• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Năm Tháng Mất Phương Hướng (9 Viewers)

  • CHƯƠNG 8 TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN

CHƯƠNG 8: TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN

Lưu Tê ngồi bên cạnh tôi, không nói gì, chỉ nhìn tôi chằm chằm, tròng mắt đen nhánh không nhìn rõ tâm tình.

Trong lòng tôi bất an không biết Lưu Tê muốn làm cái gì, dù sao anh ta cũng là đầu gấu nổi danh của trường học, nếu như tôi không cẩn thận chọc tới hắn thì khẳng định tôi sẽ không được sống yên ở đây.

“Tối hôm qua em lại đi bán dâm sao?” Lưu Tê nhíu mày, vẻ mặt có chút không vui, lạnh lùng nói với tôi.

Thấy ánh mắt Lưu Tê nhìn chăm chú vào dấu răng trên bờ vai, tôi lấy tay che dấu răng lại, chậm rãi gật đầu.

Lưu Tê khó chịu nói vào tai tôi: “Tan học chờ anh.”

Cảm giác mềm nhũn vô lực giống như điện giật tuyền khắp toàn thân tôi.

Tôi sững sờ. Đây là ý gì? Tan học tôi đã quyết định hẹn với Dương Hồng rồi, dù sao Dương Hồng cũng trả cho tôi mười triệu, tôi ấp úng không biết làm cách nào để cự tuyệt Lưu Tê, bởi vì dựa theo tính cách của tôi, tôi không dám làm chuyện như thế.

Nhưng mà…

Dường như Lưu Tê nhìn ra ý nghĩ của tôi, hắn nói: “Dương Hồng cho em bao nhiêu, anh cho thêm ba triệu. Tốt nhất em đừng có từ chối.”

Lời của Lưu Tê khiến cho tôi có chút sợ hãi, dù sao chọc tới Lưu Tê thì tôi cũng không thể sống yên ở trường, vì vậy tôi đành gật đầu.

Tan học, Dương Hồng lười đứng ở cổng trường đợi tôi. Tôi ngồi ngoan ngoãn ở trong lớp, Lưu Tê không nói gì, tôi cũng không dám đi ra, huống hồ Lưu Tê còn ngồi phía ngoài, tôi muốn đi ra cũng phải đợi hắn cho phép.

“Lý Viện, đi thôi.” Dương Hồng không từ bỏ ý định, hô lớn với tôi. Đây là lần đầu tiên hắn gọi tên tôi, trước đây hắn đều gọi tôi là đồ nhà quê, người quái dị… ngữ khí còn mang theo sự trào phúng.

Tôi đứng lên, Lưu Tê kéo tay tôi, thấp giọng nói: “Không được đi.”

Tôi khó xử không biết nên làm gì, Dương Hồng tôi không thể trêu vào, Lưu Tê thì càng không.

“Con đĩ này, mày cho rằng quần áo trên người mày là từ đâu ra hả?” Dương Hồng đứng ở cửa ra vào khó chịu nói.

“Còn không mau tới đây.” Dương Hồng tiếp tục nói.

Tôi… Lưu Tê ngồi đó không nhúc nhích, tôi cũng không ra được. Tôi gấp đến mức đỏ bừng hai mắt, Dương Hồng lại mắng mỏ kịch liệt hơn, tôi thì không dám cự tuyệt hắn.

Cuối cùng Lưu Tê đứng lên, ôm eo tôi, hôn nhẹ vào mặt tôi, sau đó nhìn Dương Hồng.

“Nhìn thấy chứ? Hôm nay là tao, mày cút đi!”

“Mày… Lưu Tê, vì một con đĩ mà mày muốn gây sự với tao sao?” Dương Hồng nói với Lưu Tê.

Hai người khí thế ngang nhau, Dương Hồng là thiếu gia nổi tiếng của trường học, Lưu Tê lại là đầu gấu trường học, tôi lo lắng bọn họ vì tôi mà phát sinh tranh chấp gì đó…

“Mày…” Dù sao thì Dương Hồng cũng không dám chọc Lưu Tê, Lưu Tê đánh nhau rất lợi hại, nhà cũng có bối cảnh xã hội đen.

Dương Hồng không cam lòng trừng mắt với tôi, ánh mắt giống như nói: “Đồ con đĩ, đừng để bố mày gặp lần nữa.”

Dương Hồng nổi giận đùng đùng rời khỏi phòng học, Lưu Tê ôm tôi đi ra, học sinh trong trường thấy cảnh này đều nhìn tôi chăm chú.

Tôi vùi mặt vào ngực Lưu Tê, tôi cảm giác có lẽ ngày mai tôi cũng sẽ nổi danh ở trường mất thôi.

Lưu Húc đưa tôi đến khách sạn, sau đó ném mạnh tôi lên giường.

Cú ném này khiến tôi đau nhức, muốn đẩy hắn ra, nhưng hắn cố định hai tay tôi lên đầu, khiến tôi không còn khí lực phản kháng.

Cảm giác mặt hơi đau, Lưu Tê bắt đầu hoạt động trên người tôi.

Dù sao Lưu Tê cũng là người thường xuyên đánh nhau, có thể nhìn thấy da dẻ anh ta màu lúa mạch, tám múi cơ bụng cân xứng, thể lực cũng tốt hơn người đàn ông hôm qua quá nhiều, giày vò tôi rất lâu.

Kỹ thuật của hắn cũng rất tốt, có lẽ hắn ta thường xuyên cùng người khác làm chuyện đó.

Dưới kĩ thuật cao siêu của Lưu Tê, tôi như mê như say.

“Em nói đi, anh kĩ thuật tốt hay Dương Hồng kĩ thuật tốt?” Lưu Tê vừa ra vào vừa cúi xuống nói vào tai hỏi tôi.

Trong lúc ý loạn tình mê, tôi thấp giọng nói: “Là anh, mạnh vào… ưm…”

Lưu Tê hôn rất dịu dàng, hiếm có khi Lưu Tê dịu dàng như vậy, cuộc chơi càng lúc càng vui vẻ.

“Về sau thiếu tiền thì cứ đến tìm anh.” Lưu Tê nói.

Chờ Lưu Tê làm xong, tôi đã sớm ngủ, khi tôi tỉnh dậy thì trên đầu giường đã có mười ba triệu.

Mười ba triệu, tôi cầm số tiền trong tay đếm lại, trong đầu văng vẳng câu nói kia của Lưu Tê: “Về sau thiếu tiền thì cứ đến tìm anh.”

Cảm giác trái tim được sưởi ấm, từ nhỏ đến lớn cuộc sống của tôi có quá nhiều việc bất đắc dĩ, lúc đầu tôi đã từng cầu xin có người trợ giúp tôi, dần dần lớn lên tôi mới hiểu được, thì ra người có thể trợ giúp tôi chỉ có có chính bản thân tôi mà thôi.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự giúp đỡ ấm áp của người khác. Con người vốn là như vậy, khi bạn càng quen thuộc với một vật thì bạn sẽ phát hiện ra, sau này vật đó sẽ cách bạn càng lúc càng xa.

Đi ra khỏi phòng ngủ của khách sạn, thấy Dương Hồng đứng hút thuốc ở đó, Thẩm Lệ Lệ cũng đứng ở một bên.

Tôi yên lặng nấp đi, nghe được cuộc đối thoại của Dương Hồng và Thẩm Lệ Lệ.

“Mẹ kiếp! Con đĩ này lại dám cùng Lưu Tê đùa giỡn tao.” Dương Hồng tức giận nói ra, hung hăng hít một hơi thuốc lá trong tay, ném tàn thuốc vào bụi cây bên cạnh.

“Anh Dương đừng tức giận nữa, hay tối nay em gọi cô ta đến tiếp anh nhé. Lúc đó anh muốn làm gì thì làm.” Thẩm Lệ Lệ ghé sát vào người Dương Hồng, cười rực rỡ, ánh mắt nhìn chằm chằm xấp tiền trong tay Dương Hồng.

“Vẫn là Lệ Lệ hiểu chuyện nhất, mẹ kiếp, để tối nay tao cho nó nếm thử kẹo mút của tao. Tối gọi nó tới đây, mười triệu này cho mày.” Dương Hồng vỗ vỗ xấp tiền trong tay, nói với Thẩm Lệ Lệ.

“Ôi chao, anh Dương yên tâm. Lý Viện kia nhìn có vẻ thanh thuần thế thôi nhưng dâm đãng vô cùng. Tối nay em nhất định để cô ta hầu hạ anh thật tốt.” Thẩm Lệ Lệ nói xong, cầm tiền cất vào túi.

Trong lòng tôi lạnh lẽo vô cùng, không ngờ Thẩm Lệ Lệ mà tôi xem như bạn bè lại đối với tôi như vậy.

Nhớ lại khi mới bắt đầu, cô ta tiếp cận tôi chính là có ý đồ khác, trong lòng tôi rét lạnh. Tôi chỉ là một cô gái đến từ thôn quê, ở trường học xa lạ này tôi không tìm thấy bạn bè, mà Thẩm Lệ Lệ lại là người đầu tiên nguyện ý làm bạn với tôi, còn dẫn tôi đi kiếm tiền.

Tuy tôi bán thân, nhưng trong lòng tôi thật sự đã âm thầm cảm ơn cô ta không ít lần.

Cảm ơn cô ta đã làm bạn với tôi, dẫn tôi thoát khỏi sự bần cùng và cô độc.

Nhưng không ngờ cô ta lại nói về tôi như thế.

Chẳng lẽ ngay từ đầu, trong mắt Thẩm Lệ Lệ, tôi chính là công cụ kiếm tiền của cô ta?

Chờ Dương Hồng rời đi, tôi mới chậm rãi tiến lên, Thẩm Lệ Lệ đứng ở cửa phòng, thấy tôi trở về, cô ta vội vã lôi kéo tay tôi.

“Tiểu Viện, em đi đâu vậy?” Trong mắt tôi, nụ cười dịu dàng trước kia của Thẩm Lệ Lệ đã biến thành nụ cười máu lạnh khiến cho tôi nhìn mà phát buồn nôn.

“Đừng đụng vào tôi!” Tôi hất tay Thẩm Lệ Lệ ra, vừa rồi những gì cô ta nói với Dương Hồng tôi đều nghe được. Tôi là con đĩ? Không sai, hiện giờ tôi đúng là một con đĩ mà chỉ cần có tiền thì ai cũng có thể chơi được, nhưng Thẩm Lệ Lệ thì sao?

Tôi không dễ dàng gì mới coi cô ta là bạn bè, không ngờ tất cả đều là giả, nếu như hôm nay tôi không nghe được cuộc đối thoại giữa cô ta và Dương Hồng thì chỉ sợ tôi vẫn ngu ngốc nghĩ cô ta là bạn bè tri kỉ của mình.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom