút này cô ta hoàn toàn không để ý đến cảnh tượng lồ liễu của mình, nhào thẳng vào lồng ngực của người đàn ông đó: "Anh Lôi! Hu hu hu, bọn họ đều bắt nạt em! "
Người đàn ông đó chính là Lệ Lôi.
Lần trước Hạ Lăng quay cho Star Wing, Lệ Lôi không đến, kết quả là xảy ra chuyện, bắt Tiểu Lăng phải quay lại. Lần này, Lệ Lôi biết Cố Lâm lại tới hiện trường, sợ Tiểu Lăng lại chịu oan ức gì đó nên cố ý tới đây xem thử. Bởi vì có việc làm chậm trễ nên mới đến muộn một chút, xem ra cô đã quay xong rồi.
Anh nhìn xuyên qua Cố Lâm đang khóc lóc thảm thiết về phía kia, chỉ thấy cách đó không xa bên cạnh cái hồ là Tiểu Lăng đang ngồi đó khoác một cái khăn choàng lông cừu màu đỏ, chất liệu mềm mại làm tôn lên khuôn mặt trắng trong như ngọc của cô, ánh mắt lưu chuyển, đẹp đến mức khiến người ta không thể dời mắt đi được. Bàn tay thon thả của cô đang bưng ly trà, ánh mắt nhàn nhạt, cười như không cười nhìn anh cùng với Cố Lâm đang ngã vào lồng ngực của anh.
Lệ Lôi theo bản năng đẩy Cố Lâm ra, giỡn mặt sao, anh ấy cũng không muốn vì một hiểu lầm bé như hạt mè mà đắc tội với Tiểu Lăng.
Khó khăn lắm quan hệ của hai người mới hòa hoãn được một chút.
Cố Lâm bị anh đẩy một cái lảo đảo, hai mắt mở to như không dám tin vào mắt mình nhìn anh: "Anh Lôi, anh đẩy em sao?!"
Lệ Lôi nói: "Xin lỗi, tôi tới để tìm một người." vừa nói, vừa đi về phía bờ hồ rồi dừng lại trước mặt Hạ Lăng, giọng nói vốn dĩ lạnh lùng lại biến thành dịu dàng đến mê người: “Tiểu Lăng, quay xong rồi hả?"
Cố Lâm tức muốn nổ phổi, sao có thể như vậy? Không phải anh Lôi đã chia tay với ả hồ ly tinh đáng ghét này rồi sao? Tại sao lại còn đến tìm ả ta?! Không được, không thể để cho bọn họ tiếp tục dây dưa nữa!
Cố Lâm ba chân bốn cẳng chạy đến trước mặt hai người, lớn tiếng: "Anh Lôi! Chính cô ta ăn hiếp em! Vừa rồi còn đá em văng xuống nước! Hu hu hu anh nhìn cả người em mà xem ướt hết rồi!" cô ta nói xong, bộ ngực đầy đặn lại muốn cọ cọ vào người Lệ Lôi.
Lệ Lôi khéo léo né được.
Đám đàn ông trong phòng chụp ảnh vốn đang cười nói đi ra ngoài thì nhìn thấy có trò hay nên đều dừng bước. Nghe Cố Lâm đổi trắng thay đen như vậy, trong lòng đều rất khinh thường, cái gì vậy, rõ ràng là cô ta muốn đá Hạ Lăng, bị Hạ Lăng nhanh chân né được, còn cô ta không thu chân lại được nên mới tự mình rơi xuống nước, sao có thể mặt dày mà nói bị người ta đẩy chứ?
Nhưng...
"Người đàn ông kia là ai vậy?" Chuyên viên ánh sáng kéo kéo người bên cạnh: “Cố đại tiểu thư rất thích anh ta hả?"
"Anh không nghe cô ta gọi người ta là anh Lôi sao? Chắc hẳn là Lệ Lôi, đại boss của Thiên Nghệ, cũng chính là người xảy ra scandal với Diệp Tinh Lăng lần trước. Có người nói anh ta cùng Cố Lâm là thanh mai trúc mã lâu năm, cho nên Cố Lâm mới nhắm vào Diệp Tinh Lăng như vậy."
"Oa, nam chính trong lời đồn đây rồi."
Cả đám càng lúc càng có động lực xem kịch vui.
Tiền Dung đuổi mấy lần nhưng mọi người đều không muốn rời đi. Dù sao đây cũng là trường quay của công ty quảng cáo, Tiền Dung chỉ có quan hệ hợp tác với họ, nên Tiền Dung cũng không tiện quá trớn, không thể làm gì khác hơn là tùy bọn họ muốn ở lại thì ở. Còn mình thì không quan tâm, cũng ở lại xem tình hình tiến triển.
Hạ Lăng rất hài lòng với biểu hiện của Lệ Lôi.
Phụ nữ ấy mà, nhất là lúc xung đột với tình địch, người đàn ông về phe ai thì người đó lại càng tăng thể diện. Tuy cô vẫn chưa bằng lòng quay lại với Lệ Lôi, mà trong mắt cô Cố Lâm cũng chẳng được xem là tình địch gì hết, nhưng người đàn ông này tốt như vậy, giúp cô đàn áp danh tiếng của đại tiểu thư, khỏi bàn cũng biết trong lòng cô sản khoái bao nhiêu.
Tâm trạng của bạn học Hạ Tiểu Lăng khá lên một chút nên cười tủm tỉm bắt chuyện với Lệ Lôi: "Tới uống trà nào."
Đưa ly trà đã được uống một nửa của mình đến trước mặt anh.
Lệ Lôi cũng không để ý, không, chẳng những không để ý mà còn như mở cờ trong bụng, nhận lấy ly trà, húp một ngụm ngay vị trí mà Hạ Lăng đã uống qua. Tiểu Lăng muốn đưa chén trà của cô ấy cho mình uống chẳng phải đã nói rõ là không coi mình như người ngoài sao?
Cố Lâm ở một bên thấy vậy thì đờ đẫn cả ra, cô nhớ rõ từ nhỏ anh Lôi đã rất kén chọn, nếu không phải gặp phải hoàn cảnh khó khăn gian khổ kiểu như sinh tồn nơi hoang dã thì thì anh ấy nhất định phải hưởng thụ vật chất tốt nhất... Uống chén trà mà người khác đã uống một nửa ư? Làm sao có thể?! Người đàn bà đángg ghét Diệp Tinh Lăng kia dựa vào đâu mà cư xử với anh Lôi như vậy?!