Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 98: Đường xa mà đến thị sát
Edit: windy
“Ngoan, mẹ cũng nhớ các con.” Thân thể Tuyết Thuần có chút không dễ dàng đỡ hai bé, hai nhóc này càng ngày càng tốt, cân nặng không ngừng tăng lên, cô suýt chút nữa không nhận được bọn chúng.
“Sao đến bất ngờ vậy? Cũng không nhắc trước trong điện thoại cho mẹ, để mẹ đi đón hai đứa.”
“Bọn nhỏ vội vã muốn thấy em, chậm một ngày cũng không được, dù sao hiện tại anh cũng đang nghỉ phép, liền quyết định đến thăm em.”
Lại Tư nói xong không mặn không nhạt, thực chất, thời điểm tới thật đúng lúc. Những trưởng lão kia sợ anh không trở lại, bảo dưỡng tuổi thọ cũng không đi, liền ở lại Lại gia. Nhưng anh quyết tâm muốn rời khỏi, không trên người nào dưới người nào ra lệnh một cái, bỏ rơi bọn họ dễ như trở bàn tay. Thử hỏi, đương gia là người đứng đầu, ai dám là phản, mấy trưởng lão kia lại càng sống trở về cũng không dùng được.
Bọn nhỏ vô cùng nhớ cô, mà anh chợt muốn cho cô bất ngờ, dựa vào lý do quang minh chính đại này, suy nghĩ tới cũng sẽ không có vẻ đột ngột. Trời ban cho cơ hội tốt như vậy, anh không vội vàng bắt được thì không phải là đàn ông.
“Được rồi, ban đêm trời lạnh, mau vào đi.” Tuyết Thuần kéo thật to lưới sắt, xuyên qua tiểu viện mờ tối, đi vào phòng ấm áp.
Đèn trong phòng rất sáng, Trích Trích lập tức lên tiếng, “Mẹ cắt tóc! Thật xinh đẹp!”
“Xinh đẹp! Xinh đẹp! Con cũng muốn!” Đô Đô lau lau nước miếng, say mê ngắm. Muốn tóc của mình cũng uốn uốn, nhất định xinh đẹp như búp bê trong phòng.
“Cảm ơn, ừ, được.” Tuyết Thuần hôn lên trán bọn chúng một cái.
Cuối cùng ngẩng đầu thấy rõ Lại Tư một thân tây trang, ánh mắt anh sâu thẳm, ánh mắt cố ý lượn quanh cô muốn nói lại không nói được.
Tuyết Thuần thấy thế trong lòng hoảng hốt không hiểu, cảm thấy ánh mắt của anh giống như nghiên cứu cái gì đó. Tuyết Thuần không chống cự nổi ánh mắt bức người áp lực của anh, rất nhanh liền thua trận.
Thời điểm đang muốn rời đi, Lại Tư trước cô bước từng bước hai tay đút túi, ánh mắt lẫm nhiên quét qua biệt thự nhỏ. Lúc trước ở bên ngoài chờ cô trở lại, hai đứa trẻ vội vàng ngáp ngủ, không nhìn thấy chú Lãnh của chúng, anh cũng là thấy thế liền nhất thanh ở nhị. Ban đêm, 11 giờ hơn, một người đàn ông độc thân tự đưa một người phụ nữ tự cho là ly hôn thành công về nhà, động cơ tuyệt đối không đơn thuần.
Một khắc kia anh liền suy nghĩ, nếu là người đàn ông kia tiến vào, anh liền thiến anh ta!
“Ăn cơm tối rồi sao?” Tuyết Thuần không có gì để nói vẫn nói, biết rõ nói ra cũng chỉ là câu nói nhảm. Cô từng ngồi trên phi cơ của Lại gia, phòng ngủ, thức ăn đều không ít, nhất định được chăm sóc cẩn thận.
Tuy nói như thế, Lại Tư kiềm chế cực tốt vô cùng nể tình, mỉm cười trả lời: “Ăn rồi.”
Nhìn kỹ, biệt thự cô đang ở lúc này, tuy nói không lớn, lại nhỏ mà ấm áp. Phòng khách thiết kế rất tự nhiên, trang trí điêu khắc thanh nhã, trang trí theo phong cách Châu Âu, sắc thái bố cục đơn giản thanh thoát. Không hề hào hoa trang hoàng, tường trắng trong sáng, giống như thủy tinh cung đẹp đẽ, phong cách rất hưu nhàn.
Tuyết Thuần thấp thỏm bất an bắt tay vào làm, giống như tiếp đãi lãnh đạo đến thị sát địa bàn, “Chỗ này khẳng định không lớn bằng chỗ anh, nhưng phía sau có một vườn hoa nhỏ. Tổng thể mà nói, cuộc sống ở đây rất thoải mái, thích hợp để cho bọn nhỏ lớn lên khỏe mạnh.”
“Không tệ.” Lại Tư nhìn chung quanh một vòng, cho ra kết luận, sau đó ánh mắt lại vòng một vòng, rơi vào trên người cô, tròng mắt đen thổi hơi nóng đến, “Tại sao đột nhiên đổi kiểu tóc?”
Vốn là đen nhánh tự nhiên thẳng phát, tới chỗ nào cũng tỏa ra một ngọc nữ xinh đẹp thuần khiết kiểu cổ đại, mà màu đỏ rượu uốn sóng lấp lánh chiếu lên làn da bạch ngọc của cô, so với tinh khiết trong sáng, lúc này cô cười một tiếng nhăn mày một cái nhưng lại mang phong thái thục nữ quyến rũ động lòng người.
Ánh mắt Tuyết Thuần chợt lóe, sờ sờ sợi tóc uốn sóng rơi trước ngực, “Như vậy có vẻ thành thục, công việc cũng dễ tìm được chút.”
“Chỗ này của em còn phòng khác không?” Lại Tư cũng không khách khí, ở trước mặt
Last edited by a moderator: