• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền bản mới (8 Viewers)

  • Chương 1171 - Ngoại truyện 12

Giáp Nhất sửng sốt.



Hạ Sơ Thất chưa bao giờ đến Chiếu Ngục, hôm nay vì sao lại đến đây?



Cố A Kiều cũng nghe thấy lời của ngục tốt, cơ thể nàng ta run lên, trên mặt là biểu cảm mừng rỡ, cố gắng cử động cơ thể.



“Sở Thất… Sở Thất… Cứu muội…”



“Sở Thất… Muội muốn gặp tỷ, muội có rất nhiều lời muốn nói với tỷ… Sở Thất, muội sai rồi, là muội có lỗi với tỷ… Sở Thất… A Kiều biết lỗi rồi… Tỷ coi muội như tỷ muội, là muội… muội không bằng heo chó… Muội không nên phản bội tỷ… Sở Thất…”



“Sở Thất… Muội muốn gặp tỷ, cho dù chết… Muội cũng muốn gặp tỷ…”



“Sở Thất… Muội cầu xin tỷ, Sở Thất…”



Hình như nàng ta đã phát điên rồi, dùng hết sức gào thét, nước mắt hòa trộn với vết bẩn trên mặt, nhìn rất đáng sợ… Nhưng ngoài cửa lại không có ai trả lời.



Giáp Nhất nhìn đôi mắt mong đợi của nàng ta, hắn ta cười lạnh ra khỏi cửa.



Đúng là Hạ Sơ Thất đã đến. Nhưng nàng không đến một mình. Bên cạnh nàng, ngoài các cung nữ ra thì còn có một ông lão gầy nhom lưng còng, khúm na khúm núm, ông ta có một bộ râu dài, mặt mày hốc hác, đôi mắt xám ngoét mang vẻ đau đớn... Ông ta chính là cha của Cố A Kiều.



Hạ Sơ Thất nhìn thấy Giáp Nhất, rồi nở một nụ cười kỳ lạ với hắn ta.



“Dẫn lão Cố đếm thăm Cố A Kiều… Tiện thể, muội cũng muốn đến tìm huynh…”



Giáp Nhất nghẹn họng, cũng đã hiểu. Hạ Sơ Thất là một người biết ơn, năm xưa khi ở huyện Thanh Cương, nàng từng được Hồi Xuân Đường chứa chấp, lão Cố cũng là một người hiền lành, đối xử tốt với nàng. Quan trọng hơn là mẫu thân Cố thị là nha hoàn hầu hạ Lý thị - mẫu thân của nàng, cũng xem như có chút quen biết. Nàng có thể không ngó ngàng tới Cố A Kiều, nhưng lại không thể không quan tâm đến lão Cố. Vài năm trước, vì để khống chế Cố A Kiều, nàng đưa lão Cố đến phủ Ngụy quốc công dưỡng bệnh, Hạ Thường luôn là người lo liệu cho cuộc sống của ông ta. Năm năm qua, vì có thể được gặp con gái mình, lão Cố đã nhờ vả Hạ Thường vô số lần nhưng không có kết quả gì, bởi vì Triệu Tôn không cho phép. Nay Hạ Sơ Thất đã tỉnh lại, nàng mềm lòng hơn Triệu Tôn, chỉ là gặp mặt mà thôi, yêu cầu nhỏ nhoi này, Hạ Sơ Thất vẫn phải nể mặt ông ta.



Giáp Nhất ra lệnh cho ngục tốt dẫn lão Cố đi vào, còn bản thân thì đi đến cạnh Hạ Sơ Thất.



“Muội định thả nàng ta đi?”



Hạ Sơ Thất cười, “Muội lương thiện như vậy à?”



Giáp Nhất nghiêm mặt, quan sát nụ cười lạnh trên khuôn mặt của nàng.



“Thế thì vì sao?”



“Vì lão Cố thôi. Tấm lòng cha mẹ đều giống nhau. Muội cũng là mẹ, có thể hiểu được.”



Giáp Nhất “ồ” một tiếng đầy ẩn ý rồi nheo mắt lại, “Muội không vào trong thăm nàng ta?”



Dĩ nhiên Hạ Sơ Thất đã nghe thấy tiếng gào khóc của Cố A Kiều khi nãy.



Nhưng nàng mím môi, rồi cười gian xảo.



“Muội không muốn gặp nàng ta. Để nàng ta được gặp cha mình là muội đã có nhân nghĩa lắm rồi. Người muội muốn tìm là huynh.”



Giáp Nhất đau đầu, mỗi khi nàng tới tìm hắn ta thì chỉ có làm mai mà thôi.



Hắn ta giành mở miệng trước nàng, “Đông Phương Thanh Huyền sắp đến rồi.”



Giáp Nhất như cười như không nhìn nàng, còn nàng thì lại nhìn lên khung cửa, “À.”



Giáp Nhất lại nói, “Sáng nay vừa mới nhận được tin, hắn ta đã đến Cư Dung Quan, nghe nói sẽ đến phủ Thuận Thiên trước mùng bảy tháng Chạp.”



Hạ Sơ Thất vẫn tiếp tục nhìn khung cửa, “À.”



Giáp Nhất quan sát sắc mặt của nàng, cũng ngẩng đầu nhìn lên khung cửa.



“Muội không có gì muốn hỏi ư?”



Hạ Sơ Thất bĩu môi, dời tầm mắt xuống, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cứng đơ như người máy của hắn ta, rồi cau mày hỏi rất nghiêm túc, “Có, lương thực của Đại Yến ta đủ ăn không? Hắn ta đến viếng thăm chính thức hay là tới chơi vậy? Các người cũng không chịu suy nghĩ, nếu hắn ta đến rồi, chắc chắc sẽ mang theo không ít tùy tùng, nói không chừng còn ở lại Đại Yến ăn Tết. Ăn Tết xong, có khi còn đòi ở qua rằm... Chúng ta cũng không giàu có gì, tại sao phải cho hắn ta ăn chùa uống chùa chứ?”



“…”



Chủ đề này bị kéo đi xa thật… Giáp Nhất im lặng không nói gì.



Hạ Sơ Thất vuốt tóc, vẫn tỏ ra nghiêm túc, “Muội đang nghĩ xem có cần phải lập chút quy tắc không đây.”



“Hả?” Giáp Nhất bất giác bị nàng cuốn vào chủ đề.



Nàng nói tiếp, “Chúng ta là một nước lớn, những nước nhỏ kia có chút chuyện là đòi chạy tới giao lưu, học hỏi… Đã ăn chùa uống chùa không nói, khi chúng ta chiêu đãi xong rồi, họ còn xách gói đem về nữa… Nói không chừng, Đại Yến chúng ta sẽ phải bị tổn thất vài người phụ nữ, thế thì lỗ quá! Lát nữa chúng ta phải kiến nghị với bệ hạ, hễ là khách khứa ngoại quốc đến Đại Yến đều phải tuân thủ ba điều. Thứ nhất, tự mang theo lương thực. Thứ hai, tự mang theo mỹ nữ. Thứ ba, không được mang thứ gì về nước. Hừ hừ, đau lòng chết muội!”



Giáp Nhất nghe nàng nói một đống tào lao.



Hắn ta nhắc nhở, “Đông Phương Thanh Huyền muốn đến trước ngày mùng bảy tháng Chạp là vì muốn chúc thọ cho muội.”



“Ối trời ơi!” Hạ Sơ Thất vỗ ngực, “Thọ cái gì mà thọ? Chúc một lần, già một tuổi. Muội vẫn còn trẻ trung xinh đẹp thế này, không thể chúc thọ được…”



“Muội đúng là bà Vương thích lải nhải!” Giáp Nhất không nhịn được mà mắng nàng.



“Hì hì, đại nhân, mua dưa không?”



“Không mua. Không có tiền.” Giáp Nhất trợn trắng mắt. Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com



“Triệu Thập Cửu không phát bổng lộc cho huynh à?” Hạ Sơ Thất kinh ngạc.



Giáp Nhất nhìn nàng chằm chằm, “Ngài ấy nói để dành giúp ta, sau này dùng để cưới vợ.”



Hạ Sơ Thất cười ngất ngưởng, “Hay lắm, hay lắm!” Nàng thấy xung quanh không có ai thế là bèn bước lại gần một bước, vừa cười tủm tỉm vừa nhìn hắn ta, “Huynh xem muội phu của huynh suy nghĩ cho huynh biết nhường nào? Ngày nào cũng bận tối mày tối mặt vậy mà vẫn nghĩ đến hôn nhân đại sự và những chuyện vụn vặt trong cuộc sống của huynh.”



Mặt Giáp Nhất càng đen hơn, đó là lừa tiền đó nhé!



Hạ Sơ Thất than thở, lắc đầu, “Nếu như huynh còn không chịu cưới vợ thì huynh phải làm không công cả đời rồi.”



Nàng nói xong, dường như nhớ ra điều gì đó, thế là bèn dừng lại rồi bật cười, “Tính tới tính lui, vẫn là Triệu Thập Cửu lợi hại, chỉ dùng một chiêu đã đâm trúng điểm yếu của huynh. Nếu là muội ấy à, vì có tiền, ít nhất cũng phải chọn một người.”



Giáp Nhất nhìn dáng vẻ hả hê của nàng rồi nghĩ tới thủ đoạn ép hôn của Triệu Tôn, hắn ta thật lòng cảm thấy hai người này đúng là một cặp trời sinh, ngoài bản thân họ ra, chắc ai cũng từng chịu thiệt trên tay họ. Không những thế, rõ ràng là họ “ỷ thế hiếp người”, vậy mà lại làm giống như hắn ta thiếu tiền họ không bằng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom