• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Nhà cung cấp cẩu lương (3 Viewers)

  • nha-cung-cap-cau-luong-10

Chương 10: Nấm có độc




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80432.png

Xem ảnh 2
80432_2.png
“Thì ra là vậy.” Không quên tình đầu nói.



Lý do hắn hỏi vấn đề này là vì, lúc hắn đang thu thập thức ăn thấy được đầu sỏ khiến Bạch Niệm Niệm sợ hãi bỏ chạy - sâu ăn lá. Thấy bọn chúng bò sung sướng như vậy chứng tỏ vườn rau này không sử dụng bất kỳ loại thuốc nào cả, thậm chí không dùng cả đạo cụ tăng trưởng nữa. Tuy sản lượng cà chua cùng dưa leo không nhiều nhưng chúng thật sự là thực phẩm thuần thiên nhiên, càng khiến người yên tâm dùng hơn mấy sạp hàng rao bán trên thị trường, như thế thì làm ra thành phẩm ắt sẽ càng ngon, đạt điểm càng cao hơn.



Sau khi rời khỏi bang Thức3ăn là trời, dù cho là nguyên liệu nấu ăn hay dụng cụ làm bếp, Không quên tình đầu đều tự mình lo cả. Nếu như có thể kết giao thêm mấy người bạn có chức nghiệp Thần nông, Thần thú, Thần tượng, thì hắn đã có thể đặt toàn bộ tinh thần và thể lực vào việc nấu ăn rồi. Nhưng mà, tuy người chơi trong Thiên đường sành ăn rất nhiều, nhưng bạn bè đáng tin lại không có bao nhiêu.



Mặc dù mang theo ý nghĩ đôi bên cùng có lợi, nhưng đó cũng không phải là điều kiện cần thiết để Không quên tình đầu kết bạn, thậm chí hắn cũng không có điều kiện kết bạn gì cả. Bạn tốt trong danh sách của2hắn không nhiều, chỉ có mấy người, đa số là vì thấy hợp tác ăn ý, thú vị, hoặc là có giao tiếp ở các phương diện khác thì mới thêm, tỷ như cô gái Nhớ mãi không quên trước mặt đây.




Không quên tình đầu lấy mấy thứ đồ ra đưa cho Bạch Niệm Niệm, nói, “Đây là nguyên liệu nấu ăn đã thu thập dọc con đường này, chờ khi nào cô chuyển chức, có thể dùng chúng tăng kinh nghiệm.”

Bạch Niệm Niệm nhìn nguyên liệu nấu ăn trong tay Không quên tình đầu. Một quả chanh màu vàng tươi tắn, hai đóa hoa cúc mới chớm nở, mấy quả mơ nho nhỏ, một khối đường phèn trong suốt, còn có một chùm nho màu2tím to tròn nữa.

Mấy thứ nguyên liệu nấu ăn bình thường đặt cùng một chỗ với bàn tay trắng nõn thon dài của hắn, bỗng nhiên lại lộ ra một cảm giác đáng yêu khó tả. Chẳng mấy chốc, Bạch Niệm Niệm đã bị sự đáng yêu của mấy thứ này thu hút, nghĩ thầm, chắc chắn trò chơi Thiên đường sành ăn này đã tăng thêm bộ lọc cho nguyên liệu nấu ăn rồi. Thức ăn đã là món quà thiên nhiên, mà bây giờ còn có một sắc đẹp thịnh thế trước mặt nữa, đúng là rất dụ người phạm tội.

Bạch Niệm Niệm nhận lấy tấm lòng của Không quên tình đầu. Không quên tình đầu lại lấy một cái bình nhỏ ra, trên nắp có9lỗ thông khí nhỏ, nhìn giống như một bình gia vị đã sử dụng hết vậy. Bạch Niệm Niệm nhìn hắn cầm bình nhỏ đi tới bên cạnh ruộng rau, cẩn cẩn thận thận bắt sâu, còn bỏ bọn chúng vào trong bình nhỏ nữa, cô liền căng thẳng, da gà cũng nổi lên ngay lập tức.

“Anh, anh đang làm gì vậy?” Giọng nói của Bạch Niệm Niệm cũng run run theo, thầm nghĩ, đừng nói với tôi đây cũng là nguyên liệu nấu ăn của anh nha, nếu vậy thật thì đúng là rất kinh khủng.

“Khi nào anh tham gia thi đấu vậy? Tôi có thể đi xem không? Bởi vì đồ ăn anh nấu rất ngon!” Bạch Niệm Niệm nói.

Không quên tình đầu cười: “Đương4nhiên rồi. Tôi rút được thời gian là vào xế chiều hôm nay, chào mừng cô tới thưởng thức.”

“Hả? Nhưng buổi chiều nay tôi có giờ học rồi, không đi được. Tiếc quá đi.” Bạch Niệm Niệm hơi mất mát.

“Vậy tôi để lại một phần cho cô.” Không quên tình đầu tốt bụng nói.

Phút chốc, Bạch Niệm Niệm lại hăng hái lên: “Thật không? Anh tốt quá à! Vậy tôi không làm phiền anh nữa, mau đi chuẩn bị thi đấu đi, cố lên.”

Không quên tình đầu đang bận bắt sâu, không nhìn thấy khuôn mặt Bạch Niệm Niệm đã tái nhợt, nói: “Loại sâu ăn lá này có rất nhiều dinh dưỡng, có thể bán cho người chơi có nuôi gà.”

Nghe được câu trả lời này, cảm giác căng thẳng liền biến mất tăm, chẳng hiểu sao mà trong lòng cô lại trở nên mềm nhũn. Loại chuyện nhỏ nhặt này, biết là một chuyện nhưng đi làm thật lại là một chuyện khác. Không quên tình đầu sẽ làm như vậy, có phải là anh ấy cũng nghèo sắp cạp đất giống cô không?

Khi còn bé, điều kiện gia đình Bạch Niệm Niệm không tốt lắm, mặc dù sau khi lớn lên đã cải thiện nhiều nhưng anh trai Bạch Hiểu của cô đi du học cần dùng rất nhiều tiền. Mặc dù Thiên đường sành ăn không cần nạp thẻ nhưng giá cả của một bộ thiết bị trò chơi 3D lại tương đương với rất nhiều thẻ điểm cộng lại. Bạch Niệm Niệm hiểu chuyện, dù cho thích trò chơi này cũng không nói với cha mẹ cùng anh trai, chỉ lên trang web chính thức của trò chơi nhìn người ta phân tích các phó bản để thỏa cơn nghiện.

Nhưng cô không ngờ rằng, Bạch Hiểu lại không hỏi một tiếng đã tự động mua một bộ thiết bị trò chơi cho mình, quả thật là một kinh ngạc lớn. Chỉ có điều, vì trò chơi này quá hot, thiết bị trò chơi cung không đủ cầu, đợi giao hàng nhanh giao tới thì trò chơi đã mở được nửa tháng rồi.

Nhưng khi nhìn bánh Raindrop có giá trị không rẻ trên vai Không quên tình đầu, Bạch Niệm Niệm lại tự nói với bản thân: Nghĩ bậy bạ cái gì vậy không biết, nghèo gì mà nghèo, trong trò chơi này chỉ có mày nghèo nhất thôi, lo mà làm một con tham ăn khiêm tốn nho nhỏ đi.

Không quên tình đầu cười: “Đương nhiên rồi. Tôi rút được thời gian là vào xế chiều hôm nay, chào mừng cô tới thưởng thức.”



“Hả? Nhưng buổi chiều nay tôi có giờ học rồi, không đi được. Tiếc quá đi.” Bạch Niệm Niệm hơi mất mát.



“Vậy tôi để lại một phần cho cô.” Không quên tình đầu tốt bụng nói.



Phút chốc, Bạch Niệm Niệm lại hăng hái lên: “Thật không? Anh tốt quá à! Vậy tôi không làm phiền anh nữa, mau đi chuẩn bị thi đấu đi, cố lên.”



Nói xong, cô chọn vào “Bánh Waffle” bên phải tầm mắt - là bản đồ của trò chơi, mở hướng dẫn nhiệm vụ ra, chuẩn bị dựa theo mũi tên đi đến xã Du Toàn trả nhiệm vụ.



“Cố lên!” Bánh Raindrop còn đang trong giai đoạn sơ cấp học vẹt, chỉ biết nói ra hai chữ. Sau khi học được từ mới này, nó liền cùng chủ nhân của nó nói hẹn gặp lại với Bạch Niệm Niệm.



Thật ra thì, cuộc thi tuyển chọn cũng được tổ chức ở xã Du Toàn, Bạch Niệm Niệm có thể kết bạn cùng Không quên tình đầu mà đi, nhưng cô lại luyến tiếc thức ăn thiên nhiên ở ven đường. Tuy nói mỹ nam rất đẹp, nhưng sao mà so với thức ăn có thể cho vào miệng được chứ? Tâm hồn ăn uống của Bạch Niệm Niệm hoàn toàn chiến thắng, thuộc tính thèm ăn đã chiếm ưu thế so với thuộc tính say mê cái đẹp, khiến cô quyết định chạy thẳng về phía thức ăn ngon.



Cả đường đi đi dừng dừng, bất kỳ thứ gì ở ven đường có thể cho vào miệng đều bị Bạch Niệm Niệm ngắt xuống. Chỉ chốc lát sau, bên trong túi của cô đã chất đầy đủ loại thức ăn hỗn loạn.



“Cây nấm này có độc, đừng ăn.”



Bạch Niệm Niệm vừa quay đầu lại, không biết Không quên tình đầu đã tới từ lúc nào, bây giờ đang đứng ngay sau lưng cô, giống như cũng đi thu thập nguyên liệu tới đây vậy. Hắn rút cây nấm màu sắc rực rỡ từ trong tay cô ra, có lẽ là để phòng ngừa người khác ăn lầm, hắn còn đào một cái hố ngay tại chỗ, chôn cất nó xuống.



Bạch Niệm Niệm: ... Có thể quên chuyện ngộ độc thức ăn đi không, tôi thật sự không phải gặp thứ gì cũng sẽ ăn thứ đó mà.



Cô thật sự không định ăn cây nấm kia, mặc dù cô ngốc nhưng vẫn phải có kiến thức phân biệt được thức ăn có độc hay không có chứ. Cô chỉ thấy nó xinh đẹp đáng yêu, mới hái nó xuống chơi thôi mà. Nhưng khi nhìn thấy Không quên tình đầu nghiêm túc như vậy, cô lại không nỡ nói ra sự thật.



Hai người lại chào tạm biệt lần thứ hai, đưa mắt nhìn bóng lưng Không quên tình đầu, Bạch Niệm Niệm như có điều suy nghĩ.



“Ùng ục”, “Ùng ục”, hai lời nhắc nhở liên tiếp của hệ thống xuất hiện chính giữa tầm mắt.



“Hệ thống [Kênh trước mặt] nhắc nhở: Người chơi [Thiên hạ đều là ái khanh của ta] đề nghị thêm bạn thành bạn tốt.”



“Hệ thống [Kênh trước mặt] nhắc nhở: Người chơi [Thiên hạ đều là ái khanh của ta] mời bạn gia nhập bang hội [Lương thiện đường].”



Bạch Niệm Niệm nhìn hai lời nhắc nhở này, sắc mặt khó mà giải thích được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
  • Đang cập nhật..
[Zhihu] Nhà tôi rất giàu
  • 我有故事你有酒吗 - Tôi có câu chuyện. Bạn có rượu không
Phần 3 END
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom