• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần chủ bí ẩn (3 Viewers)

  • Chương 181-185

Chương181

CHƯƠNG 181

Bọn họ tới hợp tác?

Bọn họ cần hợp tác với công ty nhỏ của cô chứ?

Hợp tác cái gì?

Nếu như coi thành phố Hà Châu là một cái hồ, công ty nhỏ này của cô chính là một con cá nhỏ, mà nhà họ Lý chính là cá sấu bá chủ trong hồ.

Bọn họ cần gì hợp tác với cô chứ?

Hơn nữa, Bác Thần và nhà họ Lý bọn họ như nước với lửa.

Bọn họ sẽ có lòng tốt gì chứ”

Triệu Thanh Hà nghi hoặc khó hiểu.

“Chị đi xem thử.”

Triệu Thanh Hà vốn muốn gọi điện cho Vương Bác Thần, nhưng nghĩ rồi lại thôi.

Anh nếu tới đây, chắc chắn lại đánh nhau.

Trong đám cưới anh đã làm cho nhà họ Lý tức gần chết.

Cái gọi là phu xướng phụ tùy, tuy Vương Bác Thần không nói gì, nhưng Triệu Thanh Hà thông qua con đường của mình, ít ít nhiều nhiều cũng biết một chút.

Đương nhiên đối với nhà họ Lý không có sắc mặt tốt.

Người đến là Lý Hoàng, nhìn thấy Triệu Thanh Hà đi vào, đáy mắt vụt qua một tia căm ghét.

Đây chính là vợ của cái đồ con hoang Vương Bác Thần!

Đợi đấy, xem nhà họ Lý tôi làm sao khiến các người sống không bằng chết!

Ông ta đang nghĩ như vậy, còn chưa kịp mở miệng thì Triệu Thanh Hà đã nói: “Ông đi đi, chúng tôi và nhà họ Lý các ông không có gì để hợp tác cả, thứ cho không tiễn.”

Lý Hoàng đoán được sẽ là kết quả như này, nhưng bây giờ hết cách, nhà họ Lý chiếm 70% dự án xây dựng thành phố mới, mà bản thân không có đội công trình, bên phía nhà họ Hồ không hợp tác, chỉ có thể tới tìm Triệu Thanh Hà.

Bởi vì Triệu Thanh Hà bây giờ nắm giữ đội thi công mạnh nhất ngoài nhà họ Hồ.

“Triệu tổng, người đến là khách, đối đãi với khách như này không thích hợp nhỉ? Huống chi, dựa theo bối phận, cô phải gọi tôi một tiếng bác hai, sao hả, cô ngay cả chút rộng lượng này cũng không có sao?”

Lý Hoàng nở nụ cười giả tạo nói.

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói: “Là người khác tôi đều có thể khách sáo, duy chỉ có nhà họ Lý các ông không xứng!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà muốn rời đi, Lý Hoàng lại u ám nói: “Triệu Thanh Hà, đừng nể mặt rồi còn không biết điều, cô thật sự biết tất cả mọi chuyện xảy ra năm đó sao? Cô chẳng qua cũng chỉ nghe lời nói phiến diện của Vương Bác Thần mà thôi…”

Triệu Thanh Hà đanh giọng quát: “Im miệng, ông không xứng gọi tên của chồng tôi, anh ấy nếu là ác ma, vậy tôi đi làm người vợ tàn độc, nhà họ Lý các ông lòng dạ rắn rết như nào, trong lòng các ông tự rõ. Tiểu Lan, tiễn khách, sau này cái thứ mặt người dạ thú như này, không cần cho vào.”

Bị Triệu Thanh Hà mắng như vậy, ánh mắt của Lý Hoàng càng lúc càng lạnh, hờ hững nói: “Tiểu tiện nhân, cô ở trước mặt tôi có gì đáng để ra vẻ chứ? Cô chẳng qua chỉ là đồ chơi của Canh Phong mà thôi.”

“Nếu nhà họ Lý tôi đi nói cho Thần Chủ biết, có người ngăn chặn việc xây dựng thành phố mới, cô gánh nổi trách nhiệm này không? Vương Bác Thần cái đồ con hoang đó quả thật từng đỡ đạn cho Thần Chủ, nhưng cô cũng đừng quên, dự án xây dựng thành phố mới là chuyện Thần Chủ xem trọng nhất…”
Chương182

CHƯƠNG 182

“Công ty Hoa Nguyên cho dù phá sản, cũng sẽ không hợp tác với loại gia tộc bẩn thỉu như các ông.”

Triệu Thanh Hà nhún vai theo dáng vẻ của Vương Bác Thần, khinh thường nói: “Ở trước mặt ông tôi ra oai vậy đấy, nhà họ Lý các ông không phải là muốn kêu đội công trình của tôi hợp tác với các ông sao? Các ông đang nằm mơ!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà xoay người rời đi, nghĩ rồi lại quay đầu lại, nói: “Tức chết ông.”

Lý Hoàng tức tới mức cả người muốn nổ tung!

Ông ta đường đường là ông hai của nhà họ Lý, đích thân đến tìm Triệu Thanh Hà hợp tác, không những bị từ chối, còn bị mắng một trận!!

Đáng hận!

Thật là đáng hận!

Ông ta có khi nào phải chịu loại dồn nén này chứ!!!

Đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!

Cẩu nam nữ, các người đang tìm chết!!

Lý Hoàng tôi thề, tôi muốn khiến đôi cẩu nam nữ các ngươi hối hận tới kiếp sau, tôi muốn khiến các người cầu sống không được cầu chết không xong!!

Nếu không, tôi không tên Lý Hoàng!!!

Lý Hoàng tức tối rời đi.

Nhưng vào lúc này, trong công ty Hoa Nguyên truyền ra một bài hát.

“Người dân chúng ta, tối nay thật là vui, hét lên, người dân chúng ta…”

“Triệu Thanh Hà!!!!”

Lý Hoàng tức tới nỗi hai mắt đỏ ngầu, thấp giọng gằn lên một tiếng, nôn ra một ngụm máu, ngất tại chỗ!

Vội vàng được tài xế của ông đưa đi!

Mà lúc này, Triệu Thanh Hà nấp ở đằng sau cửa sổ, nhìn thấy một màn này, căng thẳng tới nỗi trái tim nhỏ đập loạn, trong lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.

Đó là ông hai của nhà họ Lý!

Cô vậy mà mắng ông hai của nhà họ Lý!

Thật sự không dám tin.

Còn chọc tức ông ta tới ngất đi.

Chuyện này có phải có quá rồi không? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hừ, tức chết ông cũng đáng đời, ai kêu các người ức hiếp Bác Thần nhà tôi, tức chết ông, tức chết ông!”

Triệu Thanh Hà mang điệu bộ của cô gái nhỏ, khinh thường bĩu môi.

Có điều, cách thức chọc tức đối phương tới mức nửa sống nửa chết sau đó xem thành không khí không thèm quan tâm, khiến ông ta phát rồ, thật sự rất đã!

Vừa rồi mặt mày của Lý Hoàng xanh lè vì tức.

Chẳng trách Bác Thần lần nào cũng như vậy, tên đó cũng đủ ác.

Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hà lại mỉm cười, lập tức tâm trạng trở lên tốt hơn.

“Chị Thanh Hà, vừa rồi chị thật sự rất ngầu, dọa em giật cả mình.”

Lan Tầm có hơi sùng bái nói: “Đó là ông hai của nhà họ Lý, bị chị chọc tới nỗi suýt nữa nổ tung tại chỗ.”
Chương183

CHƯƠNG 183

Triệu Thanh Hà đắc ý nói: “Ai kêu nhà họ Lý bọn họ ăn hiếp chồng của chị, ông ta tức chết cũng đáng đời. Được rồi, tắt nhạc đi, chúng ta đi gặp mấy khách hàng.”

Mà nhà họ Lý ở thành phố Hà Châu không tìm được đội công trình để hợp tác, Lý Thành sau khi biết được thì suýt nữa lật trời.

“Để bọn họ đắc ý một bữa trước đi, đợi dự án xây dựng thành phố mới hoàn thành thì là ngày chết của bọn họ!”

Lý Hoàng cay độc nói: “Con đã cho người thu thập chứng cứ, đợi đầy đủ thì con sẽ giao cho Thần Chủ, đến lúc đó, mặc kệ là thư ký Canh hay đôi cẩu nam nữ đó, đều phải chết! Ở trên địa bàn của Thần Chủ, thư ký Canh dám ngang nhiên thiên vị như vậy, con thấy cậu ta không muốn sống nữa rồi!”

Lý Thành tiếc nuối nói: “Chỉ đáng tiếc, kế hoạch bắt cóc đứa con gái nghiệt chủng đó thất bại, lúc đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vẫn chưa tra rõ sao?”

Lý Kiệu cắn răng nói: “Cũng không biết nghiệt chủng đó dùng thủ đoạn gì, một chút dấu vết cũng không tra được.”

Lý Thành hừ lạnh nói: “Đừng vội, tóm lại sẽ có cơ hội.”

“Ba.”

Ở cổng nhà trẻ, Dao Dao nhảy tung tăng chạy ra, nhào vào trong lòng Vương Bác Thần.

Phương Viên đi tới chào hỏi: “Anh Bác Thần, chị dâu hôm nay không đến sao?”

“Cô ấy à, bận kiếm tiền nuôi gia đình, nếu không anh làm sao ăn bám được.” Vương Bác Thần nói đùa.

Phương Viên không vui nói: “Anh Bác Thần, đâu có ai nói bản thân như anh chứ, anh nếu thành kẻ ăn bám, vậy những người làm công như chúng em không phải ăn đất hay sao. Anh lúc nào có thời gian, mẹ em kêu em mời anh và chị dâu về nhà ăn cơm, muốn cảm ơn anh.”

“Chuyện này đều là điều anh nên làm, anh và anh của em là chiến hữu, chúng ta là người một nhà, đừng khách sáo.”

Vương Bác Thần cười rồi nói: “Vậy được, cuối tuần đi, anh dẫn chị dâu của em đến nhà em ăn trực.”

Phương Viên vội nói: “Vậy chúng ta cứ quyết như vậy đi, đến lúc đó không được không đến, lừa người là chó con.”

“Cô giáo Phương Viên, cô yên tâm đi, ba của con không lừa người, đến lúc đó nhất định đi.”

Dao Dao mang dáng vẻ của bà cụ non, chớp chớp mắt, thần bí nói: “Cô giáo Phương Viên, đừng quên ước định giữa chúng ta nha.”

Phương Viên chắp tay gật đầu: “Yên tâm, cô nhớ.”

Sắc mặt của Vương Bác Thần kỳ quái, thiết nghĩ Phương Viên sẽ không mắc bẫy của Dao Dao chứ?

Cô nhóc này, đừng thấy cả ngày chu miệng đáng yêu, trên thực tế chủ ý quỷ quái trong bụng lại rất nhiều.

Tạm biệt Phương Viên, Vương Bác Thần ôm Dao Dao về nhà.

“Vương… Vương Bác Thần?”

Một cô gái trẻ chặn ba con bọn họ, dò hỏi.

“Cô là…”

Vương Bác Thần nhìn cô gái này cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ra tên của cô ta.

“Tôi là Lương Ngọc Đình, quên rồi sao?”

Cô gái trẻ tức tới nỗi giậm chân.
Chương184

CHƯƠNG 184

Vương Bác Thần nhíu mày, vẫn chưa nhớ ra tên của cô ta, cô gái này quả thật là bạn đại học của anh.

Lương Ngọc Đình bất mãn trong lòng, thầm nói cậu diễn cái gì diễn, đạo đức giả, không ngờ biết diễn như vậy.

Nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Cậu thật là quý nhân hay quên, thư tình trước đây tôi viết cho cậu xem ra là viết uổng rồi, tôi là Lương Ngọc Đình, giờ thì nhớ ra rồi chứ?”

Vương Bác Thần sững người, hồi đại học quả thật có không ít nữ sinh từng viết thư tình cho anh.

Nhưng anh của lúc đó, tâm cao khí ngạo, không có nhìn trúng ai.

Thư tình cũng chưa từng đọc.

Nghĩ đi nghĩ lại, thật là khá buồn cười.

“Là cậu à, thật là ngại quá, những năm này tôi không ở trong nước, vừa trở về.”

Vương Bác Thần có hơi ngại, vội nói với Dao Dao: “Mau chào dì.”

Dao Dao chớp mắt, ngọt ngào gọi: “Chào chị ạ, chị thật xinh đẹp.”

Lương Ngọc Đình mỉm cười xoa đầu của Dao Dao, thần sắc phức tạp: “Cậu có con gái rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh thật. Đúng rồi, ngày mai có cuộc tụ tập của các bạn học, các bạn học cũ ở thành phố Hà Châu tụ tập với nhau, kết bạn chat với tôi đi, cậu nhất định phải đến, không đến cậu không xong với tôi đâu.”

Vương Bác Thần không từ chối được, chỉ đành kết bạn với cô ta, đồng ý nhất định tham gia.

Nhưng trên thực tế những bạn học thời đại học này tụ tập, về căn bản đều là đi nói phét.

Sống tốt thì ở trước mặt bạn học khoe khoang, giả bộ thế nọ thế kia để người khác tâng bốc.

Sống không tốt thì chỉ có thể tiếp rượu, hơn nữa vị trí ngồi cũng là chỗ cuối, chính là vị trí đưa đồ ăn lên.

Đợi tới khi Vương Bác Thần bế con gái rời đi, Lương Ngọc Đình tức tới nỗi nghiến răng.

Tuy nhiều năm trôi qua rồi, nhưng cô ta vẫn không quên được, thỉnh thoảng nhìn cảnh Vương Bác Thần lúc đó vứt thư tình vào thùng rác.

Đó là sỉ nhục đối với cô ta!

Cô ta lúc đó là hoa khôi của lớp, Vương Bác Thần vậy mà không thèm nhìn một cái!

Đợi đấy đi, trong buổi tụ tập bạn học ngày mai, cho cậu đẹp mặt!

Trong lòng Lương Ngọc Đình tràn ngập sự khinh thường, lập tức gửi tin nhắn vào trong nhóm chat của mình: “Vương Bác Thần trở về rồi, sẽ đến tham gia buộc tụ tập bạn học vào ngày mai, các cậu biết nên làm như nào rồi chứ?”

“Cái đồ con hoang đó trở về rồi sao? Không phải nói chết ở bên ngoài rồi hay sao? Vậy mà còn dám trở về, không sợ bị nhà họ Lý lột da rút gân sao?”

“Hi hi, Ngọc Đình cậu yên tâm đi, chúng tôi biết nên làm như nào.’

“Ha ha ha, ngày mai có kịch hay để xem rồi, cái đồ con hoang đó năm đó dám vứt thư tình của hoa khôi lớp chúng ta vào thùng rác, thật là không biết sống chết.”

“Ngọc Đình, ngày mai tôi trả mối thù đó cho cậu!”

“Vương Bác Thần sao? Tôi nghe nói nhà họ Triệu có một người con rể ăn bám tên Vương Bác Thần, không biết có phải là cậu ta hay không.”

Nhìn thấy những tin nhắn này, Lương Ngọc Đình gửi một bức ảnh của Vương Bác Thần và Dao Dao, trong giọng điệu có chút đắc ý: “Đây là ảnh của cậu ta và con gái của cậu ta, các cậu xác nhận xem, có phải là con rể ăn bám của nhà họ Triệu không.”
Chương185

CHƯƠNG 185

“Đây không phải là con gái của ả tiện nhân Triệu Thanh Hà đó hay sao? Là con gái của Vương Bác Thần sao? Vậy thì không sai rồi, chính là cậu ta, trong nhóm chat trước đấy của tôi có một bạn tên là Triệu Phương, cô bé này tên là Dao Dao đúng chứ, Triệu Phương ngày nào cũng gửi ảnh và video đứa trẻ bị cô ta ngược đãi trong nhóm chat.”

Đọc được tin nhắn này, Lương Ngọc Đình giống như túm được điểm yếu của Vương Bác Thần, vội nói: “Mau gửi cho mọi người cùng vui, ngày mai chúng ta có cái để nói rồi.”

Cô gái vừa mới nói đó lập tức gửi một đống ảnh và video vào nhóm, chính là những hình ảnh và video trước đó Dao Dao bị Triệu Phương ngược đãi.

Mà Vương Bác Thần lại không biết những chuyện này.

Về đến nhà, Triệu Thanh Hà hôn Dao Dao, nói: “Bác Thần, hôm nay Lý Hoàng đến công ty rồi.”

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt của Vương Bác Thần lập tức tối sầm lại, lạnh giọng nói: “Ông ta tới làm cái gì? Ông ta có làm gì em không? Anh bây giờ đến nhà họ Lý tìm ông ta.”

Triệu Thanh Hà vội nói: “Anh nghe em nói hết trước đã, ông ta đến là muốn kêu đội công trình của bọn em hợp tác với nhà họ Lý, ờm em bây giờ không phải là chủ thầu xây dựng lớn nhất thành phố Hà Châu hay sao, em vừa rút đội công trình từ công trình của nhà họ Lý về thì ông ta đến tìm em rồi.”

Nói đến đây, Triệu Thanh Hà hừ một tiếng rồi nói: “Có điều em không nể mặt ông ta, em đuổi ông ta ngay tại chỗ, ông ta còn bị em chọc tức tới mức ngất xỉu, he he.”

Vương Bác Thần lúc này mới thở phào, cái anh lo lắng nhất chính là sự an toàn của người nhà.

Nhà họ Lý nếu dám động vào đám người Triệu Thanh Hà, anh lập tức khiến nhà họ Lý hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!!!

“Vậy thì tốt.”

Vương Bác Thần có hơi quở trách: “Sau này, em không được một mình tiếp xúc với người nhà họ Lý, những người đó lòng dạ tàn độc, em không phải đối thủ. Tiểu Canh làm việc kiểu gì thế? Cậu ta sao để Lý Hoàng đi tìm em rồi?”

“Anh đừng trách oan Tiểu Canh người ta, người ta giúp chúng ta đủ nhiều rồi, ai có thể ngờ Lý Hoàng trở lại chứ?”

Triệu Thanh Hà nũng nịu nói: “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, em không phải không bị thiệt hay sao, sau này em không gặp bọn họ nữa là được rồi.”

Vương Bác Thần bất lực nói: “Thanh Hà, có vài chuyện anh không nói với em, nhưng em nhớ kỹ, em và Dao Dao, còn cả mẹ của chúng ta, là mạng của anh, anh không cho phép các em xảy ra bất cứ chuyện gì. Người của nhà họ Lý không phải là thứ gì tốt đẹp cả, sau này anh sẽ nói tất cả mọi chuyện cho em biết, nhưng bây giờ, anh không muốn để em và mẹ nhọc lòng.”

“Được rồi được rồi, em biết rồi.”

Triệu Thanh Hà lè lưỡi, nhìn thấy vẻ lo lắng sốt sắng của Vương Bác Thần, trong lòng cô rất ấm áp.

Tên này thật là quá bá đạo rồi.

Có điều, dáng vẻ tức giận của anh rất đẹp trai.

Dao Dao mói với giọng non nớt: “Mẹ, mẹ thật mê trai.”

“Nhóc con, con nói cái gì hả, xem mẹ xử lý con thế nào.”

Triệu Thanh Hà bị Dao Dao vạch trần, lập tức xấu hổ đỏ mặt, giả bộ tức giận đi bắt Dao Dao.

Hai mẹ con nháo lên, lập tức cả căn nhà tràn đầy tiếng cười đùa.

Vương Bác Thần cũng mỉm cười.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom