• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Thần Y Trở Lại (4 Viewers)

  • Chương 3123: Đi đến nơi vĩnh hằng

Đi đến nơi vĩnh hằng

Trong mắt Ngư Sinh lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, ném ra một miếng ngọc bội hình con cá, Ngô Bình đưa tay ra bắt lấy. Miếng ngọc bội này là tín vật của tộc người cá, có nó là có thể ra lệnh cho tộc người cá ở Bắc Hải và Tây Hải.

Ngô Bình liên tiếp đánh bại ba cường giả kỷ nguyên, mà còn trong thời không ở kỷ nguyên của chính họ, điều này khiến những cường giả còn lại mất đi sự tự tin. Vì vậy, thời không thay đổi, anh đi đến một đỉnh núi, có bảy tu sĩ đang ngồi trên đỉnh núi, bao gồm Ngư Sinh, người sáng lập Thiên Ngoại Lâu và Vượn Tổ.

Ngô Bình: "Sao vậy, không đánh nữa à?"

Ngư Sinh nói: "Chúng ta chỉ có thể sử dụng một phần sức mạnh trong quá khứ, mà sức mạnh của ngươi lại quá phi thường, chúng ta không thể áp chế được."

Vượn Tổ: "Mỗi vị Thiên Đế của kỷ nguyên khi mới sinh ra đều phải tiếp nhận sự khiêu chiến từ khắp nơi, ngươi cũng không ngoại lệ."

Ngô Bình: “Các ngươi muốn thế nào?”

Vượn Tổ: “Năm đó chúng ta cũng là bá chủ của một cõi giống như ngươi. Vừa rồi chúng ta định giết ngươi, nhưng không ngờ thực lực của ngươi đã vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta. Ngay cả Thiên Thánh của Thánh Môn cũng không hơn gì. Vì vậy, bảy người chúng ta đã nhất trí quyết định sẽ thỏa thuận với ngươi.”

Ngô Bình cười lạnh: "Không giết được ta, lại muốn thỏa thuận với ta. Ta thân là Thiên Đế, đâu thể để các ngươi muốn giết là giết được?"

Tu sĩ đầu lâu bình tĩnh nói: "Chúng ta thừa nhận quyền uy Thiên Đế của ngươi, điều này còn chưa đủ để đền bù cho ngươi sao?"

Ngô Bình lắc đầu: “Nếu muốn ta nguôi cơn giận, bảy người các ngươi đều phải dâng ra một tia nguyên thần bản mệnh, đặt ở chỗ ta.”

Bảy gã cường giả giận dữ, Vượn Tổ nói: "Ngươi cho rằng chúng ta thật sự sợ ngươi sao!"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Các ngươi không cần sợ ta, nhưng nếu các ngươi không nghe lời, ta sẽ tiếp tục truy sát các ngươi cho đến khi trấn áp được tất cả các ngươi! Luyện hóa!"

Sắc mặt bảy vị cường giả trông rất khó coi, Ngô Bình nắm giữ sức mạnh của Thiên Đạo và gần như bất khả chiến bại trong kỷ nguyên này, những lời này không phải chỉ để hù dọa họ!

Bọn họ nhìn nhau, Vượn Tổ nói: "Chúng ta tuyệt đối không thể giao nguyên thần bản mệnh của mình ra được! Chúng ta và ngươi đều là những cường giả kỷ nguyên, chúng ta sẽ không giao vận mệnh của mình cho ngươi khống chế!"

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Không giao nguyên thần bản mệnh ra cũng được, nhưng các ngươi phải nghe lệnh của Thiên Đình.”

Vừa dứt lời, bóng dáng của Tàng Cơ hiện lên, sức mạnh to lớn được giải phóng, anh thực sự có khả năng trấn áp những tu sĩ này bất cứ lúc nào.

Trong số bảy cường giả, một nữ tu sĩ thuộc Nhân tộc đứng lên nói: “Chúng ta không có ý định trở thành kẻ thù của Thiên Đế, nhưng nếu muốn chúng ta đầu hàng, ngươi cũng phải thể hiện thực lực của mình, chứng minh ngươi có đủ tư cách để chúng ta đầu hàng."

Ngô Bình nhìn cô ta: “Ồ, ngươi nói tư cách là có ý gì?”

Nữ tu sĩ nói: “Trừ khi ngươi có thể du hành qua bốn hung vực ở vùng đất vĩnh hằng!”

Ngô Bình đã sớm nghe nói đến vùng đất vĩnh hằng, nơi này có rất nhiều cường giả kỷ nguyên, hơn nữa những người ở nơi đó cũng không bị Thiên Đạo áp chế quá nhiều. Giống như bảy người trước mặt, có lẽ họ đã sống ở vùng đất vĩnh hằng trong một khoảng thời gian. Nhưng bốn hung vực kia, không biết là những nơi như thế nào?

Sau một lúc im lặng, anh nói: "Cũng được, dù sao ta cũng muốn đi đến vùng đất vĩnh hằng."

Anh cho phép bảy cường giả rời đi, sau đó quay trở lại Thiên Đình để ổn định cảnh giới thứ 20.

Vài ngày sau, anh lên đường đi đến vùng đất vĩnh hằng.

Vùng đất vĩnh hằng là một khu vực được tạo ra bởi một nhóm các cường giả kỷ nguyên. Ở đây, mặc kệ ngươi là người ở kỷ nguyên nào, sự áp chế mà các cường giả kỷ nguyên ở nơi này phải chịu đều bị suy yếu rất nhiều. Nếu như bình thường sự trấn áp của Thiên Đạo là 100%, thì sự trấn áp của Thiên Đạo ở vùng đất vĩnh hằng chỉ là khoảng 20%.

Tuy rằng 20% cũng làm cho rất nhiều cường giả kỷ nguyên khó chịu, nhưng vẫn là nằm trong phạm vi chịu đựng của bọn họ, bởi vậy, mỗi cường giả kỷ nguyên sinh ra ở kỷ nguyên đó đều rất sẵn lòng tới đây để sinh tồn.

Tuy nhiên, chính vì có quá nhiều cường giả kỷ nguyên ở vùng đất vĩnh hằng, nên nơi này trở nên cực kỳ nguy hiểm, cho dù các tu sĩ có mạnh đến đâu cũng có thể bị các tu sĩ mạnh mẽ hơn giết chết và thôn tính!

Khi Ngô Bình chuẩn bị đi, trước tiên anh đến thăm Thiên Thánh, biết Ngô Bình muốn đi đến vùng đất vĩnh hằng, Thiên Thánh nói: “Sở dĩ vùng đất vĩnh hằng có thể chống lại sự áp chế của Thiên Đạo, là bởi vì bản thân nó có quy tắc riêng của mình. Hơn nữa sau khi trải qua hơn một kỷ nguyên phát triển, vùng đất vĩnh hằng đã hình thành pháp môn tu hành độc đáo."

Ngô Bình: “Là pháp môn tu hành của cường giả kỷ nguyên sao?”

Thiên Thánh gật đầu: “Khi đạt đến cấp bậc cường giả kỷ nguyên, rất khó có thể tiến bộ nhiều hơn. Nhưng vùng đất vĩnh hằng cung cấp rất nhiều cách để nhanh chóng thăng cấp, chẳng hạn như thôn tính sức mạnh của cường giả kỷ nguyên khác, hoặc tiến vào một số địa điểm đặc biệt để đột phá. Bốn hung vực mà ngươi đề cập là những nơi đặc biệt. Khi bất kỳ cường giả nào bước vào hung vực, tu vi và sức mạnh của người đó đều sẽ được thiết lập lại, việc này khiến cho bất kỳ tu sĩ nào đều có cảm giác sống lại lần nữa, vì vậy mà tìm được hướng đột phá tiến tới cấp độ tiếp theo.”

Ngô Bình gật đầu: “Thì ra là vậy.”

Thiên Thánh: "Khi đến đó, ngươi có thể sẽ cảm thấy bản thân bình thường. Dù sao thì hiện tại ngươi là Thiên Đế, quyền uy ngập trời. Nhưng khi ngươi đến đó, những tu sĩ xung quanh đều là cường giả kỷ nguyên, tất cả mọi người đều giống nhau."

Tất nhiên Ngô Bình có thể hiểu được cảm giác này, giống như một học sinh của Hoa Hạ, anh đã từng là học sinh đứng đầu của một tỉnh nào đó và là học sinh xuất sắc của một ngôi trường nổi tiếng. Nhưng khi tiến vào Đại học Thần Kinh, anh mới phát hiện ra rằng những người bạn cùng lớp xung quanh mình đều là những học sinh đứng đầu của các tỉnh, mọi người đều có trình độ ngang nhau và rất khó để nới rộng khoảng cách.

“Ở đó có nhiều cường giả kỷ nguyên lắm sao?”

Thiên Thánh cười nói: "Cũng không ít, dù sao có một số cường giả kỷ nguyên có con cháu ở đó, con cháu của họ cũng là những cường giả kỷ nguyên. Trải qua vô số năm tháng, rất nhiều cường giả đã chết ở đó, cũng có rất nhiều cường giả đã sinh ra. Nếu ngươi muốn trở thành Thiên Đế chân chính, được hầu hết cường giả công nhận, ngươi thật sự cần phải đi đến vùng đất vĩnh hằng một chuyến.”

Ông ta cũng nói cho Ngô Bình biết một số thế lực ở vùng đất vĩnh hằng, có đôi khi cần phải gia nhập vào một số thế lực để tự bảo vệ chính mình.

Cuối cùng, Thiên Thánh nói: "Một số cường giả đã đạt được tu vi rất cao, nhưng sau khi đi đến vùng đất vĩnh hằng, nhu cầu nguyên thủy của họ lại bị kích thích. Đây có lẽ là một trong những nguyên nhân khiến họ có thể đột phá lần nữa."

Sau khi tìm Thiên Thánh để lấy kinh nghiệm, Ngô Bình lập tức tiến đến vùng đất vĩnh hằng, anh dùng một kiếm chém xuyên thời không, trong tích tắc đã đến trước một cánh cổng ánh sáng khổng lồ. Có thể thấy các tu sĩ liên tục ra vào, mọi người đều vội vã và không ai để ý đến anh.

Anh ôm Thập Đồ trong tay, bình tĩnh nói: “Chúng ta cũng đi vào thôi!”

Anh tiến lên một bước, sau đó một luồng sức mạnh rất lớn xé nát anh, anh đột ngột ngã xuống, rơi thật mạnh xuống đất.

Trong bụi bặm, anh nhìn thấy ánh sáng. Khi mở mắt ra, anh thấy mình đang ở trên một con dốc, ở đây có nhiều người đang vội vã bước đi. Dường như có một loại trí tuệ nào đó ở vùng đất vĩnh hằng, nó đã đưa Ngô Bình đến một khu vực tập trung các tu sĩ Nhân tộc.

Lúc này, Ngô Bình cảm giác được một luồng sức mạnh áp chế mạnh mẽ, tu vi của anh bị cắt giảm 20%. Tất cả các tu sĩ đều có cảm giác tương tự.

Anh vừa đứng dậy, đã có vài người từ trên núi lao xuống, trong đó có một người cầm kiếm ngắn đâm thẳng vào tim anh.

Thập Đồ hét lên: "Chủ nhân cẩn thận!"

Ngô Bình di chuyển vài thước rồi đá vào mặt người kia. Thực lực của người này đã đạt đến cảnh giới thứ mười bảy, cảnh giới Quy Tắc, nhưng lại bị một cú đá của Ngô Bình đá gãy cổ.

Nghe một tiếng “rắc”, hắn ta ngã xuống đất và không bao giờ đứng dậy được nữa. Cùng lúc đó, trên người hắn ta bắt đầu phóng ra một hơi thở sinh mệnh mạnh mẽ. Những người còn lại đều chạy tới vây xung quanh hắn ta hút lấy hút để, như muốn hút đi luồng sinh lực này.

Ngô Bình cau mày, những người này đang làm gì vậy?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom