Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 264
67264.
Vạn Tố Y rất ít khi ngủ trưa, cô nằm vật ra giường vốn nghĩ phải mất hồi lâu mới ngủ được. Không ngờ cô mới nằm xuống một lúc, đã ngủ thiếp đi.
Cô mê man mơ một giấc mơ, cho đến khi Mạnh Kiều Dịch đánh thức, cô mới tỉnh lại.
“Mấy giờ rồi anh?” Vạn Tố Y mở mắt thấy Mạnh Kiều Dịch đứng bên đầu giường chăm chú nhìn cô.
Mạnh Kiều Dịch không nhìn đồng hồ ma trả lời cô một khoảng thời gian đại khái: “tầm 6 giờ rồi.”
“Em ngủ lâu vậy sao?” Vạn Tố Y vốn chie định ngủ nửa tiếng, không ngờ lại ngủ lâu đến vậy.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố y như vẫn còn đang muốn ngủ tiếp mà nói: “không lâu, bây giờ em dậy ăn tối là vừa.”
“Bữa tối chuẩn bị xong rồi sao?” Vạn Tố Y bật dậy mở to mắt, vẻ mặt cô còn kinh ngạc hơn vừa nãy.
“Ừ.” Mạnh Kiều Dịch kéo áo khoác choàng lên người cô: “em ổn chứ? Còn chỗ nào thấy khó khó chịu không thoải mái không?”
Mặc dù Vạn Tố Y đã phủ nhận, không có chỗ nào khó chịu, nhưng Mạnh Kiều Dịch vẫn tinh ý nhìn ra hôm nay sức khoẻ cô không được tốt cho lắm.
“Không có, chỉ là vừa mới ngủ dậy nên em thấy hơi đau đầu, em đi rửa mặt là hết thôi.”
Vạn Tố Y vừa nói vừa xoa nhẹ lên huyệt thái dương, từ trên giường đi xuống.
Vạn Tố Y đi vào rửa mặt, Mạnh Kiều Dịch đứng ngoài đợi cô.
Đợi đến lúc cô đi ra, đứng bên ngoài đợi cô không chỉ có Mạnh Kiều Dịch mà còn có cả Ui Da, không biết từ đâu mà chạy tới.
Ui Da thấy Vạn Tố Y đi ra liền đi tới cọ vào chân cô: “meo”
“Sao lại vẻ mặt ấm ức thế kia?” Vạn Tố Y bế Ui Da lên, cầm hai chân trước Ui Da chỉ về phía Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch lộ vẻ vừa bất lực vừa thương Ui Da mà nói: “nó chắc là không ở dưới phòng khách thêm phú nào được nữa, ở cùng hai nữ ác ma Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc chắc nó thấy cảm thấy ấm ức.”
“......”
Vạn Tố Y ngây ra nhìn Mạnh Kiều Dịch. Nhạc Nhất Nhạc và Nguyễn Ca rốt cuộc đã làm gì mà để đến mức bị gọi là nữ ác ma?
“Hai người họ làm gì rồi?” Vạn Tố Y không khỏi tò mò mà hỏi.
“Không làm gì, chỉ là điên cuồng mát xa cho Ui Da thôi.” Mạnh Kiều Dịch nhắc lại cảnh đó lại buồn cười.
Ui Da đáng yêu như vậy, cũng không trách nổi Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc không kìm nổi mà ra tay, liên tục vuốt ve. Nhưng Ui Da trước giờ không thích sự vuốt ve quá nhiệt tình, vốn đã muốn bỏ trốn từ lâu. Vừa có cơ hội là nhanh chóng trốn lên phòng ngủ.
“Đáng thương vậy sao?” Vạn Tố Y không cần hỏi cũng biết “mát xa” mà Mạnh Kiều Dịch nói là như nào. Hai người đó không có sức phản kháng với thú cưng, nhìn thấy Ui Da chắc là phóng thích hết “mẫu ái” trong người lên Ui Da.
Vạn Tố Y vừa an ủi Ui Da vừa thay ao, lại dùng vẻ tủi thân mà nói với Mạnh Kiều Dịch: “từ hồi có Ui Da em không còn mặc đồ đen nữa, có chút hoài niệm.”
“Không sao mà, em mặc đi, mặc xong đem cho giúp việc giặt khô là được.” Mạnh Kiều Dịch biết cô sợ mặc đồ đen lộ màu lông Ui Da bám trên áo.
Vạn Tố Y mặc xong lớp áo cuối cùng nhìn Ui Da, lại nhìn bộ đồ trên người nói: “thôi vậy, em mới tầm tuổi này, mặc đồ sáng màu một chút cũng tốt.”
Cũng may mà có Ui Da đến, khiến cô thử mặc những phong cách mà trước đây không dám thử. Kết quả ngoài ý muốn, không đến mức gọi là không hợp.
Mạnh Kiều Dịch thấy cô đã mặc xong đồ liền nắm tay cô: “đi thôi.”
Vạn Tố Y đưa tay ra nắm lấy tay anh, mặc dù khuôn mặt không được tươi tắn cho lắm nhưng rõ ràng đã đỡ hơn hồi sáng nhiều.
Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc thấy Vạn Tố Y từ trên lầu đi xuống, quan tâm hỏi han: “ ngủ đủ giấc chưa?”
“Ừ, để các cậu đợi lâu rồi, xin lỗi nha.” Vạn Tố Y tỏ ý có lỗi. Nếu như không phải thật sự không thoải mái trong người, cô sẽ không bỏ hai người họ dưới lầu mà đi lên nghỉ ngơi như vậy.
Nguyễn Ca khoát tay, nói sang chuyện khác: “tớ và Nhất Nhạc đi dạo một vòng hoa viên nhà cậu rồi, không thể không nói, có tiền đúng là tốt thật!”
“....các cậu cũng đâu có nghèo.” Vạn Tố Y không còn gì để đáp lại Nguyễn Ca nữa, nhìn cô một cái.
Nhìn kỹ lại, Nguyễn Ca là nữ minh tinh danh giá nhất showbit rồi, nếu như cô ấy còn tự nhận mình nghèo thì chẳng nữ minh tinh nào dám nhận mình giàu nữa.
“Tớ có gọi là có tiền đi chăng nữa thì chắc chắn không bì nổi với Mạnh tổng, thế nên so với nhà cậu thì tớ vẫn được gọi là nghèo.” Nguyễn Ca không phủ nhận mình giàu nhưng Vạn Tố Y cũng không được phủ nhận nếu so với nhà họ thì cô vẫn gọi là nghèo.
Vạn Tố Y ngưng cười, trong nhữn cuộc tranh luận, logic giải thích của Nguyễn Ca khiến cô chỉ có thể đứng thế hạ phong.
“Nhanh đến đây nào, ăn cơm thôi.!” Nguyễn Ca nhìn đồng hồ rồi hô lên như vừa nhớ ra chuyện gì rất quan trọng mà thúc giục Vạn Tố Y.
Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc không hề khách khí với Vạn Tố Y, cô để hai người chọn món nên những món đặc sắc nhất của tối nay đều là những món yêu thích của hai người họ.
Vạn Tố Y động đũa, không ăn nhiều lắm, trên bàn có nhiều món cô thích, nhưng không hề hứng ăn uống, nên cô ăn rất ít.
“Đầu bếp nhà cậu chắc ngang tầm đầu bếp khách sạn năm sao đấy, rất ngon, thật đấy, trước đây tớ không nghĩ là những món tớ thích lại có thể nâng lên tầm cao cấp như vậy.” Nhạc Nhất Nhạc được thưởng thức món ngon bỗng nói nhiều hơn bình thường, có làm thế nào cũng không bịt được miệng cô ấy.
“Ngon thì cậu ăn nhiều chút nha.” Vạn Tố Y mỉm cười, nhìn vẻ đáng yêu của Nhạc Nhất Nhạc mà đưa cho cô ấy cốc nước ngọt.
“Nhất trí.” Lạc Nhất Lạc đón lấy cốc nước từ tay Vạn Tố Y liền tiếp tục trạng thái ăn uống điên cuồng.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y, cô đang cầm đũa khều cơm trong bát đưa vào miệng, với lượng rất ít.
“Ăn cái này đi.” Mạnh Kiều Dịch gắp cho cô món thường ngày mà cô thích.
Vạn Tố Y nhoẻn miệng cười, cẩn thận mà tiếp tục ăn. Rất khó để che đậy việc hôm nay cô không có cảm giác ngon miệng. Đối với món cô không thích, khó lòng mà nuốt được.
“Tố Y, cậu kén ăn quá rồi chứ? Đồ ăn ngon như này mà cậu mới ăn có một chút.” Nhạc Nhất Nhạc nhìn Vạn Tố Y với vẻ khó hiểu.
“Tớ không đói lắm.” Vạn Tố Y rất khó xử, nhưng dù sao cũng bị phát hiện rồi nên cô không có lí do để tiếp tục giả vờ nữa. Liền buông đũa xuống mà nói: “tớ đi uống cốc nước, các cậu ăn đi.”
Nhạc Nhất Nhạc khoát tay, không biết nói gì với Nguyễn Ca rồi lại quay sang tiếp tục điên cuồng ăn uống.
Lúc này đây, có nói chuyện với Nhạc Nhất Nhạc cô ấy cũng không nghe vào tai nữa. Những lần trước đến nhà họ cùng dùng bữa, vì chưa quen nên Nhạc Nhất Nhạc có phần khách khí, cũng không nếm ra mùi vị đồ ăn. Dạo này cô hay lui đến, đã quen với Hải Viên và thân với Mạnh Kiều Dịch hơn, nên không còn vẻ khách khí của ngày trước nữa, mới bắt đầu nếm ra mùi vị đồ ăn.
Nguyễn Ca đỡ hơn, cô đến nhà Vạn Tố Y sớm hơn Nhạc Nhất Nhạc, thấy vậy liền theo sau đi sang phòng khách ngồi xuống bên cạnh Vạn Tố Y: “sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu không?”
Vạn Tố Y rất ít khi ngủ trưa, cô nằm vật ra giường vốn nghĩ phải mất hồi lâu mới ngủ được. Không ngờ cô mới nằm xuống một lúc, đã ngủ thiếp đi.
Cô mê man mơ một giấc mơ, cho đến khi Mạnh Kiều Dịch đánh thức, cô mới tỉnh lại.
“Mấy giờ rồi anh?” Vạn Tố Y mở mắt thấy Mạnh Kiều Dịch đứng bên đầu giường chăm chú nhìn cô.
Mạnh Kiều Dịch không nhìn đồng hồ ma trả lời cô một khoảng thời gian đại khái: “tầm 6 giờ rồi.”
“Em ngủ lâu vậy sao?” Vạn Tố Y vốn chie định ngủ nửa tiếng, không ngờ lại ngủ lâu đến vậy.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố y như vẫn còn đang muốn ngủ tiếp mà nói: “không lâu, bây giờ em dậy ăn tối là vừa.”
“Bữa tối chuẩn bị xong rồi sao?” Vạn Tố Y bật dậy mở to mắt, vẻ mặt cô còn kinh ngạc hơn vừa nãy.
“Ừ.” Mạnh Kiều Dịch kéo áo khoác choàng lên người cô: “em ổn chứ? Còn chỗ nào thấy khó khó chịu không thoải mái không?”
Mặc dù Vạn Tố Y đã phủ nhận, không có chỗ nào khó chịu, nhưng Mạnh Kiều Dịch vẫn tinh ý nhìn ra hôm nay sức khoẻ cô không được tốt cho lắm.
“Không có, chỉ là vừa mới ngủ dậy nên em thấy hơi đau đầu, em đi rửa mặt là hết thôi.”
Vạn Tố Y vừa nói vừa xoa nhẹ lên huyệt thái dương, từ trên giường đi xuống.
Vạn Tố Y đi vào rửa mặt, Mạnh Kiều Dịch đứng ngoài đợi cô.
Đợi đến lúc cô đi ra, đứng bên ngoài đợi cô không chỉ có Mạnh Kiều Dịch mà còn có cả Ui Da, không biết từ đâu mà chạy tới.
Ui Da thấy Vạn Tố Y đi ra liền đi tới cọ vào chân cô: “meo”
“Sao lại vẻ mặt ấm ức thế kia?” Vạn Tố Y bế Ui Da lên, cầm hai chân trước Ui Da chỉ về phía Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch lộ vẻ vừa bất lực vừa thương Ui Da mà nói: “nó chắc là không ở dưới phòng khách thêm phú nào được nữa, ở cùng hai nữ ác ma Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc chắc nó thấy cảm thấy ấm ức.”
“......”
Vạn Tố Y ngây ra nhìn Mạnh Kiều Dịch. Nhạc Nhất Nhạc và Nguyễn Ca rốt cuộc đã làm gì mà để đến mức bị gọi là nữ ác ma?
“Hai người họ làm gì rồi?” Vạn Tố Y không khỏi tò mò mà hỏi.
“Không làm gì, chỉ là điên cuồng mát xa cho Ui Da thôi.” Mạnh Kiều Dịch nhắc lại cảnh đó lại buồn cười.
Ui Da đáng yêu như vậy, cũng không trách nổi Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc không kìm nổi mà ra tay, liên tục vuốt ve. Nhưng Ui Da trước giờ không thích sự vuốt ve quá nhiệt tình, vốn đã muốn bỏ trốn từ lâu. Vừa có cơ hội là nhanh chóng trốn lên phòng ngủ.
“Đáng thương vậy sao?” Vạn Tố Y không cần hỏi cũng biết “mát xa” mà Mạnh Kiều Dịch nói là như nào. Hai người đó không có sức phản kháng với thú cưng, nhìn thấy Ui Da chắc là phóng thích hết “mẫu ái” trong người lên Ui Da.
Vạn Tố Y vừa an ủi Ui Da vừa thay ao, lại dùng vẻ tủi thân mà nói với Mạnh Kiều Dịch: “từ hồi có Ui Da em không còn mặc đồ đen nữa, có chút hoài niệm.”
“Không sao mà, em mặc đi, mặc xong đem cho giúp việc giặt khô là được.” Mạnh Kiều Dịch biết cô sợ mặc đồ đen lộ màu lông Ui Da bám trên áo.
Vạn Tố Y mặc xong lớp áo cuối cùng nhìn Ui Da, lại nhìn bộ đồ trên người nói: “thôi vậy, em mới tầm tuổi này, mặc đồ sáng màu một chút cũng tốt.”
Cũng may mà có Ui Da đến, khiến cô thử mặc những phong cách mà trước đây không dám thử. Kết quả ngoài ý muốn, không đến mức gọi là không hợp.
Mạnh Kiều Dịch thấy cô đã mặc xong đồ liền nắm tay cô: “đi thôi.”
Vạn Tố Y đưa tay ra nắm lấy tay anh, mặc dù khuôn mặt không được tươi tắn cho lắm nhưng rõ ràng đã đỡ hơn hồi sáng nhiều.
Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc thấy Vạn Tố Y từ trên lầu đi xuống, quan tâm hỏi han: “ ngủ đủ giấc chưa?”
“Ừ, để các cậu đợi lâu rồi, xin lỗi nha.” Vạn Tố Y tỏ ý có lỗi. Nếu như không phải thật sự không thoải mái trong người, cô sẽ không bỏ hai người họ dưới lầu mà đi lên nghỉ ngơi như vậy.
Nguyễn Ca khoát tay, nói sang chuyện khác: “tớ và Nhất Nhạc đi dạo một vòng hoa viên nhà cậu rồi, không thể không nói, có tiền đúng là tốt thật!”
“....các cậu cũng đâu có nghèo.” Vạn Tố Y không còn gì để đáp lại Nguyễn Ca nữa, nhìn cô một cái.
Nhìn kỹ lại, Nguyễn Ca là nữ minh tinh danh giá nhất showbit rồi, nếu như cô ấy còn tự nhận mình nghèo thì chẳng nữ minh tinh nào dám nhận mình giàu nữa.
“Tớ có gọi là có tiền đi chăng nữa thì chắc chắn không bì nổi với Mạnh tổng, thế nên so với nhà cậu thì tớ vẫn được gọi là nghèo.” Nguyễn Ca không phủ nhận mình giàu nhưng Vạn Tố Y cũng không được phủ nhận nếu so với nhà họ thì cô vẫn gọi là nghèo.
Vạn Tố Y ngưng cười, trong nhữn cuộc tranh luận, logic giải thích của Nguyễn Ca khiến cô chỉ có thể đứng thế hạ phong.
“Nhanh đến đây nào, ăn cơm thôi.!” Nguyễn Ca nhìn đồng hồ rồi hô lên như vừa nhớ ra chuyện gì rất quan trọng mà thúc giục Vạn Tố Y.
Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc không hề khách khí với Vạn Tố Y, cô để hai người chọn món nên những món đặc sắc nhất của tối nay đều là những món yêu thích của hai người họ.
Vạn Tố Y động đũa, không ăn nhiều lắm, trên bàn có nhiều món cô thích, nhưng không hề hứng ăn uống, nên cô ăn rất ít.
“Đầu bếp nhà cậu chắc ngang tầm đầu bếp khách sạn năm sao đấy, rất ngon, thật đấy, trước đây tớ không nghĩ là những món tớ thích lại có thể nâng lên tầm cao cấp như vậy.” Nhạc Nhất Nhạc được thưởng thức món ngon bỗng nói nhiều hơn bình thường, có làm thế nào cũng không bịt được miệng cô ấy.
“Ngon thì cậu ăn nhiều chút nha.” Vạn Tố Y mỉm cười, nhìn vẻ đáng yêu của Nhạc Nhất Nhạc mà đưa cho cô ấy cốc nước ngọt.
“Nhất trí.” Lạc Nhất Lạc đón lấy cốc nước từ tay Vạn Tố Y liền tiếp tục trạng thái ăn uống điên cuồng.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y, cô đang cầm đũa khều cơm trong bát đưa vào miệng, với lượng rất ít.
“Ăn cái này đi.” Mạnh Kiều Dịch gắp cho cô món thường ngày mà cô thích.
Vạn Tố Y nhoẻn miệng cười, cẩn thận mà tiếp tục ăn. Rất khó để che đậy việc hôm nay cô không có cảm giác ngon miệng. Đối với món cô không thích, khó lòng mà nuốt được.
“Tố Y, cậu kén ăn quá rồi chứ? Đồ ăn ngon như này mà cậu mới ăn có một chút.” Nhạc Nhất Nhạc nhìn Vạn Tố Y với vẻ khó hiểu.
“Tớ không đói lắm.” Vạn Tố Y rất khó xử, nhưng dù sao cũng bị phát hiện rồi nên cô không có lí do để tiếp tục giả vờ nữa. Liền buông đũa xuống mà nói: “tớ đi uống cốc nước, các cậu ăn đi.”
Nhạc Nhất Nhạc khoát tay, không biết nói gì với Nguyễn Ca rồi lại quay sang tiếp tục điên cuồng ăn uống.
Lúc này đây, có nói chuyện với Nhạc Nhất Nhạc cô ấy cũng không nghe vào tai nữa. Những lần trước đến nhà họ cùng dùng bữa, vì chưa quen nên Nhạc Nhất Nhạc có phần khách khí, cũng không nếm ra mùi vị đồ ăn. Dạo này cô hay lui đến, đã quen với Hải Viên và thân với Mạnh Kiều Dịch hơn, nên không còn vẻ khách khí của ngày trước nữa, mới bắt đầu nếm ra mùi vị đồ ăn.
Nguyễn Ca đỡ hơn, cô đến nhà Vạn Tố Y sớm hơn Nhạc Nhất Nhạc, thấy vậy liền theo sau đi sang phòng khách ngồi xuống bên cạnh Vạn Tố Y: “sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu không?”
Bình luận facebook