Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2200: Toàn thắng
Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Thiên Quật, ánh sao ngân hà Cửu Thiên phát sáng trên bầu trời bao la, chói lòa đồ sộ, đại đa số chiến trường ở Thiên Quật đều hoa lệ như vậy, tập hợp các cường giả đỉnh cấp nhất Tiên Vực Thái Cổ tiến hành quyết đấu ở đây.
Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không chiến đấu ở trên Cửu Thiên, Tần Viễn Phong và Xa Hầu cũng bay lên trời chiến đấu.
Thái Thượng Ma Chủ và Bắc Minh U Hoàng là linh hồn cuộc chiến, mặc dù không có động tĩnh quá lớn, nhưng trên người hai người rực rỡ chiếu khắp bầu trời bao la, ánh sáng rực rỡ thánh khiết trên người Bắc Minh U Hoàng, ánh sáng hắc ám trên người Thái Thượng Ma Chủ, thiên địa sinh hắc liên hoa, một sáng một tối.
Tử Thần và Thôn Thiên Thần vương lại đánh một trận ở chỗ khác, bọn họ va chạm đến kinh thiên động địa, nhưng mà bất kể Phong lão đầu công kích như thế nào, đều không thể giết chết Thôn Thiên Thần Vương.
Những trận này đều là cuộc chiến đấu trình độ Thần Vương, mặc dù có chênh lệch lớn với Thần Vương cổ, nhưng cũng không có khác biệt quá lớn.
Ngoài bọn họ ra, còn có cuộc chiến của các vị Thiên Thần với nhau, chiến trường hỗn loạn nhất, có số lượng cường giả đông nhất đạt tới hơn một trăm Thiên Thần tham gia vào cuộc chiến. Thiên Thần Thái Cổ gần như đều tập trung ở đây. Có lúc, cường giả Thiên Thần ngã xuống, bọn họ đều từng là nhân vật cao cao tại thượng, hiển hách một thời, nhưng ở trong chiến trường này, Thiên Thần bình thường chỉ là sự tồn tại không đáng nhắc tới.
Các vị Phật ở Tiểu Tây Thiên sau khi tham dự vào trận Thần chiến, mặc dù giải quyết được sự suy sụp của các thế lực cường giả Thiên Thần Thái Cổ, nhưng mà vẫn không vớt vát lại được kết cục thất bại, cũng không lâu lắm, trận Thần chiến này, một phe của Thiên Quật dần dần lộ ra mặt cường thế, chiếm được ưu thế.
Các vị thần ở Thiên Quật có thực lực quá cường đại, không phải mạnh bình thường.
Diệt Thần cung có một lão quái vật, Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo có thể đối phó, nhóm thế lực như Ngũ Hành giáo đều nắm con át chủ bài riêng, nhưng đám người Tề Dự, Tần Khả Hân cũng đủ sức để đối phó rồi. Về mặt số lượng Thiên Thần cũng hoàn toàn chèn ép đối thủ, những năm gần đây, Thiên Quật lại ra xuất hiện một nhóm nhân vật Thiên Thần như: Mạc Khuynh Thành, Bạch Vô Nhai, Thiên Biến Đế Quân,... Có thể tưởng tượng được, hiện tại Thiên Quật có số lượng Thiên Thần đáng sợ tới mức nào.
Tiểu Tây Thiên có mấy vị Phật Chủ lợi hại tham gia vào cuộc chiến, có thể so với đầu sỏ của thế lực cao cấp, thậm chí thế lực có hai vị Phật Chủ có thể so với lão quái vật Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo, có thể thấy được nội tình của Thần, nhưng, sau khi Quân Mộng Trần tiêu diệt tộc trưởng Ngục Thần tộc, thì đối phó với một người, tiểu hỗn đản quay về đối phó một người khác, nghiền ép, cho dù là nhân vật cấp lão quái vật khác đều không thắng nổi Quân Mộng Trần và tiểu hỗn đản.
Về phần nhân vật Phật Chủ Thánh Phật còn lại, năm đó các đại ma điện điện chủ của Vạn Ma đảo, Bạch Tình, nhóm cường giả của năm đại Yêu Chủ, mấy năm nay cũng sớm khác ngày xưa.
Chiến trường của các vị Thần này có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ, mưa máu bay tán loạn, cực kỳ thảm khốc.
Quân Mộng Trần đang chiến đấu với một vị Phật Chủ, hắn phóng ra Thế Giới Chi Đạo, uy áp kinh thiên, mỗi lần công kích nhìn trông có vẻ tầm thường, nhưng đều chứa đựng sức mạnh của một thế giới, khi hắn bạo phát công kích mạnh nhất giống như thế giới trên trời đồng thời phụ trợ, có thể nghiền ép tất cả, cho dù vị Phật Chủ này rất mạnh nhưng vẫn bị hung hăng áp chế, nếu không phải hắn có Phật pháp cường đại, thì đã sớm bị gạt bỏ.
Chiến trường mà Tiểu hỗn đản đang đánh, Thôn Thiên cự thú đã chiến đỏ cả mắt, đó là thù hận, thế giới tây phương đã giết phụ thân và mẫu thân hắn, có thể tưởng tượng được lửa giận của hắn bốc cháy mạnh như thế nào, hắn nuốt lấy sức mạnh của tinh thần trên trời, thân thể là của Thiên đạo, kiên cố không phá vỡ nổi, cường đại đến cực hạn, công kích của hắn có sức mạnh vô địch, Thôn Phệ Chi Đạo của hắn có thể khiến cho đối phương lo lắng không thôi.
Mặc dù là Thanh Nhi, so với khi chiến cường chinh phạt Thiên Quật lần đầu tiên nổ ra thì đã mạnh lên rất nhiều, đạo pháp xuất thần nhập hóa, giết người vô hình, cái bóng của nàng cũng khiến cho người ta khó có thể bắt được.
Bạch Tình cũng rất mạnh, đã áp chế được đối thủ của mình.
- Lão độc vật, ngươi lựa chọn con đường không lối về, đi theo Nguyệt Trường Không, ngươi cho là hắn sẽ quan tâm đến tính mạng của các ngươi sao, mặc dù thật sự thắng, cướp đoạt được Thiên Quật, sau này ngươi sẽ như thế nào? Ở bên cạnh Nguyệt Trường Không lo trước lo sau, chết như thế nào cũng không biết, Thần Vương Cô là ai, lẽ nào ngươi không biết được rõ ràng sao.
Lúc này, một giọng nói từ trong chiến trường truyền đến, là từ chỗ Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo và Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung giằng co, khoảng không gian này không ngừng xuất hiện độc vật, quanh người Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo có ánh sáng càn khôn, cách biệt tất cả khí độc ăn mòn.
- Ngươi đừng hòng mơ tưởng làm dao động tâm cảnh của ta.
Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung gầy như que củi, hắn nhìn chằm chằm vào lão Giáo Chủ nói:
- Ngươi thì sao, chắc là lúc lựa chọn phe cũng là do bất đắc dĩ hả? Nguyệt Trường Không thân là người hợp đạo của hai đại Thần Vương, Tần Vấn Thiên không đối phó được, trận chiến này, thế lực Thiên Quật chắc chắn bị huỷ diệt.
- Ha hả, ngươi vẫn không nhìn ra được sao, không nói đến chiến trường nơi đó như thế nào, chí ít ở chiến trường này, các ngươi đã không có cơ hội rồi.
Lão giáo chủ lại nói, ngôn từ của hai người giống như là làm chết tâm của nhau, quả thật, cuộc tỷ thí này đối với người nào mà nói đều rất chật vật, bọn họ đều đã chọn phe cho riêng mình, một khi bên mình bại, hậu quả là gì thì trong lòng bọn họ đã đều biết rõ, chính là bị hủy diệt.
Nhưng ít ra ngay lúc này, trên chiến trường giữa các Thiên Thần, thế lực Tần Thiên Thần tông đang chiếm được ưu thế, cho nên, lão Giáo Chủ lúc này đang chiếm tâm lý ưu thế, cặp mắt của lão độc vật kia lộ ra ánh sáng giả dối, trong lòng thật ra đã bắt đầu nảy sinh ý định thối lui, đơn giản là, bọn họ có lẽ không đợi được kết quả thắng bại ở chiến trường mà Nguyệt Trường Không đang tham gia.
Không chỉ có hắn, lúc này, đã có rất nhiều cường giả thế lực đỉnh cấp Thái Cổ muốn rút lui, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, bọn họ đều sẽ chết tại chiến trường này.
Đúng lúc này, một tiếng va chạm kịch liệt tiếng kinh thiên động địa vang lên, trong Thần Niệm của rất nhiều người đã thấy được ánh sáng màu vàng được phóng ra, một kim thân cổ phật khổng lồ bị nổ tung, ánh sáng màu vàng phát ra cùng với ánh sáng thế giới, rực rỡ vô biên, nhưng mà, kèm theo đó có một vị Phật Chủ ngã xuống, thân thể vị Phật Chủ kia hóa thành ánh sáng xá lợi, muốn dùng xá lợi để chạy trốn, nhưng mà Quân Mộng Trần làm sao có thể để hắn có cơ hội, bàn tay nắm lấy, sức mạnh thế giới bóp vỡ vụn viên xá lợi.
- Tha cho các ngươi chuyển thế để lại đi tai họa chúng sinh sao.
Quân Mộng Trần lạnh như băng nói, đối với đám Phật giả Tiểu Tây Thiên này, hắn đã hận thấu, phải chém tận giết tuyệt, mới có thể trả lại cho Phật đạo một thế giới sạch sẽ, Phật đạo của Thái Cổ cần phải phá vỡ hoàn toàn để xây dựng lại.
Vũ Vực Thần Vương và Tiểu Tây Thiên đã thống trị thế giới tây phương vô số năm tháng, từ lâu đã khiến cho Phật đạo trở thành nơi dơ bẩn, thâm căn cố đế, chỉ có thể diệt, xây dựng lại từ đầu.
- Không tốt.
Rất nhiều Thiên Thần đều thầm nghĩ không ổn, Quân Mộng Trần tiêu diệt Phật Chủ này, sẽ lại đi đối phó những người khác, ai có thể chống lại hắn chứ?
Quả nhiên, chỉ nghe Quân Mộng Trần hét dài một tiếng, giống như cởi cương của rồng, bay thẳng đến một vị Thiên Thần đang chiến đấu rồi đánh ra một quyền, vị Thiên Thần này vội vàng chống đỡ, nhưng sức mạnh chứa đựng trong một quyền của Quân Mộng Trần chính là Thế Giới Chi Đạo, một quyền này khiến cho vị Thiên Thần này trực tiếp hồn phi phách tán, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.
Thần niệm của hắn bao trùm khắp chiến trường, nhìn thấy được có mấy vị Thiên Thần đang đối phó Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, muốn bắt lấy các nàng, trong nhất thời, ánh mắt của hắn tràn ngập sự tức giận, đạp một cái xuyên qua không gian, Thế Giới Chi Đạo nhanh chóng phong tỏa khoảng không gian này, không bao lâu, trên chiến trường này xuất hiện mấy thi thể Thiên Thần.
Tình hình chiến đấu của Quân Mộng Trần đương nhiên là không thể giấu được những Thiên Thần khác, những Thiên Thần xâm nhập Thiên Quật này đều cảm giác được một trận lạnh lẽo.
Cuộc chiến đấu cấp bậc Thần Vương còn chưa có phân ra thắng bại, bọn họ bên này đã không chịu nổi, hao tổn rất nhiều.
Nếu tiếp tục như vậy thì sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, mọi người đều sẽ chết ở chỗ này.
- Lui lại.
Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung chính là lão quái vật sống vô số năm, thấy tình thế hoàn toàn nghiêng về một phía, hắn liền quyết định thật nhanh, hạ lệnh lui về, quanh người hắn bị khí độc ăn mòn, khí độc nhanh chóng lưu động trong không khí, thậm chí rất khó tìm được chân thân của hắn ở đâu.
- Lui lại.
Mấy vị Thiên Thần của Diệt Thần cung còn lại đều bố trí độc vật, sau đó nhanh chóng rút lui khỏi chiến trường, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt, nội tâm của các Thiên Thần trong chiến trường bị rối loạn, chiến đấu thắng bại vẫn chưa hoàn toàn quyết định, Diệt Thần cung lại rút lui khỏi ngay lúc này, điều này có nghĩa là trận Thần chiến đã sớm kết thúc.
- Nghiệp chướng, các ngươi mặc dù rút lui khỏi, đợi đến khi Tây Thiên ta nhất thống Thái Cổ, ai có thể thoát đi?
Phật tu của Tiểu Tây Thiên phẫn nộ quát.
- Thì cũng phải có mạng để sống đã.
Một giọng điệu lạnh lùng truyền ra, vang vọng trong lòng người, khiến cho rất nhiều người đều run sợ.
Bọn họ tu hành qua vô số năm tháng, nhưng mà, ngày hôm nay lại phải cùng người khác chôn vùi ở chỗ này sao, vì dã tâm xưng bá Nguyệt Trường Không và Tiểu Tây Thiên sao?
Nếu như có thể nhìn thấy được hy vọng thắng lợi thì còn tốt, nhưng bây giờ, trên chiến trường này khó có thể phân biệt được, thắng bại không rõ, chiến trường này đã sụp đổ, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, bọn họ có khả năng sẽ tới đường chết, không đợi được kết quả thắng bại của cuộc chiến Thần Vương, như vậy còn chờ đợi cái gì nữa?
Đã bắt đầu nảy sinh ý định thối lui, các Thiên Thần vốn lại rơi vào thế yếu khi đối mặt với cục diện như thế này có thể tưởng tượng được rằng bọn họ hoàn toàn sụp đổ, tan tác hoàn toàn, bị điên cuồng đuổi giết, vì vậy, tuần hoàn ác tính, Thiên Thần bắt đầu chạy thoát thân, đều chuẩn bị rút lui khỏi nơi này.
- Nghiệp chướng.
Phật tu của Tiểu Tây Thiên phẫn nộ quát, bọn họ trốn không thoát, vận mệnh của tất cả mọi người bọn họ đều nằm trong tay Vạn Phật Chi Chủ, một người vinh, tất cả đều vinh.
- Giết, không được buông tha cho bọn họ.
Quân Mộng Trần thân hình giống như tia chớp, truy sát khắp nơi, trong ánh mắt Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông đều hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, mới thất bại đã muốn đi sao?
Những cường giả này đề nghị chinh phạt Thiên Quật, đã xâm nhập vào trong Thiên Quật, làm sao có thể để cho chạy đơn giản như vậy, có thể bắt giữ một người liền giết một người.
Cuộc chiến Thiên Thần biến thành cuộc truy sát Thiên Thần, Thiên Thần xâm nhập Thiên Quật điên cuồng chạy thoát thân ra lối vào Thiên Quật, nhưng mà đối mặt các Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông, sao có thể dễ dàng chạy trốn như vậy, phần lớn Thiên Thần, đều bị bắt lại, bọn họ không có lòng dạ nào muốn chiến đấu nữa nên càng trở nên yếu đuối hơn, dễ dàng bị giết chết.
Rất nhanh, cuộc chiến Thiên Thần dường như đến gần kết thúc, những Phật tu của Tiểu Tây Thiên đó cũng không nhịn được, tiểu hỗn đản hóa thân thành Cự Thú đại khai sát giới, dưới móng vuốt sắc nhọn của nó, không ngừng có Thiên Thần bị chết, trên trời không ngừng có máu nhỏ xuống đất.
Sau một khoảng thời gian, trận Thần chiến cuối cùng cũng đã kết thúc, chiến trường dưới bầu trời này hình như khôi phục lại sự bình tĩnh, nhưng mà các Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông cũng hiểu được, cuộc chiến đấu chân chính vẫn còn chưa kết thúc. Cuộc chiến thật sự quyết định vận mệnh của Thiên Quật và Thái Cổ là trận quyết chiến bốn phương kia.
- Chạy thoát mấy tên.
Quân Mộng Trần lạnh như băng nói, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
- Bên này có thể giành được toàn thắng, đã là rất tốt, tiếp theo còn chờ đám người Vấn Thiên thôi.
Ánh mắt Lạc Thần Xuyên cũng nhìn lên trời cao.
Mạc Khuynh Thành, Thanh Nhi và một số người khác, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú vào dải ngân hà rực rỡ trên Cửu Thiên, trong con ngươi xinh đẹp đều lộ ra sự khẩn trương, so với trận chiến đấu của các nàng còn căng thẳng hơn!
Nguồn: Truyện YY
Thiên Quật, ánh sao ngân hà Cửu Thiên phát sáng trên bầu trời bao la, chói lòa đồ sộ, đại đa số chiến trường ở Thiên Quật đều hoa lệ như vậy, tập hợp các cường giả đỉnh cấp nhất Tiên Vực Thái Cổ tiến hành quyết đấu ở đây.
Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không chiến đấu ở trên Cửu Thiên, Tần Viễn Phong và Xa Hầu cũng bay lên trời chiến đấu.
Thái Thượng Ma Chủ và Bắc Minh U Hoàng là linh hồn cuộc chiến, mặc dù không có động tĩnh quá lớn, nhưng trên người hai người rực rỡ chiếu khắp bầu trời bao la, ánh sáng rực rỡ thánh khiết trên người Bắc Minh U Hoàng, ánh sáng hắc ám trên người Thái Thượng Ma Chủ, thiên địa sinh hắc liên hoa, một sáng một tối.
Tử Thần và Thôn Thiên Thần vương lại đánh một trận ở chỗ khác, bọn họ va chạm đến kinh thiên động địa, nhưng mà bất kể Phong lão đầu công kích như thế nào, đều không thể giết chết Thôn Thiên Thần Vương.
Những trận này đều là cuộc chiến đấu trình độ Thần Vương, mặc dù có chênh lệch lớn với Thần Vương cổ, nhưng cũng không có khác biệt quá lớn.
Ngoài bọn họ ra, còn có cuộc chiến của các vị Thiên Thần với nhau, chiến trường hỗn loạn nhất, có số lượng cường giả đông nhất đạt tới hơn một trăm Thiên Thần tham gia vào cuộc chiến. Thiên Thần Thái Cổ gần như đều tập trung ở đây. Có lúc, cường giả Thiên Thần ngã xuống, bọn họ đều từng là nhân vật cao cao tại thượng, hiển hách một thời, nhưng ở trong chiến trường này, Thiên Thần bình thường chỉ là sự tồn tại không đáng nhắc tới.
Các vị Phật ở Tiểu Tây Thiên sau khi tham dự vào trận Thần chiến, mặc dù giải quyết được sự suy sụp của các thế lực cường giả Thiên Thần Thái Cổ, nhưng mà vẫn không vớt vát lại được kết cục thất bại, cũng không lâu lắm, trận Thần chiến này, một phe của Thiên Quật dần dần lộ ra mặt cường thế, chiếm được ưu thế.
Các vị thần ở Thiên Quật có thực lực quá cường đại, không phải mạnh bình thường.
Diệt Thần cung có một lão quái vật, Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo có thể đối phó, nhóm thế lực như Ngũ Hành giáo đều nắm con át chủ bài riêng, nhưng đám người Tề Dự, Tần Khả Hân cũng đủ sức để đối phó rồi. Về mặt số lượng Thiên Thần cũng hoàn toàn chèn ép đối thủ, những năm gần đây, Thiên Quật lại ra xuất hiện một nhóm nhân vật Thiên Thần như: Mạc Khuynh Thành, Bạch Vô Nhai, Thiên Biến Đế Quân,... Có thể tưởng tượng được, hiện tại Thiên Quật có số lượng Thiên Thần đáng sợ tới mức nào.
Tiểu Tây Thiên có mấy vị Phật Chủ lợi hại tham gia vào cuộc chiến, có thể so với đầu sỏ của thế lực cao cấp, thậm chí thế lực có hai vị Phật Chủ có thể so với lão quái vật Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo, có thể thấy được nội tình của Thần, nhưng, sau khi Quân Mộng Trần tiêu diệt tộc trưởng Ngục Thần tộc, thì đối phó với một người, tiểu hỗn đản quay về đối phó một người khác, nghiền ép, cho dù là nhân vật cấp lão quái vật khác đều không thắng nổi Quân Mộng Trần và tiểu hỗn đản.
Về phần nhân vật Phật Chủ Thánh Phật còn lại, năm đó các đại ma điện điện chủ của Vạn Ma đảo, Bạch Tình, nhóm cường giả của năm đại Yêu Chủ, mấy năm nay cũng sớm khác ngày xưa.
Chiến trường của các vị Thần này có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ, mưa máu bay tán loạn, cực kỳ thảm khốc.
Quân Mộng Trần đang chiến đấu với một vị Phật Chủ, hắn phóng ra Thế Giới Chi Đạo, uy áp kinh thiên, mỗi lần công kích nhìn trông có vẻ tầm thường, nhưng đều chứa đựng sức mạnh của một thế giới, khi hắn bạo phát công kích mạnh nhất giống như thế giới trên trời đồng thời phụ trợ, có thể nghiền ép tất cả, cho dù vị Phật Chủ này rất mạnh nhưng vẫn bị hung hăng áp chế, nếu không phải hắn có Phật pháp cường đại, thì đã sớm bị gạt bỏ.
Chiến trường mà Tiểu hỗn đản đang đánh, Thôn Thiên cự thú đã chiến đỏ cả mắt, đó là thù hận, thế giới tây phương đã giết phụ thân và mẫu thân hắn, có thể tưởng tượng được lửa giận của hắn bốc cháy mạnh như thế nào, hắn nuốt lấy sức mạnh của tinh thần trên trời, thân thể là của Thiên đạo, kiên cố không phá vỡ nổi, cường đại đến cực hạn, công kích của hắn có sức mạnh vô địch, Thôn Phệ Chi Đạo của hắn có thể khiến cho đối phương lo lắng không thôi.
Mặc dù là Thanh Nhi, so với khi chiến cường chinh phạt Thiên Quật lần đầu tiên nổ ra thì đã mạnh lên rất nhiều, đạo pháp xuất thần nhập hóa, giết người vô hình, cái bóng của nàng cũng khiến cho người ta khó có thể bắt được.
Bạch Tình cũng rất mạnh, đã áp chế được đối thủ của mình.
- Lão độc vật, ngươi lựa chọn con đường không lối về, đi theo Nguyệt Trường Không, ngươi cho là hắn sẽ quan tâm đến tính mạng của các ngươi sao, mặc dù thật sự thắng, cướp đoạt được Thiên Quật, sau này ngươi sẽ như thế nào? Ở bên cạnh Nguyệt Trường Không lo trước lo sau, chết như thế nào cũng không biết, Thần Vương Cô là ai, lẽ nào ngươi không biết được rõ ràng sao.
Lúc này, một giọng nói từ trong chiến trường truyền đến, là từ chỗ Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo và Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung giằng co, khoảng không gian này không ngừng xuất hiện độc vật, quanh người Lão Giáo Chủ Càn Khôn Giáo có ánh sáng càn khôn, cách biệt tất cả khí độc ăn mòn.
- Ngươi đừng hòng mơ tưởng làm dao động tâm cảnh của ta.
Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung gầy như que củi, hắn nhìn chằm chằm vào lão Giáo Chủ nói:
- Ngươi thì sao, chắc là lúc lựa chọn phe cũng là do bất đắc dĩ hả? Nguyệt Trường Không thân là người hợp đạo của hai đại Thần Vương, Tần Vấn Thiên không đối phó được, trận chiến này, thế lực Thiên Quật chắc chắn bị huỷ diệt.
- Ha hả, ngươi vẫn không nhìn ra được sao, không nói đến chiến trường nơi đó như thế nào, chí ít ở chiến trường này, các ngươi đã không có cơ hội rồi.
Lão giáo chủ lại nói, ngôn từ của hai người giống như là làm chết tâm của nhau, quả thật, cuộc tỷ thí này đối với người nào mà nói đều rất chật vật, bọn họ đều đã chọn phe cho riêng mình, một khi bên mình bại, hậu quả là gì thì trong lòng bọn họ đã đều biết rõ, chính là bị hủy diệt.
Nhưng ít ra ngay lúc này, trên chiến trường giữa các Thiên Thần, thế lực Tần Thiên Thần tông đang chiếm được ưu thế, cho nên, lão Giáo Chủ lúc này đang chiếm tâm lý ưu thế, cặp mắt của lão độc vật kia lộ ra ánh sáng giả dối, trong lòng thật ra đã bắt đầu nảy sinh ý định thối lui, đơn giản là, bọn họ có lẽ không đợi được kết quả thắng bại ở chiến trường mà Nguyệt Trường Không đang tham gia.
Không chỉ có hắn, lúc này, đã có rất nhiều cường giả thế lực đỉnh cấp Thái Cổ muốn rút lui, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, bọn họ đều sẽ chết tại chiến trường này.
Đúng lúc này, một tiếng va chạm kịch liệt tiếng kinh thiên động địa vang lên, trong Thần Niệm của rất nhiều người đã thấy được ánh sáng màu vàng được phóng ra, một kim thân cổ phật khổng lồ bị nổ tung, ánh sáng màu vàng phát ra cùng với ánh sáng thế giới, rực rỡ vô biên, nhưng mà, kèm theo đó có một vị Phật Chủ ngã xuống, thân thể vị Phật Chủ kia hóa thành ánh sáng xá lợi, muốn dùng xá lợi để chạy trốn, nhưng mà Quân Mộng Trần làm sao có thể để hắn có cơ hội, bàn tay nắm lấy, sức mạnh thế giới bóp vỡ vụn viên xá lợi.
- Tha cho các ngươi chuyển thế để lại đi tai họa chúng sinh sao.
Quân Mộng Trần lạnh như băng nói, đối với đám Phật giả Tiểu Tây Thiên này, hắn đã hận thấu, phải chém tận giết tuyệt, mới có thể trả lại cho Phật đạo một thế giới sạch sẽ, Phật đạo của Thái Cổ cần phải phá vỡ hoàn toàn để xây dựng lại.
Vũ Vực Thần Vương và Tiểu Tây Thiên đã thống trị thế giới tây phương vô số năm tháng, từ lâu đã khiến cho Phật đạo trở thành nơi dơ bẩn, thâm căn cố đế, chỉ có thể diệt, xây dựng lại từ đầu.
- Không tốt.
Rất nhiều Thiên Thần đều thầm nghĩ không ổn, Quân Mộng Trần tiêu diệt Phật Chủ này, sẽ lại đi đối phó những người khác, ai có thể chống lại hắn chứ?
Quả nhiên, chỉ nghe Quân Mộng Trần hét dài một tiếng, giống như cởi cương của rồng, bay thẳng đến một vị Thiên Thần đang chiến đấu rồi đánh ra một quyền, vị Thiên Thần này vội vàng chống đỡ, nhưng sức mạnh chứa đựng trong một quyền của Quân Mộng Trần chính là Thế Giới Chi Đạo, một quyền này khiến cho vị Thiên Thần này trực tiếp hồn phi phách tán, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.
Thần niệm của hắn bao trùm khắp chiến trường, nhìn thấy được có mấy vị Thiên Thần đang đối phó Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, muốn bắt lấy các nàng, trong nhất thời, ánh mắt của hắn tràn ngập sự tức giận, đạp một cái xuyên qua không gian, Thế Giới Chi Đạo nhanh chóng phong tỏa khoảng không gian này, không bao lâu, trên chiến trường này xuất hiện mấy thi thể Thiên Thần.
Tình hình chiến đấu của Quân Mộng Trần đương nhiên là không thể giấu được những Thiên Thần khác, những Thiên Thần xâm nhập Thiên Quật này đều cảm giác được một trận lạnh lẽo.
Cuộc chiến đấu cấp bậc Thần Vương còn chưa có phân ra thắng bại, bọn họ bên này đã không chịu nổi, hao tổn rất nhiều.
Nếu tiếp tục như vậy thì sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, mọi người đều sẽ chết ở chỗ này.
- Lui lại.
Lão Cung Chủ Diệt Thần Cung chính là lão quái vật sống vô số năm, thấy tình thế hoàn toàn nghiêng về một phía, hắn liền quyết định thật nhanh, hạ lệnh lui về, quanh người hắn bị khí độc ăn mòn, khí độc nhanh chóng lưu động trong không khí, thậm chí rất khó tìm được chân thân của hắn ở đâu.
- Lui lại.
Mấy vị Thiên Thần của Diệt Thần cung còn lại đều bố trí độc vật, sau đó nhanh chóng rút lui khỏi chiến trường, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt, nội tâm của các Thiên Thần trong chiến trường bị rối loạn, chiến đấu thắng bại vẫn chưa hoàn toàn quyết định, Diệt Thần cung lại rút lui khỏi ngay lúc này, điều này có nghĩa là trận Thần chiến đã sớm kết thúc.
- Nghiệp chướng, các ngươi mặc dù rút lui khỏi, đợi đến khi Tây Thiên ta nhất thống Thái Cổ, ai có thể thoát đi?
Phật tu của Tiểu Tây Thiên phẫn nộ quát.
- Thì cũng phải có mạng để sống đã.
Một giọng điệu lạnh lùng truyền ra, vang vọng trong lòng người, khiến cho rất nhiều người đều run sợ.
Bọn họ tu hành qua vô số năm tháng, nhưng mà, ngày hôm nay lại phải cùng người khác chôn vùi ở chỗ này sao, vì dã tâm xưng bá Nguyệt Trường Không và Tiểu Tây Thiên sao?
Nếu như có thể nhìn thấy được hy vọng thắng lợi thì còn tốt, nhưng bây giờ, trên chiến trường này khó có thể phân biệt được, thắng bại không rõ, chiến trường này đã sụp đổ, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, bọn họ có khả năng sẽ tới đường chết, không đợi được kết quả thắng bại của cuộc chiến Thần Vương, như vậy còn chờ đợi cái gì nữa?
Đã bắt đầu nảy sinh ý định thối lui, các Thiên Thần vốn lại rơi vào thế yếu khi đối mặt với cục diện như thế này có thể tưởng tượng được rằng bọn họ hoàn toàn sụp đổ, tan tác hoàn toàn, bị điên cuồng đuổi giết, vì vậy, tuần hoàn ác tính, Thiên Thần bắt đầu chạy thoát thân, đều chuẩn bị rút lui khỏi nơi này.
- Nghiệp chướng.
Phật tu của Tiểu Tây Thiên phẫn nộ quát, bọn họ trốn không thoát, vận mệnh của tất cả mọi người bọn họ đều nằm trong tay Vạn Phật Chi Chủ, một người vinh, tất cả đều vinh.
- Giết, không được buông tha cho bọn họ.
Quân Mộng Trần thân hình giống như tia chớp, truy sát khắp nơi, trong ánh mắt Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông đều hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, mới thất bại đã muốn đi sao?
Những cường giả này đề nghị chinh phạt Thiên Quật, đã xâm nhập vào trong Thiên Quật, làm sao có thể để cho chạy đơn giản như vậy, có thể bắt giữ một người liền giết một người.
Cuộc chiến Thiên Thần biến thành cuộc truy sát Thiên Thần, Thiên Thần xâm nhập Thiên Quật điên cuồng chạy thoát thân ra lối vào Thiên Quật, nhưng mà đối mặt các Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông, sao có thể dễ dàng chạy trốn như vậy, phần lớn Thiên Thần, đều bị bắt lại, bọn họ không có lòng dạ nào muốn chiến đấu nữa nên càng trở nên yếu đuối hơn, dễ dàng bị giết chết.
Rất nhanh, cuộc chiến Thiên Thần dường như đến gần kết thúc, những Phật tu của Tiểu Tây Thiên đó cũng không nhịn được, tiểu hỗn đản hóa thân thành Cự Thú đại khai sát giới, dưới móng vuốt sắc nhọn của nó, không ngừng có Thiên Thần bị chết, trên trời không ngừng có máu nhỏ xuống đất.
Sau một khoảng thời gian, trận Thần chiến cuối cùng cũng đã kết thúc, chiến trường dưới bầu trời này hình như khôi phục lại sự bình tĩnh, nhưng mà các Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông cũng hiểu được, cuộc chiến đấu chân chính vẫn còn chưa kết thúc. Cuộc chiến thật sự quyết định vận mệnh của Thiên Quật và Thái Cổ là trận quyết chiến bốn phương kia.
- Chạy thoát mấy tên.
Quân Mộng Trần lạnh như băng nói, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
- Bên này có thể giành được toàn thắng, đã là rất tốt, tiếp theo còn chờ đám người Vấn Thiên thôi.
Ánh mắt Lạc Thần Xuyên cũng nhìn lên trời cao.
Mạc Khuynh Thành, Thanh Nhi và một số người khác, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú vào dải ngân hà rực rỡ trên Cửu Thiên, trong con ngươi xinh đẹp đều lộ ra sự khẩn trương, so với trận chiến đấu của các nàng còn căng thẳng hơn!