-
Chương 815
Edit: Tử Đằng
Nghe nói, đứng sau lưng đấu trường này chính là gia tộc Friedheim của nước L.
Nói về Friedheim này, cũng được coi như hoàng thân quốc thích của nước L.
Gia tộc Fried từ mấy trăm năm trước đã là hoàng tộc của nước L, đến nay nó vẫn còn như vậy. Nhưng gia tộc Fried đang dựa vào thế lực hoàng gia của nước L.
Nhưng đều não phẳng như nhau.
Không chịu làm ăn, người trong gia tộc cả ngày chơi bời lêu lổng, lười như heo. Luôn dựa vào sự chu cấp của hoàng gia nước L.
Đã từng có người công khai phỉ nhổ gia tộc Fried, nói gia tộc này giống như loại hưu cam kia gặm hết bãi hoàng thất nước L.
Cho nên, đối với sự tính toán này của gia tộc Fried, rất nhiều người nghi ngờ đấu trường ngầm này có chắc là thuộc sở hữu của họ. Một cái gia tộc lười nhác như thế có thể làm ra loại đồ vật này ư?
Chắc chắn là không thành hiện thực.
Diệp Sơ Dương một phen nghĩ lại những vấn đề Lục Cảnh Hành đã nói cho mình trước đó, lại lần nữa nhìn về phía hai người dưới khán đài, ánh mắt hơi lập lòe một chút.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trận đi đấu mới cuối cùng cũng bắt đầu.
Diệp Sơ Dương liền đưa tay đặt ở trên lan can, nhìn vào lan can một cách thờ ơ. Cũng ngay lúc này, một bóng người lặng yên không một tiếng động đến gần Diệp Sơ Dương.
Người nọ đứng im lặng phía sau Diệp Sơ Dương, thấp giọng nói, “Cửu Thiếu, ngài Kage kêu tôi giao thứ này cho cậu.”
Nói xong, người đem đồ vật tới liền đặt ở một chỗ trống, xoay người rời đi.
Diệp Sơ Dương chậm rãi đứng dậy, ánh mắt liếc liếc cái rương trên mặt đất một cái.
Cô xách theo cái rương đi đến một góc, thần sắc nhàn nhạt mở cái rương. Trong rương chính là một khẩu súng màu đen. Bên cạnh là băng đạn và đạn.
Thấy vậy, cô không khỏi cười nhẹ một tiếng.
Không nghĩ tới Kage lại chơi mạnh như vậy, đem một khẩu súng đưa tới cho cô?
Cô nhanh chóng lên đạn, sau đó giấu súng trong túi.
Phía dưới trận đấu sắp bắt đầu, Diệp Sơ Dương đi một vòng trên lầu hai, mắt sắc nhìn đến mấy người đàn ông da đen đang hút thuốc trong góc.
Nhìn qua giống như những người bình thường.
Chỉ là -------
Ánh mắt Diệp Sơ Dương xẹt qua bên hông đối phương cố lấy gì đó, ý vị không rõ ràng lúc sau nhếch miệng, tiếng lên nhướng mày hỏi, “Kage đâu?”
Hai chữ vừa nói, tức khắc làm cho hai người đàn ông ở chỗ hút thuốc đột nhiên từ mặt đất đứng lên, vê rớt tàn thuốc, tay không tự chủ tìm kiếm ở dây lưng.
Diệp Sơ Dương làm lơ động tác của bọn họ, chỉ là cười nói, “Không cần khẩn trương như vậy? Tự giới thiệu một chút, tôi là đồng bọn của Kage.”
Hai người đàn ông nhìn nhau, thở nhẹ nhõm một hơi.
Hôm nay có thể xuất hiện ở chỗ này đều là những người thân tín của Kage và gia tộc Moore. Cho nên bọn họ đều biết chủ nhân nhà mình là ai, để tránh lúc đó xảy ra thương vong không cần thiết.
Dưới sự mê hoặc của Diệp Sơ Dương, hai người đàn ông khẽ gật đầu, “Diệp Cửu thiếu.”
Một chữ cuối cùng còn chưa nói xong, hai người đàn ông liền mắt trợn trắng ngã xuống.
Nghe nói, đứng sau lưng đấu trường này chính là gia tộc Friedheim của nước L.
Nói về Friedheim này, cũng được coi như hoàng thân quốc thích của nước L.
Gia tộc Fried từ mấy trăm năm trước đã là hoàng tộc của nước L, đến nay nó vẫn còn như vậy. Nhưng gia tộc Fried đang dựa vào thế lực hoàng gia của nước L.
Nhưng đều não phẳng như nhau.
Không chịu làm ăn, người trong gia tộc cả ngày chơi bời lêu lổng, lười như heo. Luôn dựa vào sự chu cấp của hoàng gia nước L.
Đã từng có người công khai phỉ nhổ gia tộc Fried, nói gia tộc này giống như loại hưu cam kia gặm hết bãi hoàng thất nước L.
Cho nên, đối với sự tính toán này của gia tộc Fried, rất nhiều người nghi ngờ đấu trường ngầm này có chắc là thuộc sở hữu của họ. Một cái gia tộc lười nhác như thế có thể làm ra loại đồ vật này ư?
Chắc chắn là không thành hiện thực.
Diệp Sơ Dương một phen nghĩ lại những vấn đề Lục Cảnh Hành đã nói cho mình trước đó, lại lần nữa nhìn về phía hai người dưới khán đài, ánh mắt hơi lập lòe một chút.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trận đi đấu mới cuối cùng cũng bắt đầu.
Diệp Sơ Dương liền đưa tay đặt ở trên lan can, nhìn vào lan can một cách thờ ơ. Cũng ngay lúc này, một bóng người lặng yên không một tiếng động đến gần Diệp Sơ Dương.
Người nọ đứng im lặng phía sau Diệp Sơ Dương, thấp giọng nói, “Cửu Thiếu, ngài Kage kêu tôi giao thứ này cho cậu.”
Nói xong, người đem đồ vật tới liền đặt ở một chỗ trống, xoay người rời đi.
Diệp Sơ Dương chậm rãi đứng dậy, ánh mắt liếc liếc cái rương trên mặt đất một cái.
Cô xách theo cái rương đi đến một góc, thần sắc nhàn nhạt mở cái rương. Trong rương chính là một khẩu súng màu đen. Bên cạnh là băng đạn và đạn.
Thấy vậy, cô không khỏi cười nhẹ một tiếng.
Không nghĩ tới Kage lại chơi mạnh như vậy, đem một khẩu súng đưa tới cho cô?
Cô nhanh chóng lên đạn, sau đó giấu súng trong túi.
Phía dưới trận đấu sắp bắt đầu, Diệp Sơ Dương đi một vòng trên lầu hai, mắt sắc nhìn đến mấy người đàn ông da đen đang hút thuốc trong góc.
Nhìn qua giống như những người bình thường.
Chỉ là -------
Ánh mắt Diệp Sơ Dương xẹt qua bên hông đối phương cố lấy gì đó, ý vị không rõ ràng lúc sau nhếch miệng, tiếng lên nhướng mày hỏi, “Kage đâu?”
Hai chữ vừa nói, tức khắc làm cho hai người đàn ông ở chỗ hút thuốc đột nhiên từ mặt đất đứng lên, vê rớt tàn thuốc, tay không tự chủ tìm kiếm ở dây lưng.
Diệp Sơ Dương làm lơ động tác của bọn họ, chỉ là cười nói, “Không cần khẩn trương như vậy? Tự giới thiệu một chút, tôi là đồng bọn của Kage.”
Hai người đàn ông nhìn nhau, thở nhẹ nhõm một hơi.
Hôm nay có thể xuất hiện ở chỗ này đều là những người thân tín của Kage và gia tộc Moore. Cho nên bọn họ đều biết chủ nhân nhà mình là ai, để tránh lúc đó xảy ra thương vong không cần thiết.
Dưới sự mê hoặc của Diệp Sơ Dương, hai người đàn ông khẽ gật đầu, “Diệp Cửu thiếu.”
Một chữ cuối cùng còn chưa nói xong, hai người đàn ông liền mắt trợn trắng ngã xuống.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook