• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Phòng livestream xem bói (3 Viewers)

  • Phần 3

6.

Giây tiếp theo, bóng đèn phía trên trần nhà đột nhiên phát nổ.

Lâm Đà vẫn đang cầm điện thoại di động, anh ta nhảy dựng lên vì sợ hãi. Tôi kéo Giang Vũ đến đứng bên cạnh, lén nhét một lá bùa vào lòng bàn tay của anh ta và Lâm Đà

“Lấy sinh thần của anh ra đi”.

Giang Vũ đưa nó cho tôi, sau khi xem qua nó, tôi đã hiểu tại sao trên người anh ấy lại có khí tức của Lôi Âm.

“Nữ quỷ kia, còn giả vờ không biết à?”

Đạo sĩ đó giận dữ mắng mỏ, rút thanh kiếm gỗ đào từ trong ngực ra đâm một nhát về phía nữ quỷ. Tôi có thể thấy rõ ràng là mép quần áo của ma nữ thậm chí còn không bị dính một chút nào. Từ khi cặp vợ chồng kia xuất hiện, nữ quỷ liền bay vào, chỉ là họ không trực tiếp tiến đến mà đứng cách đó không xa, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trung niên kia.

“Vẫn chưa?” Đạo sĩ lại vung kiếm gỗ đào, một làn khói xám bay đi, bóng dáng ba nữ quỷ quả nhiên xuất hiện ở giữa không trung.

Đạo sĩ này cũng không đến nỗi vô dụng.

“Trời… trời ơi… cái này… cái này là….”

Việc biết và tận mắt chứng kiến lại là hai chuyện khác nhau, Lâm Đà đứng bên cạnh tôi đang không ngừng run rẩy.

“Im lặng, đừng nói chuyện, hãy xem tiếp đi”.

Người phụ nữ trung niên nhìn vào một cái bóng ngay giữa không trung, đột nhiên bà ta kêu lên một tiếng rồi quỳ xuống đất “ Con gái của tôi”.

Nữ quỷ đứng ở giữa vô thức đưa tay ra muốn chạm vào bà ấy, nhưng đạo sĩ đã nhanh chóng đập lá bùa lên tay của nữ quỷ. Nữ quỷ đó co rúm lại, kêu rống lên một tiếng đầy đau đớn, oán hận nhìn chằm chằm về phía đạo sĩ.

“Đạo… đạo nhân… đạo nhân… mau nhanh lên, bắt hết mấy con khốn này… đừng để chúng làm hại con trai ta.”

Người đàn ông run rẩy nắm chặt lấy tay con trai, đôi mắt như có tia lửa trừng lớn về phía 3 nữ quỷ kia.

Lúc này cậu bé đang đứng trốn sau lưng bố và không ngừng run rẩy, khác hẳn với dáng vẻ ngạo mạn khi nãy ở trong thang máy. Nữ quỷ nhìn thấy vậy thì dần định thần lại, không còn ngơ ngác nữa, cô ta cười lạnh nói.
“Vì các ngươi à?”
Cô ấy phẩy tay áo, trong phòng liền nổi lên một trận cuồng phong, đồ vật trên bàn càng lúc càng rung chuyển dữ dội như sắp rơi xuống đất, chỉ có ba người chúng tôi đang ngồi co ro trong một góc là không hề hấn gì cả. Bên kia, đạo sĩ đang giãy giụa hết trái rồi lại phải, ông ta thật sự cũng có chút bản lĩnh, đã chặn được một vài đòn tấn công.

Nữ quỷ càng ngày càng tức giận hơn “Nếu ngươi nhất định muốn cản đường của đại tỷ chúng ta, vậy chi bằng để chúng ta đưa ngươi lên đường trước vậy.”

Ba chị em nữ quỷ phối hợp với nhau, đạo sĩ kia rõ ràng đã bị đánh bại, một cái phẩy tay trực tiếp hất hắn ta ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi rồi bất tỉnh.

“Con gái” Ngay trước khi nữ quỷ chuẩn bị chạm vào người đàn ông trung niên kia, người phụ nữ bên cạnh đột nhiên hét lên.

Bàn tay nữ quỷ dừng lại, cô ta im lặng quay đầu nhìn người phụ nữ trung niên, bà ta run rẩy nói :

‘Con gái…con gái… chiếc váy đó chính là chiếc váy mà con muốn mua, mẹ đã mua cho con, không… không đúng, chính bố, bố đã mua cho con. Các con đều đã chết rồi,… xin các con… hãy đi đầu thai đi… đừng quyến luyến trần gian nữa..”

“Bảo con đi đầu thai?” Nữ quỷ cười lạnh lùng “ Mẹ, con vẫn luôn thắc mắc muốn biết, mẹ rốt cuộc có biết gì về những việc bố đã làm với con không?”

Bà ta nghe lời nữ quỷ thì chợt sửng sốt, ánh mắt chợt lóe lên, sau đó cúi gằm mặt xuống.

Trong mắt ma nữ hiện lên sự thất vọng, đau đớn sâu sắc không thể diễn tả.

“Vậy là mẹ đã biết việc này từ lâu rồi đúng không?”

Người mẹ khom lưng, ngồi lẩm bẩm một mình “ Không,… không phải đâu, mẹ không thể chịu được nữa,… nhà mình không có tiền,.. anh con còn phải đi học, lấy vợ nữa, còn cha mẹ,… cha mẹ sức khỏe cũng không được tốt mà…”

“Bố… bố con… cũng là vì cái gia đình này thôi…”

“Thật sự là vì gia đình này? Hay chỉ vì sự ích kỷ của ông ta?” Hai nữ quỷ vốn im lặng bấy lâu nay trở nên phấn khích hơn khi nói ra câu đó, bay đến cạnh tỷ tỷ ánh mắt căm hận nhìn vào cậu bé.

“Tụi con đều không phải những kẻ ngốc! Chúng con không phải là công cụ để bố mẹ có thể tùy tiện chơi đùa! Chẳng phải mọi thứ mẹ làm đều chỉ vì cha hay sao?”

“Mẹ đã sinh ra chúng con, nhưng mẹ lại không hề yêu thương chúng con, chỉ dùng chúng con như những công cụ mà thôi, nhưng như vậy cũng không sao cả, tại sao mẹ lại có thể làm một việc còn hơn cả loài cầm thú như vậy chứ?

Ma nữ đột nhiên quay đầu lại nhìn tôi, vừa khóc vừa cười: “Người như cô chắc chắn không nghĩ rằng trên đời này lại còn có thể tồn tại loại cha mẹ như họ phải không? Cô có biết họ đã làm gì không?”

“Chị em chúng tôi từ khi còn nhỏ đã phải làm đủ mọi công việc, ngày nào cũng phải sống trong nơm nớp lo sợ, không rõ khi nào người đàn ông này uống rượu say khướt quay sang trút giận đánh chúng tôi.”

Cơm ăn không đủ no, áo không đủ ấm để mặc là chuyện thường tình, thậm chí ông ta còn cho rằng vì ba chúng tôi mà ông ta mãi không thể ngóc đầu lên được trong làng.

“Quên đi, ở làng của chúng tôi, cuộc sống của hầu hết những đứa con gái đều bị đối xử như vậy, nhưng ông ta không nên đặt ý tưởng kiếm tiền cho bản thân ông ta lên đầu của chúng tôi như vậy.”

Tôi khẽ cụp mắt xuống, trong lòng đã có những dự đoán sơ bộ về họ.

“Khi tôi mười bốn tuổi, người đàn ông đó đã biến nhà kho của gia đình thành một ngôi nhà bằng bùn và nói với chúng tôi rằng đây sẽ là nơi ở của chúng tôi sau này. Không ngờ sau khi xây dựng xong, nó lại trở thành chốn địa ngục giam cầm chúng tôi.”

“Ông ta đã bán tôi cho đám đàn ông trong làng. Mỗi ngày, một người đàn ông có thể đến làm nhục tôi với giá 200 nhân dân tệ”.

Nói đến đây, từ trong khóe mắt nữ quỷ rơi xuống những giọt nước mắt đỏ tươi như máu, phía sau hai nữ quỷ trẻ tuổi cúi đầu khe khẽ nức nở, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.

“Như vậy còn chưa đủ thỏa mãn tham lam của ông ta, sau khi nếm được trái ngọt khi có được tiền, ông ấy còn đưa cả em gái của tôi vào đó. Cô có biết không? Ông ta còn nhẫn tâm bán đấu giá đêm đầu tiên của em gái của tôi. Khi đó, chúng chỉ vừa tròn mười ba tuổi thôi.”

“Chuyện này kéo dài đến năm tôi 17 tuổi, ông ta định gả chúng tôi đến phương xa và lấy sính lễ đính hôn, nhưng hôm đó, có một người đàn ông đến làng, mặc vest, nhìn có vẻ rất lịch sự, tôi không biết anh ta đã nói gì với bố tôi. Một tuần sau, chính điều đó đã mở ra cơn ác mộng cuối cùng của hai chúng tôi.”

Nữ quỷ dần dần bình tĩnh lại, cô ta nhìn người đàn ông và người phụ nữ đang quỳ rạp xuống khóc lóc trên sàn nhà.

“Mẹ ơi, mẹ có hiểu được cái cảm giác bị một chiếc đinh đóng vào người là như thế nào không?”

“Mẹ có biết được nỗi sợ hãi của tụi con khi bị đóng đinh rồi đặt vào quan tài không?”

“Mẹ có biết được cái cảm giác bị ngạt thở, chết dần chết mòn trong quan tài khi vẫn còn sống nó đau đớn thế nào không?”

“ Mẹ ơi, mẹ cũng là phụ nữ giống tụi con, tụi con không hề biết gì và cũng không có quyền được lựa chọn khi mà sinh ra đã làm con của mẹ, đó không phải là lỗi của chúng con, nhưng tại sao mẹ phải chịu đựng tất cả những điều này chỉ vì giới tính của mình? Nam giới và nữ giới thì có gì khác biệt đến vậy?”

“Tại sao địa vị của chúng ta phải được xác định dựa trên những suy nghĩ vớ vẩn của bọn họ chứ?”

“ Mẹ không yêu thương chúng con sao mẹ lại sinh ra chúng con để chúng con phải xuống trần gian này chịu đựng đau khổ? Nếu mẹ đã sinh ra chúng con thì sao lại có thể hành hạ chúng con như thế?
Mẹ đã định sẵn con đường từ khi sinh ra cho chúng con chính là dẫn đến cái chết có đúng không?

“Mẹ ơi, trong quan tài lạnh quá, chúng con không tài nào thở được. Lúc đó mẹ đang làm gì vậy? Liệu mẹ có nghĩ đến chúng con dù chỉ một giây không?”

“Mẹ ơi, tại sao vậy ạ? Có phải chỉ vì chúng con là con gái không? Giới tính này có gì sai? Nếu giới tính này khiến chúng ta sống hèn hạ và bất công như vậy thì tại sao Chúa lại còn tạo ra chúng ta?”

“Trong mắt của Chúa, chẳng phải nam nữ bình đẳng sao?”

“Mẹ ơi, sao mẹ lại không chịu mở mắt ra nhìn chúng con? Nhìn con gái cùng giới tính với mẹ đi này? Hay mẹ sợ à? Hay mẹ đang vui và cảm thấy may mắn thay, vì cùng là phụ nữ, nhưng mẹ không cần phải chịu đựng những điều đó, cùng gánh chịu nỗi đau khổ như chúng con?

“Trên thế gian này, dù nam hay nữ đi nữa, họ đều không phải cùng là con người hay sao?”
“Rõ ràng họ đều được sinh ra từ phụ nữ, nhưng bất kỳ từ nào để miêu tả về một người phụ nữ chẳng hạn như tiểu thư, nữ tử, mẹ, công chúa…tất cả nghe trong đầu của họ đều hiện lên những lời lẽ đầy sự xúc phạm.”
“Tuy nhiên, khi nói về chính bản thân, họ lại tỏ ra rất kiêu hãnh. Đàn ông, hormone, nam giới, nam tính,.. như thể tất cả đều là những lời khen ngợi, nhưng rốt cuộc là ai quyết định điều đó? Tại sao thế giới lại bất công như thế này?"
“Ai có thể cho chúng con biết rõ được không?”
7.
Tôi trầm ngâm nhìn 3 nữ quỷ, trong mắt của cả hai người Giang Vũ và Lâm Đà đều là sự bất ngờ, thương cảm, đau xót xen lẫn xấu hổ. Tôi không biết đó thật sự chính là con người thật của họ ẩn sau một lớp màn che hay không, hay tất cả những việc mà họ chứng kiến đã vượt quá khả năng của họ với tư cách là một cảnh sát.
“Tất cả phụ nữ đều là một lũ xấu xa, k.hốn.. nạn”
Trong bầu không gian yên tĩnh, chỉ có mỗi cậu bé kia nhảy cẫng lên hét thẳng vào mặt của nữ quỷ.

“Bố tôi nói đàn ông là vô cùng cao quý, phụ nữ chỉ là phận thấp hèn, các cô sống chỉ để kiếm tiền để nuôi sống tôi, nếu vô dụng thì chết quách đi. Nếu các cô còn sống thì chẳng thể giúp ích gì được cho nhà chúng tôi, chi bằng chết đi cho rồi không phải tốt hơn sao?”

Nữ quỷ sắc mặt thay đổi, sự khóc lóc và đau đớn trên gương mặt biến mất, chỉ còn lại sự bình tĩnh, ác độc nhìn chằm chằm vào đứa nhóc kia.

“Suýt chút nữa ta quên mất ngươi sinh ra chính là nguồn gốc bi kịch của chúng ta.”

“Vì vậy, ngươi phải trả giá cho chị em của chúng ta bằng chính mạng sống.”

Nói xong, nữ quỷ không chút do dự lao về phía cậu bé, cậu bé lúc này có chút sợ hãi lùi lại nép phía sau cha mình. Người đàn ông bảo vệ con trai mình phía sau thật chặt, gió thổi lướt qua người, trên người cậu bé có xuất hiện vết máu.

“Cô, cô không định giúp bọn họ sao?”

Lâm Đà lo lắng nhảy cẫng lên, tôi cụp mi xuống, nói dứt khoát.

“Nếu anh có năng lực thì cứ làm đi, tôi không cản đâu.”
“Cô…..”
Lâm Đà còn muốn nói điều gì khác, nhưng Giang Vũ đã nháy mắt với anh ta và quay sang tôi: “Mặc dù những trải nghiệm của các cả ba nữ quỷ đều rất đau đớn, nhưng đó là số phận của họ, những người đó rồi sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Cô có thể nào.....

“Không phải là tôi đi hại người, anh đi mà cùng nữ quỷ nói chuyện luật pháp đi, nói với tôi thì có ích gì?”

Giang Vũ nghẹn ngào không nói được gì, cười khổ rồi im lặng không nói gì nữa.

Tôi đứng ở một bên, nhìn máu thịt trên người người đàn ông dần dần bị rút ra đến tận xương, đứa trẻ nép sau lưng hắn ta thậm chí còn tè ra quần vì sợ hãi, nước mắt và nước mũi đều đầy trên khuôn mặt giận dữ.
Thật xấu xí quá đi.
Móng tay của nữ quỷ càng lúc càng dài ra, cô ta càng lúc càng tấn công hung ác hơn, giống như mèo vờn chuột vậy. Trong khoảnh khắc quan trọng nhất, người mẹ liền lao đến ôm lấy người đàn ông, chặn trước mặt nữ quỷ.
“Mẹ, mẹ biết mẹ có lỗi với các con, đó cũng chính là lý do mọi người đến đây hôm nay. Nếu không có con trai, mẹ không thể ngẩng đầu lên nhìn mặt mọi người trong làng. Bất cứ ai cũng có thể dễ dàng chế nhạo, giẫm đạp lên cả gia đình chúng ta chỉ vì sinh ra con gái. Mẹ cũng vậy, chỉ vì bất đắc dĩ, chỉ vì lợi ích của một cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai của gia đình này……

Sau đó bà ta khẩn khoản cầu xin “ Hãy tha cho chúng ta, dù sao ông ấy cũng là người thân của các con, Tiểu Bảo cũng là em ruột của con.”

Nữ quỷ hừ lạnh một tiếng “ Mẹ, thời cơ đã đến, hãy mau tránh ra nếu không đừng trách con”.

Tôi quay đầu nhìn lại, bầu trời ngoài cửa sổ đã lờ mờ sáng, quả thực đã đến lúc rồi.

Tôi chỉ nghe thấy tiếng la hét, một lỗ máu xuất hiện trên cổ họng của người cha, ông ngã xuống với tiếng “hô hô” kinh hoàng phát ra từ miệng. Cậu bé trợn to mắt và ngất xỉu ngã xuống đất.

Móng vuốt sắc nhọn của ma nữ dừng lại trước cổ mẹ cô ta, không ngừng run rẩy, hồi lâu không thể xuống tay được. Đó là tình yêu tự nhiên của những đứa con dành cho mẹ, không thể xóa nhòa và cũng không thể thay đổi được.

“Mau đi thôi.” Tôi nói đúng lúc: “Đủ rồi, những chuyện còn lại, tôi sẽ thay các cô giải quyết.”
Nữ quỷ nhìn tôi thật chăm chú, thu móng vuốt sắc nhọn lại, nhỏ giọng nói

“Sau bình minh, chúng ta sẽ bị tan biến dần thành tro bụi. Dù cô là ai, vì đêm nay cô đã không ra tay giúp họ, vậy xin cô hãy giúp đỡ chúng tôi, hãy an táng cho chúng tôi một cách an toàn, chúng tôi sẽ luôn mãi ghi nhớ ân huệ này của cô.”

“Được thôi.”

Các nữ quỷ bất đắc dĩ rút tay lại, nhìn lại chỗ này lần cuối rồi quay người bay ra ngoài cửa sổ, mặt trời vừa ló dạng, bóng dáng của họ mờ nhạt dần rồi biến mất vào lúc tia sáng đầu tiên của mặt trời xuất hiện.

Người mẹ nhìn lại các nữ quỷ, cúi đầu xuống rồi bật khóc.

Tôi phớt lờ bà ta, bước tới đá vào tên đạo sĩ đang nằm giả chết ở đó: “Dậy đi, trời sáng rồi đó.”
Đạo sĩ bối rối mở mắt ra, trong mắt hiện lên sự hoảng sợ và có chút ma mãnh. Tôi cười khẩy:

“Đừng giả vờ nữa, ông nên cảm thấy vui khi vừa rồi còn giữ lại được cái mạng già của ông đấy.”

Đạo sĩ biết tôi đã nhìn thấu thủ đoạn của hắn, xấu hổ đứng dậy “ Vị cô nương này…. đừng lại gần đây, tôi và cô không biết rõ về nhau, làm sao biết được cô có âm mưu gì không…”

Tôi liếc nhìn Giang Vũ và Lâm Đà rồi cất giọng nói “ Ông hãy đi theo tôi, có một câu hỏi, tôi muốn hỏi ông đấy.”

Lão đạo sĩ vội vàng đồng ý, mặc dù khi đó nữ quỷ ra tay rất nặng, nhưng trong lòng bàn tay và trên ngực của ông ta có thủ sẵn bùa chú hộ thân, thật chất ông ta đã tỉnh dậy từ lúc các nữ quỷ khóc lóc kể về nỗi oan ức của họ, nhưng hắn ta biết bản thân không phải là đối thủ của nữ quỷ nên không dám đứng dậy.

Tôi nói với Giang Vũ nơi giấu xác con gái của Lý Thất, bảo anh ta đến kiểm tra xem có phát hiện thêm gì có ích không.

“Hãy gọi cho tôi khi anh xong việc, tôi cần đến nhà anh xem thử một chút.”

Giang Vũ gật đầu mỉm cười “ Đừng lo lắng, chuyện của bọn họ, cảnh sát chúng tôi sẽ giải quyết.”

Anh ta vẫn còn đang nói về cảnh tượng vẫn còn quá kinh khủng lúc nãy, Lâm Đà bỗng nhiên chết lặng, đột nhiên nhảy lên cao ba mét rồi hét “Chết tiệt, tôi quên mất buổi livestream vẫn còn đang phát, tôi vẫn chưa tắt nữa.”

Tuyệt vời luôn.

Tôi thầm giơ ngón tay cái tán dương anh ta.

Nếu phát sóng không bị tắt, vậy thì anh ta chuẩn bị đợi cơ quan bí mật quốc gia đến bàn bạc chuyện hết sức kỳ lạ khi nãy đi là vừa.

8.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, bầu trời trong xanh không chút gợn sóng, mọi người đều đang hối hả bận rộn làm việc riêng của mình, không ai có thể nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra ở đây đêm qua.

“Ồ, cô nương, chúng ta đang đi đâu vậy?” Tên đạo sĩ hỏi.

“Đi đến nhà ông”.

Đạo sĩ tự xưng là Huyền Âm Tử, ông ta tuy không nói nhưng tôi cũng có thể đoán được chút ít.

“Nói cho tôi biết, người đứng phía sau ông đang ở đâu?”

“Vị đạo sĩ này, cô đang nói gì, tôi không hiểu lắm.” Huyền Âm Tử giả vờ bối rối.

“Nếu ông chịu hợp tác, ta sẽ nói chuyện đàng hoàng với ông. Nếu ông không phối hợp, không muốn trả lời, cũng không sao cả, dù sao người phải gánh chịu hậu quả cũng là bản thân ông mà thôi.
Sau này, ta cũng không muốn nói chuyện hay giúp đỡ loại người như ông.” Tôi cười khẩy nói.

Huyền Âm Tử còn muốn mở miệng cãi lại, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của tôi, ông ta có chút sợ hãi, nhưng vẫn lựa chọn im lặng không nói nửa lời.

Tôi cười lạnh lùng nhìn hắn, đồng thời niệm chú phá nát tấm khiên từ bùa chú ở trên ngực hắn. Đối với một tiểu tử cấp thấp như ông ta đối với Lôi Âm mà nói, thứ Lôi Âm đưa cho hắn tuyệt đối cũng không phải là vũ khí cứu mạng đặc biệt tốt, tất nhiên là ma quỷ bình thường không thể làm gì ông ta, nhưng trong đó không bao gồm tôi.
Huyền Âm Tử hét lên một tiếng rồi ngã xuống đất, hắn nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi.

“Tôi nói, tôi nói..” Ông ta nuốt nước bọt “ Sư phụ của tôi hiện tại đang ở Giang gia, ngươi muốn gặp thì cứ trực tiếp đến đó đi.”

“Giang gia?”

Người duy nhất đủ nổi tiếng ở Bắc Thành chính là gia tộc Giang. Người đứng đầu hiện tại của họ là Giang Vong Tổ.

“Địa chỉ ở đâu?”

Huyền Âm Tử run rẩy viết địa chỉ đưa cho tôi. Tận dụng khoảnh khắc này, tôi niệm chú thành một lá bùa hộ mệnh và ấn nó vào tim ông ta ngay khi ông ấy quay lại. Ngọn lửa ngay lập tức bốc cháy từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu ông ta rồi biến mất. Ông ta bất ngờ nhảy loạn xạ và la hét.

“Đừng la hét nữa, sau này ông hãy tìm một công việc đàng hoàng mà làm, đừng làm công việc này nữa, ông cũng không có khả năng làm tiếp được đâu.” Tôi nói với ông ta.

“Sao cơ?” Huyền Âm Tử sửng sốt một chút, sau khi hắn trấn tĩnh lại, trong ánh mắt hắn toàn là hận ý quay đầu nhìn tôi “ Ngươi như thế mà lại đương nhiên dám phá bỏ tu vi của ta?”

“Cái mà ông theo tu luyện là tà đạo, nếu như ông không phải do người khác dụ dỗ mà rơi vào con đường sai trái này, tôi sẽ không thả ông đi. Sư phụ của ông chỉ cho phép ông theo tu Đạo, nhưng lại không nói cho ông biết, bước cuối cùng của con đường này chính là hy sinh tu vi của ông cho hắn ta đấy.”

Huyền Âm Tử sửng sốt, do dự hỏi “ Những gì cô nói, là thật sao?”

“Ta không cần thiết phải lừa ông làm gì.” Tôi bình tĩnh nói: “Hơn nữa, phương pháp tu luyện của môn phái này sẽ làm tổn hại đến âm đức và tuổi thọ, thậm chí có thể gây tổn hại đến thế hệ tương lai sau này của ông nữa.”

Huyền Âm Tử toát hết mồ hôi lạnh, ánh mắt nhạt dần, cúi đầu nói “Thật rất cảm ơn sư phụ đã chỉ dẫn.”

“Điều độc ác nhất của việc tu luyện tà phái này chính là ngoài việc trấn áp phụ nữ, chúng còn dùng đệ tử của mình làm chất liệu, đầu tiên là cho bọn họ hy vọng, để họ tu đạo và làm điều ác, sau đó để họ thu thập linh hồn của những ác nữ và luyện chế họ. Vì vậy nữ nhân bị đàn áp sẽ được “tà phái” bọn họ thả ra vào một thời điểm nhất định, còn những ma nữ nuôi lòng oán hận báo thù cũng sẽ bị những cao thủ “tà phái” xuất hiện bắt giữ. Có thể nói, con gái không nên được sinh ra, bởi vì cả cuộc đời của họ đều là bất hạnh, dù cho đến khi họ chết đi, họ vẫn luôn bị những kẻ tu luyện tà phái này âm mưu tính kế hãm hại mà thôi.”

“Mà người sáng lập ra giáo phái tàn ác này chính là Lôi Âm”

“Ta đã truy đuổi hắn mấy trăm năm mà vẫn không bắt được hắn, ngoại trừ nhờ vào sự xảo trá của hắn, xem ra đệ tử và cháu trai của hắn trên thế gian này đều đang giúp đỡ hắn ta”.

Tôi lấy địa chỉ trên tờ giấy, bắt taxi rồi đi thẳng tới đó. Nếu tôi đoán không lầm thì Giang gia này chính là gia đình của Giang Vũ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom