-
Chương 93-95
Chương 93 Võ Minh Nguyệt hồi triều, cơ duyên cuối cùng của Tiêu Trần, quái thai cổ đại tự phong ấn của Tổ Long Sào (2)
Ở một số thời đại, thật sự có một ít thiên kiêu xuất phát từ đủ loại nguyên nhân mà tự phong ấn mình ở tiên nguyên thần nguyên, chờ đến thời đại nào đó của ngày sau, có được cơ hội chứng đạo thì lại nhập thế lần nữa.
Loại thiên kiêu này được gọi là quái thai cổ đại, mỗi một tên đều khủng bố đến cực điểm, có thể đẩy ngang đương thời ở thời đại của bọn họ.
Dạng người tự phong mấy kỷ nguyên còn đỡ, cũng không có chênh lệch quá lớn với thiên kiêu đương đại.
Nhưng nếu là quái thai cổ đại tự phong mấy chục kỷ nguyên, thậm chí lên tới trăm kỷ nguyên, vậy thì quá khủng bố, quả thực không thể lường trước theo lẽ thường.
“Chỗ cổ sào đó cực kỳ bí ẩn, sợ là cả Tổ Long Sào cũng không biết.” Thanh Long Thượng Nhân nói.
“Vậy lão tổ, kỳ ngộ ngài nói là...” Tiêu Trần nói.
“Lai lịch thân phận của quái thai cổ đại tự phong trong cổ sào kia hẳn là cực kỳ kinh người, có lẽ ngươi có thể phát hiện máu của nhất mạch Thương Long chí tôn ở trong đó.”
“Có máu chí tôn thì Thanh Thiên Hóa Long Quyết của ngươi vẫn có khả năng đại thành.” Thanh Long Thượng Nhân giải thích.
“Vậy được, tiếp theo ta sẽ đi đến cổ sào kia một chuyến.” Tiêu Trần nắm chặt nắm tay, vô cùng hưng phấn.
“Đương nhiên, ngươi phải cẩn thận, nếu làm thức tỉnh quái thai cổ đại kia thì sợ là toàn bộ Tiên Vực sẽ chấn động.”
“Có lẽ trong thế hệ trẻ ở Tiên Vực, không ai có thể đánh bại quái thai cổ đại kia.” Giọng nói của Thanh Long Thượng Nhân hơi căng thẳng.
Quái thai cổ đại xuất thế cũng không phải việc nhỏ.
Rất có thể sẽ ép tới thiên kiêu đương đại không thở nổi, không ai có thể tranh phong.
Mà giờ phút này, Tiêu Trần lại không nghe lọt lời cảnh báo.
Hiện tại hắn ta chỉ muốn có được máu của nhất mạch Thương Long chí tôn, làm chính mình mạnh lên, sau đó đi đến Bàn Võ Thần Triều cướp tân nương.
Còn về hậu quả tạo thành khi làm thức tỉnh quái thai cổ đại thì liên quan gì đến hắn ta chứ?
..
Trong Nam Thiên Thành.
Sau khi chuyện xảy ra ở bí cảnh Nguyên Thiên hạ màn, cao thủ thế lực các nơi hội tụ trong thành cũng chuẩn bị rời đi.
Quân Tiêu Dao phải trở về Quân gia.
Khương Thánh Y cũng phải khởi hành về Khương gia.
Đám người Quân Trượng Kiếm cảm nhận được bầu không khí này, rất thức thời mà lui đến nơi xa.
Khương Thánh Y mặc một bộ tuyết y tuyệt thế, dáng người thon dài thướt tha, như một gốc cây tuyết liên đứng độc lập trong thế gian, không nhiễm trần tục.
Tiên nhan tuyệt đẹp tuyết trắng trong suốt, cứ như tỏa ánh sáng ngời.
Bởi vì nàng mang thể chất Tiên Thiên Đạo Thai, cả người có vẻ siêu trần thoát tục, đem đến cho người ta một cảm giác như muốn thăng hoa.
Dường như chỉ cần đứng bên cạnh Khương Thánh Y là có thể ngộ đạo.
“Thánh Y tỷ, thể chất của ngươi thật làm người ta hâm mộ, đứng bên cạnh ngươi, ta cũng cảm thấy mình sắp ngộ đạo phi thăng.” Quân Tiêu Dao tùy ý cười nói.
Nếu những người khác đứng trước mặt Khương Thánh Y, tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác tự biết xấu hổ.
Mà Quân Tiêu Dao hoàn toàn bất đồng.
Hắn siêu nhiên khí chất, chẳng những không thua kém Khương Thánh Y, thậm chí càng tốt hơn.
“Vậy về sau ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, chẳng phải có thể giúp ngươi ngộ đạo mỗi ngày sao?” Khương Thánh Y trêu ghẹo, hơi mỉm cười.
Sau đó, nàng bỗng nhận ra nghĩa khác trong đó, sắc mặt không khỏi đỏ lên.
Lại liên tưởng đến cảm giác nước sữa hòa nhau trước đó với Thánh Thể của Quân Tiêu Dao trong bí tàng, nàng chỉ cảm thấy hai má ngọc hơi nóng lên.
Quân Tiêu Dao lại như không phát hiện, cười khẽ và nói: “Trong bí tàng ít nhiều gì cũng nhờ Thánh Y tỷ, bằng không chỉ dựa vào một mình ta thì tuyệt đối không thể trấn áp ma thi.”
“Đâu nào, ta chỉ phụ trợ mà thôi.” Khương Thánh Y khẽ lắc đầu.
Sau đó, nàng như nói sang chuyện khác: “Con bé Lạc Ly kia nhớ ngươi muốn chết được, ngày nào cũng nói muốn ra tìm ngươi.”
“Khương La Lỵ... Ai, ba năm khởi bước, tử hình tối cao (1)...” Quân Tiêu Dao thở dài.
(1) Là một câu cảnh báo trêu đùa đối với các nam tính yêu thích những cô bé gái nhỏ tuổi. Nếu tiến hành hành vi đồi bại thì có thể ở tù từ ba năm, và mức phạt cao nhất là tử hình.
Khương Thánh Y lộ ra vẻ nghi hoặc.
Đôi khi Quân Tiêu Dao cứ nói ra một hai câu làm nàng không thể lý giải.
Nói chuyện phiếm một hồi thì Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y cũng từ biệt nhau.
Khi Khương Thánh Y trở lại đám người Khương gia, trưởng lạo Khương gia tiến lên và nói: “Thánh Y, Khương gia chúng ta nhất định phải gia tăng quan hệ với Thần Tử, ngươi xem có thể giúp Lạc Ly và Thần Tử...”
Trưởng lạo Khương gia khoa tay múa chân, hiển nhiên là muốn tác hợp hai người đó.
Khương gia chắc chắn cũng đồng ý việc này.
Vẻ mặt Khương Thánh Y hơi trầm trọng.
Qua một lúc lâu, nàng mới miễn cưỡng lộ ra nụ cười và nói: “Được, sau này xem có cơ hội để ta làm Hồng Nương hay không.”
“Ha ha, vậy là tốt rồi.” Trưởng lạo Khương gia cười nói.
Bên này, Quân Tiêu Dao cũng về tới đội ngũ Quân gia.
Hiện tại hắn hoàn toàn không có hứng thú với chuyện liên hôn, đạo lữ gì đó.
Dù sao mục tiêu của hắn là trấn áp thời đại này, đứng vững trên đỉnh cửu thiên thập địa.
“Gia gia, trở về đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn đã không chờ được muốn nhìn xem rốt cục trong gỗ hộp có cơ duyên gì.
“Được.” Quân Chiến Thiên khẽ gật đầu.
Đám người Quân gia cũng khởi hành trở về Hoàng Châu.
...
Hết chương 93.
Chương 94 Kiêu nữ Cơ gia Cơ Thanh Y, Cửu Linh Nguyên Thánh tới cửa, thì ra ngươi tên là Cẩu Thặng
Một trong ba ngàn đạo châu, Hiên Châu.
Châu này là nơi đóng quân của Hoang Cổ Cơ gia.
Cơ gia thân là Hoang Cổ thế gia, cho dù không đứng trong Ngự Tam Gia, nhưng nội tình thực lực cũng không thể khinh thường.
Chỉ cần là Hoang Cổ thế gia thì có ai yếu được kia chứ?
Cơ Bang Ấn dẫn Cơ Huyền vẻ mặt suy sút uể oải, như cái xác không hồn về tới Cơ gia.
Ngay lập tức, Cơ gia nhấc lên sóng lớn.
Đám tộc lão nhất mạch Cơ Huyền đều lòng đầy căm phẫn, hận không thể trực tiếp đạp vỡ sơn môn của Quân gia.
Mấy mạch còn lại tuy cũng tức giận, nhưng có thể duy trì bình tĩnh.
Nhưng mãi đến cuối cùng, Cơ gia cũng không có động tĩnh gì.
Bởi vì Cơ gia không có khả năng vì một Cơ Huyền đã bị phế đi mà khai chiến với Quân gia.
Hai đại Hoang Cổ thế gia khai chiến thì chính là bất hủ chiến, toàn bộ Tiên Vực sẽ rung chuyển.
Chủ yếu chính là, Cơ Huyền thật sự là đường đường chính chính bị Quân Tiêu Dao đánh bại, mà không phải bị hãm hại nên thua.
Thế hệ trẻ tranh phong sát phạt, ngươi chết ta sống là chuyện hết sức bình thường.
Cơ gia cũng không tìm thấy lý do chính đáng nào để đối phó Quân gia.
Bởi vậy, việc này chỉ có thể đánh nát răng mà nuốt vào trong bụng.
Nhưng Cơ Bang Ấn không nén nổi cục tức nào.
Lão thầm quyết định trong lòng, lập tức đi vào sâu trong Cơ gia, dừng lại ngoài một sơn cốc tiên ý dạt dào.
Cả tòa sơn cốc như bị tiên quang bao phủ, bốn mùa như xuân.
Cơ Bang Ấn mở miệng nói: “Thanh Y tiểu thư có ở đó không ?”
Rất khó tưởng tượng, một thánh nhân lại lấy giọng điệu bình thản như thế để nói chuyện với một hậu bối.
Có thể suy ra thân phận địa vị của hậu bối này siêu nhiên đến mức nào.
Không bao lâu sau, một tiếng nói động lòng người như chim oanh xuất cốc, châu lạc mâm ngọc truyền đến: “Thanh Y ở đây, tộc lão có chuyện gì sao?”
Không thấy người, chỉ nghe giọng.
Nhưng chỉ giọng nói này đã đủ để người ta dư vị.
“Xin Thanh Y tiểu thư nhất định phải chính danh vì Cơ gia, lấy lại công đạo cho Cơ Huyền.” Cơ Bang Ấn trầm giọng mà nói.
Người mà lão nhờ vả chính là thiên chi kiêu nữ xuất chúng nhất đương đại của Cơ gia, Cơ Thanh Y.
Đồng thời cũng là Thánh Nữ của bất hủ đại giáo Nhân Tiên Giáo.
Kiêu nữ Cơ gia, Thánh Nữ Nhân Tiên Giáo, hai lớp thân phận khiến địa vị của cho Cơ Thanh Y vô cùng siêu nhiên.
Kế tiếp, Cơ Bang Ấn thuật lại chuyện ở bí cảnh Nguyên Thiên cho Cơ Thanh Y nghe.
Thật lâu sau, giọng nói như suối reo thác chảy của Cơ Thanh Y mới truyền đến: “Thanh Y biết rồi, có điều thời gian tiếp theo, Thanh Y phải về Nhân Tiên Giáo chiêm ngưỡng di khắc tàn tiên, nhưng sẽ để việc này ở trong lòng.”
“Được được, lấy chuyện của Thanh Y tiểu thư làm trọng.” Cơ Bang Ấn gật đầu, sau đó rời đi.
“Thần Tử Quân gia sao, có vẻ là một nhân vật thú vị.”
“Không biết có thể mang đến cho Thanh Y mấy phần vui vẻ?”
...
Qua mấy ngày sau, đám người Quân Tiêu Dao cũng về tới Hoàng Châu của Quân gia.
Trong quá trình đó còn xảy ra một chút tình tiết nhỏ.
Nhân vật cấp đại lão của Cửu Đầu Sư Tử Tộc, Cửu Linh Nguyên Thánh bước lên sơn môn của Quân gia.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cưỡi Cửu Đầu Sư Tử xuất hiện.
Hắn cũng muốn nhìn một chút, vị đại lão Cửu Đầu Sư Tử Tộc này có ngốc nghếch như U Long Chí Tôn kia không.
Một ít tu sĩ vây xem bên ngoài nhìn thấy Quân Tiêu Dao cưỡi Cửu Đầu Sư Tử xuất hiện thì mặt đầy vẻ ngạc nhiên.
Cưỡi hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh ngay trước mặt nó, quả thực là khiêu khích trắng trợn mà!
Ngay khi ngoại giới cho rằng Cửu Linh Nguyên Thánh sẽ đại náo Quân gia.
Cửu Linh Nguyên Thánh lại nói với Cửu Đầu Sư Tử với vẻ mặt trịnh trọng: “Cẩu Thặng, có thể được Thần Tử Quân gia nhìn trúng là vận khí của ngươi, đi theo bên cạnh hắn, ngươi tuyệt đối sẽ không có hại.”
Một câu này khiến mọi người toàn trường đều thạch hóa.
“Đây còn là Cửu Linh Nguyên Thánh bá đạo vô biên kia sao?” Rất nhiều tu sĩ ngớ cả ra.
Tại sao vừa đối mặt với Quân gian thì Cửu Linh Nguyên Thánh đã túng như cún rồi?
“Gia gia, ngươi...” Cửu Đầu Sư Tử cũng ngây dại, cả người cứng đờ, lông xù cả lên, cái đuôi cũng căng thẳng.
Nó vốn tưởng Cửu Linh Nguyên Thánh là tới cứu mình, kết quả lại nói ra một câu như vậy?
Còn để lộ cái tên đáng xấu hổ của nó ra.
“Thì ra tên thật của ngươi là Cẩu Thặng.” Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.
“Ha ha, Thần Tử chê cười, nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử chúng ta sinh dục khó khăn, đặt tiện danh sẽ dễ nuôi.” Cửu Linh Nguyên Thánh vui tươi hớn hở mà nói.
Cửu Đầu Sư Tử khóc không ra nước mắt, giờ phút này quả thực muốn đào đất, biến mình thành đà điểu, vùi vào trong đất.
Cảm thấy quá nhục, đây là khiêu chiến tự bế gì đây hả.
Nhạc đệm này cũng làm rất nhiều người càng có nhận thức rõ ràng về lực chấn nhiếp của Quân gia.
Cả Cửu Linh Nguyên Thánh thực lực cường hãn cũng không dám giương oai ở trước sơn môn Quân gia, thậm chí chủ động để hậu bối đi theo Thần Tử của Quân gia.
Sau khi việc này hạ màn, Quân Tiêu Dao cũng yên tâm thản nhiên về tới Thiên Đế Cung.
“Là lúc tìm tòi huyền cơ của hộp gỗ này.” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra chút chờ mong.
Hết chương 94.
Chương 95
Đại cơ duyên mà Cơ Huyền ngày đêm nhớ mong, muốn có cho bằng được, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao hái trước quả đào.
Nếu trong hộp không có thứ tốt gì thì thực xin lỗi sự vất vả khổ sở của Cơ Huyền.
Quân Tiêu Dao mở hộp ra.
Đưa mắt nhìn lại, cái ánh vào mi mắt đầu tiên là một quyển sách màu vàng nhạt cổ xưa, như được chế tác từ lá vàng.
“Đây là?” Quân Tiêu Dao hơi nghi hoặc.
Hắn mở quyển sách màu vàng nhạt này ra.
Chỉ thoáng chốc, vô số cổ tự hiện lên trước mắt Quân Tiêu Dao.
Mỗi một cổ tự đều nở rộ ra thần quang vô tận, như từng sao trời xoay chuyển trên bầu trời.
Nếu là người bình thường, chỉ xem một cái thì đôi mắt sẽ mù ngay.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác, hắn là Hoang Cổ Thánh Thể, trong mắt nở rộ kim mang, hắn đảo mắt qua một cái.
Vừa nhìn một cái đã khiến Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt giật mình.
Có thể làm người mang tâm tính thản nhiên như Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt này thì cũng đã rõ hắn kinh ngạc tới mức độ nào.
“Đây chẳng lẽ là... Cửu Đại Thiên Thư?”
Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên, cũng không dám tin tưởng.
Ở Tiên Vực, chỉ sợ không có tu sĩ nào không biết đến Cửu Đại Thiên Thư.
Cửu Đại Thiên Thư không phải do người sáng tác, cũng không phải nhất mạch truyền thừa nào.
Từ lúc cửu thiên Tiên Vực mới hình thành, đã có Cửu Đại Thiên Thư tồn tại.
Có người nói Cửu Đại Thiên Thư là do “Tiên” sáng tác.
Cũng có người nói, Cửu Đại Thiên Thư là quy tắc hiện hóa ra từ Thiên Đạo.
Tóm lại là cách nói nào cũng có.
Nhưng có một điểm có thể xác định, Cửu Đại Thiên Thư tuyệt đối không phải một người nào có thể sáng tạo ra.
Cho dù Đại Đế đều khó mà làm được.
Mà điểm trân quý nhất của Cửu Đại Thiên Thư là mỗi một quyển sách đều đại diện cho một cực hạn.
Ví dụ như Không Thư trong Cửu Đại Thiên Thư chính là cực hạn của không gian chi đạo.
Thời Thư là cực hạn của thời gian chi đạo.
Những quyển còn lại đều đại diện cho những cực hạn chi đạo bất đồng.
Còn có lời đồn nói rằng, nếu có người gom đủ Cửu Đại Thiên Thư thì có thể hợp nhất chúng lại, tạo ra một con đường thành tiên.
Cũng vì đủ loại lời đồn về Cửu Đại Thiên Thư, mới làm vô số người đều điên cuồng mà tìm kiếm tung tích của chúng.
Nhưng vô số kỷ nguyên từ xưa đến nay, đừng nói gom đủ Cửu Đại Thiên Thư, ngay cả xuất hiện một hai quyển cũng là xa xỉ.
Quân Tiêu Dao cũng thật sự không ngờ, trong hộp gỗ này lại cất giấu một quyển thiên thư.
“Xem nội dung này, có lẽ là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, cực hạn của thân thể.” Quân Tiêu Dao tự nói, trong giọng nói cũng khó nén gợn sóng.
Chỉ sợ không ai nhìn thấy thiên thư mà không kích động.
Hơn nữa càng trùng hợp là, quyển sách này là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, vừa vặn phù hợp với Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao.
“Đầu tiên là Tượng Thần Trấn Ngục Kính, sau đó lại là Thể Thư, là muốn ta chứng đến Nhục Thể Đại Đế sao?” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Nhưng điều làm Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày là, hình như quyển Thể Thư này cũng không hoàn chỉnh.
Giống như chỉ có quyển thượng.
“Đúng rồi, trước đó tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn có nói qua, vật kia ở trong hộp gỗ, còn lại có khả năng ở đại lục tại hạ giới.”
“Ý này là, quyển hạ của Thể Thư nằm trong thập địa sao?” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Khả năng này rất lớn.
“Xem ra ngày sau nhất định phải hạ giới một chuyến, Thể Thư quá trọng yếu đối với ta.” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu luyện thành cả Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, cộng thêm Tượng Thần Trấn Ngục Kính và Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư thì thân thể sẽ cường hãn đến mức nào?
Sợ là Đại Đế chứng đạo nhục thể vào thời kỳ Thái Cổ cũng kém xa hắn đúng không?
Trong hộp gỗ trừ Thể Thư ra còn có một khối tàn phiến thanh đồng tàn khuyết.
So với Thể Thư thì khối tàn phiến thanh đồng này có vẻ thực không thu hút chút nào.
Nhìn qua cũng không giống tiên kim cổ xưa nào đó.
Quân Tiêu Dao cầm nó trong tay, lại bất ngờ phát hiện mình không thể bóp nát khối tàn phiến thanh đồng này.
Sức mạnh thân thể hiện tại của Quân Tiêu Dao cường hãn dữ dội, chưa nói đến bóp nát tiên kim, nhưng ít ra có thể tùy ý đánh bại binh khí vương hầu bình thường.
Mà tàn phiến thanh đồng nhìn như không đáng chú ý này lại cực kỳ kiên cố.
“Có hơi cổ quái, thôi để sau đó đưa cho gia gia bọn họ xem một chút đi.” Quân Tiêu Dao thu hồi tàn phiến thanh đồng.
Tiếp theo, hắn lại lấy xương tay Thánh Nhân Vương và năm bộ long cốt ra.
Quân Tiêu Dao đã tách xương tay Thánh Nhân Vương ra.
Cả khối xương tay trắng tinh như ngọc thạch, lạc ấn đạo văn phức tạp.
Cho dù chỉ đặt ở nơi đó, cũng có uy áp thánh cảnh biểu lộ.
Sở dĩ Cơ Huyền có thể trổ hết tài năng trong các thiên kiêu, xương tay Thánh Nhân Vương này chiếm cứ nhân tố rất lớn.
Một khối xương tay có thể tạo thành một thiên kiêu cường đại.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không có dự tính dung nhập khối xương này vào cánh tay mình.
Dung hợp xương cốt của người khác vào cơ thể mình, nghĩ thôi đã thấy khiếp sợ hãi hùng.
Hơn nữa Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao đã là một trong những thể chất mạnh nhất, sau khi hoàn toàn trưởng thành, không biết mạnh hơn xương tay Thánh Nhân Vương bao nhiêu lần.
Hoàn toàn không cần bỏ gốc lấy ngọn.
“Tuy không dung nhập vào cánh tay của mình, nhưng cũng có thể lấy nó để rèn ra một pháp khí.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Hắn tính chế tạo xương tay của Thánh Nhân Vương thành một binh khí.
Còn về năm bộ long cốt kia.
Bốn bộ viễn cổ long cốt trong đó, Quân Tiêu Dao chuẩn bị ban thưởng cho đám người Quân Trượng Kiếm.
Dù sao bọn họ cũng ra sức rất lớn ở bí cảnh Nguyên Thiên.
Lúc nên cho lợi ích thì vẫn phải cho.
Còn về Chí Tôn Tổ Long Cốt, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ tự luyện hóa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra lò luyện Địa Ngục, hút Chí Tôn Tổ Long Cốt vào trong đó.
Thoáng chốc, tinh khí cuồn cuộn mênh mông mãnh liệt.
Sức mạnh mà Chí Tôn Tổ Long Cốt ẩn chứa vô cùng cường đại, nếu để Tiêu Trần có được thì sẽ trực tiếp giúp hắn ta sinh ra lột xác.
Nhưng hiện tại, tất cả đều thuộc về Quân Tiêu Dao.
Trong thân thể hắn phát ra tiếng đậu nổ đôm đốp, là từng viên cự tượng vi lạp đang thức tỉnh.
Tám vạn...
Chín vạn...
Đến cuối cùng, mười vạn cự tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn thức tỉnh!
Hết chương 95.
Ở một số thời đại, thật sự có một ít thiên kiêu xuất phát từ đủ loại nguyên nhân mà tự phong ấn mình ở tiên nguyên thần nguyên, chờ đến thời đại nào đó của ngày sau, có được cơ hội chứng đạo thì lại nhập thế lần nữa.
Loại thiên kiêu này được gọi là quái thai cổ đại, mỗi một tên đều khủng bố đến cực điểm, có thể đẩy ngang đương thời ở thời đại của bọn họ.
Dạng người tự phong mấy kỷ nguyên còn đỡ, cũng không có chênh lệch quá lớn với thiên kiêu đương đại.
Nhưng nếu là quái thai cổ đại tự phong mấy chục kỷ nguyên, thậm chí lên tới trăm kỷ nguyên, vậy thì quá khủng bố, quả thực không thể lường trước theo lẽ thường.
“Chỗ cổ sào đó cực kỳ bí ẩn, sợ là cả Tổ Long Sào cũng không biết.” Thanh Long Thượng Nhân nói.
“Vậy lão tổ, kỳ ngộ ngài nói là...” Tiêu Trần nói.
“Lai lịch thân phận của quái thai cổ đại tự phong trong cổ sào kia hẳn là cực kỳ kinh người, có lẽ ngươi có thể phát hiện máu của nhất mạch Thương Long chí tôn ở trong đó.”
“Có máu chí tôn thì Thanh Thiên Hóa Long Quyết của ngươi vẫn có khả năng đại thành.” Thanh Long Thượng Nhân giải thích.
“Vậy được, tiếp theo ta sẽ đi đến cổ sào kia một chuyến.” Tiêu Trần nắm chặt nắm tay, vô cùng hưng phấn.
“Đương nhiên, ngươi phải cẩn thận, nếu làm thức tỉnh quái thai cổ đại kia thì sợ là toàn bộ Tiên Vực sẽ chấn động.”
“Có lẽ trong thế hệ trẻ ở Tiên Vực, không ai có thể đánh bại quái thai cổ đại kia.” Giọng nói của Thanh Long Thượng Nhân hơi căng thẳng.
Quái thai cổ đại xuất thế cũng không phải việc nhỏ.
Rất có thể sẽ ép tới thiên kiêu đương đại không thở nổi, không ai có thể tranh phong.
Mà giờ phút này, Tiêu Trần lại không nghe lọt lời cảnh báo.
Hiện tại hắn ta chỉ muốn có được máu của nhất mạch Thương Long chí tôn, làm chính mình mạnh lên, sau đó đi đến Bàn Võ Thần Triều cướp tân nương.
Còn về hậu quả tạo thành khi làm thức tỉnh quái thai cổ đại thì liên quan gì đến hắn ta chứ?
..
Trong Nam Thiên Thành.
Sau khi chuyện xảy ra ở bí cảnh Nguyên Thiên hạ màn, cao thủ thế lực các nơi hội tụ trong thành cũng chuẩn bị rời đi.
Quân Tiêu Dao phải trở về Quân gia.
Khương Thánh Y cũng phải khởi hành về Khương gia.
Đám người Quân Trượng Kiếm cảm nhận được bầu không khí này, rất thức thời mà lui đến nơi xa.
Khương Thánh Y mặc một bộ tuyết y tuyệt thế, dáng người thon dài thướt tha, như một gốc cây tuyết liên đứng độc lập trong thế gian, không nhiễm trần tục.
Tiên nhan tuyệt đẹp tuyết trắng trong suốt, cứ như tỏa ánh sáng ngời.
Bởi vì nàng mang thể chất Tiên Thiên Đạo Thai, cả người có vẻ siêu trần thoát tục, đem đến cho người ta một cảm giác như muốn thăng hoa.
Dường như chỉ cần đứng bên cạnh Khương Thánh Y là có thể ngộ đạo.
“Thánh Y tỷ, thể chất của ngươi thật làm người ta hâm mộ, đứng bên cạnh ngươi, ta cũng cảm thấy mình sắp ngộ đạo phi thăng.” Quân Tiêu Dao tùy ý cười nói.
Nếu những người khác đứng trước mặt Khương Thánh Y, tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác tự biết xấu hổ.
Mà Quân Tiêu Dao hoàn toàn bất đồng.
Hắn siêu nhiên khí chất, chẳng những không thua kém Khương Thánh Y, thậm chí càng tốt hơn.
“Vậy về sau ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, chẳng phải có thể giúp ngươi ngộ đạo mỗi ngày sao?” Khương Thánh Y trêu ghẹo, hơi mỉm cười.
Sau đó, nàng bỗng nhận ra nghĩa khác trong đó, sắc mặt không khỏi đỏ lên.
Lại liên tưởng đến cảm giác nước sữa hòa nhau trước đó với Thánh Thể của Quân Tiêu Dao trong bí tàng, nàng chỉ cảm thấy hai má ngọc hơi nóng lên.
Quân Tiêu Dao lại như không phát hiện, cười khẽ và nói: “Trong bí tàng ít nhiều gì cũng nhờ Thánh Y tỷ, bằng không chỉ dựa vào một mình ta thì tuyệt đối không thể trấn áp ma thi.”
“Đâu nào, ta chỉ phụ trợ mà thôi.” Khương Thánh Y khẽ lắc đầu.
Sau đó, nàng như nói sang chuyện khác: “Con bé Lạc Ly kia nhớ ngươi muốn chết được, ngày nào cũng nói muốn ra tìm ngươi.”
“Khương La Lỵ... Ai, ba năm khởi bước, tử hình tối cao (1)...” Quân Tiêu Dao thở dài.
(1) Là một câu cảnh báo trêu đùa đối với các nam tính yêu thích những cô bé gái nhỏ tuổi. Nếu tiến hành hành vi đồi bại thì có thể ở tù từ ba năm, và mức phạt cao nhất là tử hình.
Khương Thánh Y lộ ra vẻ nghi hoặc.
Đôi khi Quân Tiêu Dao cứ nói ra một hai câu làm nàng không thể lý giải.
Nói chuyện phiếm một hồi thì Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y cũng từ biệt nhau.
Khi Khương Thánh Y trở lại đám người Khương gia, trưởng lạo Khương gia tiến lên và nói: “Thánh Y, Khương gia chúng ta nhất định phải gia tăng quan hệ với Thần Tử, ngươi xem có thể giúp Lạc Ly và Thần Tử...”
Trưởng lạo Khương gia khoa tay múa chân, hiển nhiên là muốn tác hợp hai người đó.
Khương gia chắc chắn cũng đồng ý việc này.
Vẻ mặt Khương Thánh Y hơi trầm trọng.
Qua một lúc lâu, nàng mới miễn cưỡng lộ ra nụ cười và nói: “Được, sau này xem có cơ hội để ta làm Hồng Nương hay không.”
“Ha ha, vậy là tốt rồi.” Trưởng lạo Khương gia cười nói.
Bên này, Quân Tiêu Dao cũng về tới đội ngũ Quân gia.
Hiện tại hắn hoàn toàn không có hứng thú với chuyện liên hôn, đạo lữ gì đó.
Dù sao mục tiêu của hắn là trấn áp thời đại này, đứng vững trên đỉnh cửu thiên thập địa.
“Gia gia, trở về đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn đã không chờ được muốn nhìn xem rốt cục trong gỗ hộp có cơ duyên gì.
“Được.” Quân Chiến Thiên khẽ gật đầu.
Đám người Quân gia cũng khởi hành trở về Hoàng Châu.
...
Hết chương 93.
Chương 94 Kiêu nữ Cơ gia Cơ Thanh Y, Cửu Linh Nguyên Thánh tới cửa, thì ra ngươi tên là Cẩu Thặng
Một trong ba ngàn đạo châu, Hiên Châu.
Châu này là nơi đóng quân của Hoang Cổ Cơ gia.
Cơ gia thân là Hoang Cổ thế gia, cho dù không đứng trong Ngự Tam Gia, nhưng nội tình thực lực cũng không thể khinh thường.
Chỉ cần là Hoang Cổ thế gia thì có ai yếu được kia chứ?
Cơ Bang Ấn dẫn Cơ Huyền vẻ mặt suy sút uể oải, như cái xác không hồn về tới Cơ gia.
Ngay lập tức, Cơ gia nhấc lên sóng lớn.
Đám tộc lão nhất mạch Cơ Huyền đều lòng đầy căm phẫn, hận không thể trực tiếp đạp vỡ sơn môn của Quân gia.
Mấy mạch còn lại tuy cũng tức giận, nhưng có thể duy trì bình tĩnh.
Nhưng mãi đến cuối cùng, Cơ gia cũng không có động tĩnh gì.
Bởi vì Cơ gia không có khả năng vì một Cơ Huyền đã bị phế đi mà khai chiến với Quân gia.
Hai đại Hoang Cổ thế gia khai chiến thì chính là bất hủ chiến, toàn bộ Tiên Vực sẽ rung chuyển.
Chủ yếu chính là, Cơ Huyền thật sự là đường đường chính chính bị Quân Tiêu Dao đánh bại, mà không phải bị hãm hại nên thua.
Thế hệ trẻ tranh phong sát phạt, ngươi chết ta sống là chuyện hết sức bình thường.
Cơ gia cũng không tìm thấy lý do chính đáng nào để đối phó Quân gia.
Bởi vậy, việc này chỉ có thể đánh nát răng mà nuốt vào trong bụng.
Nhưng Cơ Bang Ấn không nén nổi cục tức nào.
Lão thầm quyết định trong lòng, lập tức đi vào sâu trong Cơ gia, dừng lại ngoài một sơn cốc tiên ý dạt dào.
Cả tòa sơn cốc như bị tiên quang bao phủ, bốn mùa như xuân.
Cơ Bang Ấn mở miệng nói: “Thanh Y tiểu thư có ở đó không ?”
Rất khó tưởng tượng, một thánh nhân lại lấy giọng điệu bình thản như thế để nói chuyện với một hậu bối.
Có thể suy ra thân phận địa vị của hậu bối này siêu nhiên đến mức nào.
Không bao lâu sau, một tiếng nói động lòng người như chim oanh xuất cốc, châu lạc mâm ngọc truyền đến: “Thanh Y ở đây, tộc lão có chuyện gì sao?”
Không thấy người, chỉ nghe giọng.
Nhưng chỉ giọng nói này đã đủ để người ta dư vị.
“Xin Thanh Y tiểu thư nhất định phải chính danh vì Cơ gia, lấy lại công đạo cho Cơ Huyền.” Cơ Bang Ấn trầm giọng mà nói.
Người mà lão nhờ vả chính là thiên chi kiêu nữ xuất chúng nhất đương đại của Cơ gia, Cơ Thanh Y.
Đồng thời cũng là Thánh Nữ của bất hủ đại giáo Nhân Tiên Giáo.
Kiêu nữ Cơ gia, Thánh Nữ Nhân Tiên Giáo, hai lớp thân phận khiến địa vị của cho Cơ Thanh Y vô cùng siêu nhiên.
Kế tiếp, Cơ Bang Ấn thuật lại chuyện ở bí cảnh Nguyên Thiên cho Cơ Thanh Y nghe.
Thật lâu sau, giọng nói như suối reo thác chảy của Cơ Thanh Y mới truyền đến: “Thanh Y biết rồi, có điều thời gian tiếp theo, Thanh Y phải về Nhân Tiên Giáo chiêm ngưỡng di khắc tàn tiên, nhưng sẽ để việc này ở trong lòng.”
“Được được, lấy chuyện của Thanh Y tiểu thư làm trọng.” Cơ Bang Ấn gật đầu, sau đó rời đi.
“Thần Tử Quân gia sao, có vẻ là một nhân vật thú vị.”
“Không biết có thể mang đến cho Thanh Y mấy phần vui vẻ?”
...
Qua mấy ngày sau, đám người Quân Tiêu Dao cũng về tới Hoàng Châu của Quân gia.
Trong quá trình đó còn xảy ra một chút tình tiết nhỏ.
Nhân vật cấp đại lão của Cửu Đầu Sư Tử Tộc, Cửu Linh Nguyên Thánh bước lên sơn môn của Quân gia.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cưỡi Cửu Đầu Sư Tử xuất hiện.
Hắn cũng muốn nhìn một chút, vị đại lão Cửu Đầu Sư Tử Tộc này có ngốc nghếch như U Long Chí Tôn kia không.
Một ít tu sĩ vây xem bên ngoài nhìn thấy Quân Tiêu Dao cưỡi Cửu Đầu Sư Tử xuất hiện thì mặt đầy vẻ ngạc nhiên.
Cưỡi hậu nhân của Cửu Linh Nguyên Thánh ngay trước mặt nó, quả thực là khiêu khích trắng trợn mà!
Ngay khi ngoại giới cho rằng Cửu Linh Nguyên Thánh sẽ đại náo Quân gia.
Cửu Linh Nguyên Thánh lại nói với Cửu Đầu Sư Tử với vẻ mặt trịnh trọng: “Cẩu Thặng, có thể được Thần Tử Quân gia nhìn trúng là vận khí của ngươi, đi theo bên cạnh hắn, ngươi tuyệt đối sẽ không có hại.”
Một câu này khiến mọi người toàn trường đều thạch hóa.
“Đây còn là Cửu Linh Nguyên Thánh bá đạo vô biên kia sao?” Rất nhiều tu sĩ ngớ cả ra.
Tại sao vừa đối mặt với Quân gian thì Cửu Linh Nguyên Thánh đã túng như cún rồi?
“Gia gia, ngươi...” Cửu Đầu Sư Tử cũng ngây dại, cả người cứng đờ, lông xù cả lên, cái đuôi cũng căng thẳng.
Nó vốn tưởng Cửu Linh Nguyên Thánh là tới cứu mình, kết quả lại nói ra một câu như vậy?
Còn để lộ cái tên đáng xấu hổ của nó ra.
“Thì ra tên thật của ngươi là Cẩu Thặng.” Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.
“Ha ha, Thần Tử chê cười, nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử chúng ta sinh dục khó khăn, đặt tiện danh sẽ dễ nuôi.” Cửu Linh Nguyên Thánh vui tươi hớn hở mà nói.
Cửu Đầu Sư Tử khóc không ra nước mắt, giờ phút này quả thực muốn đào đất, biến mình thành đà điểu, vùi vào trong đất.
Cảm thấy quá nhục, đây là khiêu chiến tự bế gì đây hả.
Nhạc đệm này cũng làm rất nhiều người càng có nhận thức rõ ràng về lực chấn nhiếp của Quân gia.
Cả Cửu Linh Nguyên Thánh thực lực cường hãn cũng không dám giương oai ở trước sơn môn Quân gia, thậm chí chủ động để hậu bối đi theo Thần Tử của Quân gia.
Sau khi việc này hạ màn, Quân Tiêu Dao cũng yên tâm thản nhiên về tới Thiên Đế Cung.
“Là lúc tìm tòi huyền cơ của hộp gỗ này.” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra chút chờ mong.
Hết chương 94.
Chương 95
Đại cơ duyên mà Cơ Huyền ngày đêm nhớ mong, muốn có cho bằng được, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao hái trước quả đào.
Nếu trong hộp không có thứ tốt gì thì thực xin lỗi sự vất vả khổ sở của Cơ Huyền.
Quân Tiêu Dao mở hộp ra.
Đưa mắt nhìn lại, cái ánh vào mi mắt đầu tiên là một quyển sách màu vàng nhạt cổ xưa, như được chế tác từ lá vàng.
“Đây là?” Quân Tiêu Dao hơi nghi hoặc.
Hắn mở quyển sách màu vàng nhạt này ra.
Chỉ thoáng chốc, vô số cổ tự hiện lên trước mắt Quân Tiêu Dao.
Mỗi một cổ tự đều nở rộ ra thần quang vô tận, như từng sao trời xoay chuyển trên bầu trời.
Nếu là người bình thường, chỉ xem một cái thì đôi mắt sẽ mù ngay.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác, hắn là Hoang Cổ Thánh Thể, trong mắt nở rộ kim mang, hắn đảo mắt qua một cái.
Vừa nhìn một cái đã khiến Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt giật mình.
Có thể làm người mang tâm tính thản nhiên như Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt này thì cũng đã rõ hắn kinh ngạc tới mức độ nào.
“Đây chẳng lẽ là... Cửu Đại Thiên Thư?”
Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên, cũng không dám tin tưởng.
Ở Tiên Vực, chỉ sợ không có tu sĩ nào không biết đến Cửu Đại Thiên Thư.
Cửu Đại Thiên Thư không phải do người sáng tác, cũng không phải nhất mạch truyền thừa nào.
Từ lúc cửu thiên Tiên Vực mới hình thành, đã có Cửu Đại Thiên Thư tồn tại.
Có người nói Cửu Đại Thiên Thư là do “Tiên” sáng tác.
Cũng có người nói, Cửu Đại Thiên Thư là quy tắc hiện hóa ra từ Thiên Đạo.
Tóm lại là cách nói nào cũng có.
Nhưng có một điểm có thể xác định, Cửu Đại Thiên Thư tuyệt đối không phải một người nào có thể sáng tạo ra.
Cho dù Đại Đế đều khó mà làm được.
Mà điểm trân quý nhất của Cửu Đại Thiên Thư là mỗi một quyển sách đều đại diện cho một cực hạn.
Ví dụ như Không Thư trong Cửu Đại Thiên Thư chính là cực hạn của không gian chi đạo.
Thời Thư là cực hạn của thời gian chi đạo.
Những quyển còn lại đều đại diện cho những cực hạn chi đạo bất đồng.
Còn có lời đồn nói rằng, nếu có người gom đủ Cửu Đại Thiên Thư thì có thể hợp nhất chúng lại, tạo ra một con đường thành tiên.
Cũng vì đủ loại lời đồn về Cửu Đại Thiên Thư, mới làm vô số người đều điên cuồng mà tìm kiếm tung tích của chúng.
Nhưng vô số kỷ nguyên từ xưa đến nay, đừng nói gom đủ Cửu Đại Thiên Thư, ngay cả xuất hiện một hai quyển cũng là xa xỉ.
Quân Tiêu Dao cũng thật sự không ngờ, trong hộp gỗ này lại cất giấu một quyển thiên thư.
“Xem nội dung này, có lẽ là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, cực hạn của thân thể.” Quân Tiêu Dao tự nói, trong giọng nói cũng khó nén gợn sóng.
Chỉ sợ không ai nhìn thấy thiên thư mà không kích động.
Hơn nữa càng trùng hợp là, quyển sách này là Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư, vừa vặn phù hợp với Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao.
“Đầu tiên là Tượng Thần Trấn Ngục Kính, sau đó lại là Thể Thư, là muốn ta chứng đến Nhục Thể Đại Đế sao?” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Nhưng điều làm Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày là, hình như quyển Thể Thư này cũng không hoàn chỉnh.
Giống như chỉ có quyển thượng.
“Đúng rồi, trước đó tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn có nói qua, vật kia ở trong hộp gỗ, còn lại có khả năng ở đại lục tại hạ giới.”
“Ý này là, quyển hạ của Thể Thư nằm trong thập địa sao?” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Khả năng này rất lớn.
“Xem ra ngày sau nhất định phải hạ giới một chuyến, Thể Thư quá trọng yếu đối với ta.” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu luyện thành cả Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, cộng thêm Tượng Thần Trấn Ngục Kính và Thể Thư trong Cửu Đại Thiên Thư thì thân thể sẽ cường hãn đến mức nào?
Sợ là Đại Đế chứng đạo nhục thể vào thời kỳ Thái Cổ cũng kém xa hắn đúng không?
Trong hộp gỗ trừ Thể Thư ra còn có một khối tàn phiến thanh đồng tàn khuyết.
So với Thể Thư thì khối tàn phiến thanh đồng này có vẻ thực không thu hút chút nào.
Nhìn qua cũng không giống tiên kim cổ xưa nào đó.
Quân Tiêu Dao cầm nó trong tay, lại bất ngờ phát hiện mình không thể bóp nát khối tàn phiến thanh đồng này.
Sức mạnh thân thể hiện tại của Quân Tiêu Dao cường hãn dữ dội, chưa nói đến bóp nát tiên kim, nhưng ít ra có thể tùy ý đánh bại binh khí vương hầu bình thường.
Mà tàn phiến thanh đồng nhìn như không đáng chú ý này lại cực kỳ kiên cố.
“Có hơi cổ quái, thôi để sau đó đưa cho gia gia bọn họ xem một chút đi.” Quân Tiêu Dao thu hồi tàn phiến thanh đồng.
Tiếp theo, hắn lại lấy xương tay Thánh Nhân Vương và năm bộ long cốt ra.
Quân Tiêu Dao đã tách xương tay Thánh Nhân Vương ra.
Cả khối xương tay trắng tinh như ngọc thạch, lạc ấn đạo văn phức tạp.
Cho dù chỉ đặt ở nơi đó, cũng có uy áp thánh cảnh biểu lộ.
Sở dĩ Cơ Huyền có thể trổ hết tài năng trong các thiên kiêu, xương tay Thánh Nhân Vương này chiếm cứ nhân tố rất lớn.
Một khối xương tay có thể tạo thành một thiên kiêu cường đại.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không có dự tính dung nhập khối xương này vào cánh tay mình.
Dung hợp xương cốt của người khác vào cơ thể mình, nghĩ thôi đã thấy khiếp sợ hãi hùng.
Hơn nữa Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao đã là một trong những thể chất mạnh nhất, sau khi hoàn toàn trưởng thành, không biết mạnh hơn xương tay Thánh Nhân Vương bao nhiêu lần.
Hoàn toàn không cần bỏ gốc lấy ngọn.
“Tuy không dung nhập vào cánh tay của mình, nhưng cũng có thể lấy nó để rèn ra một pháp khí.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Hắn tính chế tạo xương tay của Thánh Nhân Vương thành một binh khí.
Còn về năm bộ long cốt kia.
Bốn bộ viễn cổ long cốt trong đó, Quân Tiêu Dao chuẩn bị ban thưởng cho đám người Quân Trượng Kiếm.
Dù sao bọn họ cũng ra sức rất lớn ở bí cảnh Nguyên Thiên.
Lúc nên cho lợi ích thì vẫn phải cho.
Còn về Chí Tôn Tổ Long Cốt, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ tự luyện hóa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra lò luyện Địa Ngục, hút Chí Tôn Tổ Long Cốt vào trong đó.
Thoáng chốc, tinh khí cuồn cuộn mênh mông mãnh liệt.
Sức mạnh mà Chí Tôn Tổ Long Cốt ẩn chứa vô cùng cường đại, nếu để Tiêu Trần có được thì sẽ trực tiếp giúp hắn ta sinh ra lột xác.
Nhưng hiện tại, tất cả đều thuộc về Quân Tiêu Dao.
Trong thân thể hắn phát ra tiếng đậu nổ đôm đốp, là từng viên cự tượng vi lạp đang thức tỉnh.
Tám vạn...
Chín vạn...
Đến cuối cùng, mười vạn cự tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn thức tỉnh!
Hết chương 95.