-
Chương 27. Không có đàn ông cô có thể sinh con được không?
Cô biết ngay là người đàn ông này không thể kìm nén nổi nữa mà.
Quả nhiên, anh vẫn muốn đánh chủ ý lên con trai cô.
"No way! Lục Diễn, Đậu Đinh là con trai của một mình tôi, anh đừng mơ cướp đứa bé khỏi tôi!" Quả đấm của Tô Cửu Cửu rất nhanh, mạnh làm Lục Diễn khoa chân múa tay.
Lục Diễn không tức giận, anh cố ý dựa sát vào cô, buồn cười nói, "Tô Cửu Cửu, thật sự không nghĩ tới cô lại có mặt đáng yêu như vậy, cô nói đứa bé là của một mình cô, cô cho rằng cô là thánh mẫu Maria à, không có đàn ông cô có thể sinh con được không?"
Tô Cửu Cửu tức đến mức mặt đỏ bừng lên, cô đã nhìn ra được, a, người đàn ông này vừa xấu xa vừa vô lại, những lời không biết xấu hổ như vậy mà anh cũng dám nói ra.
"Lục Diễn, tôi không có thời gian nói lời vô nghĩa với anh, nhưng mà tôi cảnh cáo anh, đừng đánh chủ ý lên con trai tôi!"
Nói xong, không đợi anh nói gì, cô bước nhanh đến bên đường, ngăn một chiếc taxi lại, nghênh ngang rời đi.
Sao Lục Diễn có thể khinh địch bỏ qua cho cô như vậy được? Anh cũng ngăn một chiếc taxi lại, theo sát phía sau, mục đích là muốn xem bây giờ cô đang ở chỗ nào.
Dọc theo đường đi, tâm tình của Tô Cửu Cửu vẫn chưa bình phục, cô nghĩ cô phá bao nhiêu vụ án mạng cũng không hao tâm tổn trí như vậy, nhưng bây giờ vừa gặp phải chuyện của con, cô đã rối loạn ngay rồi.
Bên tai cô không ngừng vang lên những lời Lục Diễn nói, anh nói anh muốn tranh quyền nuôi Đậu Đinh với cô, đây rõ ràng là cướp đoạt.
Nhớ năm đó người quyết định giữ Đậu Đinh lại là cô, nhiều năm như vậy, nuôi nấng dạy dỗ Đậu Đinh cũng là cô, dựa vào cái gì mà người đàn ông đó vừa xuất hiện, lại muốn cướp con trai cô.
"Tiểu thư, cô đi đâu thế?" Người lái xe mở miệng hỏi, không có biện pháp, sau khi cô ngồi lên xe thì bắt đầu ngây ngốc.
"A... Khách sạn Vạn Hào." Tô Cửu Cửu lấy lại tinh thần, nói nơi mình muốn đến cho người lái xe.
Haizz, ngày đầu tiên cô mới về nước, có sự chênh lệch về múi giờ, thậm chí cô còn chưa đi tìm nhà đã đến cục cảnh sát báo danh rồi.
Không nghĩ tới ông trời hố cô như vậy, để cho cô gặp được ai không gặp, lại để cô gặp được anh.
Cô phải giải quyết từng chuyện từng chuyện một.
Nhiệm vụ quan trọng nhất là tìm nhà, đương nhiên là nhà tương lai của cô và con trai ở thành phố A, về nhà họ Tô, cô không nghĩ mình sẽ trở về đó, ít nhất bây giờ không nghĩ vậy.
Lúc trở lại khách sạn đã là 10 giờ tối, vì đi giày cao gót nên Tô Cửu Cửu cảm thấy mình như đang đi cà kheo, có thể té ngã bất cứ lúc nào.
Lúc cô vừa đi vào thang máy, Lục Tu đi tới đại sảnh.
Ngày hôm nay anh ta mệt muốn chết, buổi sáng tiếp đón người Anh đến hợp tác, lại sắp xếp chỗ ở, sắp xếp đi ăn, vừa mới làm đám người kia nằm sấp xuống, lúc này anh ta mới thoát thân được.
Lục Diễn cũng đi vào khách sạn, vừa vào cửa liền thấy em trai Lục Tu.
"A Tu, sao em lại ở đây?" Lục Diễn rất bất ngờ, nhưng vẫn không quên nhìn xung quanh, tìm kiếm Tô Cửu Cửu.
Vì để khách hàng lớn hài lòng bằng bất cứ giá nào, cho nên Lục Tu uống không ít rượu, lúc này đi đường cũng xiêu vẹo.
"Em... em đi tiếp khách, em còn có thể làm gì..." Lục Tu uống rượu khiến đầu lưỡi đều đã vô cảm, nói mơ hồ không rõ.
"A Tu, em về nhà sớm một chút, anh còn chút chuyện..."
Nói xong, Lục Diễn chuẩn bị đi tìm Tô Cửu Cửu.
Nhưng vừa mới đi được hai bước, chỉ nghe rầm một tiếng rất lớn.
Anh nhìn lại, giơ tay đập vào trán mình.
Hóa ra tiếng động thật lớn đó là âm thanh Lục Tu ngã xuống đất.
Không có biện pháp, nếu để anh gặp Lục Tu uống nhiều, anh không thể không quản.
Nhưng mà anh cũng không tính đến không công, ít nhất anh còn biết Tô Cửu Cửu ở nơi này.
Quả nhiên, anh vẫn muốn đánh chủ ý lên con trai cô.
"No way! Lục Diễn, Đậu Đinh là con trai của một mình tôi, anh đừng mơ cướp đứa bé khỏi tôi!" Quả đấm của Tô Cửu Cửu rất nhanh, mạnh làm Lục Diễn khoa chân múa tay.
Lục Diễn không tức giận, anh cố ý dựa sát vào cô, buồn cười nói, "Tô Cửu Cửu, thật sự không nghĩ tới cô lại có mặt đáng yêu như vậy, cô nói đứa bé là của một mình cô, cô cho rằng cô là thánh mẫu Maria à, không có đàn ông cô có thể sinh con được không?"
Tô Cửu Cửu tức đến mức mặt đỏ bừng lên, cô đã nhìn ra được, a, người đàn ông này vừa xấu xa vừa vô lại, những lời không biết xấu hổ như vậy mà anh cũng dám nói ra.
"Lục Diễn, tôi không có thời gian nói lời vô nghĩa với anh, nhưng mà tôi cảnh cáo anh, đừng đánh chủ ý lên con trai tôi!"
Nói xong, không đợi anh nói gì, cô bước nhanh đến bên đường, ngăn một chiếc taxi lại, nghênh ngang rời đi.
Sao Lục Diễn có thể khinh địch bỏ qua cho cô như vậy được? Anh cũng ngăn một chiếc taxi lại, theo sát phía sau, mục đích là muốn xem bây giờ cô đang ở chỗ nào.
Dọc theo đường đi, tâm tình của Tô Cửu Cửu vẫn chưa bình phục, cô nghĩ cô phá bao nhiêu vụ án mạng cũng không hao tâm tổn trí như vậy, nhưng bây giờ vừa gặp phải chuyện của con, cô đã rối loạn ngay rồi.
Bên tai cô không ngừng vang lên những lời Lục Diễn nói, anh nói anh muốn tranh quyền nuôi Đậu Đinh với cô, đây rõ ràng là cướp đoạt.
Nhớ năm đó người quyết định giữ Đậu Đinh lại là cô, nhiều năm như vậy, nuôi nấng dạy dỗ Đậu Đinh cũng là cô, dựa vào cái gì mà người đàn ông đó vừa xuất hiện, lại muốn cướp con trai cô.
"Tiểu thư, cô đi đâu thế?" Người lái xe mở miệng hỏi, không có biện pháp, sau khi cô ngồi lên xe thì bắt đầu ngây ngốc.
"A... Khách sạn Vạn Hào." Tô Cửu Cửu lấy lại tinh thần, nói nơi mình muốn đến cho người lái xe.
Haizz, ngày đầu tiên cô mới về nước, có sự chênh lệch về múi giờ, thậm chí cô còn chưa đi tìm nhà đã đến cục cảnh sát báo danh rồi.
Không nghĩ tới ông trời hố cô như vậy, để cho cô gặp được ai không gặp, lại để cô gặp được anh.
Cô phải giải quyết từng chuyện từng chuyện một.
Nhiệm vụ quan trọng nhất là tìm nhà, đương nhiên là nhà tương lai của cô và con trai ở thành phố A, về nhà họ Tô, cô không nghĩ mình sẽ trở về đó, ít nhất bây giờ không nghĩ vậy.
Lúc trở lại khách sạn đã là 10 giờ tối, vì đi giày cao gót nên Tô Cửu Cửu cảm thấy mình như đang đi cà kheo, có thể té ngã bất cứ lúc nào.
Lúc cô vừa đi vào thang máy, Lục Tu đi tới đại sảnh.
Ngày hôm nay anh ta mệt muốn chết, buổi sáng tiếp đón người Anh đến hợp tác, lại sắp xếp chỗ ở, sắp xếp đi ăn, vừa mới làm đám người kia nằm sấp xuống, lúc này anh ta mới thoát thân được.
Lục Diễn cũng đi vào khách sạn, vừa vào cửa liền thấy em trai Lục Tu.
"A Tu, sao em lại ở đây?" Lục Diễn rất bất ngờ, nhưng vẫn không quên nhìn xung quanh, tìm kiếm Tô Cửu Cửu.
Vì để khách hàng lớn hài lòng bằng bất cứ giá nào, cho nên Lục Tu uống không ít rượu, lúc này đi đường cũng xiêu vẹo.
"Em... em đi tiếp khách, em còn có thể làm gì..." Lục Tu uống rượu khiến đầu lưỡi đều đã vô cảm, nói mơ hồ không rõ.
"A Tu, em về nhà sớm một chút, anh còn chút chuyện..."
Nói xong, Lục Diễn chuẩn bị đi tìm Tô Cửu Cửu.
Nhưng vừa mới đi được hai bước, chỉ nghe rầm một tiếng rất lớn.
Anh nhìn lại, giơ tay đập vào trán mình.
Hóa ra tiếng động thật lớn đó là âm thanh Lục Tu ngã xuống đất.
Không có biện pháp, nếu để anh gặp Lục Tu uống nhiều, anh không thể không quản.
Nhưng mà anh cũng không tính đến không công, ít nhất anh còn biết Tô Cửu Cửu ở nơi này.
Bình luận facebook