Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-230
Chương 230
Chương 230: Bọn họ không có khả năng
Chẳng lẽ cô ấy thật sự thích Tư Hải Minh? Không, anh ta không cho phép.
"Tân Diễm My không phải là bạn gái của anh” Tư Viễn Hãng nói: 'Anh Thy, chúng ta quay lại làm lại từ đầu đi"
Đào Anh Thy cơ thể chấn động mãnh liệt, nhìn anh ta. Cô nhìn thấy khẩn trương trong mắt Tư Viễn Hãng.
Anh ta sau khi về nước, cho dù như thế nào đối với cô rất tốt, cũng chưa từng có bất kì dấu hiệu nào muốn cùng cô hòa giải.
Nếu như không phải vì cô biết chân tướng, cũng sẽ luôn cho rằng Tư Viễn Hằng chính là một người đàn ông cặn bã.
Nhưng cô thật ra không biết Tân Diễm Vỹ là bạn gái giả.
"Tân Diễm My vì sao không phải là bạn gái anh?" Đào Anh Thy hỏi.
"Anh đã khi nào nói cô ấy là bạn gái của anh rồi"
'Đào Anh Thy phản ứng lại, cô quả thực là chưa từng nghe thấy Tư Viễn Hãng thừa nhận. Cô đều là nghe người ở đài truyền hình nói.
*Trừ em ra, tôi không có bất kì người phụ nữ nào khác cả" tay của Tư Viễn Hằng chạm lên mặt của Đào Anh Thy, ánh mắt dịu dàng dường như muốn đem cô nhấn chìm. Đào Anh Thy không chỗ trốn tránh.
Đào Anh Thy nhìn anh ta, trái tim dường như bị một bàn tay bóp chặt. Cô ổn địch cảm xúc đang hỗn loạn rồi mới nói ra: "Tư Viễn Hằng, ngày đó anh hỏi tôi rằng ba của anh có nói gì với tôi không. Tôi nói không có, thực ra ông ấy có nói." Tư Viễn Hằng giật mình.
"Tôi biết chân tướng lúc trước anh và tôi chia tay. Tôi cho dù biết cũng giả vờ không biết. Anh biết vì sao không? Vì tôi từ trước đến nay chưa từng nghĩ muốn quay lại với anh. Đã hiểu rõ chưa?” Đào Anh Thy nói.
Trong nháy mắt cả người Tư Viễn Hãng đều đông cứng lại, cảm giác đau đớn ở ngực lan ra, nhìn Đào Anh Thy. Anh vẫn không nhúc nhích dường như không kịp phản ứng
dường như không kịp phản ứng
Kết quả không thể đoán được mới là khiến cô sợ hãi nhất. Cho nên hoàn toàn không có cơ hội.
Lúc bốn giờ, Đào Anh Thy rất muốn đi đón sáu đứa nhỏ, cho sáu đứa nhỏ một bất ngờ.
Nhưng cô ở bên cạnh Tư Hải Minh cẩn thật từng li từng tí như vậy, cứ thận trọng một chút thì tốt hơn.
Thời gian vừa đến, cô liền tan làm trở về. Dì Hà đi đón con từ lâu chờ ở bên ngoài. Chỉ là những đứa trẻ khác đều đi ra chỉ là không thấy sáu đứa nhỏ.
Bà không khỏi hỏi giáo viên: "Xin hỏi, con nhà tôi vẫn chưa đi ra sao?"
"À, bà là người nhà của sáu đứa nhỏ sao? Chúng nó đi cùng với Tư Thái Lâm, đã đi một lúc. rồi” Giáo viên nói.
Sáu đứa nhỏ ở trong trường cùng Tư Thái Lâm chơi rất vui. Tài xế của Tư Thái Lâm bình thường lại cùng nhau đón chúng nó, cho nên giáo viên rất yên tâm với anh ta.
Dì hà có số điện thoại của tài xế, xoay người liền gọi qua đó: "Xin hỏi, anh đón cháu của nhà tôi đi sao?"
"Đúng, vừa định gọi điện thoại cho bà, không cần lo lắng, tối nay tôi sẽ trực tiếp đưa trở về cho bà"
"Vậy phải bao lâu?" Dì Hà hỏi.
Đào Anh Thy đem con giao cho bà, mấy đứa nhỏ không ở bên cạnh bà trong lòng không yên.
"Sẽ không đợi lâu đâu, ăn cơm xong nhất định một đứa cũng không thiếu mà đưa đến nhà cho bà.""
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
TruyệnVietwriter.net
Chương 230: Bọn họ không có khả năng
Chẳng lẽ cô ấy thật sự thích Tư Hải Minh? Không, anh ta không cho phép.
"Tân Diễm My không phải là bạn gái của anh” Tư Viễn Hãng nói: 'Anh Thy, chúng ta quay lại làm lại từ đầu đi"
Đào Anh Thy cơ thể chấn động mãnh liệt, nhìn anh ta. Cô nhìn thấy khẩn trương trong mắt Tư Viễn Hãng.
Anh ta sau khi về nước, cho dù như thế nào đối với cô rất tốt, cũng chưa từng có bất kì dấu hiệu nào muốn cùng cô hòa giải.
Nếu như không phải vì cô biết chân tướng, cũng sẽ luôn cho rằng Tư Viễn Hằng chính là một người đàn ông cặn bã.
Nhưng cô thật ra không biết Tân Diễm Vỹ là bạn gái giả.
"Tân Diễm My vì sao không phải là bạn gái anh?" Đào Anh Thy hỏi.
"Anh đã khi nào nói cô ấy là bạn gái của anh rồi"
'Đào Anh Thy phản ứng lại, cô quả thực là chưa từng nghe thấy Tư Viễn Hãng thừa nhận. Cô đều là nghe người ở đài truyền hình nói.
*Trừ em ra, tôi không có bất kì người phụ nữ nào khác cả" tay của Tư Viễn Hằng chạm lên mặt của Đào Anh Thy, ánh mắt dịu dàng dường như muốn đem cô nhấn chìm. Đào Anh Thy không chỗ trốn tránh.
Đào Anh Thy nhìn anh ta, trái tim dường như bị một bàn tay bóp chặt. Cô ổn địch cảm xúc đang hỗn loạn rồi mới nói ra: "Tư Viễn Hằng, ngày đó anh hỏi tôi rằng ba của anh có nói gì với tôi không. Tôi nói không có, thực ra ông ấy có nói." Tư Viễn Hằng giật mình.
"Tôi biết chân tướng lúc trước anh và tôi chia tay. Tôi cho dù biết cũng giả vờ không biết. Anh biết vì sao không? Vì tôi từ trước đến nay chưa từng nghĩ muốn quay lại với anh. Đã hiểu rõ chưa?” Đào Anh Thy nói.
Trong nháy mắt cả người Tư Viễn Hãng đều đông cứng lại, cảm giác đau đớn ở ngực lan ra, nhìn Đào Anh Thy. Anh vẫn không nhúc nhích dường như không kịp phản ứng
dường như không kịp phản ứng
Kết quả không thể đoán được mới là khiến cô sợ hãi nhất. Cho nên hoàn toàn không có cơ hội.
Lúc bốn giờ, Đào Anh Thy rất muốn đi đón sáu đứa nhỏ, cho sáu đứa nhỏ một bất ngờ.
Nhưng cô ở bên cạnh Tư Hải Minh cẩn thật từng li từng tí như vậy, cứ thận trọng một chút thì tốt hơn.
Thời gian vừa đến, cô liền tan làm trở về. Dì Hà đi đón con từ lâu chờ ở bên ngoài. Chỉ là những đứa trẻ khác đều đi ra chỉ là không thấy sáu đứa nhỏ.
Bà không khỏi hỏi giáo viên: "Xin hỏi, con nhà tôi vẫn chưa đi ra sao?"
"À, bà là người nhà của sáu đứa nhỏ sao? Chúng nó đi cùng với Tư Thái Lâm, đã đi một lúc. rồi” Giáo viên nói.
Sáu đứa nhỏ ở trong trường cùng Tư Thái Lâm chơi rất vui. Tài xế của Tư Thái Lâm bình thường lại cùng nhau đón chúng nó, cho nên giáo viên rất yên tâm với anh ta.
Dì hà có số điện thoại của tài xế, xoay người liền gọi qua đó: "Xin hỏi, anh đón cháu của nhà tôi đi sao?"
"Đúng, vừa định gọi điện thoại cho bà, không cần lo lắng, tối nay tôi sẽ trực tiếp đưa trở về cho bà"
"Vậy phải bao lâu?" Dì Hà hỏi.
Đào Anh Thy đem con giao cho bà, mấy đứa nhỏ không ở bên cạnh bà trong lòng không yên.
"Sẽ không đợi lâu đâu, ăn cơm xong nhất định một đứa cũng không thiếu mà đưa đến nhà cho bà.""
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
TruyệnVietwriter.net
Bình luận facebook