• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Mãnh long quá giang Full dịch (47 Viewers)

  • Chap-168

Chương 168 ơn nặng như núi




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********



Phương nói nhưng như n






Hai mat Thanh Thanh trơn tròn xác và nhìn tôi với vẻ hơi khó tin, ngày người tại chỗ.



"Tôi cảm thấy có rất phù hợp làm quản lý hành chính. Lục Thông chưa có một phòng Hành chính từ tế nào, đây là một vị trí rất quan trọng, nhưng cô vẫn phải bù đạp kiến thức về mảng quản trị kinh doanh. Tôi cho có ba tháng, nếu có không thể trở thành một người quản lý hành chính đạt tiêu chuẩn, tôi vẫn sẽ loại bỏ cô."






Cô ấy bất động đứng đó như một con ếch bị roi đèn pin, trong khả buồn cười, tôi không nhịn được mà trêu chọc cô ấy.



“Cô lại chiếc Porsche này trước đi, cứ coi như là xe phân cho cô. Còn tiền lương thì nhân ba, tôi sẽ cho người tuyển nhân viên lễ tấn mới. Sau này công ty sẽ có nhiều giao dịch kinh doanh với các công ty khác, giữ được quan hệ với những khách hàng này cũng là một phần công việc của cô "






Cuối cùng cô ấy cũng có chút phản ứng. "Nhân, nhân, nhân ba? Vậy là chín, chín, chín nghìn2"



Tôi mim cười đỡ cảm nhìn cô ấy “Có vào ăn không?"






Thanh Thanh cuối cùng đã sống lại, cô ấy đột nhiên nhào vào lòng và ôm chặt lấy tôi, sau đó hòn lung tung trên mặt tôi, miệng thì la hét: “Cảm ơn anh, tôi yêu anh quá đi, sếp ơi tôi yêu anh, tôi sản lòng bán mạng cho anh”EM, đi ngọn lửa dục vọng bị đốt trong tôi ngày nay chưa được trút ra, bây giờ nào chịu được một người đẹp vào lòng cảm thấy cơ bắp toàn thân mình cũng chặt, một ngọn lửa lao thẳng xuống nửa người dưới, sắp sửa không nhịn nổi nữa, trong đầu tôi không khỏi nảy lên ý muốn giữ chặt và hôn cô



Không được. Ngay lúc quan trọng, tôi nghĩ đến Sở Tiêu Tiêu. Tôi không thể làm một chuyện không cầm thủ như vậy.






Tôi đấy Thanh Thanh ra rồi họ một tiếng: ý một chút, đừng có lợi dụng tôi. Tôi đã tập luyện rất nhiều năm mới được cơ bắp như thế này, có hở ra là bậy bạ



Thanh Thanh nhìn tôi, cô ấy càng nhìn tôi, tôi càng xấu hổ. Bất kể thân phận của tôi là gì, tôi luôn tay trước phụ nữ.






ha, Trương Siêu, tôi phát hiện ra anh rất thú Anh hoàng thế thôi, chứ trong bụng đầy suy nghĩ bậy bạ



cũng bạo gan thật đấy, ngay cả sếp của mình cũng dám






nói là tôi anh." Thanh Thanh đột nhiên "Đàn ông không hư, phụ nữ không



Trong xe vốn đã chật hẹp, sau khi xe dừng lại chỉ có một đèn gió từ máy điều hòa tỏa đi hương thơm trên người Thanh Thanh, mũi tôi đây mùi thơm cơ thể thuần khiết mà quyến rũ củangười phụ nữ kia






Tôi không đảm nhìn cô ấy, nhưng khỏe mặt tôi không thể nào tránh được đôi chân dài đầy đặn trạng nôn vươn ra từ chiếc váy ren đen được vớ đen bao lấy và như ẩn như hiện của cô ấy



Nếu Lâm Phương và Sở Tiêu Tiêu là những thiếu nữ hoa khỏi trường trong sáng đăng yếu, thì Thanh Thanh là kiểu phụ nữ trưởng thành xinh đẹp. Cô ấy có một vẻ đẹp hoàn toàn khác với Lâm Phương, mà đây là vẻ đẹp không một người đàn ông nào có thể chối từ.






Cầu nói vừa rồi của Thanh Thanh quá mập mở, khi thốt lên cầu đó, chính cô ấy cũng trợn tròn mất Nhưng bay giờ vì chúng tôi không nói lời nào, bầu không khí càng trở nên mập mở. Không biết có phải do máy điều hòa hay không, tôi cảm thấy người mình nóng khô, bèn họ khan một tiếng: “Mau xuống xe đi ăn đi, muộn thế này, huyện Sa cũng sắp hết đồ ăn rồi."



Thanh Thanh vội vàng đáp “Ừ”, có thể thấy được cô ấy căng thẳng hơn cả tôi






Kết quả không biết có chuyện gì mà dãy đai an toàn của Thanh Thanh mở cả buổi vẫn không ra



"Chiếc Porsche này của anh là hàng nhãi hả, sao dây đai an toàn lại bị kẹt chứ." Thanh Thanh tức giận hỏi.






Tôi cứ tưởng cô ấy nói đùa, nhưng thấy cô ấy mở hoài không ra, hình như bị kẹt thật.Tôi nói: Dương làm thế để tới xem



Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, lập tức nhoài người. qua kiểm tra giúp cô ấy.








Không gian trong xe rất chặt hẹp, Thanh Thanh không ra được, tôi chỉ có thể nhoài qua người cô ấy, như thể làm cơ thể hai chúng tôi gần như dinh sát vào nhau. Cô ấy lo lang ngửa ra sau, nhưng làm vậy cũng không có tác dụng thực tế gì, đó chỉ là phản ứng theo bản năng, ngược lại còn khiến cho bộ ngực của cô ấy ưỡn cao hơn và lập tức dán vào ngực tôi.



Cả hai chúng tôi đều cực kỳ căng thẳng. Tôi thề với trời, tôi tuyệt đối chung tình với Sở Tiêu Tiêu, nhưng có người đàn ông nào chịu nổi trong trường hợp này chứ? Tôi cảm thấy nhịp tim của tôi như vọng khắp trong xe. Theo lý trí thì tôi sẽ không làm gì cả, nhưng theo cảm giác, mọi cơ quan trong thân thể tôi đều đang kêu gào rằng làm cô ấy, làm cô ấy, làm cô ấy!






“Anh, anh mau xem dây đai an toàn bị gì vậy?" Thanh Thanh cũng đó chín mặt, cô ấy bằng nhiên



thúc giục Tôi gật đầu, sau đó vội vàng kiểm tra dây đai an toán.






"Vảy của cô bị kẹt trong chốt, không sao, tôi sẽ giúp cô gỡ ra



Cái này cũng không dễ dàng, tôi rút mấy lần vẫn không ra được, hơn nữa tư thế này rất khó chịu, nóikhiển đầu tôi đó trò hồi đầm địa






"Anh rút bằng một tay thì làm sao ra được, dùng hai tay đi." Thanh Thanh nói



Lúc ấy trong đầu tới chỉ toàn tiếng vũ vũ, máu dân hết xuống nửa người dưới, đầu óc thì trống rỗng vậy nên cảm thấy cô ấy nói rất có lý, bèn dùng hai tay tháo dây đai an toàn






Ban đầu là tôi chống một tay vào lưng ghế, cơ thể vẫn tạm duy trì được cân bằng, nhưng sau khi đưa cả hai tay về trước, tôi không còn tay để vịn ghế nữa.



Toi rút mấy lần thì nó lỏng hơn nhiều, thế là bảo Thanh Thanh chịu đựng thêm chút nữa, sẽ xong ngay thôi.






Kết quả là lúc này, một lực bất ngờ đấy chiếc xe ti phía sau, tôi lập tức mất thăng bằng, đầu chui thẳng vào giữa hai chân Thanh Thanh, Thanh Thanh thì sợ hãi dang chân ra, sau đó theo bản năng khép hai chân lại.



Thế là cặp đùi đầy đặn mang vớ đen của cô ấy kẹp lấy đầu tôi






Sau khi cảnh này phát sinh, thời gian như đọng lại vài giây.



"ÁM" Thanh Thanh hét lên và đẩy tôi ra, rồi trở tay tất tôi một cái






“Xin lỗi, tôi, tôi.." Thanh Thanh đánh tôi xong mớinhận ra người mình đánh 10 a, bèn xin lỗi và muốn giải thích với tôi



Nhưng một cái tát này làm tại tỉnh táo. Tôi sở mặt, bình tĩnh lại rồi nói: "Không đau, việc này không thể trách có. Có chuyện gì xảy ra vậy?






Toi mở cửa xuống xe thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác trắng, tác vuốt ngược ra sau bằng sáp, đang cười cợt nhà bước về phía tôi.



"Triệu Tử Tham:" Tôi nói.






Cậu ta lại một chiếc Buick, cản trước đầu xe đảm vào đuôi xe của tôi, tuy xe có nhich nhẹ về phía trước, nhưng không trầy xước gì cả



"Sao cậu lại ở đây?" Tôi hỏi.






Triệu Tử Thảm cười đáp. "Anh Trương, đừng giả ngu với tôi. Hôm nay anh gây ra trận chiến lớn như thế dù thế nào thì tôi cũng phải thu chút tiền lãi chứ."



Tôi không ngạc nhiên khi thấy cậu ta trở về tim tôi. Ngày nào thằng nhóc này cũng quấn lấy tôi, đòi tôi trả thủ Khương Minh cùng với cậu ta. Vốn dĩ là tôi không muốn, tôi không muốn dính líu đến bất kỳ băng đáng xã hội đen nào.






Nếu trả thù cho bố tôi là phải hy sinh danh dự của một người lính như tôi, tôi thà không bảo thủ này. Bố tôi sinh tôi ra, nhưng quân đội đã cho tôi tính mạng thứ hai, ơn này nặng như núi vậy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom