Hai quân đối đầu.
Cuộc chiến này đã kéo dài hơn ba tháng, đối với binh sĩ hai bên mà nói, đều là sự thống khổ lớn lao.
Gần cuối năm, bọn họ cũng mong đợi có thể trở về nhà đoàn tụ với người thân, cùng hưởng ngày vui. Vậy mà, thực lực cờ trống hai quân tương đương, không phân cao thấp, cuộc chiến cứ thế kéo dài.
Lòng quân bắt đầu dao động, đào binh cũng bắt đầu xuất hiện.
Đối mặt với con số đào binh không ngừng lên cao, chủ soái hai bên cuối cùng đưa ra hiệp định đình chiến và tiến hành đàm phán ở giữa hai quân.
“Khó gặp được một tướng giỏi khuyến ta hết đường xoay trở, hóa ra lại là một tiểu tử.” Bình Dã vương - chủ soái Thịnh vương triều nhếch môi mỏng lên, bộ dáng như anh hùng, cũng nặng cảm giác anh hùng.
Tiểu tử này, hắn đã sớm gặp rồi ! Năm ấy chính là cha tiểu tử này cứu vợ hắn một mạng.
"Vương gia quá khen rồi! Minh Trạch cũng chỉ tận lực của mình mà thôi." Thân là chủ soái Hoa Triêu quốc, Công Tôn Minh Trạch khiêm tốn nhẹ nhàng cười đón lấy tán dương, chế nhạo của Bình Dã vương.
Tiểu tử này thật trầm tĩnh! Có thể đặt binh sĩ ở vị trí thứ nhất, mà không cân nhắc thừa thắng đuổi theo, thành công lập nghiệp, tương lai nhất định là một Tể tướng tốt, là nhân tài mà các bậc đế vương đều muốn.
"Ngươi có muốn đến Thịnh vương triều giúp vua của ta một tay?" Nhìn ở đứa cháu nhỏ ngây thơ ở nhà (cha Minh Trạch cứu vợ Vương gia, vợ Vương gia có con, rồi giờ đã có cháu ~~> cũng xem như cha Minh Trạch có ơn với cháu của Vương gia), Bình Dã vương liền muốn dùng thủ đoạn bắt cóc tướng tài: "Đến Thịnh vương triều, ta giúp ngươi một bước lên mây, làm một Tể tướng dưới vạn người trên vạn người."
"Ý tốt của vương gia, Minh Trạch nhận trong lòng." Rũ mắt lam xuống, Công Tôn Minh Trạch công khai cự tuyệt. Bởi vì, hắn chỉ thần phục một người mà thôi.
"Tiểu tử tốt! Ta xem trọng ngươi!" Bình Dã vương bị cự tuyệt cũng không có nổi giận ngược lại nặng nề vỗ bả vai Công Tôn Minh Trạch: "Nếu sau này ngươi có cái gì mà ta có thể giúp được, thì cứ đến Thịnh vương triều tìm ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi đến cùng." Coi như là báo ân.
“Tạ vương gia.” Công Tôn Minh Trạch không có cự tuyệt ý tốt của Bình Dã vương, hắn có dự cảm giác tương lai nhất định sẽ dùng tới.
Ở tương lai không lâu sau...
Bình luận facebook