• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Phò Và 1001 Cách Tiêu Diệt (2 Viewers)

  • Chương 12

Em lại bắt đầu tìm Facebook của chồng con phò đó, và rất nhanh chóng tìm ra được bởi vì Facebook của chồng cô ta năng rất nhiều ảnh của hai vợ chồng, và cả đứa con trai 5 tuổi nữa.



Có chồng rồi, có con rồi. Chồng cô ta nhìn cũng sáng sủa đẹp trai lắm chứ đâu phải đến nỗi nào. Vậy Lý do cô ta nhớ nhung chồng em là gì?



Theo như tất cả những dòng status mà Chồng cô ta đăng thì em có thể kết luận được một điều.



Chính là cô ta cũng đi làm công trình giống như chồng em, là người nấu ăn cho công ty của chồng em nên mới có chuyện đi đây đi đó như vậy.



Hóa ra Mỗi khi nào chồng đi ra ngoài đều có cô ta đi cùng, vậy mà suốt mấy tháng nay em lại không hề hay biết, không hề đề phòng.



Em quay sang thì lão đã ngủ từ lúc nào, em lấy điện thoại ở tay của lão, nhưng lão cài mật khẩu và em không có cách nào để mở ra được.

Cảm thấy cay cú lắm, thực sự chỉ muốn gϊếŧ chết lão cái lúc này, nhưng lại không đủ can đảm, bởi vì nếu như em bị đi tù thì con em sẽ phải sinh ra trong trại giam hay sao? Em không muốn con em phải chịu khổ.



Lão ở nhà được hai ngày thì nói với em là ở công trình Người ta đang dục , không thể ở nhà thêm được nữa. Lão làm lái xe máy xúc mà.



Em cũng đồng ý để cho lão đi mà không nói bất cứ một lời nào, Mặc dù trong lòng em lúc này thực sự giống như có một đống lửa rất lớn đang cháy hừng hực, nhưng em để cho lão lên đó trước, sau khi thu xếp xong công việc em sẽ lên theo sau. Em rất muốn biết mặt mũi con chó đấy như thế nào, có giống như trong ảnh hay không.



Lão lên được 3 ngày thì em lên với lý do là nhớ lão không thể nào chịu được, lý do củ chuối nhất trong các loại lý do nhưng em vẫn phải dùng.

Các chị biết khi nhìn thấy em thì mặt mũi lão tái mét như thế nào không? Giống như có ai đó vừa lấy mất thùng gạo của nhà lão trong khi nhà lão hết sạch tiền vậy.



Em bỏ qua tất cả các thái độ ấy, em tươi cười niềm nở Chào tất cả những người xung quanh, lão kéo tay em ra một góc rồi hỏi.



- em không ở nhà mà lên đây làm gì? Ở công trình nguy hiểm lắm, em không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho con chứ.



- nhưng em ở nhà Rất Nhớ Anh, và lo cho anh nữa.



- anh chỉ có gì đâu mà em phải lo?



- lo anh sẽ bị người ta dụ dỗ đến đi quên mất đường về.



Lão nghe Em nói xong thì có vẻ giật mình.



- Em đừng có mà nói linh tinh kiểu đấy, vợ chồng với nhau thì phải tin tưởng nhau chứ.



Đm Nói thì hay lắm, nhắn tin thế đ** nào được. Nếu như để cho em tin thì em đâu có phải vất vả lên tận đây theo lão làm gì.

Nhưng thôi nói gì thì nói em vẫn tỏ ra vui vẻ, em muốn chờ cơ hội để bắt được chúng nó rồi táng cho hai đứa chúng nó một trận Lên Bờ Xuống Ruộng thì thôi.



- Vậy thì em ở lại đây mấy ngày, dù sao em ở nhà một mình cũng không có việc gì làm chán lắm.



- Thôi em đi về luôn đi, Anh đi làm suốt ngày đâu có thời gian mà chơi với em.



Không có thời gian chơi với vợ nhưng chắc chắn thừa thời gian để hú hí với bồ, nghĩ đuổi bà mày là bà mày về luôn hả, lại Ngây thơ quá rồi đấy. Em mới bảo lão.



- em đã nói là em sẽ ở lại đây mấy ngày rồi, anh đừng có nói nhiều.



Không đuổi được Em về chắc lão ấm ức lắm, lão mới vùng vằng nói với em.



- Em muốn làm gì thì làm, anh không nói nữa. Có chuyện gì xảy ra thì em đừng có trách anh không nói trước.



Chuyện thì chắc chắn là sẽ có chuyện xảy ra rồi, nhưng mày làm gì có cửa mà nói trước.

Lão chỉ cho em chỗ mà lão hay ngủ, em đang đồ đạc sắp xếp đến chỗ đó rồi đi dạo một vòng quanh công trường.



Đi ngang đi dọc một hồi thì em bắt đầu phát hiện ra có ánh mắt luôn dõi theo mình, bằng giác quan thứ 6 của một người phụ nữ. Em phát hiện ra ngay đó chính là con giáp thứ 13 đang quyến rũ chồng em..



Em trả vờ nhìn đi chỗ khác, nhưng thực chất là đang quan sát mọi hành động của nó.



Nó là đầu bếp nấu ăn cho công trường mà ăn mặc giống như đang đi dự tiệc vậy.



Ở đây toàn là đàn ông mà nó mặc váy, mặc quần đùi sát háng.



Em mới đến đây từ buổi chiều mà đến buổi tối đã thấy nó thấy hai bộ đồ.



Vậy là một ngày khả năng nó phải thay đến cả gần chục bộ chứ chẳng đùa. Để làm gì thế? Chắc chắn là để quyến rũ chồng người khác rồi. Đúng là con đàn bà đê tiện mà...

Cố gắng dồn nén tất cả bực tức trong người xuống, để ngăn cản mình không lập tức đến phang cho nó một trận.



Cũng may là em đã chuẩn bị mọi thứ, Mặc dù bầu bí nhưng em cao gần một mét bảy nên cũng khá gọn gàng .



Khi đi lên đây em có mua thêm mấy bộ quần áo nữa, vừa đỡ mất mặt mình lại cũng mát mặt chồng.



Con kia nó vẫn không ngừng quan sát em , em cũng kệ mặc nó.



Nếu nó muốn nhìn thì em sẽ cho nó nhìn, nhìn đến tức chết thì thôi...



Thấy em lên nên mấy anh em trong công trường cũng sắp xếp cho hai vợ chồng một phòng riêng, công nhận là những ông này cũng khá tâm lý.



Buổi tối Lão lấy lý do tăng ca để không ở lại ngủ, em cũng thấy nghi nghi rồi nên bí mật hỏi một người cũng làm trong công trường. Bác ấy thì trông khá già và thành thật nên em mới tìm cách hỏi.

- Bác ơi buổi tối ở đây người ta có làm thêm không ạ?



- mọi ngày thì có những hôm nay thì không cháu à, bởi vì công trường cũng chưa trong tình trạng gấp gáp lắm.



- vậy à bác . Cháu cứ nghĩ là ở đây buổi tối phải làm thêm , như vậy thì sẽ vất vả lắm.



- ừ , thôi bầu bì thì vào nhà ngủ đi cháu, ra ngoài đây nhiều gió lắm.



Em đợi ông bác ấy đi khỏi thì em bắt đầu đi tìm cách đi tới gần chỗ mà con hồ ly kia ngủ, để xem nó có ở trong phòng không hay đã cùng lão chồng em đi hẹn hò rồi.



Trong phòng nó không có một bóng người, em vì tức quá mà bụng đau thắt lại nhưng vẫn phải cố gắng bước đi.



Tận tận trong thâm tâm là nỗi thất vọng tràn trề, người đàn ông mà em gọi là chồng đã thực sự phản bội em rồi...



Đau lắm nhưng em không khóc, em không thể khóc vì một con phò được, nhất định em sẽ cướp lại thứ mà em đang có. Tuyệt đối không thể cho nó thỏa mãn.

Em đi loanh quanh khắp công trường, nhưng không tìm được bọn chúng, đến khi em bỏ cuộc rồi thì em thấy có ánh đèn pin từ bên cạnh chiếc máy xúc đất, em tò mò lên đi lại gần.



Cảnh tượng em đang thấy trước mặt chính là cảnh tượng chồng em và con hồ ly đó đang ôm chặt lấy nhau, môi chúng nó dán chặt vào môi nhau.



Em sốc , thực sự sốc trước cảnh tượng ghê tởm ấy.



Nhưng em không gào thét , Mà em lấy điện thoại ra lặng lẽ quay những đoạn phim ấy lại. Em rất muốn biết khi chồng nó nhìn thấy cảnh tượng này thì chuyện gì sẽ xảy ra.



Nó đã làm tổn thương em một thì em sẽ làm cho nó tổn thương gấp nghìn lần.



Còn thằng chồng phản bội của em nữa, em cũng sẽ không bỏ qua.



Dưới ánh đèn pin của chiếc máy xúc, hình ảnh của chúng nó vô cùng rõ nét, vô cùng ảo diệu. Chắc chắn sẽ tạo nên một cơn bão cũng lớn không kém...

Em cố gắng giữ bình tĩnh để đi về tới phòng, và cố gắng tìm ra một cách nào đấy Để chừng trị lão chồng em.



Tầm 11 đêm thì lão mò về, em biết lão về nhưng trả vờ đã ngủ say em không lên tiếng.



Lão Vòng tay ôm lấy em, tự nhiên em cảm thấy ghê tởm, nhưng em cũng không phản ứng gì hết.



Hôm sau khi mọi người đã đi làm hết, em đi men theo công trình đi vào khu dân cư mà người ta đang ở.



Bởi vì đây là khu tái định cư dành cho những người khác chuyển đến ở nên cũng khá gần với khu dân cư mà người ta đã ở từ lâu.



Em đi ra đến suối thì gặp một người phụ nữ đang giặt đồ ở đó, em liền tiếp cận để hỏi chuyện.



- chị ơi, Chị ở đây đã lâu chưa ạ?



Người phụ nữ đó cũng khá niềm nở, vui vẻ nói chuyện với em.



- chị là người bản địa ở đây mà, em ở nơi khác đến à.

- Vâng chị.



Sau một hồi vòng vo em mới hỏi người phụ nữ này.



- Chị ơi ở đây có nhóm xã hội đen nào không?



Chị ấy nghe em hỏi như thế thì hốt hoảng.



- em hỏi thăm bọn đấy làm gì, đừng có dây vào mà nguy hiểm.



Em hỏi mãi nhưng chị ấy không chịu nói, Em đành nói hết tất cả mọi chuyện cho chị ấy nghe.



Cùng thân phận phụ nữ mà, nên chị ấy nghe em nói xong thì cảm thấy vô cùng tức giận.



- Trời ơi có chuyện như vậy sao? Thật không thể nào tha thứ được.



- em khổ tâm lắm chị ạ, nên em cần thuê một người.



- không cần phải thuê ở đâu xa xôi cả. Chị có thằng em vừa đẹp trai vừa to cao lại biết võ. Nó mới đi bộ đội về, Nếu mà em cần thì chị sẽ bảo nó giúp.



- Nhưng em sợ anh ấy không đồng ý.



- Bây giờ em theo chị về nhà chị đi, nó đang ở nhà đấy.



Em đi bộ theo người phụ nữ đấy tầm 15 phút thì về tới nhà của chị ấy. Căn Nhà Gỗ Tuy không quá lớn nhưng khá Khang Trang và sạch sẽ, em vừa bước chân vào nhà thì gặp một người đàn ông, trông người này đúng như miêu tả của chị ấy là vừa to cao vừa đẹp trai thật.

Người đàn ông ấy nhìn thấy em thì khá ngạc nhiên .



- Chị là ai vậy?



- tôi...



Em nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, phải nói như thế nào để người đàn ông này đồng ý giúp đỡ mình.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom