• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Năm Tháng Mất Phương Hướng (4 Viewers)

  • CHƯƠNG 14 TỎ TÌNH

CHƯƠNG 14: TỎ TÌNH

Huống hồ nam sinh mà bản thân trước giờ vẫn luôn thầm mến lại tỏ tình với mình, tạo hóa trêu ngươi, có lẽ mình và Uông Dương chính là có duyên không phận, nếu như Uông Dương biết những chuyện mình đã làm, sợ rằng sẽ lộ ra vẻ mặt chính mình cũng khó mà tưởng tượng được.

“Em…” Tôi ấp úng không biết trả lời thế nào, trong lòng tôi không muốn từ chối Uông Dương, đừng nói bản thân hiện tại, cho dù là trước kia cũng không xứng với người ưu tú như vậy.

“Em không cần trả lời vội, anh sẽ dùng hành động của mình nói cho em biết, anh thích em.” Uông Dương giống như tuyên thệ với một thần thánh nào đó vậy.

“Ha ha… Kỹ thuật cua gái của thiếu gia Uông Dương không tồi, có điều cô gái này là bạn gái của tôi rồi.” Phía sau truyền đến giọng nói lạnh lùng của Lưu Tê, dọa tôi vội vàng quay đầu lại.

Đập vào mắt là bộ dáng nghiêm mặt của Lưu Tê, xung quanh tỏa ra khí lạnh, khí thế hùng hổ.

Lưu Tê bước tới, một tay kéo tôi ôm vào lòng, hôn lên mặt tôi, liếc mắt nhìn Uông Dương.

Giây phút này tôi có thể cảm nhận được bầu không khí đang ngưng đọng lại, dường như đại chiến hết sức căng thẳng.

Lưu Tê trầm giọng nói bên tai tôi: “Em cảm thấy mình xứng với cậu ta sao?” Ngữ khí trêu đùa có chút ý vị sâu xa.

Bỗng chốc lúng túng, chút may mắn mà tôi cảm thấy trong lòng tôi còn sót lại đều hóa thành hư không, cúi đầu xuống, ngoan ngoãn phối hợp với Lưu Tê, ôm lấy khuỷu tay anh ta đi càng lúc càng xa.

Đi được khoảng hơn vài chục phút, trên đường Lưu Tê không nói gì, dẫn tôi nhanh chóng đến thẳng khách sạn.

Bộp một tiếng đặt chứng minh thư lên quầy, mở cửa phòng, kéo tay tôi đi vào trong.

Mở cửa phòng dùng lực ném tôi vào trong, ném lên giường, giường của khách sạn tuy là giường cao cấp nhưng bị người ta ném mạnh xuống, sau lưng vẫn cảm giác đau nhức.

“Muốn tiền sao, em hỏi tôi có, sao còn muốn quyến rũ tên nhà giàu Uông Dương đó? Cũng không nhìn lại thân phận mình xem.”

Lưu Tê thô bạo hơn so với lần đầu, trực tiếp xông vào, mãnh liệt va chạm khiến tôi không chịu nổi mà liên tục cầu xin tha thứ.

Khi Lưu Tê nhìn thấy vết tích mà Dương Hồng để lại trên người tôi, động tác vốn chậm rãi lại nhanh chóng tăng tốc, không chỉ hành hạ cơ thể tôi mà còn giày vò cả linh hồn của tôi.

“Em thiếu “làm” như vậy sao? Lẽ nào tôi không thể thỏa mãn em sao?” Lưu Tê lạnh giọng nói, bàn tay to lớn xẹt qua môi tôi, không đợi tôi nói đã lấp kín vào trong.

Đợi tôi lần nữa tỉnh lại đã không còn thấy Lưu Tê nữa, trên giường lộn xộn không thôi, trên người từng vết hồng tím giống như ô mai vậy.

Đặc biệt là chỗ đó, chỉ còn lại sự đau nhức.

Khập khiễng bước đi, đợi tôi rời khỏi phòng đến trường học, liền nhìn thấy Uông Dương hai tay đút ở trong túi quần, đứng ở cổng trường học.

Trong đám người tôi vừa nhìn đã thấy anh ấy, tôi vốn muốn mượn đoàn người mà chen vào trong trường, nhưng dường như Uông Dương cũng vừa liếc mắt đã nhìn thấy tôi.

“Lý Viện.” Uông Dương vẫy tay với tôi, nở nụ cười rất đẹp.

Việc Uông Dương gọi tôi thu hút ánh mắt của nhiều người, Uông Dương chính là như vậy, đi đến đâu cũng có thể tự nhiên thu hút ánh mắt người đi đường.

Uông Dương bước từng bước đến trước mặt tôi, anh ấy cao khoảng một mét tám, cao hơn tôi rất nhiều, đứng trước mặt tôi dường như có thể che khuất ánh mặt trời, khiến người ta sinh ra cảm giác an toàn.

“Lý Viện, cùng đi học đi.” Uông Dương nhìn tôi cười, nắm tay tôi đi đến phòng học.

“Ôi mọe… Nhìn xem, đây không phải là bạn gái của Lưu Tê sao.”

“Shit… Nghe nói còn có quan hệ với Dương Hồng.”

“Fuck… Hiện giờ còn dám quyến rũ nam thần Uông Dương nữa sao…”

Tiếng bàn tán sôi nổi không lớn không nhỏ của người đi đường, vừa hay có thể truyền đến tai tôi, đúng như dự liệu, tiếng xấu của tôi đã lan ra khắp trường rồi.

Mất tự nhiên muốn rút tay khỏi tay Uông Dương, nhưng Uông Dương dùng lực nắm lấy tay tôi, không để tôi rút ra, còn mỉm cười nói với tôi: “Anh không quan tâm.”

Trong nháy mắt, tôi hy vọng đây là mãi mãi, Uông Dương chính là ánh mặt trời trong sinh mệnh của tôi, chiếu sáng toàn thế giới của tôi.

Trở lại phòng học, Uông Dương nắm tay tôi đi vào trong, vừa vào đã đụng phải ánh mắt của Lưu Tê, không biết vì sao, tôi đột nhiên rút tay khỏi tay của Uông Dương.

Uông Dương cùng Lưu Tê đối đầu với nhau qua ánh mắt, tôi cảm nhận được bầu không khí không tốt, rất sợ Uông Dương và Lưu Tê sẽ đánh nhau.

Kỳ thực người tôi lo lắng là Uông Dương, tuy anh ấy cao một mét tám, nhưng Lưu Tê lại nổi danh hung ác tàn nhẫn trong trường, nếu Lưu Tê không cẩn thận đánh Uông Dương thì phải làm sao.

Tôi vội vàng đẩy Uông Dương ra khỏi phòng học: “Anh mau đi học đi.”

“Đứng lại.” Giọng nói lạnh lẽo của Lưu Tê vang lên, không biết đã xuất hiện phía sau tôi từ lúc nào, một tay kéo tôi lại, có chút tức giận nhìn Uông Dương nói: “Đây là bạn gái của tôi, tốt nhất cậu nên phân rõ ràng không phải là đồ của cậu, đừng có đụng chạm vào.”

Tôi ngây ngẩn cả người, đây là lần thứ hai Lưu Tê nói tôi là bạn gái anh ta sau một tháng, tôi vốn tưởng rằng Lưu Tê đã sớm quên tôi rồi.

Chuyện này khiến tôi lo lắng rất lâu, vẫn luôn lo lắng nếu như Lưu Tê vứt bỏ tôi, Đường Hân và Hàn Tinh Vũ nhất định sẽ hành hạ tôi.

Nếu đổi lại là bình thường, tôi nhất định sẽ rất mang ơn, mừng rỡ như điên, nhưng Lưu Tê nói trước mặt Uông Dương, tôi không thể phản bác, tôi cần cây đại thụ Lưu Tê này để che gió che mưa.

“Viện Viện, là vậy sao?” Uông Dương không để ý đến ltm mà trực tiếp nhìn tôi.

Tôi rũ đầu xuống, ấp úng, nhưng không nói gì, xem như đã ngầm chấp nhận, trong lòng tôi có chút xem thường chính mình như vậy, rõ ràng bản thân rất thích Uông Dương như ánh mặt trời này, thế nhưng, tôi của hiện tại đã không thể rời khỏi cây đại thụ Lưu Tê rồi.

Chỉ cần Lưu Tê có thể duy trì hảo cảm với tôi, vậy thì trong trường chí ít cũng không có ai bắt nạt tôi nữa.

Huống hồ, tôi của hiện tại, không, tôi xưa nay không hề xứng với Uông Dương lóa mắt giống như ánh mặt trời như vậy.

“Nói đi, em là bạn gái của ai.” Giọng nói của Lưu Tê vang bên tai tôi, anh ta uy hiếp dùng lực nhéo lấy eo tôi, trong ánh mắt lộ ra tia nghiền ngẫm, không cho phép tôi từ chối.

“Xin lỗi, Uông Dương, em là bạn gái của Lưu Tê.” Tôi rũ đầu xuống, không dám nhìn vào mắt Uông Dương, nếu như Uông Dương có thể nói mình thích tôi vào lần đầu chúng tôi gặp nhau, sao có thể xuất hiện nhiều chuyện như giờ được.

Có rất nhiều chuyện xảy ra đã không thể cứu vãn được nữa rồi.

Lưu Tê rất hài lòng với biểu hiện của tôi, hôn lên mặt tôi một cái, bạn học xung quanh nhìn thấy Lưu Tê hôn tôi, vốn dĩ có lời đồn nhảm nói Lưu Tê đã hết hứng thú với tôi, chưa đánh đã tan.

Cả tiết học tôi đều không chăm chú nghe giảng, trong đầu chỉ toàn là vẻ mặt tổn thương của Uông Dương, tôi quyết định phải tìm Uông Dương giải thích rõ ràng.

Sau khi tan học, tôi đứng ở cửa phòng học lớp Uông Dương, tôi ở trường đã thành người nổi tiếng, hầu như tất cả mọi người ai ai cũng biết tôi.

Uông Dương học khoa công trình đất đai, trong lớp đa số đều là nam, cũng có vài bạn nữ, Uông Dương nhìn thấy tôi đứng ở cửa đợi anh ấy, thần thái vốn ảm đạm lập tức khôi phục lại.

“Lý Viện, em cố ý chờ anh sao?” Uông Dương nắm lấy tay tôi, cảm giác giống như con cún to lớn vậy.

Tôi gật đầu, hẹn Uông Dương đến quán trà sữa ngoài trường học.

Ngồi vào quán trà sữa, tôi do dự nên nói với Uông Dương thế nào, bản thân chỉ là một người bán thân lấy tiền, thân thể đã sớm dơ bẩn rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom