Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 193
CHƯƠNG 193
Tôi gào thét lên với hắn: “Rốt cuộc anh là ai, anh muốn làm cái gì, nếu còn nói những lời khiến người khác không hiểu, thì tôi cúp máy đây!”
Người đó dường như không mảy may để ý gì đến lời nói của tôi, nhưng hình như hắn ta chắc chắn là có mục đích gì đó, nghe tôi nói là sẽ cúp máy, hắn vội vàng nói: “Cô thực sự không muốn biết rốt cuộc cô gây ra rắc rối gì à, có ai đang đi khắp nơi tìm cô sao!”
Nghe hắn nói xong, tim tôi lại càng đập mạnh hơn, tôi dường như đã có thể khẳng định, chuyện mà hắn ta nói chính là chuyện liên quan đến hai tên say rượu, nhưng tôi vẫn giả vờ không hề hay biết gì hỏi hắn: “Anh đã biết tôi là ai, lại chính vào lúc này gọi điện cho tôi, nhất định là có mục đích gì, nói đi, đừng làm mất thời gian của nhau nữa, anh rốt cuộc muốn làm cái gì, cứ nói thẳng ra đi!”
Lúc nói ra những lời này, cả người tôi không ngừng run lên, tôi không biết hắn ta rốt cuộc là ai, nhưng rõ ràng hắn biết được chuyện gì đấy, thế nhưng hắn đã hiểu rõ như vậy, lại không báo cảnh sát, nhất định là có mục đích gì đấy không thể nói ra, tôi sợ nhất cũng chính là loại người này, nếu như hắn quang minh chính đại tìm tôi, tôi chả sợ, cùng lắm tôi tìm Phương Kỷ dùng pháp luật để giải quyết chuyện này.
Thế nhưng hắn lại dùng cách của xã hội đen để uy hiếp tôi, chứng tỏ rằng mục tiêu của hắn nhất định là nhằm vào tôi, mà dạo gần đây tôi lại xảy ra chuyện liên quan đến hai tên say rượu, cũng không đắc tội với ai, hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại dùng cái cách này để đối phó với tôi, thật sự khiến tôi mơ mơ hồ hồ.
Sau khi tôi nói xong, hắn ta im lặng một lúc, hình như đang suy tính điều gì đấy, rồi nói: “Tôi không muốn làm gì cả, tôi chỉ muốn gặp mặt cô, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc cụ thể!”
Biết được ý đồ của hắn ta, quả nhiên gần giống những gì tôi nghĩ, trong lòng đã có dự tính sẵn, ngược lại tôi chẳng sợ gì nữa, cười khẩy một cái nói với hắn ta: “Sao, bắt nạt tôi là con gái có phải không, anh nghĩ dùng tí chuyện cỏn con này thì có thể uy hiếp được tôi sao, tôi cũng không sợ nói cho anh biết, con mẹ mày muốn thế nào cũng được, có chiêu gì thì cứ việc ra tay, tao chơi tất!”
Trong lòng tôi mặc dù sợ chết đi được, thế nhưng biểu hiện của tôi trong điện thoại lại không hề để lộ sự yếu đuối của mình, vì để hắn cảm thấy tôi không phải là loại người dễ bắt nạt như vậy, tôi nói xong liền tắt máy luôn.
Hậu quả nếu làm như vậy tôi cũng không phải là chưa nghĩ qua, nhưng từ sau khi tôi biết được kế hoạch sơ sơ của hắn ta, tôi cảm thấy làm như thế này vẫn là tốt nhất, sau khi tỏ rõ thái độ không hề sợ hãi lời đe dọa của hắn xong, nếu như có thể dọa được những lời đàm phán tiếp theo của hắn thì rất tốt, còn nếu không thể thì ít nhất cũng có thể ném chuột sợ vỡ bình trước khi hắn hoàn thành mục đích thực sự của mình.
Quả nhiên, sau khi tôi cúp máy chưa đầy 10 phút, hắn lại tiếp tục gọi đến, lần này hắn không còn cái giọng điệu cợt nhả như trước nữa, dường như đang đàm phán nghiêm túc vậy, nói: “Tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi, có điều lời tôi nói sự thật, nếu cô không đáp ứng được yêu cầu của tôi, tôi có thể đảm bảo rằng, chưa đến vài tiếng sau, sẽ có một đám côn đồ lưu manh tìm đến trước cửa nhà cô, cô nghĩ đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì?”
Mặc dù giọng nói của hẳn ta có chút ôn hòa hơn, nhưng vẫn ẩn chứa đầy sự uy hiếp, tôi cũng không biết nếu thực sự chọc tức hắn thì hậu quả sẽ như thế nào, trong lòng đã sợ sệt lắm rồi, có điều tôi cũng không thể cứ thế mà tỏ ra yếu thế được, bằng không không biết hắn ta sẽ giở trò gì nữa đây, liền gắng gượng nói với hắn: “Anh cứ thử xem, tôi không tin thành phố T không còn vương pháp nữa!”
Hắn trầm tư một lúc, hình như thực sự bị câu nói đó của tôi dọa cho, nếu hắn thực sự hiểu tôi, thì ít nhất cũng phải biết mối quan hệ giữa tôi và Lưu Tê, cho dù hắn không biết, tôi gần đây thường xuyên tiếp xúc với Phương Kỷ, nếu như là đặc biệt điều tra tôi, thì cũng sẽ không bỏ qua điểm quan trọng này.
Tôi đã có Lưu Tê- người xã hội đen bảo vệ rồi, ngoài ra còn có sự quan tâm của cảnh sát Phương Kỷ nữa, nếu là kẻ dưới chướng hai người này chắc chắn sẽ không dám làm gì tôi, còn người thực sự có bản lĩnh để đối phó tôi, cũng sẽ không cần phải mạo hiểm mà gây hấn với người chống lưng cho tôi.
Tôi không biết đối phương là người như thế nào, nếu hắn là xã hội đen, thì mọi chuyện còn dễ xử lí, cùng lắm thì là mất tí máu thôi, bỏ tiền ra để mua bình yên, cũng là chuyện bình thường, nhưng sợ rằng hắn là một kẻ liều mạng có vấn đề về tâm lí, trước khi chưa biết rõ ý đồ thực sự của hắn tôi thực sự vẫn không dám đắc tội với hắn.
Gần một phút sau, hắn mới nhỏ giọng nói ở đầu dây điện thoại bên kia: “Haha, không ngờ mới được bao lâu, mà cô đã học được cách giảo hoạt đến thế rồi, thật sự khiến người khác phải bất ngờ đấy, có điều mấy gã nhân tình của cô không dọa được tôi đâu, tôi có thể đảm bảo rằng, nếu lần này cô còn từ chối tôi, vậy thì tôi sẽ khiến cuộc sống của cô luôn phải sống trong sợ sệt, tôi nói được làm được!”
Hắn ta cứ quanh co mãi, thật sự khiến tôi phát điên lên được, nhưng không còn cách nào khác, bây giờ tôi không liên lạc được với Lưu Tê, không thể tìm anh ta cho tôi chủ ý, còn Phương Kỷ thì bây giờ lại không thích hợp để làm phiền anh ấy, tôi vẫn sợ rằng hắn sẽ bất chấp tất cả dùng mọi thủ đoạn bỉ ổi để đối phó tôi, liền vội nói
“Không phải là anh muốn tiền hay sao, muốn bao nhiên ra giá đi!”
Tôi đã chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu nhất rồi, trong tay tôi còn có một tấm thẻ đen, trong lòng cũng tràn đầy sức mạnh.
Thế nhưng hắn nghe tôi nói xong, lại cười phá lên, dường như vô cùng tức giận nói: “Tiền ư, lão đây cũng có, tôi không thèm cái thứ tiền thối tha đó của cô, tôi chỉ muốn gặp mặt đàm phán với cô, nếu cô không đồng ý thì hậu quả tự chịu!”
Hắn lại có thể nói không quan tâm đến tiền, tôi thật sự mơ hồ rồi, thực sự không hiểu rốt cuộc hắn ta muốn làm cái gì, hắn trực tiếp hẹn gặp tôi có phải là muốn cơ thể tôi không, vốn dĩ cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ cần con người hắn ta không phải loại người khiến người ta quá buồn nôn, thì tôi cũng còn có thể chấp nhận được, nhưng hắn lại luôn dùng thủ đoạn bỉ ổi này để uy hiếp tôi, khiến tôi cảm thấy phát cáu, rất tức giận.
Có điều tôi nghĩ lại, chắc hắn cũng chỉ có một mình, cho dù tôi có đi gặp hắn thì hình như cũng chả có gì to tát, cho dù không cẩn thận bị hắn ta chiếm đoạt dễ dàng, cũng coi như bị chó cắn một nhát là xong, chỉ cần có thể bình an mà qua khỏi chuyện này thì sao cũng được.
Lúc hắn định tắt máy, tôi vội vàng nói: “Được thôi, anh muốn gặp mặt cũng được, có điều địa điểm do tôi chọn!”
Dường như hắn không ngờ tôi lại có thể đồng ý, hình như đang rất vui mừng, nhưng như kiểu đang cố tình nén sự vui mừng ấy lại, đắc ý nói trong điện thoại: “Cái này không được, tôi đã chuẩn bị sẵn địa điểm rồi, tối nay 7 giờ, phòng số XX khách sạn XXX, đến hay không phải xem cô rồi!”
Nghĩ một lúc, tôi vẫn quyết định đồng ý mà nói với hắn ta: “Ok, tối nay tôi nhất định sẽ đến, nhưng nếu anh dám có ý đồ gì với tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu, tin tôi đi, tôi tuyệt đối có năng lực làm được điều này.”
Tôi gào thét lên với hắn: “Rốt cuộc anh là ai, anh muốn làm cái gì, nếu còn nói những lời khiến người khác không hiểu, thì tôi cúp máy đây!”
Người đó dường như không mảy may để ý gì đến lời nói của tôi, nhưng hình như hắn ta chắc chắn là có mục đích gì đó, nghe tôi nói là sẽ cúp máy, hắn vội vàng nói: “Cô thực sự không muốn biết rốt cuộc cô gây ra rắc rối gì à, có ai đang đi khắp nơi tìm cô sao!”
Nghe hắn nói xong, tim tôi lại càng đập mạnh hơn, tôi dường như đã có thể khẳng định, chuyện mà hắn ta nói chính là chuyện liên quan đến hai tên say rượu, nhưng tôi vẫn giả vờ không hề hay biết gì hỏi hắn: “Anh đã biết tôi là ai, lại chính vào lúc này gọi điện cho tôi, nhất định là có mục đích gì, nói đi, đừng làm mất thời gian của nhau nữa, anh rốt cuộc muốn làm cái gì, cứ nói thẳng ra đi!”
Lúc nói ra những lời này, cả người tôi không ngừng run lên, tôi không biết hắn ta rốt cuộc là ai, nhưng rõ ràng hắn biết được chuyện gì đấy, thế nhưng hắn đã hiểu rõ như vậy, lại không báo cảnh sát, nhất định là có mục đích gì đấy không thể nói ra, tôi sợ nhất cũng chính là loại người này, nếu như hắn quang minh chính đại tìm tôi, tôi chả sợ, cùng lắm tôi tìm Phương Kỷ dùng pháp luật để giải quyết chuyện này.
Thế nhưng hắn lại dùng cách của xã hội đen để uy hiếp tôi, chứng tỏ rằng mục tiêu của hắn nhất định là nhằm vào tôi, mà dạo gần đây tôi lại xảy ra chuyện liên quan đến hai tên say rượu, cũng không đắc tội với ai, hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại dùng cái cách này để đối phó với tôi, thật sự khiến tôi mơ mơ hồ hồ.
Sau khi tôi nói xong, hắn ta im lặng một lúc, hình như đang suy tính điều gì đấy, rồi nói: “Tôi không muốn làm gì cả, tôi chỉ muốn gặp mặt cô, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc cụ thể!”
Biết được ý đồ của hắn ta, quả nhiên gần giống những gì tôi nghĩ, trong lòng đã có dự tính sẵn, ngược lại tôi chẳng sợ gì nữa, cười khẩy một cái nói với hắn ta: “Sao, bắt nạt tôi là con gái có phải không, anh nghĩ dùng tí chuyện cỏn con này thì có thể uy hiếp được tôi sao, tôi cũng không sợ nói cho anh biết, con mẹ mày muốn thế nào cũng được, có chiêu gì thì cứ việc ra tay, tao chơi tất!”
Trong lòng tôi mặc dù sợ chết đi được, thế nhưng biểu hiện của tôi trong điện thoại lại không hề để lộ sự yếu đuối của mình, vì để hắn cảm thấy tôi không phải là loại người dễ bắt nạt như vậy, tôi nói xong liền tắt máy luôn.
Hậu quả nếu làm như vậy tôi cũng không phải là chưa nghĩ qua, nhưng từ sau khi tôi biết được kế hoạch sơ sơ của hắn ta, tôi cảm thấy làm như thế này vẫn là tốt nhất, sau khi tỏ rõ thái độ không hề sợ hãi lời đe dọa của hắn xong, nếu như có thể dọa được những lời đàm phán tiếp theo của hắn thì rất tốt, còn nếu không thể thì ít nhất cũng có thể ném chuột sợ vỡ bình trước khi hắn hoàn thành mục đích thực sự của mình.
Quả nhiên, sau khi tôi cúp máy chưa đầy 10 phút, hắn lại tiếp tục gọi đến, lần này hắn không còn cái giọng điệu cợt nhả như trước nữa, dường như đang đàm phán nghiêm túc vậy, nói: “Tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi, có điều lời tôi nói sự thật, nếu cô không đáp ứng được yêu cầu của tôi, tôi có thể đảm bảo rằng, chưa đến vài tiếng sau, sẽ có một đám côn đồ lưu manh tìm đến trước cửa nhà cô, cô nghĩ đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì?”
Mặc dù giọng nói của hẳn ta có chút ôn hòa hơn, nhưng vẫn ẩn chứa đầy sự uy hiếp, tôi cũng không biết nếu thực sự chọc tức hắn thì hậu quả sẽ như thế nào, trong lòng đã sợ sệt lắm rồi, có điều tôi cũng không thể cứ thế mà tỏ ra yếu thế được, bằng không không biết hắn ta sẽ giở trò gì nữa đây, liền gắng gượng nói với hắn: “Anh cứ thử xem, tôi không tin thành phố T không còn vương pháp nữa!”
Hắn trầm tư một lúc, hình như thực sự bị câu nói đó của tôi dọa cho, nếu hắn thực sự hiểu tôi, thì ít nhất cũng phải biết mối quan hệ giữa tôi và Lưu Tê, cho dù hắn không biết, tôi gần đây thường xuyên tiếp xúc với Phương Kỷ, nếu như là đặc biệt điều tra tôi, thì cũng sẽ không bỏ qua điểm quan trọng này.
Tôi đã có Lưu Tê- người xã hội đen bảo vệ rồi, ngoài ra còn có sự quan tâm của cảnh sát Phương Kỷ nữa, nếu là kẻ dưới chướng hai người này chắc chắn sẽ không dám làm gì tôi, còn người thực sự có bản lĩnh để đối phó tôi, cũng sẽ không cần phải mạo hiểm mà gây hấn với người chống lưng cho tôi.
Tôi không biết đối phương là người như thế nào, nếu hắn là xã hội đen, thì mọi chuyện còn dễ xử lí, cùng lắm thì là mất tí máu thôi, bỏ tiền ra để mua bình yên, cũng là chuyện bình thường, nhưng sợ rằng hắn là một kẻ liều mạng có vấn đề về tâm lí, trước khi chưa biết rõ ý đồ thực sự của hắn tôi thực sự vẫn không dám đắc tội với hắn.
Gần một phút sau, hắn mới nhỏ giọng nói ở đầu dây điện thoại bên kia: “Haha, không ngờ mới được bao lâu, mà cô đã học được cách giảo hoạt đến thế rồi, thật sự khiến người khác phải bất ngờ đấy, có điều mấy gã nhân tình của cô không dọa được tôi đâu, tôi có thể đảm bảo rằng, nếu lần này cô còn từ chối tôi, vậy thì tôi sẽ khiến cuộc sống của cô luôn phải sống trong sợ sệt, tôi nói được làm được!”
Hắn ta cứ quanh co mãi, thật sự khiến tôi phát điên lên được, nhưng không còn cách nào khác, bây giờ tôi không liên lạc được với Lưu Tê, không thể tìm anh ta cho tôi chủ ý, còn Phương Kỷ thì bây giờ lại không thích hợp để làm phiền anh ấy, tôi vẫn sợ rằng hắn sẽ bất chấp tất cả dùng mọi thủ đoạn bỉ ổi để đối phó tôi, liền vội nói
“Không phải là anh muốn tiền hay sao, muốn bao nhiên ra giá đi!”
Tôi đã chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu nhất rồi, trong tay tôi còn có một tấm thẻ đen, trong lòng cũng tràn đầy sức mạnh.
Thế nhưng hắn nghe tôi nói xong, lại cười phá lên, dường như vô cùng tức giận nói: “Tiền ư, lão đây cũng có, tôi không thèm cái thứ tiền thối tha đó của cô, tôi chỉ muốn gặp mặt đàm phán với cô, nếu cô không đồng ý thì hậu quả tự chịu!”
Hắn lại có thể nói không quan tâm đến tiền, tôi thật sự mơ hồ rồi, thực sự không hiểu rốt cuộc hắn ta muốn làm cái gì, hắn trực tiếp hẹn gặp tôi có phải là muốn cơ thể tôi không, vốn dĩ cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ cần con người hắn ta không phải loại người khiến người ta quá buồn nôn, thì tôi cũng còn có thể chấp nhận được, nhưng hắn lại luôn dùng thủ đoạn bỉ ổi này để uy hiếp tôi, khiến tôi cảm thấy phát cáu, rất tức giận.
Có điều tôi nghĩ lại, chắc hắn cũng chỉ có một mình, cho dù tôi có đi gặp hắn thì hình như cũng chả có gì to tát, cho dù không cẩn thận bị hắn ta chiếm đoạt dễ dàng, cũng coi như bị chó cắn một nhát là xong, chỉ cần có thể bình an mà qua khỏi chuyện này thì sao cũng được.
Lúc hắn định tắt máy, tôi vội vàng nói: “Được thôi, anh muốn gặp mặt cũng được, có điều địa điểm do tôi chọn!”
Dường như hắn không ngờ tôi lại có thể đồng ý, hình như đang rất vui mừng, nhưng như kiểu đang cố tình nén sự vui mừng ấy lại, đắc ý nói trong điện thoại: “Cái này không được, tôi đã chuẩn bị sẵn địa điểm rồi, tối nay 7 giờ, phòng số XX khách sạn XXX, đến hay không phải xem cô rồi!”
Nghĩ một lúc, tôi vẫn quyết định đồng ý mà nói với hắn ta: “Ok, tối nay tôi nhất định sẽ đến, nhưng nếu anh dám có ý đồ gì với tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu, tin tôi đi, tôi tuyệt đối có năng lực làm được điều này.”
Bình luận facebook