• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (3 Viewers)

  • 24

Ngay giờ ra chơi hôm đó, tôi cùng đám bạn của tôi đi ngay xuống lớp của Hằng, mấy đứa lớp 10 thấy nguyên team 11 chúng tôi xuống thì dạt qua một bên. Tôi bước vào lớp Hằng, cả lớp thấy tôi bước vào thì bớt ồn, tôi bảo Hằng:

  • Hằng, ra anh bảo cái.
  • Dạ.
Tôi đi ra cùng Hằng thì cả lớp ồ lên, vâng, chả sao cả, lớp Hằng với lớp tôi đã thân với nhau từ vụ diễn kịch rồi. Có vài đứa chúng nó còn la lớn:

  • Anh T ơi, sao hôm nay tự dưng nổi hứng kéo sang khối 10 thế?
  • Chắc kết đứa nào rồi à anh…haha.
  • Thôi đi, chúng mày nói thế Tú nghe được thì chết anh giờ.
  • Á anh T sợ vợ kìa chúng mày…….---- đưa nào đó hét lên.
  • Chú thì cứ đùa anh, khi nào chú có vợ thì biết nhé..---- tôi trả lời thằng đó.
  • Thế anh có việc thì làm đi ko vào lớp bây h đó anh.
  • ờ chào mấy nhóc.
Tôi chao lũ nhóc rồi cùng Hằng và lũ bạn đi lại lớp 10a6. Trên đường đi các lớp khác cứ nhìn bọn tôi như thể chúng tôi là khủng bố ko bằng. lúc này, tôi đang băn khoăn ko biết gặp con nhỏ đó rồi thì nên làm sao nữa. chả lẽ lại oánh nó??? như thế thì ko được. làm như thế thì nhục lắm, chả đáng mặt con trai tí nào cả. còn ko đánh thì làm gì??? Chả lẽ lại nhìn mặt nó bảo: mày tố cáo chuyện áo lớp bọn tao à??” sau đó bỏ đi, thế thì chả khác nào làm trò cười cho dân chúng, lại càng nục hơn. Vấn đề ở đây ko phải là đánh hay là làm gì nó, mà là phải tìm hiểu nguyên nhân nó làm thế đã rồi tính sau. Thoáng một lúc chúng tôi đã đứng trước cửa lớp 10a6. Haizzz, đã đâm lao rồi thì phải theo lao đến cùng thôi. Tôi nói với Hằng:

  • Hằng, việc này để anh lo, em về lớp đi kẻo ko hay.
  • Dạ, thế em về lớp ạ. Em chào mấy anh.
  • Umk. Chào em---- mấy thằng kia đáp.
  • À Hằng nay, em chỉ cho anh con đó đi.
Theo cánh tay của Hàng chỉ, tôi nhìn vào dãy bàn số 2, bàn thứ 2 từ dưới lên thì thấy một con bé mặc áo đồng phục, tóc để mái bằng đang ngồi vuốt điện thoại. nhìn kiểu ăn chơi thế này là chúng tôi đã ko ưa rồi. đột nhiên thằng Đức nói:

  • Ê chúng mày, tao đau bụng quá, tao lướt trước đây.
  • Ha ha, mặt bị tào tháo đuổi cho trắng bệch ra kìa…. Haha.
Chúng tôi cười thằng Đức vì cái bản mặt của nó, tôi ko quên nhiệm vụ của mình, gọi một cậu nhóc đứng gần đó vào gọi con bé đó ra, cậu nhóc nhanh chóng kéo dc con bé đó ra chỗ tôi, tôi bảo với con bé:

  • Em là ML phải ko??
  • Phải thì sao mà ko phải thì sao.
Nó đáp một câu cụt ngủn, mới lớp 10 mà đã kênh cáo gớm nhỉ. may là nó con gái chứ nếu con trai thì mấy thằng bạn tôi đã cho nó nát mặt rồi. con gái mà éo có tí nữ tính nào cả. đúng là Sửu nhi mà. Tôi nghe xong câu đó thì hơi chói tai, tôi đáp lại.

  • Phải thì cuối buổi học ra xxx gặp bọn anh, có việc. còn ko phải thì làm ơn xê ra giùm cái.
Nói xòn thì tôi ra hiệu cho cả bọn đi về lớp, chỗ này đông người, ko nên làm mât hình tượng thư sinh của mình, chúng tôi nhanh chóng đi về lớp, vừa đi thì chúng nó vừa bàn tán:

  • Đù má, con đó nhìn lấc khấc vl--- nam.
  • Mẹ nó chứ, chắc tao kêu mấy bà trong xóm lên xúc nó quá--- sơn.
  • Thôi, bình tĩnh, tý ra xxx rồi nói chuyện.
Chúng tôi trở về lớp và nhanh chóng quên đi sự việc để trở về với những bào học. thời gian trôi qua như thoi đưa, chỉ một lúc cũng kết thúc buổi học, tôi cùng nhóm bạn đi đến chỗ hẹn. đi qua lớp Tú, tôi gọi Tú ra bảo:

  • Lát anh có việc, em tự về được chứ???
  • Anh đi đâu đấy, đừng nói là đi đánh nhau nhé.
  • Ko, ko phải.
Thế rồi tôi kể cho Tú nghe về mọi sự. Tú nghe xong thì đáp:

  • Anh cho em đi cung đi.
  • Hả, cái gì, em đi cùng làm gì??
  • Hì, giúp anh…
Tôi bán tín bán nghi nhìn Tú, Tú chỉ cười rồi bảo tôi đi lấy xe. Tôi cùng Tú và mấy thằng bạn đi đến chỗ hẹn. riêng thàng Đức thì đau bụng nên đã cáo lui trược. chúng tôi vào quán ngồi, chời con nhỏ. tầm 10p sau thì con ML cũng đến, nó vứt cái ba lô cai sầm rồi ngồi xuống, hất hàm bảo tôi:

  • Có chuyện gì nói nhanh còn về, đây ko rảnh đâu nhá.
  • Này em, ở đây toàn trên tuổi em hết, vậy em hãy ăn nói cho cẩn thận một chút--- Tú lên tiếng.
  • Mày thì biết cái gì mà dạy đời tao---- nó hất hàm chửi Tú.
Nói thật, tôi lúc này éo thể bình tĩnh được nữa rồi, mẹ nó chứ mình chưa làm gì nó thì thôi chứ nó lại còn to tiếng với mình. Tôi đập bàn cái rầm, mọi ánh mắt đều nhìn về phía chúng tôi. Tú lắc lắc tay tôi nhắc nhở rồi cười vơi mọi người xung quanh. Tôi hít một hơi lấy bình tĩnh rồi nói:

  • Áo lớp bọn tao gio mày lên tiếng đúng ko???---- tôi chả thể như bình thường được nữa, nó éo tôn trọng mình thì mình việc éo gì phải tôn trọng nó.
  • ừ đấy, thì sao nào, chơi nhau à.
  • Tao nói trước, từ trước đến h lớp tao chả có gì với mày, tao chỉ muốn hỏi rằng tại sao mày lại làm thế.
  • Hừ--- nó nhếch môi kiểu bố đơi lắm---- chúng mày muốn biết thì tìm thằng chó Đức bạn chúng mày mà hỏi ấy.
Nói rồi nó xách ba lô chuồn thẳng. mẹ chả xem ai ra gì. Tôi lúc này vẫn còn ngẩn ngơ vì câu nói của nó, hỏi thàng Đức là sao. nó có liên quan à??? Chúng tôi nói chuyện chút nữa rồi chào nhau ra về. trên đương về tôi chợt nhớ đến lúc nãy bèn hỏi Tú:

  • Này, em ko sao chứ.
  • Ko sao đâu anh, em phải hỏi anh mới đúng chứ.
  • Hả, à anh cũng ko sao.
  • Anh đừng suy nghĩ nhiều quá kẻo đau đầu nữa đấy.
  • Ukm, cảm ơn em.
Chúng tôi chả nói gì nữa, Tú vong tay ôm eo tôi, tôi cho xe đi chầm chậm, bởi vì sao ư?? Vì tôi muốn được Tú ôm thêm , thêm và thêm nữa. mãi thì cũng về đến nhà Tú, tôi chào Tú rồi cho xe về nhà ăn cơm, đi ngủ. gạt hết các suy nghĩ. Có lẽ ngày mai phải hỏi thàng Đức mới được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom