• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Phế Vật Tu Luyện (6 Viewers)

  • Chương 191-195

Chương 191 - Đối chiến Vương Cương. (2)

- Đánh trúng rồi, làm sao có thể, nhẹ nhàng như vậy liền đánh trúng rồi hả?

Mọi người không thể tưởng tượng nổi, một quyền này của Vương Cương, cư nhiên đơn giản liền đánh trúng vào Dương Lỗi như thế, vốn tưởng rằng sẽ có một hồi long tranh hổ đấu, sự thật là làm cho mọi người dưới đài thất vọng không thôi, bất quá Cổ Tịnh, Dương Thanh Thủy, còn có Cố Tử Yến lại sắc mặt không thay đổi, bọn hắn biết rõ, Dương Lỗi không có khả năng dễ dàng thất bại như thế, nói giỡn, Dương Lỗi đây chính là có thể đối phó Thị Huyết Độc Đằng, một Vũ Vương Đại viên mãn nho nhỏ sao có thể là đối thủ, bất quá là trêu đùa hắn mà thôi.

Phanh. . .

Quả nhiên, tuy nắm đấm của Vương Cương đánh vào trên người Dương Lỗi, nhưng cả người hắn cũng bị bắn trở về.

- Điều này sao có thể, cái này. . . cái này. . . Đây chính là một kích toàn lực so sánh với Vũ Hoàng nhất giai, hắn rõ ràng không hư hao chút nào, cứ thế mà khiêng xuống dưới, lại đem khí kình của Vương Cương bắn ngược trở về, cái này. . . cái này phải là thể chất cường hãn cỡ nào.

Mọi người nguyên một đám mở to hai mắt.

Nhất là Vương Cương không thể tin được nhất.

- Ngươi. . . Ngươi. . . Làm sao có thể, làm sao có thể chống đở được một quyền của ta, ta không tin, ta không tin.

Vương Cương nổi giận rồi, hét lớn một tiếng:

- Thiên Cương quyền, Quyền Toái Sơn Hà, phá cho ta, chết cho ta ah!

Dương Lỗi cười lạnh một tiếng:

- Không có gì không có khả năng đấy, ngươi ở trước mặt ta bất quá là một tiểu sửu mà thôi.

Dương Lỗi nhẹ nhàng nâng lên nắm đấm, cũng là một quyền đánh ra, một quyền này rất chậm, để cho người thấy rất rõ ràng, hơn nữa nắm đấm của Dương Lỗi tựa hồ không có mang theo một điểm khí lực, tựa hồ là đang chơi đùa.

Mà lúc này quyền đầu của Vương Cương mang theo khí kình mãnh liệt, nhanh chóng vô cùng đánh vào trên nắm tay Dương Lỗi, một quyền này so với một quyền trước kia càng thêm mãnh liệt, càng thêm hung hãn, cho dù là một đầu thất cấp Mãnh Hổ cũng sẽ bị đánh bại.

Bành bành bành.

Răng rắc, răng rắc.

Hai quyền đụng vào nhau, truyền đến thanh âm xương cốt vỡ vụn, nắm đấm xương ngón tay bẻ gẫy, vỡ vụn rồi, là ai? Chẳng lẽ xương ngón tay của Dương Lỗi vỡ vụn rồi hả? Không, không đúng, không phải Dương Lỗi đấy.

- Ah. . .

Lúc này Vương Cương thống khổ bay rớt ra ngoài, thanh âm kêu rên không ngớt.

Xương tay vỡ vụn, chênh lệch có thể nghĩ, bại, thảm bại, Vương Cương bị một quyền đánh bại, không hề lo lắng, thực lực Dương Lỗi thâm bất khả trắc, đây là một quyền phong khinh vân đạm (*gió nhẹ mây bay) của Dương Lỗi, cho mọi người cảm giác, trước kia hắn có thể đạt được đợt thứ hai khảo thí đệ nhất danh, thu thập đến hơn ba mươi vạn tinh thạch, kỳ thật thực lực danh xứng với thực, kình địch, đây tuyệt đối là một kình địch.

Đây là ý nghĩ trong lòng chúng nhân, âm thầm so sánh, nếu như là mình có thể làm được dễ dàng như vậy hay không, có thể dễ dàng đánh bại Vương Cương như thế? Bọn người Đông Phương Tiểu Đao, Triệu Hiểu Hoan, nguyên một đám trong nội tâm đều không chắc, mà Chu Du lại thần sắc không có một điểm biến hóa, một mực như thế, như vạn năm băng sơn điêu khắc, không chút biểu tình, cả người bao phủ bên trong áo choàng màu đen.

- Vương Cương, ngươi nhận thua hay không, nếu như không nhận thua mà nói, ta sẽ tiếp tục động thủ rồi.

Ở trên lôi đài, trừ khi đối phương nhận thua, hoặc là bị đánh hôn mê trên mặt đất, không hề có lực hoàn thủ, bằng không thì chỉ cần đối phương không nhận thua, lại có sức hoàn thủ mà nói, như vậy chiến đấu tiếp tục.

- Ngươi cái phế vật, nghiệt chủng, làm sao có thể, làm sao có thể lợi hại như vậy, ta không tin, không tin ah!

Vương Cương sắc mặt dữ tợn, đứng lên.

- Ngươi đáng chết, đáng chết, rõ ràng đánh nát tay phải của ta, ta muốn giết ngươi, giết ngươi tên súc sinh này.

Vương Cương lấy ra một tấm phù triện, bóp nát, cái phù triện kia hóa thành một đạo bạch quang, bám vào trên tay của hắn, miệng vết thương kia rõ ràng lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại.

- Trị Liệu phù triện, lại là Trị Liệu phù triện.

Dương Lỗi giật mình không thôi, không có nghĩ tới tên này rõ ràng còn có Trị Liệu phù triện, thứ này cũng không phải phù triện bình thường, tuyệt đối là Địa giai phù triện, thuộc về Ngũ Tinh linh phù, tuy Dương Lỗi cũng muốn luyện chế loại phù triện này, nhưng khổ nổi không có phương pháp chế luyện, như thế mình muốn diệt sát mất thằng này hay không? Nếu như có thể tuôn ra một Trị Liệu phù mà nói, đối với mình có trợ giúp rất lớn.

- Chết, ta muốn ngươi chết, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu đi ra cho ta.

Lúc này hai tay Vương Cương đánh ra một đạo thủ ấn huyền diệu, chỗ mi tâm nổi lên một đạo quang mang, một khôi lỗi màu đen từ chỗ mi tâm bay ra, theo Vương Cương không ngừng đánh vào thủ ấn, mà chậm rãi biến lớn, thẳng đến biến thành một khôi lỗi cao ba mét khổng lồ, lúc này mới ngừng lại được.

Híz-khà-zzz.

Mọi người ngược lại hút miệng khí lạnh, đây là Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu trong truyền thuyết, uy lực vô cùng, một chiến ngẫu này uy lực có thể so sánh Võ Thánh, nếu như thực lực Vương Cương mạnh hơn một chút nữa mà nói, đoán chừng thực lực Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này sẽ càng cường hãn, một ngàn năm trước, đã có người từng ở Vũ Hoàng Đại viên mãn cảnh giới, sử dụng Cuồng Bạo Chiến Ngẫu đem một gã Võ Thánh Đại viên mãn sinh sinh đánh bại, bóp chết, có thể thấy được Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này khủng bố như thế nào.

Lúc này Cổ Tịnh cùng Dương Thanh Thủy lo lắng không thôi, không nghĩ tới lại có thể xuất hiện biến cố như vậy, mặc dù Vương Cương chỉ là Vũ Vương Đại viên mãn cảnh giới, nhưng đã có Cuồng Bạo Chiến Ngẫu khủng bố như thế, Dương Lỗi hắn có thể ngăn cản được sao? Chẳng lẻ sẽ thất bại?

- Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, lên cho ta, giết chết hắn, giết chết hắn cho ta.

Lúc này Vương Cương diện mục càng thêm dữ tợn, như là một đầu ác quỷ, thoạt nhìn thật là để cho người khủng bố.

Dương Lỗi cũng cảm nhận được nguy cơ, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này rõ ràng có uy năng lớn như thế, đây tuyệt đối là thực lực Võ Thánh, xa xa tránh ra, tìm kiếm nhược điểm của Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này.

Rầm rầm rầm!

Cuồng Bạo Chiến Ngẫu ỏ dưới ý chí của Vương Cương, đã phát động ra công kích điên cuồng, từng đạo dấu quyền cực lớn hướng phía Dương Lỗi oanh kích qua, uy lực vô cùng, chiến ý cuồng bạo, thậm chí cả lôi đài này tựa hồ cũng bị đánh nát.

Tránh, tránh, tránh.

Chỉ có trốn tránh, tránh đi mũi nhọn.

Nhìn xem Dương Lỗi bị đánh chật vật như vậy, như là một chó nhà có tang khắp nơi trốn tránh, Vương Cương cuồng tiếu không thôi.

- Dương Lỗi ngươi cái phế vật, ta hôm nay muốn giết ngươi, đem ngươi bóp vỡ, bóp chết, ở trước mặt Cuồng Bạo Chiến Ngẫu sức chiến đấu cường đại, ngươi không có khả năng có cơ hội, chết đi, chết đi cho ta! Ngươi trốn không được, trốn không được, vô luận ngươi thế nào, cũng là phế vật, không cải biến được đấy, ngươi biết không? Phế vật, một cái phế vật, vĩnh viễn là phế vật, ngươi là sỉ nhục của Uy Vũ Vương phủ, mẹ của ngươi sinh ra một cái nghiệt chủng, một kỹ nữ đê tiện sinh hạ ra nghiệt chủng, điểm này vĩnh viễn cũng không cách nào cải biến. Ha ha, ha ha!
Chương 192 - Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.

Dương Lỗi nghe ngôn ngữ ác độc này cũng phẫn nộ rồi, triệt để phẫn nộ rồi, cũng không hề trốn tránh, lập tức ăn vào một viên đan dược, không sai, đây cũng là Đại Lực Kim Cương hoàn, chiến lực lập tức tăng lên gấp hai mươi lần, khí thế đột nhiên tăng lên, Phong Ẩn Đao nơi tay, hít một hơi thật sâu, cái này đã đến thời điểm không thể không sử dụng một chiêu kia rồi, Thiên Đao nhất thức, không sai, là Thiên Đao nhất thức, tám tám sáu tư lần chiến lực, tăng thêm Đại Lực Kim Cương hoàn tăng phúc, gần có 1200 tám mươi lần chiến lực, đối phó Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này vẫn có khả năng đấy.

Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này ở trên tay Vương Cương, tối đa cũng là tương đương với một Võ Thánh trung kỳ võ giả mà thôi.

Võ Thánh trung kỳ, thì như thế nào, nếu như là thuần túy Võ Thánh trung kỳ mà nói, mình có lẽ không có cơ hội, nhưng đừng quên, chủ nhân Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này, người khống chế là Vương Cương, thực lực của hắn chỉ là Vũ Vương Đại viên mãn mà thôi, mình thi triển Thiên đao nhất thức có thể đem Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này đánh nát, dù cho không có đánh nát, khẳng định có thể cho hắn bị hao tổn, uy lực yếu bớt, đem hắn bức lui, sau đó mình có thể thi triển Tiểu Lý Phi Đao, một lần hành động đem Vương Cương đánh chết.

Tâm tư một chuyến, hô hấp tầm đó, Dương Lỗi liền đã quyết định như thế.

Ánh mắt một lăng, một đạo hàn mang bắn ra.

- Vương Cương, ngươi thành công chọc giận ta rồi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu thì như thế nào, bảo vật như Cuồng Bạo Chiến Ngẫu phóng ở trong tay ngươi là lãng phí, một đống phế vật mà thôi, xem ta như thế nào đem hắn phá huỷ, như thế nào đem ngươi diệt sát.

Dứt lời, trong tay Phong Ẩn Đao nổi lên hào quang màu trắng, lực lượng không ngừng kéo lên, khí thế không ngừng tăng trưởng.

Y phục trên người Dương Lỗi không gió mà bay, tóc tứ tán ra, cả người giống như một Chiến Thần uy vũ, uy phong lẫm lẫm, khí thế dâng trào, để cho người không dám nhìn thẳng.

- Chiến ý thật cường đại, khí thế thật là khủng khiếp, rõ ràng cường đại như vậy, hắn quá cường đại, đây là cái bí pháp gì, chiêu thức gì? Rõ ràng khủng bố như vậy, chẳng lẽ là Thiên giai võ học?

- Ánh đao, pháp tắc, đây là pháp tắc, trời ạ, Dương Lỗi này rõ ràng lĩnh ngộ pháp tắc, đây là đao chi pháp tắc ah, mặc dù mới một tia đao chi pháp tắc mà thôi, nhưng mà khủng bố vô cùng ah, hắn làm sao làm được, hắn mới chỉ là Vũ Hoàng cảnh giới mà thôi, làm sao có thể, làm sao có thể, cho dù là Vũ Thần cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ Pháp tắc, hắn làm sao làm được, quá kinh khủng, tiểu tử này quá nghịch thiên, khó trách được Cổ Lão cùng Trương Dật trưởng lão coi trọng, tiềm lực như thế, tư chất có một không hai như thế, mặc dù là Tổ Sư gia sáng lập Huyền Cơ Môn ta cũng chưa chắc như vậy lợi hại ah, Huyền Cơ Môn ta muốn quật khởi rồi, lôi kéo, nghĩ hết mọi biện pháp cho hắn chỗ tốt, tương lai chắc chắn đạt được hồi báo cực lớn.

Thiên Nhất trưởng lão hưng phấn không thôi, sắc mặt đỏ bừng, nhìn Dương Lỗi giống như sắc lang gặp được tuyệt thế mỹ nữ, tửu quỷ gặp được rượu ngon có một không hai, hận không thể nhào tới.

- Làm sao có thể, điều này sao có thể.

Cảm nhận được khí thế Dương Lỗi không ngừng đề thăng, Vương Cương chấn kinh rồi, Dương Lỗi cái nghiệt chủng này rõ ràng mạnh mẽ như vậy, khí thế có thể đủ cùng Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của mình so sánh rồi, bất quá còn chưa đủ tư cách, chết, hắn nhất định phải chết.

- Không có gì không có khả năng, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, xem ta diệt sát, Thiên Đao nhất thức, trảm phá hư không, diệt cho ta.

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, Phong Ẩn Đao trong tay lập tức hóa thành một đạo tia chớp, một lưỡi đao khủng bố hướng phía Cuồng Bạo Chiến Ngẫu bổ qua.

- Cuồng vọng, vô tri, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, há lại ngươi một cái tiện chủng như vậy có thể so sánh, muốn chết, ngươi cái này là muốn chết mà thôi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, giết cho ta, giết, bóp chết hắn, bóp chết tên tiện chủng này cho ta.

Sắc mặt Vương Cương nhăn nhó, giương miệng rộng, không ngừng gầm rú nói.

Bành bành bành.

Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, tựa hồ cũng cảm nhận được nguy cơ, giơ lên hai đấm, đột nhiên oanh kích, hai đạo quyền mang màu đỏ, hướng phía Dương Lỗi oanh kích đi qua, đón nhận lưỡi đao kia.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Từng tiếng nổ mạnh, để cho người đinh tai nhức óc.

Răng rắc! Răng rắc!

Khí kình cuồng bạo, đem trọn vòng phòng hộ lôi đài đều oanh vỡ ra.

- Không ổn, uy lực quá lớn, vòng phòng hộ rõ ràng áp chế không được.

Thiên Nhất trưởng lão thấy tình huống không tốt, bề bộn vận lên chân khí trong cơ thể, gia tăng ở phía trên tiên khí, đem trọn vòng phòng hộ gia cố.

Dương Lỗi đánh ra Thiên Đao nhất thức khủng bố này, bề bộn hướng trong miệng nhét vào mấy viên Hồi Nguyên Đan, sau đó vận chuyển chân khí toàn thân.

Khí kình khổng lồ kia, ở trong một không gian nhỏ hẹp bộc phát ra, là khủng bố bực nào, trong nội tâm Dương Lỗi rất rõ ràng, bề bộn bóp nát phù triện, đều là Đại Địa Kim Cương Phù, tầng tầng phòng hộ.

Thiết Bố Sam, sáu tầng Thiết Bố Sam hộ thân.

Mà Vương Cương mặc dù có Cuồng Bạo Chiến Ngẫu chặn đại bộ phận khí kình, nhưng vẫn có một phần nhỏ kích ở trên người của hắn, Vương Cương bất quá là Vũ Vương Đại viên mãn mà thôi, như thế nào thừa nhận được, cả người lập tức bị đánh bay, máu tươi thẳng phun.

Bất quá Dương Lỗi cũng không khá hơn chút nào, dù sao Dương Lỗi cũng không có Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kháng trụ khí kình, cho nên đại bộ phận khí kình đều trực tiếp đả kích ở trên người Dương Lỗi.

Bất quá đáng được ăn mừng chính là, Dương Lỗi mặc Hắc Diệu Tiên Giáp, tuy là phỏng chế, nhưng mà tháo bỏ xuống đại bộ phận khí kình, mà Hắc Diệu Tiên Giáp bởi vì đã nhận lấy trùng kích mãnh liệt như thế, phía trên xuất hiện đạo vết rách.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, điểm kinh nghiệm EXP +100000000, khí công giá trị +1000000, điểm tích lũy giá trị +1000000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Cuồng bạo chi tâm.

Đánh chết, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu rõ ràng bị mình đánh chết, không nghĩ tới, cái này thật sự là không ngờ, giờ phút này tuy Dương Lỗi bị thương không nhẹ, nhưng mà nở nụ cười, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này cường hãn, cái Cuồng bạo chi tâm kia, khẳng định không phải là phàm vật, tuyệt đối thứ tốt, nói không chừng là hạch tâm chế tạo Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.

Bị thương, Dương Lỗi cũng không lo lắng, ăn vào một quả Cửu Hoa Ngọc Lộ hoàn, thương thế lập tức khôi phục toàn bộ, mười lăm vạn điểm tích lũy cứ như vậy tiêu hết rồi, bất quá Dương Lỗi cũng không đau lòng, lần này đánh chết Cuồng Bạo Chiến Ngẫu đạt được một trăm vạn điểm tích lũy. Bất quá Hắc Diệu Tiên Giáp phỏng chế kia xuất hiện dấu hiệu hư hao, điểm ấy lại để cho Dương Lỗi thịt đau không thôi.

Đương nhiên đây cũng không phải là không thể chữa trị, bất quá dùng thực lực bây giờ của Dương Lỗi, muốn chữa trị Hắc Diệu Tiên Giáp, trên căn bản là chuyện không thể nào, chỉ có chờ về sau luyện khí thuật đẳng cấp cao hơn, mới có thể chữa trị.

- Ngươi không chết, ngươi làm sao có thể không chết, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta, ah. . . Không có khả năng, điều đó không có khả năng, ta không tin, ngươi có thể nào không chết?
Chương 193 - Già Thiên Thủ.

Mà lúc này Vương Cương chứng kiến Dương Lỗi rõ ràng không chết, tối đa chỉ là bị thụ điểm vết thương nhẹ, Vương Cương phát điên rồi, cả người giống như kẻ điên.

- Ta đã biết, ngươi là hóa trang, nhất định là giả vờ, ta muốn giết ngươi, nhất định phải giết ngươi.

Vương Cương trong miệng hô hào, hướng phía Dương Lỗi đánh tới.

- Thiên Cương quyền, một quyền Toái Thiên Địa.

Một quyền này uy lực xa xa không kịp trước kia, đối với Dương Lỗi mà nói, không có chút uy hiếp nào.

Phi đao, Tiểu Lý Phi Đao.

Một tia sáng trắng xẹt qua, một thanh phi đao nho nhỏ, cắm ở trung tâm trái tim của Vương Cương.

- Ah. . . Ah. . . Ta. . . Ta. . .

Vương Cương không cam lòng hóa thành một đạo bạch quang, biến mất ở trên lôi đài.

- Cuộc tỷ thí này Dương Lỗi chiến thắng, đạt được một điểm tích lũy.

Thân ảnh Thiên Nhất trưởng lão hiện ra trên lôi đài.

- Sau nửa giờ tiến hành vòng tiếp theo, Đông Phương Tiểu Đao đối chiến Chu Du.

- Dương đại ca, ngươi thật lợi hại, không nghĩ tới, ngươi ngay cả Cuồng Bạo Chiến Ngẫu cũng đánh bại.

Dương Thanh Thủy kích động nhìn Dương Lỗi nói.

- Không nghĩ tới Tiểu Lỗi ngươi rõ ràng có thể đánh bại Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, cái này thật là làm cho người ta kinh ngạc.

Cổ Tịnh cũng nói, đây chính là Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, thực lực tuyệt đối trên Võ Thánh sơ kỳ, trong lòng Cổ Tịnh rất rõ ràng, mình là tuyệt đối không thể nào làm được, đối với Dương Lỗi, nàng là tâm phục khẩu phục.

- Không có gì, chẳng qua là một chiêu bí pháp mà thôi, có thể lập tức tăng lên sáu mươi bốn lần chiến lực, tăng thêm Đại Lực Kim Cương hoàn kia, mới may mắn đánh bại Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.

Dương Lỗi khiêm tốn nói.

So sánh với Dương Lỗi bên này cao hứng, bên Vương Cương kia lại phẫn nộ không ngớt.

- Ta đã thất bại, ta bị đánh bại, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta đâu rồi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta đâu? Vì cái gì ta cảm giác không thấy Cuồng Bạo Chiến Ngẫu tồn tại.

Vương Cương phẫn nộ, đồng thời kinh hoảng không thôi, mình rõ ràng cảm thụ không đến Cuồng Bạo Chiến Ngẫu tồn tại, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này là Vương gia bảo vật, tại Vương gia cũng chỉ có ba tôn mà thôi, mình một, đại ca Vương Hải một, còn có một là tổ phụ cầm. Nếu như Cuồng Bạo Chiến Ngẫu biến mất, vậy thì ý nghĩa chiến lực của mình giảm đi, mọi người ở đây ngoại trừ Dương Thiên Dũng cùng Dương Thanh Thủy ra, mình chính là một cái cũng đánh không lại, mấu chốt là Cuồng Bạo Chiến Ngẫu biến mất, cái kia tổn thất không phải là bản thân hắn có thể chịu đựng được.

Thời điểm chứng kiến Dương Lỗi, Vương Cương hai mắt đỏ bừng:

- Là ngươi, nhất định là ngươi đem Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta lấy đi rồi, ngươi lấy ra cho ta, bằng không thì ta sẽ không bỏ qua ngươi, Vương gia sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi cái tạp chủng này.

- Hừ, cút cho ta, đừng ép ta giết ngươi.

Dương Lỗi lạnh lùng nhìn xem Vương Cương, nếu như không phải sợ Thiên Nhất trưởng lão biết rõ bí mật của mình mà nói, Dương Lỗi thật sự sẽ giết hắn đi, về phần Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia là bị Thiên Đao nhất thức củ mình đánh chết, tuyệt không có khả năng khôi phục, cho nên Dương Lỗi rất rõ ràng, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của hắn là không thể nào tái xuất hiện rồi.

- Súc sinh, súc sinh ah, ngươi mau giao Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta ra đây, bằng không thì ta muốn ngươi sống không bằng chết.

Vương Cương hướng phía Dương Lỗi một quyền đánh đi qua.

Dương Lỗi ánh mắt lạnh lẽo, trong miệng nói:

- Ngu ngốc.

Sau đó lập tức ra tay, một quyền đánh ra.

Bành. . .

Vương Cương lập tức bị đánh bay, run rẩy vài cái, không có thể đứng lên.

Thiên Nhất trưởng lão đem đây hết thảy xem ở trong mắt, sau đó vung tay lên, Vương Cương liền biến mất ở trước mắt.

Dương Lỗi tinh tường cảm giác được, Vương Cương bị đưa ra không gian tiên khí này, chiêu thức ấy huyền diệu vô cùng, Dương Lỗi cũng có thể làm được, bất quá tiêu hao thập phần lớn.

- Dương đại ca, ngươi thật sự chiếm Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của Vương Cương sao?

Dương Thanh Thủy có chút lo lắng nói.

- Nếu như nói như vậy, khả năng sẽ phiền toái, cha hắn tVương Chấn Vũ cũng không phải một người đơn giản, nghe nói tu vi muốn đột phá Vũ Thần rồi.

- Sợ cái gì, hắn dám, coi như là Vũ Thần thì sao, không phải còn có gia gia ta ư, Tiểu Lỗi, ngươi không cần lo lắng, nếu như Vương Cương phụ thân Vương Chấn Vũ kia dám tới tìm ngươi phiền toái mà nói, ta để cho gia gia xuất mã thu thập hắn.

Cổ Tịnh giơ lên nắm đấm nói ra.

Ngừng tạm, Cổ Tịnh lại nói:

- Bất quá, Tiểu Lỗi, ngươi thật sự thu Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của hắn sao? Lấy ra nhìn xem, ta chỉ là nghe nói qua, còn không có chính thức xem qua Cuồng Bạo Chiến Ngẫu đây này?

Dương Thanh Thủy cũng nhìn qua Dương Lỗi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu lực hấp dẫn quả nhiên rất lớn, một bên Cố Tử Yến cũng đồng dạng nhìn xem hắn.

Dương Lỗi bất đắc dĩ, khoát tay áo, mình ở đâu có Cuồng Bạo Chiến Ngẫu gì, bất quá là tuôn ra Cuồng bạo chi tâm mà thôi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia sớm đã tan thành mây khói rồi.

- Ta thật không có thu Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia, bất quá đã lấy được một quả Cuồng bạo chi tâm trong cơ thể Cuồng Bạo Chiến Ngẫu mà thôi.

- Cuồng bạo chi tâm? Đây chính là hạch tâm của Cuồng Bạo Chiến Ngẫu ah, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này sở dĩ có thể chiến đấu, có thể có uy năng lớn như vậy, là dựa vào Cuồng bạo chi tâm chèo chống đấy, ngươi đã nhận được Cuồng bạo chi tâm, nói không chừng một ngày kia cũng có thể chế tạo ra Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.

Cố Tử Yến nói.

- Cái Cuồng bạo chi tâm kia đâu? Nhanh cho ta xem một chút?

Cổ Tịnh nghe Dương Lỗi nói lấy được Cuồng bạo chi tâm, cũng tò mò không thôi.

Dương Lỗi nhìn nhìn tam nữ, cũng chỉ có thể đem Cuồng bạo chi tâm kia ra.

Cuồng bạo chi tâm là một khỏa bảo thạch màu hồng đỏ thẫm, giống như trái tim người, trong đó ẩn chứa năng lượng bàng bạc mà cuồng bạo, Dương Lỗi đã từng thử qua, năng lượng trong này thập phần bá đạo, một cái không cẩn thận cũng sẽ bị năng lượng này ảnh hưởng.

- Thật là lợi hại.

Cổ Tịnh nhận lấy Cuồng bạo chi tâm, cảm nhận được năng lượng bên trong cuồng bạo, khủng bố, cực kỳ khủng bố, nếu như hoàn toàn kích phát ra mà nói, ngay cả Vũ Thần cũng không sợ.

Dương Lỗi đã từng nghĩ tới, đem Cuồng bạo chi tâm kia cho rằng là quả Boom sử dụng, thời điểm đối mặt Vũ Thần, nếu như kíp nổ mà nói, tuyệt đối có thể đem hắn nổ chết, bất quá chuyện này không phải dễ dàng như vậy, phải có tính toán, cơ duyên, thiên thời địa lợi nhân hoà, những cái này đồng dạng cũng không thể thiếu khuyết, bằng không thì một Vũ Thần há lại dễ dàng đối phó như vậy, chính mình tu vi quá yếu.

Đánh chết một Vũ Thần, thu hoạch được đồ vật tuyệt đối không ít, chẳng qua hiện nay Dương Lỗi cũng không quá đáng là ngẫm lại mà thôi.

- Đáng tiếc, không có phương pháp chế tác Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, bằng không thì có thể dùng Cuồng bạo chi tâm này chế tạo ra một Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, nói như vậy, thực lực của Tiểu Lỗi ngươi sẽ tiến một tầng.

Cố Tử Yến hít khẩu khí nói.
Chương 194 - Lưỡng bại câu thương. (1)

Điều này cũng là lời nói thật, chẳng qua hiện nay Bạch Tố Trinh đã thức tỉnh, hơn nữa tu vi đã đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, thi triển Bạch Long kiếm pháp uy lực vô cùng, một Cuồng Bạo Chiến Ngẫu tuy có thể cho mình trợ giúp cực lớn, bất không có cũng không sao.

. . .

Nửa giờ thời gian rất nhanh liền đi qua.

Lúc này Đông Phương Tiểu Đao cùng Chu Du đã đứng ở trên lôi đài.

Đông Phương Tiểu Đao Vũ Hoàng tam giai, mà thực lực Chu Du là Vũ Hoàng tứ giai, bất quá Dương Lỗi nhìn không thấu Chu Du, căn cốt hắn là ám thuộc tính, tâm pháp tu luyện tất nhiên cùng thường nhân bất đồng, cái ám thuộc tính tâm pháp này đều là thập phần quỷ dị, cho nên Đông Phương Tiểu Đao sẽ có một cuộc ác chiến.

Trên thực tế, Dương Lỗi cũng không coi được Đông Phương Tiểu Đao thế nào.

Mà Đông Phương Tiểu Đao tựa hồ cũng biết đối phương khó đối phó, vừa ra tay là toàn lực, thi triển ra thủ đoạn hắn đắc ý nhất, Già Thiên Thủ.

- Già Thiên Thủ, Chích Thủ Già Thiên.

Đông Phương Tiểu Đao đánh ra một bàn tay cực lớn, hướng phía Chu Du che qua, khí thế cường hãn vô cùng, tuy không bằng Dương Lỗi thi triển ra Thiên Đao nhất thức, nhưng thực sự có thể so với Vũ Đế, cái bàn tay cực lớn kia tựa hồ muốn đem Thiên Địa che khuất, cường hãn như vậy.

Mà Chu Du khẽ chau mày, trong tay xuất hiện một lệnh kỳ màu đen.

- Hắc Ám ma kỳ, lại là Hắc Ám ma kỳ!

Cổ Tịnh thấy thế không khỏi hoảng sợ nói.

- Hắc Ám ma kỳ, cái gì là Hắc Ám ma kỳ? Rất lợi hại sao?

Dương Lỗi thấy Cổ Tịnh khiếp sợ như vậy, không khỏi hỏi.

Cổ Tịnh giải thích nói:

- Cái Hắc Ám ma kỳ này là vũ khí thành danh của Hắc Ám Chi Vương Liệt Trường Không ba ngàn năm trước, đó là một kiện Thần khí Hắc Ám thuộc tính, uy lực vô cùng, Liệt Trường Không đã từng dùng nó đánh chết vô số Võ Thánh Vũ Thần, thành tựu một đời hung danh.

- Lợi hại như vậy?

Dương Lỗi hướng phía Hắc Ám ma kỳ kia dùng Giám Định Thuật.

Lấy được tin tức, thật đúng là cùng Cổ Tịnh nói không có bao nhiêu khác nhau.

Hắc Ám ma kỳ:

Phẩm cấp, Thiên giai Ngũ phẩm, trạng thái bán phong ấn, công thủ nhiều mặt, uy lực vô cùng, lúc đối địch có thể phóng thích Hắc Ám khí thể, để cho nhân tâm trí mê hoặc, công kích linh hồn, người sử dụng tu vi càng cao, có thể phát huy uy lực lại càng lớn, đạt tới Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới, có thể phát huy uy lực lớn nhất của Hắc Ám ma kỳ.

Thật lợi hại, lại là trang bị thuộc về linh hồn công kích.

Hơn nữa Hắc Ám ma kỳ này rõ ràng còn là thuộc về trạng thái bán phong ấn, lợi hại hơn chính là, cái này còn cần Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, có thể thấy được Hắc Ám ma kỳ này khủng bố.

Đông Phương Tiểu Đao đánh ra một bàn tay kia, rõ ràng bị Hắc Ám ma kỳ đơn giản đánh tan rồi.

Đông Phương Tiểu Đao lùi lại mấy bước, sắc mặt rất mất tự nhiên, một chiêu này rõ ràng không có đánh tới Chu Du, có thể thấy được Chu Du này quá kinh khủng, hơn nữa lá cờ nhỏ màu đen kia, lại để cho hắn cảm giác được áp lực trước nay chưa có.

- Tới phiên ta.

Chu Du hừ lạnh một tiếng, đánh ra mấy đạo thủ ấn huyền diệu, lá cờ nhỏ màu đen kia đột nhiên biến lớn, sau đó hóa thành bốn phần, lập tức đem Đông Phương Tiểu Đao vây quanh ở trung ương. Tạo thành một không gian huyền diệu, tựa hồ không gian đều bị tứ phương lá cờ này vặn vẹo.

Xa xa mọi người chỉ có thể chứng kiến khói đen lượn lờ, quỷ dị vô cùng.

- Tu ma?

Trong đầu mọi người đều hiện ra từ ngữ như vậy.

Chẳng qua nếu như thật sự là tu ma mà nói, như vậy Chu Du có can đảm hiện ra ở trước mặt mọi người, đường hoàng như thế, làm càn như thế sao? Còn dám tới Huyền Cơ Môn Phong Vân tuyển bạt thi đấu? Điều này hiển nhiên là không thể nào, cho nên, Chu Du không thể nào là Tu ma giả, như vậy duy nhất có thể khẳng định chính là, hiện tượng quỷ dị này chính là Hắc Ám ma kỳ kia tác dụng.

Lúc này Đông Phương Tiểu Đao bị nhốt ở bên trong tứ phương cờ xí, áp lực thật lớn, giống như vô số oan hồn đang kêu gọi, để cho người tâm thần không yên.

Nhưng Đông Phương Tiểu Đao, dù sao cũng là nhân vật thiên tài, có thể ở trước hai mươi tuổi tiến vào Vũ Hoàng cảnh giới, không có chỗ nào mà không phải là thế hệ thiên tư thông minh, nghị lực đã đạt đến tình trạng không phải người thường có thể bằng. Tại ngoại tu luyện ba năm, cái dạng kinh nghiệm gì cũng đã có, quanh năm ở vào bên bờ sinh tử, cho nên điểm ấy kích thích căn bản không để trong lòng, căn bản không cách nào rung chuyển tâm trí của hắn.

- Già Thiên Thủ, xé rách cho ta.

Đông Phương Tiểu Đao khôi phục thanh minh, chợt quát một tiếng, một cánh tay xuất hiện lần nữa, sinh sinh đem không gian phong bế hắn phá vỡ ra.

Bành bành bành.

Hắc Ám ma kỳ kia từ tứ phương biến thành một phương lá cờ nhỏ, rơi về tới trong tay Chu Du.

- Rất tốt, rất tốt, ngươi là đối thủ mạnh nhất ta gặp được qua.

Chu Du lau vết máu khóe miệng, Hắc Ám ma kỳ bố trí xuống không gian phong tỏa bị phá trừ, để cho hắn cũng bị thương không nhẹ.

Mà Đông Phương Tiểu Đao cũng không chịu nổi, lực phản chấn thật lớn, nội phủ chấn động.

"PHỐC", phun ra một ngụm máu tươi.

Lưỡng bại câu thương.

- Ngươi cũng không kém, lại để cho ta bị thương.

Hai người lần nữa nhìn đối phương, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, không ngừng âm thầm khôi phục tu vi.

Như vậy một phút đồng hồ sau, hai người động, đồng thời động.

- Già Thiên Thủ, Già Thiên Tế Nhật, Tê Liệt Trường Không.

Đông Phương Tiểu Đao lần nữa thi triển ra Già Thiên Thủ, đồng thời Già Thiên Thủ cũng là một kiện Thần khí, cùng tay phải của Đông Phương Tiểu Đao kết hợp, cường đại vô cùng, bất quá bởi vì thực lực bản thân nguyên nhân, Đông Phương Tiểu Đao không có thể triệt để dung hợp, cho nên thi triển ra Già Thiên Thủ, gần kề có thể phát huy ra không đến 1% uy năng của Già Thiên Thủ chính thức.

Bất quá cho dù là 1% uy năng, cũng khủng bố vô cùng, một bàn tay cực lớn, hướng phía Chu Du công kích qua, tựa hồ muốn xé rách Chu Du, không lưu tình chút nào.

Lúc này Chu Du không bao giờ giống như lúc bắt đầu phong khinh vân đạm nữa, hắn lúc này sắc mặt lộ ra cực kỳ ngưng trọng, một chiêu này, khủng bố như vậy, đây là một kích cuối cùng, muốn phân thắng bại, cái này là một kích cuối cùng rồi, ai có thể chiếm được thượng phong, người đó sẽ chiến thắng.

Lúc này Chu Du mắt nhắm lại, lá cờ màu đen trong tay bay lên, ở bên người Chu Du không ngừng xoay tròn.

Chu Du trong miệng nói lẩm bẩm:

- Ma Thần khống chế Hắc Ám ah, ban cho ta lực lượng, đánh nát hết thảy sinh linh đối với ngài bất kính, Hắc Ám ma kỳ, dung nhập thân thể của ta.

Lá cờ màu đen kia lập tức hóa thành một đạo hắc quang, chui vào mi tâm Chu Du, thân thể Chu Du lập tức chấn động một cái, lần nữa mở mắt, trong ánh mắt tản ra hào quang khiếp tâm hồn người.

Giờ phút này lực lượng Chu Du tăng vọt, khí thế cuồng tăng.
Chương 195 - Lưỡng bại câu thương. (2)

Vũ Hoàng ngũ giai, Vũ Hoàng lục giai, thất giai, còn đang không ngừng gia tăng, không ngừng kéo lên.

Vũ Đế nhất giai, Vũ Đế cấp hai.

. . .

Thẳng đến Vũ Đế Đại viên mãn cảnh giới mới ngừng lại.

Khí thế đạt đến Vũ Đế Đại viên mãn, cả người Chu Du cũng trở nên cao lớn rất nhiều, trong tay xuất hiện một thanh loan đao màu đen. Ở trên răng cưa, sắc bén dữ tợn, giống như răng nanh Địa Ngục, để cho người không rét mà run.

- Quét ngang Thiên Quân, Ma Thần Khai Thiên!

- Ma Thần nhập thân, lại là Ma Thần nhập than.

Cổ Tịnh không khỏi kêu lên.

- Cái gì, ngươi nói Chu Du bây giờ là triệu hoán Ma Thần nhập thân?

Dương Lỗi nhìn xem Cổ Tịnh nói, trên thế giới này thật đúng là có Ma Thần sao? Dương Lỗi cũng không biết, bất quá mình cũng là từ Địa Cầu xuyên việt đến nơi này, còn có cái gì không có khả năng, hết thảy đều có khả năng phát sinh.

Cổ Tịnh nhẹ gật đầu:

- Chu Du này, hẳn là gọi về một tia Ma Thần Chân Linh bên trong Hắc Ám ma kỳ, dung nhập đến trong cơ thể, khiến cho tu vi trong cơ thể tăng vọt, mà lúc này vũ khí trong tay Chu Du, có lẽ là Hắc Ám ma kỳ hóa thành Đoạt Mệnh Loan Đao, đó là vũ khí của Hắc Ám Ma Thần trong truyền thuyết, thu hoạch qua vô số tánh mạng, cho dù là Thần cũng bị chém giết vô số.

- Truyền thuyết, đây đều là truyền thuyết a.

Dương Lỗi lơ đễnh, bất quá lúc này Chu Du, tu vi đích thật là rất khủng bố, rõ ràng trong nháy mắt từ Vũ Hoàng tứ giai tăng lên tới Vũ Đế Đại viên mãn, lúc này Đông Phương Tiểu Đao Già Thiên Thủ tuy khí thế cường đại, uy lực vô cùng, bất quá ở thời điểm này, lại muốn kém một chút.

Lúc này Đông Phương Tiểu Đao cắn răng một cái, lập tức ăn vào một viên thuốc.

Tinh lực đan, đây là Tinh lực đan, Dương Lỗi đã từng luyện chế ra, cái kia cùng thời điểm Dương Lỗi luyện chế Tinh Huyết Đan xuất hiện Tinh lực đan đồng dạng, không sai, tuyệt đối không có sai lầm.

Bất quá Tinh lực đan này so với Dương Lỗi luyện chế ra Tinh lực đan, phẩm cấp muốn cao hơn nhiều, bất quá lại không phải thập thành đan, mà là bảy thành Địa giai Tinh lực đan.

Một quả Tinh lực đan này giá trị tuyệt đối là có thể so sánh một kiện thượng phẩm linh khí, một quả Tinh lực đan như vậy có thể cho người ở trong ba giờ, sinh ra lực lượng liên tục không ngừng, những lực lượng này sẽ chuyển hóa thành chân khí, nói cách khác, Tinh lực đan này tuy không thể đề cao đẳng cấp tu vi lực lượng người dùng, nhưng có thể tiếp tục ba giờ, vô luận ngươi phát ra như thế nào, cho dù là một mực thi triển tuyệt chiêu cường đại nhất, cũng có thể tiếp tục lâu như vậy.

Tại thời điểm đối địch, nếu như có thể ba giờ bảo trì trạng thái tốt nhất, có được lực lượng liên tục không ngừng phát ra, đó là một việc kinh khủng bực nào, cho nên Tinh lực đan này là cực kỳ trân quý, tuy không thể so với Tinh Huyết Đan, nhưng cũng không kém.

Rầm rầm rầm.

Già Thiên Thủ cùng Chu Du Đoạt Mệnh Loan Đao va chạm lại với nhau, phát ra tiếng nổ mạnh cực lớn, Đông Phương Tiểu Đao bị một kích này đánh bay rồi, nhưng Chu Du bất quá là lui về phía sau năm bước mà thôi, chênh lệch, cái này là chênh lệch.

Bất quá Đông Phương Tiểu Đao bị đánh bay chợt đứng lên, lau vết máu ở khóe miệng một cái, giống như là không có việc gì, lần nữa tế ra Già Thiên Thủ.

Bành bành bành.

Già Thiên Thủ cùng Chu Du Đoạt Mệnh Loan Đao lần nữa va chạm, lúc này đây hai người đồng thời bị sđánh bay.

Lôi đài phòng hộ mặc dù không có bị đánh nát, nhưng mặt lôi đài lại sớm đã trở nên gồ ghề, trước mắt thương di.

Khục khục. . . Khục khục. . .

Hai người lần nữa đứng lên, nhìn xem đối phương, máu tươi chảy ròng, hai người đều là chật vật không chịu nổi, lúc này Đông Phương Tiểu Đao cùng Chu Du đều là nỏ mạnh hết đà.

Ai cũng không thể làm gì ai, dĩ nhiên là lưỡng bại câu thương.

Bất quá lúc này hai người còn không có nhận thua, còn có thể tiếp tục chiến đấu, tất nhiên muốn phân ra thắng bại.

Mà giờ khắc này hai người đều không có năng lực thúc dục Già Thiên Thủ cùng Hắc Ám ma kỳ rồi, cho nên lúc này hai người sử dụng chính là phương thức chiến đấu nguyên thủy nhất, trực tiếp sử dụng lực lượng thân thể.

Xông đụng vào nhau, ngươi một quyền, ta một quyền, từng quyền vào thịt.

Dương Lỗi nhìn xem không khỏi tức cười, cái này cũng quá không có thể diện đi, hai người kỹ xảo đều kém cỏi như vậy, coi như là học một chút công phu quyền cước cơ bản cũng sẽ có hiệu quả không ngờ, xem ra hai thằng này đều là quá mức chú trọng lực lượng cảnh giới tăng lên, mà không có chú ý tới tu luyện chiêu thức cơ bản.

Trận thứ hai này, cuối cùng vẫn là Chu Du chiến thắng rồi, kỳ thật hai người thực lực không kém nhiều, bất quá Chu Du so với Đông Phương Tiểu Đao giữ vững được nhiều vài giây đồng hồ mà thôi.

Kế tiếp trận đấu thứ ba, chính là Cổ Tịnh đối chiến Triệu gia Triệu Hiểu Hoan, Triệu Hiểu Hoan này thực lực coi như là không tệ, hơn nữa khẳng định cũng có vũ khí lợi hại, công pháp cường hãn, bất quá đối với Cổ Tịnh nhất định là muốn thất bại đấy.

Nhìn xem Cổ Tịnh muốn lên đài, Dương Lỗi kéo lại nàng:

- Ngươi chờ một chút, ta cho ngươi ít đồ.

- Cái gì, nhanh lên, ta chờ không được muốn đi giáo huấn tên kia rồi.

Cổ Tịnh nói.

Dương Lỗi lấy ra hai cái bình sứ, một cái trong đó trang bị Hồi Nguyên Đan, một cái khác chứa Đại Lực Kim Cương hoàn.

- Hai loại đan dược này đối với ngươi có lẽ hữu dụng, Đại Lực Kim Cương hoàn này ta cũng không muốn nói nhiều, có thể tăng lên ngươi gấp hai mươi lần chiến lực, về phần Hồi Nguyên Đan, chính ngươi cũng có thể tinh tường, có thể rất nhanh hồi phục chân khí.

- Chẳng lẽ ngươi còn sợ ta không đối phó được hắn hay sao?

Cổ Tịnh nghe vậy ngược lại là có chút bất mãn.

Dương Lỗi nghe xong, vội nói:

- Ta tự nhiên không phải ý tứ này, dùng phòng ngừa vạn nhất mà thôi.

- Đúng vậy, Tịnh tỷ, ngươi thu a, đây là một mảnh tâm ý của Dương đại ca.

Dương Thanh Thủy cũng nói.

Cổ Tịnh nhìn nhìn Dương Lỗi lại nhìn Dương Thanh Thủy một chút, cuối cùng tiếp trong tay:

- Cảm ơn ngươi, Tiểu Lỗi đệ đệ.

Sau đó nhõng nhẽo cười lấy nhảy lên lôi đài.

Dương Lỗi lập tức im lặng, lại gọi mình đệ đệ, tiền đặt cược trước kia, đoán chừng nàng là sẽ không thừa nhận rồi, đối với cái này Dương Lỗi sẽ không để ý, nữ nhân đều là động vật không nói đạo lý.

- Ngươi nhận thua đi.

Cổ Tịnh vừa lên đến trên đài liền đối với Triệu Hiểu Hoan nói.

Triệu Hiểu Hoan nghe xong không khỏi giận, thầm nghĩ, dựa vào cái gì, chẳng lẽ chỉ bằng ngươi là mỹ nữ, dù vậy thì như thế nào, đợi Lão Tử trở thành Huyền Cơ Môn Chân truyền đệ tử, trở thành Vũ Thần, cái dạng mỹ nữ gì không có, để ý ngươi mặt hàng như vậy? Hơn nữa tựa hồ nữ nhân này, đã từng thu thập qua đệ đệ mình Triệu Hiểu Dật, vì vậy thần sắc lạnh lùng nhìn xem Cổ Tịnh:

- Nhận thua, ta xem nhận thua là ngươi đi, ta biết rõ ngươi đã từng khi dễ qua đệ đệ của ta, hôm nay, ta sẽ vì đệ đệ của ta báo thù, cho ngươi biết kết cục đắc tội Triệu gia ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom