Trong buổi phỏng vấn tuyển dụng, tôi gặp lại kẻ bắt nạt tôi thời đi học.
Cô ấy là ứng cử viên còn tôi là bà chủ.
Khi được hỏi "Bạn nghĩ mình có tố chất nổi bật nào phù hợp với công việc này?", cô ấy tự tin trả lời.
"Tôi là một người chính trực. Hồi cấp 3 tôi đã bắt quả tang bạn cùng lớp ăn trộm và khiến cô ấy phải nghỉ học. Cô ấy đã nhận được hình phạt thích đáng".
Nghe xong, bàn tay run rẩy của tôi càng siết chặt hơn.
Lòng bàn tay đẫm mồ hôi lạnh vẫn còn hằn những vết sẹo mờ.
Hồi đó cô ấy đã dùng dao khắc chữ "đ.ỹ.đ.y.ế.m." ở đây.
Cô ấy nói muốn chúng trở thành nỗi ám ảnh bị bắt nạt của tôi cho đến cuối đời và tôi chỉ là thứ hạ tiện dưới chân cô ấy.