• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Rất Yêu Cô Vợ Ép Hôn (1 Viewer)

  • Chương 105: Đã từng theo đuổi đàn ông sao

Edit: Hoàng Bích Ngọc

Để Lại Tư giằng co cả đêm, ngay cả đầu ngón chân của Tuyết Thuần cũng không cử động được, thiếu chút nữa là muộn giờ làm. Nói cái gì là nhịn mấy năm nay, cuối cùng cũng được bù lại. Phun, cái logic nát này, thật đúng bù đủ rồi, chính anh chắc cũng chán ngấy rồi.

"Sao bây giờ mới đến! Đi làm như này lại còn phải chuẩn bị công việc phải làm, mỗi lần đều điều đi nghiên cứu địa hình thì sao có thể làm được, quản lý Tiêu không nói, cô có thể ung dung tự tại sao?" Trợ lý Tần Hồng nói xong một tiếng liền đi ngay.

Tuyết Thuần cảm thấy cô ta không nói lý nha, cô mới đi làm có mấy ngày, làm gì có "Mỗi lần đều đi nghiên cứu địa hình"? Huống hồ đi nghiên cứu địa hình, cũng không coi là tới trễ chứ.

Thịt viên thấy Tần Hồng đi xa lại đạp giày cao gót một cái, ngồi nghiêm chỉnh trên ghế vụt qua, một tay che miệng, nói nhỏ vào tai Tuyết Thuần: "Không cần để ý đến cô ta, chúng tôi đều âm thầm mắng cô ta bị bệnh thần kinh."

Tuyết Thuần kỳ quái hỏi: "Trợ lý chức vị rất cao sao?"

Thịt viên liếc về phía đó một cái, gương mặt tràn đầy khinh thường: "Nếu như thật sự chức vị cao có quyền thế, cũng sẽ không cáo mượn oai hùm, cũng sẽ không việc gì cũng bớt lá tìm sâu nâng cao chính mình."

Tuyết Thuần như có điều suy nghĩ nhìn về phương hướng kia: "Nếu chức vị không cao, tại sao lại không nể mặt như vậy? Cô ta không sợ đắc tội với người khác sao?"

Thịt viên liếc một cái, cũng may chỗ ngồi hai người bọn họ cũng kín đáo, cách chỗ của những người khác khoảng hai ba mét.

"Nói nhỏ cô biết, chúng tôi đều biết cô ta là người tình của quản lý Tiêu, vì cái vị kia, cho dù cô ta dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ thế nào, tất cả mọi người cũng vì vậy mà không dám đắc tội với cô ta, chỉ sợ cô ta ở trước mặt quản lý nói vài câu, chỉ vì muốn giữ được công việc, mọi người đều là giận mà không dám nói gì a!"

Tuyết Thuần cau mày: "Không thể nào, cô ta lớn lên xinh đẹp như vậy, vậy mà đồng ý làm.... của người khác. Không nghĩ ra nha." Tuyết Thuần chưa từng nói xấu người khác như vậy, theo bản năng vẫn còn chừa chút phẩm đức, không có nói thẳng ra là người tình. Làm nhân viên, tốt nhất vẫn nên lưu lại một đường.

"Có cái gì mà không nghĩ ra. Bây giờ con người vì tiền, vì địa vị, phần lớn đều không chừa thủ đoạn." Thịt viên nhìn lên nhìn xuống đánh giá cô một cái: "Nhìn cô hôm nay xuân phong dạt dào, Hormone tiết ra không ít a! Theo tôi thấy, cô ta thấy cô đẹp hơn cô ta, có khí chất hơn, có năng lực hơn, đỏ mắt thôi. Này, có phải là cô đang yêu hay không?"

Tuyết Thuần nhớ tới tối hôm qua Lại Tư đẹp trai lạnh lùng xé rách giấy ly hôn, không kiềm chế được lại nở ra nụ cười ngọt ngào, Thịt viên gật gật đầu, một bộ nét mặt "Quả nhiên là thế", sờ lên cằm trêu ghẹo nói: "Rốt cuộc là người đàn ông nào có phúc khí như vậy cưới được Tuyết Thuần tính khí tốt, dịu dàng săn sóc, hiền thục đảm đang, xinh đẹp........đây?"

Tuyết Thuần cười khan mấy cái: "Cô đừng nói bậy, tôi đã kết hôn rồi, còn nói người yêu cái gì nữa." Không có giấy ly hôn, gánh nặng của Tuyết Thuần lập tức vứt bỏ, cô đã có thể quang minh chính đại thừa nhận, cô là người phụ nữ đã có chồng!

"Không thể nào? Tôi thấy cô chỉ giống sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, nếu như theo lời cô nói chắc chỉ mới tân hôn thôi." Thịt viên xem xét.

Tuyết Thuần vò đầu có chút buồn cười: "Tôi sắp ba mươi rồi, đã kết hôn rất nhiều năm rồi, chỉ là cùng anh ấy là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều." Bọn họ tách ra bốn năm, thời gian chính thức đến với nhau còn chưa đến để hai năm. Vừa nghĩ tới có thể cùng Lại Tư tương thân tương ái đến già, cô liền không nhịn được toát ra nụ cười hạnh phúc.

"Không thể nào?" Thịt viên khó có thể tin được, nhìn chằm chằm nụ cười hạnh phúc của Tuyết Thuần: "Nhìn bộ dạng vui vẻ của cô tôi biết chắc, người đàn ông kia khó lường nha! Chà chà!"

"Thời gian làm việc không được phép tán gẫu, các người có còn muốn làm hay không, không muốn làm liền từ chức, công ty không giữ được những người tài giỏi như các người." Tần Hồng đạp giày cao gót 12 phân đến, quần cực ngắn lộ ra bắp đùi trắng, trang điểm đậm tô son đỏ, sinh ra đã có khuôn mặt của quả phụ.

Tuyết Thuần cứ thế nhìn lên, ngược lại cảm thấy lời nói của Thịt viên cũng có thể tin được.

Tuyết Thuần cảm thấy bản thân mình đuối lý, lập tức im lặng không lên tiếng nhìn chằm chằm công việc trong máy vi tính, nhưng Thịt viên rõ ràng so với cô thì khôn khéo hơn nhiều: "Không có, chúng tôi đang nhất chí có rằng phương án quảng cáo lần này thiếu hụt điểm sáng, đang thảo luận làm thế nào để thể hiện được điểm sáng của sản phẩm. Đúng không?" Thịt viên dùng khóe mắt nháy với Tuyết Thuần.

Tuyết Thuần nghe vậy, nhận được ánh mắt đó, cũng không đần độn đến cái gì cũng không biết, liên tục gật đầu không ngừng: "Đúng đúng."

Tần Hồng vừa đi, Tuyết Thuần an phận làm việc một lúc lâu, chợt nhớ tới điều gì, ánh mắt cẩn thận quan sát bốn phía, sau đó đạp giày cao gót của minh, xoay đến bên cạnh Thịt viên.

"Chuyện gì?" Thịt viên đang hút sữa tươi, đây là sản phẩm dưỡng da của cô, coi như là uống nước. Từ nhỏ đến lớn cô toàn uống sữa tươi, da dẻ mới dưỡng được trắng như sữa vậy, bạn trai thích đến nỗi không chịu nổi.

"Buổi trà chiều, chúng ta tâm sự một chút." Tuyết Thuần mời mọc.

Thịt viên vỗ tay một cái, nhân tiện đá lông mày: "Không thành vấn đề."

Trà chiều.

Tuyết Thuần khuấy tách cà phê trong tay, nhiều lần nhìn Thịt viên muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng nuốt một ngụm nước bọt: "Cô đã theo đuổi đàn ông bao giờ chưa?" Bất cứ giá nào, vì muốn ở cùng lâu dài với Lại Tư, diệt đi ý muốn ly hôn cuối cùng của anh, cô phải hỏi thăm người có kinh nghiệm tình trường như Thịt viên.

Thịt viên mắt to tròn: "Không phải là cô đã kết hôn rồi sao? Chẳng lẽ cô muốn ngoại tình?" Sau đó làm ra bộ dạng bừng

3444524.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom