• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Quân Hôn Chớp Nhoáng Full dịch 2023 (40 Viewers)

  • quân hôn chớp nhoáng-477

Chương 477: Tỏ tình vào sinh nhật




71437.png
Hạ Chí lưu tài liệu, tạm dừng công việc đang làm, tự rót cho mình một cốc trà coi như nghỉ ngơi một chút. Chốc lát sau Lưu Dương đột nhiên tung tăng chạy vào: “Hạ Chí, chị mau ra đây với em.” Không kịp đợi Hạ Chí hoàn hồn cô ấy đã kéo tay Hạ Chí hào hứng chạy ra bên ngoài.



“Này này, sao vậy?” May mà cô nhanh tay nếu không thì cốc nước suýt nữa là đổ rồi. “Chị ra ngoài xem với em là biết thôi.”



Lưu Dương kéo Hạ Chí đi ra ngoài nhanh như gió, Trương Thanh và Trần Bắc Đình cũng tò mò ra theo. Lúc này, rất nhiều đồng nghiệp trong văn phòng nghe tiếng động cùng bước ra, chốc lát thôi mà hành lang3đứng chật ních người.



Chỉ thấy ở cửa lớn, một con gấu Teddy siêu lớn đang bắt tay với từng người, bắt tay xong còn tặng mỗi người một cành hoa hồng. Nhiệt độ hôm nay là hai mươi mấy độ, người bên trong mặc lớp áo nhung dày như vậy chắc chắn là rất nóng. Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng chút nào tới biểu hiện của gấu Teddy, chốc chốc thì nó ngoáy ngoáy cái mông, chốc chốc thì vỗ tay xoay vòng quanh chọc mọi người cười. Công ty tài chính như kiểu bọn họ bình thường làm những công việc nhạt nhẽo buồn chán lặp đi lặp lại, hôm nay đột nhiên có một thứ thú vị thế này đến đây nên mọi người đều hết sức tò0mò nhưng cũng rất chào đón.



Phía sau gấu Teddy có kéo theo một cái xe đẩy, chiếc xe đẩy được trang trí bằng hoa tươi, ở giữa đặt một bó hoa hồng to, nó vừa đi về trước vừa phát hoa hồng. Gấu Teddy rất lớn, to cỡ hai người bình thường, người phía trước nhìn không thấy chiếc xe đẩy phía sau những người phía sau thì nhìn thấy, trong xe đẩy không những có hoa hồng còn có champagne và bánh kem.



Lưu Dương kéo Hạ Chí tới trước mặt gấu Teddy, gấu Teddy vui vẻ đi xung quanh Hạ Chí, chọc Hạ Chí cười không khép miệng được. “Hạ Chí, xem ra nó thích chị đó.” Lưu Dương trêu chọc, đồng nghiệp bên cạnh ồn ào reo lên hưởng ứng,5trong tay cầm hoa hồng của người ta mà, cũng phải nói giúp người ta mấy câu.



Hạ Chí lơ mơ, sao mà mọi người giống như đã bàn tính với nhau hết rồi vậy? Lưu Dương vẫy tay: “Các bạn ở phía sau ơi, các bạn cách xa ra một chút, che mất bảng chữ rồi.”



Hành lang vốn không lớn, hiện giờ mọi người đều ở bên ngoài nên dĩ nhiên sẽ phải chen chúc nhau, đồng nghiệp vừa nghe thể thì dồn sang bên cạnh.



Lúc này Hạ Chỉ mới phát hiện ra thì ra ở cửa còn có một bảng chữ, bên trên viết: [Hạ Chí, làm bạn gái anh được không?]



Trong giây lát cô đã hiểu ra và gọi thẳng: “Chu Hạo Lâm, là anh à?” Gấu Teddy không làm4dáng vẻ dễ thương nữa mà đứng thẳng người, Hạ Chí có thể nghe được tiếng thở dốc nặng nề của người bên trong, chắc là mệt muốn chết rồi. Đồng nghiệp thì thầm nói với nhau, ai cũng mong chờ xem người bên trong kia rốt cuộc có phải chủ nhiệm Chu không. Chủ nhiệm Chu bình thường chín chắn nghiêm chỉnh mà hôm nay lại ăn mặc thành như vậy để tỏ tình, cũng liều thật.



Chu Hạo Lâm không thừa nước đục thả câu, cầm bó hoa hồng đặt vào tay cô, sau đó tháo bao tay và có sức gỡ đầu gấu ra. Người ở bên trong đầu đầy mồ hôi, bên khóe miệng đều là mồ hôi hột, nhưng mà anh vẫn nói rất vui vẻ: “Ôi cha9mẹ ơi, nóng chết anh rồi, thứ đồ chơi này chỉ ai mặc rồi mới biết.”



Hóa ra đúng là Chu Hạo Lâm thật, mọi người ôm bụng cười to. Lúc đó Hạ Chí hơi đờ đẫn, cô vô thức lùi về sau hai bước muốn chạy trốn, nhưng phía sau bị bạn bè chắn đường nên cô không thể đi được. Hơn nữa nếu như cô không nói tiếng nào đã chạy mất thì Chu Hạo Lâm nhất định sẽ rất mất mặt.



Trịnh Phong nói: “Chủ nhiệm Chu, như anh mà cũng đích thân ra trận, tôi còn tưởng là phục vụ của quán trà sữa dưới lầu chứ.”



Chu Hạo Lâm quay đầu nói: “Vậy thì không có thành ý lắm, lần này tuyệt đối phải đích thân ra tay.” Nói xong anh mở hộp bánh kem ra, đẩy chiếc xe đến trước mặt Hạ Chí, nghiêm túc nói: “Tình cờ biết hôm nay là sinh nhật của em, hy vọng không làm em sợ.” Hành lang vốn ồn ào, mọi người đều đang cười, nhưng Chu Hạo Lâm vừa mở miệng thì mọi người đều không hẹn mà cùng im lặng, lúc này hành lang chỉ còn lại tiếng nói của Chu Hạo Lâm. “Hạ Chí, lần đầu gặp em từ năm ngoái anh đã thích em rồi. Anh lớn như vậy nhưng lần đầu tiên trải qua cảm giác yêu thầm. Muốn đến gần em nhưng lại sợ quấy rầy em, muốn nói với em lại sợ bị từ chối, thậm chí ngay cả làm bạn bè cũng không được. Cảm giác này ai yêu thầm người đó mới biết.”



Trong hành lang yên tĩnh, bởi vì lời nói của anh lúc thì nghiêm túc lúc thì hài hước nên đột nhiên vang lên một tràng cười. Chu Hạo Lâm nói tiếp: “Năm nay anh không định yêu thầm nữa. Tất cả mọi người đều nhận ra anh thích em. Anh muốn chuyển từ yêu thầm sang yêu công khai. Cuối cùng anh quyết định tỏ tình với em, có được hay không chỉ trong hôm nay.” Có thể thấy Chu Hạo Lâm rất căng thẳng, trong lời nói dù có sự hài hước nhưng rõ ràng là chuyện này anh đã nghĩ kĩ. Vì hôm nay, chắc anh đã chuẩn bị rất nhiều.



“Nói thật, nhà anh giục cưới rất căng. Hai năm nay anh cũng gặp không ít cô gái, nhưng không ai có thể thay thế được em trong lòng anh. Đến hôm nay anh vẫn nhớ cảm giác tim đập mạnh khi gặp em lần đầu tiên, cả đời anh cũng không quên được cảm giác này. Anh nghĩ nếu không tránh được chuyện bị ép xem mắt, chi bằng thử tỏ tình một lần. Con người vẫn phải có ước mơ, biết đâu thực hiện được thì sao?”. Chu Hạo Lâm đẩy xe lên trước và nói tiếp: “Hôm nay là sinh nhật em, anh muốn chúc mừng em với thân phận bạn trai, không biết em có thể cho anh cơ hội này không?”



Hạ Chí ngơ ngác đứng một chỗ, nói thật ra từ đáy lòng cô thật sự rất cảm động, đặc biệt là cái bánh sinh nhật kia. Ngày sinh của cô và em trai chỉ tồn tại trong ký ức trước năm tám tuổi. Lúc nhỏ rất muốn mừng sinh nhật những vừa nghĩ đến em trai, vừa nghĩ đến cha mẹ bận rộn thì cô không dám nhắc tới nữa.



Đã nhiều năm như thế cô lại nhận được bánh sinh nhật, điều này còn làm cô vui mừng hơn so với tỏ tình.



Cô không nói gì, Chu Hạo Lâm căng thẳng, các đồng nghiệp cùng sốt ruột hơn: “Đồng ý với anh ấy đi... Hạ Chí, đồng ý đi.” Có mấy cô gái trẻ đã cảm động sắp khóc rồi: “Đồng ý đi, đồng ý với anh ấy đi!”



Hạ Chí do dự, trong lòng rất mâu thuẫn, ánh mắt tràn ngập sự bất lực.



Chu Hạo Lâm lấy bó hoa từ trong xe đẩy ra, một bó hoa rất lớn, chín mươi chín đóa hoa hồng được gói lại rất đẹp. Anh bước lên phía trước và hỏi lại lần nữa: “Có thể cho anh cơ hội được thương em, yêu em và chăm sóc em không?”



Hạ chí nhìn anh, cô chưa bao giờ nhìn anh rõ ràng như thế, cũng chưa từng nghiêm túc và chăm chú nhìn anh như thế. Dù gì anh cũng là một chủ nhiệm của ngân hàng, nói thế nào cũng là một lãnh đạo nhỏ, nhưng lại vì cô mà chuẩn bị một màn đầy ngạc nhiên thế này, cô buộc phải thừa nhận trong lòng mình rất xúc động.



Hay là xúc động một lần đi, hay là mình cũng bất chấp tất cả một lần đi. Nghĩ xong, Hạ Chí gật đầu, cô đồng ý. Chu Hạo Lâm thở phào nhẹ nhõm, gương mặt căng thẳng thoắt cái tươi cười rạng rỡ, các đồng nghiệp đều vỗ tay hoan hô, đều vui mừng vì chuyện họ về với nhau. Chu Hạo Lâm ôm bó hoa hồng tiến lên phía trước, Hạ Chí mỉm cười nhận lấy, phía sau không biết ai đẩy Chu Hạo Lâm làm anh nhào lên phía trước và ôm lấy cô. Mặt Hạ Chí đỏ lên, cô cúi đầu nhìn bó hoa hồng, không dám nhìn vào mắt anh.



Chu Hạo Lâm vui vẻ nói: “Cảm ơn mọi người, cảm ơn! Nếu đã chiếm dụng thời gian của mọi người vậy thì giúp tôi thêm một chuyện nữa đi, mọi người mừng sinh nhật cùng tôi và bạn gái luôn có được không?” “Được.” Mọi người đồng thanh hô lên.



Vốn dĩ là hành lang rất bình thường, nhưng bởi vì hôm nay mà trở nên rất đặc biệt, Chu Hạo Lâm đốt nến, mọi người đứng xung quanh hai người họ hát bài chúc mừng sinh nhật. Hạ Chí cực kỳ cảm động, trong nước mắt mang nụ cười, trước giờ cô chưa từng trải qua sinh nhật vui vẻ như thế, nghĩ cũng chưa hề nghĩ tới: “Cảm ơn, cảm ơn mọi người.” Cô quay đầu nhìn Chu Hạo Lâm ngượng ngùng nói: “Cảm ơn anh!”



Chu Hạo Lâm kéo tay cô, anh cười nói: “Đừng khách sáo.” Buổi tối Chu Hạo Lâm mời mọi người ăn cơm, bữa tiệc này nhất định không thể thiếu, anh cũng rất vui lòng. Trên bàn ăn, hai người họ đương nhiên thành đối tượng bị mọi người trêu chọc, ai cũng nói cuối cùng cũng đợi được đến khi họ ở bên nhau rồi.



Trịnh Phong đi qua mời rượu: “Chủ nhiệm Chu, vẫn là anh khá dứt khoát, góc tường này vững chắc quá, tôi không đào nổi.” Chu Hạo Lâm nói: “Chắc chắn rồi. Tôi thích cô ấy lâu như vậy, sao lại có thể để thằng nhóc như cậu ẵm mất được? Nằm mơ!” Bữa tiệc này là tạm thời nên kết thúc khá sớm, mọi người đều vui vẻ, cũng không hề làm khó Chu Hạo Lâm.



Chu Hạo Lâm vui vẻ đến nỗi vẫn chưa bình tĩnh lại được, nhìn thời gian còn sớm nên nói: “Hạ Chí, hay là chúng ta đi xem phim đi, sớm thế này anh chưa muốn đưa em về.”



“Lần sau xem, xem phim xong thì muộn quá. Hôm nay anh mệt mỏi cả ngày rồi, về sớm nghỉ ngơi đi.” Nói xong Hạ Chí đi ra ngoài và giơ tay vẫy taxi bên đường. Đột nhiên Chu Hạo Lâm ôm lấy cô từ phía sau, anh xúc động nói: “Cảm ơn em đã cho anh cơ hội. Anh nhất định sẽ thể hiện thật tốt. Hạ Chí, anh xin thề, cả đời này anh sẽ đối xử tốt với em, em sẽ không hối hận về quyết định hôm nay đâu.” Hạ Chí vẫn không nhúc nhích, cô bình thản nói: “Anh say rồi.”



“Không, không có, chút rượu này thấm tháp gì? Hạ Chí, em tin anh được không? Anh yêu em.” Hạ Chí sửng sốt không biết đáp lời thế nào, ba chữ “anh yêu em” này thật sự quá nặng nề, cô thấy hổ thẹn.



Chu Hạo Lâm làm nũng giống như một đứa trẻ: “Em tin tưởng anh, anh nhất định sẽ khiến em hạnh phúc, được không?”



Hạ Chí gật đầu đáp bình thản: “Vâng, em tin anh... Ở đây đông người, anh đừng như vậy, em vẫn chưa quen...”



Chu Hạo Lâm từ từ buông cô ra, gãi đầu xin lỗi: “Ha ha, do anh vui quá, lần sau anh nhất định sẽ chú ý. Anh biết em chưa kịp làm quen, không vội, anh rất kiên nhẫn. Em cảm thấy thoải mái tự nhiên là được. Hôm nay em có thể đồng ý là anh đã rất mãn nguyện rồi.”



Hạ Chí nhìn anh, sự vui vẻ của anh không phải nói dối, ngay cả khóe miệng và khóe mắt đều chứa đựng ý cười. Giờ phút này trong lòng cô chỉ có một câu, cô nói: “Chu Hạo Lâm, thật sự cảm ơn anh.”



Chu Hạo Lâm phất tay nói: “Cảm ơn gì chứ, sau này không cho phép em nói cảm ơn. Được rồi, anh đưa em về nhà.” “Vâng, cảm ơn.”



“Em còn nói hả?”



Hạ Chí cười nhẹ và nhanh nhẹn ngậm miệng lại.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom