Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 163
CHƯƠNG 163
Nhưng cho dù bó hoa hồng đen này sẽ bị Nhan Nhã Tịnh cho vào lãnh cung, vợ của mình bị người đàn ông khác tặng hoa, trong lòng Lưu Thiên Hàn vẫn không thoải mái.
Anh ta từ từ thu hồi ánh mắt từ trên bó hoa hồng lớn đó: “Cao Đại, ngoài hoa ra, phụ nữ còn thích cái gì?”
“Hả?” Cao Bắc Vinh có sao cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn luôn tự cao tự đại lại hỏi anh ta vấn đề như này nên không khỏi sững người.
Sau khi phản ứng lại, anh ta vội vàng trưng ra dáng vẻ thân trinh trăm trận nói với Lưu Thiên Hàn: “Lưu Thiên Hàn, vấn đề này cậu hỏi tôi, coi như là hỏi đúng người rồi! Phụ nữ đương nhiên điều thích trang sức rồi! Cô gái nào có thể kháng cự được trang sức sáng lấp lánh chứ! Lưu Thiên Hàn, tôi bảo đảm, nếu cậu bây giờ tặng cho chị dâu Cửu một viên kim cương, chị dâu Cửu nhất định sẽ ném bó hoa hồng đi mà lao vào vòng ôm của cậu!”
“Cô ấy sẽ không.” Lưu Thiên Hàn nói chắc nịch, nếu một viên kim cương thì có thể lừa được cô thì anh không cần tốn nhiều tâm tư kêu Nhạc Dũng giúp anh đặt ra kế hoạch theo đuổi vợ gì đó.
Có điều, kết hôn nhiều năm như vậy, anh quả thật chưa từng tặng cho cô một món quà gì ra hồn, tặng kim cương, ừm, chủ ý này, ngược lại cũng không tồi.
“Sẽ không sao?” Cao Bắc Vinh vặt kiệt nơron não tiếp tục nghĩ: “Vậy chúng ta nên tặng chị dâu Cửu cái gì? Tôi thật sự nghĩ không ra có thứ gì mà lấy lòng được phụ nữ hơn trang sức.”
Cao Bắc Vinh cho rằng đề nghị vừa rồi của mình đã định sẵn sẽ bị Lưu Thiên Hàn loại bỏ, ai ngờ, một giây sau thì anh cầm điện thoại đi sang một bên gọi điện cho Nhạc Dũng, bảo anh ta mang viên kim cương hồng mà anh đã đấu giá được trong một buổi đấu giá ở Pháp lần trước.
Cao Bắc Vinh cười thầm trong lòng, Lưu Thiên Hàn, quả thật là trẻ con dễ dạy.
Nhan Vũ Trúc vốn là muốn kết nối tình cảm với Lưu Thiên Hàn, nhưng cô ta đứng ở đây giống như cái cột điện lâu như vậy, Lưu Thiên Hàn không thèm liếc nhìn cô ta, trong lòng cô ta không chịu được, suy nghĩ một chút thì lặng lẽ quay lại đoàn làm phim.
Cô ta cầm kịch bản, lén liếc nhìn Lưu Thiên Hàn, anh rất có thiện cảm đối với Nhan Nhã Tịnh, đến đoàn làm phim cũng là vì Nhan Nhã Tịnh, vậy cô ta hôm nay để anh nhìn cho rõ, Nhan Nhã Tịnh rốt cuộc là một thứ quê mùa không xứng tầm!
Nhan Vũ Trúc ghé sát tai của Rose nói vài câu, sau khi Rose nghe xong, lập tức cười tươi…
Tổ biên kịch của “Thịnh Thế Y Phi” không phải hiểu quá rõ về trung y, rất nhiều phương thuốc đều là tìm trên google, Nhan Nhã Tịnh kiểm tra ra không ít sai sót.
Sửa chữa từng lỗi sai này là một lượng việc không nhỏ, cộng thêm Nhan Nhã Tịnh còn phải giúp chuẩn bị đạo cụ liên quan tới thuốc, khoảng thời gian này, cô rất bận.
Nhan Nhã Tịnh cố gắng tập trung tinh thần của mình vào kịch bản trước mắt, nhưng cô vẫn không nhịn được mà lén liếc nhìn về phía Lưu Thiên Hàn.
Lưu Thiên Hàn luôn ở bên đó, anh chắc là đang đợi Nhan Vũ Trúc.
Nhan Nhã Tịnh cụp mắt, cô cười tự giễu, cô không có tự mình đa tình là đúng rồi, người đàn ông cao không vớt tới như cậu Lưu, quả thật sẽ không nhìn trúng cô.
Mọi người trong đoàn làm phim đều cho rằng Lưu Thiên Hàn là tới xem tình hình Nhan Vũ Trúc quay phim, sau khi xem xong thì rời đi, điều nằm ngoài dự liệu của mọi người là Lưu Thiên Hàn lại đợi cả nửa ngày ở bên ngoài đoàn làm phim.
Ánh mắt của mọi người trong đoàn làm phim nhìn sang Nhan Vũ Trúc thì càng thêm ngưỡng mộ, trước đó không ít người còn cảm thấy, cho dù Nhan Vũ Trúc và Lưu Thiên Hàn xảy ra tin đồn, Nhan Vũ Trúc cũng chưa chắc có thể gả vào hào môn như nhà họ Lưu.
Bây giờ xem ra, Lưu Thiên Hàn quan tâm Nhan Vũ Trúc như vậy, cô ta trở thành bà Lưu chẳng qua là chuyện một sớm một chiều.
Nhưng cho dù bó hoa hồng đen này sẽ bị Nhan Nhã Tịnh cho vào lãnh cung, vợ của mình bị người đàn ông khác tặng hoa, trong lòng Lưu Thiên Hàn vẫn không thoải mái.
Anh ta từ từ thu hồi ánh mắt từ trên bó hoa hồng lớn đó: “Cao Đại, ngoài hoa ra, phụ nữ còn thích cái gì?”
“Hả?” Cao Bắc Vinh có sao cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn luôn tự cao tự đại lại hỏi anh ta vấn đề như này nên không khỏi sững người.
Sau khi phản ứng lại, anh ta vội vàng trưng ra dáng vẻ thân trinh trăm trận nói với Lưu Thiên Hàn: “Lưu Thiên Hàn, vấn đề này cậu hỏi tôi, coi như là hỏi đúng người rồi! Phụ nữ đương nhiên điều thích trang sức rồi! Cô gái nào có thể kháng cự được trang sức sáng lấp lánh chứ! Lưu Thiên Hàn, tôi bảo đảm, nếu cậu bây giờ tặng cho chị dâu Cửu một viên kim cương, chị dâu Cửu nhất định sẽ ném bó hoa hồng đi mà lao vào vòng ôm của cậu!”
“Cô ấy sẽ không.” Lưu Thiên Hàn nói chắc nịch, nếu một viên kim cương thì có thể lừa được cô thì anh không cần tốn nhiều tâm tư kêu Nhạc Dũng giúp anh đặt ra kế hoạch theo đuổi vợ gì đó.
Có điều, kết hôn nhiều năm như vậy, anh quả thật chưa từng tặng cho cô một món quà gì ra hồn, tặng kim cương, ừm, chủ ý này, ngược lại cũng không tồi.
“Sẽ không sao?” Cao Bắc Vinh vặt kiệt nơron não tiếp tục nghĩ: “Vậy chúng ta nên tặng chị dâu Cửu cái gì? Tôi thật sự nghĩ không ra có thứ gì mà lấy lòng được phụ nữ hơn trang sức.”
Cao Bắc Vinh cho rằng đề nghị vừa rồi của mình đã định sẵn sẽ bị Lưu Thiên Hàn loại bỏ, ai ngờ, một giây sau thì anh cầm điện thoại đi sang một bên gọi điện cho Nhạc Dũng, bảo anh ta mang viên kim cương hồng mà anh đã đấu giá được trong một buổi đấu giá ở Pháp lần trước.
Cao Bắc Vinh cười thầm trong lòng, Lưu Thiên Hàn, quả thật là trẻ con dễ dạy.
Nhan Vũ Trúc vốn là muốn kết nối tình cảm với Lưu Thiên Hàn, nhưng cô ta đứng ở đây giống như cái cột điện lâu như vậy, Lưu Thiên Hàn không thèm liếc nhìn cô ta, trong lòng cô ta không chịu được, suy nghĩ một chút thì lặng lẽ quay lại đoàn làm phim.
Cô ta cầm kịch bản, lén liếc nhìn Lưu Thiên Hàn, anh rất có thiện cảm đối với Nhan Nhã Tịnh, đến đoàn làm phim cũng là vì Nhan Nhã Tịnh, vậy cô ta hôm nay để anh nhìn cho rõ, Nhan Nhã Tịnh rốt cuộc là một thứ quê mùa không xứng tầm!
Nhan Vũ Trúc ghé sát tai của Rose nói vài câu, sau khi Rose nghe xong, lập tức cười tươi…
Tổ biên kịch của “Thịnh Thế Y Phi” không phải hiểu quá rõ về trung y, rất nhiều phương thuốc đều là tìm trên google, Nhan Nhã Tịnh kiểm tra ra không ít sai sót.
Sửa chữa từng lỗi sai này là một lượng việc không nhỏ, cộng thêm Nhan Nhã Tịnh còn phải giúp chuẩn bị đạo cụ liên quan tới thuốc, khoảng thời gian này, cô rất bận.
Nhan Nhã Tịnh cố gắng tập trung tinh thần của mình vào kịch bản trước mắt, nhưng cô vẫn không nhịn được mà lén liếc nhìn về phía Lưu Thiên Hàn.
Lưu Thiên Hàn luôn ở bên đó, anh chắc là đang đợi Nhan Vũ Trúc.
Nhan Nhã Tịnh cụp mắt, cô cười tự giễu, cô không có tự mình đa tình là đúng rồi, người đàn ông cao không vớt tới như cậu Lưu, quả thật sẽ không nhìn trúng cô.
Mọi người trong đoàn làm phim đều cho rằng Lưu Thiên Hàn là tới xem tình hình Nhan Vũ Trúc quay phim, sau khi xem xong thì rời đi, điều nằm ngoài dự liệu của mọi người là Lưu Thiên Hàn lại đợi cả nửa ngày ở bên ngoài đoàn làm phim.
Ánh mắt của mọi người trong đoàn làm phim nhìn sang Nhan Vũ Trúc thì càng thêm ngưỡng mộ, trước đó không ít người còn cảm thấy, cho dù Nhan Vũ Trúc và Lưu Thiên Hàn xảy ra tin đồn, Nhan Vũ Trúc cũng chưa chắc có thể gả vào hào môn như nhà họ Lưu.
Bây giờ xem ra, Lưu Thiên Hàn quan tâm Nhan Vũ Trúc như vậy, cô ta trở thành bà Lưu chẳng qua là chuyện một sớm một chiều.
Bình luận facebook