• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần chủ bí ẩn (3 Viewers)

  • Chương 176-180

Chương176

CHƯƠNG 176

Triệu Thanh Hà bình tĩnh nói: “Bà nội, có chuyện gì sao? Bà nói đi.”

Giọng bà cụ Triệu có chút chột dạ: “Triệu Thanh Hà, nghe nói đội kỹ sư dưới quyền của Trần Thiên Minh hiện đã quy về công ty Hoa Nguyên rồi?”

Triệu Thanh Hà gật đầu, bình tĩnh nói: “Có chuyện gì sao.”

Bà cụ Triệu lại nói: “Trên công trường nhà mình, mấy công nhân nhập cư bẩn thỉu đó đang gây rắc rối vì cái chết của Trần Thiên Minh, ồn ào đòi tiền công, cháu đưa đội kỹ sư bên cháu đến ứng cứu trường hợp khẩn cấp đi.”

Triệu Thanh Hà do dự.

Có nên đồng ý không?

Bây giờ, cô đã có sự nghiệp riêng, gia đình không còn phải nhìn mặt nhà họ Triệu mà sống nữa.

Hơn nữa lúc trước bọn họ đối xử với bản thân như vậy, căn bản không coi mình là người.

Bây giờ bọn họ yêu cầu mình, có nên đồng ý không?

Nhưng dù sao bà ta cũng là bà nội mình mà.

“Triệu Thanh Hà, coi như bà nội cầu xin cháu, trước đây là bà nội không đúng, là bà nội hồ đồ, bây giờ chỉ có cháu giúp được nhà họ Triệu thôi.”

Bà cụ Triệu nói qua điện thoại, giọng nói vô lực.

Triệu Thanh Hà thực sự có chút không nhẫn tâm.

Nhưng nghĩ đến sự trở mặt nhiều lần trước đây, cô sợ rằng gia đình mà mình đã cố gắng làm khá lên sẽ lại bị nhà họ Triệu hủy.

Ngay lúc Triệu Thanh Hà đang do dự, Vương Bác Thần chộp lấy điện thoại, nhàn nhạt nói: “Muốn hợp tác, được thôi, ký hợp đồng với giá cao gấp đôi giá thị trường, nếu đồng ý thì hợp tác, không đồng ý thì miễn bàn.”

Nghe thấy giọng nói của Vương Bác Thần, bà cụ Triệu nhớ tới chuyện trước đây, suýt chút nữa lên cơn đau tim.

Nhưng khi đang định nói chuyện, thì Vương Bác Thần đã cúp điện thoại.

“Anh làm gì đấy?”

Triệu Thanh Hà oán giận nhìn một cái.

Vương Bác Thần nhún nhún vai, nói: “Thanh Hà, em hay mềm lòng, tâm địa lương thiện, nhưng đám người Triệu Long đó sẽ không cảm kích sự lương thiện của em đâu. Cho nên, sự lương thiện của em cần phải mang chút thông minh. Bọn họ muốn hợp tác, được thôi, có tiền để kiếm thì sao lại không đồng ý chứ, nhưng mà, bọn họ cần phải trả giá cho những điều ác mà bọn họ đã làm, để bọn họ biết, em không dễ ức hiếp.”

Thấy anh nói như vậy, Triệu Thanh Hà cũng không còn gì để nói, buồn bã thở dài nói: “Gia tộc mà ba em đã dày công vun vén lại thành ra thế này, người thân như kẻ thù, nếu ông ấy biết, nhất định sẽ rất thương tâm.”

Vương Bác Thần nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Thanh Hà, năm đó ba vợ không muốn anh em trở mặt, người nhà thành thù, nên mới chủ động nhường tất cả.

Tuy nhiên, trong mắt Triệu Long và bà cụ Triệu, tình cảm gia đình mà ba vợ quan tâm nhất, chẳng là gì cả! !

Nếu các người đã cảm thấy tình thân chả là gì cả, vậy thì, các người hãy nếm thử tư vị vô tình bạc bẽo đi!

“Đừng lo lắng, đội kỹ sư của nhà họ Hồ sẽ không cho bọn họ dùng đâu, bọn họ chỉ có thể tới tìm em. Ba nhường nhịn như vậy, cũng không thể đổi lại một chút xíu thương xót từ bọn họ. Được thôi, nếu bọn họ đã không quan tâm, thì chúng ta còn quan tâm gì nữa? Đây là tự bọn họ lựa chọn, không ai ép bọn họ cả.”
Chương177

CHƯƠNG 177

“Ừm.”

Triệu Thanh Hà nghiến răng gật đầu, nước mắt lưng tròng.

Các người ngay cả tình thân mà còn không quan tâm, thì khi tôi bị các người ép đến trở nên vô tình, thì cũng mong các người chấp nhận sự vô tình của tôi.

Quả nhiên, không lâu sau, bà cụ Triệu lại gọi lại.

Bọn họ không có sự lựa chọn.

Trần Thiên Minh vốn là tập đoàn xây dựng lớn nhất ở thành phố Hà Châu bên cạnh nhà họ Hồ.

Bây giờ công việc làm ăn của Trần Thiên Minh đều ở trong tay Triệu Thanh Hà, đội kỹ sư của nhà họ Hồ từ lâu đã nói rõ rằng bọn họ sẽ không hợp tác với nhà họ Triệu và nhà họ Lý.

Vì vậy, bà cụ Triệu và Triệu Long chỉ có thể đến tìm Triệu Thanh Hà hợp tác.

Thực ra, là ép bọn họ không thể không cúi đầu.

Tất nhiên, hành động cúi đầu này khiến bọn họ cảm thấy khó chịu như ăn phải ruồi chết.

“Gấp đôi thì gấp đôi, cậu đem người của cậu tới đây.”

Giọng nói của bà cụ Triệu rất lạnh, nói xong thì cúp máy.

Bà ta vốn là đến để chiếm tiện nghi, thấy không có tiện nghi để chiếm, liền lập tức lộ ra bộ mặt thật.

Thấy bà ta như vậy, trong lòng Triệu Thanh Hà không còn gánh nặng gì nữa.

Bà không coi tôi như một đứa cháu gái, tôi cũng sẽ không coi bà như bà nội.

Bà không coi tôi như người nhà, tôi cũng sẽ đối xử với bà như cách đối xử người lạ.

“Dao Dao tối nay ăn cơm thật ngoan.”

Nhìn thấy Dao Dao chủ động ăn rau xanh, Vương Bác Thần cảm thấy rất khó tin, lập tức khen ngợi.

Nhưng không ngờ Dao Dao lại khinh thường nói: “Cô giáo Phương Viên nói, trong rau xanh có dinh dưỡng, phải kết hợp thịt và rau, con cũng đâu phải trẻ con.”

Triệu Thanh Hà hả hê nói: “Bị khinh thường rồi chứ gì? Đáng đời, ai bảo anh rẻ mạt như vậy.”

Vương Bác Thần thở dài, để đũa xuống, vô tội nhìn Trần Ngọc: “Mẹ, mẹ nhìn xem, bữa cơm này không ăn được nữa rồi.”

Trần Ngọc nhìn gia đình hòa thuận, mỉm cười xuất phát từ nội tâm: “Một người là vợ của cậu, một người là con gái của cậu, cậu là đàn ông con trai, ngay cả bà xã và con gái cũng không quản nổi? Còn có mặt mũi cáo trạng với mẹ à?”

Vương Bác Thần nhìn lên trời thở dài: “Tôi khổ quá.”

“Con khốn, con khốn, lúc trước đúng ra không nên đưa công ty Hoa Nguyên cho nó, không nên trả đứa con hoang kia cho nó!”

Triệu Long giận dữ khua tay múa chân, lớn tiếng mắng chửi.

Giúp đỡ cho gia tộc, vậy mà muốn ký hợp đồng, còn muốn giá gấp hai!

150 tỷ tròn trỉnh!

Triệu Long sắp tức điên rồi.

Bà cụ Triệu cắn răng nói: “Nhịn trước, chờ những hạng mục này hoàn thành, thì nó không yên ổn đâu. Nhà họ Lý sẽ không bỏ qua cho bọn chúng!”
Chương178

CHƯƠNG 178

Bà ta vô cùng hối hận, lúc ấy sao lại đưa công ty Hoa Nguyên cho Triệu Thanh Hà.

Lúc ấy đúng ra không nên cho, mà nên trực tiếp đuổi cổ cả nhà Triệu Thanh Hà đi.

Không ngờ, bây giờ tro tàn lại cháy, nhanh chóng trở thành công ty thầu công trình lớn nhất ở thành phố Hà Châu.

“Nhà họ Hồ chết tiệt, con gọi họ mấy cuộc điện thoại cũng không chịu hợp tác với chúng ta, nếu không sao con lại phải nhìn sắc mặt của con khốn Triệu Thanh Hà kia.”

Ánh mắt Triệu Long tràn ngập thù hận.

Kêu Triệu Thanh Hà đưa người đến giúp nhà họ Triệu, đó là coi trọng cô!

Không ngờ, giờ còn dám lên mặt, thừa cơ “chặt chém “!

Đúng vậy, đây là “chặt chém”!

Bà cụ Triệu hằn hộc nói: “Cũng không biết Triệu Thanh Hà kia dùng thủ đoạn gì, mà lại trở thành người trung gian rửa tiền cho thư kí Canh.”

“Hừ, còn có thể dùng thủ đoạn gì? Hồ ly tinh kia chắc chắn đã mê hoặc thư kí Canh, trừ cái này ra, nó còn vốn liếng gì khác chứ?”

Ánh mắt Triệu Long thâm độc, hừ nói: “Tên con hoang Vương Bác Thần kia từng đỡ đạn cho Thần Chủ, tuy Thần Chủ đã trả xong ân tình này, nhưng chắc cậu ta đã dựa vào quan hệ này, bám víu đám người thư kí Canh, sau đó Triệu Thanh Hà tự mình hiến thân, câu dẫn thư kí Canh, thuận lợi trở thành người trung gian của anh ta!”

Triệu Long ác độc suy đoán, bản thân ông ta không trong sạch gì, cho nên trong mắt ông ta, Triệu Thanh Hà cũng như thế.

Bà cụ Triệu thở phì phì nói: “Danh dự của nhà họ Triệu chúng ta, đều bị con khốn kia làm mất hết! Lúc trước kêu nó đi bồi cậu Hồ, còn tìm tới cái chết, giả bộ làm trung trinh liệt nữ! Mẹ biết ngay mà tính nó lẳng lơ, thích câu dẫn đàn ông, không phải thứ tốt lành gì.”

Mẹ con hai người thở hồng hộc mắng Triệu Thanh Hà, nhưng hợp đồng vẫn phải ký.

Bởi vì nhà họ Hồ đã tỏ rõ ý từ trước, nhà họ Hồ, nhà họ Lý và nhà họ Triệu sẽ không tiến hành hợp tác gì.

Cho nên nhà họ Triệu chỉ có thể dùng đội thi công của Triệu Thanh Hà.

Khó chịu cũng phải nhẫn nhịn. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Rất nhanh, Triệu Thanh Hà liền dẫn theo Lan Tầm và lão Ngũ tới, ký hợp đồng với nhà họ Triệu.

Triệu Thanh Hà cũng là có ý tốt, dù sao nhà họ Triệu cũng là nhà mẹ đẻ của cô, do ba cô một tay phát triển lên.

Tuy tức trong lòng, nhưng cô không muốn nhìn nhà họ Triệu suy bại.

Nhưng không ngờ, sau khi ký hợp đồng xong, lòng tốt của Triệu Thanh Hà chỉ đổi lại sự trào phúng kì cục như trước của Triệu Long.

“Triệu Thanh Hà, vài ngày không gặp, leo lên cành cao rồi à, lúc trước bác và bà nội kêu con đi bồi cậu Hồ, con còn sống chết không chịu, giờ sao nghĩ thông suốt rồi, chủ động đi thông đồng Canh Phong?”

Triệu Long nhếch nhẹ môi như có như không, cười lạnh nói: “Bác nói này cháu gái, trước kia bác còn nghĩ con thật sự là trinh trung liệt nữ, còn tính lập đền thờ trinh tiết cho con đó, không ngờ con tự ngộ ra? Trèo lên giường của thư kí Canh? Chẳng lẽ tên chồng vô dụng kia của con không được? Chậc chậc, xem ra đền trinh tiết này bác càng nên lập cho con, vừa làm kỹ nữ lại lập đền thờ, truyền ra cũng lại một đoạn giai thoại đó.”

Triệu Thanh Hà tức giận cắn chặt răng, nước mắt lưng tròng, nhưng cô cố kiềm lại.

Cô không thể để lộ sự yếu đuối trước loại người không ra gì này.
Chương179

CHƯƠNG 179

Cô lạnh lùng nói: “Tôi có lòng tốt giúp nhà họ Triệu, các người vẫn là cái thái độ này, được thôi, mấy người tự mình xây đi, hợp đồng không còn hiệu lực nữa!”

“Ai ya ya, cháu gái, đừng nóng giận à, bác chỉ đùa với con thôi.”

Triệu Long châm chọc nói: “Hơn nữa, lời này cũng không phải bác nói, tất cả mọi người đều nói như vậy a.”

“Nói con mẹ ông!”

Bỗng nhiên, lão Ngũ phía sau Triệu Thanh Hà đá chân về phía đủng quần của Triệu Long.

“A….”

Triệu Long gào lên một tiếng, rồi ôm lấy đủng quần quỳ trên đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết như dã thú.

Rất là bi thảm!

Đau tới nỗi ông ta không nói nên lời, mồ hôi rơi như mưa trên mặt, nét mặt dữ tợn, ngũ quan vặn vẹo, giống như con tôm cuộn tròn trên đất.

Cảm giác đau đơn như này chỉ có đàn ông mới hiểu.

“Mày… a… mày… thằng khốn… muốn chết hả!”

“Ngậm cái miệng thúi của ông lại, chị Hà có ý tốt tới giúp mấy người, ông còn ở đó quái gỡ nói đâm chọt ai đâu?”

Lan Tầm giận dữ nói: “Ông đúng là thứ ăn cháo đá bát vong ân bội nghĩa mà, công ty Hoa Nguyên chúng tôi có ngày hôm nay, đều là do chúng tôi tự mình giành lấy, ông đang bôi nhọ ai chứ?”

Lão Ngũ tức tối nói: “Chửi hay lắm, là người thân của Triệu tổng, mấy người không những có mắt không tròng, còn mặt người dạ thú, Triệu tổng có nhà mẹ đẻ như mấy người, thật sự là xui tận kiếp. Cũng chỉ có Triệu tổng lòng dạ hiền lành, đổi thành người khác, mấy người thử khi dễ xem?”

Thái độ của nhà họ Triệu với Triệu Thanh Hà, ngay cả người ngoài như lão Ngũ cũng nhịn không được, tức giận nói: “Triệu tổng, loại người thối tha này, chị không phải giúp, để bọn họ tự sinh tự diệt đi, đây là báo ứng của bọn họ!”

Triệu Long đau tới mặt mũi trắng bệch ra, muốn mắng cũng không nói nên lời.

Giống như con giun quằn quại trên đất.

“Bỏ qua đi, coi như chị bị chó cắn.”

Triệu Thanh Hà cười tự giễu, đối mặt với sự sỉ nhục của nhà họ Triệu, cô đã không còn bị tức tới rơi nước mắt nữa rồi.

Tia luyến tiếc cuối cùng cô dành cho nhà họ Triệu đã bị hao mòn sạch sẽ khi mà người nhà Triệu tìm đủ mọi cách ngăn cản ba cô nhập phần mộ tổ tiên.

Nước mắt chảy cạn, tình nghĩa hao sạch, còn có gì để tức giận đâu chứ?

Cô thản nhiên nói với Triệu Long: “Tôi biết, trong mắt mấy người tôi yếu đuối dễ khi dễ, nhưng ông cũng nhớ rõ cho tôi, tôi nhẫn nhịn mấy người, lần này tới lần khác, là vì nể mặt ba tôi, tôi không muốn thấy tâm huyết của ba tôi mất đi, không phải vì mấy người! Nhà họ Triệu là nhà mẹ đẻ của tôi, nhưng các ngươi làm tôi ghê tớm, buồn nôn !”

“Bác cả, tôi khuyên ông một câu cuối cùng, đừng coi sự nhường nhịn của tôi, thành cái cớ để mấy người khi dễ tôi. Người ác thì người ta sợ chứ trời không sợ, người hiền bị người ta ăn hiếp chứ trời thì không, cẩn thận báo ứng chờ ông đó, tích chút đức đi.”

Nói xong, Triệu Thanh Hà dẫn Lan Tầm đi, để lão Ngũ ở lại tiếp quản công trường.
Chương180

CHƯƠNG 180

Lão Ngũ ngồi xổm trên đất, vỗ vỗ vào mặt Triệu Long, khinh thường nói: “Thứ như mấy người, còn muốn đấu với cậu Vương? Còn dám khi dễ Triệu tổng? Hôm nay tôi đây dạy dỗ ông một chút, nếu ông không phục, có thể tới công trường của nhà họ Triệu của mấy người tìm tôi bất cứ lúc nào.”

“Tôi cũng nói cho ông biết, mấy người ở công trường của ông, giờ đều là người của tôi, cũng là tôi kêu bọn họ gây sự, không phải ông rất giỏi sao? Ông có thể làm gì tôi?”

“Hừ, rác rưởi.”

Nói xong lão Ngũ nhổ nước miếng lên người Triệu Long, châm điếu thuốc, bắt chéo tay ra sau lưng bước đi như một vị thần.

Nếu là trước đây, ông ta không dám đối xử với Triệu Long như vậy.

Nhưng bây giờ, ông ta là người của Thần Chủ, sao lại sợ nhà họ Triệu?

Trước đây ông ta cũng lăn lộn trong xã hội, khi chưa thất thế cũng rất ghê gớm, cũng từng dẫn theo mấy chục đàn em đi chém người.

Loại người độc ác như đám người Nhà họ Triệu này, phải do người như ông ta tới xử mới được!

“Con khốn! Con khốn! Con khốn!”

Hồi lâu sau, Triệu Long mới đỡ đau, giống như chó điên mắng: “Mày giả mù sa mưa cho ai xem? Có bản lĩnh đừng đòi tiền đi, giả bộ hiếu thảo tình nghĩa với ông đây làm gì. Mẹ nó, sớm muộn gì cũng bị Canh Phong chơi chết, sẽ có lúc mày quỳ gối xuống xin tao, chờ đó cho tao!”

Triệu Long mắng một trận, càng nghĩ càng tức.

Chỉ có thể tìm chỗ phát tiết!

“Tiện nhân, tao để mày ngang ngược một bữa trước, xem sau này ông đây xử lý mày như nào, mẹ nó, tiện nhân!!”

Là trưởng bối, vậy mà bị một vãn bối dạy dỗ, còn bị người vãn bối dẫn tới đánh cho, loại nhục nhã này buộc phải trả lại!

Nhưng bây giờ, ông ta buộc phải nhịn.

Nhà họ Triệu chiếm được 30% dự án xây dựng thành phố mới, nếu không hoàn thành, Thần Chủ nhất định sẽ không tha cho nhà họ Triệu.

Mẹ nó chứ, mình nhịn, mình nhịn.

Đệch, ông đây nhịn không được!

Trước giờ đều là người khác nhịn, ông đây có khi nào từng chịu loại nhục nhã này!

Đến chỗ của tình nhân, tình nhân là một sinh viên trẻ đẹp, vừa muốn nói chuyện thì bị Triệu Long đạp một cước.

“Anh, anh điên rồi!”

Tình nhân bị dọa mà kêu xé lên, ôm bụng đau đớn hít ngụm khí lạnh.

Triệu Long lại không thèm đếm xỉa, lao tới xé quần áo của tình nhân.

Không lâu sau, trên người tình nhân chỗ xanh chỗ tím, đã bị Triệu Long hành vò tới ngất đi.

Sau khi cảm xúc ổn định lại, Triệu Long hút thuốc, ánh mắt cay độc.

“Triệu Thanh Hà, tiện nhân, mày cứ đợi đấy! Ông đây có một trăm cách hành hạ chết mày!!”

Triệu Thanh Hà về đến công ty, rầu rĩ không vui xử lý công việc.

Lan Tầm vội vàng chạy vào nói: “Chị Thanh Hà, người của nhà họ Lý đến rồi, nói là muốn hợp tác.”

Triệu Thanh Hà sửng sốt.

Nhà họ Lý sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom