Viet Writer
Và Mai Có Nắng
Nhìn nhìn xung quanh một chút , Châu lại nói :
- Mẹ..hay mẹ cứ nhận Lan đi. Đẻ cháu ra rồi nhận cháu cũng được. Chứ...
Biên nãy giờ vẫn đứng bất động , tay chân cả mặt đều như muốn nổi hết cả gân lên. Anh đến trước mặt Lan , nghiêm túc hỏi :
- Em có thai ?
Lan không trả lời , chỉ khóc rưng rưng , bà dì của Lan nhảy ra trả lời hộ cháu :
- Mày hỏi dư , nó không có bầu tao bắt nó đến đây làm gì. Con Lan nó không có cha , mẹ lại không bên cạnh , bả giao tao nuôi nó bây giờ để cái bụng chình ình xấu hổ gia đình tao quá....
Vy rất muốn nhảy lên cười vào mặt Lan , ôi đời ngu ơi là ngu , lần này cô muốn đứng yên mà xem Lan chèo qua cơn sóng của mẹ chồng cô như thế nào . Về việc của Biên bà đã day dứt không biết là bao nhiêu năm rồi , đó cũng là một phần lý do vì sao bà thương Vy đến vậy. Biên không thể có con , điều đó là sự thật. Cô còn nhớ khi cô cùng Biên đi khám tổng quát trước hôn nhân , cô mới bàng hoàng biết được tin đó. Biên nói Biên không muốn giấu cô nữa , Biên cho cô cơ hội để từ hôn. Nhưng cô yêu Biên nên quyết định cùng anh bước tiếp con đường phía trước dù có thể cả đời này cô sẽ không bao giờ có con.
Biên im lặng không lên tiếng mà bà Quy cũng im thin thít. Lúc này ông Chinh với 2 đứa nhỏ cũng chạy ra , nhìn quang cảnh trước mắt , ông khó hiểu hỏi :
- Ai đây ?
Châu nhanh miệng :
- Lan đó ba , Lan nó có bầu với thằng Biên rồi.
Ông Chinh sững sốt , mặt ông tự biến sắc chỉ trong vòng vài giây , ông biết rõ cơ thể của con trai mình, làm sao lại có bầu được ?
Châu vừa kể lại sự tình vừa hách mặt kênh kiệu , từ đầu đến cuối Châu luôn nhìn chằm chằm Vy. Vy cũng không nhượng bộ , Châu nhìn cứ để cho nhìn , Vy chỉ khoanh tay đứng xem kịch vui.
Lan lúc này vừa khóc vừa gào :
- Con xin hai bác , Vy chị xin em. Xin em bỏ qua cho chị , vì chị lỡ...chị yêu anh Biên nhiều quá nên....cái thai này chị sẽ sinh ra , nhưng sau đó em muốn chị sẽ giao bé lại cho em vì dù sao em cũng không thể có con. Còn chị sẽ ra đi không bao giờ quay về nữa , chỉ mong em trong thời gian chị mang thai...em có thể cho anh Biên qua lại với chị..hic..hic...
Vy rất muốn tiến lên tát cho Lan một cái , đồ con đàn bà trơ trẽn , ăn nói không biết ngượng mồm. Cũng may là do Biên không thể có con chứ nếu đổi lại là cô chắc lúc này cô đã bị chọc cho tức mà chết.
Châu ôm Lan đứng dậy , Lan lúc này yếu ớt mềm xèo như con mèo nhỏ không xương. Cô ta dựa vào người Châu , tay còn ôm ôm cái bụng "bầu" như kiểu bảo vệ sợ người khác làm hại mẹ con cô ta.
Bà Quy không nói không rằng đi thẳng vào nhà , đi được một đoạn bà đứng lại nói vọng ra ngoài.
- Đi vào trong nhà hết đi .
Mọi người có chút ngạc nhiên nhưng bà Quy đã lên tiếng nên cũng không ai cãi lại. Lan lúc này đưa tay hướng Biên mong anh sẽ đỡ cô ta , ai ngờ Biên chả để ý chỉ một hướng dắt tay Vy đi vào trong. Vy cũng không phản đối như mọi khi , cô cười cười nắm tay Biên hiên ngang đi vào trong.
Châu cùng bà dì của Lan tức anh ách nhưng cũng không làm gì được. Còn Lan bây giờ khóc đến tái mặt nhìn vừa tội lại vừa giả tạo. Bà dì của Lan nói không to cũng không nhỏ nhưng đủ để Vy cùng Biên nghe được.
- Để con vênh váo được bao lâu , cây độc không trái gái độc không con , đã không sinh được thì cũng đừng có làm tội người ta . Lan , con đừng lo , dì với chị Châu sẽ cãi cho con đến cùng.
Vy không thèm chấp , còn Biên bây giờ đã tái mặt. Không biết Biên đang giận hay đang buồn , nhưng có lẽ sẽ buồn nhiều hơn là giận. Vì sao à ? Lời bà dì của Lan nói chẳng khác nào chửi anh độc ác mãi không có được con.
Nhưng Biên cũng rất hy vọng , hy vọng nếu Lan có thai thật , mà thật là con anh , anh sẽ nhận. Có điều chỉ nhận con không nhận mẹ , với một người không có khả năng sinh sản như anh thì tâm trạng mong con là không tránh khỏi. Cho nên cũng không trách Biên ngu muội được.
Cu Bảo nhìn anh chị ba của mình , lại quay sang nhìn Lan , cậu không biết Lan từ trước nhưng lúc này nhìn Lan cậu thấy rất chướng mắt. Cu cậu hừ hừ , nói với Châu :
- Chị hai thích bênh người ngoài quá ha , còn chưa rõ chuyện gì đâu đừng có làm xấu mặt gia đình.
Nói rồi Bảo với bé út cũng đi vô theo . Châu bực mình chửi thề một câu , nhưng cũng không dám lớn tiếng.
Lát sau mọi người đã vô trong ngồi cả , ông Chinh ngồi ghế lớn giữa nhà , ông nhìn hết người này tới người kia , tâm trạng có chút bức bối không lý do.
- Cô kia , cô nói cô có bầu hả ?
Lan sợ sệt gật đầu . Ông Chinh giận quá định bung bét mọi chuyện nhưng vừa kịp lúc bà Quy từ trong nhà đi ra ngăn ông lại.
- Ông Chinh để tôi giải quyết.
Bà Quy tay cầm một tập hồ sơ , ung dung bình tĩnh ngồi xuống ghế , bà quay sang bé út.
- Út Chiêu đi vô nhà lấy nước cho mọi người đi con.
Chiêu gật đầu dạ một tiếng xong lại đi vô trong. Cô bé hiểu là mẹ không cho mình tham gia chuyện này nên cũng không quá khó chịu.
Đợi Chiêu đi vô trong , bà Quy quay sang vợ chồng Biên hỏi
- Mẹ nói ra được không Biên ?
Biên mặt mày méo xẹo gật gật đầu.
Nhận được câu trả lời của Biên , bà Quy mới an tâm làm việc. Bà nhìn Lan , xong lại như kiểu vu vơ hỏi một câu :
- Cô có bầu bao nhiêu tuần rồi ?
Lan có phần lúng túng , cô không nghĩ bà Quy sẽ hỏi như vậy. Nhưng cũng rất nhanh đã khôi phục lại như thường , cô trả lời rụt rè :
- Dạ gần 8 tuần.
Bà Quy gật gật , lại hỏi tiếp :
- Cô quen cu Biên bao lâu rồi ?
Vừa đợi Lan trả lời bà cũng vừa liếc sang Vy , nhưng nhìn thấy cô vẫn rất bình tĩnh bà vừa mừng mà cũng vừa lo.
- Dạ gần 1 năm rồi.
Vy trên mặt dù rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại đau đớn đến không nói nên lời. Hóa ra trong 1 năm qua cô bị đeo cái sừng vừa dài vừa chắc mà cô không hề hay biết. Vậy mà cô vẫn luôn nghĩ mình thật là hạnh phúc. Ôi muốn chửi tục một câu quá !
Bà Quy không muốn nói nhiều nữa , bà vào thẳng chủ đề chính. Thật ra bà muôn hỏi Lan mấy câu nữa nhưng sợ Vy đau lòng cho nên cũng thôi.
- Cô chắc chắn cái bầu là của cu Biên ?
Cả Châu , Bảo , Lan cùng bà dì của Lan đều sững sờ , không ai ngờ bà sẽ hỏi thẳng đến như vậy.
Lan cảm giác có cái gì đó nguy hiểm nhưng cô không còn cách khác , phóng lao rồi thì phải theo lao , có dừng lại cũng không được.
Lan vừa khóc vừa nói :
- Dạ thiệt , con nói thiệt mà.
Ông Chinh giận dữ :
- Nói láo !
Châu bênh Lan phản pháo lại ba mình :
- Ba , ba nói gì kì vậy , mặc dù biết Lan nó sai khi lén lút qua lại với thằng Biên nhưng nó nói thiệt mà. Ba nói vậy chẳng khác nào nói nó mất nết , muốn gieo tiếng ác cho thằng Biên. Hay tại con Vy mà ba nói vậy ?
Ông Chinh đứng dậy quát lớn :
- Mày càng lớn càng ngu , bị người khác che mắt mà ngu không biết phân biệt. Im cho tao , nói câu nào nữa tao đuổi cổ ra khỏi nhà.
Châu không ngờ ông lại giận đến như vậy nên cô cũng thức thời không dám nói thêm gì nữa.
Bà dì của Lan thấy tình hình không ổn đang định mèo khóc chuột thì nghe một tiếng bịch. Nhìn thấy bà Quy quăng một sấp tài liệu vô người Lan. Bà nói từng câu từng câu một :
- Đọc đi rồi cho tôi câu trả lời.
Lan cảm thấy nguy hiểm đến gần , cô run run mở sấp tài liệu. Khi đọc được dòng chữ kia cô hai mắt trợn to , tay chân run rẩy , miệng lấp ba lấp bấp hỏi Biên :
- Biên..Biên..thật không ?
Biên đen mặt gật đầu :
- Phải.
Lan trực tiếp ngồi phịch xuống ghế , cô ta lúc này đã hết cái kiểu dịu dàng đáng thương mà thay vào đó là gương mặt bặm trợn giận dữ.
Châu cũng cầm giấy lên đọc , cả Châu cùng bà dì của Lan đều há hốc mồm , không ai nói được câu nào.
Vy bây giờ mới lên tiếng :
- Sao nào chị Lan ? Cái bầu là của ai vậy ? Ai cha chị định bắt chồng em đổ vỏ cho thằng nào đây chị ?
Lan hằng hộc đứng phắt dậy :
- Mày thắng rồi , mày vui nhỉ ?
Vy cười nhẹ :
- Có cái gì vui ? Vui vì vạch được mặt chị hả ? Chị có bị ngu không ? Trên đời này chả có người đàn bà nào thích cái kiểu vạch mặt tình nhân của chồng cả. Em cũng không ngoại lệ.
Lan kéo bà dì của cô ta đứng dậy , cô nhìn Biên hỏi :
- Biên , anh có yêu tôi không ?
Biên nhìn thẳng vào Lan , anh nghiêm túc trả lời :
- Không , chúng ta chỉ là sai lầm thôi. Em đi đi và đừng bao giờ quấy phá gia đình anh nữa. Anh xin em.
Lan cười ha hả chỉ vào mặt Biên :
- Đồ đàn ông hèn , anh là đồ hèn. Nhưng tôi nói cho anh biết tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.
Nói rồi Lan kéo dì mình đi , ra tới cửa cô nghe bà Quy nói vọng ra :
- Lần này là nhẹ nhàng cảnh cáo cô , nếu còn lần sau đừng có trách gia đình tôi tàn nhẫn.
Lan không quay đầu lại , nhưng nhìn vai cô ta run run biết chắc là cô ta đang giận lắm. Nhưng làm sao được , người thứ 3 đi phá gia can người khác là cô ta. Bây giờ bị vạch trần ê chề thì trách được ai , nếu không muốn bị người khác mắng thì tốt nhất bản thân mình đừng làm bậy.
Lan vốn là người phụ nữ thông minh , cô ta không thiếu đàn ông nhưng cô ta lại thích cái vẻ chung tình săn sóc của Biên. Cô ta hâm mộ Vy , nhưng từ từ lại chuyển sang ganh tị. Cuối cùng là dẫn đến sự việc như ngày hôm nay .
Hỡi ôi , thế giới này chỉ cần một nam yêu một nữ là quá đủ. Cớ sao hạnh phúc mình mình không tự tìm lại cứ thích dòm ngó tranh giành của người khác. Nhục nhã không khi người đời họ luôn dị nghị , giành được rồi thì đã sao , cũng là đồ người khác bỏ đi.
Lan đi rồi , trong phòng một cổ không khí trầm mặt. Bà Quy đứng lên đi vào trong :
- Vy , Biên hai đứa đi nghỉ đi.
Ông Chinh chỉ nhìn Biên rồi lặng lẽ thở dài. Châu thì quá xấu hổ nên len lén mà đi vào trong , chỉ có Bảo là vỗ vai Biên ý bảo anh cố lên.
Vy mệt mỏi đi lên phòng , Biên thấy vợ đi nên cũng đi theo.
Lên đến phòng , Vy ngồi phịch xuống nệm , cô nhìn Biên hỏi :
- Anh yêu cái gì của Lan ?
Biên xấu hổ không dám nhìn vào Vy :
- Anh..anh..anh không yêu cô ta. Chỉ vì anh..anh...say quá không kiềm chế được.
Vy ném cho Biên một cái gối , cô hét :
- Vậy những lần sau thì sao ? Thì sao hả ?
Biên đực mặt ra đó , không biết phải trả lời kiểu gì. Anh quỳ gối trước mặt Vy , tay nắm chặt tay Vy , anh nói như khóc :
- Anh xin em , anh sai rồi , anh sai rồi. Em tha cho anh đi , không có em anh không sống nổi đâu. Anh xin em mà Vy.
Vy khóc , nước mắt cô chảy dài. Cô đã bao nhiêu lần tự nói vời bản thân mình là sẽ cho Biên một cơ hội nhưng chỉ cần nhắc đến Lan là máu cô lại sục sôi. Cô biết Biên yêu cô , biết Biên đã hối hận rồi nhưng cô cứ luôn có cái gai trong lòng , không thể nào bỏ qua xem như không có gì được.
Cô từng nhìn bao nhiêu bài tâm sự về chồng đi ngoại tình , cô lúc đó không nghĩ ngợi gì liền khuyên người ta bỏ chồng. Nhưng đến bây giờ cô mới hiểu không phải cứ muốn bỏ là bỏ được. Nếu cô bỏ ngay được Biên chắc hẳn cô không phải là người nữa rồi. Là vợ chồng với nhau không phải cứ tuyệt tình cố chấp là hay...
Cô hứa với lòng , sau này cô sẽ chẳng khuyên ai bỏ chồng nữa. Phải lâm vào hoàn cảnh này cô mới hiểu được , người đau là cô , người buồn cũng là cô , còn người khuyên họ không thể hiểu được cô.
Vy không nói gì , cô nhìn xuống Biên thấy anh đang đau lòng , trên mặt đã vươn nước mắt. Bất giác lòng cô nhũn đi , phải như thế nào thì một người đàn ông cao cao tại thượng mới có thể rơi nước mắt ?
Thôi , cô còn yêu Biên nhiều lắm , dày vò anh cũng không làm cô khá lên được. Cứ bỏ qua cho anh đi , một lần duy nhất này thôi.
Cô nắm tay Biên , thì thào nghẹn giọng :
- Em bỏ qua , nhưng hứa với em sẽ mãi mãi không có lần sau.
Biên mừng đến rơi thêm càng nhiều nước mắt , gương mặt vừa khóc vừa cười trông nó vặn vẹo xấu xí làm sao....
Vy cũng cười , cô là bỏ qua cho anh vì cô chắc anh vẫn còn rất yêu cô. Cô không phải loại phụ nữ dễ dãi nhưng thù hận chia ly chỉ làm cô thêm mệt mỏi. Thay vì vậy cô cứ cho anh một cơ hội sửa sai xem sao . Có tha thứ chứ đừng buông phòng bị là được rồi , muốn cô tin tưởng như trước thì có lẽ Biên vẫn còn phải trãi qua nhiều thử thách nữa !
Sau cơn mưa rồi trời lại sáng hay lại là sự khởi đầu của một cơn bão khác đang âm thầm kéo đến ?!
Vợ chồng Biên hòa thuận trở lại làm cả nhà vui như hội. Bà Quy quyết kéo hai người dọn hẳn về nhà ở vài tháng mới cho về lại nhà cũ. Vy hiểu ý bà nên cũng không phản đối , còn Biên tất nhiên là không có ý kiến gì.
Biên cũng xin nghỉ làm rồi về gần nhà xin một tòa báo nhỏ hơn để làm. Anh muốn tránh mặt Lan nên cũng quyết bỏ đi , thà làm chỗ ít tiền hơn nhưng vợ chồng anh hạnh phúc là đủ rồi.
Hai tháng trôi qua rất thuận lợi , Biên đi làm không qúa vất vả còn Vy thì chỉ quanh quẩn ở nhà cùng bà Quy. Châu có đôi khi đến chơi nhưng tần số ít hơn lúc trước , mà Châu cũng ngại ngại với Vy mặc dù Vy vẫn đối xử bình thường với Châu.
Cho đến một thời gian kia.....
Dạo gần đây Biên cứ hay nghĩ về Lan , anh không nghĩ gì nhiều chỉ là nhớ loáng thoáng đến rồi thôi. Nhưng hình như tình hình mỗi ngày một nghiêm trọng hơn , có lần nhịn không được anh gọi cho Lan. Nhưng may là anh vẫn còn tỉnh táo nên vừa quay số đa bấm dừng.
Biên sợ hãi khi đêm ngủ lại hay mơ thấy Lan , anh sa sút đến nổi phải đi điều trị tâm lý. Bác sỉ bảo anh không có vấn đề gì chỉ là do ám ảnh thôi , một thời gian sẽ hết.
Dĩ nhiên những việc này anh không hề nói cho Vy nghe , mà chỉ cho bà Quy biết. Bà khuyên anh nên cố gắng mà quên đi Lan , anh cũng có giải thích rằng anh không yêu Lan nhưng tâm trí lại nghĩ đến cô ấy. Kiểu như bị thúc phải nhớ , bị buộc phải nghĩ.
Bà Quy trầm mặt hồi lâu , mới nói với Biên :
- Con bị từ bao giờ ?
Biên ủ rủ :
- Gần 2 tuần rồi mẹ , như bị ám ảnh vậy. Con không tập trung được gì cả , người cứ lơ mơ mà đặc biệt cứ 2,3 giờ sáng là con không ngủ được cứ muốn chạy đi tìm Lan.
Bà Quy nghe đến đây có vẻ hoảng hốt , bà nhìn con trai. Dạo gần đây Biên rất hốc hác , bà nghĩ chắc do con trai chuyển chỗ làm nên mệt cũng không hỏi nhiều chỉ làm canh bổ cho con bồi dưỡng.
Tự giác trong lòng bà có linh cảm không lành , bà nhìn mắt Biên thấy mắt anh quầng thâm đen hết cả lên. Bà cố bình tĩnh sau đó lại vỗ vai Biên , bà an ủi anh rồi lại khuyên anh đi ngủ sớm.
Đợi anh đi ra cửa bà mới đau lòng ngã khụy xuống nệm , nếu bà đoán không sai có lẽ Biên đã bị Lan "bỏ bùa".
Biên tối nay ngủ vẫn mơ đến Lan , anh còn gọi tên Lan làm Vy phải thức giấc. Nhìn chồng ú ớ gọi tên Lan , Vy giận tím tái mặt. Nhưng mấy ngày qua cùng ăn chung ngủ chung với Biên , cô cũng đánh hơi được Biên có gì đó không ổn. Nhưng cụ thể là cái gì thì cô không biết được.
Sáng hôm sau bà Quy thông báo với cả nhà bà đi thăm một người bạn , vài ngày sẽ về. Trước khi đi bà còn dặn dò Vy phải để ý đến Biên , trông chừng anh cẩn thận nếu có gì không ổn phải gọi ngay cho bà.
Nhìn vẻ thẩn trương của bà mà Vy hốt hoảng , cô không hỏi bà nhưng trong lòng đã như gần đoán được cái gì đó.
Biên vẫn đi làm như bình thường , trước khi đi anh còn hôn tạm biệt Vy. Đợi Biên đi rồi Vy mới lên mạng tìm hiểu về thứ mà cô đang nghi ngờ - " bùa yêu ". Nhưng càng đọc cô càng thấy có lẽ do cô nghĩ nhiều , chắc mẹ chồng cô cũng chỉ quen miệng dặn dò chứ cũng không có gì nghiêm trọng.
Tối đó Biên đi về muộn , gần 10 giờ mà anh vẫn chưa về. Vy cũng không gọi , cô nghĩ chắc do anh có công việc gấp. Đến gần 11 giờ cô nhận được một tin nhắn , mở máy lên xem cô thấy được là Biên nhắn trên facebook cho cô nhưng mở tin nhắn ra lại làm cô đau lòng cùng phẫn nộ. Trong ảnh là hình Biên ôm Lan hôn say đắm , còn có một dòng tin nhắn Biên nhắn cho cô với nội dung :
- Anh yêu Lan , anh xin lỗi em.
Vy gào khóc trong đau lòng , ở dưới nhà ông Chinh nghe được bèn vội chạy lên phòng xem con dâu. Đến khi vào phòng ông nhìn thấy Vy khóc vật ra giữa nền nhà , ông hô hào gọi Bảo vào đỡ chị dâu dậy. Đến khi đưa Vy an ổn ngồi trên giường , ông mới lo lắng hỏi Vy :
- Sao vậy con ?
Vy ngước gương mặt đau buồn lên nhìn ông , cô nghẹn giọng :
- Ba ơi , anh Biên vẫn tính nào tật đó.
Ông Chinh không hiểu đang định hỏi thêm thì Vy đưa điện thoại cho ông đọc. Đọc được tin nhắn , ông giận dữ đến mức quăng chiếc điện thoại của Vy ra xa.
Ông kêu Bảo gọi cho Biên , bảo anh về ngay . Ngạc nhiên hơn là Biên không chịu về , anh nói anh đi tiếp khách một lát nữa mới về được.
Ông Chinh hùng hổ giận tím mặt , ông muốn lôi Bảo cùng Vy đến nhà Lan muốn bắt tại trận và lôi Biên về nhà.
Vy sực nhớ đến lời bà Quy dặn , cô gọi ngay cho bà bằng điện thoại của Bảo. Khi cô nói đến Biên đã quay lại với Lan thì lại nhận được sự bình tĩnh kinh người của bà Quy. Bà không hỏi han gì , chỉ dặn dò cô một câu :
- Đừng làm trái ý Biên , con cố gắng đợi mẹ về ,rồi mọi việc sẽ được giải quyết....
Nhưng câu cuối mới là làm cô hoang mang :
-....thằng Biên bị bỏ bùa rồi...
Bà Quy muốn nói chuyện với ông Chinh , Vy cũng đờ đẫn đưa điện thoại cho ông.
Vy ngồi thất thần trước cửa phòng , cô đã từng đọc nhiều mẫu truyện về bùa ngãi nhưng vẫn là chưa bao giờ tin. Cô biết là Lan yêu Biên nhưng không ngờ cô ta lại dùng thủ đoạn cực đoan như thế này.
Mới đầu Vy nghĩ là do Biên thay lòng đổi dạ nhưng hình như cô trách lầm anh rồi , có lẽ bản thân anh cũng không muốn như thế đâu....
Lại nhớ đến những biểu hiện gần đây của Biên , cô lại càng trách mình nhiều hơn. Cô là vợ anh nhưng lại không quan tâm đến anh , cô thấy anh có thay đổi , gương mặt hốc hác phờ phạc , cả người đờ đẫn , đặc biệt là đôi mắt âm u. Nhưng cô lại nghĩ do anh áp lực công việc mà không thèm suy nghĩ nhiều hơn. Cô thật là vô tâm , cô thật là không đáng làm vợ người ta....
Ông Chinh sau khi nghe điện thoại của vợ , ông cũng giống như Vy , nhưng ông lại mạnh mẽ hơn Vy một chút. Ông an ủi Vy , rồi sau đó lặng lẽ đi về phòng.
Một người bao nhiêu năm sống kỉ cương quân đội , ông làm sao tin là do bùa ngãi làm con trai ông trở nên như vậy. Nhưng sau khi nghe vợ mình nói ông đã hoàn toàn tin tưởng. Ông cũng rối ren lắm nhưng biết phải thế nào bây giờ ?
Vừa xót con vừa đau buồn , ông cũng chẳng biết làm cái gì ngoài việc nghe theo bà Quy là giả vờ như không biết gì , cứ để mọi việc theo ý Biên.
Bởi lẽ nếu như làm trái ý Biên rất có thể chính Biên sẽ phải gặp nguy hiểm. Mà nguồn căn có lẽ xuất phát từ chỗ Lan...
Biên đi đến gần 2 giờ sáng mới về , Vy thức đợi Biên đến khi anh về rồi cô mới giả vờ leo lên giường đi ngủ. Cô lén mắt nhìn Biên , cô thấy anh rất vui vẻ , gương mặt không còn hốc hác u sầu như mọi khi. Thật sự nếu không phải vì anh bị Lan bỏ bùa để đi ngoại tình thì rất có thể cô đã đấm cho anh một cái khi bắt gặp vẻ mặt hả hê này của anh.
Biên thay đồ ngủ rồi nằm xuống giường , vẫn như thường khi anh quay sang hôn lên má Vy chúc cô ngủ ngon rồi thì anh mới ôm cô mà chìm vào giấc ngủ.
Vy bỗng chốc rơi nước mắt , cô cố nhịn lại không để Biên phát hiện. Cô ôm lấy cánh tay anh đang vắt ngang người cô , cô yêu anh , cô còn yêu anh nhiều lắm , cô không muốn anh có bất cứ việc gì không hay xảy ra , một chút xíu cũng không muốn.
- Mẹ..hay mẹ cứ nhận Lan đi. Đẻ cháu ra rồi nhận cháu cũng được. Chứ...
Biên nãy giờ vẫn đứng bất động , tay chân cả mặt đều như muốn nổi hết cả gân lên. Anh đến trước mặt Lan , nghiêm túc hỏi :
- Em có thai ?
Lan không trả lời , chỉ khóc rưng rưng , bà dì của Lan nhảy ra trả lời hộ cháu :
- Mày hỏi dư , nó không có bầu tao bắt nó đến đây làm gì. Con Lan nó không có cha , mẹ lại không bên cạnh , bả giao tao nuôi nó bây giờ để cái bụng chình ình xấu hổ gia đình tao quá....
Vy rất muốn nhảy lên cười vào mặt Lan , ôi đời ngu ơi là ngu , lần này cô muốn đứng yên mà xem Lan chèo qua cơn sóng của mẹ chồng cô như thế nào . Về việc của Biên bà đã day dứt không biết là bao nhiêu năm rồi , đó cũng là một phần lý do vì sao bà thương Vy đến vậy. Biên không thể có con , điều đó là sự thật. Cô còn nhớ khi cô cùng Biên đi khám tổng quát trước hôn nhân , cô mới bàng hoàng biết được tin đó. Biên nói Biên không muốn giấu cô nữa , Biên cho cô cơ hội để từ hôn. Nhưng cô yêu Biên nên quyết định cùng anh bước tiếp con đường phía trước dù có thể cả đời này cô sẽ không bao giờ có con.
Biên im lặng không lên tiếng mà bà Quy cũng im thin thít. Lúc này ông Chinh với 2 đứa nhỏ cũng chạy ra , nhìn quang cảnh trước mắt , ông khó hiểu hỏi :
- Ai đây ?
Châu nhanh miệng :
- Lan đó ba , Lan nó có bầu với thằng Biên rồi.
Ông Chinh sững sốt , mặt ông tự biến sắc chỉ trong vòng vài giây , ông biết rõ cơ thể của con trai mình, làm sao lại có bầu được ?
Châu vừa kể lại sự tình vừa hách mặt kênh kiệu , từ đầu đến cuối Châu luôn nhìn chằm chằm Vy. Vy cũng không nhượng bộ , Châu nhìn cứ để cho nhìn , Vy chỉ khoanh tay đứng xem kịch vui.
Lan lúc này vừa khóc vừa gào :
- Con xin hai bác , Vy chị xin em. Xin em bỏ qua cho chị , vì chị lỡ...chị yêu anh Biên nhiều quá nên....cái thai này chị sẽ sinh ra , nhưng sau đó em muốn chị sẽ giao bé lại cho em vì dù sao em cũng không thể có con. Còn chị sẽ ra đi không bao giờ quay về nữa , chỉ mong em trong thời gian chị mang thai...em có thể cho anh Biên qua lại với chị..hic..hic...
Vy rất muốn tiến lên tát cho Lan một cái , đồ con đàn bà trơ trẽn , ăn nói không biết ngượng mồm. Cũng may là do Biên không thể có con chứ nếu đổi lại là cô chắc lúc này cô đã bị chọc cho tức mà chết.
Châu ôm Lan đứng dậy , Lan lúc này yếu ớt mềm xèo như con mèo nhỏ không xương. Cô ta dựa vào người Châu , tay còn ôm ôm cái bụng "bầu" như kiểu bảo vệ sợ người khác làm hại mẹ con cô ta.
Bà Quy không nói không rằng đi thẳng vào nhà , đi được một đoạn bà đứng lại nói vọng ra ngoài.
- Đi vào trong nhà hết đi .
Mọi người có chút ngạc nhiên nhưng bà Quy đã lên tiếng nên cũng không ai cãi lại. Lan lúc này đưa tay hướng Biên mong anh sẽ đỡ cô ta , ai ngờ Biên chả để ý chỉ một hướng dắt tay Vy đi vào trong. Vy cũng không phản đối như mọi khi , cô cười cười nắm tay Biên hiên ngang đi vào trong.
Châu cùng bà dì của Lan tức anh ách nhưng cũng không làm gì được. Còn Lan bây giờ khóc đến tái mặt nhìn vừa tội lại vừa giả tạo. Bà dì của Lan nói không to cũng không nhỏ nhưng đủ để Vy cùng Biên nghe được.
- Để con vênh váo được bao lâu , cây độc không trái gái độc không con , đã không sinh được thì cũng đừng có làm tội người ta . Lan , con đừng lo , dì với chị Châu sẽ cãi cho con đến cùng.
Vy không thèm chấp , còn Biên bây giờ đã tái mặt. Không biết Biên đang giận hay đang buồn , nhưng có lẽ sẽ buồn nhiều hơn là giận. Vì sao à ? Lời bà dì của Lan nói chẳng khác nào chửi anh độc ác mãi không có được con.
Nhưng Biên cũng rất hy vọng , hy vọng nếu Lan có thai thật , mà thật là con anh , anh sẽ nhận. Có điều chỉ nhận con không nhận mẹ , với một người không có khả năng sinh sản như anh thì tâm trạng mong con là không tránh khỏi. Cho nên cũng không trách Biên ngu muội được.
Cu Bảo nhìn anh chị ba của mình , lại quay sang nhìn Lan , cậu không biết Lan từ trước nhưng lúc này nhìn Lan cậu thấy rất chướng mắt. Cu cậu hừ hừ , nói với Châu :
- Chị hai thích bênh người ngoài quá ha , còn chưa rõ chuyện gì đâu đừng có làm xấu mặt gia đình.
Nói rồi Bảo với bé út cũng đi vô theo . Châu bực mình chửi thề một câu , nhưng cũng không dám lớn tiếng.
Lát sau mọi người đã vô trong ngồi cả , ông Chinh ngồi ghế lớn giữa nhà , ông nhìn hết người này tới người kia , tâm trạng có chút bức bối không lý do.
- Cô kia , cô nói cô có bầu hả ?
Lan sợ sệt gật đầu . Ông Chinh giận quá định bung bét mọi chuyện nhưng vừa kịp lúc bà Quy từ trong nhà đi ra ngăn ông lại.
- Ông Chinh để tôi giải quyết.
Bà Quy tay cầm một tập hồ sơ , ung dung bình tĩnh ngồi xuống ghế , bà quay sang bé út.
- Út Chiêu đi vô nhà lấy nước cho mọi người đi con.
Chiêu gật đầu dạ một tiếng xong lại đi vô trong. Cô bé hiểu là mẹ không cho mình tham gia chuyện này nên cũng không quá khó chịu.
Đợi Chiêu đi vô trong , bà Quy quay sang vợ chồng Biên hỏi
- Mẹ nói ra được không Biên ?
Biên mặt mày méo xẹo gật gật đầu.
Nhận được câu trả lời của Biên , bà Quy mới an tâm làm việc. Bà nhìn Lan , xong lại như kiểu vu vơ hỏi một câu :
- Cô có bầu bao nhiêu tuần rồi ?
Lan có phần lúng túng , cô không nghĩ bà Quy sẽ hỏi như vậy. Nhưng cũng rất nhanh đã khôi phục lại như thường , cô trả lời rụt rè :
- Dạ gần 8 tuần.
Bà Quy gật gật , lại hỏi tiếp :
- Cô quen cu Biên bao lâu rồi ?
Vừa đợi Lan trả lời bà cũng vừa liếc sang Vy , nhưng nhìn thấy cô vẫn rất bình tĩnh bà vừa mừng mà cũng vừa lo.
- Dạ gần 1 năm rồi.
Vy trên mặt dù rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại đau đớn đến không nói nên lời. Hóa ra trong 1 năm qua cô bị đeo cái sừng vừa dài vừa chắc mà cô không hề hay biết. Vậy mà cô vẫn luôn nghĩ mình thật là hạnh phúc. Ôi muốn chửi tục một câu quá !
Bà Quy không muốn nói nhiều nữa , bà vào thẳng chủ đề chính. Thật ra bà muôn hỏi Lan mấy câu nữa nhưng sợ Vy đau lòng cho nên cũng thôi.
- Cô chắc chắn cái bầu là của cu Biên ?
Cả Châu , Bảo , Lan cùng bà dì của Lan đều sững sờ , không ai ngờ bà sẽ hỏi thẳng đến như vậy.
Lan cảm giác có cái gì đó nguy hiểm nhưng cô không còn cách khác , phóng lao rồi thì phải theo lao , có dừng lại cũng không được.
Lan vừa khóc vừa nói :
- Dạ thiệt , con nói thiệt mà.
Ông Chinh giận dữ :
- Nói láo !
Châu bênh Lan phản pháo lại ba mình :
- Ba , ba nói gì kì vậy , mặc dù biết Lan nó sai khi lén lút qua lại với thằng Biên nhưng nó nói thiệt mà. Ba nói vậy chẳng khác nào nói nó mất nết , muốn gieo tiếng ác cho thằng Biên. Hay tại con Vy mà ba nói vậy ?
Ông Chinh đứng dậy quát lớn :
- Mày càng lớn càng ngu , bị người khác che mắt mà ngu không biết phân biệt. Im cho tao , nói câu nào nữa tao đuổi cổ ra khỏi nhà.
Châu không ngờ ông lại giận đến như vậy nên cô cũng thức thời không dám nói thêm gì nữa.
Bà dì của Lan thấy tình hình không ổn đang định mèo khóc chuột thì nghe một tiếng bịch. Nhìn thấy bà Quy quăng một sấp tài liệu vô người Lan. Bà nói từng câu từng câu một :
- Đọc đi rồi cho tôi câu trả lời.
Lan cảm thấy nguy hiểm đến gần , cô run run mở sấp tài liệu. Khi đọc được dòng chữ kia cô hai mắt trợn to , tay chân run rẩy , miệng lấp ba lấp bấp hỏi Biên :
- Biên..Biên..thật không ?
Biên đen mặt gật đầu :
- Phải.
Lan trực tiếp ngồi phịch xuống ghế , cô ta lúc này đã hết cái kiểu dịu dàng đáng thương mà thay vào đó là gương mặt bặm trợn giận dữ.
Châu cũng cầm giấy lên đọc , cả Châu cùng bà dì của Lan đều há hốc mồm , không ai nói được câu nào.
Vy bây giờ mới lên tiếng :
- Sao nào chị Lan ? Cái bầu là của ai vậy ? Ai cha chị định bắt chồng em đổ vỏ cho thằng nào đây chị ?
Lan hằng hộc đứng phắt dậy :
- Mày thắng rồi , mày vui nhỉ ?
Vy cười nhẹ :
- Có cái gì vui ? Vui vì vạch được mặt chị hả ? Chị có bị ngu không ? Trên đời này chả có người đàn bà nào thích cái kiểu vạch mặt tình nhân của chồng cả. Em cũng không ngoại lệ.
Lan kéo bà dì của cô ta đứng dậy , cô nhìn Biên hỏi :
- Biên , anh có yêu tôi không ?
Biên nhìn thẳng vào Lan , anh nghiêm túc trả lời :
- Không , chúng ta chỉ là sai lầm thôi. Em đi đi và đừng bao giờ quấy phá gia đình anh nữa. Anh xin em.
Lan cười ha hả chỉ vào mặt Biên :
- Đồ đàn ông hèn , anh là đồ hèn. Nhưng tôi nói cho anh biết tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.
Nói rồi Lan kéo dì mình đi , ra tới cửa cô nghe bà Quy nói vọng ra :
- Lần này là nhẹ nhàng cảnh cáo cô , nếu còn lần sau đừng có trách gia đình tôi tàn nhẫn.
Lan không quay đầu lại , nhưng nhìn vai cô ta run run biết chắc là cô ta đang giận lắm. Nhưng làm sao được , người thứ 3 đi phá gia can người khác là cô ta. Bây giờ bị vạch trần ê chề thì trách được ai , nếu không muốn bị người khác mắng thì tốt nhất bản thân mình đừng làm bậy.
Lan vốn là người phụ nữ thông minh , cô ta không thiếu đàn ông nhưng cô ta lại thích cái vẻ chung tình săn sóc của Biên. Cô ta hâm mộ Vy , nhưng từ từ lại chuyển sang ganh tị. Cuối cùng là dẫn đến sự việc như ngày hôm nay .
Hỡi ôi , thế giới này chỉ cần một nam yêu một nữ là quá đủ. Cớ sao hạnh phúc mình mình không tự tìm lại cứ thích dòm ngó tranh giành của người khác. Nhục nhã không khi người đời họ luôn dị nghị , giành được rồi thì đã sao , cũng là đồ người khác bỏ đi.
Lan đi rồi , trong phòng một cổ không khí trầm mặt. Bà Quy đứng lên đi vào trong :
- Vy , Biên hai đứa đi nghỉ đi.
Ông Chinh chỉ nhìn Biên rồi lặng lẽ thở dài. Châu thì quá xấu hổ nên len lén mà đi vào trong , chỉ có Bảo là vỗ vai Biên ý bảo anh cố lên.
Vy mệt mỏi đi lên phòng , Biên thấy vợ đi nên cũng đi theo.
Lên đến phòng , Vy ngồi phịch xuống nệm , cô nhìn Biên hỏi :
- Anh yêu cái gì của Lan ?
Biên xấu hổ không dám nhìn vào Vy :
- Anh..anh..anh không yêu cô ta. Chỉ vì anh..anh...say quá không kiềm chế được.
Vy ném cho Biên một cái gối , cô hét :
- Vậy những lần sau thì sao ? Thì sao hả ?
Biên đực mặt ra đó , không biết phải trả lời kiểu gì. Anh quỳ gối trước mặt Vy , tay nắm chặt tay Vy , anh nói như khóc :
- Anh xin em , anh sai rồi , anh sai rồi. Em tha cho anh đi , không có em anh không sống nổi đâu. Anh xin em mà Vy.
Vy khóc , nước mắt cô chảy dài. Cô đã bao nhiêu lần tự nói vời bản thân mình là sẽ cho Biên một cơ hội nhưng chỉ cần nhắc đến Lan là máu cô lại sục sôi. Cô biết Biên yêu cô , biết Biên đã hối hận rồi nhưng cô cứ luôn có cái gai trong lòng , không thể nào bỏ qua xem như không có gì được.
Cô từng nhìn bao nhiêu bài tâm sự về chồng đi ngoại tình , cô lúc đó không nghĩ ngợi gì liền khuyên người ta bỏ chồng. Nhưng đến bây giờ cô mới hiểu không phải cứ muốn bỏ là bỏ được. Nếu cô bỏ ngay được Biên chắc hẳn cô không phải là người nữa rồi. Là vợ chồng với nhau không phải cứ tuyệt tình cố chấp là hay...
Cô hứa với lòng , sau này cô sẽ chẳng khuyên ai bỏ chồng nữa. Phải lâm vào hoàn cảnh này cô mới hiểu được , người đau là cô , người buồn cũng là cô , còn người khuyên họ không thể hiểu được cô.
Vy không nói gì , cô nhìn xuống Biên thấy anh đang đau lòng , trên mặt đã vươn nước mắt. Bất giác lòng cô nhũn đi , phải như thế nào thì một người đàn ông cao cao tại thượng mới có thể rơi nước mắt ?
Thôi , cô còn yêu Biên nhiều lắm , dày vò anh cũng không làm cô khá lên được. Cứ bỏ qua cho anh đi , một lần duy nhất này thôi.
Cô nắm tay Biên , thì thào nghẹn giọng :
- Em bỏ qua , nhưng hứa với em sẽ mãi mãi không có lần sau.
Biên mừng đến rơi thêm càng nhiều nước mắt , gương mặt vừa khóc vừa cười trông nó vặn vẹo xấu xí làm sao....
Vy cũng cười , cô là bỏ qua cho anh vì cô chắc anh vẫn còn rất yêu cô. Cô không phải loại phụ nữ dễ dãi nhưng thù hận chia ly chỉ làm cô thêm mệt mỏi. Thay vì vậy cô cứ cho anh một cơ hội sửa sai xem sao . Có tha thứ chứ đừng buông phòng bị là được rồi , muốn cô tin tưởng như trước thì có lẽ Biên vẫn còn phải trãi qua nhiều thử thách nữa !
Sau cơn mưa rồi trời lại sáng hay lại là sự khởi đầu của một cơn bão khác đang âm thầm kéo đến ?!
Vợ chồng Biên hòa thuận trở lại làm cả nhà vui như hội. Bà Quy quyết kéo hai người dọn hẳn về nhà ở vài tháng mới cho về lại nhà cũ. Vy hiểu ý bà nên cũng không phản đối , còn Biên tất nhiên là không có ý kiến gì.
Biên cũng xin nghỉ làm rồi về gần nhà xin một tòa báo nhỏ hơn để làm. Anh muốn tránh mặt Lan nên cũng quyết bỏ đi , thà làm chỗ ít tiền hơn nhưng vợ chồng anh hạnh phúc là đủ rồi.
Hai tháng trôi qua rất thuận lợi , Biên đi làm không qúa vất vả còn Vy thì chỉ quanh quẩn ở nhà cùng bà Quy. Châu có đôi khi đến chơi nhưng tần số ít hơn lúc trước , mà Châu cũng ngại ngại với Vy mặc dù Vy vẫn đối xử bình thường với Châu.
Cho đến một thời gian kia.....
Dạo gần đây Biên cứ hay nghĩ về Lan , anh không nghĩ gì nhiều chỉ là nhớ loáng thoáng đến rồi thôi. Nhưng hình như tình hình mỗi ngày một nghiêm trọng hơn , có lần nhịn không được anh gọi cho Lan. Nhưng may là anh vẫn còn tỉnh táo nên vừa quay số đa bấm dừng.
Biên sợ hãi khi đêm ngủ lại hay mơ thấy Lan , anh sa sút đến nổi phải đi điều trị tâm lý. Bác sỉ bảo anh không có vấn đề gì chỉ là do ám ảnh thôi , một thời gian sẽ hết.
Dĩ nhiên những việc này anh không hề nói cho Vy nghe , mà chỉ cho bà Quy biết. Bà khuyên anh nên cố gắng mà quên đi Lan , anh cũng có giải thích rằng anh không yêu Lan nhưng tâm trí lại nghĩ đến cô ấy. Kiểu như bị thúc phải nhớ , bị buộc phải nghĩ.
Bà Quy trầm mặt hồi lâu , mới nói với Biên :
- Con bị từ bao giờ ?
Biên ủ rủ :
- Gần 2 tuần rồi mẹ , như bị ám ảnh vậy. Con không tập trung được gì cả , người cứ lơ mơ mà đặc biệt cứ 2,3 giờ sáng là con không ngủ được cứ muốn chạy đi tìm Lan.
Bà Quy nghe đến đây có vẻ hoảng hốt , bà nhìn con trai. Dạo gần đây Biên rất hốc hác , bà nghĩ chắc do con trai chuyển chỗ làm nên mệt cũng không hỏi nhiều chỉ làm canh bổ cho con bồi dưỡng.
Tự giác trong lòng bà có linh cảm không lành , bà nhìn mắt Biên thấy mắt anh quầng thâm đen hết cả lên. Bà cố bình tĩnh sau đó lại vỗ vai Biên , bà an ủi anh rồi lại khuyên anh đi ngủ sớm.
Đợi anh đi ra cửa bà mới đau lòng ngã khụy xuống nệm , nếu bà đoán không sai có lẽ Biên đã bị Lan "bỏ bùa".
Biên tối nay ngủ vẫn mơ đến Lan , anh còn gọi tên Lan làm Vy phải thức giấc. Nhìn chồng ú ớ gọi tên Lan , Vy giận tím tái mặt. Nhưng mấy ngày qua cùng ăn chung ngủ chung với Biên , cô cũng đánh hơi được Biên có gì đó không ổn. Nhưng cụ thể là cái gì thì cô không biết được.
Sáng hôm sau bà Quy thông báo với cả nhà bà đi thăm một người bạn , vài ngày sẽ về. Trước khi đi bà còn dặn dò Vy phải để ý đến Biên , trông chừng anh cẩn thận nếu có gì không ổn phải gọi ngay cho bà.
Nhìn vẻ thẩn trương của bà mà Vy hốt hoảng , cô không hỏi bà nhưng trong lòng đã như gần đoán được cái gì đó.
Biên vẫn đi làm như bình thường , trước khi đi anh còn hôn tạm biệt Vy. Đợi Biên đi rồi Vy mới lên mạng tìm hiểu về thứ mà cô đang nghi ngờ - " bùa yêu ". Nhưng càng đọc cô càng thấy có lẽ do cô nghĩ nhiều , chắc mẹ chồng cô cũng chỉ quen miệng dặn dò chứ cũng không có gì nghiêm trọng.
Tối đó Biên đi về muộn , gần 10 giờ mà anh vẫn chưa về. Vy cũng không gọi , cô nghĩ chắc do anh có công việc gấp. Đến gần 11 giờ cô nhận được một tin nhắn , mở máy lên xem cô thấy được là Biên nhắn trên facebook cho cô nhưng mở tin nhắn ra lại làm cô đau lòng cùng phẫn nộ. Trong ảnh là hình Biên ôm Lan hôn say đắm , còn có một dòng tin nhắn Biên nhắn cho cô với nội dung :
- Anh yêu Lan , anh xin lỗi em.
Vy gào khóc trong đau lòng , ở dưới nhà ông Chinh nghe được bèn vội chạy lên phòng xem con dâu. Đến khi vào phòng ông nhìn thấy Vy khóc vật ra giữa nền nhà , ông hô hào gọi Bảo vào đỡ chị dâu dậy. Đến khi đưa Vy an ổn ngồi trên giường , ông mới lo lắng hỏi Vy :
- Sao vậy con ?
Vy ngước gương mặt đau buồn lên nhìn ông , cô nghẹn giọng :
- Ba ơi , anh Biên vẫn tính nào tật đó.
Ông Chinh không hiểu đang định hỏi thêm thì Vy đưa điện thoại cho ông đọc. Đọc được tin nhắn , ông giận dữ đến mức quăng chiếc điện thoại của Vy ra xa.
Ông kêu Bảo gọi cho Biên , bảo anh về ngay . Ngạc nhiên hơn là Biên không chịu về , anh nói anh đi tiếp khách một lát nữa mới về được.
Ông Chinh hùng hổ giận tím mặt , ông muốn lôi Bảo cùng Vy đến nhà Lan muốn bắt tại trận và lôi Biên về nhà.
Vy sực nhớ đến lời bà Quy dặn , cô gọi ngay cho bà bằng điện thoại của Bảo. Khi cô nói đến Biên đã quay lại với Lan thì lại nhận được sự bình tĩnh kinh người của bà Quy. Bà không hỏi han gì , chỉ dặn dò cô một câu :
- Đừng làm trái ý Biên , con cố gắng đợi mẹ về ,rồi mọi việc sẽ được giải quyết....
Nhưng câu cuối mới là làm cô hoang mang :
-....thằng Biên bị bỏ bùa rồi...
Bà Quy muốn nói chuyện với ông Chinh , Vy cũng đờ đẫn đưa điện thoại cho ông.
Vy ngồi thất thần trước cửa phòng , cô đã từng đọc nhiều mẫu truyện về bùa ngãi nhưng vẫn là chưa bao giờ tin. Cô biết là Lan yêu Biên nhưng không ngờ cô ta lại dùng thủ đoạn cực đoan như thế này.
Mới đầu Vy nghĩ là do Biên thay lòng đổi dạ nhưng hình như cô trách lầm anh rồi , có lẽ bản thân anh cũng không muốn như thế đâu....
Lại nhớ đến những biểu hiện gần đây của Biên , cô lại càng trách mình nhiều hơn. Cô là vợ anh nhưng lại không quan tâm đến anh , cô thấy anh có thay đổi , gương mặt hốc hác phờ phạc , cả người đờ đẫn , đặc biệt là đôi mắt âm u. Nhưng cô lại nghĩ do anh áp lực công việc mà không thèm suy nghĩ nhiều hơn. Cô thật là vô tâm , cô thật là không đáng làm vợ người ta....
Ông Chinh sau khi nghe điện thoại của vợ , ông cũng giống như Vy , nhưng ông lại mạnh mẽ hơn Vy một chút. Ông an ủi Vy , rồi sau đó lặng lẽ đi về phòng.
Một người bao nhiêu năm sống kỉ cương quân đội , ông làm sao tin là do bùa ngãi làm con trai ông trở nên như vậy. Nhưng sau khi nghe vợ mình nói ông đã hoàn toàn tin tưởng. Ông cũng rối ren lắm nhưng biết phải thế nào bây giờ ?
Vừa xót con vừa đau buồn , ông cũng chẳng biết làm cái gì ngoài việc nghe theo bà Quy là giả vờ như không biết gì , cứ để mọi việc theo ý Biên.
Bởi lẽ nếu như làm trái ý Biên rất có thể chính Biên sẽ phải gặp nguy hiểm. Mà nguồn căn có lẽ xuất phát từ chỗ Lan...
Biên đi đến gần 2 giờ sáng mới về , Vy thức đợi Biên đến khi anh về rồi cô mới giả vờ leo lên giường đi ngủ. Cô lén mắt nhìn Biên , cô thấy anh rất vui vẻ , gương mặt không còn hốc hác u sầu như mọi khi. Thật sự nếu không phải vì anh bị Lan bỏ bùa để đi ngoại tình thì rất có thể cô đã đấm cho anh một cái khi bắt gặp vẻ mặt hả hê này của anh.
Biên thay đồ ngủ rồi nằm xuống giường , vẫn như thường khi anh quay sang hôn lên má Vy chúc cô ngủ ngon rồi thì anh mới ôm cô mà chìm vào giấc ngủ.
Vy bỗng chốc rơi nước mắt , cô cố nhịn lại không để Biên phát hiện. Cô ôm lấy cánh tay anh đang vắt ngang người cô , cô yêu anh , cô còn yêu anh nhiều lắm , cô không muốn anh có bất cứ việc gì không hay xảy ra , một chút xíu cũng không muốn.
Bình luận facebook