• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Phế Vật Tu Luyện (3 Viewers)

  • Chương 141-145

Chương 141 - Thiên Đao nhất thức. (2)

- Vì đối phó ta, không nghĩ tới các ngươi rõ ràng xuất động một vị Kim bài sát thủ cùng hai vị Ngân bài sát thủ, ta mới Vũ Vương cảnh giới mà thôi, Thiên Tinh lâu các ngươi thật sự là quá để mắt ta rồi.

Dương Lỗi vừa mới nói xong, trong góc liền đi ra một nam tử che mặt, trong tay dẫn theo môt cây đoản kiếm, thân kiếm đen nhánh, tựa hồ có thể hít vào tất cả hào quang, lộ ra thập phần quỷ dị, hắn cũng là một trong Thiên Tinh lâu Kim bài sát thủ, bài danh thứ mười, gọi là Kiếm Thập.

- Khó trách Thập Tam sẽ chết trong tay ngươi, thì ra ngươi vậy mà có thể nhìn xuyên chúng ta tiềm hành.

Kiếm Thập nói.

- Thì tính sao, hôm nay các ngươi đồng dạng sẽ chết ở chỗ này.

Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, Phong Ẩn Đao nơi tay.

- Gọi hai cái khác cũng xuất hiện đi, không cần lại trốn, vô dụng mà thôi.

- Lên, giết hắn đi, không cần lo lão gia hỏa kia.

Kiếm Thập nói xong cả người liền hóa thành một đạo bóng đen, hướng phía Dương Lỗi công đi qua, bất quá mặc dù nhanh, nhưng hôm nay Dương Lỗi đã đi vào Vũ Hoàng cảnh giới, mặc dù mới là Vũ Hoàng nhất giai, nhưng cùng thời điểm ở Vũ Vương cảnh giới, đó là cách biệt một trời, nếu như ở thời điểm Vũ Vương cảnh giới, Dương Lỗi có lẽ còn sợ hãi, nhưng hôm nay đạt đến Vũ Hoàng cảnh giới, hoàn toàn không quan tâm tốc độ như vậy.

- Phong Ẩn Đao, Phong Đao Thất Sát, Ngũ Sát hợp nhất.

Dương Lỗi vừa ra tay là toàn lực không có chút nào giữ lại, Trường Đao trong tay bổ một phát, lập tức xuất hiện một đạo gió lốc, hướng phía Kiếm Thập cuốn qua, xoáy gió càng lúc càng lớn, uy lực khủng bố, phiến đá trên mặt đất từng khối bị nhấc lên.

Dương Lỗi cũng không có cứ như vậy dừng lại, lúc phiến đá bị nhấc lên, đồng thời cũng hướng phía trước bổ ra một chưởng, khí kình cương mãnh, đánh trúng những phiến đá bay lên kia, phiến đá lập tức hóa thành từng đạo ám khí, hướng phía Kiếm Thập bay đi, như là viên đạn nhanh chóng.

Kiếm Thập thấy thế biến sắc, một kích này uy lực tuyệt đối không phải Vũ Vương cảnh giới, thậm chí là Vũ Hoàng cảnh giới có thể phát ra, coi như là mình cũng chưa hẳn có thể làm ra chiêu thức ấy đến.

Một chiêu này diện tích che phủ to lớn, để cho Kiếm Thập tránh cũng không thể tránh, Kiếm Thập tu luyện chính là kiếm pháp giết người, mà không phải lực đạo cương mãnh, đối mặt thủ đoạn Dương Lỗi bạo lực như thế, căn bản không có bất luận chiêu số gì có thể phá giải, chỉ có dùng lực phá lực, nhưng Kiếm Thập chính mình lại không có lực đạo cường hãn cương mãnh, không dám đón đỡ, vội rút thân lui về phía sau.

Mà lúc này Dương Lỗi còn chưa có xong, ở trong nháy mắt ngắn ngủn, Trường Đao trong tay biến mất, mà chuyển biến thành là Trường Cung Truy Hồn.

"Vèo" một tiếng, Dương Lỗi bắn ra một mũi tên, trực chỉ mi tâm Kiếm Thập.

Ba chiêu này của Dương Lỗi, công tác liên tục, không có chút dừng lại nào, dĩ nhiên đạt đến Tông Sư cấp.

Nếu có Võ Thánh cấp cường giả chứng kiến tất nhiên sẽ kinh hãi, thế công như vậy, cho dù là Vũ Đế Đại viên mãn cũng chưa chắc có thể làm được, mà Dương Lỗi thật không ngờ nối liền, tự nhiên như thế.

Bành bành bành.

Kiếm Thập toàn lực bổ ra một chưởng, đánh nát gió lốc này, cũng đánh nát hòn đá sau đó mà đến, lập tức thân thể lóe lên, tránh qua, tránh né một kích trí mạng, nhưng thực sự không thể hoàn toàn né tránh Dương Lỗi bắn tới một mũi tên, vẫn bị bắn mất một lỗ tai.

Dương Lỗi thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc.

Bất quá lúc này Dương Lỗi không kịp truy sát Kiếm Thập, sau lưng hai vị Ngân bài sát thủ đã công kích tới, một trái một phải, song song hướng phía đầu Dương Lỗi đâm tới.

Lúc này Triệu Viễn cũng không có nhàn rỗi, đánh ra một đạo linh phù, Điện Xà phù, vây Nguỵ cứu Triệu, công kích một người trong đó.

Người nọ tự nhiên không muốn chết, Điện Xà phù này uy lực vô cùng, thuộc về Địa giai nhị phẩm phù triện, coi như là Vũ Đế cũng không dám tới ngạnh kháng, huống chi là hắn một cái Vũ Hoàng bát giai nho nhỏ.

Cho dù hắn toàn lực trốn tránh, nhưng cũng bị đánh trúng vào cánh tay phải, điện quang vờn quanh, một cánh tay xem như bị phế sạch rồi.

Thiếu đi một người công kích, Dương Lỗi cũng dễ dàng không ít, một Vũ Hoàng lục giai mà thôi, tuy cùng Kiếm Thập đã qua mấy chiêu, tiêu hao rất lớn, nhưng Dương Lỗi lại không có ngạnh kháng, lập tức bứt trở ra, hơn nữa trong nháy mắt bứt ra lui về phía sau đó, đã ăn vào một quả Hồi Nguyên Đan, Hồi Nguyên Đan hồi khí tốc độ cực nhanh, mấy hơi thở tầm đó, Dương Lỗi tiêu hao chân khí, thoáng cái khôi phục hơn phân nửa.

Bất quá lúc này Kiếm Thập cũng đã trì hoãn xong, lúc này Kiếm Thập dị thường phẫn nộ, từ khi mình xuất đạo đến nay chưa từng bị qua đả kích như vậy, chưa từng bị qua sỉ nhục như vậy. Một tay sờ soạng lỗ tai của mình, nộ khí đã đạt đến cực điểm, đoản kiếm trong tay nổi lên hắc mang rạng rỡ, tựa hồ tuyên diệu lấy chủ nhân tức giận trong lòng.

Sát khí sôi trào.

Lúc này tu vi Kiếm Thập bạo tăng.

Dương Lỗi lắp bắp kinh hãi, thằng này rõ ràng qua không nổi mình mang đến cho hắn đả kích, nhập ma rồi.

Cái này vừa vào ma, tu vi sẽ lập tức tăng lên mấy cấp bậc, lúc này tu vi Kiếm Thập trọn vẹn là gấp 10 lần trước kia, trước kia một cái Kiếm Thập đã để cho đầu mình đau không thôi rồi, hiện tại Kiếm Thập này tu vi bạo tăng, hơn nữa Sinh Tử không sợ, hoàn toàn là dốc sức liều mạng, đã không có lý trí của mình, tu vi gần như có thể so sánh Vũ Đế hậu kỳ.

Chẳng lẽ thật sự muốn sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm?

Ở mấy hơi thở thời gian ngắn ngủn này, Kiếm Thập đã sắp vọt tới trước mặt Dương Lỗi.

- Phong Đao Thất Sát, Ngũ Sát hợp nhất.

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, đem chân khí toàn thân quán chú ở bên trong Phong Ẩn Đao, một chiêu mạnh nhất lần nữa sử xuất, lúc này đây vô cùng đơn giản, không hề xinh đẹp, thẳng tắp đánh xuống.

Phong Đao Thất Sát biến hóa vô cùng, hoặc đơn giản, hoặc phức tạp, quan trọng là ... Đem pháp môn vận khí nắm giữ, sau khi nắm giữ, mới có thể hóa mục nát thành thần kỳ, từng chiêu từng thức ẩn chứa Thiên Địa chí lý.

Mà lúc này Dương Lỗi hoàn toàn quên tất cả chiêu số, trong đầu chỉ còn lại có đao trong tay.

Một đao kia bổ ra, hóa thành một đạo bạch quang, lập tức biến mất.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế tam giai Kiếm Thập, điểm kinh nghiệm EXP +30000000, điểm tích lũy giá trị +300000, khí công giá trị +300000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Ám Ma kiếm.

- Đinh, chúc mừng người chơi lĩnh ngộ Thiên Đao nhất thức.

Dương Lỗi phục hồi tinh thần lại, không nghĩ tới mình rõ ràng đốn ngộ rồi, trong chiến đấu đốn ngộ rồi, lĩnh ngộ một thức võ kỹ này uy lực vô cùng.

- Coi chừng.

Ngay thời điểm Dương Lỗi nghĩ đến mình ngộ ra Thiên Đao nhất thức, trường kiếm của tên Ngân bài sát thủ kia đã đâm đi qua.

Lúc này Triệu Viễn nhắc nhở đã quá muộn, Triệu Viễn vong hồn bốc lên, nếu như Dương Lỗi cứ như vậy chết đi mà nói, như vậy sự tình sẽ không may.

Dương Lỗi lập tức lóe lên, nhưng không thể tránh một kiếm này, trường kiếm đâm thẳng hướng về phía thân thể Dương Lỗi.
Chương 142 - Ám Ma chi kiếm. (1)

Bất quá sau khi trường kiếm đâm vào ba phần lại thế nào cũng vào không được rồi.

Thiết Bố Sam tầng thứ sáu.

Thiết Bố Sam tầng thứ sáu, đao thương bất nhập, Vũ Hoàng không thể phá, tuy nói như vậy có chút quá, nhưng Vũ Hoàng cảnh giới muốn giết chết Dương Lỗi đích thật là rất không có khả năng, Dương Lỗi tu luyện Thiết Bố Sam tầng thứ hai, thân thể đã cường hãn tới cực điểm.

Sát thủ kia thấy trường kiếm của mình rõ ràng không có đâm vào thân thể Dương Lỗi, không khỏi sững sờ, mà lúc này Dương Lỗi đã duỗi tay ra, năm ngón tay hóa thành ưng trảo.

Ưng Trảo Công, Diều Hâu chụp mồi.

Năm ngón tay giống như sắt thép chộp vào trên đầu của hắn, đầu lâu của Ngân bài sát thủ này đúng là bị Dương Lỗi sinh sinh bóp vỡ, huyết tương óc hồng bạch văng khắp nơi mà ra.

Chứng kiến tình huống này Triệu Viễn khiếp sợ không thôi, mà Ngân bài sát thủ còn lại kia thấy thế, biết rõ mình tuyệt không có khả năng giết chết Dương Lỗi rồi, vội rút thân lui về phía sau.

- Tặc tử, chạy đi đâu.

Lúc này phụ thân Triệu Viễn Triệu Vũ chạy tới, thấy Ngân bài sát thủ kia ý muốn đào tẩu, nơi nào sẽ cho hắn cơ hội, nếu như một Vũ Hoàng cảnh giới cũng có thể ở trong tay hắn chạy trốn, như vậy hắn cái Võ Thánh này cũng là làm không công. Nói xong lập tức lăng không duỗi ra một trảo, phát ra một đạo hấp kình, đúng là đem Ngân bài sát thủ kia hấp đi qua, để cho hắn không hề giãy dụa. Sau khi hấp tới trong tay, giống như dẫn theo một con gà, nâng lên trước mặt Dương Lỗi.

- Hiền chất, ngươi không sao chớ?

Triệu Vũ thấy vết máu ngực Dương Lỗi, không khỏi quan tâm nói.

Dương Lỗi sớm đã ăn vào Hồi Nguyên Đan, chân khí trong cơ thể khôi phục hơn phân nửa, bất quá tổn thương trên nhục thể, cũng không có dễ dàng khôi phục như vậy, cần nghỉ ngơi và hồi phục một ngày mới được.

- Không có việc gì, ngoại thương mà thôi.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Triệu Vũ cùng Triệu Viễn đồng thời nhẹ nhàng thở ra, nếu như Dương Lỗi ở trong địa bàn Trường Phong thương hội bọn hắn bị đánh chết mà nói, như vậy Trường Phong thương hội mặt mũi ở đâu, hơn nữa Dương Lỗi này sinh tử quan hệ đến Triệu Vũ có thể kế nhiệm chức hội trưởng hay không, đó là tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì đấy.

Triệu Vũ lại hỏi:

- Hiền chất, ngươi xem thằng này xử trí như thế nào?

Dương Lỗi biết rõ bọn hắn hỏi cũng hỏi không ra cái gì, đang muốn động thủ, chỉ thấy sát thủ kia đã uống thuốc độc tự vận.

Như vậy cũng giảm bớt đi một phen tay chân.

Sau đó Dương Lỗi cười khổ một tiếng nói:

- Triệu lão ca, lần này chỉ sợ không thể bố trí trận pháp cho ngươi rồi.

- Nói gì vậy, thương thế của lão đệ ngươi trọng yếu, một cái trận pháp mà thôi, bố trí hay không bố trí đều không có quan hệ gì, mấu chốt là thương thế của lão đệ ngươi như thế nào.

Triệu Viễn quan tâm là tự đáy lòng.

- Không có việc gì, lão ca ngươi không cần lo lắng.

Dương Lỗi lắc đầu.

- Triệu thúc, lão ca, như vậy hiện tại ta trở về chữa thương a.

Lúc này Triệu Vũ nói:

- Hiền chất, ta xem vẫn là trở lại chỗ ta chữa thương a, có ta an toàn hơn một ít, Trường Phong thương hội uy hiếp vẫn là có một chút, bọn hắn không dám ở bên trong thương hội ta động thủ.

Dương Lỗi lắc đầu, không có đáp ứng.

Thấy hắn như thế, Triệu Vũ cũng không thể cường cầu, mà chỉ nói:

- Hiền chất đã không muốn ở chỗ này của ta dưỡng thương, như vậy ta hộ tống ngươi trở về, cái này cũng an toàn một ít.

Lần này Dương Lỗi ngược lại là không có cự tuyệt, dù sao Dương Binh hoặc là bọn người Dương Thiên Lôi còn có thể ở một nơi bí mật gần đó, mặt khác còn có một Vương gia Vương Khôi, đương nhiên về phần hoàng thất Tam hoàng tử Càn Vũ Dũng kia Dương Lỗi ngược lại là không lo lắng, hoàng thất hôm nay ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, tuy đã có một người đạt được tư cách Huyền Cơ Môn Chân truyền đệ tử, nhưng hoàng thất vì tranh đoạt Thăng Tiên Lệnh mà làm cho nguyên khí đại thương, như thế nào sẽ trở ra khơi mào thị phi? Cho nên một phương hoàng thất này, Dương Lỗi là không lo lắng.

Ở Triệu Vũ hộ tống xuống, Dương Lỗi một đường an toàn về tới trong trạch viện của mình.

Vừa vào cửa, tam nữ Hạ Trúc đang nói chuyện phiếm, nhìn thấy Dương Lỗi cả người là huyết, không khỏi hô:

- Thiếu Gia, ngươi làm sao vậy, ngươi bị thương?

- Thiếu Gia, ngươi không sao chứ?

Nguyên một đám hết sức quan tâm.

Trên mặt Dương Lỗi lộ ra vẻ tươi cười:

- Không có việc gì, vết thương nhỏ mà thôi.

- Thiếu Gia, ta vịn ngươi vào nhà.

Xuân Lan nói.

Dương Lỗi phất phất tay.

- Ta còn không có nghiêm trọng như vậy, đều là bị thương ngoài da mà thôi, nghỉ ngơi một ngày thì tốt rồi, ngươi đi chuẩn bị nước ấm cho ta, ta muốn tắm rửa thay quần áo.

Y phục trên người đã rách mướp, hơn nữa còn dính huyết tương, thập phần không thoải mái.

Trong nội tâm Dương Lỗi ám thở dài, nếu như mình mặc Thiên Tàm Ti áo lót kia mà nói, chỉ sợ sẽ không bị thương, Thiên Tàm Ti áo lót có thể ngăn trở một kiếm này.

Thời điểm tắm rửa, lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là vết thương trên người mình cũng đã khép lại kết vảy rồi, tốc độ khôi phục cực nhanh để cho Dương Lỗi cũng có chút nghẹn họng nhìn trân trối rồi, chẳng lẽ mình tu luyện Thiết Bố Sam vậy mà đã cường đại đến loại cảnh giới này? Bất quá bất kể nói thế nào cái này là một chuyện tốt, sâu sắc chuyện tốt, tốc độ khôi phục nhanh, có chút thời điểm là ưu thế thật lớn.

. . .

Ngồi trong sân.

Nghĩ lại một trận chiến này, mình thu hoạch không nhỏ, nhất là cuối cùng lĩnh ngộ nhất thức kia.

Thiên Đao nhất thức.

Thiên Đao nhất thức, Thiên giai võ kỹ, có thể lập tức bộc phát tám tám sáu tư lần chiến lực, công kích bỏ qua bất luận phòng ngự gì, sau khi tập trung, mục tiêu không cách nào tránh né, trốn không thể trốn, bởi vì uy lực cường đại, phá hư hệ thống cân đối, cho nên hạn định thời gian chờ đợi là một ngày, lại không có thể cùng với kỹ năng khác chồng lên.

Bỏ qua bất luận phòng ngự gì, không cách nào né tránh, chiêu thức như vậy quả thực nghịch thiên, sáu bốn lần chiến lực, sao mà khủng bố, dù cho hiện tại mình mới là Vũ Hoàng nhất giai, cũng có thể đánh chết Vũ Đế Đại viên mãn cảnh giới, nếu như mình trước sử dụng Đại Lực Kim Cương phù, sau đó sử xuất một chiêu này, cái kia chính là 6400 lần chiến lực tăng phúc, như thế cho dù là Võ Thánh Đại viên mãn mình cũng không chỗ nào sợ hãi ah, quả thực nghịch thiên đến cực hạn.

Phương pháp chế tác Đại Lực Kim Cương phù nhất định phải nghĩ biện pháp làm đến, cho dù là tiêu hao trăm vạn điểm tích lũy cũng nhất định phải có, nếu có Đại Lực Kim Cương phù phối hợp Thiên đao nhất thức, như vậy mình sẽ không sợ hãi rồi.

Bất quá đáng tiếc chính là Thiên đao nhất thức thời gian chờ đợi có một ngày, lại không thể cùng với kỹ năng khác chồng lên, bằng không thì Thiên Đao nhất thức phối hợp Phong Đao Thất Sát, như vậy đến lúc đó mình có thể sử xuất chiến lực lớn nhất là hơn ba nghìn lần thực lực bản thân, nếu như cộng thêm Đại Lực Kim Cương phù, là 30 vạn lần chiến lực tăng phúc, dù cho chém giết Vũ Thần cảnh giới cũng không phải việc khó.
Chương 143 - Ám Ma chi kiếm. (2)

Thiên đao nhất thức Dương Lỗi ngược lại là muốn thử xem, bất quá bởi vì có thời gian chờ đợi, hôm nay là không thể nào sử dụng.

Thời điểm chém giết Kiếm Thập kia tựa hồ tuôn ra môt cây đoản kiếm, Ám Ma kiếm.

Có lẽ Ám Ma kiếm này cũng không phải là phàm vật, dù sao thời điểm nhìn xem Kiếm Thập cầm trong tay, giống như lỗ đen, vậy mà có thể hấp thu ánh sáng, thanh kiếm này rất quỷ dị, là vũ khí ám sát tuyệt đỉnh, đoán chừng cùng loại với một trong Âu Lạc thập đại Thần Binh Ngư Trường Kiếm.

Ám Ma kiếm:

Thiên giai nhất phẩm, cấp thấp Thần khí, do sừng nhọn Hắc Ám Thiên Ma luyện chế thành, Hắc Ám thuộc tính, có thể hấp thu hào quang, có thể thu liễm khí tức người sử dụng, sau khi nhận chủ có thể cùng chủ nhân hòa tan vào nhất thể, đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, ở trong bóng tối ám sát như cá gặp nước, chiến lực có thể tăng lên gấp 10 lần, người bị Ám Ma kiếm đâm thương, miệng vết thương rất khó khép lại.

Vũ khí thật là lợi hại, Dương Lỗi không khỏi líu lưỡi, Ám Ma kiếm này cường đại, so với Phong Ẩn Đao của mình càng thêm lợi hại, là vũ khí ám sát tuyệt đỉnh.

Dương Lỗi hồi tưởng mình có thể đánh chết Kiếm Thập, vẫn là rất may mắn rồi, thứ nhất mình có được Chân Thực Ưng Nhãn, thứ hai Kiếm Thập này rất có thể không có thể triệt để dung hợp Ám Ma kiếm, cho nên không có thể 100% phát huy ra hiệu quả của Ám Ma kiếm, bởi vậy mới có thể bị mình chém giết, bằng không thì nếu như Kiếm Thập triệt để dung hợp Ám Ma kiếm, phát huy ra gấp 10 lần chiến lực mà nói, mình tuyệt đối không là đối thủ, điểm này trong nội tâm Dương Lỗi dị thường tinh tường.

Nếu như không phải Ám Ma kiếm này cần Hắc Ám thuộc tính mới có thể nhận chủ, mới có thể hoàn toàn dung hợp mà nói, Dương Lỗi cũng muốn trang bị lên, bất quá Ám Ma Kiếm này Thiên Sinh là chuẩn bị cho Tào Tư Nhã đấy, xem ra cái này hoàn toàn là Thiên Ý.

Ngoại trừ Ám Ma kiếm ra, mặt khác cũng không có chiến lợi phẩm gì, Ngân bài sát thủ bị mình nắm bể đầu kia lại một điểm đồ đạc cũng không có cống hiến đi ra, cũng chỉ có 75000 điểm tích lũy mà thôi.

Bất quá lần này đánh chết hai tên sát thủ, điểm tích lũy giá trị của mình đã đạt đến tám mươi mốt vạn.

Mà để cho Dương Lỗi giật mình chính là, cái nhiệm vụ đánh lén Kim bài sát thủ này rõ ràng vẫn chưa hoàn thành, đã giết hai Kim bài sát thủ rồi, như vậy khẳng định còn có, bất quá quá tam ba bận, lần sau đến Kim bài sát thủ thực lực tất nhiên sẽ vượt qua rất nhiều, hẳn là Kim bài sát thủ lợi hại nhất, Vũ Đế Đại viên mãn rồi.

Về phần Võ Thánh cấp sát thủ đã không phải là Kim bài sát thủ rồi, vượt ra khỏi phạm trù Kim bài sát thủ, thuộc về Bạch Kim cấp bậc sát thủ, về phần lợi hại hơn Vũ Thần cảnh giới sát thủ, đó là Chí Tôn cấp bậc sát thủ rồi. Có thể mời được đến Chí Tôn cấp sát thủ ít càng thêm ít, hắn giá cả cao tới cực điểm, hơn nữa Chí Tôn cấp sát thủ là sẽ không dễ dàng xuất động, không phải ngươi xuất tiền người khác liền vì ngươi động thủ, cái kia phải xem tâm tình của đối phương, hơn nữa phải xem ngươi báo thù lao phải chăng để cho hắn thoả mãn, mặt khác là xem cần ám sát người nào.

Hơn nữa coi như là mình hoàn thành nhiệm vụ Kim bài sát thủ, Thiên Tinh lâu sát thủ kia đoán chừng cũng sẽ không dừng lại, có thể sẽ xuất động Võ Thánh cấp sát thủ, đến lúc đó ngược lại là có chút phiền phức, đương nhiên hiện tại trên người mình có hai tấm Chân Linh phù, còn có một tấm Đại Lực Kim Cương phù, tăng thêm Thiên Đao nhất thức, đối phó Võ Thánh vẫn có nắm chắc đấy. Cho nên cũng chỉ là phiền toái mà thôi. Dù sao nếu như xuất hiện Võ Thánh nhất định phải tiêu hao át chủ bài, đây không phải Dương Lỗi nguyện ý.

Biện pháp giải quyết duy nhất là tìm ra cố chủ, hơn nữa đem hắn đánh chết.

- Thiếu Gia, ngươi tìm ta?

Tào Tư Nhã đi tới trước mặt Dương Lỗi.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, sau đó lấy ra một thanh đoản kiếm, Ám Ma kiếm.

- Chuôi Ám Ma kiếm này cho ngươi, hi vọng ngươi đừng bôi nhọ nó.

- Đây là. . . Đây là cho ta sao?

Tào Tư Nhã kinh ngạc nhìn đoản kiếm trong tay Dương Lỗi, nàng tự nhiên tinh tường kiếm này không phải là phàm vật, hơn nữa nàng cảm giác chuôi đoản kiếm này hấp dẫn lấy mình, bộ dạng rất quen thuộc, tựa hồ nó vốn là thuộc về mình đấy.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Chuôi đoản kiếm này là ta đánh chết một vị Vũ Đế cấp sát thủ, từ trong tay hắn đoạt được, hiện tại giao cho ngươi, hi vọng ngươi có thể hảo hảo lợi dụng nó, đây là một thanh Thần khí.

Tào Tư Nhã tự nhiên tinh tường Thần khí ý vị như thế nào, tại Sùng Vũ đại lục, người có thể có Thần khí, cũng không có mấy người, Thần khí quá trân quý a.

- Thiếu Gia, ta không thể nhận, bảo kiếm như vậy phải ở trong tay Thiếu Gia mới có thể phát huy ra hiệu quả.

Suy nghĩ một phen, Tào Tư Nhã vẫn là cự tuyệt.

Dương Lỗi nghe vậy cười nói:

- Ngươi không cần như thế, ta có vũ khí của mình, hơn nữa Ám Ma kiếm này chỉ có người có Hắc Ám thuộc tính mới có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất, cho nên cho ngươi sử dụng mới là thích hợp nhất, phóng trong tay ta hoàn toàn là lãng phí, thậm chí ngay cả một phần mười uy lực cũng không nhất định có thể thi triển ra, cho nên ngươi cũng đừng cự tuyệt, nhận lấy là được.

Tào Tư Nhã nghe vậy kích động quỳ xuống:

- Đa tạ thiếu gia.

Tào Tư Nhã cũng tinh tường, mình hôm nay được một thanh bảo kiếm như vậy, thực lực sẽ sâu sắc tăng lên, khoảng cách ngày báo thù lại tiến một bước.

Dương Lỗi nhìn xem nàng, cũng tinh tường trong nội tâm nàng vì sao kích động, nâng nàng dậy nói:

- Ngươi không cần như vậy, cũng không cần cám ơn ta, kỳ thật ta như vậy cũng là có tư tâm đấy, ngươi càng cường đại, trợ giúp ta cũng càng lớn, ta chỉ muốn ngươi đối với ta trung tâm là được.

- Thiếu Gia, ta nhất định sẽ không cô phụ Thiếu Gia, phản bội Thiếu Gia đấy.

Tào Tư Nhã ngữ khí kiên định.

- Thiên Địa làm chứng, nếu như Tào Tư Nhã ta phản bội Thiếu Gia, liền để cho ta vạn tiễn xuyên tâm mà vong, linh hồn ngày đêm thừa nhận hồn hỏa dày vò, trọn đời không được siêu sinh!

Gặp Tào Tư Nhã như vậy, trong nội tâm Dương Lỗi ngược lại là cảm động:

- Ngươi hoàn toàn không cần như thế, chỉ cần ngươi thật tình đối đãi ta, ta tất nhiên cũng sẽ thật tình đối đãi ngươi, đoản kiếm này ngươi cất kỹ a, nhớ rõ nhỏ máu nhận chủ.

Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, thời điểm đem Ám Ma kiếm giao cho Tào Tư Nhã, kiếm này rõ ràng nổi lên hắc mang quỷ dị, ở trong tay nàng tạo ra một vết rách, lập tức vết máu nhỏ trên thân kiếm, ngay sau đó hóa thành một đạo hắc mang chui vào mi tâm của nàng.

Thần kiếm chọn chủ, Dương Lỗi lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Tào Tư Nhã rõ ràng có năng lực như vậy, dẫn tới thần kiếm chọn chủ. Một khi thần kiếm chọn chủ, như vậy ý nghĩa nàng cùng thần kiếm tầm đó có 100% độ phù hợp, như vậy liền có thể 100% phát huy ra uy năng của Ám Ma chi kiếm này.
Chương 144 - Dương Binh xuất hiện. (1)

- Đa tạ thiếu gia.

Chừng mười phút đồng hồ sau, Tào Tư Nhã mở mắt.

- Ngươi hảo hảo tu luyện, đây là Địa Nguyên đan, ngươi cầm.

Dương Lỗi lần nữa ném cho nàng một lọ Địa Nguyên đan.

Địa Nguyên đan này đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói đã không coi vào đâu rồi, tùy thời có thể luyện chế ra, đương nhiên đan dược cao cấp hơn, Dương Lỗi cũng bắt đầu thử luyện chế, bất quá đối với Địa giai đan dược, lại luyện chế một lần liền thất bại một lần, chưa bao giờ có kinh nghiệm thành công, để cho Dương Lỗi có chút căm tức.

- Thiếu Gia, chúng ta. . . chúng ta. . .

Tào Tư Nhã đi rồi, Hạ Trúc cùng Xuân Lan cũng tới, nhìn xem Dương Lỗi một bộ cứ như đang muốn nói lại thôi.

Dương Lỗi cười cười, tự nhiên cũng suy đoán ra tâm tư của các nàng, dù sao mình đối với Tào Tư Nhã tốt như vậy, nhìn xem có chút đỏ mắt, có chút ghen ghét.

- Những đan dược này cho các ngươi, các ngươi cũng giống như vậy, chính mình hảo hảo tu luyện, chờ các ngươi đột phá Vũ Vương cảnh giới, ta sẽ nghĩ biện pháp cho các ngươi mỗi người một kiện vũ khí.

Chờ luyện khí thuật của mình đề cao, luyện chế cho hai nữ một hai kiện vũ khí phù hợp là không có bất cứ vấn đề gì. Hơn nữa coi như là tự luyện chế không đi ra, nếu như mình có thể luyện chế ra Tinh Huyết Đan mà nói, vài món vũ khí còn không phải chút lòng thành.

- Đa tạ thiếu gia!

Hạ Trúc Xuân Lan nhận lấy đan dược, trên mặt lộ ra dáng tươi cười.

- Ta không hi vọng các ngươi sinh ra lòng ganh tỵ, chỉ cần các ngươi cố gắng tu luyện, ta sẽ không keo kiệt cho các ngươi chỗ tốt, đan dược bất quá là vấn đề nhỏ mà thôi, không sợ nói cho các ngươi biết, những đan dược này đều là tự ta luyện chế, cho nên chỉ cần các ngươi đối với ta trung tâm, cố gắng tu luyện, còn sẽ có đan dược rất tốt, bất quá, nếu như các ngươi muốn đùa nghịch khôn vặt mà nói, thì đừng trách ta không khách khí.

Dương Lỗi nhìn xem hai nữ nói ra.

- Thiếu Gia, tỷ muội chúng ta thề với trời, cả đời trung với Thiếu Gia, nếu như phản bội, sẽ bị vạn trùng Phệ Tâm mà chết.

Hạ Trúc Xuân Lan lẫn nhau nhìn thoáng qua, nhấc tay thề nói.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Tốt rồi, các ngươi cũng hảo hảo đi tu luyện, hi vọng mau chóng đột phá Vũ Vương cảnh, bằng không thì bị Tư Nhã đuổi theo tới sẽ bêu xấu.

- Chúng ta nhất định cố gắng tu luyện, sớm ngày đột phá tiến vào Vũ Vương cảnh giới.

Hai nữ cùng kêu lên nói.

. . .

Nửa giờ sau.

Dương Lỗi cảm thấy Huyễn trận dị trạng, lập tức ý thức được đây là có người xâm nhập.

Thi triển Chân Thực Ưng Nhãn xem xét, hắn lắp bắp kinh hãi, người này lại là Dương Binh, còn đi theo một người khác, một cái Giám Định Thuật xuống dưới, người này tu vi rõ ràng cũng là cùng Dương Binh đồng dạng, Vũ Đế Đại viên mãn.

Vương Tử Thông, đường đệ của Vương gia Vương Chấn Quân, tu vi Vũ Đế Đại viên mãn, cùng Dương Binh là hảo hữu chi giao, nghe nói Dương Binh muốn báo mối thù giết con, mà cháu trai mình Vương Khôi đã từng bị Dương Lỗi khi dễ, cho nên hai người liền hẹn nhau mà đến.

Cái này thật sự là phiền toái, hai Vũ Đế Đại viên mãn cường giả.

Dương Lỗi âm thầm kêu khổ, hai Vũ Đế Đại viên mãn cũng không phải dễ đối phó như vậy, Bạo Vũ Lê Hoa Châm của mình cũng chỉ có thể đối phó một người, thậm chí nếu như hai người toàn lực công kích mình, khả năng mình ngay cả cơ hội thi triển Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng không có.

Xem ra chỉ có thể dùng ra Chân Linh phù rồi, cái Chân Linh phù này là dùng xong sẽ hết, Dương Lỗi cũng không muốn sử dụng.

Hoặc là sử dụng Đại Lực Kim Cương phù cũng có thể, nhưng nói thật ra Đại Lực Kim Cương phù, Dương Lỗi là bỏ không được sử dụng, huống chi mình sử dụng Đại Lực Kim Cương phù cũng chưa chắc có thể ở trong một phút đồng hồ giải quyết hai người.

Cho nên vì bảo hiểm để đạt được mục đích, Dương Lỗi vẫn là quyết định sử dụng Chân Linh phù, chỉ có Chân Linh phù mới có thể không sơ hở tý nào, Võ Thánh Đại viên mãn, ở trong 30' đủ để thu thập hai Vũ Đế Đại viên mãn này rồi.

Mà lúc này, Dương Binh cùng Vương Tử Thông ở bên trong trận pháp, sau khi đi lung tung một lát, rốt cục kịp phản ứng, lại là tiến nhập trong trận pháp rồi.

- Chết tiệt, súc sinh này rõ ràng bố trí Huyễn trận.

Dương Binh lăng không bổ ra một chưởng, đánh tan mất một đầu Phi Thiên Dạ Xoa nhào đầu về phía trước, lại tiện tay chém giết một con Huyết Tu La.

- Làm sao bây giờ, ngươi có thể bài trừ Huyễn trận này sao? Bằng không thì chúng ta một mực như vậy rất khó giải quyết, thậm chí có khả năng sẽ hao hết chân khí.

Lúc này Vương Tử Thông cũng thập phần sốt ruột, như vậy xuống dưới cực kỳ bất lợi, cái Huyễn trận này tuy là Huyễn trận đơn giản sơ cấp, nhưng đối với hai người mà nói lại thập phần khó xử, hai người căn bản cũng không biết như thế nào phá trận, đối với trận pháp căn bản là chưa từng hiểu rõ.

- Ta cũng không biết phá giải cái trận pháp chết tiệt này như thế nào, súc sinh kia, làm sao lại tìm người bố trí một cái Huyễn trận như vậy, thật là đáng chết.

Dương Binh phẫn nộ không thôi.

- Vậy làm sao bây giờ, ta cũng không biết phá giải Huyễn trận.

Vương Tử Thông nói.

- Biện pháp duy nhất, là bạo lực bài trừ.

Dương Binh nghĩ nghĩ nói ra.

Vương Tử Thông cũng không có biện pháp khác, tuy biện pháp này so sánh ngốc, hơn nữa hao phí chân khí, nhưng là phương pháp duy nhất có thể xử lý.

- Tốt, ta và ngươi đồng thời công kích một điểm, cần phải đem trận pháp này oanh tán.

Vương Tử Thông nhẹ gật đầu nói ra.

- Một, hai, ba, công kích.

Hai người đồng thời sử xuất tám phần khí lực, oanh hướng một điểm ở tiền phương.

Hai người đều là Vũ Đế Đại viên mãn cảnh giới, tám thành lực đạo hạng gì khủng bố, Dương Lỗi bố trí một cái sơ cấp Huyễn trận như vậy, làm sao có thể ngăn cản được, như vậy thoáng cái, Huyễn trận lập tức bị oanh tản ra, hiện ra nguyên hình của sân nhỏ.

- Ha ha, quả nhiên oanh tản, tiểu súc sanh, lần này ta xem ngươi trốn như thế nào.

Tiến vào trong sân, Dương Binh cười như điên lên nói, hắn vốn là sợ hãi Bạo Vũ Lê Hoa Châm kia, nhưng về sau Dương Lỗi chỉ lo chạy trốn, mà chưa có tới đối phó mình, đã biết rõ Bạo Vũ Lê Hoa Châm kia, ám khí khủng bố như vậy hắn khẳng định cũng không nhiều, liền chuẩn bị một kiện bảo vật Kim Cương Phục Ma Tán, Kim Cương Phục Ma Tán này uy lực cực lớn, hơn nữa dễ dàng dùng để ngăn trở vô số độc châm kia, Dương Binh hao phí rất nhiều khí lực mới lấy được, cho nên lần này sau khi Dương Lỗi tao ngộ ám sát mới dám tới.

Dương Lỗi cười cười, xuất ra một cái Bạo Vũ Lê Hoa Châm:

- Dương Binh, chẳng lẽ ngươi còn muốn thử lại thứ này lần nữa sao? Có thể đủ đem ngươi bắn thành gai nhím rồi.

Nhìn xem đồ vật trong tay Dương Lỗi, Dương Binh bản năng sợ hãi, không khỏi lui về phía sau vài bước, thứ này uy lực, hắn là rất rõ ràng đấy, lập tức đánh chết hai Vũ Hoàng cường giả, cùng một Vũ Vương Đại viên mãn.
Chương 145 - Dương Binh xuất hiện. (2)

- Ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi ư, thứ này tuy lợi hại, nhưng ta có Kim Cương Phục Ma Tán, hoàn toàn có thể ngăn trở, ngươi có thể thử xem.

Dương Binh lấy ra kiện Địa giai cửu phẩm Kim Cương Phục Ma Tán kia, trong tay nhoáng một cái, lập tức mở ra chuôi dù, hoá thành một cái dù lớn.

Sắc mặt Dương Lỗi run rẩy, cái này choáng nha, rõ ràng còn thực lấy tới này nọ có thể ngăn trở Bạo Vũ Lê Hoa Châm của mình.

Vốn định dùng Bạo Vũ Lê Hoa Châm này dọa hắn, nhưng lại không nghĩ rằng dọa không nổi, xem ra là Thiên Ý, Thiên Ý muốn mình sử dụng Chân Linh phù rồi.

- Cho dù ta không sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, ngươi cho rằng liền không đối phó được hai người các ngươi sao?

Dương Lỗi thu hồi Bạo Vũ Lê Hoa Châm cười lạnh nói.

- Ha ha, chuyện cười, ngươi cái tiểu súc sanh này, thực lực bây giờ bất quá là Vũ Vương cảnh giới mà thôi, hai người chúng ta đều là Vũ Đế Đại viên mãn, một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi, lần trước ngươi có thể thu thập mấy cái phế vật, là vì ám khí Bạo Vũ Lê Hoa Châm gì kia mà thôi, hiện tại ám khí của ngươi không dùng được rồi, ta xem ngươi chết như thế nào, ta muốn đem ngươi rút gân lột da, đào mắt lấy gan, tới dỗ dành con ta trên trời có linh thiêng.

Nói đến phần sau, Dương Binh không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hận ý bộc phát.

- Dương Thiên Tinh tên hỗn đản kia, hừ, chết đáng đời, mà ngươi cái con rùa già này, muốn vì nhi tử của ngươi báo thù quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông.

Dương Lỗi âm thanh lạnh lùng nói, một tay nắm chặt Phong Ẩn Đao, mà tay kia lấy ra Dương Hữu cho Chân Linh phù.

- Lão Dương, không nên cùng hắn dong dài, trực tiếp chặt hắn là được, ta cũng có thể vì cháu của ta báo thù.

Vương Tử Thông đã không kiên nhẫn được nữa, vung vẩy lấy Trường Đao nói ra.

- Cháu của ngươi, là tên ngu ngốc Vương Khôi kia a, hừ, hắn trước kia khi dễ qua ta nhiều lần, ta không giết hắn đã thật là cho súc sinh kia mặt mũi, phụ thân hắn cái lão súc sinh kia cũng không có tìm về mặt mũi, như thế nào ngươi cái súc sinh này cũng muốn đến? Bất quá hôm nay ngươi chỉ sợ phải chết ở chỗ này rồi.

Dương Lỗi mang trên mặt dáng tươi cười, trong miệng lại không lưu tình một chút nào mắng.

- Oa ah ah, ta muốn xé ngươi, xé ngươi.

Vương Tử Thông nghe xong cuồng nộ, hai tay khua lên Trường Đao, hướng phía Dương Lỗi đằng đằng lao đến.

Dương Lỗi xem xét, thằng này chính là một gia hỏa đầu óc ngu si tứ chi phát triển điển hình, nếu như chỉ có hắn mà nói, mình căn bản không cần sử dụng Chân Linh phù, nhưng còn có một Dương Binh, thằng này là Lão Hồ Ly, không dễ dàng đối phó, cho nên không có cách nào phải sử dụng Chân Linh phù.

Mà bên kia Dương Binh thấy Vương Tử Thông đã xông tới rồi, lỗ mãng như vậy, đơn giản đã bị chọc giận, trong nội tâm thầm mắng một tiếng, ngu ngốc, bất quá cũng không có cách nào, đành phải cũng xông tới, tốc chiến tốc thắng, bằng không thì đám lão gia hỏa kia chạy đến mà nói, mình coi như là muốn giết Dương Lỗi cũng giết không được, thậm chí còn có thể sẽ vứt bỏ mạng nhỏ.

Nhìn xem hai người xông lên, Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Băng Hỏa phù, sau đó bóp nát Dương Hữu cho mình Chân Linh phù.

Chân Linh phù vừa vỡ, lập tức xuất hiện thân ảnh của Dương Hữu.

- Chân Linh phù, Dương Hữu, làm sao có thể, điều này sao có thể, Dương Hữu đột phá Võ Thánh Đại viên mãn tiến vào Vũ Thần cảnh giới rồi, cái này. . . cái này. . .

Chứng kiến thân ảnh của Dương Hữu, Dương Binh dọa đến vong hồn lớn bốc lên, dù cho không phải chân thân của Dương Hữu, đó cũng là cực kỳ khủng bố, đây chính là Chân Linh phù, Chân Linh phù có thể phát huy ra thực lực Võ Thánh Đại viên mãn, tuy thời gian không nhiều lắm, nhưng mà dị thường khủng bố, không phải mình cái Vũ Đế Đại viên mãn này có thể đối phó được.

Dương Hữu Chân Linh cùng chân thân kém không xa, nhưng uy thế lại càng lộ ra cường thịnh.

- Dương Binh ngươi thật can đảm, rõ ràng dám đến ám sát con ta, lại cấu kết ngoại nhân, thật sự là to gan lớn mật, hôm nay ta thay Dương gia thanh lý môn hộ.

- Thanh lý môn hộ, hừ, muốn ta chết, ta cũng muốn trước hết giết nhi tử ngươi Dương Lỗi cái tiểu súc sanh này.

Dương Binh biết rõ mình tuyệt không thể nào là đối thủ của Dương Hữu, lấy ra ba viên đan dược màu đỏ, phục xuống dưới.

Dương Lỗi thấy thế mở to hai mắt nhìn, thằng này thực không muốn sống nữa, đây chính là Cuồng Bạo đan, một quả có thể tăng lên bốn mươi lần chiến lực, mà hắn lập tức ăn vào ba viên, cộng lại có thể tăng lên 120 lần chiến lực, bất quá dược lực qua đi, hắn bất tử cũng phế đi.

Cùng một thời gian, Vương Tử Thông cũng ăn vào dược hoàn đồng dạng, bất quá Vương Tử Thông chỉ ăn vào một quả mà thôi.

- Cuồng Bạo đan, không nghĩ tới ngươi rõ ràng có nhiều Cuồng Bạo đan như vậy, nhưng thì tính sao, ăn vào ba viên Cuồng Bạo đan, tăng vọt 120 lần chiến lực, ngươi cũng không phải đối thủ của ta.

Đang khi nói chuyện, Dương Hữu chém ra một quyền, một quyền này đem không khí bốn phía chấn động ra, đã phá vỡ Hắc Ám, giống như một tiểu Thái Dương, hướng phía Dương Binh oanh qua.

- Vương huynh, ngươi đi đối phó tiểu súc sanh Dương Lỗi kia, Dương Hữu do ta trước kéo lấy, nhất định phải chém giết hắn, để tiêu mối hận trong lòng của ta.

Dương Binh chợt quát một tiếng, không chỉ không có trốn tránh, ngược lại hướng phía nắm đấm như tiểu Thái Dương kia nghênh đón tiếp lấy, cũng oanh ra một quyền, một dấu quyền cự đại, đánh ra.

Hai quyền chạm nhau, khí kình tứ tán, toàn bộ đại địa đều lung lay, trong sân cây cối từng khúc đứt gãy, phiến đá dưới chân vẩy ra mà lên, nhao nhao nát bấy thành cặn bã.

Chỗ bạo tạc nổ tung, xuất hiện một hố to hình tròn cực lớn, có thể thấy được một chiêu này uy lực to lớn.

- Tiểu tử, tử kỳ của ngươi đến rồi.

Bên này Vương Tử Thông diện mục dữ tợn, nhìn xem Dương Lỗi hung dữ nói.

- Giết ta, ngươi phải có bổn sự kia mới được.

Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, triển khai hai cánh, phi thân lên.

- Lão súc sinh, ngươi đến ah, ngươi bay lên đây ah.

Dương Lỗi ở trên không trung quát.

- Oa ah ah, ta giết, ngươi cái tiểu súc sanh.

Vũ Đế Đại viên mãn hoàn toàn chính xác cũng có thể bay lên không, bất quá thời gian không dài, tiêu hao cực lớn.

Trải qua Dương Lỗi kích thích như vậy, Vương Tử Thông như thế nào nhịn được, lập tức đột ngột từ mặt đất bay lên không, Trường Đao vung lên, nhất thức Lực Phách Hoa Sơn, hướng phía Dương Lỗi bổ tới.

Lưỡi đao thật dài để cho người không rét mà run.

Bất quá Dương Lỗi cũng không e ngại, hai cánh nhấp một cái, cả người lập tức rút lui mấy mét, sau đó cũng chém ra một đao, một đao kia đánh tan khí kình còn sót lại, bất quá khí kình còn sót lại này cũng không phải chuyện đùa, để cho thân thể Dương Lỗi chấn động, thiếu chút nữa không có rơi xuống.

Dương Lỗi cười khổ, mình vẫn là đánh giá thấp Vũ Đế Đại viên mãn lợi hại, nếu như hai người giáp công, mình chỉ có một con đường chết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom