• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời (1 Viewer)

  • Chương 92

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!

**********







Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Chương 92: Ngọc Minh, anh sai rồi



Cùng lúc đó, bảo vệ cũng chạy tới.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Tôn Bảo thấy vậy cũng không dây dưa tiếp nữa, chỉ có thể ngây ngốc bị Trương Huệ kéo ra khỏi phòng bệnh.



Lúc Lục Hào sắp đi, còn quay đầu nhìn cô một cái thật lâu, dường như muốn nói lại thôi. Lời đến khóe miệng cuối cùng cũng đành nói ra, chỉ bỏ lại một câu: “Chăm sóc mình cho tốt.” | Y tá vuốt ngực thở phào một cái: “Người này rốt cuộc là ai? Hung dữ như vậy” .





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Không biết, nhưng nhìn cũng thấy không phải là hạng người đứng đắn gì, đoán chừng là nhà giàu mới nổi thôi”



“Cô Thời thật đáng thương quá, lại còn có thân thích như thế này, thật là xui xẻo”.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Ai nói không phải chứ? Có điều… Người đàn ông khi nãy thật là đẹp trai, ư ư ư ư, là chồng của cô Thời sao?”




“Không phải không phải, cô đừng có nói bậy bạ. Người lần trước ở phòng giải phẫu mới là chồng cô ấy. Người này… Chưa từng thấy qua”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Không đúng, tôi đã gặp nhiều lần rồi, ngay tại của bệnh viện đó!” “Không phải chứ, cô nhớ hết à?”



“Cũng không biết làm sao, dung mạo đẹp trai quá mà, muốn không nhớ cũng khó…”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Mấy người y tá ríu ra ríu rít chuyện trò, vừa rời khỏi phòng bệnh.



Có điều, si mê thuộc về si mê, công việc vẫn rất tỉ mỉ cẩn thận, lúc sắp đi còn giúp cô đóng cửa.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Trong phòng bệnh mới vừa rồi còn xào xáo không ngừng đột nhiên an tĩnh lại, khiến cho người ta có chút không thích ứng kịp.



Thời Ngọc Minh ôm Minh Nguyệt đứng một hồi ở cửa sổ, trong chốc lát liền thấy bóng người của Lục Hào cùng Tôn Bảo.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Từ chỗ cửa sổ vừa hay có thể thấy được vườn hoa nhỏ ở bệnh viện, Lục Hào từ đầu tới cuối hai tay đều nhét vào trong túi quần, ngay cả ánh mắt cũng lười nhìn Tôn Bảo ấy vậy vẫn có thể nhìn ra được anh ta nói năng vẫn rất lịch sự, có lễ phép, cũng không có thất thố.



Ngược lại thì Tôn Bảo hai tay không ngừng huơ tay múa chân trong không trung, còn chỉ chỉ lại hướng phòng bệnh của cô dường như đang ép | hỏi Lục Hào cái gì.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






| Thời Ngọc Minh cười khổ một tiếng, cô cũng có thể nghĩ ra được rằng Tôn Bảo đang hỏi cái gì. Còn gì khác ngoài hỏi Lục Hào có quan hệ thế nào với cô? Hỏi anh ta vì sao lại phải ra mặt thay cho cô.



Cuộc đối thoại dường như cũng không kéo dài được bao lâu, nhiều nhất chắc cũng chỉ hai mươi phút. Tôn Bảo cùng Trương Huệ liền thở phì phò leo lên xe rời đi.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Lục Hào đứng tại chỗ một lúc, dường như đang nghịch điện thoại di động.



Cơ hồ là đồng thời, điện thoại di động của cô lại có tin nhắn đến. “Yên tâm đi. Giải quyết rồi.”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Thời Ngọc Minh nhìn tin nhắn trên điện thoại di động một lúc, lại nhìn ra vườn hoa bên ngoài, Lục Hào vừa vặn thả lại điện thoại di động vào bên.



trong túi âu phục, xoay người đi ra khỏi cửa bệnh viện, thẳng đến dưới bóng cây cách đó không xa, leo lên chiếc xe Maybach màu đen kia, chậm rãi rời đi.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Hết thảy… Đều đã đối xứng rồi. Xe càng chạy càng xa, tim Thời Ngọc Minh càng lúc càng chùng xuống…



Buổi tối, Cố Quân Nhi ngồi chờ ở trên ghế salon, không ngừng nhìn thời gian trên điện thoại di động.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Đã qua mười hai giờ nửa đêm rồi, nhưng mà Phong Đình Quân vẫn chưa về.



Hôm nay cô ta đã tiêm kích rụng trứng, cũng gửi cho Phong Đình Quân một tin nhắn, cầu xin anh trở lại.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cô ta bây giờ không còn biện pháp nào, chỉ có thể dốc toàn lực. Thời Ngọc có thể dùng cách này để sinh con, khiến cho Phong Đình Quân hồi tâm chuyển ý, vậy thì cô ta cũng có thể!



Có điều, lời hôm nay bác sĩ nói với cô ta, dường như vẫn còn ở bên tại: “Thành tử cung của cô quá mỏng. Trước đó từng nạo thai, nên tỉ lệ mang thai rất thấp, hơn nữa dù có mang thai cũng không nhất định có thể giữ được, còn có khả năng nguy hiểm đến tính mạng.”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Tỉ lệ có thấp nữa thì có làm sao?



Thời Ngọc Minh còn bị bệnh ung thư mà cũng không phải một đêm là mang bầu được ngay đấy à?





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Chẳng qua thành tử cung của cô ta mỏng chút thôi mà, so với bị bệnh ung thư cũng còn xa, dựa vào cái gì mà không thể mang thai?



Nhưng khiến cho người tức giận ấy chính là, điện thoại của Phong Đình Quân không gọi được. Bây giờ đến cả điện thoại của Vincent cũng không gọi được, cô chỉ có thể gửi tin nhắn cho Phong Đình Quân, hy vọng anh có thể thấy.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cạch… Cửa nhà được mở ra.





Phong Đình Quân cả người sặc mùi rượu xuất hiện ở ngoài cửa. Sau khi vào nhà thiếu chút nữa té lộn mèo một cái, lật đật chống vào tủ giày mới miễn cưỡng đứng ngay ngắn được. | Cố Quân Nhi liền vội vàng đi tới đỡ anh: “Đình Quân, sao anh uống nhiều như vậy?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Ánh mắt Phong Đình Quân dường như cũng có chút mờ mịt, híp mắt nhìn cô ta một lúc lâu, vừa lên tiếng thì sặc mùi rượu nồng nặc, nói chuyện cũng hàm hồ không nghe rõ gì: “Cô là ai? Tại sao lại ở trong nhà tôi?”.



| Cố Quân Nhi cau mày, không muốn so đo cùng một gã say: “Là em, Quân Nhi đây. Đây là nhà anh mua cho em, anh quên rồi sao?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Phong Đình Quân lắc đầu một cái, dùng tay xoa xoa huyệt Thái dương: “Quân Nhi..”.



“Đúng vậy, em là Quân Nhi đây. Em là người phụ nữ anh yêu nhất đã. Anh từng nói muốn kết hôn với em, ở chung với nhau cả cuộc đời.”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Phong Đình Quân vẫn lắc đầu như cũ: “Không đúng, tôi muốn kết hôn với Ngọc Minh mà… Ngọc Minh đâu rồi? Ngọc Minh.”



Phong Đình Quân lảo đảo đứng dậy, đi khắp nơi trong nhà tìm người: “Ngọc Minh? Em ở đâu thế? Đừng giận nữa được không? Anh sai rồi. Anh xin lỗi em. Anh không nên chọc em giận, em… Em ra đây để có được hay không?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Đình Quân…



Phong Đình Quân dựa vào vách tường, chậm rãi tuột xuống, cuối cùng ngồi xổm dưới đất, vùi đầu vào giữa đầu gối: “Minh, anh sai rồi… Em đừng dọa anh có được hay không?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cổ Quân Nhi cũng ngồi xổm xuống bên cạnh anh, nhỏ giọng nói: “Đình Quân, Thời Ngọc Minh đã không còn là người phụ nữ của anh nữa rồi. Hai người đa 4ly dị rồi.”



“… Ly dị?” Ánh mắt Phong Đình Quân mờ mịt: “Tôi và Minh ly dị ấy à? Làm sao có thể? Không đâu, tôi sẽ không để cho em ấy rời khỏi mình. Cô buông tôi ra, tôi phải đi tìm Minh của tôi.”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cố Quân Nhị tốn sức rất nhiều mới bắt được con ma men kia, thở hổn | hển nói: “Phong Đình Quân! Bây giờ anh đã hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của em rồi đúng không? Thời Ngọc Minh sinh cho anh một đứa bé thì anh quên luôn em rồi có phải hay không? Sáu năm qua của em đều vứt đi cho chó ăn rồi à?” | Phong Đình Quân bịt tai lại, không muốn nghe, tông cửa xông ra ngoài, dường như không nghe được những gì cô ta nói.



Anh chạy đến chỗ thang máy, điên cuồng nhấn nút thang máy. Nhất tầng cao nhất vừa xong, Cố Quân Nhi cũng tranh thủ ngay một giây trước khi thang máy đóng kín mà len vào theo: “Đình Quân, anh điên rồi có phải hay không”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Tôi không điên. Tôi phải đi tìm Minh”



“Anh đi đâu mà tìm?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Tầng cao nhất.” Cả người Phong Đình Quân đều run rẩy “Minh muốn tôi lên tầng cao nhất cùng ngắm sao với em ấy. Em ấy chờ tôi ở đó.”



Nhưng mà tầng cao nhất lại không một bóng người. nào có bóng dáng của Thời Ngọc Minh ở đâu đâu?





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cố Quân Nhi giận không chỗ phát tiết, Phong Đình Quân tìm khắp tầng này mà có có mục đích gì. Cô ta ôm cánh tay đứng ở một bên nhìn.



Đến khi Phong Đình Quân có vẻ tìm đến mệt rồi, cô ta mới chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy anh ta từ phía sau lưng: “Đình Quân, mẹ em nói, Thời Ngọc Minh đã có người đàn ông khác rồi.”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Là ai?”. Cố Quân Nhi nói tiếp: “Công ty bất động sản Lục thị, Lục Hào”. “… Lục Hào?”.



“Đúng vậy.” Cố Quân Nhi hỏi: “Đình Quân, dự án hợp tác đã bàn xong của anh và bố em… Có phải anh rút vốn rồi hay không?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cơn say của Phong Đình Quân dường như đã vơi đi một ít, lý trí có hơi trở lại một chút xíu: “Ông ta chính là một con sói mắt trắng ăn cháo đá bát.



Uổng công tôi chuyển mấy trăm tỉ qua đó”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Nhưng mà đó là bố em!” Cố Quân Nhi nói: “Sáu năm tình nghĩa của chúng ta cũng không đáng giá chút tiền đó sao?”



“Chút tiền?” Phong Đình Quân hừ cười một tiếng, lấy cánh tay cô ta đang vòng bên hông mình ra, xoay người lại nói: “Mấy trăm tỉ mà là chút tiền?”.





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cố Quân Nhi cũng ý thức được mình hình như đã nói sai, liền vội vàng sửa lời: “Ý em là, bố em sẽ không lấy trắng của anh. Không phải ông ấy đã gả em cho anh rồi hay sao?”



Phong Đình Quân nhìn cô ta, lui về sau một bước, cười khổ: “Cho nên cô cùng với tôi, thì tôi phải bỏ ra mấy trăm tỉ, thậm chí sau này có khi còn nhiều hơn thế nữa, có phải hay không?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Đương nhiên không phải!” Cố Quân Nhị nói: “Bố em chẳng qua là nhất thời không linh động quay vòng được vốn mà thôi. Hơn nữa. Chẳng qua em cũng chỉ muốn mấy trăm tỉ của anh thôi, Thời Ngọc Minh cô ta lấy cả nhà họ Phong của anh đi thì sao!”.



“Thế nhà họ Phong sau cùng lọt vào tay ai?” “Vào..” “Hử? Nói gì đi chứ?”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






“Cuối cùng, lọt vào tay Tôn Bảo, vào trong tay mẹ cô, lọt cả vào trong tay cô” Phong Đình Quân hít sâu một hơi: “Quân Nhi, trước đó cô nói cô chưa từng lừa gạt tôi. Thế mà, cái chết của má Phúc là do cô đẩy xuống. Chúng ta gặp nhau ở 4S, tôi đã hỏi qua Kiên, ngày đó là do cô chủ động tìm cậu ta đổi ca làm. Quân Nhi, cô còn chuyện gì lừa gạt tôi nữa?”



“Nói mau!”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!






Cố Quân Nhi bị tiếng gầm thét bất ngờ này của anh làm cho sợ hết cả hồn, cả người co rúm lại một chút: “Em…”



“Không nhớ nổi phải không? Được, tôi hỏi cô.” Phong Đình Quân đi về phía trước một bước, nhìn chòng chọc như muốn đâm chết cô ta: “Đứa bé trước đó cô mang thai kia là mang thai thật hay sao? Tôi muốn nghe lời nói thật. Nếu như cô dám nói láo nửa câu, tôi sẽ khiến cho Tôn Bảo cùng Trương Huệ chẳng còn cái gì hết. Tôi sẽ bắt cô đền mạng cho má Phúc. Tôi nói ra được thì sẽ làm được!”





Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom