Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 281
Lý Húc Ba ngẩng đầu nhìn anh ta một cái: “Công ty đi công tác tập thể, cậu để chị cậu đi cùng với mọi người?
Chuyện này tôi vẫn chưa truy cứu cậu đâu, đến lúc này cậu còn có thể muốn nhờ tôi giúp đỡ?!
“Giám đốc Lý, chị của tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi..!
Trương Hồng Phong xấu hổ nói: “Lần này chị của tôi bị mất việc ở thành phố Giang, tâm trạng không tốt lắm, tôi sợ một mình chỉ ấy ở nhà sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!!
f FẠ Zˆ^ í “Bất đắc dĩ?” Lý Húc Ba cười lạnI đã nói rõ với Cậu rồi, chuyện lần này vốn đã rất quan trọng, cậu lại gây ra chuyện như thế? Cuối cùng cậu nghĩ gì vậy?!
“Xin lỗi Giám đốc Lý! Chuyện này là tôi không suy nghĩ chu đáo… Nhiệm vụ của chúng ta lần này rất gấp, tôi cũng không muốn trì hoãn, tôi xin ông trao đổi với nhân viên trên máy bay một chút, đừng để chị tôi xuống máy.
bay..” Trương Hồng Phong bắt đầu cầu xin.
“Xuống máy bay à… cũng không có khả năng!” Lý Húc Ba cười lạnh, quay đầu lại liếc Trương Hồng Tụ một cái: “Cậu kêu chị cậu đến phòng vệ sinh đợi tôi, nếu tôi hài lòng, đương nhiên sẽ giúp cậu chuyện này!!
Trương Hồng Phong nghe thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi, anh ta cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, sao có thể không hiểu ý của Lý Húc Ba chứ?
“Tôi không ép!” Lý Húc Ba hơn bốn mươi tuổi, đã nhìn thấu rất nhiều chuyện từ lâu, ông ta hoàn toàn không để tâm chuyện thế này.
Thành công thì sẽ là một chuyện tuyệt không thể tả, không thành công thì sao chứ, cũng không có hại với mình.
Sắc mặt Trương Hồng Phong tái nhợt, xoay người đi tới bên cạnh Trương Hồng Tụ, đặt mông ngồi xuống.
“Sao? Lãnh đạo của em nói thế nào?” Trương Hồng Tụ nhỏ giọng hỏi.
Trương Hồng Phong tái mặt, ấp úng không chịu nói.
“Nói đi chứ? Cuối cùng là nói sao?” Trương Hồng Tụ hơi tức giận.
“Giám đốc Lý… Giám đốc Lý bảo… bảo chị đến phòng vệ sinh đợi ông ta!” Trương Hồng Phong cúi đầu nói.
Trương Hồng Tụ thoáng sửng sốt, mặt đột nhiên đỏ lên.
“Chị, nếu không được, chúng ta đợi máy bay đáp.
xuống…!
Trương Hồng Tụ đứng lên đi về phía phòng vệ sinh.
‘Chị..” Trương Hồng Phong túm lấy chị ta.
Trương Hồng Tụ quay đầu, nhỏ giọng nói: “Chị sợ cái gì?
Nếu thật sự có thể đi theo lãnh đạo của em, vậy sau này.
chị còn lo lắng gì nữa? Đây là nhân vật lớn của Đầu Tư: Tài Chính đó, chị còn phải lo chuyện sau này sao?!
Trương Hồng Phong nghe thấy thế thì lập tức ngơ ngác.
Trương Hồng Tụ quay đầu, cố ý lắc mông đi về phía phòng vệ sinh.
Lý Húc Ba ở xa xa nhìn thấy Trương Hồng Tụ đi vào.
phòng vệ sinh mới đứng dậy đi theo.
Đẩy cửa phòng vệ sinh ra, Trương Hồng Tụ lập tức nhào.
lên.
Lý Húc Ba là người từng gặp nhiều chuyện, đương nhiên biết nên xử lý thế nào, giở trò không nói, còn đón nhận.
Hai người giày vò trong nhà vệ sinh một trận, Trương Hồng Tụ mới đỏ mặt nói: “Anh Lý, em thấy đồ đê tiện kia là không vui ..!
“Em làm anh Lý vui, vậy anh Lý cũng sẽ khiến em vui, chắc chắn sẽ xử lý cô ta..” Lý Húc Ba cười lạnh.
Trương Hồng Tụ cố ý làm ra vẻ thẹn thùng, lại sáp đến lần nữa.
Mười mấy phút sau, Lý Húc Ba ra khỏi phòng vệ sinh, đi đến phòng của tiếp viên hàng không.
“Tôi là người của Đầu Tư Tài Chính ở thành phố Giang, lần này tôi có chuyện rất quan trọng phải đến Thượng Hải giải quyết… Về chuyện máy bay đáp xuống, các cô có thể không cần để tâm, tôi sẽ kêu Tổng giám đốc Bùi nói chuyện với sếp tổng của các cô.
“Xin lỗi, chúng tôi có quy định, máy bay phải đáp xuống!!
Chị Kim trả lời.
“Cô nghe cho kỹ, tôi là người của Đầu Tư Tài Chính..” Lý Húc Ba hơi tức giận.
“Ai cũng không được!” Chị Kim kiên quyết.
Lý Húc Ba hơi tức giận, vừa định phản bác, nhưng nghĩ đến đây là trên máy bay, còn có một hội viên kim cương ở trên, nếu đợi lát nữa sau khi máy bay đáp xuống cũng tiễn ông ta đi luôn, vậy chẳng phải sẽ làm chậm trễ chuyện lớn sao? Vì một người phụ nữ bèo nước gặp nhau, thật sự đáng làm như vậy sao?
Lý Húc Ba cẩn thận nghĩ ngợi, sau đó xoay người trở về chỗ ngồi.
“Giám đốc Lý, sao rồi?” Trương Hồng Phong đến gần.
“Không có gì, một lát nữa sẽ không đáp xuống, đi thẳng đến Thượng Hải!” Lý Húc Ba nói.
“Thật là tốt quá!” Trương Hồng Phong thầm thấy vui vẻ, trở về chỗ ngồi nhỏ giọng trò chuyện với Trương Hồng Tụ.
Trương Hồng Tụ cũng thấy vui vẻ, nghĩ đến thẻ kim cương hôm nay thì thầm cười lạnh. Hội viên kim cương thì có thể làm gì? Ở trước mặt Đầu Tư Tài Chính cũng chỉ là một con hổ giấy thôi. Chỉ cần có thể leo lên gốc đại thụ Lý Húc Ba này, xuống máy bay sẽ có thể gây phiền phức cho Kỷ Du Du.
Nghĩ đến đây, mặt Trương Hồng Tụ đỏ lên, trong đầu như hiện lên sự điên cuồng trong phòng vệ sinh khi nấy.
Người trong cả khoang máy bay đều đang để ý tới Trương Hồng Tụ, cũng đều thấy chị ta đi vào phòng vệ sinh với Lý Húc Ba.
Hai người này không để ý thì người khác có thể nói gì chứ?
Nhưng Lý Húc Ba lại hơi thấp thỏm, không biết đợi lát nữa máy bay đáp xuống rồi thì nên nói với chị ta thế nào.
Lúc này, Đường Ân đang ở Thượng Hải vừa nhận được.
tin nhắn, thở dài khe khẽ.
Kỷ Du Du đến rồi.
Anh chần chừ một lát, đúng lúc nhớ đến hôm nay người của Đầu Tư Tài Chính muốn đến Thượng Hải bèn dẫn đoàn xe đến sân bay.
Mặc dù thành phố Giang cách Thượng Hải hơi xa, nhưng chỉ mất hai tiếng máy bay đã vững vàng đáp xuống sân bay Thượng Hải.
Hồ Tùng nhìn Kỷ Du Du dắt Sầm Hạ xuống máy bay, †hầm thở dài khe khẽ.
Cô gái này thật sự quá tốt bụng! Người phụ nữ kia đối xử với cô như thế mà cô lại không hề tức giận, ngược lại còn kêu máy bay bay thẳng đến Thượng Hải, cô gái như thế, có lẽ là người thích hợp nhất với Đường Ân đúng không?
Máy bay không có đáp xuống giữa chừng, Trương Hồng Tụ cũng rất vui mừng, vẻ mặt nhìn Lý Húc Ba cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
Đầu Tư Tài Chính thật sự là một cây đại thụ, nếu không sao có thể làm được như vậy chứ?
“Anh Lý, anh thật sự quá lợi hại!” Trương Hồng Tụ sắp xếp hành lý xong đi đến gần.
Lý Húc Ba cười gượng một tiếng, mặc dù hơi chột dạ nhưng vẫn nhận cái công lao này lại. Dù sao cũng không có ai giành, ông ta sợ cái gì?
“Anh Lý, đồ đê tiện kia xuống máy bay rồi, hay là anh đi lên mắng cô ta hai câu giúp em nhé?” Trương Hồng Tụ kéo cổ tay của Lý Húc Ba.
“Được!” Lý Húc Ba gật đầu, dù sao chỉ là một sinh viên, ông ta sợ cái gì chứ. Hội viên kim cương thì sao? Hội viên kim cương dùng được trên máy bay, xuống máy bay còn dùng được à? Còn nữa, khi nấy cũng không giúp được việc, bây giờ bỏ chút sức, nói không chừng sau này.
Trương Hồng Tụ sẽ gọi lúc nào thì đến lúc đấy!
“Anh Lý, cô ta ở đằng trước!” Trương Hồng Tụ nghe thấy thế thì mừng rỡ, vội vàng kéo Lý Húc Ba bước nhanh hai bước.
Lý Húc Ba đuổi theo phía sau thẳng tới sảnh đợi máy bay, sau đó đi tới lối ra.
Mấy người Kỷ Du Du ở ngay đằng trước, nếu bước nhanh hơn một chút hoàn toàn không chạy đi được.
“Bên này, em đi lên ngăn cô ta lại..” Trương Hồng Tụ cắn răng, sự căm hận dâng lên nơi đáy lòng.
Chuyện này tôi vẫn chưa truy cứu cậu đâu, đến lúc này cậu còn có thể muốn nhờ tôi giúp đỡ?!
“Giám đốc Lý, chị của tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi..!
Trương Hồng Phong xấu hổ nói: “Lần này chị của tôi bị mất việc ở thành phố Giang, tâm trạng không tốt lắm, tôi sợ một mình chỉ ấy ở nhà sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!!
f FẠ Zˆ^ í “Bất đắc dĩ?” Lý Húc Ba cười lạnI đã nói rõ với Cậu rồi, chuyện lần này vốn đã rất quan trọng, cậu lại gây ra chuyện như thế? Cuối cùng cậu nghĩ gì vậy?!
“Xin lỗi Giám đốc Lý! Chuyện này là tôi không suy nghĩ chu đáo… Nhiệm vụ của chúng ta lần này rất gấp, tôi cũng không muốn trì hoãn, tôi xin ông trao đổi với nhân viên trên máy bay một chút, đừng để chị tôi xuống máy.
bay..” Trương Hồng Phong bắt đầu cầu xin.
“Xuống máy bay à… cũng không có khả năng!” Lý Húc Ba cười lạnh, quay đầu lại liếc Trương Hồng Tụ một cái: “Cậu kêu chị cậu đến phòng vệ sinh đợi tôi, nếu tôi hài lòng, đương nhiên sẽ giúp cậu chuyện này!!
Trương Hồng Phong nghe thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi, anh ta cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, sao có thể không hiểu ý của Lý Húc Ba chứ?
“Tôi không ép!” Lý Húc Ba hơn bốn mươi tuổi, đã nhìn thấu rất nhiều chuyện từ lâu, ông ta hoàn toàn không để tâm chuyện thế này.
Thành công thì sẽ là một chuyện tuyệt không thể tả, không thành công thì sao chứ, cũng không có hại với mình.
Sắc mặt Trương Hồng Phong tái nhợt, xoay người đi tới bên cạnh Trương Hồng Tụ, đặt mông ngồi xuống.
“Sao? Lãnh đạo của em nói thế nào?” Trương Hồng Tụ nhỏ giọng hỏi.
Trương Hồng Phong tái mặt, ấp úng không chịu nói.
“Nói đi chứ? Cuối cùng là nói sao?” Trương Hồng Tụ hơi tức giận.
“Giám đốc Lý… Giám đốc Lý bảo… bảo chị đến phòng vệ sinh đợi ông ta!” Trương Hồng Phong cúi đầu nói.
Trương Hồng Tụ thoáng sửng sốt, mặt đột nhiên đỏ lên.
“Chị, nếu không được, chúng ta đợi máy bay đáp.
xuống…!
Trương Hồng Tụ đứng lên đi về phía phòng vệ sinh.
‘Chị..” Trương Hồng Phong túm lấy chị ta.
Trương Hồng Tụ quay đầu, nhỏ giọng nói: “Chị sợ cái gì?
Nếu thật sự có thể đi theo lãnh đạo của em, vậy sau này.
chị còn lo lắng gì nữa? Đây là nhân vật lớn của Đầu Tư: Tài Chính đó, chị còn phải lo chuyện sau này sao?!
Trương Hồng Phong nghe thấy thế thì lập tức ngơ ngác.
Trương Hồng Tụ quay đầu, cố ý lắc mông đi về phía phòng vệ sinh.
Lý Húc Ba ở xa xa nhìn thấy Trương Hồng Tụ đi vào.
phòng vệ sinh mới đứng dậy đi theo.
Đẩy cửa phòng vệ sinh ra, Trương Hồng Tụ lập tức nhào.
lên.
Lý Húc Ba là người từng gặp nhiều chuyện, đương nhiên biết nên xử lý thế nào, giở trò không nói, còn đón nhận.
Hai người giày vò trong nhà vệ sinh một trận, Trương Hồng Tụ mới đỏ mặt nói: “Anh Lý, em thấy đồ đê tiện kia là không vui ..!
“Em làm anh Lý vui, vậy anh Lý cũng sẽ khiến em vui, chắc chắn sẽ xử lý cô ta..” Lý Húc Ba cười lạnh.
Trương Hồng Tụ cố ý làm ra vẻ thẹn thùng, lại sáp đến lần nữa.
Mười mấy phút sau, Lý Húc Ba ra khỏi phòng vệ sinh, đi đến phòng của tiếp viên hàng không.
“Tôi là người của Đầu Tư Tài Chính ở thành phố Giang, lần này tôi có chuyện rất quan trọng phải đến Thượng Hải giải quyết… Về chuyện máy bay đáp xuống, các cô có thể không cần để tâm, tôi sẽ kêu Tổng giám đốc Bùi nói chuyện với sếp tổng của các cô.
“Xin lỗi, chúng tôi có quy định, máy bay phải đáp xuống!!
Chị Kim trả lời.
“Cô nghe cho kỹ, tôi là người của Đầu Tư Tài Chính..” Lý Húc Ba hơi tức giận.
“Ai cũng không được!” Chị Kim kiên quyết.
Lý Húc Ba hơi tức giận, vừa định phản bác, nhưng nghĩ đến đây là trên máy bay, còn có một hội viên kim cương ở trên, nếu đợi lát nữa sau khi máy bay đáp xuống cũng tiễn ông ta đi luôn, vậy chẳng phải sẽ làm chậm trễ chuyện lớn sao? Vì một người phụ nữ bèo nước gặp nhau, thật sự đáng làm như vậy sao?
Lý Húc Ba cẩn thận nghĩ ngợi, sau đó xoay người trở về chỗ ngồi.
“Giám đốc Lý, sao rồi?” Trương Hồng Phong đến gần.
“Không có gì, một lát nữa sẽ không đáp xuống, đi thẳng đến Thượng Hải!” Lý Húc Ba nói.
“Thật là tốt quá!” Trương Hồng Phong thầm thấy vui vẻ, trở về chỗ ngồi nhỏ giọng trò chuyện với Trương Hồng Tụ.
Trương Hồng Tụ cũng thấy vui vẻ, nghĩ đến thẻ kim cương hôm nay thì thầm cười lạnh. Hội viên kim cương thì có thể làm gì? Ở trước mặt Đầu Tư Tài Chính cũng chỉ là một con hổ giấy thôi. Chỉ cần có thể leo lên gốc đại thụ Lý Húc Ba này, xuống máy bay sẽ có thể gây phiền phức cho Kỷ Du Du.
Nghĩ đến đây, mặt Trương Hồng Tụ đỏ lên, trong đầu như hiện lên sự điên cuồng trong phòng vệ sinh khi nấy.
Người trong cả khoang máy bay đều đang để ý tới Trương Hồng Tụ, cũng đều thấy chị ta đi vào phòng vệ sinh với Lý Húc Ba.
Hai người này không để ý thì người khác có thể nói gì chứ?
Nhưng Lý Húc Ba lại hơi thấp thỏm, không biết đợi lát nữa máy bay đáp xuống rồi thì nên nói với chị ta thế nào.
Lúc này, Đường Ân đang ở Thượng Hải vừa nhận được.
tin nhắn, thở dài khe khẽ.
Kỷ Du Du đến rồi.
Anh chần chừ một lát, đúng lúc nhớ đến hôm nay người của Đầu Tư Tài Chính muốn đến Thượng Hải bèn dẫn đoàn xe đến sân bay.
Mặc dù thành phố Giang cách Thượng Hải hơi xa, nhưng chỉ mất hai tiếng máy bay đã vững vàng đáp xuống sân bay Thượng Hải.
Hồ Tùng nhìn Kỷ Du Du dắt Sầm Hạ xuống máy bay, †hầm thở dài khe khẽ.
Cô gái này thật sự quá tốt bụng! Người phụ nữ kia đối xử với cô như thế mà cô lại không hề tức giận, ngược lại còn kêu máy bay bay thẳng đến Thượng Hải, cô gái như thế, có lẽ là người thích hợp nhất với Đường Ân đúng không?
Máy bay không có đáp xuống giữa chừng, Trương Hồng Tụ cũng rất vui mừng, vẻ mặt nhìn Lý Húc Ba cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.
Đầu Tư Tài Chính thật sự là một cây đại thụ, nếu không sao có thể làm được như vậy chứ?
“Anh Lý, anh thật sự quá lợi hại!” Trương Hồng Tụ sắp xếp hành lý xong đi đến gần.
Lý Húc Ba cười gượng một tiếng, mặc dù hơi chột dạ nhưng vẫn nhận cái công lao này lại. Dù sao cũng không có ai giành, ông ta sợ cái gì?
“Anh Lý, đồ đê tiện kia xuống máy bay rồi, hay là anh đi lên mắng cô ta hai câu giúp em nhé?” Trương Hồng Tụ kéo cổ tay của Lý Húc Ba.
“Được!” Lý Húc Ba gật đầu, dù sao chỉ là một sinh viên, ông ta sợ cái gì chứ. Hội viên kim cương thì sao? Hội viên kim cương dùng được trên máy bay, xuống máy bay còn dùng được à? Còn nữa, khi nấy cũng không giúp được việc, bây giờ bỏ chút sức, nói không chừng sau này.
Trương Hồng Tụ sẽ gọi lúc nào thì đến lúc đấy!
“Anh Lý, cô ta ở đằng trước!” Trương Hồng Tụ nghe thấy thế thì mừng rỡ, vội vàng kéo Lý Húc Ba bước nhanh hai bước.
Lý Húc Ba đuổi theo phía sau thẳng tới sảnh đợi máy bay, sau đó đi tới lối ra.
Mấy người Kỷ Du Du ở ngay đằng trước, nếu bước nhanh hơn một chút hoàn toàn không chạy đi được.
“Bên này, em đi lên ngăn cô ta lại..” Trương Hồng Tụ cắn răng, sự căm hận dâng lên nơi đáy lòng.