Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2165: Đòi nợ
Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tần Viễn Phong là người canh giữ lăng mộ thần lăng.
Mấy tháng trước, hắn tinh không mượn đạo mà đáp xuống Thái Quật, uy áp các cường giả Thái Cổ, chỉ bằng hóa thân mượn đạo mà đã dọa các thần phải lui đi.
Một khắc ấy, vô số người ngước mắt nhìn theo hắn, cảm thán sự cường đại của người canh giữ lăng mộ.
Hiện tại, người canh giữ lăng mộ cuối cùng đã đi ra, thế nhưng hắn lại là kẻ đã từng phản bội Tần tộc, Tần Viễn Phong.
Thê tử của Tần Chính nhìn Tần Viễn Phong, trái tim nàng còn đang không ngừng đập thình thịch. Nàng không thể tin được, cũng không chịu tin tưởng đây là Tần Viễn Phong thuở thiếu thời từng ái mộ nàng, cho rằng nàng là nữ thần, còn nàng căn bản lại khinh thường đối phương mà lựa chọn Tần Chính, sau này còn đối phó với Tần Viễn Phong, muốn tiêu diệt hắn. Cho dù Tần Viễn Phong có chứng minh mình cường đại nhưng số phận đã định, nàng cũng chưa từng nghi ngờ bản thân một chút nào.
Thế nhưng bây giờ thì sao?
Tồn tại mà mình ngưỡng vọng trong Thiên Quật, tồn tại mà mình cho là không thể với tới lại không ngờ người đã từng là ái mộ mình, cũng là kẻ địch hiện tại của Tần tộc bọn họ.
Còn nữ tử mà con trai Tần Đãng Thiên của nàng động tâm không ngờ lại là nữ nhi của Tần Viễn Phong.
Càng đáng sợ hơn chính là, bất luận là Tần Vấn Thiên hay là Tần Khả Hân, bọn họ đều đã có thực lực đánh một trận với Tần Chính, con cái của hắn đều đã cường đại đến nhường ấy.
Giờ khắc này có thể tưởng tượng được tâm tình của nàng.
Người của Tần tộc đều một trận thất thần mà ngắm bóng dáng trong hư không kia. Trước đó, bọn họ đã từng nghe nói qua thần chiến trong Thiên Quật kết thúc như thế nào, người canh giữ thần lăng hóa đạo hạ xuống, uy áp tinh không, khi đó bọn họ chỉ cảm thấy người canh giữ lăng mộ là một tồn tại không thể với tới, là nhân vật đỉnh phong Thái Cổ.
Hiện tại, nhân vật mà bọn họ cảm thấy đặc biệt xa xôi không thể với tới lại bất ngờ thay là kẻ phản bội Tần tộc bọn họ, vậy có buồn cười không?
Kẻ phản bội Tần tộc, kẻ đã đi tới đỉnh phong Thái Cổ, chỉ là hóa đạo hạ xuống đã trục xuất được các thần Thái Cổ, có sai sót ở đâu sao?
Khi cảnh giới đã đạt đến loại cấp bậc này, hắn có phải là kẻ phản bội hay không căn bản đã không còn quan trọng, một mình Tần Đãng Thiên đã có thể chống lại toàn bộ Tần tộc, thế nhưng muốn một lần nữa phát triển Tần tộc, cái gọi là kẻ phản bội còn có ý nghĩa gì sao?
Lần trước, Tần Thiên Cương dùng tư thái tuyệt thế xuyên qua thời không mà giáng lâm, uy áp Tần tộc, trục xuất Tần Đỉnh, khi đó trong lòng người Tần tộc đã dao động. Tất cả mọi chuyện bọn họ đã từng làm đối với Tần Viễn Phong rốt cuộc là đúng hay là sai, lần này Tần Viễn Phong đã trở về, tư thái kinh thế, hắn và Tần Chính ai mạnh ai yếu hình như đã không cần nghị luận nữa, thời gian cuối cùng cũng sẽ cho ra đáp án.
Còn có Tần Vấn Thiên và Tần Khả Hân, ba người nhà bọn họ đã cường đại tới mức nào, đây vốn là lực lượng thuộc về Tần tộc bọn họ, thế nhưng bây giờ thì sao?
Tần Viễn Phong và Tần Vấn Thiên dẫn quân đoàn Thiên Thần đáp xuống là vì cái gì, người Tần tộc còn không rõ sao?
- Ta, kẻ phản bội Tần tộc, Tần Viễn Phong, đã trở về.
Tần Viễn Phong nhìn gia tộc trước mắt, trong lòng sớm đã không còn một chút tình cảm nào. Gia tộc này đã từng tiêu diệt hắn, còn cướp đi tất cả của hắn, có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn. Đó là cách đối xử với tộc nhân của mình hay sao? Càng giống như là đang đối xử với kẻ thù không đội trời chung thì có.
Gia tộc của hắn đối phó với Lạc Thần thị, phế bỏ Lạc Thần Dụ.
Gia tộc của hắn đuổi giết con trai của hắn, muốn đối phó hắn, đối phó con nối dõi Tần Vấn Thiên của hắn.
Hắn còn có thể có tình cảm với gia tộc như vậy sao?
Có là thánh nhân thì cũng không có khả năng ấy, lúc này tim hắn chỉ còn lại lạnh lùng.
- Tất cả những gì Tần tộc nợ cha con ta, hiện tại nên hoàn lại như thế nào nhỉ?
Tần Viễn Phong lạnh lùng nói, hắn bước về phía trước, phía dưới có rất nhiều Thiên Thần của Thái Cổ Tiên Vực, thế nhưng lại có ai dám ngăn cản hắn?
- Viễn Phong, tất cả mọi chuyện năm đó đều đã qua rồi, nhiều năm như vậy, vì sao ngươi vẫn nhớ mãi không quên? Ngươi không chết, hiện tại còn trở nên cường đại hơn, con nối dõi của ngươi, Tần Vấn Thiên, cũng thiên phú tuyệt luân, tất cả đều hoàn mỹ như vậy, sao không để cho những gì đã qua trở thành quá khứ? Dù sao thì trên người các ngươi cũng đều chảy dòng máu của Tần tộc.
Lúc này, một vị Thiên Thần đặc biệt từng trải của Tần tộc mở miệng nói, là khuyên Tần Viễn Phong, bảo hắn buông bỏ thù hận trong lòng.
Nghe xong mấy lời của hắn, đám người Tần Vấn Thiên đều ngây ngẩn cả người, Quân Mộng Trần đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên nổi giận nói:
- Lão bất tử kia, thế gian sao lại có người vô sỉ như ngươi? Lúc ngươi giết người khác, tước đoạt máu thịt của hắn, chuyện tàn nhẫn như vậy cũng làm ra được thì có từng từng nghĩ tới trên người hắn cũng đang chảy huyết mạch của Tần tộc hay không? Khi các ngươi không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết Tần sư huynh, dùng hết mọi thủ đoạn, thì có từng từng nghĩ hắn đang chảy dòng máu của Tần tộc hay không? Ngươi còn có chút mặt mũi nào sao?
- Nếu như chủ nhân không có thực lực tuyệt đối thì sợ là những người này sẽ lại đeo lên một sắc mặt khác. Đúng thật là khiến cho người ta buồn nôn.
Một vị lão nhân đi theo Tần Viễn Phong cảm thấy chán ghét vô cùng. Người vô sỉ đến trình độ nào thì mới có thể nói ra mấy lời vừa rồi cơ chứ.
Tất cả đều đã qua?
Nếu như bọn hắn không biết Tần Viễn Phong là người canh giữ lăng mộ, nếu như người canh giữ lăng mộ không từng thể hiện thực lực siêu cường thì bọn hắn sẽ nói mọi chuyện đều là quá khứ sao?
Sợ rằng bọn hắn sẽ chém Tần Viễn Phong, chém giết Tần Vấn Thiên.
Tần Viễn Phong không nói gì, hắn chỉ chậm rãi bước ra.
- Tần Viễn Phong, ngươi muốn như thế nào?
Lại có một vị lão nhân hỏi:
- Chẳng lẽ người muốn tiêu diệt Tần tộc, nơi đã sinh thành dưỡng dục ngươi hay sao? Tộc nhân ở đây, ai cũng chảy chung một dòng máu như ngươi, ngươi lại muốn giết sạch bọn họ hay sao?
- Lúc các ngươi giết phụ thân ta thì tộc nhân lại ở nơi nào?
Tần Vấn Thiên đi ra, nổi giận nói. Tần tộc làm ra chuyện tán tận lương tâm như vậy, nếu như thật sự có người có lương tri thì e rằng bọn họ sẽ không lưu lại. Liệu có ai từng đồng tình với cả nhà bọn họ sao?
Ở trong mắt bọn hắn e rằng chỉ có sự hưng sự và cường đại của Tần tộc, bởi vì điều này liên quan đến vận mệnh của bọn hắn.
Hiện tại lại muốn dùng chiêu trò cảm thông? Muốn làm cho phụ thân hắn mềm lòng và buông tha cho Tần tộc sao?
- Phụ thân, nợ máu phải trả bằng máu.
Tần Vấn Thiên lạnh như băng nói. Bọn họ yếu thì bọn họ phải chết, thấy bọn họ mạnh mẽ liền muốn bọn họ bỏ qua mọi chuyện, có khả năng như vậy sao?
- Ta không liên lụy người vô tội, cũng sẽ không buông tha một ai. Năm đó Tần tộc quyết định giết ta chính là do các Thiên Thần của Tần tộc ra quyết định, các ngươi luôn mồm nói vì Tần tộc, như vậy tất cả đều đứng ra tự sát, trả giá cho tội nghiệt mà các ngươi đã tạo ra đi.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, các cường giả Tần tộc đều sợ hãi. Bảo các Thiên Thần tự sát, có khả năng đó hay sao?
Thiên Thần là tồn tại đỉnh cấp, nếu như Tần tộc không có Thiên Thần thì còn là Tần tộc hay sao? Nếu vậy thì có gì khác với các gia tộc bình thường đây.
Huống gì, những Thiên Thần cao cao tại thượng đều đã đi tới đỉnh phong, bọn họ sẽ cam lòng buông bỏ cho tính mạng của mình sao?
- Không ai dám đứng ra trả lại món nợ này sao?
Tần Viễn Phong nhìn các cường giả Tần tộc, nói:
- Thứ mà các ngươi để ý chung quy cũng chỉ là sống chết của bản thân, cái gọi là vì gia tộc buồn cười tới mức nào.
- Tần Chính.
Tần Viễn Phong cúi đầu, quan sát Tần Chính.
Thần sắc Tần Chính ngưng trọng, hắn ngẩng đầu nhìn Tần Viễn Phong. Vị này đã từng là vua trong tộc, hiện tại cảnh giới đã vượt qua hắn rất xa, loại cảm giác này rất là vô lực.
- Năm đó ta đối với ngươi như thế nào, ngươi lại là đối đãi ta như thế nào? Hiện tại ngươi thân là gia chủ Tần tộc mà lại phát động Thiên Thần Tần tộc đuổi giết ta và Vấn Thiên, giờ cha con ta đều đã ở đây, ngươi nên đứng ra.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, bảo Tần Chính đứng ra.
Thế nhưng Tần Chính dám sao?
Hắn đứng ra thì có tác dụng gì, có thể đối phó được với Tần Viễn Phong hay sao? Ngay cả nữ nhi Tần Khả Hân của Tần Viễn Phong mà hắn cũng không có cách nào áp chế, chỉ là hơi chiếm ưu thế mà thôi, hơn nữa còn là nhiều người công kích.
- Các vị, nếu Tần tộc bị diệt thì các thế lực Thái Cổ liệu có ai có thể chạy thoát?
Tần Chính cao giọng nói, muốn phát động các cường giả Thái Cổ cùng nhau tham gia vào cuộc chiến, dựa vào một mình Tần tộc căn bản là khó có thể đối phó được với đối phương.
- Hôm nay, ân oán giữa Tần Viễn Phong ta và Tần tộc, nếu các ngươi đã tới thì hãy nhìn cho kỹ, ai dám can thiệp, giết.
Trong giọng nói bình tĩnh của Tần Viễn Phong chất chứa một loại khí phách không gì sánh kịp, ai dám can thiệp, giết.
Ngày hôm nay chỉ có chuyện giữa hắn và Tần tộc.
Hôm nay hắn sẽ đòi lại món nợ này.
- Tần Chính, hành động như một nam nhân đi.
Tần Viễn Phong đứng ở trên không trung chờ đợi Tần Chính, ngày hôm nay, Tần Chính trốn không nối trận chiến này, không muốn đánh cũng phải đánh.
Thân hình Tần Chính chậm rãi bay lên không, thê tử của hắn nhìn hắn, trong đôi mắt có một luồng bi thương.
Đánh?
Tại Thiên Quật, lúc hóa đạo của Tần Viễn Phong xuất hiện, thực lực mà hắn triển lộ khi đó đã khiến cho mọi người hiểu rõ, Tần Chính tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, có thể sẽ bị hắn nghiền ép.
- Giết.
Tần Đãng Thiên cao giọng mở miệng, trên người phóng ra thần uy kinh người, thân hình các Thiên Thần của Tần tộc lóe lên, đồng thời bước ra. Bọn họ không có lựa chọn nào khác, Tần Viễn Phong sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một Thiên Thần nào của Tần tộc, ngày hôm nay bọn họ không đánh cũng phải đánh.
Tần Vấn Thiên nhìn cảnh tượng như vậy liền bước ra, cường giả Thiên Thần phía sau hắn cũng đều bước ra. Muốn so bì lực lượng sao?
Có thể Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông không nhiều bằng tất cả các cường giả của Thái Cổ cộng lại, thế nhưng bọn họ tuyệt đối có thể nghiền ép bất cứ một thế lực nào, Tần tộc đương nhiên cũng không ngoại lệ.
- Năm đó, các Thiên Thần của Tần tộc bao vây tấn công ta, hiện tại cứ làm y như vậy. Vấn Thiên, ngươi giúp vi phụ áp trận.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, hắn giẫm chận bước ra, đi tới giữa các Thiên Thần của Tần tộc.
Xưa và nay sao lại tương tự tới nhường ấy, thế nhưng hắn hiện tại đã không phải là hắn năm đó.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn phất tay, các Thiên Thần tản ra vây quanh toàn bộ Tần tộc, đến con muỗi cũng lọt không qua. Tất cả những gì bọn hắn đã từng làm với phụ thân hắn sẽ được hoàn lại vào hôm nay, một người cũng không được đi.
Nguồn: Truyện YY
Tần Viễn Phong là người canh giữ lăng mộ thần lăng.
Mấy tháng trước, hắn tinh không mượn đạo mà đáp xuống Thái Quật, uy áp các cường giả Thái Cổ, chỉ bằng hóa thân mượn đạo mà đã dọa các thần phải lui đi.
Một khắc ấy, vô số người ngước mắt nhìn theo hắn, cảm thán sự cường đại của người canh giữ lăng mộ.
Hiện tại, người canh giữ lăng mộ cuối cùng đã đi ra, thế nhưng hắn lại là kẻ đã từng phản bội Tần tộc, Tần Viễn Phong.
Thê tử của Tần Chính nhìn Tần Viễn Phong, trái tim nàng còn đang không ngừng đập thình thịch. Nàng không thể tin được, cũng không chịu tin tưởng đây là Tần Viễn Phong thuở thiếu thời từng ái mộ nàng, cho rằng nàng là nữ thần, còn nàng căn bản lại khinh thường đối phương mà lựa chọn Tần Chính, sau này còn đối phó với Tần Viễn Phong, muốn tiêu diệt hắn. Cho dù Tần Viễn Phong có chứng minh mình cường đại nhưng số phận đã định, nàng cũng chưa từng nghi ngờ bản thân một chút nào.
Thế nhưng bây giờ thì sao?
Tồn tại mà mình ngưỡng vọng trong Thiên Quật, tồn tại mà mình cho là không thể với tới lại không ngờ người đã từng là ái mộ mình, cũng là kẻ địch hiện tại của Tần tộc bọn họ.
Còn nữ tử mà con trai Tần Đãng Thiên của nàng động tâm không ngờ lại là nữ nhi của Tần Viễn Phong.
Càng đáng sợ hơn chính là, bất luận là Tần Vấn Thiên hay là Tần Khả Hân, bọn họ đều đã có thực lực đánh một trận với Tần Chính, con cái của hắn đều đã cường đại đến nhường ấy.
Giờ khắc này có thể tưởng tượng được tâm tình của nàng.
Người của Tần tộc đều một trận thất thần mà ngắm bóng dáng trong hư không kia. Trước đó, bọn họ đã từng nghe nói qua thần chiến trong Thiên Quật kết thúc như thế nào, người canh giữ thần lăng hóa đạo hạ xuống, uy áp tinh không, khi đó bọn họ chỉ cảm thấy người canh giữ lăng mộ là một tồn tại không thể với tới, là nhân vật đỉnh phong Thái Cổ.
Hiện tại, nhân vật mà bọn họ cảm thấy đặc biệt xa xôi không thể với tới lại bất ngờ thay là kẻ phản bội Tần tộc bọn họ, vậy có buồn cười không?
Kẻ phản bội Tần tộc, kẻ đã đi tới đỉnh phong Thái Cổ, chỉ là hóa đạo hạ xuống đã trục xuất được các thần Thái Cổ, có sai sót ở đâu sao?
Khi cảnh giới đã đạt đến loại cấp bậc này, hắn có phải là kẻ phản bội hay không căn bản đã không còn quan trọng, một mình Tần Đãng Thiên đã có thể chống lại toàn bộ Tần tộc, thế nhưng muốn một lần nữa phát triển Tần tộc, cái gọi là kẻ phản bội còn có ý nghĩa gì sao?
Lần trước, Tần Thiên Cương dùng tư thái tuyệt thế xuyên qua thời không mà giáng lâm, uy áp Tần tộc, trục xuất Tần Đỉnh, khi đó trong lòng người Tần tộc đã dao động. Tất cả mọi chuyện bọn họ đã từng làm đối với Tần Viễn Phong rốt cuộc là đúng hay là sai, lần này Tần Viễn Phong đã trở về, tư thái kinh thế, hắn và Tần Chính ai mạnh ai yếu hình như đã không cần nghị luận nữa, thời gian cuối cùng cũng sẽ cho ra đáp án.
Còn có Tần Vấn Thiên và Tần Khả Hân, ba người nhà bọn họ đã cường đại tới mức nào, đây vốn là lực lượng thuộc về Tần tộc bọn họ, thế nhưng bây giờ thì sao?
Tần Viễn Phong và Tần Vấn Thiên dẫn quân đoàn Thiên Thần đáp xuống là vì cái gì, người Tần tộc còn không rõ sao?
- Ta, kẻ phản bội Tần tộc, Tần Viễn Phong, đã trở về.
Tần Viễn Phong nhìn gia tộc trước mắt, trong lòng sớm đã không còn một chút tình cảm nào. Gia tộc này đã từng tiêu diệt hắn, còn cướp đi tất cả của hắn, có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn. Đó là cách đối xử với tộc nhân của mình hay sao? Càng giống như là đang đối xử với kẻ thù không đội trời chung thì có.
Gia tộc của hắn đối phó với Lạc Thần thị, phế bỏ Lạc Thần Dụ.
Gia tộc của hắn đuổi giết con trai của hắn, muốn đối phó hắn, đối phó con nối dõi Tần Vấn Thiên của hắn.
Hắn còn có thể có tình cảm với gia tộc như vậy sao?
Có là thánh nhân thì cũng không có khả năng ấy, lúc này tim hắn chỉ còn lại lạnh lùng.
- Tất cả những gì Tần tộc nợ cha con ta, hiện tại nên hoàn lại như thế nào nhỉ?
Tần Viễn Phong lạnh lùng nói, hắn bước về phía trước, phía dưới có rất nhiều Thiên Thần của Thái Cổ Tiên Vực, thế nhưng lại có ai dám ngăn cản hắn?
- Viễn Phong, tất cả mọi chuyện năm đó đều đã qua rồi, nhiều năm như vậy, vì sao ngươi vẫn nhớ mãi không quên? Ngươi không chết, hiện tại còn trở nên cường đại hơn, con nối dõi của ngươi, Tần Vấn Thiên, cũng thiên phú tuyệt luân, tất cả đều hoàn mỹ như vậy, sao không để cho những gì đã qua trở thành quá khứ? Dù sao thì trên người các ngươi cũng đều chảy dòng máu của Tần tộc.
Lúc này, một vị Thiên Thần đặc biệt từng trải của Tần tộc mở miệng nói, là khuyên Tần Viễn Phong, bảo hắn buông bỏ thù hận trong lòng.
Nghe xong mấy lời của hắn, đám người Tần Vấn Thiên đều ngây ngẩn cả người, Quân Mộng Trần đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên nổi giận nói:
- Lão bất tử kia, thế gian sao lại có người vô sỉ như ngươi? Lúc ngươi giết người khác, tước đoạt máu thịt của hắn, chuyện tàn nhẫn như vậy cũng làm ra được thì có từng từng nghĩ tới trên người hắn cũng đang chảy huyết mạch của Tần tộc hay không? Khi các ngươi không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết Tần sư huynh, dùng hết mọi thủ đoạn, thì có từng từng nghĩ hắn đang chảy dòng máu của Tần tộc hay không? Ngươi còn có chút mặt mũi nào sao?
- Nếu như chủ nhân không có thực lực tuyệt đối thì sợ là những người này sẽ lại đeo lên một sắc mặt khác. Đúng thật là khiến cho người ta buồn nôn.
Một vị lão nhân đi theo Tần Viễn Phong cảm thấy chán ghét vô cùng. Người vô sỉ đến trình độ nào thì mới có thể nói ra mấy lời vừa rồi cơ chứ.
Tất cả đều đã qua?
Nếu như bọn hắn không biết Tần Viễn Phong là người canh giữ lăng mộ, nếu như người canh giữ lăng mộ không từng thể hiện thực lực siêu cường thì bọn hắn sẽ nói mọi chuyện đều là quá khứ sao?
Sợ rằng bọn hắn sẽ chém Tần Viễn Phong, chém giết Tần Vấn Thiên.
Tần Viễn Phong không nói gì, hắn chỉ chậm rãi bước ra.
- Tần Viễn Phong, ngươi muốn như thế nào?
Lại có một vị lão nhân hỏi:
- Chẳng lẽ người muốn tiêu diệt Tần tộc, nơi đã sinh thành dưỡng dục ngươi hay sao? Tộc nhân ở đây, ai cũng chảy chung một dòng máu như ngươi, ngươi lại muốn giết sạch bọn họ hay sao?
- Lúc các ngươi giết phụ thân ta thì tộc nhân lại ở nơi nào?
Tần Vấn Thiên đi ra, nổi giận nói. Tần tộc làm ra chuyện tán tận lương tâm như vậy, nếu như thật sự có người có lương tri thì e rằng bọn họ sẽ không lưu lại. Liệu có ai từng đồng tình với cả nhà bọn họ sao?
Ở trong mắt bọn hắn e rằng chỉ có sự hưng sự và cường đại của Tần tộc, bởi vì điều này liên quan đến vận mệnh của bọn hắn.
Hiện tại lại muốn dùng chiêu trò cảm thông? Muốn làm cho phụ thân hắn mềm lòng và buông tha cho Tần tộc sao?
- Phụ thân, nợ máu phải trả bằng máu.
Tần Vấn Thiên lạnh như băng nói. Bọn họ yếu thì bọn họ phải chết, thấy bọn họ mạnh mẽ liền muốn bọn họ bỏ qua mọi chuyện, có khả năng như vậy sao?
- Ta không liên lụy người vô tội, cũng sẽ không buông tha một ai. Năm đó Tần tộc quyết định giết ta chính là do các Thiên Thần của Tần tộc ra quyết định, các ngươi luôn mồm nói vì Tần tộc, như vậy tất cả đều đứng ra tự sát, trả giá cho tội nghiệt mà các ngươi đã tạo ra đi.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, các cường giả Tần tộc đều sợ hãi. Bảo các Thiên Thần tự sát, có khả năng đó hay sao?
Thiên Thần là tồn tại đỉnh cấp, nếu như Tần tộc không có Thiên Thần thì còn là Tần tộc hay sao? Nếu vậy thì có gì khác với các gia tộc bình thường đây.
Huống gì, những Thiên Thần cao cao tại thượng đều đã đi tới đỉnh phong, bọn họ sẽ cam lòng buông bỏ cho tính mạng của mình sao?
- Không ai dám đứng ra trả lại món nợ này sao?
Tần Viễn Phong nhìn các cường giả Tần tộc, nói:
- Thứ mà các ngươi để ý chung quy cũng chỉ là sống chết của bản thân, cái gọi là vì gia tộc buồn cười tới mức nào.
- Tần Chính.
Tần Viễn Phong cúi đầu, quan sát Tần Chính.
Thần sắc Tần Chính ngưng trọng, hắn ngẩng đầu nhìn Tần Viễn Phong. Vị này đã từng là vua trong tộc, hiện tại cảnh giới đã vượt qua hắn rất xa, loại cảm giác này rất là vô lực.
- Năm đó ta đối với ngươi như thế nào, ngươi lại là đối đãi ta như thế nào? Hiện tại ngươi thân là gia chủ Tần tộc mà lại phát động Thiên Thần Tần tộc đuổi giết ta và Vấn Thiên, giờ cha con ta đều đã ở đây, ngươi nên đứng ra.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, bảo Tần Chính đứng ra.
Thế nhưng Tần Chính dám sao?
Hắn đứng ra thì có tác dụng gì, có thể đối phó được với Tần Viễn Phong hay sao? Ngay cả nữ nhi Tần Khả Hân của Tần Viễn Phong mà hắn cũng không có cách nào áp chế, chỉ là hơi chiếm ưu thế mà thôi, hơn nữa còn là nhiều người công kích.
- Các vị, nếu Tần tộc bị diệt thì các thế lực Thái Cổ liệu có ai có thể chạy thoát?
Tần Chính cao giọng nói, muốn phát động các cường giả Thái Cổ cùng nhau tham gia vào cuộc chiến, dựa vào một mình Tần tộc căn bản là khó có thể đối phó được với đối phương.
- Hôm nay, ân oán giữa Tần Viễn Phong ta và Tần tộc, nếu các ngươi đã tới thì hãy nhìn cho kỹ, ai dám can thiệp, giết.
Trong giọng nói bình tĩnh của Tần Viễn Phong chất chứa một loại khí phách không gì sánh kịp, ai dám can thiệp, giết.
Ngày hôm nay chỉ có chuyện giữa hắn và Tần tộc.
Hôm nay hắn sẽ đòi lại món nợ này.
- Tần Chính, hành động như một nam nhân đi.
Tần Viễn Phong đứng ở trên không trung chờ đợi Tần Chính, ngày hôm nay, Tần Chính trốn không nối trận chiến này, không muốn đánh cũng phải đánh.
Thân hình Tần Chính chậm rãi bay lên không, thê tử của hắn nhìn hắn, trong đôi mắt có một luồng bi thương.
Đánh?
Tại Thiên Quật, lúc hóa đạo của Tần Viễn Phong xuất hiện, thực lực mà hắn triển lộ khi đó đã khiến cho mọi người hiểu rõ, Tần Chính tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, có thể sẽ bị hắn nghiền ép.
- Giết.
Tần Đãng Thiên cao giọng mở miệng, trên người phóng ra thần uy kinh người, thân hình các Thiên Thần của Tần tộc lóe lên, đồng thời bước ra. Bọn họ không có lựa chọn nào khác, Tần Viễn Phong sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một Thiên Thần nào của Tần tộc, ngày hôm nay bọn họ không đánh cũng phải đánh.
Tần Vấn Thiên nhìn cảnh tượng như vậy liền bước ra, cường giả Thiên Thần phía sau hắn cũng đều bước ra. Muốn so bì lực lượng sao?
Có thể Thiên Thần của Tần Thiên Thần tông không nhiều bằng tất cả các cường giả của Thái Cổ cộng lại, thế nhưng bọn họ tuyệt đối có thể nghiền ép bất cứ một thế lực nào, Tần tộc đương nhiên cũng không ngoại lệ.
- Năm đó, các Thiên Thần của Tần tộc bao vây tấn công ta, hiện tại cứ làm y như vậy. Vấn Thiên, ngươi giúp vi phụ áp trận.
Tần Viễn Phong mở miệng nói, hắn giẫm chận bước ra, đi tới giữa các Thiên Thần của Tần tộc.
Xưa và nay sao lại tương tự tới nhường ấy, thế nhưng hắn hiện tại đã không phải là hắn năm đó.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn phất tay, các Thiên Thần tản ra vây quanh toàn bộ Tần tộc, đến con muỗi cũng lọt không qua. Tất cả những gì bọn hắn đã từng làm với phụ thân hắn sẽ được hoàn lại vào hôm nay, một người cũng không được đi.