• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Năm Tháng Mất Phương Hướng (3 Viewers)

  • CHƯƠNG 166

CHƯƠNG 166

Anh ta nhìn chằm chằm vào tấm lưng trần trụi của tôi giống như muốn ăn thịt tôi vậy, tôi không để ý đến ánh mắt sáng quắc của anh ta, xoay người tiếp tục làm tiếp.

Không biết là từ lúc nào, anh ta đã đến sau người tôi, hơi thở ào ào như dòng nước lũ nhẹ nhàng quét qua gáy tôi, giống như một dòng nước ấm áp vậy, kích thích đến nỗi tôi không emu được lạnh toát cả người.

Tiếp theo sau đó, thân dưới giống như bị đồ vật gì đó lướt qua, cảm thấy vô cùng mát mẻ, thế nhưng tôi lại quay đầu lại nhìn, cố gắng emu đựng cái cảm giác nhục nhã và sự khô cằn ở trong tim, tôi từ từ múc thức ăn đã nấu xong để ra đĩa.

Bàn ăn rất dài, chúng tôi ngồi ở hai đầu bàn, dưới ánh sáng của cái đèn treo có đường kính dài hơn 1m, cách nhau khá xa.

Cái bàn này đối với tôi mà nói, thực sự là một loại dày vò, sự tĩnh lặng trong căn phòng khiến người ta cảm thấy sợ hãi, lúc anh ta ăn, một lời cũng không nói, chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về hướng tôi một cái.

Trên người tôi chỉ mặc một chiếc tạp dề mỏng tanh, chỉ có thể cố gắng che đậy được ngực của tôi, thế nhưng cái chỗ nhô lên ở trước ngực vẫn ương bướng lộ ra một nửa ở hai bên tạp dề, như ẩn như hiện càng lộ ra sự quyến rũ, làn da sáng mịn ở thân dưới tiếp xúc với ghế gỗ lạnh lẽo, làm cho lòng tôi dâng lên một cảm giác khác thường, đó là một xúc cảm kì lạ khó mà có thể dùng ngôn ngữ để hình dung, giống như tôi đang bị vô số ánh mắt khác nhau xâm phạm vậy, mặc dù tôi rõ ràng biết rằng, trong căn phòng mênh mông này, chỉ có tôi và người đàn ông đó, cái loại cảm giác đó lại vẫn như cũ vô cùng mãnh liệt.

Mỗi khi tiếng lách cách được phát ra khi dao dĩa tiếp xúc với đĩa ăn vang lên, đều khiến tim tôi không emu được mà đập mạnh, tôi sợ rằng những giây phút tiếp theo anh ta sẽ giống như một con sói đói khát nhào qua muốn tôi, thế nhưng đồng thời trong lòng tôi cũng đang phảng phất chờ đợi sự xâm chiếm của anh ta.

Cảm xúc đan xen lẫn lộn trong đầu tôi, khiến cho lửa dục trong lòng tôi dâng cao lên không ngừng.

Thế nhưng anh ta lại không có hành động gì, tôi cũng không dám có bất cứ biểu hiện gì, chỉ như vậy mà chờ đợi, mà emu sự dày vò đó.

Cuối cùng, thức ăn ở trong đĩa đều được anh ta ăn sạch sẽ hết rồi, thấy anh ta hài lòng dùng giấy ăn lau miệng, tôi mới đứng lên đi thu dụng cụ ăn uống ở trước mặt anh ta.

Nếu như không phải trên người tôi chỉ mặc một cái tạp dề giống như cái áo yếm cỡ lớn này, dáng vẻ mờ ám này của hai chúng tôi, thực sự giống như một đôi vợ chồng đã kết hôn nhiều năm vậy, cái loại cảm giác chưa từng có này, khiến tôi xấu hổ tim đập nhanh vô cùng.

Tiếng nước rào rào chảy ra từ vòi nước, giống như biến thành một loại tạp âm ở bên tai tôi, động tác cọ rửa bát đũa trong tay, cũng trở nên chậm chạp, tôi không biết tôi đang chờ đợi cái gì, hay lại đang sợ hãi cái gì nữa.

Anh ta lại đến sau người tôi, giống như lúc trước khi tôi đang nấu ăn vậy, yên lặng đứng sau lưng tôi, cũng không phát ra âm thanh, giống như đang quan sát cơ thể tôi vậy.

Lần này tôi không để mặc anh ta quan sát tôi như vậy, tôi cũng lén lút quay đầu nhìn anh ta.

Anh ta giống như một đứa trẻ vậy, ngồi xổm xuống quan sát thân dưới tôi từ trên xuống dưới, cái động tác gần như là nhìn trộm này nói thế cũng nào thì cũng là một loại hành động vô cùng biến thái, thế nhưng tôi lại không nhìn ra một chút dâm tà nào trong mắt anh ta, anh ta giống như đang chiêm ngưỡng tỉ mỉ cẩn thận một tác phẩm nghệ thuật vậy, nhìn vô cùng nghiêm túc kĩ lưỡng.

Tôi không biết vì sao, lại không hề muốn quấy rầy hành động của anh ta, ngược lại còn nhẹ nhàng xoay mông lại, giúp cho thân dưới mê người của tôi có thể phơi bày ra được góc độ tốt hơn trước mặt anh ta.

Bản thân tôi dường như cũng bị hành động này của tôi làm cho kinh ngạc, mặc dù trong lòng tôi luôn cố chấp cho rằng tôi chỉ là vì kiếm tiền mà thôi, bất đắc dĩ mới phải làm như vậy, thế nhưng nơi sâu thẳm trong lòng tôi lại coi cái hành động này là một loại cách thức để làm tăng thêm sự hứng thú.

Đấu tranh trên sự hứng thú đó, khiến cho tâm trạng của tôi càng trở nên hỗn loạn thêm, ngọn lửa đang không ngừng bốc lên trong cơ thể, làm tôi có chút mất phương hướng, bất giác tôi lại ngừng cái hành động cọ rửa bát đũa lại, ngược lại lại dùng hai tay trắng nõn đang dính đầy nước rửa bát, vuốt ve lấy cơ thể mình.

Ngón tay lạnh ngắt, lướt qua da ở vùng eo của tôi, làm tôi không emu được mà run lên cầm cập, thế nhưng điều này cũng làm kích thích thêm hứng thú của tôi, hai tay không ngừng di chuyển lên trên, từ từ di chuyển lên phía đỉnh núi cao thẳng trắng như tuyết.

“U, a!”

Trong miệng tôi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ, tiếng rên nhỏ bé này giống như trực tiếp vén ra một màn kịch lớn.

Tôi lập tức xoay người, dùng lực kéo đầu người đàn ông vào trong lòng tôi, để mặt anh ta dính chặt vào phần bụng mềm mại của tôi.

Thấy anh ta không có ý cự tuyệt, tôi nhẹ nhàng ấn đầu anh ta xuống dưới, từng chút từng chút một xuống dưới, cho đến cái chỗ ranh giới của rừng rậm nhiệt đới thần bí.

Hơi thở của người đàn ông đó trở nên gấp gáp hơn, tôi biết anh ta cũng kinh ngạc đến mức không thể kiềm chế được nữa, tôi cảm nhận được hơi thở kịch liệt của anh ta cách chỗ đó của tôi ngày càng gần hơn, tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bắt đầu hưởng thụ sự phục vụ không trôi chảy của anh ta.

Phòng bếp yên tĩnh trống trải, bắt đầu phát ra tiếng ngân nga lúc thấp lúc cao.

Tôi và người đàn ông lăn lộn ở một chỗ với nhau, từ phòng khách đến phòng ngủ, sau đó lại từ phòng ngủ đến phòng tắm, rồi lại quay trở về phòng ngủ.

Trong phòng đâu đâu cũng lưu lại vết tích của tôi và người đàn ông đó, buổi tối hôm đó chúng tôi không biết rốt cuộc đã làm bao nhiêu lần không biết mệt mỏi, trong kí ức cuối cùng của tôi, anh ta giống như một đứa trẻ vậy, trong miệng vẫn còn ngậm lấy cái đỉnh trắng như tuyết của tôi mà đi ngủ.

Lúc rời khỏi nhà người đàn ông đó đã là hơn mười giờ sáng của ngày hôm sau rồi.

Người đàn ông đó rất hào phóng, hình như rất hài lòng với sự phục vụ của tôi, anh ta trả tôi nhiều hơn gần gấp đôi tiền công.

Ngồi lên taxi trở về nhà, trông đầu tôi vẫn còn không ngừng hồi tưởng lại cái hành động phóng đãng tối ngày hôm qua của tôi.

Tôi không hề biết rằng tôi lại có thể đói khát điên cuồng đến mức độ đó, lúc đó tôi giống như trúng độc rồi vậy, hoàn toàn bị dục vọng kiểm soát, hành động của tôi dường như chưa hề chạy qua não liền bày ra bên ngoài, hoàn toàn bị dục vọng thúc đẩy vậy, bây giờ nghĩ lại, tôi liền giống như một người khác vậy.

Cái loại cảm giác gần như bị tách ra lạ lẫm đó khiến tôi vô cùng không thoải mái, tôi phát hiện ra dường như tôi đối với bản thân mình của hiện tại, một vài hành động khác thường đã vượt ra xa khỏi giới hạn làm người của tôi.

Nhìn vào gương mặt của bản thân được phản chiếu ở trên cửa sổ xe, mặc dù vẫn là nét mặt tươi cười xinh đẹp như hoa không gì sánh được, thế nhưng tôi lại nhìn thấy hai vẻ mặt hoàn toàn không giống nhau từ trên khuôn mặt đẹp đẽ tinh tế đó.

Một cái thuần khiết thế nhưng lại hiện ra chút sợ hãi, một cái dễ thương quyến rũ nhưng lại điên cuồng ngang bướng.

Tôi đã không biết rốt cuộc loại tâm trạng nào mới là bản chất của tôi, hai tính cách hoàn toàn đối lập nhau đang đấu đá lẫn nhau trong suy nghĩ của tôi, khiến tôi lúc thì tỉnh táo lúc thì lại mơ hồ hỗn loạn.

Tôi của lúc này giống như một người say rượu chưa tỉnh vậy, đang ở giữa sự mơ hồ và tỉnh táo, bên tai vẫn có thể nghe được rõ ràng âm thanh ở bên ngoài, cũng có thể đoán được không gian thời gian, thế nhưng lại không có cách nào hoàn toàn tỉnh lại, trước mắt giống như có một lớp sương mù dày đặc, mà trong lớp sương mù dày đặc đó là cuộc sống xa hoa đồi trụy của tôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom