• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New ÔNG BỐ BỈM SỮA CHIẾN THẦN (1 Viewer)

  • Chương 30: Nghi là tông sư, thuận miệng nhắc đến

Lôi Hùng Phong ngạc nhiên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Ngô Đình Khải, người thanh niên này, quá mạnh!



Chớp mắt vừa rồi, chẳng những Trương Văn Đạt không kịp phản ứng, mà đến cả võ sư trung cấp như anh ta cũng chẳng phản ứng kịp.



Thậm chí Lôi Hùng Phong còn không nhìn rõ Ngô Đình Khải đến bên cạnh Trương Văn Đạt như thế nào, càng không rõ anh ra tay bằng cách nào.



Nói cách khác, tu vi võ đạo của người trẻ tuổi này còn cao hơn anh ta rất nhiều.



Chẳng lẽ một người trẻ tuổi như anh đã lên đến cảnh giới võ đạo tông sư mà anh ta ước mơ tha thiết?



Trời ạ, chuyện này cũng quá khoa trương rồi!



Phải biết rằng, võ giả có bảy cảnh giới, võ giả, võ sư, võ đạo tông sư là ba cảnh giới đầu, là con đường bắt đầu của một võ giả.



Ai có thể bước vào cảnh giới võ đạo tông sư càng sớm thì người đó cảnh có tư cách vào được bốn cảnh giới sau.



Đương nhiên, cũng có người dừng lại ở ba cảnh giới đầu mấy chục năm, sau đó tiến vào những cảnh giới phía sau một cách thần tốc, nhưng có rất ít người như vậy, đó là sự tồn tại như lông phượng sừng lân.



Nếu chàng trai trẻ này đã là võ đạo tông sư, nếu vậy anh đột phá cảnh giới võ đạo tông sư, trở thành Võ Vương sẽ là chuyện sớm hay muộn.



Nghĩ đến đây, ánh mắt Lôi Hùng Phong đã càng lúc càng nóng bỏng hơn.



Anh ta không biết rằng sau khi Ngô Đình Khải trải qua những đợt đánh giá sinh tử, đã trùng hợp kích hoạt được sức mạnh huyết mạch, rồi trở thành siêu cấp cao thủ cấp bậc Võ Đế!



Ngô Đình Khải đỡ lấy Vân Yến sắp bị ngã, chìa một ngón tay điểm lên huyệt thần kinh của Vân Yến, giúp cô ta truyền chân khí thuần khiến vào để gột rửa tinh thần của cô ta.



Nhưng động tác này rơi vào mắt Lý Như Ý lại thay đổi thành một ý nghĩa khác.



Cô tức giận nghĩ thầm: Cái tên này đúng là xum xoe, vội vàng đỡ lấy người ta, còn động tay động chân lên người cô ta, hừ!



Cô bước nhanh lên trước, đẩy Ngô Đình Khải ra, oán trách: “Tránh ra, anh là đàn ông tay chân vụng về, để em làm cho!”



Sao mà Ngô Đình Khải không biết ý đồ thật sự của cô, vội vàng giao Vân Yến cho cô, anh không muốn làm tình cảm mới vừa nóng ấm lại trở về lạnh lùng.



Lúc này, Lôi Hùng Phong đã đứng dậy, lúc anh ta đang muốn khom lưng chào hỏi Ngô Đình Khải thì bị Ngô Đình Khải giơ tay ngăn lại.



Ngô Đình Khải thờ ơ nói: “Người này là cấp dưới của anh, anh tự xử lý đi!”



Nghe thấy anh nói vậy, trong lòng Lôi Hùng Phong sợ hãi: “Anh à, lạm dụng tư hình không tốt đâu!”



Ngô Đình Khải cạn lời: “Bảo anh gọi điện thoại báo án cho cảnh sát, anh nghĩ đi đâu vậy?”



Lúc này Lôi Hùng Phong mới kịp phản ứng lại, thì ra là anh ta đã hiểu lầm.



Khuôn mặt già của anh ta không khỏi đỏ lên, cung kính nói: “Anh cứ yên tâm, tôi lập tức đi làm ngay!”



...



Không bao lâu, cảm xúc của Vân Yến đã dần ổn định lại, sau khi cô ta ổn hơn thì điều đầu tiên là khom lưng xin lỗi Ngô Đình Khải: “Anh Ngô, xin lỗi vì đã để anh phải nhìn thấy cảnh này.”



Lý Như Ý nhìn người phụ nữ có dáng dấp tốt đến mức phụ nữ như cô cũng phải ghen tỵ, cô phát hiện một chút đặc biệt trên người cô ta.



Chẳng trách cô ta xấp xỉ tuổi của cô mà đã có thể trở thành quản lý của tập đoàn số một thành phố Thục, quả nhiên không đơn giản.



Người phụ nữ có thể quan tâm đến cảm nhận của khách hàng đầu tiên, dù có tệ cũng không quá mức tệ.



Cô hơi mỉm cười, nói: “Cô đừng quan tâm đến anh ấy quá, cô thấy thế nào?”



“Tôi không sao!” Vân Yến xoa xoa cổ bị bóp đỏ, nói: “Anh Ngô, lần này hai người đến đây là vì có chuyện cần gặp chủ tịch Kỳ sao?”



“Nếu không ngại thì cứ nói với tôi, tôi sẽ cố hết sức hoàn thành thật tốt giúp hai người!”



Vừa nghe thấy cô ta nói vậy, vẻ mặt Lý Như Ý dần trở nên mất tự nhiên.



Ngô Đình Khải lại không thấy vấn đề gì, anh mỉm cười nói thẳng ra: “Chúng tôi không đến tìm cậu ta, chúng tôi đi dạo phố mua quần áo, rồi thuận miệng nhắc đến cậu ta mà thôi.”



Nghe thấy Ngô Đình Khải bình tĩnh nói ra lời này, Vân Yến ngây người!



Rốt cuộc người này có thân phận gì, mà khi nhắc đến nhà giàu số một thành phố Thục thì lại biến thành thuận miệng nhắc tới.



Phải biết rằng khi cô ta gọi điện thoại cho chủ tịch, qua điện thoại cô ta còn có thể cảm nhận được sự kích động và vui sướng của anh ta.



Rốt cuộc người này là ai mà có thể làm cho nhà giàu số một lại trở nên phát rồ như vậy?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom