-
Chương 181-185
Chương 181 Âm mưu của Siêu Năng Cục
Chớp mắt một cái đã trở lại căn cứ Nam Hải được hai ngày.
Mà ở trong thời gian hai ngày này, Diệp Trần lấy sức một mình tiêu diệt bảy cao thủ của bảy tổ chức sát thủ lớn, cộng thêm hoàng kim chiến thần Bì Đặc một trong tứ đại chiến thần của nước Mỹ, nhị lão thành phố Mạn Cốc của Chiêm La quốc và trêm trăm cao thủ của các thế lực khắp nơi.
Một khi tin tức này truyền ra, lập tức chấn kinh mỗi loại cao tầng lớn trên toàn cầu!
Nhất là ở trong Hoa Hạ quốc, những người đối với Diệp Trần vừa mới vào Thần Long vệ đã có lực áp mọi người, ngang vai ngang vế với Diệp Thiên Ca rất không phục và cảm thấy bất mãn, khi nghe được tin này thì càng là trợn mắt há hốc mồm.
Càng có lời đồn nói Lâm Chấn Nam Tư lệnh Nam Hải, từng ca ngợi Diệp Cuồng Tiên ở nơi đông người là đệ nhất Hoa Hạ!
Tuy nhiên rất nhanh, lại có rất nhiều người bắt đầu đưa ra nghi vấn, nghi ngờ tính xác thực của tin tức này.
Dù sao, lúc ấy người ở trên đảo tất cả gần như đều chết hết, còn mấy người tận mắt nhìn thấy thì đều là mấy người Diệp Trần, lúc ấy ở trên đảo đến cùng là có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ không có ai có thể nói được rõ ràng, lời đồn đại này có trình độ lớn bao nhiêu thì người ngoài cũng không biết rõ được.
Nói không chừng là quân đội Hoa Hạ vì uy hiếp các nước khác mà cố ý tạo ra tin tức như vậy.
Chỉ có một số ít người biết, thực ra chân tướng còn khủng bố hơn so với tin đồn!
...
Siêu năng cục nước Mỹ!
Nơi này là một bộ ngành thần bí nhất của nước Mỹ, gần như ở tất cả trên thế giới gen thuốc nước cường đại nhất, người biến dị, vũ khí siêu cấp đều xuất ra từ nơi này.
Nơi này có được nhóm nghiên cứu khoa học về sinh mệnh cao cấp nhất trên toàn cầu, đồng thời cũng nắm giữ lấy kho gen cường đại nhất ở trên trái đất, khoa học kỹ thuật cấp cao nhất.
Không những như thế, quyền lực của cái bộ ngành này có địa vị tương đối kinh người, cho dù là tổng thống nước Mỹ cũng không có quyền can thiệp, hơn nữa thậm chí ngay cả quyết nghị của quốc hội Mỹ lúc cần thiết cũng có thể trực tiếp bác bỏ!
Tuy nhiên, chính một cái bộ ngành thần bí như vậy đủ để coi thường tất cả, bây giờ lại như đang lâm vào đại địch đang thương thảo chuyện này vô cùng nghiêm túc, "Các vị, trung tương Michelle thông qua vệ tinh quay chụp quay được tình huống chiến đấu ở trên đảo Vĩnh Ninh, bây giờ các vị tất cả cũng đã xem qua, không biết tất cả mọi người có ý kiến gì không?"
Người nói chuyện chính là một ông lão có mái đầu bạc trắng, ngồi ở vị trí thủ tọa tại hội nghị bàn tròn, hiển nhiên đây là một người có địa vị cao nhất.
Lão giả tóc trắng nói xong lời này, sau khi toàn hội nghị im lặng một lúc, thì có một người đàn ông trung niên là giáo sư mở miệng, "Pol cục trưởng, thông qua việc ta đã nhìn qua thấy sơ bộ, Diệp Cuồng Tiên này chắc là tu tiên giả trong truyền thuyết thế giới phương đông!"
"What?"
"Tu tiên giả? Đây không phải là loại chuyện chỉ có trong truyền thuyết thần thoại thôi sao?"
"Tesle giáo sư, không phải ngươi đang nói đùa với mọi người đấy chứ?"
...
Mọi người nghe được điều này thi nhau nghị luận ầm ĩ.
Người đàn ông trung niên thì lại tiếp tục mở miệng nói:
"Thật ra thì những năm vừa qua, ta đang một mực nghiên cứu lực lượng thần bí ở phương đông, ở chỗ bọn họ cũng có tồn tại giống như cấp bậc siêu nhân của chúng ta, bọn họ xưng là người tu võ và người tu đạo, thông tin này ta tin tưởng mọi người đều đã từng được nghe nói."
"Bọn họ có thể thông qua cái gọi là tu luyện, ở dưới tình huống không sử dụng bất kỳ một loại gen hay dược vật gì, lại có thể làm thay đổi thể chất của thân thể, thậm chí còn để cho gen trong cơ thể xảy ra thay đổi theo phương hướng nhất định, bản thân chuyện này chính là một chuyện không thể tưởng tượng nổi!"
"Chỉ có điều phương thức tu luyện của bọn hắn, chẳng những ngưỡng cửa quá cao hơn nữa phải tốn thời gian quá dài, cho nên về sau ta đã từ bỏ nghiên cứu trên phương diện này..."
"Tuy nhiên, thông qua một số cổ tịch của phía đông ghi chép, ta nghe nói thế giới phía đông thời kỳ thượng cổ, dường như lưu truyền phương thức tu luyện còn cao cấp hơn, có thể rút ngắn thời gian tu luyện đi rất nhiều, hơn nữa thực lực so với nững người tu võ và người tu đạo của Hoa Hạ quốc hiện này còn cường đại hơn, bọn họ được gọi là tu tiên giả!"
"Ở trọng cổ tịch ghi chép, tu tiên giả ở thời kỳ thượng cổ giống như Diệp Cuồng Tiên này, miệng có thể phun ra phi kiếm giết người, ngự kiếm phi hành còn có các loại thủ đoạn pháp thuật không thể tưởng tượng nổi..."
"Diệp Thần này, tất cả đặc điểm gần như đều ăn khớp với tu tiên giả phía đông, hơn nữa tuổi còn trẻ như thế! Cho nên ta có thể xác định bước đầu, hắn khẳng định là một người đạt được truyền thừa của tu tiên giả thời kỳ thượng cổ tu tiên!"
Tesla giáo dư nói ra phân tích của mình xong, tất cả mọi người đều cau mày suy nghĩ.
Lúc này, Pol cục trưởng Siêu Năng cục mở miệng lần nữa, "Tesla, ngươi có ý nghĩ gì thì mời trực tiếp nói ra đi!"
Tesla gật nhẹ đầu, từ từ mở miệng nói:
"Từ lúc ta bắt đầu nhảy vào nghiên cứu về tu tiên giả thời kỳ thượng cổ ở phía đông, thì bọn họ nắm giữ phương pháp tu luyện chắc là hoàn mỹ nhất thế gian, có thể tăng lên theo phương hướng nhất định làm thay đổi gen người tới mức độ tối ưu nhất, chẳng những có thể ở trong thời gian ngắn làm tăng lên rất nhiều thực lực của cá nhân, hơn nữa còn không có bất kỳ tác dụng phụ nào, thậm chí có thể kéo dài tuổi thọ tới mấy trăm năm thọ nguyên thậm chí còn có cả hơn ngàn năm!"
"Cái gì! Hơn ngàn năm tuổi!"
Mọi người nghe được lời này của Tesla lập tứ kinh hô lên lần nữa.
Siêu Năng cục bọn họ tuy rằng hàng năm đều có thể chế tạo ra số lượng lớn chiến sĩ Siêu Cơ Nhân, thế nhưng xác suất thành công rất thấp, mà cho dù có thành công đi chăng nữa thì cũng bởi vì tiềm năng trong cơ thể người được khai phát vượt quá giới hạn mà dẫn tới tuổi thọ bị rút ngắn đi thật nhiều!
Tesla lại nói tiếp:
"Nếu như có thể lấy được phương pháp tu luyện của người này, nói không chừng chúng ta chẳng những có thể khắc phục được vấn đề tuổi tác bị rút ngắn của Siêu Cơ Nhân, mà còn có thể kết hợp phương pháp tu tiên của hắn với công trình nghiên cứu gen của chúng ta, từ đó có thể chế tạo ra chiến sĩ càng cường đại hơn!"
Nói tới đây, Tesla dừng lại một chút, mới nói tiếp:
"Cho nên ta đề nghị chúng ta vạch ra kế hoạch bắt lấy Diệp Cuồng Tiên này lại!"
Oanh!
Tesla vừa nói ra lời kia, toàn bộ hội nghị lập tức hoàn toàn trở nên sôi trào.
"Không không không được! Chuyện này tuyệt đối không được!"
"Ngay cả Bì Đặc còn không thể nào là đối thủ của người này, vậy thì chúng ta còn muốn bắt lấy hắn như thế nào?"
"Chuyện này thực sự quá mạo hiểm!"
...
Trên mặt Tesla lập tức hiện ra nụ cười điên cuồng, nói:
"Chẳng lẽ các vị đã quên, vũ khí siêu cấp tên là Lôi Thần quyền trượng mà chúng ta mới nghiên cứu ra sao? Có một ngàn tỷ điện áp! Cho dù là Diệp Cuồng Tiên kia thực sự là tu chân giả thì chắc chắn cũng không có cách nào ngăn cản đi!"
"Phái U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây đi, cùng với Lôi Thần quyền trượng, âm thầm đánh lén thì nhất định có thể trong một lần hành động là bắt được!"
Tesla nói tới đây thì trên mặt hiện rõ vẻ tự tin.
Tất cả mọi người im lặng một lúc.
Pol cục trưởng Siêu Năng cục híp hai mắt lại, suy nghĩ một lúc mới sâu kín nói ra:
"Tuy rằng kế hoạch của giáo sư Tesla có điên cuồng, nhưng lại không phải là không có phần thắng, tuy rằng Diệp Cuồng Tiên kia cũng là người trong quân đội Hoa Hạ, việc này ta cần phải thương nghị với quốc hội một chút mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng!"
...
Diệp Trần đương nhiên không biết, một trận chiến mà mình vừa mới trải qua, thế mà đã trở thành mục tiêu Siêu Năng cục của nước Mỹ muốn bắt lấy!
Lúc này hắn đang làm chuẩn bị vì một chuyện khác.
"Diệp thiếu tướng, ngài tìm chúng ta tới sớm như vậy, không biết là có chuyện gì?"
Năm người Âu Dương Hàn tiến vào trong căn phòng của Diệp Trần, cùng nhau đứng thành một hàng vô cùng cung kính mở miệng nói.
Trải quan trận chiến hôm trước, năm người bây giờ đối với Diệp Trần đã là sùng bái phát ra từ nội tâm, cũng không còn dám bất kính dù chỉ là một chút nào.
Diệp Trần buông chén trà trong tay xuống, lúc này mới thản nhiên nói:
"Trước khi tới đây ta đã từng nói, muốn nhổ tận gốc toàn bộ tổ chức sát thủ đối nghịch với Hoa Hạ chúng ta! Gọi các ngươi tới chính là báo tin cho các ngươi một chút, sau nửa giờ nữa chúng ta xuất phát!"
Chương 182 Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!
Năm người đầu tiên là sững sờ, sau đó vẻ mặt tất cả đều mừng như điên.
Nếu như bây giờ là ngày trước trận chiến mấy hôm trước, Diệp Trần nói ra những lời này, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy hắn ngông cuồng.
Trước đó bảy tên sát thủ của bảy tổ chưc sát thủ lớn kia ở trên đảo Vĩnh Ninh, mỗi người đều có sự tồn tại xếp hạng ở mười vị trí đứng đầu, muốn nhổ tận gốc những tôt chức sát thủ này, nói nghe thì dễ như vậy sao?
Nhưng bây giờ, sau khi mấy người bọn họ đã liên tiếp đựơc chứng kiến các loại thủ đoạn mà Diệp Trần xuất ra, ở trong lòng năm người bon họ bây giờ thì Diệp Trần đã là loại tồn tại không có chuyện gì làm không được!
Đừng nói là nhổ tận gốc bảy tổ chức sát thủ lớn này, cho dù Diệp Trần muốn đi xử lý tổng thống nước Mỹ, bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Mà để bọn hắn vui mừng đó là, Diệp Trần cũng không có bỏ bọn họ ở lại, mà là có ý định mang theo bọn họ cùng đi, điều này không thể nghi ngờ không khác gì là đưa cho bọn họ một cái công lớn!
Năm người liếc nhau một cái, lập tức hướng về phía Diệp Trần, nghiêm mặt nói:
"Đa tạ Diệp thiếu tướng dìu dắt!"
...
Nửa giờ sau, một nhóm có sáu người ngồi ở trên một cái máy bay trực thăng quân dụng bay ra từ trong căn cứ.
"Diệp thiếu tướng, bây giờ chúng ta muốn đi đâu?"
Nhậm Trường Phong lái máy bay trực thăng, quay lại nhìn Diệp Trần ở đằng sau tò mò hỏi, bốn người còn lại cũng nhao nhao nhìn sang Diệp Trần.
Diệp Trần lãnh đạm nói:
"Bảy tổ chức sát thủ lớn này phân tán ở các nơi trên thế giới, trạm thứ nhất, chính là Nguyệt Tuyền Sơn nơi mà cách chúng ta gần nhất, lấy nơi đó để khai đao đi! Đi Bảo Đảo."
Nhậm Trường Phong vội vàng gật đầu kêu rõ, bắt đầu điều khiển máy bay trực thăng, bay nhanh về hướng Bảo Đảo, tuy nhiên sau đó lại hiện ra vẻ mặt khổ sở nói:
"Diệp thiếu tướng, Nguyệt Tuyền Sơn thuộc Bảo Đảo, hình như chỉ là một nơi ở trong lời đồn, chỉ nghe nói là ở bên trong Bảo Đảo, nhưng ở trên bản đồ căn bản là tìm không thấy, hình như cũng không có ai biết Nguyệt Tuyền Sơn này đến tột cùng là ở nơi nào a?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Nguyệt Tuyền Sơn cũng không phải là núi, xác thực mà nói là phái Nguyệt Tuyền Sơn! Là một cái môn phái thần bí lâu đời ở Hoa Hạ, môn phái này am hiểu nhất là bồi dưỡng thích khách sát thủ, năm đi đi theo Tưởng gia, chạy trốn tới Bảo Đảo, liên quan tới chính trị cho nên thế giới hiếm khi biết những bí mật này..."
Diệp Trần chậm rãi nói, kể về nội tình của Nguyệt Tuyền Sơn cho năm người một lần.
Vân Lệ Cơ lập tức hiện ra vẻ mặt súng bái, ôn nhu nói:
"Diệp thiếu tướng, nếu như đó là bí mật, vậy làm sao ngài lại hiểu rõ được nhiều như thế?"
Âm Bất Bình ở một bên cùng tiếp lời nói ngay:
"Đúng đó! Diệp thiếu tướng, mấy ngày trước ngài ở trên đảo Vĩnh Ninh, một câu thuận tiện nói trúng lai lịch của mỗi tên sát thủ đó, ta cảm thấy ngài dường như rất quen thuộc với mỗi một tổ chức sát thủ trên thế giới?"
Diệp Trần mỉm cười, "Nếu như ta nói cho các ngươi biết, kiếp trước của ta là một tên sát thủ, các ngươi có tin không?"
Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó thi nhau cười, đều coi Diệp Trần là đang nói đùa với bọn họ.
Trên đời này làm sao lại có kiếp trước cơ chứ?
Vân Lệ Cơ che miệng cười duyên nói:
"Không nghĩ tới Diệp thiếu tướng cũng biết nói chuyện cười! Khanh khách..."
Diệp Trần không thể không lắc đầu và không nói thêm gì nữa.
Thực ra thì nếu như không phải bản thân hắn trải qua một lần như vậy, khi nghe người khác nói như vậy, hắn khẳng định cũng sẽ nghĩ là đối phương đang nói tầm bậy tầm bạ.
...
Chiếc máy bay trực thăng quân dụng này có tốc độ rất nhanh, chỉ khoảng hai giờ sau đã tới cần phạm vi vùng biển của Bảo Đảo.
Bọn họ tự nhiên không có khả năng lái máy bay trực thăng trực tiếp bay vào phạm vi thế lực của Bảo Đảo, nếu như vậy thì sẽ rất dễ gây ra tranh chấp.
Hạ trực thăng xuống ở trên một hòn đảo hoang vắng, Diệp Trần nhìn vào bản đồ, hơi nhớ lại một chút, chỉ vào phương hướng tây bắc, nói:
"Ở hướng này hơn hai trăm hải lý sẽ có một hòn đảo nhỏ, chắc là tổng bộ của Nguyệt Tuyền Sơn!"
...
Cùng lúc đó, Diệp Trần nói vị trí tới trên hòn đảo nhỏ kia, cao tầng của tổ chức sát thủ Nguyệt Tuyền Sơn đang tập trung tại một chỗ trao đổi nội dung nào đó rất sôi nổi.
"Các ngươi có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn ta phải từ bỏ báo thù hay sao? Ta tuyệt không đồng ý! Sư phụ ta vì Nguyệt Tuyền Sơn làm ra nhiều cống hiến lớn như vậy, bây giờ bị người giết chết không minh bạch, bản thân ta là đại đệ tử của hắn, sao có thể không báo thù thay cho lão nhân gia ông ta?"
Người nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên cường tráng, hắn đang nổi giận đùng đùng, hiển nhiên là vì chuyện gì đó mà tức giận.
Lúc này lại có một lão giả mở miệng, "Kinh Sơn, trước tiên ngươi không nên vội vàng a! Chúng ta có nói là không báo thù cho Phùng Trưởng lão đâu, thế nhưng chuyện này còn phải cần bàn bạc kỹ lưỡng hơn một chút!"
Lão giả này nói xong thì lại có một lão giả khác mở miệng nói theo:
"Không sai! Đầu tiên chúng ta cần phải hiểu rõ được thực lực chân chính của Diệp Cuồng Tiên này có khủng bố giống như trong tin đồn hay không? Dù sao ta cũng không tin tưởng lắm, một tên thiếu niên mới có mười mấy tuổi, coi như thiên phú cao hơn nữa, thì có thể lợi hại tới cỡ nào?"
Lão giả kia vừa mới nói xong, mọi người còn lại cũng thi nhau nói thêm vào, "Tiết trưởng lão nói không sai! Theo suy nghĩ của ta, Phùng trưởng lão hơn phân nửa là trúng quỷ kế của Lâm Chấn Nam, lúc này mới mất mạng ở trên đảo Vĩnh Ninh, thực lực của tên Diệp Cuồng Tiên kia cùng lắm chỉ ngang bằng với thực lực của Diệp Thiên Ca mà thôi, làm sao có thể cùng lúc đánh thắng được sự phối hợp của bát đại cường giả tuyệt đỉnh cho được?"
"Lời này có lý! Cúng ta chỉ cần chuẩn bị cho đầy đủ, giết chết người này báo thù cho Phùng trưởng lão cũng chưa chắc đã là việc khó gì!"
...
Người đàn ông trung niên được gọi là Kinh Sơn, nghe được lời này của mọi người, vẻ mặt của hắn lúc này cũng hơi chuyển biến tốt đẹp, tuy nhiên vẻ mặt vẫn oán hận nói:
"Vậy thì tốt! Ta đây sẽ để cho người của ta đi tìm hiểu hành tung của người này, đến lúc đó tự mình chuẩn bị nhất định phải chém tiểu tử này thành muôn mảnh, vì báo thù rửa hận cho sư phụ của ta!"
Tuy nhiên, người đàn ông trung niên vừa mới nói ra lời này, một giọng nói quỷ dị đột nhiên vang lên từ bên ngoài gian phòng, "Muốn giết ta để báo thù cho sư phụ của ngươi sao? Không cần phải phiền phức như vậy!"
Ngay sau khi giọng nói này rơi xuống, cùng lúc đó "Bành!" một tiếng!
Cửa phòng đã tự động mở ra!
Một đám cao tầng của Nguyệt Tuyền Sơn từ trong gian phòng vội vàng nhìn ra, chỉ thấy một thiếu niên trên người mặc quần áo bình thường đang chậm rãi từ ngoài cửa bước vào...tất cả mọi người đều bị sốc!
Bọn họ đều là nhân vật quan trọng của Nguyệt Tuyền Sơn, thậm chí còn có người có thực lực không kém gì Phùng Thế Xương!
Thế nhưng rõ ràng một đám cao thủ như vậy, thế mà không thể cảm ứng được có người ngoài đang xâm nhập vào khu vực trọng địa của họ!
"Ngươi là ai? Vậy mà dám can đảm tự tiên xông vào Nguyệt Tuyền Sơn chúng ta! Không muốn sống nữa sao?"
Mọi người nhao nhao đứng lên, nhìn chòng chọc vào thiếu niên thần bí trước mắt này.
Thiếu niên thần bí nghe được điều này, không thể không lắc đầu, "Nhất định phải để cho ta nói lại thêm một lần nữa thì các ngươi mới hiểu được sao? Cũng được, vậy thì ta nói lại thêm một lần nữa cũng được, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta gọi là Diệp Cuồng Tiên!"
Oanh!
Tuy rằng các cao thủ của Nguyệt Tuyền Sơn đã mơ hồ đoán được thân phận của Diệp Trần, thế nhưng khi đợi hắn tự nói ra cái tên này, vẻ mặt của tất cả mọi người đột nhiên thay đổi lớn, "Hóa ra ngươi chính là tên tiểu tử đã giết chết sư phụ của ta! Ngươi đã tự mình chạy đến tìm chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Người đàn ông trung niên nhìn thấy kẻ thù, lập tức rất đỏ mắt, trực tiếp hét lớn một tiếng lao lên đánh về phía Diệp Trần.
Tuy nhiên, còn chưa đợi hắn tới gần Diệp Trần trong khoảng mười bước, Diệp Trần đã cong ngón búng ra.
"Phốc!"
Một đạo kiếm khí vô hình từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, thân thể của người đàn ông trung niên kia lập tức cứng đờ, sau đó cả người mềm nhũn ngã xuống.
Mọi người biến sắc một lần nữa!
Một chiêu tùy ý trong nháy mắt đã giết chết đồ đệ của Phùng Thế Xương, Diệp Trần nhìn cũng chẳng thèm nhìn hắn một cái, vẫn nhìn các cao thủ con lại ở trong phòng, thản nhiên nói:
"Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!"
Chương 183 Mân Côi chết rồi?
Bên ngoài tổng bộ Nguyệt Tuyền Sơn, năm người Âu Dương Hàn đã lặng lẽ giải quyết hết những sát thủ bên ngoài kia, nhìn vào ngôi nhà lớn ở giữa, bắt đầu bàn bạc thảo luận, "Các ngươi thử nói xem, Diệp thiếu tướng giải quyết những người còn lại này thì cần bao nhiêu thời gian?"
Vân Lê Cơ bỗng nhiên ném ra một cái vấn đề như vậy.
Lỗ Thiên Bá nhếch miệng nói:
"Tuy rằng thực lực của Diệp thiếu tướng rất mạnh, nhưng những người ở bên trong này dù sao cũng là nhân vật cao tầng của Nguyệt Tuyền Sơn, trừ khi hắn vận dung thần thông phi kiếm thần kì kia, bằng không mà nói, ít ra cũng phải nửa giờ đi!"
Nhậm Trường Phong nói:
"Ta xem ra, hai mươi phút chắc là đủ!"
Âu Dương Hàn lắc đầu nói:
"Các ngươi đánh giá thực lực của Diệp thiếu tướng quá thấp rồi, theo ta thì chỉ khoảng mười phút!"
Không nghĩ tới, Âu Dương Hàn vừa mới nói xong lời này, hai mắt lập tức tròn xoe, đứng tại chỗ kinh ngạc tới ngây người.
Chỉ thấy Diệp Trần đã chậm rãi từ trong nhà đi ra...
Bốn người còn lại toàn bộ cũng mắt tròn xoe mà nhìn.
Cho tới lúc Diệp Trần đi tới trước mặt bọn hắn đi qua, năm người vẫn còn không kịp phản ứng.
Diệp Trần quay đầu nhìn mọi người một cái, thản nhiên nói:
"Đi thôi! Chẳng mấy chốc quân đội Bảo Đảo chắc là sẽ chạy tới!"
Lúc này năm người này mới đột nhiên lấy lại tinh thần, vội vàng bước nhanh đi theo.
...
Từ lúc sáu người bước vào cảnh nội của Bảo Đảo cho đến thong dong rời đi, trước sau chẳng qua cũng chỉ mới hơn một tiếng.
Mà chỉ ở trong khoảng thời gian hơn một tiếng này, Nguyệt Tuyền Sơn tổ chức sát thủ xếp hạng thứ bảy của thế giới, đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Sau đó, dưới sự chỉ huy của Diệp Trần, mọi người lại bắt đầu chạy tới mục tiêu tiếp theo.
Ngày thứ hai, Tu La tổ chức sát thủ đệ nhất ở Bắc Mĩ bị hủy diệt!
Ngày thứ ba Ám Dạ tổ chức sát thủ đệ nhất ở Nam Mĩ bị hủy diệt!
Ngày thứ tư, Huyết Nguyệt tổ chức sát thủ đệ nhất ở Trung Đông bị hủy diệt!
Ngày thứ năm, Đảo Khô Lâu tổ chức sát thủ đệ nhất ở Châu Úc bị hủy diệt!
Ngày thứ sáu, Kim Cương tổ chức sát thủ đệ nhất ở Châu Phi bị hủy diệt!
...
Chớp mắt một cái, chẳng qua mới chỉ có thời gian ngắn ngủi sáu ngày, ban đầu bảy tổ chức sát thủ lớn vây công Diệp Trần ở đảo Vĩnh Ninh, thế mà đã có sáu cái tổ chức vị hủy diệt!
Một tổ chức duy nhất còn lại chưa được tiêu diệt chính là Huyết Ảnh Thiên Phạt.
Thời gian sáu này này, một hồi gió tanh mưa máu, quét ngang toàn bột thế giới ngầm, cao tầng toàn cầu theo đó mà chấn động thêm một lần nữa!
Phải biết, những tổ chức sát thủ này thế nhưng có sự tồn tại mà ngay cả có rất nhiều quốc gia cũng không dám tùy tiện đắc tội, bây giờ thế mà lại bị người nhổ tận gốc.
Có ít người mơ hồ đoán được, khả năng này là sự trả thù của quân đội Hoa Hạ, dù sao những tổ chức sát thủ bị tiêu diệt này, đều là những tổ chức sát thủ lúc trước đến đảo Vĩnh Ninh muốn ám sát Lâm Chấn Nam.
Suy đoán này, lập tức để thế lực khắp nơi trên toàn cầu đối với thực lực của Hoa Hạ một lần nữa phải lau mắt mà nhìn!
Nếu để cho thế lực khắp nơi biết được, sáu cái tổ chức sát thủ đỉnh cấp thế giới này, thế mà lại bị hủy diệt ở trong tay của một người, không biết bọn họ sẽ có kinh ngạc tới trình độ nào?
...
Hoa Hạ kinh đô, Dịch Sơn Hà nhìn qua báo cáo mà Âu Dương Hàn gửi tới, kích động đến nỗi mà nước mắt rơi đầy mặt, trong miệng lẩm bẩm nói không ngừng:
"Hắn làm được! Hắn thật làm được!..."
Đằng sau những tổ chức sát thủ này, phần nhiều đều có cái bóng của một ít địch quốc, những năm gần đây tổ chức ám sát đối với cao tầng của Hoa Hạ, ám sát dường như chưa hề có ý định dừng lại, vẫn là mối họa lớn đối với tâm phúc của bọn hắn.
Đáng tiếc, sào huyệt của những tổ chức sát thủ này vô cùng bí mật, mà loại chuyện này ngoài tầm tay với của bọn họ, cho nên căn bản là không có biện pháp giải quyết.
Bây giờ thế mà được Diệp Trần lấy một lần hành động xu thế mạnh như chẻ tre dẹp yên, trong lòng Dịch Sơn Hà lập tức có một loại cảm giác nở mày nở mặt.
...
Bắc Bộ Thái Bình Dương, trên một hòn đảo hoang vắng, Diệp Trần đột nhiên để Nhậm Trường Phong hạ máy bay trực thăng xuống, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn qua mấy người nói:
"Một trận chiến cuối cùng này, các ngươi không cần tham dự, ở đây chờ ta!"
Nói xong lời này, không đợi năm người kịp phản ứng, thân thể Diệp Trần đã lao ra, trong nháy mắt đã đi ra ngoài ngàn mét.
Vẻ mặt khó hiểu của mấy người Âu Dương Hàn, muốn đuổi theo khẳng định là không đuổi kịp.
Bọn họ tự nhiên không biết, Diệp Trần sở dĩ để Huyết Ảnh Thiên Phạt là mục tiêu cuối cùng, hiển nhiên là cố ý làm điều đó.
Đối với Diệp Trần mà nói, Huyết Ảnh Thiên Phạt không giống như các tổ chức sát thủ khác, đây là một nơi khiến hắn vô cùng hận thù, nhưng đồng thời cũng giống như một ngôi nhà!
Nhớ kỹ kiếp trước, Diệp Trần bị Diệp Vô Thương hãm hại, chỉ có thể chạy trốn ra nước ngoài, về sau vì để báo thù, hắn làm trái lương tâm gia nhập vào làm thành viên của tổ chức sát thủ này.
Ở chỗ này, hắn hoàn toàn thay đổi, từ một tên học sinh ngay cả gà cũng không dám giết, đến lúc trở thành sát thủ máu lạnh coi mạng người như cỏ rác, thay đổi hoàn toàn.
Ở chỗ này, hắn đã trải qua ma luyện như địa ngục, cả về thể xác lẫn tâm lý, khiến hắn thoát thai hoán cốt và gần như trở thành một người khác.
Ở chỗ này, hắn đã có kẻ thù hận thấu xương, đồng thời cũng có cảm kích có hoài niệm bạn cũ.
...
Ngay vào lúc suy nghĩ của hắn đang bay theo gió, dưới chân tốc độ không ngừng lại chậm lại một chút nào, lưu lại một đạo tàn ảnh trên mặt biển, chỉ một lúc sau đã lao đi được hơn trăm hải lý.
Lúc này đã đi vào vòng Bắc cực, và có rất nhiều tảng băng trên mặt biển.
Đột nhiên có một lục địa màu trắng ở phía trước, tất cả đều được phủ đầy tuyết.
Sau khi Diệp Trần nhảy lên trên mặt đất, lần theo ký ức kiếp trước đi về phía trước hơn mười dặm, xuất hiện một tòa thành Băng Tuyết.
Nơi này chính là sào huyệt của Huyết Ảnh Thiên Phạt!
Nhìn vào nơi rất quen thuộc này và đồng thời một số nơi xa lạ, Diệp Trần vô thức bước chân chậm lại và từ từ đi tới.
"Ầm!"
Diệp Trần vừa mới đi tới cổng của tòa thành Băng Tuyết này, có một tiếng súng vang lên, đạn bắn vào phía trước mặt của Diệp Trần.
Sau đóm ở trên cổng tháp quan sát của tòa thành, hiện ra đầu của một nam thanh niên, trong tay cầm một khẩu AK47, nhắm ngay vào Diệp Trần, dùng tiếng anh, quát lạnh nói:
"Anh bạn nhỏ, ở đây không phải là nơi ngươi có thể tới, nhanh chóng rời đi!"
Diệp Trần nhìn thấy nam thanh niên kia, hai mắt không thể không khẽ híp một cái, không nghĩ tới vừa mới đến đã gặp được người quen biết cũ ở kiếp trước, thế là lập tức cũng dùng tiếng anh cười nói:
"Jeferson! Ngươi lại phạm lỗi gì rồi sao? Lam sao lại bị phạt tới đây canh cổng rồi hả?"
Nam thanh niên người da trắng kia, lập tức rõ ràng là sững sờ một chút, lập tức dùng súng AK trong tay nhắm chuẩn vào Diệp Trần, quát lạnh lần nữa, "Ngươi là ai? Tại sao lại biết tên của ta?"
Diệp Trần cười ha ha một tiếng, nói:
"Ta là bằng hữu của tiểu thư Mân Côi, có chuyện tìm cô ta, không biết cô ta có ở đây hay không?"
Diệp Trần vốn chỉ là thuận miệng ỏi một chút, kiếp trước hắn, Mân Côi và Jeferson trước mắt này, có thể nói là bằng hữu tốt nhất ở trong cái tổ chức này.
Hơn nữa hai người bọn họ đều gia nhập sớm hơn so với Diệp Trần, quen biết nhau cũng sớm hơn.
Không nghĩ tới, Diệp Trần lại hỏi như vậy, sắc mặt của Jeferson lập tức thay đổi lớn, súng AK trong tay không tự chủ buông lỏng xuống, vẻ mặt chán nản nói:
"Mân Côi cô ta... Cô ta đã chết..."
"Ngươi! Nói! Cái! Gì!?"
Diệp Trần vốn còn muốn đùa lão bằng hữu ở kiếp trước này một chút, nhưng khi nghe được tin tức này, cả người lập tức bùng nổ! Từng sợi tóc trên đầu bắt đầu dựng ngược lên!
Bạch!
Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dừng lại, sau một lúc cả người đã nhảy lên trên tháp quan sát cao tới mười mét, hắn giữ lại vai của Jeferson, hai mắt đỏ bừng vô cùng, "Mân Côi là chết như thế nào? Nói tỉ mỉ cho ta nghe!"
Chương 184 Mai phục!
Jeferson lập tức giật nảy cả mình, hắn gần như đều không có thấy rõ ràng bất kỳ động tác gì của đối phương, đối phương đã đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn như một con ma!
Hắn tin tưởng, nếu như đối phương muốn giết hắn, quả thực còn dễ hơn so với nghiền chết một con kiến.
Cũng may thiếu niên thần bí trước mắt này dường như là bằng hữu của Mân Côi, đối với hắn nhưng là không có ác ý gì.
"Mau nói! Mân Côi đến cùng là chết như thế nào?"
Diệp Trần hỏi lại một lần nữa,
Jeferson không dám giấu diếm, vội vàng nói:
"Đoạn thời gian trước, Mân Côi đi chấp hành nhiệm vụ ở Hoa Hạ, sau khi trở về, không biết từ nơi nào lấy được giải dược của Tam Thi thần đan, sau đó lặng lẽ liên lạc với mọi người, muốn tổ chức một trận bạo động, lật đổ sự thống trị của thủ lĩnh, kết quả có người lặng lẽ báo tin với thủ lĩnh, về sau hai bên đại chiến ở phía ngoài Băng Long Đàm trăm dặm, Mân Côi bị thủ lĩnh vỗ một chưởng rơi vào bên trong Băng Long Đàm..."
Sau khi nghe Jeferson kể lại, Diệp Trần ngay lập tức vừa giận lại hối hận, sớm biết sẽ có chuyện như vậy, nói như thế nào hắn cũng không nên cho Mân Côi phối phương giải dược Tam Thi thần đan, như vậy cô ta cũng sẽ không trở lại nơi này, tự nhiên sẽ không chết ở trong tay Mục Thiên Hoa.
Kiếp trước, Mân Côi vì cứu hắn mà chết, hắn vốn cho rằng bây giờ, có thể thay đổi vận mệnh của nữ nhân này, không nghĩ tới lại để cho cô ta còn chết sớm hơn!
"Mục Thiên Hoa!!!"
Nghĩ tới cái kẻ cầm đầu này, trong nháy mắt Diệp Trần tiến vào trạng thái bùng nổ, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, người cũng đã lao vào bên trong thành Băng Tuyết!
"Này!"
Jeferson muốn ngăn cản, nhưng Diệp Trần đã sớm đi xa hơn trăm thước, đứng ở chỗ cao nhất của tòa thành, quát lớn.
"Mục Thiên Hoa! Ngươi cút ra đây cho ta!!!"
"Cút ra đây!"
"Đi ra!"
...
Giọng nói vang lên quanh quẩn trong toàn bộ thành Băng Tuyết, bọn sát thủ ở trong toàn thành này, mọi người lập tức biến sắc.
Ở trong tòa thành này, thủ lĩnh Mục Thiên Hoa chính là trời, chính là chúa tể, thế mà lại có người dám gọi thẳng tục danh của thủ lĩnh, đây không phải là đang muốn chết sao?
Sau đó, mọi người nhìn về nơi phát ra giọng nói, nhìn thấu một tên thiếu niên đang tức đến sùi bọt mép, đang đứng ở trên nơi cao nhất của tòa thành, giống như thiên thần.
"Tiểu tử từ đâu tới, cũng dám đến tổng bộ Huyết Ảnh Thiên Phạt của ta giương oai! Muốn chết sao?"
Sau một tiếng quát to vang lên, môt người đàn ông trung niên khôi ngô từ phía dưới nhảy ra ngoài, sau đó nhảy mấy lần vượt qua mấy nóc nhà, hung hăng hướng về phía Diệp Trần đập tới một quyền!
Thở ra!
Kình phong cuồn cuộn, ùn ùn kéo đến mà tới, người đàn ông trung niên khôi ngô này hiển nhiên cũng là một tên cao thủ cảnh giới tông sư Hóa Kình, một quyền chỉ sợ có thể phá vỡ toàn bộ căn nhà dưới chân của Diệp Trần!
Diệp Trần nhìn thấy người này xuất hiện, đôi mắt lập tức phát lạnh, đã nhận ra thân phận của người này, người này tên là Tiết Bàn, là một con chó săn trung thành nhất của Mục Thiên Hoa, đồng thời cũng là tổng huấn luyện viên của Huyết Ảnh Thiên Phạt.
Ở kiếp trước, trước lúc võ công của Diệp Trần còn chưa có đại thành, người này chính là tồn tại mà để hắn phải ngưỡng vọng, cho dù là đến trước khi chết, nếu không phải hắn sử dụng cấm dược, cưỡng ép tăng thực lực của mình lên, cũng vẫn không phải là đối thủ của người này.
Đáng tiếc, đó là kiếp trước!
Tiết Bàn bây giờ, ở trong mắt Diệp Trần, quả thực không khác gì một con kiến hôi.
"Chết!"
Diệp Trần đứng ở đỉnh cao nhất của tòa thành, thân thể cũng không hề nhúc nhích, trực tiếp thuận tay vung lên!
"Bành!"
Vốn Tiết Bàn còn có khí thế hung hăng, còn chưa tới gần mười mét trước Diệp Trần, trong nháy mắt cả người bị một cỗ lực lượng vô hình rõ ràng đánh cho nổ tung!
Mọi người ở phía dưới thấy cảnh tượng này, toàn bộ lập tức sợ choáng váng.
Tiết Bàn này, thế nhưng là tổng huấn luyện viên của bọn họ, ở trong Huyết Ảnh Thiên Phạt thế nhưng là có thực lực gần với thủ lĩnh Mục Thiên Hoa và phán quan Phương Bất Quần!
Ở trong lòng của bọn hắn, càng là tồn tại như một vị chiến thần, thế mà bây giờ bị tên thiếu niên thần bí này, tùy tiện một chưởng trực tiếp đánh nổ rồi sao?
"Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay đến đây, chỉ vì giết Mục Thiên Hoa, tất cả những người không liên quan mau tránh ra cho ta, bằng không, Tiết Bàn chính là tấm gương của các ngươi!"
Diệp Trần lặng lẽ nhìn mọi người ở xung quanh phía dưới một lượt, mở miệng lạnh lùng nói.
Những người này có không ít người đều là người quen biết cũ của hắn ở kiếp trước, bằng không hắn cần gì phải nói nhảm? Trực tiếp giết sạch là được.
"Hóa ra hắn chính là Diệp Cuồng Tiên!"
"Phương phán quan chính là chết ở trong tay của người này!"
"Nghe nói một mình hắn tiêu diệt bảy cao thủ của bảy tổ chức sát thủ lớn, còn có chiến thần Bì Đặc của nước Mỹ, thực lực của những người này đều không kém hơn so với Phương phán quan!"
"Coi như thủ lĩnh, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người này!"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi một trận, rất nhiều người đã rất thức thời tránh ra xa.
Những người này, phần lớn đều là bởi vì ăn Tam Thi thần đan của Mục Thiên Hoa cho nên mới không thể không bán mạng cho hắn, thế cho nên sẽ không vì Mục Thiên Hoa mà đưa tính mạng của mình vào.
"Khặc khặc!"
Một tiếng giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Diệp Cuồng Tiên, cuối cùng ngươi cũng đã tới rồi!"
Giọng nói vừa rơi xuống, ở một chỗ cao trong tòa thành đối diện với Diệp Trần, xuất hiện bóng dáng của một ông lão mặc áo đen.
Chỉ thấy lão giả này khoảng sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, một thân mặc áo bào đen, trên mặt còn mang theo nửa cái mặt nạ.
Nhìn thấy người này xuất hiện, hai mắt Diệp Trần ngưng tụ, tỏa ra một cỗ sát khí ngút trời, mở miệng nói ra từng chữ:
"Mục! Thiên! Hoa!"
Mục Thiên Hoa nhìn thấy Diệp Trần nhìn qua hắn cừu thị như thế, trong lòng không hiểu phát lanh, không thể không nhướng mày, vội vàng nói:
"Hình như ta với các hạ không có thâm cừu đại hận gì a? Tuy rằng trước đó thủ hạ của ta đã từng ám sát qua các hạ, thế nhưng lại cũng không có thành công, ngược lại đã bị các hạ giết chết, chuyện trên đảo Vĩnh Ninh cũng giống như vậy, mọi người đều vì người thuê đi ám sát mà thôi!"
"Các hạ vì Hoa Hạ quốc bán mạng như thế, chỗ tốt có thể đạt được bao nhiêu? Tại sao họ không ngồi xuống và nói về những chỗ tốt đó, có thể các hạ sẽ không muốn giết tôi như thế này a!"
Mục Thiên Hoa chậm rãi mà nói, nói một cách ranh mãnh và hạ tư thái xuống rất thấp, hắn ta thực sự muốn nói chuyện hòa bình với Diệp Trần.
Diệp Trần nghe được điều này, lập tức cười, thế nhưng lại là cười lạnh.
Mục Thiên Hoa còn tưởng rằng Diệp Trần đã động tâm một chút, vội vàng nói tiếp:
"Chỉ cần các hạ không là địch với lão phu, lão phu có thể trả bát cứ giá nào, các hạ có điều kiện gì, có thể nói!"
Nụ cười lạnh ở trên mặt Diệp Trần, lập tức càng thêm nồng nặc, "Tốt lắm! Điều kiện của ta chính là...cái đầu ở trên cổ ngươi!"
Cùng lúc nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm mạnh một cái, người đã bay nhào tới trước người Mục Thiên Hoa.
Cùng lúc đó, "Ầm ầm!" Một tiếng vang thật lớn, tòa thành kia cao mấy chục mét, thế mà rõ ràng bị một cước của Diệp Trần giẫm cho sập!
"Nhận lấy cái chết!"
Diệp Trần ở trên không trung, trực tiếp đánh ra một quyền!
Mục Thiên Hoa không ngờ rằng quyết tâm giết mình của đối phương lại lớn như thế, hắn tự nhiên không phải là đối thủ của Diệp Trần, không hề nghĩ ngợi và nhanh chóng rút lui về phía sau.
"Ầm ầm!"
Tòa thành dưới chân Mục Thiên Hoa kia cũng bị một quyền này của Diệp Trần đánh thành nát bét.
Mục Thiên Hoa lập tức quá sợ hãi, vừa nhanh chóng lui lại, vừa cao giọng hô to, "Tướng quân Đặc Lôi Tây! Giúp ta!"
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này, không thể không nhướng mày, chợt có một cảm giác hết sức nguy hiểm đột nhiên xông lên đầu.
"Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ta chờ ngươi ở đây đã lâu!"
Một người đàn ông trung niên da trắng với một cây trượng màu tím, giống như một con ma, đột nhiên xuất hiện trong không trung phía trên Diệp Trần, sau đó chĩa cây trượng hướng về Diệp Trần ở phía dưới, "Lôi Phạt!"
Một tiếng sấm sét đáng sợ, mạnh mẽ bổ xuống!
Chương 185 Lôi đình luyện thể
Hóa ra, sáu tổ chức sát thủ lớn trước đó bị diệt, Siêu Năng cục nước Mỹ suy đoán, chắc là Diệp Trần và quân đội Hoa Hạ gây nên, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, Huyết Ảnh Thiên Phạt khẳng định cũng khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Đằng sau Huyết Ảnh Thiên Phạt này, bản thân với Siêu Năng cục nước Mỹ có ngàn tơ vạn sợi quan hệ, vô luận là từ bảo hộ đối với thế lực của chính mình, hay là áp dụng kế hoạch bắt lấy Diệp Cuồng Tiên đã vạch ra, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, thế là sớm đã phái U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây đến đây, hơn nữa còn mang đến tuyệt thế thần khí Lôi Thần quyền trượng mà Siêu Năng cục vừa mới nghiên cứu ra!
Vừa rồi Đặc Lôi Tây mai phục ở một bên, một mực chờ đến lúc Diệp Trần muốn ra tay tiêu diệt Mục Thiên Hoa, lúc này mới đột nhiên hiện thân, muốn cho Diệp Trần một kích trí mạng.
Mà Diệp Thàn bởi vì tin Mân Côi chết, tâm thần chịu ảnh hưởng lớn, lại thêm Đặc Lôi Tây có danh xưng U Linh chiến thần, bản thân hắn am hiểu ẩn nấp, cho nên trong lúc nhất thời Diệp Thần vậy mà không thể phát giác.
Đợi đến lúc Diệp Trần kịp phản ứng, hiển nhiên lúc này đã muộn, tốc độ của lôi điện nhanh tới mức nào, cho dù là lấy thực lực hôm nay của Diệp Trần cũng tuyệt đối không có khả năng né tránh!
Răng rắc!
Thần lôi màu tím trực tiếp đánh trúng đỉnh đầu Diệp Trần, từ đầu đi xuống chân, thậm chí còn xuyên xuống mặt đất, mặt đất đều bị đánh thành một cái hố sâu!
Mà Diệp Trần sau khi bị cái lôi điện cường đại này đánh trúng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới lập tức thủng trăm ngàn lỗ!
Đây là còn nhờ vào sự cường đại của nhục thân hắn, bằng không lực lượng lôi đình như vậy, cho dù là một con voi, cũng có thể bị đánh cho ngay cả một giọt máu cũng không còn!
Bất quá, không đợi Diệp Trần thở ra hơi,
"Răng rắc!"
Dòng lôi điện thứ hai đã bắn tới, sau đó là dòng thứ ba, dòng thứ tư, dòng thứ năm...
Mỗi một lần bị lôi điện đánh trúng, khí tức của Diệp Trần lại yếu bớt đi mấy phần, nhục thể càng bị tàn phá hủy hoại thêm!
Hơn mười dòng lôi điện liên tiếp qua đi, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, mà Diệp Trần thì càng bị đánh thành một khối thịt khô cháy đen!
"Tiến sĩ Tesla nói ngươi là tiên nhân, ta lại thấy chẳng qua cũng chỉ vậy thôi! Ở dưới Lôi Thần quyền trượng của ta, coi như ngươi thực sự là thần tiên, ta cũng có thể đánh cho ngươi trở thành mãnh vỡ! Kiệt kiệt kiệt!"
Đặc Lôi Tây trong tay cầm Lôi Thần quyền trượng, giống như Lôi Thần hàng thế, nhìn xuống cái động dưới đất sâu không thấy đáy kia, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý cười như điên.
Mà Mục Thiên Hoa ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này cũng không thể không thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà, tiếng cười của Đặc Lôi Tây vừa dứt, ở trong hố sâu phía dưới kia, lại truyền tới một giọng nói lạnh lùng, "Thật sao? Ngươi thực sự cảm thấy, chỉ bằng một chút lôi điện nhân tạo này của các ngươi là có thể giết chết được ta sao?"
Sau khi giọng nói này buông xuống, một bóng người từ trong hố sâu kia phóng lên tận trời!
Bỗng nhiên chính là Diệp Trần bị đánh thành thịt cháy khô!
"Răng rắc ~ "
"Bành!"
Thân thể Diệp Trần hơi chấn động một chút, cháy đen ở trên thân đã vỡ vụn hoàn toàn, hiện ra da thịt phía dưới hoàn mỹ như mỹ ngọc, thậm chó còn có ánh sáng lưu chuyển, giống như thần tiên.
"Cái gì!!"
Thấy cảnh này, vô luận là U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây hay là Mục Thiên Hoa, hoặc là những người đang vây xem ở xung quanh, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
Bị lôi điện mãnh liệt như vậy đánh trúng, thế mà chẳng những không chết, trái lại khí tức còn trở nên mạnh mẽ hơn?
Cái tên này đến cùng là người hay là quái vật a!
"Không! Ta không tin! Uy lực của Lôi Thần quyền trượng, đủ đển phân giải tế bào phần tử, ngươi làm sao có thể một chút vết thương cũng không có?"
Đặc Lôi Tây rống lớn một tiếng, lập tức nâng Lôi Thần quyền trượng trong tay lên, đánh về phía Diệp Trần một lần nữa.
"Răng rắc! Rẹt rẹt"
Một luồng dòng điện cường đại hơn, giống như là băng gai lao thẳng về phía Diệp Trần!
Nhưng mà, lần này thì Diệp Trần sớm đã chuẩn bị, nhưng vẫn không tránh không né, trái lại khóe miệng còn hiện ra nụ cười tinh quái...
Thật ra thì, nếu không phải tu vi bây giờ của hắn đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng chín, nhục thân rèn luyện gần tới hoàn mỹ, thật đúng là chưa chắc có thể ngăn cản được công kích bằng lôi điện cường đại như thế.
Tuy nhiên, bởi như vậy mà bây giờ vừa lúc hắn có thể mượn cơ hội này, rèn luyện nhục thân đến trạng thái hoàn mỹ nhất, trái lại bớt đi không ít khổ tu a!
"Xì xì xì ~ "
Lôi điện đánh vào trên người Diệp Trần, da thịt như là mỹ ngọc trong nháy mắt lại bị đốt cháy khét lẹt một lần nữa, tuy nhiên sao đó lại "Bành" một tiếng, tầng da thịt bị đốt cháy ở bên ngoài kia đã tán đi, sau khi tán đi ở dưới đó lại là da thịt càng thêm hoàn mỹ một lần nữa hiện ra...
"Răng rắc!" "Răng rắc!" "Răng rắc!"
Đặc Lôi Tây khống chế Lôi Thần quyền trượng, giống như bị điên, điên cuồng hướng về phía Diệp Trần công kích liên tục không ngừng.
Nhưng vô cùng quỷ dị chính là, ở những lần đầu tiên lôi điện còn có thể tạo thành tổn thương đối với thân thể của Diệp Trần, thế nhưng dần dần về sau, chẳng những không thể gây tổn thương cho hắn một chút nào, ngược lại khí tức của hắn lại đang nhanh chóng được đẩy lên!
Đặc Lôi Tây sắp sụp đổ, cái tên này đến cùng là quái vật gì! Thế mà không đếm xỉa gì tới thần khí mà Siêu Năng cục nghiên cứu ra, đây còn là người sao!
"Xem ra chỉ có thể vận dụng một chiêu kia!"
Trước khi Đặc Lôi Tây tới lần này, tiến sĩ Tesla từng liên tục dặn dò hắn, không phải vạn bất đắc dĩ, cần phải mang cơ thể sống của người trước mắt này về, cho dù không thể thì ít nhất cũng phải bảo lưu thi thể của hắn, bởi vì chuyện này với sự nghiên cứu của hắn rất quan trọng!
Nhưng bây giờ, rõ ràng hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, nếu không ngay cả hắn chỉ sợ cũng phải nằm xuống chỗ này!
"Lôi Thần Chi Nộ!!"
Sau khi Đặc Lôi Tây quát lớn một tiếng, Lôi Thần quyền trượng trong tay cũng giơ lên cao.
"Ầm ~ "
Một đường lôi quang kinh người, bỗng nhiên phóng lên trời!
"Ầm ầm ~ "
Trên bầu trời, thế mà trống rỗng đột nhiên lại xuất hiện một đạo lôi quang, cùng với lôi quang mà Lôi Thần quyền trượng bắn lên nhanh chóng dung hợp lại với nhau, thanh thế so với trước đó mạnh lên không chỉ mười lần!
Đặc Lôi Tây này, thế mà cũng có thể dẫn điện tích ở trên bầu trời xuống được!
"Đi chết đi!"
Đặc Lôi Tây rống lớn một tiếng nữa, cầm Lôi Thần quyền trượng trong tay đột nhiên chỉ về phía Diệp Trần một lần nữa!
"Răng rắc!"
Một đạo lôi trụ giống như cự long màu tím hung hăng bổ xuống dưới!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không nghiêm sắc mặt một chút.
Công kích cường hãn như vậy, cho dù là hắn cũng không thể hoàn toàn chống đỡ, bằng không cho dù không cho dù không chết cũng phải trọng thương.
Tuy nhiên, Diệp Trần vẫn không có tránh né, chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, trực tiếp hướng tới đạo lôi trụ kinh thiên kia đánh ra, "Thôn Thiên thần công, thôn phệ!"
"Xì xì xì ~ "
Ngay vào lúc trong miệng Diệp Trần, nhẹ giọng phun ra mấy chữ như vậy, cả người hắn đã bị lôi quang nuốt mất toàn bộ, lôi quang kéo dài không thôi...
"Phù phù!"
Đặc Lôi Tây cũng bởi vì bắt bược phải xuất ra một chiêu này, trực tiếp mệt hư thoát, từ không trung rơi xuống, suýt chút nữa thì ngất đi.
Mục Thiên Hoa ở một bên thấy vậy vội vàng tiến lên đỡ lấy, nhìn qua chỗ khồn trung kia lôi quang vẫn không có tán đi, thận trọng nói:
"Tướng quân Đặc Lôi Tây, tiểu tử này lần này dù sao cũng nên chết đi a?"
Đặc Lôi Tây cười ngạo nghễ, "Yên tâm! Một chiêu Lôi Thần Chi Nộ này, cho dù là ta, nhiều nhất trong một ngày cũng chỉ thi triển ra một lần mà thôi, một khi đánh trúng mục tiêu, lực lượng lôi đình to lớn này đủ để phá hủy tất cả mọi vật chất ở trên trái đất, không có bất kỳ tế bào sinh vật nào còn có thể sống sót..."
Nhưng mà, Đặc Lôi Tây vừa mới nói xong lời này, ở chỗ kia bên trong lôi quang, đã truyền đến một giọng nói trêu tức, "Không có ý tứ, chỉ sợ đã làm cho các ngươi phải thất vọng rồi!"
Chớp mắt một cái đã trở lại căn cứ Nam Hải được hai ngày.
Mà ở trong thời gian hai ngày này, Diệp Trần lấy sức một mình tiêu diệt bảy cao thủ của bảy tổ chức sát thủ lớn, cộng thêm hoàng kim chiến thần Bì Đặc một trong tứ đại chiến thần của nước Mỹ, nhị lão thành phố Mạn Cốc của Chiêm La quốc và trêm trăm cao thủ của các thế lực khắp nơi.
Một khi tin tức này truyền ra, lập tức chấn kinh mỗi loại cao tầng lớn trên toàn cầu!
Nhất là ở trong Hoa Hạ quốc, những người đối với Diệp Trần vừa mới vào Thần Long vệ đã có lực áp mọi người, ngang vai ngang vế với Diệp Thiên Ca rất không phục và cảm thấy bất mãn, khi nghe được tin này thì càng là trợn mắt há hốc mồm.
Càng có lời đồn nói Lâm Chấn Nam Tư lệnh Nam Hải, từng ca ngợi Diệp Cuồng Tiên ở nơi đông người là đệ nhất Hoa Hạ!
Tuy nhiên rất nhanh, lại có rất nhiều người bắt đầu đưa ra nghi vấn, nghi ngờ tính xác thực của tin tức này.
Dù sao, lúc ấy người ở trên đảo tất cả gần như đều chết hết, còn mấy người tận mắt nhìn thấy thì đều là mấy người Diệp Trần, lúc ấy ở trên đảo đến cùng là có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ không có ai có thể nói được rõ ràng, lời đồn đại này có trình độ lớn bao nhiêu thì người ngoài cũng không biết rõ được.
Nói không chừng là quân đội Hoa Hạ vì uy hiếp các nước khác mà cố ý tạo ra tin tức như vậy.
Chỉ có một số ít người biết, thực ra chân tướng còn khủng bố hơn so với tin đồn!
...
Siêu năng cục nước Mỹ!
Nơi này là một bộ ngành thần bí nhất của nước Mỹ, gần như ở tất cả trên thế giới gen thuốc nước cường đại nhất, người biến dị, vũ khí siêu cấp đều xuất ra từ nơi này.
Nơi này có được nhóm nghiên cứu khoa học về sinh mệnh cao cấp nhất trên toàn cầu, đồng thời cũng nắm giữ lấy kho gen cường đại nhất ở trên trái đất, khoa học kỹ thuật cấp cao nhất.
Không những như thế, quyền lực của cái bộ ngành này có địa vị tương đối kinh người, cho dù là tổng thống nước Mỹ cũng không có quyền can thiệp, hơn nữa thậm chí ngay cả quyết nghị của quốc hội Mỹ lúc cần thiết cũng có thể trực tiếp bác bỏ!
Tuy nhiên, chính một cái bộ ngành thần bí như vậy đủ để coi thường tất cả, bây giờ lại như đang lâm vào đại địch đang thương thảo chuyện này vô cùng nghiêm túc, "Các vị, trung tương Michelle thông qua vệ tinh quay chụp quay được tình huống chiến đấu ở trên đảo Vĩnh Ninh, bây giờ các vị tất cả cũng đã xem qua, không biết tất cả mọi người có ý kiến gì không?"
Người nói chuyện chính là một ông lão có mái đầu bạc trắng, ngồi ở vị trí thủ tọa tại hội nghị bàn tròn, hiển nhiên đây là một người có địa vị cao nhất.
Lão giả tóc trắng nói xong lời này, sau khi toàn hội nghị im lặng một lúc, thì có một người đàn ông trung niên là giáo sư mở miệng, "Pol cục trưởng, thông qua việc ta đã nhìn qua thấy sơ bộ, Diệp Cuồng Tiên này chắc là tu tiên giả trong truyền thuyết thế giới phương đông!"
"What?"
"Tu tiên giả? Đây không phải là loại chuyện chỉ có trong truyền thuyết thần thoại thôi sao?"
"Tesle giáo sư, không phải ngươi đang nói đùa với mọi người đấy chứ?"
...
Mọi người nghe được điều này thi nhau nghị luận ầm ĩ.
Người đàn ông trung niên thì lại tiếp tục mở miệng nói:
"Thật ra thì những năm vừa qua, ta đang một mực nghiên cứu lực lượng thần bí ở phương đông, ở chỗ bọn họ cũng có tồn tại giống như cấp bậc siêu nhân của chúng ta, bọn họ xưng là người tu võ và người tu đạo, thông tin này ta tin tưởng mọi người đều đã từng được nghe nói."
"Bọn họ có thể thông qua cái gọi là tu luyện, ở dưới tình huống không sử dụng bất kỳ một loại gen hay dược vật gì, lại có thể làm thay đổi thể chất của thân thể, thậm chí còn để cho gen trong cơ thể xảy ra thay đổi theo phương hướng nhất định, bản thân chuyện này chính là một chuyện không thể tưởng tượng nổi!"
"Chỉ có điều phương thức tu luyện của bọn hắn, chẳng những ngưỡng cửa quá cao hơn nữa phải tốn thời gian quá dài, cho nên về sau ta đã từ bỏ nghiên cứu trên phương diện này..."
"Tuy nhiên, thông qua một số cổ tịch của phía đông ghi chép, ta nghe nói thế giới phía đông thời kỳ thượng cổ, dường như lưu truyền phương thức tu luyện còn cao cấp hơn, có thể rút ngắn thời gian tu luyện đi rất nhiều, hơn nữa thực lực so với nững người tu võ và người tu đạo của Hoa Hạ quốc hiện này còn cường đại hơn, bọn họ được gọi là tu tiên giả!"
"Ở trọng cổ tịch ghi chép, tu tiên giả ở thời kỳ thượng cổ giống như Diệp Cuồng Tiên này, miệng có thể phun ra phi kiếm giết người, ngự kiếm phi hành còn có các loại thủ đoạn pháp thuật không thể tưởng tượng nổi..."
"Diệp Thần này, tất cả đặc điểm gần như đều ăn khớp với tu tiên giả phía đông, hơn nữa tuổi còn trẻ như thế! Cho nên ta có thể xác định bước đầu, hắn khẳng định là một người đạt được truyền thừa của tu tiên giả thời kỳ thượng cổ tu tiên!"
Tesla giáo dư nói ra phân tích của mình xong, tất cả mọi người đều cau mày suy nghĩ.
Lúc này, Pol cục trưởng Siêu Năng cục mở miệng lần nữa, "Tesla, ngươi có ý nghĩ gì thì mời trực tiếp nói ra đi!"
Tesla gật nhẹ đầu, từ từ mở miệng nói:
"Từ lúc ta bắt đầu nhảy vào nghiên cứu về tu tiên giả thời kỳ thượng cổ ở phía đông, thì bọn họ nắm giữ phương pháp tu luyện chắc là hoàn mỹ nhất thế gian, có thể tăng lên theo phương hướng nhất định làm thay đổi gen người tới mức độ tối ưu nhất, chẳng những có thể ở trong thời gian ngắn làm tăng lên rất nhiều thực lực của cá nhân, hơn nữa còn không có bất kỳ tác dụng phụ nào, thậm chí có thể kéo dài tuổi thọ tới mấy trăm năm thọ nguyên thậm chí còn có cả hơn ngàn năm!"
"Cái gì! Hơn ngàn năm tuổi!"
Mọi người nghe được lời này của Tesla lập tứ kinh hô lên lần nữa.
Siêu Năng cục bọn họ tuy rằng hàng năm đều có thể chế tạo ra số lượng lớn chiến sĩ Siêu Cơ Nhân, thế nhưng xác suất thành công rất thấp, mà cho dù có thành công đi chăng nữa thì cũng bởi vì tiềm năng trong cơ thể người được khai phát vượt quá giới hạn mà dẫn tới tuổi thọ bị rút ngắn đi thật nhiều!
Tesla lại nói tiếp:
"Nếu như có thể lấy được phương pháp tu luyện của người này, nói không chừng chúng ta chẳng những có thể khắc phục được vấn đề tuổi tác bị rút ngắn của Siêu Cơ Nhân, mà còn có thể kết hợp phương pháp tu tiên của hắn với công trình nghiên cứu gen của chúng ta, từ đó có thể chế tạo ra chiến sĩ càng cường đại hơn!"
Nói tới đây, Tesla dừng lại một chút, mới nói tiếp:
"Cho nên ta đề nghị chúng ta vạch ra kế hoạch bắt lấy Diệp Cuồng Tiên này lại!"
Oanh!
Tesla vừa nói ra lời kia, toàn bộ hội nghị lập tức hoàn toàn trở nên sôi trào.
"Không không không được! Chuyện này tuyệt đối không được!"
"Ngay cả Bì Đặc còn không thể nào là đối thủ của người này, vậy thì chúng ta còn muốn bắt lấy hắn như thế nào?"
"Chuyện này thực sự quá mạo hiểm!"
...
Trên mặt Tesla lập tức hiện ra nụ cười điên cuồng, nói:
"Chẳng lẽ các vị đã quên, vũ khí siêu cấp tên là Lôi Thần quyền trượng mà chúng ta mới nghiên cứu ra sao? Có một ngàn tỷ điện áp! Cho dù là Diệp Cuồng Tiên kia thực sự là tu chân giả thì chắc chắn cũng không có cách nào ngăn cản đi!"
"Phái U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây đi, cùng với Lôi Thần quyền trượng, âm thầm đánh lén thì nhất định có thể trong một lần hành động là bắt được!"
Tesla nói tới đây thì trên mặt hiện rõ vẻ tự tin.
Tất cả mọi người im lặng một lúc.
Pol cục trưởng Siêu Năng cục híp hai mắt lại, suy nghĩ một lúc mới sâu kín nói ra:
"Tuy rằng kế hoạch của giáo sư Tesla có điên cuồng, nhưng lại không phải là không có phần thắng, tuy rằng Diệp Cuồng Tiên kia cũng là người trong quân đội Hoa Hạ, việc này ta cần phải thương nghị với quốc hội một chút mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng!"
...
Diệp Trần đương nhiên không biết, một trận chiến mà mình vừa mới trải qua, thế mà đã trở thành mục tiêu Siêu Năng cục của nước Mỹ muốn bắt lấy!
Lúc này hắn đang làm chuẩn bị vì một chuyện khác.
"Diệp thiếu tướng, ngài tìm chúng ta tới sớm như vậy, không biết là có chuyện gì?"
Năm người Âu Dương Hàn tiến vào trong căn phòng của Diệp Trần, cùng nhau đứng thành một hàng vô cùng cung kính mở miệng nói.
Trải quan trận chiến hôm trước, năm người bây giờ đối với Diệp Trần đã là sùng bái phát ra từ nội tâm, cũng không còn dám bất kính dù chỉ là một chút nào.
Diệp Trần buông chén trà trong tay xuống, lúc này mới thản nhiên nói:
"Trước khi tới đây ta đã từng nói, muốn nhổ tận gốc toàn bộ tổ chức sát thủ đối nghịch với Hoa Hạ chúng ta! Gọi các ngươi tới chính là báo tin cho các ngươi một chút, sau nửa giờ nữa chúng ta xuất phát!"
Chương 182 Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!
Năm người đầu tiên là sững sờ, sau đó vẻ mặt tất cả đều mừng như điên.
Nếu như bây giờ là ngày trước trận chiến mấy hôm trước, Diệp Trần nói ra những lời này, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy hắn ngông cuồng.
Trước đó bảy tên sát thủ của bảy tổ chưc sát thủ lớn kia ở trên đảo Vĩnh Ninh, mỗi người đều có sự tồn tại xếp hạng ở mười vị trí đứng đầu, muốn nhổ tận gốc những tôt chức sát thủ này, nói nghe thì dễ như vậy sao?
Nhưng bây giờ, sau khi mấy người bọn họ đã liên tiếp đựơc chứng kiến các loại thủ đoạn mà Diệp Trần xuất ra, ở trong lòng năm người bon họ bây giờ thì Diệp Trần đã là loại tồn tại không có chuyện gì làm không được!
Đừng nói là nhổ tận gốc bảy tổ chức sát thủ lớn này, cho dù Diệp Trần muốn đi xử lý tổng thống nước Mỹ, bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Mà để bọn hắn vui mừng đó là, Diệp Trần cũng không có bỏ bọn họ ở lại, mà là có ý định mang theo bọn họ cùng đi, điều này không thể nghi ngờ không khác gì là đưa cho bọn họ một cái công lớn!
Năm người liếc nhau một cái, lập tức hướng về phía Diệp Trần, nghiêm mặt nói:
"Đa tạ Diệp thiếu tướng dìu dắt!"
...
Nửa giờ sau, một nhóm có sáu người ngồi ở trên một cái máy bay trực thăng quân dụng bay ra từ trong căn cứ.
"Diệp thiếu tướng, bây giờ chúng ta muốn đi đâu?"
Nhậm Trường Phong lái máy bay trực thăng, quay lại nhìn Diệp Trần ở đằng sau tò mò hỏi, bốn người còn lại cũng nhao nhao nhìn sang Diệp Trần.
Diệp Trần lãnh đạm nói:
"Bảy tổ chức sát thủ lớn này phân tán ở các nơi trên thế giới, trạm thứ nhất, chính là Nguyệt Tuyền Sơn nơi mà cách chúng ta gần nhất, lấy nơi đó để khai đao đi! Đi Bảo Đảo."
Nhậm Trường Phong vội vàng gật đầu kêu rõ, bắt đầu điều khiển máy bay trực thăng, bay nhanh về hướng Bảo Đảo, tuy nhiên sau đó lại hiện ra vẻ mặt khổ sở nói:
"Diệp thiếu tướng, Nguyệt Tuyền Sơn thuộc Bảo Đảo, hình như chỉ là một nơi ở trong lời đồn, chỉ nghe nói là ở bên trong Bảo Đảo, nhưng ở trên bản đồ căn bản là tìm không thấy, hình như cũng không có ai biết Nguyệt Tuyền Sơn này đến tột cùng là ở nơi nào a?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Nguyệt Tuyền Sơn cũng không phải là núi, xác thực mà nói là phái Nguyệt Tuyền Sơn! Là một cái môn phái thần bí lâu đời ở Hoa Hạ, môn phái này am hiểu nhất là bồi dưỡng thích khách sát thủ, năm đi đi theo Tưởng gia, chạy trốn tới Bảo Đảo, liên quan tới chính trị cho nên thế giới hiếm khi biết những bí mật này..."
Diệp Trần chậm rãi nói, kể về nội tình của Nguyệt Tuyền Sơn cho năm người một lần.
Vân Lệ Cơ lập tức hiện ra vẻ mặt súng bái, ôn nhu nói:
"Diệp thiếu tướng, nếu như đó là bí mật, vậy làm sao ngài lại hiểu rõ được nhiều như thế?"
Âm Bất Bình ở một bên cùng tiếp lời nói ngay:
"Đúng đó! Diệp thiếu tướng, mấy ngày trước ngài ở trên đảo Vĩnh Ninh, một câu thuận tiện nói trúng lai lịch của mỗi tên sát thủ đó, ta cảm thấy ngài dường như rất quen thuộc với mỗi một tổ chức sát thủ trên thế giới?"
Diệp Trần mỉm cười, "Nếu như ta nói cho các ngươi biết, kiếp trước của ta là một tên sát thủ, các ngươi có tin không?"
Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó thi nhau cười, đều coi Diệp Trần là đang nói đùa với bọn họ.
Trên đời này làm sao lại có kiếp trước cơ chứ?
Vân Lệ Cơ che miệng cười duyên nói:
"Không nghĩ tới Diệp thiếu tướng cũng biết nói chuyện cười! Khanh khách..."
Diệp Trần không thể không lắc đầu và không nói thêm gì nữa.
Thực ra thì nếu như không phải bản thân hắn trải qua một lần như vậy, khi nghe người khác nói như vậy, hắn khẳng định cũng sẽ nghĩ là đối phương đang nói tầm bậy tầm bạ.
...
Chiếc máy bay trực thăng quân dụng này có tốc độ rất nhanh, chỉ khoảng hai giờ sau đã tới cần phạm vi vùng biển của Bảo Đảo.
Bọn họ tự nhiên không có khả năng lái máy bay trực thăng trực tiếp bay vào phạm vi thế lực của Bảo Đảo, nếu như vậy thì sẽ rất dễ gây ra tranh chấp.
Hạ trực thăng xuống ở trên một hòn đảo hoang vắng, Diệp Trần nhìn vào bản đồ, hơi nhớ lại một chút, chỉ vào phương hướng tây bắc, nói:
"Ở hướng này hơn hai trăm hải lý sẽ có một hòn đảo nhỏ, chắc là tổng bộ của Nguyệt Tuyền Sơn!"
...
Cùng lúc đó, Diệp Trần nói vị trí tới trên hòn đảo nhỏ kia, cao tầng của tổ chức sát thủ Nguyệt Tuyền Sơn đang tập trung tại một chỗ trao đổi nội dung nào đó rất sôi nổi.
"Các ngươi có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn ta phải từ bỏ báo thù hay sao? Ta tuyệt không đồng ý! Sư phụ ta vì Nguyệt Tuyền Sơn làm ra nhiều cống hiến lớn như vậy, bây giờ bị người giết chết không minh bạch, bản thân ta là đại đệ tử của hắn, sao có thể không báo thù thay cho lão nhân gia ông ta?"
Người nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên cường tráng, hắn đang nổi giận đùng đùng, hiển nhiên là vì chuyện gì đó mà tức giận.
Lúc này lại có một lão giả mở miệng, "Kinh Sơn, trước tiên ngươi không nên vội vàng a! Chúng ta có nói là không báo thù cho Phùng Trưởng lão đâu, thế nhưng chuyện này còn phải cần bàn bạc kỹ lưỡng hơn một chút!"
Lão giả này nói xong thì lại có một lão giả khác mở miệng nói theo:
"Không sai! Đầu tiên chúng ta cần phải hiểu rõ được thực lực chân chính của Diệp Cuồng Tiên này có khủng bố giống như trong tin đồn hay không? Dù sao ta cũng không tin tưởng lắm, một tên thiếu niên mới có mười mấy tuổi, coi như thiên phú cao hơn nữa, thì có thể lợi hại tới cỡ nào?"
Lão giả kia vừa mới nói xong, mọi người còn lại cũng thi nhau nói thêm vào, "Tiết trưởng lão nói không sai! Theo suy nghĩ của ta, Phùng trưởng lão hơn phân nửa là trúng quỷ kế của Lâm Chấn Nam, lúc này mới mất mạng ở trên đảo Vĩnh Ninh, thực lực của tên Diệp Cuồng Tiên kia cùng lắm chỉ ngang bằng với thực lực của Diệp Thiên Ca mà thôi, làm sao có thể cùng lúc đánh thắng được sự phối hợp của bát đại cường giả tuyệt đỉnh cho được?"
"Lời này có lý! Cúng ta chỉ cần chuẩn bị cho đầy đủ, giết chết người này báo thù cho Phùng trưởng lão cũng chưa chắc đã là việc khó gì!"
...
Người đàn ông trung niên được gọi là Kinh Sơn, nghe được lời này của mọi người, vẻ mặt của hắn lúc này cũng hơi chuyển biến tốt đẹp, tuy nhiên vẻ mặt vẫn oán hận nói:
"Vậy thì tốt! Ta đây sẽ để cho người của ta đi tìm hiểu hành tung của người này, đến lúc đó tự mình chuẩn bị nhất định phải chém tiểu tử này thành muôn mảnh, vì báo thù rửa hận cho sư phụ của ta!"
Tuy nhiên, người đàn ông trung niên vừa mới nói ra lời này, một giọng nói quỷ dị đột nhiên vang lên từ bên ngoài gian phòng, "Muốn giết ta để báo thù cho sư phụ của ngươi sao? Không cần phải phiền phức như vậy!"
Ngay sau khi giọng nói này rơi xuống, cùng lúc đó "Bành!" một tiếng!
Cửa phòng đã tự động mở ra!
Một đám cao tầng của Nguyệt Tuyền Sơn từ trong gian phòng vội vàng nhìn ra, chỉ thấy một thiếu niên trên người mặc quần áo bình thường đang chậm rãi từ ngoài cửa bước vào...tất cả mọi người đều bị sốc!
Bọn họ đều là nhân vật quan trọng của Nguyệt Tuyền Sơn, thậm chí còn có người có thực lực không kém gì Phùng Thế Xương!
Thế nhưng rõ ràng một đám cao thủ như vậy, thế mà không thể cảm ứng được có người ngoài đang xâm nhập vào khu vực trọng địa của họ!
"Ngươi là ai? Vậy mà dám can đảm tự tiên xông vào Nguyệt Tuyền Sơn chúng ta! Không muốn sống nữa sao?"
Mọi người nhao nhao đứng lên, nhìn chòng chọc vào thiếu niên thần bí trước mắt này.
Thiếu niên thần bí nghe được điều này, không thể không lắc đầu, "Nhất định phải để cho ta nói lại thêm một lần nữa thì các ngươi mới hiểu được sao? Cũng được, vậy thì ta nói lại thêm một lần nữa cũng được, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta gọi là Diệp Cuồng Tiên!"
Oanh!
Tuy rằng các cao thủ của Nguyệt Tuyền Sơn đã mơ hồ đoán được thân phận của Diệp Trần, thế nhưng khi đợi hắn tự nói ra cái tên này, vẻ mặt của tất cả mọi người đột nhiên thay đổi lớn, "Hóa ra ngươi chính là tên tiểu tử đã giết chết sư phụ của ta! Ngươi đã tự mình chạy đến tìm chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Người đàn ông trung niên nhìn thấy kẻ thù, lập tức rất đỏ mắt, trực tiếp hét lớn một tiếng lao lên đánh về phía Diệp Trần.
Tuy nhiên, còn chưa đợi hắn tới gần Diệp Trần trong khoảng mười bước, Diệp Trần đã cong ngón búng ra.
"Phốc!"
Một đạo kiếm khí vô hình từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, thân thể của người đàn ông trung niên kia lập tức cứng đờ, sau đó cả người mềm nhũn ngã xuống.
Mọi người biến sắc một lần nữa!
Một chiêu tùy ý trong nháy mắt đã giết chết đồ đệ của Phùng Thế Xương, Diệp Trần nhìn cũng chẳng thèm nhìn hắn một cái, vẫn nhìn các cao thủ con lại ở trong phòng, thản nhiên nói:
"Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!"
Chương 183 Mân Côi chết rồi?
Bên ngoài tổng bộ Nguyệt Tuyền Sơn, năm người Âu Dương Hàn đã lặng lẽ giải quyết hết những sát thủ bên ngoài kia, nhìn vào ngôi nhà lớn ở giữa, bắt đầu bàn bạc thảo luận, "Các ngươi thử nói xem, Diệp thiếu tướng giải quyết những người còn lại này thì cần bao nhiêu thời gian?"
Vân Lê Cơ bỗng nhiên ném ra một cái vấn đề như vậy.
Lỗ Thiên Bá nhếch miệng nói:
"Tuy rằng thực lực của Diệp thiếu tướng rất mạnh, nhưng những người ở bên trong này dù sao cũng là nhân vật cao tầng của Nguyệt Tuyền Sơn, trừ khi hắn vận dung thần thông phi kiếm thần kì kia, bằng không mà nói, ít ra cũng phải nửa giờ đi!"
Nhậm Trường Phong nói:
"Ta xem ra, hai mươi phút chắc là đủ!"
Âu Dương Hàn lắc đầu nói:
"Các ngươi đánh giá thực lực của Diệp thiếu tướng quá thấp rồi, theo ta thì chỉ khoảng mười phút!"
Không nghĩ tới, Âu Dương Hàn vừa mới nói xong lời này, hai mắt lập tức tròn xoe, đứng tại chỗ kinh ngạc tới ngây người.
Chỉ thấy Diệp Trần đã chậm rãi từ trong nhà đi ra...
Bốn người còn lại toàn bộ cũng mắt tròn xoe mà nhìn.
Cho tới lúc Diệp Trần đi tới trước mặt bọn hắn đi qua, năm người vẫn còn không kịp phản ứng.
Diệp Trần quay đầu nhìn mọi người một cái, thản nhiên nói:
"Đi thôi! Chẳng mấy chốc quân đội Bảo Đảo chắc là sẽ chạy tới!"
Lúc này năm người này mới đột nhiên lấy lại tinh thần, vội vàng bước nhanh đi theo.
...
Từ lúc sáu người bước vào cảnh nội của Bảo Đảo cho đến thong dong rời đi, trước sau chẳng qua cũng chỉ mới hơn một tiếng.
Mà chỉ ở trong khoảng thời gian hơn một tiếng này, Nguyệt Tuyền Sơn tổ chức sát thủ xếp hạng thứ bảy của thế giới, đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Sau đó, dưới sự chỉ huy của Diệp Trần, mọi người lại bắt đầu chạy tới mục tiêu tiếp theo.
Ngày thứ hai, Tu La tổ chức sát thủ đệ nhất ở Bắc Mĩ bị hủy diệt!
Ngày thứ ba Ám Dạ tổ chức sát thủ đệ nhất ở Nam Mĩ bị hủy diệt!
Ngày thứ tư, Huyết Nguyệt tổ chức sát thủ đệ nhất ở Trung Đông bị hủy diệt!
Ngày thứ năm, Đảo Khô Lâu tổ chức sát thủ đệ nhất ở Châu Úc bị hủy diệt!
Ngày thứ sáu, Kim Cương tổ chức sát thủ đệ nhất ở Châu Phi bị hủy diệt!
...
Chớp mắt một cái, chẳng qua mới chỉ có thời gian ngắn ngủi sáu ngày, ban đầu bảy tổ chức sát thủ lớn vây công Diệp Trần ở đảo Vĩnh Ninh, thế mà đã có sáu cái tổ chức vị hủy diệt!
Một tổ chức duy nhất còn lại chưa được tiêu diệt chính là Huyết Ảnh Thiên Phạt.
Thời gian sáu này này, một hồi gió tanh mưa máu, quét ngang toàn bột thế giới ngầm, cao tầng toàn cầu theo đó mà chấn động thêm một lần nữa!
Phải biết, những tổ chức sát thủ này thế nhưng có sự tồn tại mà ngay cả có rất nhiều quốc gia cũng không dám tùy tiện đắc tội, bây giờ thế mà lại bị người nhổ tận gốc.
Có ít người mơ hồ đoán được, khả năng này là sự trả thù của quân đội Hoa Hạ, dù sao những tổ chức sát thủ bị tiêu diệt này, đều là những tổ chức sát thủ lúc trước đến đảo Vĩnh Ninh muốn ám sát Lâm Chấn Nam.
Suy đoán này, lập tức để thế lực khắp nơi trên toàn cầu đối với thực lực của Hoa Hạ một lần nữa phải lau mắt mà nhìn!
Nếu để cho thế lực khắp nơi biết được, sáu cái tổ chức sát thủ đỉnh cấp thế giới này, thế mà lại bị hủy diệt ở trong tay của một người, không biết bọn họ sẽ có kinh ngạc tới trình độ nào?
...
Hoa Hạ kinh đô, Dịch Sơn Hà nhìn qua báo cáo mà Âu Dương Hàn gửi tới, kích động đến nỗi mà nước mắt rơi đầy mặt, trong miệng lẩm bẩm nói không ngừng:
"Hắn làm được! Hắn thật làm được!..."
Đằng sau những tổ chức sát thủ này, phần nhiều đều có cái bóng của một ít địch quốc, những năm gần đây tổ chức ám sát đối với cao tầng của Hoa Hạ, ám sát dường như chưa hề có ý định dừng lại, vẫn là mối họa lớn đối với tâm phúc của bọn hắn.
Đáng tiếc, sào huyệt của những tổ chức sát thủ này vô cùng bí mật, mà loại chuyện này ngoài tầm tay với của bọn họ, cho nên căn bản là không có biện pháp giải quyết.
Bây giờ thế mà được Diệp Trần lấy một lần hành động xu thế mạnh như chẻ tre dẹp yên, trong lòng Dịch Sơn Hà lập tức có một loại cảm giác nở mày nở mặt.
...
Bắc Bộ Thái Bình Dương, trên một hòn đảo hoang vắng, Diệp Trần đột nhiên để Nhậm Trường Phong hạ máy bay trực thăng xuống, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn qua mấy người nói:
"Một trận chiến cuối cùng này, các ngươi không cần tham dự, ở đây chờ ta!"
Nói xong lời này, không đợi năm người kịp phản ứng, thân thể Diệp Trần đã lao ra, trong nháy mắt đã đi ra ngoài ngàn mét.
Vẻ mặt khó hiểu của mấy người Âu Dương Hàn, muốn đuổi theo khẳng định là không đuổi kịp.
Bọn họ tự nhiên không biết, Diệp Trần sở dĩ để Huyết Ảnh Thiên Phạt là mục tiêu cuối cùng, hiển nhiên là cố ý làm điều đó.
Đối với Diệp Trần mà nói, Huyết Ảnh Thiên Phạt không giống như các tổ chức sát thủ khác, đây là một nơi khiến hắn vô cùng hận thù, nhưng đồng thời cũng giống như một ngôi nhà!
Nhớ kỹ kiếp trước, Diệp Trần bị Diệp Vô Thương hãm hại, chỉ có thể chạy trốn ra nước ngoài, về sau vì để báo thù, hắn làm trái lương tâm gia nhập vào làm thành viên của tổ chức sát thủ này.
Ở chỗ này, hắn hoàn toàn thay đổi, từ một tên học sinh ngay cả gà cũng không dám giết, đến lúc trở thành sát thủ máu lạnh coi mạng người như cỏ rác, thay đổi hoàn toàn.
Ở chỗ này, hắn đã trải qua ma luyện như địa ngục, cả về thể xác lẫn tâm lý, khiến hắn thoát thai hoán cốt và gần như trở thành một người khác.
Ở chỗ này, hắn đã có kẻ thù hận thấu xương, đồng thời cũng có cảm kích có hoài niệm bạn cũ.
...
Ngay vào lúc suy nghĩ của hắn đang bay theo gió, dưới chân tốc độ không ngừng lại chậm lại một chút nào, lưu lại một đạo tàn ảnh trên mặt biển, chỉ một lúc sau đã lao đi được hơn trăm hải lý.
Lúc này đã đi vào vòng Bắc cực, và có rất nhiều tảng băng trên mặt biển.
Đột nhiên có một lục địa màu trắng ở phía trước, tất cả đều được phủ đầy tuyết.
Sau khi Diệp Trần nhảy lên trên mặt đất, lần theo ký ức kiếp trước đi về phía trước hơn mười dặm, xuất hiện một tòa thành Băng Tuyết.
Nơi này chính là sào huyệt của Huyết Ảnh Thiên Phạt!
Nhìn vào nơi rất quen thuộc này và đồng thời một số nơi xa lạ, Diệp Trần vô thức bước chân chậm lại và từ từ đi tới.
"Ầm!"
Diệp Trần vừa mới đi tới cổng của tòa thành Băng Tuyết này, có một tiếng súng vang lên, đạn bắn vào phía trước mặt của Diệp Trần.
Sau đóm ở trên cổng tháp quan sát của tòa thành, hiện ra đầu của một nam thanh niên, trong tay cầm một khẩu AK47, nhắm ngay vào Diệp Trần, dùng tiếng anh, quát lạnh nói:
"Anh bạn nhỏ, ở đây không phải là nơi ngươi có thể tới, nhanh chóng rời đi!"
Diệp Trần nhìn thấy nam thanh niên kia, hai mắt không thể không khẽ híp một cái, không nghĩ tới vừa mới đến đã gặp được người quen biết cũ ở kiếp trước, thế là lập tức cũng dùng tiếng anh cười nói:
"Jeferson! Ngươi lại phạm lỗi gì rồi sao? Lam sao lại bị phạt tới đây canh cổng rồi hả?"
Nam thanh niên người da trắng kia, lập tức rõ ràng là sững sờ một chút, lập tức dùng súng AK trong tay nhắm chuẩn vào Diệp Trần, quát lạnh lần nữa, "Ngươi là ai? Tại sao lại biết tên của ta?"
Diệp Trần cười ha ha một tiếng, nói:
"Ta là bằng hữu của tiểu thư Mân Côi, có chuyện tìm cô ta, không biết cô ta có ở đây hay không?"
Diệp Trần vốn chỉ là thuận miệng ỏi một chút, kiếp trước hắn, Mân Côi và Jeferson trước mắt này, có thể nói là bằng hữu tốt nhất ở trong cái tổ chức này.
Hơn nữa hai người bọn họ đều gia nhập sớm hơn so với Diệp Trần, quen biết nhau cũng sớm hơn.
Không nghĩ tới, Diệp Trần lại hỏi như vậy, sắc mặt của Jeferson lập tức thay đổi lớn, súng AK trong tay không tự chủ buông lỏng xuống, vẻ mặt chán nản nói:
"Mân Côi cô ta... Cô ta đã chết..."
"Ngươi! Nói! Cái! Gì!?"
Diệp Trần vốn còn muốn đùa lão bằng hữu ở kiếp trước này một chút, nhưng khi nghe được tin tức này, cả người lập tức bùng nổ! Từng sợi tóc trên đầu bắt đầu dựng ngược lên!
Bạch!
Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dừng lại, sau một lúc cả người đã nhảy lên trên tháp quan sát cao tới mười mét, hắn giữ lại vai của Jeferson, hai mắt đỏ bừng vô cùng, "Mân Côi là chết như thế nào? Nói tỉ mỉ cho ta nghe!"
Chương 184 Mai phục!
Jeferson lập tức giật nảy cả mình, hắn gần như đều không có thấy rõ ràng bất kỳ động tác gì của đối phương, đối phương đã đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn như một con ma!
Hắn tin tưởng, nếu như đối phương muốn giết hắn, quả thực còn dễ hơn so với nghiền chết một con kiến.
Cũng may thiếu niên thần bí trước mắt này dường như là bằng hữu của Mân Côi, đối với hắn nhưng là không có ác ý gì.
"Mau nói! Mân Côi đến cùng là chết như thế nào?"
Diệp Trần hỏi lại một lần nữa,
Jeferson không dám giấu diếm, vội vàng nói:
"Đoạn thời gian trước, Mân Côi đi chấp hành nhiệm vụ ở Hoa Hạ, sau khi trở về, không biết từ nơi nào lấy được giải dược của Tam Thi thần đan, sau đó lặng lẽ liên lạc với mọi người, muốn tổ chức một trận bạo động, lật đổ sự thống trị của thủ lĩnh, kết quả có người lặng lẽ báo tin với thủ lĩnh, về sau hai bên đại chiến ở phía ngoài Băng Long Đàm trăm dặm, Mân Côi bị thủ lĩnh vỗ một chưởng rơi vào bên trong Băng Long Đàm..."
Sau khi nghe Jeferson kể lại, Diệp Trần ngay lập tức vừa giận lại hối hận, sớm biết sẽ có chuyện như vậy, nói như thế nào hắn cũng không nên cho Mân Côi phối phương giải dược Tam Thi thần đan, như vậy cô ta cũng sẽ không trở lại nơi này, tự nhiên sẽ không chết ở trong tay Mục Thiên Hoa.
Kiếp trước, Mân Côi vì cứu hắn mà chết, hắn vốn cho rằng bây giờ, có thể thay đổi vận mệnh của nữ nhân này, không nghĩ tới lại để cho cô ta còn chết sớm hơn!
"Mục Thiên Hoa!!!"
Nghĩ tới cái kẻ cầm đầu này, trong nháy mắt Diệp Trần tiến vào trạng thái bùng nổ, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, người cũng đã lao vào bên trong thành Băng Tuyết!
"Này!"
Jeferson muốn ngăn cản, nhưng Diệp Trần đã sớm đi xa hơn trăm thước, đứng ở chỗ cao nhất của tòa thành, quát lớn.
"Mục Thiên Hoa! Ngươi cút ra đây cho ta!!!"
"Cút ra đây!"
"Đi ra!"
...
Giọng nói vang lên quanh quẩn trong toàn bộ thành Băng Tuyết, bọn sát thủ ở trong toàn thành này, mọi người lập tức biến sắc.
Ở trong tòa thành này, thủ lĩnh Mục Thiên Hoa chính là trời, chính là chúa tể, thế mà lại có người dám gọi thẳng tục danh của thủ lĩnh, đây không phải là đang muốn chết sao?
Sau đó, mọi người nhìn về nơi phát ra giọng nói, nhìn thấu một tên thiếu niên đang tức đến sùi bọt mép, đang đứng ở trên nơi cao nhất của tòa thành, giống như thiên thần.
"Tiểu tử từ đâu tới, cũng dám đến tổng bộ Huyết Ảnh Thiên Phạt của ta giương oai! Muốn chết sao?"
Sau một tiếng quát to vang lên, môt người đàn ông trung niên khôi ngô từ phía dưới nhảy ra ngoài, sau đó nhảy mấy lần vượt qua mấy nóc nhà, hung hăng hướng về phía Diệp Trần đập tới một quyền!
Thở ra!
Kình phong cuồn cuộn, ùn ùn kéo đến mà tới, người đàn ông trung niên khôi ngô này hiển nhiên cũng là một tên cao thủ cảnh giới tông sư Hóa Kình, một quyền chỉ sợ có thể phá vỡ toàn bộ căn nhà dưới chân của Diệp Trần!
Diệp Trần nhìn thấy người này xuất hiện, đôi mắt lập tức phát lạnh, đã nhận ra thân phận của người này, người này tên là Tiết Bàn, là một con chó săn trung thành nhất của Mục Thiên Hoa, đồng thời cũng là tổng huấn luyện viên của Huyết Ảnh Thiên Phạt.
Ở kiếp trước, trước lúc võ công của Diệp Trần còn chưa có đại thành, người này chính là tồn tại mà để hắn phải ngưỡng vọng, cho dù là đến trước khi chết, nếu không phải hắn sử dụng cấm dược, cưỡng ép tăng thực lực của mình lên, cũng vẫn không phải là đối thủ của người này.
Đáng tiếc, đó là kiếp trước!
Tiết Bàn bây giờ, ở trong mắt Diệp Trần, quả thực không khác gì một con kiến hôi.
"Chết!"
Diệp Trần đứng ở đỉnh cao nhất của tòa thành, thân thể cũng không hề nhúc nhích, trực tiếp thuận tay vung lên!
"Bành!"
Vốn Tiết Bàn còn có khí thế hung hăng, còn chưa tới gần mười mét trước Diệp Trần, trong nháy mắt cả người bị một cỗ lực lượng vô hình rõ ràng đánh cho nổ tung!
Mọi người ở phía dưới thấy cảnh tượng này, toàn bộ lập tức sợ choáng váng.
Tiết Bàn này, thế nhưng là tổng huấn luyện viên của bọn họ, ở trong Huyết Ảnh Thiên Phạt thế nhưng là có thực lực gần với thủ lĩnh Mục Thiên Hoa và phán quan Phương Bất Quần!
Ở trong lòng của bọn hắn, càng là tồn tại như một vị chiến thần, thế mà bây giờ bị tên thiếu niên thần bí này, tùy tiện một chưởng trực tiếp đánh nổ rồi sao?
"Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay đến đây, chỉ vì giết Mục Thiên Hoa, tất cả những người không liên quan mau tránh ra cho ta, bằng không, Tiết Bàn chính là tấm gương của các ngươi!"
Diệp Trần lặng lẽ nhìn mọi người ở xung quanh phía dưới một lượt, mở miệng lạnh lùng nói.
Những người này có không ít người đều là người quen biết cũ của hắn ở kiếp trước, bằng không hắn cần gì phải nói nhảm? Trực tiếp giết sạch là được.
"Hóa ra hắn chính là Diệp Cuồng Tiên!"
"Phương phán quan chính là chết ở trong tay của người này!"
"Nghe nói một mình hắn tiêu diệt bảy cao thủ của bảy tổ chức sát thủ lớn, còn có chiến thần Bì Đặc của nước Mỹ, thực lực của những người này đều không kém hơn so với Phương phán quan!"
"Coi như thủ lĩnh, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người này!"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi một trận, rất nhiều người đã rất thức thời tránh ra xa.
Những người này, phần lớn đều là bởi vì ăn Tam Thi thần đan của Mục Thiên Hoa cho nên mới không thể không bán mạng cho hắn, thế cho nên sẽ không vì Mục Thiên Hoa mà đưa tính mạng của mình vào.
"Khặc khặc!"
Một tiếng giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Diệp Cuồng Tiên, cuối cùng ngươi cũng đã tới rồi!"
Giọng nói vừa rơi xuống, ở một chỗ cao trong tòa thành đối diện với Diệp Trần, xuất hiện bóng dáng của một ông lão mặc áo đen.
Chỉ thấy lão giả này khoảng sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, một thân mặc áo bào đen, trên mặt còn mang theo nửa cái mặt nạ.
Nhìn thấy người này xuất hiện, hai mắt Diệp Trần ngưng tụ, tỏa ra một cỗ sát khí ngút trời, mở miệng nói ra từng chữ:
"Mục! Thiên! Hoa!"
Mục Thiên Hoa nhìn thấy Diệp Trần nhìn qua hắn cừu thị như thế, trong lòng không hiểu phát lanh, không thể không nhướng mày, vội vàng nói:
"Hình như ta với các hạ không có thâm cừu đại hận gì a? Tuy rằng trước đó thủ hạ của ta đã từng ám sát qua các hạ, thế nhưng lại cũng không có thành công, ngược lại đã bị các hạ giết chết, chuyện trên đảo Vĩnh Ninh cũng giống như vậy, mọi người đều vì người thuê đi ám sát mà thôi!"
"Các hạ vì Hoa Hạ quốc bán mạng như thế, chỗ tốt có thể đạt được bao nhiêu? Tại sao họ không ngồi xuống và nói về những chỗ tốt đó, có thể các hạ sẽ không muốn giết tôi như thế này a!"
Mục Thiên Hoa chậm rãi mà nói, nói một cách ranh mãnh và hạ tư thái xuống rất thấp, hắn ta thực sự muốn nói chuyện hòa bình với Diệp Trần.
Diệp Trần nghe được điều này, lập tức cười, thế nhưng lại là cười lạnh.
Mục Thiên Hoa còn tưởng rằng Diệp Trần đã động tâm một chút, vội vàng nói tiếp:
"Chỉ cần các hạ không là địch với lão phu, lão phu có thể trả bát cứ giá nào, các hạ có điều kiện gì, có thể nói!"
Nụ cười lạnh ở trên mặt Diệp Trần, lập tức càng thêm nồng nặc, "Tốt lắm! Điều kiện của ta chính là...cái đầu ở trên cổ ngươi!"
Cùng lúc nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm mạnh một cái, người đã bay nhào tới trước người Mục Thiên Hoa.
Cùng lúc đó, "Ầm ầm!" Một tiếng vang thật lớn, tòa thành kia cao mấy chục mét, thế mà rõ ràng bị một cước của Diệp Trần giẫm cho sập!
"Nhận lấy cái chết!"
Diệp Trần ở trên không trung, trực tiếp đánh ra một quyền!
Mục Thiên Hoa không ngờ rằng quyết tâm giết mình của đối phương lại lớn như thế, hắn tự nhiên không phải là đối thủ của Diệp Trần, không hề nghĩ ngợi và nhanh chóng rút lui về phía sau.
"Ầm ầm!"
Tòa thành dưới chân Mục Thiên Hoa kia cũng bị một quyền này của Diệp Trần đánh thành nát bét.
Mục Thiên Hoa lập tức quá sợ hãi, vừa nhanh chóng lui lại, vừa cao giọng hô to, "Tướng quân Đặc Lôi Tây! Giúp ta!"
"Ừm?"
Diệp Trần nghe được điều này, không thể không nhướng mày, chợt có một cảm giác hết sức nguy hiểm đột nhiên xông lên đầu.
"Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ta chờ ngươi ở đây đã lâu!"
Một người đàn ông trung niên da trắng với một cây trượng màu tím, giống như một con ma, đột nhiên xuất hiện trong không trung phía trên Diệp Trần, sau đó chĩa cây trượng hướng về Diệp Trần ở phía dưới, "Lôi Phạt!"
Một tiếng sấm sét đáng sợ, mạnh mẽ bổ xuống!
Chương 185 Lôi đình luyện thể
Hóa ra, sáu tổ chức sát thủ lớn trước đó bị diệt, Siêu Năng cục nước Mỹ suy đoán, chắc là Diệp Trần và quân đội Hoa Hạ gây nên, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, Huyết Ảnh Thiên Phạt khẳng định cũng khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Đằng sau Huyết Ảnh Thiên Phạt này, bản thân với Siêu Năng cục nước Mỹ có ngàn tơ vạn sợi quan hệ, vô luận là từ bảo hộ đối với thế lực của chính mình, hay là áp dụng kế hoạch bắt lấy Diệp Cuồng Tiên đã vạch ra, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, thế là sớm đã phái U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây đến đây, hơn nữa còn mang đến tuyệt thế thần khí Lôi Thần quyền trượng mà Siêu Năng cục vừa mới nghiên cứu ra!
Vừa rồi Đặc Lôi Tây mai phục ở một bên, một mực chờ đến lúc Diệp Trần muốn ra tay tiêu diệt Mục Thiên Hoa, lúc này mới đột nhiên hiện thân, muốn cho Diệp Trần một kích trí mạng.
Mà Diệp Thàn bởi vì tin Mân Côi chết, tâm thần chịu ảnh hưởng lớn, lại thêm Đặc Lôi Tây có danh xưng U Linh chiến thần, bản thân hắn am hiểu ẩn nấp, cho nên trong lúc nhất thời Diệp Thần vậy mà không thể phát giác.
Đợi đến lúc Diệp Trần kịp phản ứng, hiển nhiên lúc này đã muộn, tốc độ của lôi điện nhanh tới mức nào, cho dù là lấy thực lực hôm nay của Diệp Trần cũng tuyệt đối không có khả năng né tránh!
Răng rắc!
Thần lôi màu tím trực tiếp đánh trúng đỉnh đầu Diệp Trần, từ đầu đi xuống chân, thậm chí còn xuyên xuống mặt đất, mặt đất đều bị đánh thành một cái hố sâu!
Mà Diệp Trần sau khi bị cái lôi điện cường đại này đánh trúng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới lập tức thủng trăm ngàn lỗ!
Đây là còn nhờ vào sự cường đại của nhục thân hắn, bằng không lực lượng lôi đình như vậy, cho dù là một con voi, cũng có thể bị đánh cho ngay cả một giọt máu cũng không còn!
Bất quá, không đợi Diệp Trần thở ra hơi,
"Răng rắc!"
Dòng lôi điện thứ hai đã bắn tới, sau đó là dòng thứ ba, dòng thứ tư, dòng thứ năm...
Mỗi một lần bị lôi điện đánh trúng, khí tức của Diệp Trần lại yếu bớt đi mấy phần, nhục thể càng bị tàn phá hủy hoại thêm!
Hơn mười dòng lôi điện liên tiếp qua đi, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, mà Diệp Trần thì càng bị đánh thành một khối thịt khô cháy đen!
"Tiến sĩ Tesla nói ngươi là tiên nhân, ta lại thấy chẳng qua cũng chỉ vậy thôi! Ở dưới Lôi Thần quyền trượng của ta, coi như ngươi thực sự là thần tiên, ta cũng có thể đánh cho ngươi trở thành mãnh vỡ! Kiệt kiệt kiệt!"
Đặc Lôi Tây trong tay cầm Lôi Thần quyền trượng, giống như Lôi Thần hàng thế, nhìn xuống cái động dưới đất sâu không thấy đáy kia, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý cười như điên.
Mà Mục Thiên Hoa ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này cũng không thể không thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà, tiếng cười của Đặc Lôi Tây vừa dứt, ở trong hố sâu phía dưới kia, lại truyền tới một giọng nói lạnh lùng, "Thật sao? Ngươi thực sự cảm thấy, chỉ bằng một chút lôi điện nhân tạo này của các ngươi là có thể giết chết được ta sao?"
Sau khi giọng nói này buông xuống, một bóng người từ trong hố sâu kia phóng lên tận trời!
Bỗng nhiên chính là Diệp Trần bị đánh thành thịt cháy khô!
"Răng rắc ~ "
"Bành!"
Thân thể Diệp Trần hơi chấn động một chút, cháy đen ở trên thân đã vỡ vụn hoàn toàn, hiện ra da thịt phía dưới hoàn mỹ như mỹ ngọc, thậm chó còn có ánh sáng lưu chuyển, giống như thần tiên.
"Cái gì!!"
Thấy cảnh này, vô luận là U Linh chiến thần Đặc Lôi Tây hay là Mục Thiên Hoa, hoặc là những người đang vây xem ở xung quanh, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
Bị lôi điện mãnh liệt như vậy đánh trúng, thế mà chẳng những không chết, trái lại khí tức còn trở nên mạnh mẽ hơn?
Cái tên này đến cùng là người hay là quái vật a!
"Không! Ta không tin! Uy lực của Lôi Thần quyền trượng, đủ đển phân giải tế bào phần tử, ngươi làm sao có thể một chút vết thương cũng không có?"
Đặc Lôi Tây rống lớn một tiếng, lập tức nâng Lôi Thần quyền trượng trong tay lên, đánh về phía Diệp Trần một lần nữa.
"Răng rắc! Rẹt rẹt"
Một luồng dòng điện cường đại hơn, giống như là băng gai lao thẳng về phía Diệp Trần!
Nhưng mà, lần này thì Diệp Trần sớm đã chuẩn bị, nhưng vẫn không tránh không né, trái lại khóe miệng còn hiện ra nụ cười tinh quái...
Thật ra thì, nếu không phải tu vi bây giờ của hắn đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng chín, nhục thân rèn luyện gần tới hoàn mỹ, thật đúng là chưa chắc có thể ngăn cản được công kích bằng lôi điện cường đại như thế.
Tuy nhiên, bởi như vậy mà bây giờ vừa lúc hắn có thể mượn cơ hội này, rèn luyện nhục thân đến trạng thái hoàn mỹ nhất, trái lại bớt đi không ít khổ tu a!
"Xì xì xì ~ "
Lôi điện đánh vào trên người Diệp Trần, da thịt như là mỹ ngọc trong nháy mắt lại bị đốt cháy khét lẹt một lần nữa, tuy nhiên sao đó lại "Bành" một tiếng, tầng da thịt bị đốt cháy ở bên ngoài kia đã tán đi, sau khi tán đi ở dưới đó lại là da thịt càng thêm hoàn mỹ một lần nữa hiện ra...
"Răng rắc!" "Răng rắc!" "Răng rắc!"
Đặc Lôi Tây khống chế Lôi Thần quyền trượng, giống như bị điên, điên cuồng hướng về phía Diệp Trần công kích liên tục không ngừng.
Nhưng vô cùng quỷ dị chính là, ở những lần đầu tiên lôi điện còn có thể tạo thành tổn thương đối với thân thể của Diệp Trần, thế nhưng dần dần về sau, chẳng những không thể gây tổn thương cho hắn một chút nào, ngược lại khí tức của hắn lại đang nhanh chóng được đẩy lên!
Đặc Lôi Tây sắp sụp đổ, cái tên này đến cùng là quái vật gì! Thế mà không đếm xỉa gì tới thần khí mà Siêu Năng cục nghiên cứu ra, đây còn là người sao!
"Xem ra chỉ có thể vận dụng một chiêu kia!"
Trước khi Đặc Lôi Tây tới lần này, tiến sĩ Tesla từng liên tục dặn dò hắn, không phải vạn bất đắc dĩ, cần phải mang cơ thể sống của người trước mắt này về, cho dù không thể thì ít nhất cũng phải bảo lưu thi thể của hắn, bởi vì chuyện này với sự nghiên cứu của hắn rất quan trọng!
Nhưng bây giờ, rõ ràng hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, nếu không ngay cả hắn chỉ sợ cũng phải nằm xuống chỗ này!
"Lôi Thần Chi Nộ!!"
Sau khi Đặc Lôi Tây quát lớn một tiếng, Lôi Thần quyền trượng trong tay cũng giơ lên cao.
"Ầm ~ "
Một đường lôi quang kinh người, bỗng nhiên phóng lên trời!
"Ầm ầm ~ "
Trên bầu trời, thế mà trống rỗng đột nhiên lại xuất hiện một đạo lôi quang, cùng với lôi quang mà Lôi Thần quyền trượng bắn lên nhanh chóng dung hợp lại với nhau, thanh thế so với trước đó mạnh lên không chỉ mười lần!
Đặc Lôi Tây này, thế mà cũng có thể dẫn điện tích ở trên bầu trời xuống được!
"Đi chết đi!"
Đặc Lôi Tây rống lớn một tiếng nữa, cầm Lôi Thần quyền trượng trong tay đột nhiên chỉ về phía Diệp Trần một lần nữa!
"Răng rắc!"
Một đạo lôi trụ giống như cự long màu tím hung hăng bổ xuống dưới!
Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không nghiêm sắc mặt một chút.
Công kích cường hãn như vậy, cho dù là hắn cũng không thể hoàn toàn chống đỡ, bằng không cho dù không cho dù không chết cũng phải trọng thương.
Tuy nhiên, Diệp Trần vẫn không có tránh né, chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, trực tiếp hướng tới đạo lôi trụ kinh thiên kia đánh ra, "Thôn Thiên thần công, thôn phệ!"
"Xì xì xì ~ "
Ngay vào lúc trong miệng Diệp Trần, nhẹ giọng phun ra mấy chữ như vậy, cả người hắn đã bị lôi quang nuốt mất toàn bộ, lôi quang kéo dài không thôi...
"Phù phù!"
Đặc Lôi Tây cũng bởi vì bắt bược phải xuất ra một chiêu này, trực tiếp mệt hư thoát, từ không trung rơi xuống, suýt chút nữa thì ngất đi.
Mục Thiên Hoa ở một bên thấy vậy vội vàng tiến lên đỡ lấy, nhìn qua chỗ khồn trung kia lôi quang vẫn không có tán đi, thận trọng nói:
"Tướng quân Đặc Lôi Tây, tiểu tử này lần này dù sao cũng nên chết đi a?"
Đặc Lôi Tây cười ngạo nghễ, "Yên tâm! Một chiêu Lôi Thần Chi Nộ này, cho dù là ta, nhiều nhất trong một ngày cũng chỉ thi triển ra một lần mà thôi, một khi đánh trúng mục tiêu, lực lượng lôi đình to lớn này đủ để phá hủy tất cả mọi vật chất ở trên trái đất, không có bất kỳ tế bào sinh vật nào còn có thể sống sót..."
Nhưng mà, Đặc Lôi Tây vừa mới nói xong lời này, ở chỗ kia bên trong lôi quang, đã truyền đến một giọng nói trêu tức, "Không có ý tứ, chỉ sợ đã làm cho các ngươi phải thất vọng rồi!"