• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa Full (1 Viewer)

  • Chap-250

Chương 253: Vấn đề viễn cổ để lại​




Dù bây giờ Atlantis to lớn không còn nguyên vẹn, nhưng cũng to khoảng một nửa Trung Quốc, dù là Lucifer muốn tìm một con rắn đen nhỏ thô cỡ ngón tay trên mảnh đất mênh mông này, thì đó cũng tuyệt đối là nhiệm vụ bất khả thi. Nếu không phải Chessia - người từng biến thành rắn độc dụ Adam và Eve, đứng ra dụ dỗ con rắn chủ thần vô liêm sỉ kia chui đầu vào lưới, sợ là Lucifer sẽ còn phải tốn thêm nhiều thời gian hơn.



Lucifer nhanh tay lẹ mắt bóp chặt bảy tấc rắn nhỏ, mặc kệ nó liên tục thè ra rút vào cái lưỡi, anh ta mặt lạnh cười khẩy nói với đối phương rằng ra khỏi thần đình.



Lucifer vừa thấy Phong Tiểu Tiểu liền nghiêm nghị trách móc:



“Sao các người lại để thứ nguy hiểm như vậy ở trong thần đình? Hắn suýt làm bẩn huyết thống cấp dưới của tôi đó!”



Rắn đen nhỏ tức giận vặn vẹo: “Khè khè khè!”



Phong Tiểu Tiểu:



“...”



Làm ma vương sắm vai phản diện trong thần hệ của mình, bị thiên đường, địa ngục rượt chạy cắm cổ, không cụp đuôi làm người thì thôi, ngược lại đi mạnh tay đắc tội trùm thần hệ khác, à không, là trùm cũ.



Kiêu ngạo như vậy là muốn tự sát đúng không?



Phong Tiểu Tiểu không biết nên nói cái gì: “Bộ dạng hiện tại của hắn rất dễ xử.”



Hàm ý là chắc cấp dưới của anh không yếu đuối đến mức để một con rắn đen nhỏ muốn đè họ thì đè đấy chứ?



Mặt Lucifer đen như mực:



“Nhưng hắn biến thành rắn! Nguy hiểm còn hơn hình dáng ban đầu!”



Trừ phương Đông ra, trong tất cả thần thoại khác, kẻ biến thành rắn thường không phải thứ tốt, chúng tà ác, dâm đãng, dụ dỗ người sa đọa, thường sắm vai xúi giục người tốt phạm tội hoặc đối địch với thần minh.



Phong Tiểu Tiểu biến hình, yêu quý sờ chót đuôi trắng mềm của mình, giương mắt hỏi: “Rắn thì sao?”



Mí mắt Lucifer co giật: “Không... không sao.”



Thì đấy, mọi người có gì cứ nói từ từ, cớ sao bôi bác người ta?



Có Phong Tiểu Tiểu, quan trọng hơn là Phục Hy ở sau lưng cô đe dọa, Lucifer nuốt xuống lời trách móc chính nghĩa nhưng cũng tiện tay nhét đầu sỏ gây tội vào túi áo mình, không định trả lại. Có vẻ Lucifer muốn mang về từ từ trả thù, để Zeus chuộc lại tội nghiệt đã gây ra.



Phong Tiểu Tiểu cũng không ngăn cản, người ta đã cố ý bỏ qua cho mình, không bắt chịu trách nhiệm, cô không thể được nước lấn tới không cho người ta trả thù được.



Về động tác của Lucifer, cô chỉ thuận miệng nhắc nhở một câu:



“Athena đã soán vị nhưng dù gì Zeus là thần tối cao cũ...”



Ý là cẩn thận chút, đừng gây thù chuốc oán quá lớn.



Lucifer cười lạnh:



“Các ma vương vốn là kẻ phản bội thần, ngay cả Jehovah mà tôi còn dám phản chứ nói gì là hắn?”



Cũng đúng, không có lá gan đó thì làm gì dám tự xưng là ma vương?



Các thiên thần sa ngã ở bên ngoài thần đình đã đi dò đường, Lucifer quen thuộc với quy định trần gian, đang gọi điện thoại đặt phòng khách sạn. Y Y lại mở cửa tiệm, Phong Tiểu Tiểu thì... cô biến thân phụ trách ngây người, hoặc nói dễ nghe là cảm ứng linh khí đất trời.



Cả buổi chiều bình yên trôi qua, đến giờ cơm mấy người lúc trước đi ra ngoài rất có ăn ý cùng trở về, trước sau cách nhau không đến nửa tiếng.



Lý Tiếu là người đầu tiên trở về, thấy Phong Tiểu Tiểu thì đầu tiên là lắc đầu sau đó lấy ra một hạt thạch lựu:



“Lão Hades nói ăn quả thạch lựu xong đúng là có thể cứu vợ của lão Tiết, nhưng cứu rồi tính là người của lão Hades. Trừ phi lão Tiết tự trồng hạt thạch lựu này trong giới u minh phương Đông. Loại quả của minh giới khác loại quả thường, từ lúc hạt đâm chồi đến khi kết quả cần năm trăm năm, mỗi trăm năm cần rót máu chủ nhân khế ước để nuôi dưỡng. Lão Hades tặng miễn phí hạt giống, nói nếu lão Tiết sợ trồng không sống được, cần người nuôi trồng thì lúc nào cũng có thể đi Hy Lạp hỏi.”



Phong Tiểu Tiểu:



“Tự mình trồng cũng đành thôi, nhưng năm trăm năm có phải là hơi quá không? Không thể bẻ cành để nhân giống nhau như thế được?”



“Tôi cảm thấy chắc là không được đâu.”



Với cấp bậc thần thoại! Đừng mơ lợi dụng sơ hở!



Lý Tiếu do dự một lúc mới hé lộ ra lựa chọn khác:



“Lão Hades nói nếu mọi người ngại thời gian dài, thì lão có cho tôi một hạt giống thạch lựu đã ươm sẵn, chỉ cần vùi xuống đất sẽ bén rễ nảy mầm vươn lên, nhiều nhất ba ngày sẽ kết trái. Nhưng vẫn câu cũ, ăn thạch lựu này vào sẽ là người của lão Hades, bên kia có thể cho bà Tiết treo tên, coi như giữ mối quan hệ tốt đẹp với phương Đông, sau đó cho bà Tiết ký khế ước với bên này, xem như đại sứ chính trị của Hy Lạp thường trú ở đây. Khụ, nghĩa là lão Tiết tương đương như chơi đùa với vợ người ta, thật ra chỉ thiếu danh phận, còn lại như nhau.”



“...”



Phong Tiểu Tiểu cứ nghĩ chỉ có người nước mình mới thích thừ cơ kết hôn mà di dân đổi hộ chiếu, không ngờ Hades cũng biết. Phong Tiểu Tiểu nghe hiểu, tóm lại ở minh giới nào thì đều sẽ cho bà Tiết một cái chức quỷ, thoát khỏi cảnh khốn khó hiện tại, chuyện sau thì từ từ tính tiếp.



Phong Tiểu Tiểu cảm thấy quỷ vương Tiết sẽ không đồng ý, có người đàn ông nào chịu được việc bị đội nón xanh dù chỉ trên danh nghĩa?



Lý Tiếu mang về tin tức xấu, Phong Tiểu Tiểu không biết nên gọi điện thoại nói với quỷ vương Tiết thế nào.



Không lâu sau Phục Hy sắc mặt u ám mang theo Dương Nghiên trở về, tâm trạng có vẻ không tốt.



Phong Tiểu Tiểu thở dài, cô không muốn chịu đả kích nữa, nhưng vẫn phải hỏi:



“Anh Hy xem hiện trường có kết quả gì không?”



Mặt Phục Hy vô cảm, giọng lạnh khiến người rét run:



“Là hắn!”



Phục Hy ném ra một mảnh vỡ to, hoa văn chất liệu giống như cái gọi là chìa khóa thiên đường mà Lucifer lấy được, cùng một lò mà ra.



Phong Tiểu Tiểu cẩn thận phân rõ, hỏi:



“Cái này... không lẽ cũng là mảnh vỡ của bát quái đồ?”



Phục Hy không đáp nhưng nhiệt độ không khí giảm xuống đã nói lên tất cả.



Dương Nghiên thở dài, nhận mệnh giảng giải hành trình:



“Khi anh Hy đến bên kia, trước tiên có xem ba lớp cửa đồng, phát hiện mùi bám trên vết nứt rất quen thuộc. Tartarus đi ra, chúng tôi nói tình hình hiện nay cho Tartarus biết. Tartarus tỏ vẻ không cảm nhận được có người như vậy xuất hiện ở gần đây. Chúng ta đều biết Tartarus là một trong năm thần nguyên thủy, địa vị cao hơn cả Zeus, ngay cả Tartarus cũng không thể phát hiện thì người đó rất có thể còn mạnh hơn thần nguyên thủy nhiều.”



Bàn Cổ là thủ phạm chính phá vỡ cửa đồng, sự việc đến đây đã được xác định, tuy hơi bất ngờ nhưng Phục Hy không tức giận vì điều này. Điều khiến Phục Hy giận là sau đó họ tìm thấy mảnh vỡ của bát quái đồ gần cửa.



“Theo nội dung tôi nghe được và phỏng đoán từ vị trí mảnh vỡ, có lẽ không phải tự nhiên mà bát quái đồ ở thiên đình cũ lại bị hỏng, gần như đã có thể chắc chắn được là do Bàn Cổ giở trò.”



Dương Nghiên nói đến đây lại nhìn về phía Phục Hy, thấy đối phương mặt hầm hầm đi vào phòng, không ngăn mình nói tiếp mới yên lòng tiếp tục phân tích:



“Theo lý thì Tartarus không phải đối thủ của ông ta, lúc trước lẽ ra Poseidon phải sớm bị phát hiện khi thấy Bàn Cổ mới đúng. Nhưng Bàn Cổ chẳng những không túm Poseidon, còn ung dung chém cửa, cố ý để lại mảnh vỡ trong vực sâu làm manh mối...”



Đến đây thì không cần Dương Nghiên nói thẳng ra, chậm hiểu như Phong Tiểu Tiểu cũng hiểu ngay ẩn ý.



Đây rõ ràng là cố ý khiêu khích!



Nói cho mọi người biết là Bàn Cổ làm chuyện xấu, còn sợ người đến sau không chắc chắn còn cố ý để lại chứng cứ. Trong tình huống này Phục Hy giữ được bình tĩnh mà quay trở về tiệm gốm chứ không nổi khùng trong vực sâu vô tận là đã kiềm chế lắm rồi.



Dù Phục Hy biểu hiện bình tĩnh, nhưng Phong Tiểu Tiểu không dám kích thích anh, nhỏ giọng hỏi Dương Nghiên: “Bàn Cổ trở nên đen tối rồi ư?”



Dương Nghiên cũng nói nhỏ:



“Khó nói, tôi không quen Bàn Cổ, có lẽ trước kia người ta vốn dĩ đã thế rồi.”



Dương Nghiên kéo Phong Tiểu Tiểu lại gần, giương mắt cẩn thận quan sát khoảng cách Phục Hy với hai người sau đó nói càng nhỏ:



“Có khi nào Bàn Cổ và anh Hy có thù riêng không? Nói Bàn Cổ hủy diệt thế giới thì tôi tin, nhưng diệt thế cũng không cần cố ý làm anh Hy mất mặt đúng không? Hủy bát quái đồ được xem là biển hiệu của người ta, Bàn Cổ làm vậy là có ý gì?”



Phong Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ nói:



“Có lẽ vì biết anh Hy theo phe chúng ta, cảm thấy anh ấy chắn đường của hắn chăng?”



Dương Nghiên cười khẩy nói: “Nực cười!”



Câu trước hơi lớn tiếng, anh ta vội thấp giọng:



“Bát quái đồ bị vỡ vào ít nhất ba ngàn năm trước, năm ngoái anh Hy mới bị cô kéo vào nhóm, cô cảm thấy tài bói toán của Bàn Cổ ghê gớm đến mức đó sao?”



Phong Tiểu Tiểu rầu rĩ nói:



“Vậy thì khó nói, kết thù hoặc vì quyền vì tiền, nếu không thì vì sắc. Bàn Cổ không có couple, với địa vị của ông ta, theo đuổi tiền và quyền cũng không thực tế...”



Phong Tiểu Tiểu chưa nói hết câu Dương Nghiên chợt hiểu ra đấm vào lòng bàn tay, ngắt lời:



“Tình tay ba!?”



“Tay ba nào?”



Dương Nghiên chỉ vào Phong Tiểu Tiểu:



“Thì cô, anh Hy và Bàn Cổ!”



“! %? ¥#...”



Nói tới nói lui hai người đều biết lý do này rất vớ vẩn, nếu vì tình thì lúc trước Bàn Cổ đã trực tiếp nhằm vào Phục Hy, cần gì tốn công đi một vòng xa như vậy. Chỉ có một điều chắc chắn rằng, mục đích của Bàn Cổ đúng là đứng ở mặt đối lập với mọi người.



Mặc kệ Phục Hy nghĩ thế nào, ít nhất từ mấy ngàn năm trước Bàn Cổ đã đơn phương xác định đối địch với anh. Lý do khó đoán, Phong Tiểu Tiểu bứt tóc nửa ngày không nghĩ ra, đành tạm gác chuyện này lại.



Bỏ qua vấn đề khiến mình vò đầu bứt tai, Phong Tiểu Tiểu đã nhận ra thiếu một người về nhà:



“Mà Poseidon đâu?”



Dương Nghiên hỏi ngược lại:



“Bị Tartarus nhốt lại cùng vợ rồi. Anh Tar nói không sửa xong cửa đồng thì sẽ để ba anh em Zeus ở đó tâm sự với cha mình. Thế Zeus đâu?”



“...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom