Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-528
Chương 528: Thôi rồi! Không thể giải thích!
Cố Hề Hề đẩy Mộc Nhược Na cho Hirayama Jiro rồi bỏ đi tìm người cứu viện, nhưng ngay sau đó cô lại cảm thấy hơi hối hận. Bởi vì một người điên như Hirayama Jiro làm sao có thể chăm sóc cho Mộc Nhược cơ chứ?
Ngộ nhỡ Hirayama Jiro mặc kệ không quan tâm đến Mộc Nhược Na thì phải làm sao?
Mộc Nhược Na là một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, đàn ông để mắt theo đuổi đếm không hết, nếu có kẻ xấu nào lợi dụng cô say rượu để làm bậy thì…
Không được! Phải mau quay lại xem thế nào!
Từ lúc Cố Hề Hề rời khỏi cho đến lúc cô quay lại thì chỉ khoảng chừng năm phút, nhưng cô tìm mãi vẫn không thấy ai!? Thật kỳ lạ, mới mấy phút trước còn ở đây mà, bây giờ thì người đâu cả rồi…?
Biệt thự này rộng lớn như vậy, muốn tìm một người là chuyện cực kỳ khó.
Cố Hề Hề chạy quanh hỏi thăm rất nhiều người, cô tìm kiếm hơn cả tiếng đồng hồ mới biết được khoảng một giờ trước thì Hirayama Jiro đã đưa Mộc Nhược Na vào phòng nghỉ. Nghe vậy thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, thật không ngờ người điên có tư duy lạ lùng như Hirayama Jiro mà biết đưa người khác đi vào phòng nghỉ ngơi.
Ai da… nhưng lỡ như vào phòng rồi lại tiếp tục uống rượu thì sao?
Tâm trạng Mộc Nhược Na đang rất sầu thảm, phải giải quyết chuyện này làm sao đây?
Cố Hề Hề tìm đến phòng mà Mộc Nhược Na đang nghỉ ngơi, đứng bên ngoài khẽ gõ cửa. Bên trong không có tiếng đáp lại, cánh cửa lại tự động mở ra.
Hơ? Không đóng cửa sao?
Cố Hề Hề lấy tay đẩy cửa ra một chút: “Nhược Na? Hirayama? Hai người có ở trong không?”
Bên trong yên lặng không một tiếng động, không có ai trả lời cô cả.
Trong lòng Cố Hề Hề rất lo lắng cho Mộc Nhược Na, nên cô bất chấp trong phòng có ai khác hay không, liền đẩy cửa bước vào.
“Nhược Na? Nhược…!” Lời nói chưa kịp dứt thì đã nghẹn ngay cổ họng Cố Hề Hề, cô không nói được bất kỳ câu nào nữa.
Trước mắt là một mớ hỗn độn, quần áo vứt lung tung trên sàn!
Gian phòng nghỉ này gồm một phòng khách và phòng ngủ bên trong, lúc này cửa phòng ngủ không đóng lại, từ góc độ của Cố Hề Hề thì đủ để thấy được Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro đang nằm an tĩnh trên giường, bầu không khí hiện tại có một hương vị đặc biệt.
Cố Hề Hề đứng chết lặng tại chỗ…
Cô đã có gia đình, đã làm mẹ, dĩ nhiên biết không khí ái muội này có nghĩa là gì!
A a a!!! Mộc Nhược Na!? Sao cậu lại ăn sạch Hirayama Jiro mất rồi!?
Cố Hề Hề không nói nên lời, cô nhận thức rõ mình đang rất tỉnh táo, không hoa mắt, cũng không say xỉn!
Đột nhiên Mộc Nhược Na ở trên giường trở mình, vươn cánh tay xoay người qua, mạnh bạo đè lấy Hirayama Jiro. Còn Hirayama Jiro vì bị đụng chạm nên mơ hồ tỉnh dậy, vẻ mặt mờ mịt, dường như cậu vẫn chưa kịp phản ứng chuyện gì vừa xảy ra, đúng là một cậu bé đáng thương mà…!
Trong đầu Cố Hề Hề vang lên một thanh âm: Xong rồi! Làm sao mà giải thích với ngài Hirayama đây?
Mộc Nhược Na mơ mơ màng màng cục cựa, cánh tay hơi giật giật, giống như có một cái gối ôm rất lớn ở ngay bên cạnh cô thì phải? Khoan đã! Không phải cô đang tham dự tiệc sinh nhật của Cung gia tam tiểu thư sao? Sao lại có gối ôm ở đây!?
Trong nháy mắt thì lý trí Mộc Nhược Na đã thanh tỉnh, cô lập tức mở mắt!
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt đã khiến cô thiếu chút nữa hét ầm lên, trước mắt cô là một người đàn ông với thân hình hơi gầy yếu đang bị cả người cô đè lên, quan trọng nhất là toàn thân đối phương toàn là dấu hôn rồi dấu cắn chi chít.
Cố Hề Hề nhanh chóng chạy ra đóng cửa bên ngoài lại, rồi trở vào hỏi: “Nhược Na, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Nghe thấy giọng nói của Cố Hề Hề, cuối cùng Mộc Nhược Na đã nhẫn nhịn được mà đè nén tiếng thét sắp gào lên của mình. Cô giật mình ngồi dậy, vẻ mặt trợn trừng khó tin nhìn Hirayama Jiro: “Sao cậu lại ở đây?”
Khuôn mặt Hirayama Jiro đỏ ửng, ánh mắt mờ mịt trả lời: “Cô uống say quá nên tôi đưa cô đến phòng này nghỉ ngơi. Cô nôn mửa đầy ra người tôi, nên tôi giúp cô cởi quần áo tắm rửa, nhưng chưa tắm xong thì cô đã lột sạch quần áo của tôi, sau đó kéo tôi lên giường, hình như chúng ta còn làm chuyện kỳ quái gì đó…”
Chuyện kỳ quái gì đó…?
Cố Hề Hề đứng bên ngoài, Mộc Nhược Na ngồi trên giường, cả hai người đồng thời nhướng mày, gương mặt đầy cảm xúc khó diễn tả.
Mộc Nhược Na cúi đầu nhìn các dấu vết trên người Hirayama Jiro thì không cần hỏi nữa, cô biết mình đã làm gì rồi. Giây tiếp theo thì cô đã bất chấp mọi ưu sầu của mình, vội vàng đứng lên nhặt quần áo vương vãi trên sàn nhà, bất quá cô phát hiện ra… quần áo này không mặc được nữa rồi!
Không chỉ có lễ phục của cô bị te tua, mà cả lễ phục của Hirayama Jiro cũng vậy.
“Hề Hề…!” Giọng của Mộc Nhược Na thoáng run rẩy: “Quần áo của chúng tôi không thể mặc được nữa.”
Cố Hề Hề yên lặng trả lời: “Tôi biết rồi.”
Là bạn thân của nhau, vậy nên cô nhất định phải giúp Mộc Nhược Na giải quyết chuyện này ổn thoả.
Cố Hề Hề liền lấy di động gọi cho Mặc Tử Hân, nói đơn giản vài câu tóm tắt sự tình, tiếp theo thì Mặc Tử Hân đã đến đây. Anh nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ đang đóng chặt, nhịn không được nhướng mày nhìn Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề thấp giọng giải thích: “Vừa rồi Nhược Na nhìn thấy Thượng Kha và Cung gia tam tiểu thư đính hôn, tâm trạng cô ấy không tốt nên uống khá nhiều rượu. Em có nhờ Hirayama Jiro canh chừng cô ấy, kết quả là cô ấy đã ăn sạch Hirayama Jiro.”
Đôi mắt màu lam trợn tròn kinh ngạc, có vẻ như chuyện này thật khó mà tưởng tượng.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng! Bởi vì việc này đối với người bình thường thì khó mà xảy ra, nhưng Hirayama Jiro thì khác! Đại não và tư duy của cậu ta hoàn toàn khác biệt với người bình thường, tại thời điểm hai người thân mật thì ắt hẳn cậu ta chỉ cảm thấy chuyện này thú vị và để mặc cho Mộc Nhược Na muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả.
Mặc Tử Hân nhanh chóng dặn dò trợ lý tức tốc đi mua mấy bộ lễ phục mang đến đây.
Ngay trong ngày đại tiệc sinh nhật của Cung gia tam tiểu thư lại xảy ra chuyện xấu hổ thế này, thì cả gia chủ lẫn khách đều sẽ cảm thấy vô cùng mất mặt tồi tệ. Anh vừa hỗ trợ Cung gia xử lý việc bê bối của Vương Trấn xong, không ngờ ở đây lại có biến cố còn kinh động hơn nữa.
Bên trong phòng ngủ, Mộc Nhược Na hổ thẹn nhìn Hirayama Jiro, nhỏ giọng nói: “Thật sự xin lỗi, Hirayama Jiro, tôi không có cố ý.”
Gương mặt Hirayama Jiro rất bình tĩnh, nói: “Không sao, chuyện như thế này thì cô làm với tôi thêm vài lần nữa cũng không sao.”
Mộc Nhược Na: “…”
Có vẻ như Hirayama Jiro đang hồi tưởng lại cơn mây mưa vừa rồi: “Chuyện này hoá ra rất tuyệt vời. Nhưng lúc nãy biểu hiện của tôi không được tốt cho lắm. Lần sau tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!”
Mộc Nhược Na: “…”
Vì sao cậu ta không tức giận khi bị cưỡng ép nhỉ? Còn nghiêm túc nói những lời thế này?
Rõ ràng cô lớn hơn cậu ta đến bốn tuổi! Hơn nữa, đây là lần đầu tiên của cậu ta mà!?
Thật là muốn tổn thọ…! Chính cô mới là người có lợi trong chuyện này chứ nhỉ?
“Thật ra cậu có thể ra điều kiện hoặc yêu cầu tôi bồi thường.” Mộc Nhược Na miễn cưỡng nói: “Dù sao thì cậu cũng bị tôi ép mà.”
Ngay lúc này bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng động cửa điên cuồng: “Mở cửa! Mở cửa!”
Cố Hề Hề và Mặc Tử Hân hoảng hồn nhìn nhau, lại có chuyện gì nữa đây?
“Bên trong có người không? Nếu trong vòng ba giây không mở cửa, chúng tôi sẽ xông vào!” Là tiếng của Cung phu nhân.
Mặc Tử Hân nghe vậy thì lập tức bước ra mở cửa.
Gương mặt Cung phu nhân vẫn còn nổi giận đùng đùng, nhưng khi nhìn thấy Mặc Tử Hân thì bà hơi kinh ngạc: “Mặc tổng!? Không phải Hirayama Jiro đang ở trong phòng này sao?”
Cố Hề Hề sửng sốt: “Cung phu nhân, đúng là Hirayama Jiro đang nghỉ ngơi ở phòng này, phu nhân tìm cậu ấy có việc gì sao?”
Vừa dứt lời thì một người đứng phía sau Cung phu nhân đã phẫn nộ hét lên: “Chính Hirayama Jiro đã hãm hại ngài Vương, làm ngài Vương phải xấu mặt, ngài ấy vì uống ly rượu mà Hirayama Jiro đưa cho nên mới mất kiểm soát và làm ra chuyện như vậy! Nhất định phải bắt gia tộc Hirayama giải thích rõ ràng chuyện này!”
Cố Hề Hề mờ mịt khó hiểu, chuyện này rốt cuộc là sao?
A! Không được! Hai người họ còn ở trong phòng ngủ mà!
Ngược lại với sự hoang mang của Cố Hề Hề thì Mặc Tử Hân lại rất bình tĩnh, đầu óc anh phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, tức khắc trả lời: “Xin lỗi, thật ra Hirayama Jiro mới chính là người bị hại.”
Người nhà của Vương Trấn tất nhiên không tin, la lối ầm ĩ muốn xông vào tính sổ với Hirayama Jiro.
Cố Hề Hề định ngăn cản thì Mặc Tử Hân đã kéo tay cô lại, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: “Việc Hirayama Jiro hạ dược Vương Trấn thì chúng ta đều biết rõ, người khác dù không nhìn thấy nhưng cậu ta chính là nghi can duy nhất. Bây giờ chỉ có thể nhân cơ hội này để cho người khác nhìn thấy cậu ta và Mộc Nhược Na xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì có thể chứng minh cậu ta bị người khác gài bẫy chứ không phải cố tình hại Vương Trấn. Lúc đó dù người của Vương gia có muốn tính sổ với Hirayama Jiro cũng không có lý do. Ở đây là Trung Quốc, không phải Nhật Bản, dù thế lực của Yamaguchi có lớn đến đâu thì ở trên lãnh thổ của người Trung Quốc vẫn không thể tự tung tự tác được, đó là chưa nói đến Vương gia rất có quyền thế ở Đế Đô này.”
Cố Hề Hề lo lắng hỏi lại: “Nhưng cậu ta và Nhược Na…”
“Vậy cũng tốt, có thể dứt khoát đoạn tuyệt nghiệt duyên giữa cô ấy và Thượng Kha.” Mặc Tử Hân vừa nói vừa thuận tay kéo Cố Hề Hề tránh khỏi lối vào phòng ngủ, để mặc đám người hùng hổ kia xông vào.
Cho dù Cố Hề Hề hơi do dự, nhưng cô không thể phủ nhận đây là cách rất hay, dù rằng hơi thô thiển nhưng lại rất hiệu quả, có thể khiến Thượng Kha từ bỏ không dây dưa làm phiền Mộc Nhược Na, vừa có thể cứu lấy Hirayama Jiro khỏi rắc rối.
Chỉ là, chuyện này sợ rằng khó mà giải thích được!
Bên trong phòng ngủ, Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro đang ngồi trên giường, dùng chăn che kín người và nói chuyện phiếm, bỗng dưng nghe tiếng ồn ào, sau đó thì cửa phòng bị ai đó đá tung ra.
Giây tiếp theo thì hai bên đều ngây người ngơ ngác!
Người bên ngoài nhìn thấy Hirayama Jiro và Mộc Nhược Na đang ôm chăn dựa vào nhau, hương vị kỳ quái trong không khí đã chứng minh hai người vừa xảy ra chuyện gì, đám người nhà của Vương gia hùng hổ đến hỏi tội cũng ngẩn ngơ không nói được gì.
Cố Hề Hề thấy vậy thì vội vàng chạy lại, làm vẻ mặt giận dữ nhìn Cung phu nhân, lên tiếng trả đũa: “Cung phu nhân, tôi cũng mong phu nhân có thể cho tôi một lời giải thích! Chúng tôi hôm nay đến đây với thành ý chúc phúc cho Cung gia và tam tiểu thư, vì sao trong rượu lại có dược vật hỗn tạp? Cung gia rốt cuộc là muốn ra tay với ai? Ngài Hirayama đã giao con trai phó thác cho tôi, kết quả chỉ uống một ly rượu trong bữa tiệc rồi bị người ta gài bẫy, hại cả bạn thân nhất của tôi bị liên lụy ra nông nỗi này. Nếu hôm nay Cung gia không thể cho tôi một câu trả lời thoả đáng, vậy thì mong Cung phu nhân hãy thay tôi mà giải trình với gia tộc Hirayama. Vân gia chúng tôi tuy thấp cổ bé họng, nhưng đến cả Tần Cối cũng còn có ba người bạn (*), vậy thì Vân gia chúng tôi có phải trả giá hết thảy cũng không bỏ qua chuyện này, mong Cung phu nhân cho chúng tôi lời giải thích xác đáng!”
(*) Điển cổ về Tần Cối nói ra thì rất dài, các bạn có thể tra google để xem chi tiết. Nhân vật này thường bị hậu thế đánh giá là gian thần, Hán gian, chuyên lấn át bề trên và hãm hại trung lương, trong số những trung thần bị hại có Nhạc Phi. Trên baidu có một câu “岳飞再好有三敌人,秦桧再坏有三好友么”, tạm dịch “Nhạc Phi có ba kẻ địch, còn người như Tần Cối lại có đến ba người bạn”, đây chính là một câu ẩn ý có nhiều ý nghĩa tuỳ ngữ cảnh sử dụng. Theo cách hiểu của ad, ở đây Cố Hề Hề muốn nói đến người như Tần Cối còn có bằng hữu hợp lực thì Vân gia cũng sẽ có người ủng hộ để đòi lại công bằng cho Mộc Nhược Na.
Mộc Nhược Na và Cố Hề Hề đã là bạn bè lâu năm nên rất hiểu ý nhau, nghe Cố Hề Hề nói vậy thì cô lập tức phản ứng lại và bắt kịp vấn đề, xem chừng là có người muốn gây phiền phức cho cô đây rồi!
Mộc Nhược Na liền ôm mặt, giãy giụa làm mặt khổ sở nói: “Tôi không muốn sống nữa! Tôi chỉ uống một ly rượu thôi sao lại ngủ một giấc thế này, đã vậy thức dậy còn thấy Hirayama Jiro ở đây!? Cậu ta cũng chỉ uống một ly, sao lại…”
Tuy chỉ số EQ của Hirayama Jiro rất thấp, nhưng chỉ số IQ ngược lại rất cao. Mặc dù cậu không hiểu Cố Hề Hề vì sao lại phủi sạch sự thật, nhưng dĩ nhiên cậu không dám phá đám, cho nên chỉ ngơ ngác đưa vẻ mặt ngây thơ vô số tội mà nhìn mọi người.
Bất quá, biểu hiện của cậu lúc này vô cùng chuẩn xác!
Chỉ cần yên lặng ngồi đó, không nói gì là đạt vai rồi!
Mặc Tử Hân đứng bên cạnh lại trợ lực cho Cố Hề Hề, tiếp theo một dao: “Haizz, người của Thượng gia thật quá đáng! Dù không thích Mộc tổng đến thế nào cũng không nên gây ra chuyện như vậy, trong một ngày quan trọng thế này mà lại cố tình huỷ hoại sự trong sạch của một cô gái.”
Câu nói của Mặc Tử Hân không khác gì một quả bom hạng nặng ném thẳng vào đám người đang ở trong phòng này.
Edited by Cún
Beta by Airy
Cố Hề Hề đẩy Mộc Nhược Na cho Hirayama Jiro rồi bỏ đi tìm người cứu viện, nhưng ngay sau đó cô lại cảm thấy hơi hối hận. Bởi vì một người điên như Hirayama Jiro làm sao có thể chăm sóc cho Mộc Nhược cơ chứ?
Ngộ nhỡ Hirayama Jiro mặc kệ không quan tâm đến Mộc Nhược Na thì phải làm sao?
Mộc Nhược Na là một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, đàn ông để mắt theo đuổi đếm không hết, nếu có kẻ xấu nào lợi dụng cô say rượu để làm bậy thì…
Không được! Phải mau quay lại xem thế nào!
Từ lúc Cố Hề Hề rời khỏi cho đến lúc cô quay lại thì chỉ khoảng chừng năm phút, nhưng cô tìm mãi vẫn không thấy ai!? Thật kỳ lạ, mới mấy phút trước còn ở đây mà, bây giờ thì người đâu cả rồi…?
Biệt thự này rộng lớn như vậy, muốn tìm một người là chuyện cực kỳ khó.
Cố Hề Hề chạy quanh hỏi thăm rất nhiều người, cô tìm kiếm hơn cả tiếng đồng hồ mới biết được khoảng một giờ trước thì Hirayama Jiro đã đưa Mộc Nhược Na vào phòng nghỉ. Nghe vậy thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, thật không ngờ người điên có tư duy lạ lùng như Hirayama Jiro mà biết đưa người khác đi vào phòng nghỉ ngơi.
Ai da… nhưng lỡ như vào phòng rồi lại tiếp tục uống rượu thì sao?
Tâm trạng Mộc Nhược Na đang rất sầu thảm, phải giải quyết chuyện này làm sao đây?
Cố Hề Hề tìm đến phòng mà Mộc Nhược Na đang nghỉ ngơi, đứng bên ngoài khẽ gõ cửa. Bên trong không có tiếng đáp lại, cánh cửa lại tự động mở ra.
Hơ? Không đóng cửa sao?
Cố Hề Hề lấy tay đẩy cửa ra một chút: “Nhược Na? Hirayama? Hai người có ở trong không?”
Bên trong yên lặng không một tiếng động, không có ai trả lời cô cả.
Trong lòng Cố Hề Hề rất lo lắng cho Mộc Nhược Na, nên cô bất chấp trong phòng có ai khác hay không, liền đẩy cửa bước vào.
“Nhược Na? Nhược…!” Lời nói chưa kịp dứt thì đã nghẹn ngay cổ họng Cố Hề Hề, cô không nói được bất kỳ câu nào nữa.
Trước mắt là một mớ hỗn độn, quần áo vứt lung tung trên sàn!
Gian phòng nghỉ này gồm một phòng khách và phòng ngủ bên trong, lúc này cửa phòng ngủ không đóng lại, từ góc độ của Cố Hề Hề thì đủ để thấy được Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro đang nằm an tĩnh trên giường, bầu không khí hiện tại có một hương vị đặc biệt.
Cố Hề Hề đứng chết lặng tại chỗ…
Cô đã có gia đình, đã làm mẹ, dĩ nhiên biết không khí ái muội này có nghĩa là gì!
A a a!!! Mộc Nhược Na!? Sao cậu lại ăn sạch Hirayama Jiro mất rồi!?
Cố Hề Hề không nói nên lời, cô nhận thức rõ mình đang rất tỉnh táo, không hoa mắt, cũng không say xỉn!
Đột nhiên Mộc Nhược Na ở trên giường trở mình, vươn cánh tay xoay người qua, mạnh bạo đè lấy Hirayama Jiro. Còn Hirayama Jiro vì bị đụng chạm nên mơ hồ tỉnh dậy, vẻ mặt mờ mịt, dường như cậu vẫn chưa kịp phản ứng chuyện gì vừa xảy ra, đúng là một cậu bé đáng thương mà…!
Trong đầu Cố Hề Hề vang lên một thanh âm: Xong rồi! Làm sao mà giải thích với ngài Hirayama đây?
Mộc Nhược Na mơ mơ màng màng cục cựa, cánh tay hơi giật giật, giống như có một cái gối ôm rất lớn ở ngay bên cạnh cô thì phải? Khoan đã! Không phải cô đang tham dự tiệc sinh nhật của Cung gia tam tiểu thư sao? Sao lại có gối ôm ở đây!?
Trong nháy mắt thì lý trí Mộc Nhược Na đã thanh tỉnh, cô lập tức mở mắt!
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt đã khiến cô thiếu chút nữa hét ầm lên, trước mắt cô là một người đàn ông với thân hình hơi gầy yếu đang bị cả người cô đè lên, quan trọng nhất là toàn thân đối phương toàn là dấu hôn rồi dấu cắn chi chít.
Cố Hề Hề nhanh chóng chạy ra đóng cửa bên ngoài lại, rồi trở vào hỏi: “Nhược Na, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Nghe thấy giọng nói của Cố Hề Hề, cuối cùng Mộc Nhược Na đã nhẫn nhịn được mà đè nén tiếng thét sắp gào lên của mình. Cô giật mình ngồi dậy, vẻ mặt trợn trừng khó tin nhìn Hirayama Jiro: “Sao cậu lại ở đây?”
Khuôn mặt Hirayama Jiro đỏ ửng, ánh mắt mờ mịt trả lời: “Cô uống say quá nên tôi đưa cô đến phòng này nghỉ ngơi. Cô nôn mửa đầy ra người tôi, nên tôi giúp cô cởi quần áo tắm rửa, nhưng chưa tắm xong thì cô đã lột sạch quần áo của tôi, sau đó kéo tôi lên giường, hình như chúng ta còn làm chuyện kỳ quái gì đó…”
Chuyện kỳ quái gì đó…?
Cố Hề Hề đứng bên ngoài, Mộc Nhược Na ngồi trên giường, cả hai người đồng thời nhướng mày, gương mặt đầy cảm xúc khó diễn tả.
Mộc Nhược Na cúi đầu nhìn các dấu vết trên người Hirayama Jiro thì không cần hỏi nữa, cô biết mình đã làm gì rồi. Giây tiếp theo thì cô đã bất chấp mọi ưu sầu của mình, vội vàng đứng lên nhặt quần áo vương vãi trên sàn nhà, bất quá cô phát hiện ra… quần áo này không mặc được nữa rồi!
Không chỉ có lễ phục của cô bị te tua, mà cả lễ phục của Hirayama Jiro cũng vậy.
“Hề Hề…!” Giọng của Mộc Nhược Na thoáng run rẩy: “Quần áo của chúng tôi không thể mặc được nữa.”
Cố Hề Hề yên lặng trả lời: “Tôi biết rồi.”
Là bạn thân của nhau, vậy nên cô nhất định phải giúp Mộc Nhược Na giải quyết chuyện này ổn thoả.
Cố Hề Hề liền lấy di động gọi cho Mặc Tử Hân, nói đơn giản vài câu tóm tắt sự tình, tiếp theo thì Mặc Tử Hân đã đến đây. Anh nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ đang đóng chặt, nhịn không được nhướng mày nhìn Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề thấp giọng giải thích: “Vừa rồi Nhược Na nhìn thấy Thượng Kha và Cung gia tam tiểu thư đính hôn, tâm trạng cô ấy không tốt nên uống khá nhiều rượu. Em có nhờ Hirayama Jiro canh chừng cô ấy, kết quả là cô ấy đã ăn sạch Hirayama Jiro.”
Đôi mắt màu lam trợn tròn kinh ngạc, có vẻ như chuyện này thật khó mà tưởng tượng.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng! Bởi vì việc này đối với người bình thường thì khó mà xảy ra, nhưng Hirayama Jiro thì khác! Đại não và tư duy của cậu ta hoàn toàn khác biệt với người bình thường, tại thời điểm hai người thân mật thì ắt hẳn cậu ta chỉ cảm thấy chuyện này thú vị và để mặc cho Mộc Nhược Na muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả.
Mặc Tử Hân nhanh chóng dặn dò trợ lý tức tốc đi mua mấy bộ lễ phục mang đến đây.
Ngay trong ngày đại tiệc sinh nhật của Cung gia tam tiểu thư lại xảy ra chuyện xấu hổ thế này, thì cả gia chủ lẫn khách đều sẽ cảm thấy vô cùng mất mặt tồi tệ. Anh vừa hỗ trợ Cung gia xử lý việc bê bối của Vương Trấn xong, không ngờ ở đây lại có biến cố còn kinh động hơn nữa.
Bên trong phòng ngủ, Mộc Nhược Na hổ thẹn nhìn Hirayama Jiro, nhỏ giọng nói: “Thật sự xin lỗi, Hirayama Jiro, tôi không có cố ý.”
Gương mặt Hirayama Jiro rất bình tĩnh, nói: “Không sao, chuyện như thế này thì cô làm với tôi thêm vài lần nữa cũng không sao.”
Mộc Nhược Na: “…”
Có vẻ như Hirayama Jiro đang hồi tưởng lại cơn mây mưa vừa rồi: “Chuyện này hoá ra rất tuyệt vời. Nhưng lúc nãy biểu hiện của tôi không được tốt cho lắm. Lần sau tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!”
Mộc Nhược Na: “…”
Vì sao cậu ta không tức giận khi bị cưỡng ép nhỉ? Còn nghiêm túc nói những lời thế này?
Rõ ràng cô lớn hơn cậu ta đến bốn tuổi! Hơn nữa, đây là lần đầu tiên của cậu ta mà!?
Thật là muốn tổn thọ…! Chính cô mới là người có lợi trong chuyện này chứ nhỉ?
“Thật ra cậu có thể ra điều kiện hoặc yêu cầu tôi bồi thường.” Mộc Nhược Na miễn cưỡng nói: “Dù sao thì cậu cũng bị tôi ép mà.”
Ngay lúc này bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng động cửa điên cuồng: “Mở cửa! Mở cửa!”
Cố Hề Hề và Mặc Tử Hân hoảng hồn nhìn nhau, lại có chuyện gì nữa đây?
“Bên trong có người không? Nếu trong vòng ba giây không mở cửa, chúng tôi sẽ xông vào!” Là tiếng của Cung phu nhân.
Mặc Tử Hân nghe vậy thì lập tức bước ra mở cửa.
Gương mặt Cung phu nhân vẫn còn nổi giận đùng đùng, nhưng khi nhìn thấy Mặc Tử Hân thì bà hơi kinh ngạc: “Mặc tổng!? Không phải Hirayama Jiro đang ở trong phòng này sao?”
Cố Hề Hề sửng sốt: “Cung phu nhân, đúng là Hirayama Jiro đang nghỉ ngơi ở phòng này, phu nhân tìm cậu ấy có việc gì sao?”
Vừa dứt lời thì một người đứng phía sau Cung phu nhân đã phẫn nộ hét lên: “Chính Hirayama Jiro đã hãm hại ngài Vương, làm ngài Vương phải xấu mặt, ngài ấy vì uống ly rượu mà Hirayama Jiro đưa cho nên mới mất kiểm soát và làm ra chuyện như vậy! Nhất định phải bắt gia tộc Hirayama giải thích rõ ràng chuyện này!”
Cố Hề Hề mờ mịt khó hiểu, chuyện này rốt cuộc là sao?
A! Không được! Hai người họ còn ở trong phòng ngủ mà!
Ngược lại với sự hoang mang của Cố Hề Hề thì Mặc Tử Hân lại rất bình tĩnh, đầu óc anh phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, tức khắc trả lời: “Xin lỗi, thật ra Hirayama Jiro mới chính là người bị hại.”
Người nhà của Vương Trấn tất nhiên không tin, la lối ầm ĩ muốn xông vào tính sổ với Hirayama Jiro.
Cố Hề Hề định ngăn cản thì Mặc Tử Hân đã kéo tay cô lại, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: “Việc Hirayama Jiro hạ dược Vương Trấn thì chúng ta đều biết rõ, người khác dù không nhìn thấy nhưng cậu ta chính là nghi can duy nhất. Bây giờ chỉ có thể nhân cơ hội này để cho người khác nhìn thấy cậu ta và Mộc Nhược Na xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì có thể chứng minh cậu ta bị người khác gài bẫy chứ không phải cố tình hại Vương Trấn. Lúc đó dù người của Vương gia có muốn tính sổ với Hirayama Jiro cũng không có lý do. Ở đây là Trung Quốc, không phải Nhật Bản, dù thế lực của Yamaguchi có lớn đến đâu thì ở trên lãnh thổ của người Trung Quốc vẫn không thể tự tung tự tác được, đó là chưa nói đến Vương gia rất có quyền thế ở Đế Đô này.”
Cố Hề Hề lo lắng hỏi lại: “Nhưng cậu ta và Nhược Na…”
“Vậy cũng tốt, có thể dứt khoát đoạn tuyệt nghiệt duyên giữa cô ấy và Thượng Kha.” Mặc Tử Hân vừa nói vừa thuận tay kéo Cố Hề Hề tránh khỏi lối vào phòng ngủ, để mặc đám người hùng hổ kia xông vào.
Cho dù Cố Hề Hề hơi do dự, nhưng cô không thể phủ nhận đây là cách rất hay, dù rằng hơi thô thiển nhưng lại rất hiệu quả, có thể khiến Thượng Kha từ bỏ không dây dưa làm phiền Mộc Nhược Na, vừa có thể cứu lấy Hirayama Jiro khỏi rắc rối.
Chỉ là, chuyện này sợ rằng khó mà giải thích được!
Bên trong phòng ngủ, Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro đang ngồi trên giường, dùng chăn che kín người và nói chuyện phiếm, bỗng dưng nghe tiếng ồn ào, sau đó thì cửa phòng bị ai đó đá tung ra.
Giây tiếp theo thì hai bên đều ngây người ngơ ngác!
Người bên ngoài nhìn thấy Hirayama Jiro và Mộc Nhược Na đang ôm chăn dựa vào nhau, hương vị kỳ quái trong không khí đã chứng minh hai người vừa xảy ra chuyện gì, đám người nhà của Vương gia hùng hổ đến hỏi tội cũng ngẩn ngơ không nói được gì.
Cố Hề Hề thấy vậy thì vội vàng chạy lại, làm vẻ mặt giận dữ nhìn Cung phu nhân, lên tiếng trả đũa: “Cung phu nhân, tôi cũng mong phu nhân có thể cho tôi một lời giải thích! Chúng tôi hôm nay đến đây với thành ý chúc phúc cho Cung gia và tam tiểu thư, vì sao trong rượu lại có dược vật hỗn tạp? Cung gia rốt cuộc là muốn ra tay với ai? Ngài Hirayama đã giao con trai phó thác cho tôi, kết quả chỉ uống một ly rượu trong bữa tiệc rồi bị người ta gài bẫy, hại cả bạn thân nhất của tôi bị liên lụy ra nông nỗi này. Nếu hôm nay Cung gia không thể cho tôi một câu trả lời thoả đáng, vậy thì mong Cung phu nhân hãy thay tôi mà giải trình với gia tộc Hirayama. Vân gia chúng tôi tuy thấp cổ bé họng, nhưng đến cả Tần Cối cũng còn có ba người bạn (*), vậy thì Vân gia chúng tôi có phải trả giá hết thảy cũng không bỏ qua chuyện này, mong Cung phu nhân cho chúng tôi lời giải thích xác đáng!”
(*) Điển cổ về Tần Cối nói ra thì rất dài, các bạn có thể tra google để xem chi tiết. Nhân vật này thường bị hậu thế đánh giá là gian thần, Hán gian, chuyên lấn át bề trên và hãm hại trung lương, trong số những trung thần bị hại có Nhạc Phi. Trên baidu có một câu “岳飞再好有三敌人,秦桧再坏有三好友么”, tạm dịch “Nhạc Phi có ba kẻ địch, còn người như Tần Cối lại có đến ba người bạn”, đây chính là một câu ẩn ý có nhiều ý nghĩa tuỳ ngữ cảnh sử dụng. Theo cách hiểu của ad, ở đây Cố Hề Hề muốn nói đến người như Tần Cối còn có bằng hữu hợp lực thì Vân gia cũng sẽ có người ủng hộ để đòi lại công bằng cho Mộc Nhược Na.
Mộc Nhược Na và Cố Hề Hề đã là bạn bè lâu năm nên rất hiểu ý nhau, nghe Cố Hề Hề nói vậy thì cô lập tức phản ứng lại và bắt kịp vấn đề, xem chừng là có người muốn gây phiền phức cho cô đây rồi!
Mộc Nhược Na liền ôm mặt, giãy giụa làm mặt khổ sở nói: “Tôi không muốn sống nữa! Tôi chỉ uống một ly rượu thôi sao lại ngủ một giấc thế này, đã vậy thức dậy còn thấy Hirayama Jiro ở đây!? Cậu ta cũng chỉ uống một ly, sao lại…”
Tuy chỉ số EQ của Hirayama Jiro rất thấp, nhưng chỉ số IQ ngược lại rất cao. Mặc dù cậu không hiểu Cố Hề Hề vì sao lại phủi sạch sự thật, nhưng dĩ nhiên cậu không dám phá đám, cho nên chỉ ngơ ngác đưa vẻ mặt ngây thơ vô số tội mà nhìn mọi người.
Bất quá, biểu hiện của cậu lúc này vô cùng chuẩn xác!
Chỉ cần yên lặng ngồi đó, không nói gì là đạt vai rồi!
Mặc Tử Hân đứng bên cạnh lại trợ lực cho Cố Hề Hề, tiếp theo một dao: “Haizz, người của Thượng gia thật quá đáng! Dù không thích Mộc tổng đến thế nào cũng không nên gây ra chuyện như vậy, trong một ngày quan trọng thế này mà lại cố tình huỷ hoại sự trong sạch của một cô gái.”
Câu nói của Mặc Tử Hân không khác gì một quả bom hạng nặng ném thẳng vào đám người đang ở trong phòng này.
Edited by Cún
Beta by Airy
Bình luận facebook