Lê vũ thảo nguyên
Tác giả VW
-
Chương 19:
Lạc Gia thần bất lực xoa ấn đường quay người lại nói với Lạc Thiên Ngưng:
"Gia Tuyết còn nhỏ, không hiểu chuyện em thông cảm nhé"
Lạc Thiên Ngưng chế nhạo:
"Ngại quá, không thông cảm được!"
Lạc Gia Thần không phản ứng hỏi: "Em nói cái gì?"
"Lạc Gia Tuyết còn nhỏ sao? Chúng em rõ ràng là bằng tuổi nhau, tại sao phải thông cảm cho nó?" Lạc Thiên Ngưng nhìn Lạc Gia Thần nói
"Em đối đầu với nó không tốt chút nào, mọi người trong gia đình đều cưng chiều nó" Lạc Gia Thần nói
"Có tốt hay không ai mà biết được, nói không chừng em đuổi cô ta ra khỏi Lạc Gia, những sự chiều chuộng đó đều là của em rồi" Lạc Thiên Ngưng cười nói
"Thiên Ngưng! Đừng quá đáng" Lạc Gia Thần trong mắt có một chút bất mãn, Lạc Thiên ngưng thù địch quá nặng.
"Quá đáng à? Chưa hẳn" Lạc Thiên Ngưng nói rồi ngồi xổm xuống giúp Lạc Gia Thần nhặt tài liệu, thoáng thấy dòng chữ "Truyền thông Gia Hân" trong tài liệu.
"Lạc Gia Hân muốn thành lập công ty?" Lạc Thiên Ngưng hỏi
"Không! Là studio dưới trướng Lạc thị mà thôi, giúp em ấy phát triển sự nghiệp" Lạc Gia Thần cầm tài liệu nói.
"Lạc Gia Hân vậy mà đáng để bố mở công ty con cho chị ấy à? Lạc Thiên Ngưng hỏi
"Thiên Ngưng, Gia Hân là ngôi sao được yêu thích nhất trong nước, sau này Gia Tuyết cũng sẽ bước vào xứ giải trí việc mở công ty truyền thông cho họ là chuyện sớm hay muộn, huống hồ trong nhà cũng không thiếu chút tiền đó"
Lạc Thiên Ngưng cười nói "Những thứ này em không hiểu, em đi ra ngoài trước"
Lạc Gia Thần nhìn theo bóng lưng của cô gái đôi chân thon dài dáng người thanh mảnh, tấm lưng thanh thoát quyến rũ. Lạc Thiên Ngưng này thực sự không phải là người vâng vâng dạ dạ, không dám nói chuyện trước đây.
Lạc Thiên Ngưng bắt taxi đến văn phòng mua bán nhà đất, trên đường cô đang nghĩ Lạc Thiên Ngưng ban đầu ở Lạc Gia Rốt cuộc không được yêu chiều đến nỗi nào. Lạc Gia Thần là người kế vị tương lai của Lạc thị, Lạc Gia Hân là ngôi sao hàng đầu trong nước, Lạc Gia Tuyết là công chúa của gia đình. Mỗi người bọn họ đều rạng rỡ tuyệt đẹp, chỉ có Lạc Thiên Ngưng vâng vâng dạ dạ nhu nhược bất tài, thậm chí nhiều người còn không biết Lạc Gia còn có một Lạc Thiên Ngưng như này. Giờ đây, Lạc Thiên muốn phát triển sự nghiệp cho Lạc Gia Hân, tương lai rải đường cho Lạc Gia Tuyết bước chân vào giới giải trí đồng thời mở công ty con cho hai người họ, nhưng sau này Lạc Thiên Ngưng làm gì cũng không quan tâm, người duy nhất từng hỏi vậy mà lại là Mặc Đình Thâm.
Hôm đó thời tiết trong xanh tiếng chim hót trong trẻo, giữa bàn cờ Mặc Đình Thâm khẽ liếc nhìn cô hỏi "Thiên Ngưng, sau này học chuyên ngành gì?". Lạc Thiên Ngưng cười khổ, người duy nhất quan tâm đến tương lai của cô bây giờ không nguyện ý quan tâm cô rồi, cô lật qua nhật ký trước đây của Lạc Thiên Ngưng nói bản thân không muốn trở thành minh tinh, muốn trở thành doanh nhân hậu trường giúp những cô gái có ước mơ trở nên đẹp hơn, tự tin hơn, gửi gắm họ đến những đỉnh cao của cuộc sống. Bây giờ xem ra ước mơ này không tệ, làm sát thủ Vương bài đủ rồi, là một người kinh doanh Vương bài cũng không tệ. Khi còn là sát thủ cô được đào tạo và giáo dục quá nhiều, thậm chí bao gồm là diễn xuất, Ám Uyên bồi dưỡng không bao giờ là một kẻ giết người máy móc cô có thể dễ dàng ăn mặc thành một cô gái thời trang, nói thông thạo tiếng Pháp, nhảy trên sàn nhảy, cũng có thể trở thành người ăn xin ở lề đường, người đi ngang qua sẽ ném cho cô vài đồng. Cô đã chứng kiến sự quật khởi và suy yếu của nhiều công ty, tận mắt chứng kiến những giao dịch kinh doanh đẫm máu, cô là kiểu người biết cách hòa nhập với hoàn cảnh. Lạc Thiên Ngưng trong lòng thầm nghĩ trấn áp hai chị em Lạc Gia Hân, tự mình nắm vài danh ảnh đế ảnh hậu, làm một công ty của riêng mình từ từ tích lũy tài sản và quyền lực của mình đợi đến khi đủ để chống lại Lục thị chính là lúc đối mặt với Lục Vi. Ngành giải trí kiếm tiền nhanh nhất, làm doanh nhân không cần phải lộ mặt trước ống kính có thể từ từ giấu tài mà không bị Lục Vi tra được gương mặt giống Rose như đúc này, nếu không còn chờ đợi cô đứng lên Lục Vi đã phái người đến giết cô. Lần này cô sẽ bước từng bước lên đỉnh của đỉnh cao để cho Lục Vi quỳ dưới chân cô.
Lạc Thiên Ngưng đến văn phòng mua bán nhà, đất đeo một chiếc kính râm to che kín khuôn mặt chỉ lộ ra chút cằm thanh tú. Một nhân viên bán hàng lập tức ra đón hỏi
"Tiểu thư, cô muốn mua loại nhà như nào? Có thêm khu vực nào không?"
"Tôi muốn mua căn biệt thự" Lạc Thiên Ngưng nói.
Nhân viên bán hàng há hốc mồm ngạc nhiên, mặc dù hầu hết những người đến mua nhà đều là những người giàu có nhưng hiếm khi có một cô gái trẻ như vậy mở lời mua biệt thự. Nhân viên bán hàng ngay lập tức dẫn Lạc Thiên Ngưng đến phòng VIP dâng trà, rót nước cho, hỏi cô lấy máy tính bảng ra, truyền thông tin bên trong đưa cho Lạc Thiên Ngưng giới thiệu chi tiết.
"Cô Lạc, công ty của chúng tôi có rất nhiều nhà, cô cần mua một căn biệt thự lớn cỡ nào? Có dự tính tiền vốn ra sao? Hy vọng ở khu vực nào? Tôi có thể giới thiệu vị trí nó phù hợp nhất cho cô"
Lạc Thiên Ngưng xem qua danh sách trong thông tin, hầu hết đều trên 50 triệu, ngân sách hiện tại của cô chắc chắn không đủ.
"Vị trí không cần quá tốt nhưng diện tích lớn hơn một chút, gia đình khá nhiều người, năm sáu người ở" Lạc Thiên Ngưng nói
Sau khi sàng lọc không tin nhân viên bán hàng đưa lại cho Lạc Thiên Ngưng nói:
"Cô Lạc, nếu là biệt thự có diện tích lớn thì hầu hết đều ở ngoại thành, những tòa nhà như thế này cũng có giá tương tự"
Lạc Thiên Ngưng suy nghĩ một chút rồi hỏi:
"Bbên nào tiện hơn?"
Người bán hàng nói ngay "Nên ở ngoại thành phía tây, cách sân bay và bến cảng không xa nhưng không phồn hoa bằng thành phố"
Lạc Thiên Ngưng nhìn vào giá cả, toàn bộ số tiền 45 triệu hỏi:
"Có thể trả góp không?"
Nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng nói:
"Cô Lạc, nếu cô mua nhà cao ốc căn hộ thì tất nhiên có thể trả góp nhưng biệt thự ở ngoại thành của chúng tôi đã rẻ rồi. Nhưng mà nếu như cô cung cấp được bằng chứng về tiền lương hoặc là tài sản, rằng cô có khả năng trả góp, có thể linh hoạt được"
Lạc Thiên Ngưng đỡ trán, cô là học sinh trung học có thể đi đâu cung cấp phiếu lương càng không thể để lộ thân phận thiên kim Lạc gia, bằng không để Lão gia tử biết cô mua biệt thự không biết sẽ xét hỏi cô thế nào. Nhưng đám Đàm Dương cần chuyển qua gấp cho nên hiện tại đành phải trả toàn bộ số tiền, Lạc Thiên Ngưng chỉ có thể đi vay tiền người giàu duy nhất mà cô còn biết là Mặc Đình Thâm, không biết Mặc Đình Thâm có cho cô vay không. Lạc Thiên Ngưng nói:
"Tôi có thể gọi điện thoại được không?"
"Đương nhiên! Cô Lạc, mời tự nhiên"
Người bán hàng đi ra ngoài đóng cửa để Lạc Thiên Ngưng gọi điện thoại. Lạc Thiên Ngưng loay hoay hồi lâu bấm số điện thoại di động của Mặc Đình Thâm, rất lâu mới vang lên vừa định cúp máy một giọng nam từ tính vang lên.
"Alo! Mặc Đình Thâm, anh có bận không?" Lạc Thiên Ngưng hỏi
Mặc Đình Thâm cúi xuống nhìn những nhân viên đang chờ anh mở cuộc họp, chậm rãi nói:
"Không bận! Em nói đi!" nhân viên á khẩu.
"Uhm ... Hiện tại tôi đang vội dùng tiền, anh có thể cho tôi vay một ít tiền không?" Lạc Thiên Ngưng nói một cách mơ hồ.
"Vay bao nhiêu" Mặc Đình Thâm nói
Lạc Thiên Ngưng nghiến răng nói: "Hai mươi triệu"
Mặc Đình Thâm á khẩu. Đây là vay một ít à!
"Chờ một chút, để Tiêu Nhuệ chuyển qua cho em!" Mặc Đình Thâm nói.
Thẳng thắn vậy! Cho vay 20 triệu mà không cần do dự.
"Vậy ... tôi sẽ viết cho anh giấy nợ"
"Được!"
"Tôi sẽ nhanh chóng trả lại cho anh!" Lạc Thiên Ngưng nói. "Mặc Đình Thâm, cá nhân tôi mượn tiền anh ... anh có thể không nói cho nội không?" Lạc Thiên Ngưng lại hỏi.
"Xem tâm trạng!"
"Vậy bây giờ tâm trạng anh thế nào?" Lạc Thiên Ngưng su nịnh hỏi.
"Cũng không tệ!" Mặc Đình Thâm chậm rãi nói.
Nhân viên bên dưới đều trộm cười nhìn Tiêu Nhuệ, trong lòng bùng cháy hừng hực hóng chuyện. Boss rõ ràng là đang nói chuyện yêu đương! Tiêu Nhuệ nhún vai dùng ngón chân cũng nghĩ ra được là điện thoại của Lạc tiểu thư.
Lạc Thiên Ngưng cúp điện thoại, Mặc Đình Thâm nhìn điện thoại, lật tài liệu nói:
"Tiêu Nhuệ, đi chuyển cho cô ấy 20 triệu! Bây giờ bắt đầu cuộc họp!"
"Gia Tuyết còn nhỏ, không hiểu chuyện em thông cảm nhé"
Lạc Thiên Ngưng chế nhạo:
"Ngại quá, không thông cảm được!"
Lạc Gia Thần không phản ứng hỏi: "Em nói cái gì?"
"Lạc Gia Tuyết còn nhỏ sao? Chúng em rõ ràng là bằng tuổi nhau, tại sao phải thông cảm cho nó?" Lạc Thiên Ngưng nhìn Lạc Gia Thần nói
"Em đối đầu với nó không tốt chút nào, mọi người trong gia đình đều cưng chiều nó" Lạc Gia Thần nói
"Có tốt hay không ai mà biết được, nói không chừng em đuổi cô ta ra khỏi Lạc Gia, những sự chiều chuộng đó đều là của em rồi" Lạc Thiên Ngưng cười nói
"Thiên Ngưng! Đừng quá đáng" Lạc Gia Thần trong mắt có một chút bất mãn, Lạc Thiên ngưng thù địch quá nặng.
"Quá đáng à? Chưa hẳn" Lạc Thiên Ngưng nói rồi ngồi xổm xuống giúp Lạc Gia Thần nhặt tài liệu, thoáng thấy dòng chữ "Truyền thông Gia Hân" trong tài liệu.
"Lạc Gia Hân muốn thành lập công ty?" Lạc Thiên Ngưng hỏi
"Không! Là studio dưới trướng Lạc thị mà thôi, giúp em ấy phát triển sự nghiệp" Lạc Gia Thần cầm tài liệu nói.
"Lạc Gia Hân vậy mà đáng để bố mở công ty con cho chị ấy à? Lạc Thiên Ngưng hỏi
"Thiên Ngưng, Gia Hân là ngôi sao được yêu thích nhất trong nước, sau này Gia Tuyết cũng sẽ bước vào xứ giải trí việc mở công ty truyền thông cho họ là chuyện sớm hay muộn, huống hồ trong nhà cũng không thiếu chút tiền đó"
Lạc Thiên Ngưng cười nói "Những thứ này em không hiểu, em đi ra ngoài trước"
Lạc Gia Thần nhìn theo bóng lưng của cô gái đôi chân thon dài dáng người thanh mảnh, tấm lưng thanh thoát quyến rũ. Lạc Thiên Ngưng này thực sự không phải là người vâng vâng dạ dạ, không dám nói chuyện trước đây.
Lạc Thiên Ngưng bắt taxi đến văn phòng mua bán nhà đất, trên đường cô đang nghĩ Lạc Thiên Ngưng ban đầu ở Lạc Gia Rốt cuộc không được yêu chiều đến nỗi nào. Lạc Gia Thần là người kế vị tương lai của Lạc thị, Lạc Gia Hân là ngôi sao hàng đầu trong nước, Lạc Gia Tuyết là công chúa của gia đình. Mỗi người bọn họ đều rạng rỡ tuyệt đẹp, chỉ có Lạc Thiên Ngưng vâng vâng dạ dạ nhu nhược bất tài, thậm chí nhiều người còn không biết Lạc Gia còn có một Lạc Thiên Ngưng như này. Giờ đây, Lạc Thiên muốn phát triển sự nghiệp cho Lạc Gia Hân, tương lai rải đường cho Lạc Gia Tuyết bước chân vào giới giải trí đồng thời mở công ty con cho hai người họ, nhưng sau này Lạc Thiên Ngưng làm gì cũng không quan tâm, người duy nhất từng hỏi vậy mà lại là Mặc Đình Thâm.
Hôm đó thời tiết trong xanh tiếng chim hót trong trẻo, giữa bàn cờ Mặc Đình Thâm khẽ liếc nhìn cô hỏi "Thiên Ngưng, sau này học chuyên ngành gì?". Lạc Thiên Ngưng cười khổ, người duy nhất quan tâm đến tương lai của cô bây giờ không nguyện ý quan tâm cô rồi, cô lật qua nhật ký trước đây của Lạc Thiên Ngưng nói bản thân không muốn trở thành minh tinh, muốn trở thành doanh nhân hậu trường giúp những cô gái có ước mơ trở nên đẹp hơn, tự tin hơn, gửi gắm họ đến những đỉnh cao của cuộc sống. Bây giờ xem ra ước mơ này không tệ, làm sát thủ Vương bài đủ rồi, là một người kinh doanh Vương bài cũng không tệ. Khi còn là sát thủ cô được đào tạo và giáo dục quá nhiều, thậm chí bao gồm là diễn xuất, Ám Uyên bồi dưỡng không bao giờ là một kẻ giết người máy móc cô có thể dễ dàng ăn mặc thành một cô gái thời trang, nói thông thạo tiếng Pháp, nhảy trên sàn nhảy, cũng có thể trở thành người ăn xin ở lề đường, người đi ngang qua sẽ ném cho cô vài đồng. Cô đã chứng kiến sự quật khởi và suy yếu của nhiều công ty, tận mắt chứng kiến những giao dịch kinh doanh đẫm máu, cô là kiểu người biết cách hòa nhập với hoàn cảnh. Lạc Thiên Ngưng trong lòng thầm nghĩ trấn áp hai chị em Lạc Gia Hân, tự mình nắm vài danh ảnh đế ảnh hậu, làm một công ty của riêng mình từ từ tích lũy tài sản và quyền lực của mình đợi đến khi đủ để chống lại Lục thị chính là lúc đối mặt với Lục Vi. Ngành giải trí kiếm tiền nhanh nhất, làm doanh nhân không cần phải lộ mặt trước ống kính có thể từ từ giấu tài mà không bị Lục Vi tra được gương mặt giống Rose như đúc này, nếu không còn chờ đợi cô đứng lên Lục Vi đã phái người đến giết cô. Lần này cô sẽ bước từng bước lên đỉnh của đỉnh cao để cho Lục Vi quỳ dưới chân cô.
Lạc Thiên Ngưng đến văn phòng mua bán nhà, đất đeo một chiếc kính râm to che kín khuôn mặt chỉ lộ ra chút cằm thanh tú. Một nhân viên bán hàng lập tức ra đón hỏi
"Tiểu thư, cô muốn mua loại nhà như nào? Có thêm khu vực nào không?"
"Tôi muốn mua căn biệt thự" Lạc Thiên Ngưng nói.
Nhân viên bán hàng há hốc mồm ngạc nhiên, mặc dù hầu hết những người đến mua nhà đều là những người giàu có nhưng hiếm khi có một cô gái trẻ như vậy mở lời mua biệt thự. Nhân viên bán hàng ngay lập tức dẫn Lạc Thiên Ngưng đến phòng VIP dâng trà, rót nước cho, hỏi cô lấy máy tính bảng ra, truyền thông tin bên trong đưa cho Lạc Thiên Ngưng giới thiệu chi tiết.
"Cô Lạc, công ty của chúng tôi có rất nhiều nhà, cô cần mua một căn biệt thự lớn cỡ nào? Có dự tính tiền vốn ra sao? Hy vọng ở khu vực nào? Tôi có thể giới thiệu vị trí nó phù hợp nhất cho cô"
Lạc Thiên Ngưng xem qua danh sách trong thông tin, hầu hết đều trên 50 triệu, ngân sách hiện tại của cô chắc chắn không đủ.
"Vị trí không cần quá tốt nhưng diện tích lớn hơn một chút, gia đình khá nhiều người, năm sáu người ở" Lạc Thiên Ngưng nói
Sau khi sàng lọc không tin nhân viên bán hàng đưa lại cho Lạc Thiên Ngưng nói:
"Cô Lạc, nếu là biệt thự có diện tích lớn thì hầu hết đều ở ngoại thành, những tòa nhà như thế này cũng có giá tương tự"
Lạc Thiên Ngưng suy nghĩ một chút rồi hỏi:
"Bbên nào tiện hơn?"
Người bán hàng nói ngay "Nên ở ngoại thành phía tây, cách sân bay và bến cảng không xa nhưng không phồn hoa bằng thành phố"
Lạc Thiên Ngưng nhìn vào giá cả, toàn bộ số tiền 45 triệu hỏi:
"Có thể trả góp không?"
Nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng nói:
"Cô Lạc, nếu cô mua nhà cao ốc căn hộ thì tất nhiên có thể trả góp nhưng biệt thự ở ngoại thành của chúng tôi đã rẻ rồi. Nhưng mà nếu như cô cung cấp được bằng chứng về tiền lương hoặc là tài sản, rằng cô có khả năng trả góp, có thể linh hoạt được"
Lạc Thiên Ngưng đỡ trán, cô là học sinh trung học có thể đi đâu cung cấp phiếu lương càng không thể để lộ thân phận thiên kim Lạc gia, bằng không để Lão gia tử biết cô mua biệt thự không biết sẽ xét hỏi cô thế nào. Nhưng đám Đàm Dương cần chuyển qua gấp cho nên hiện tại đành phải trả toàn bộ số tiền, Lạc Thiên Ngưng chỉ có thể đi vay tiền người giàu duy nhất mà cô còn biết là Mặc Đình Thâm, không biết Mặc Đình Thâm có cho cô vay không. Lạc Thiên Ngưng nói:
"Tôi có thể gọi điện thoại được không?"
"Đương nhiên! Cô Lạc, mời tự nhiên"
Người bán hàng đi ra ngoài đóng cửa để Lạc Thiên Ngưng gọi điện thoại. Lạc Thiên Ngưng loay hoay hồi lâu bấm số điện thoại di động của Mặc Đình Thâm, rất lâu mới vang lên vừa định cúp máy một giọng nam từ tính vang lên.
"Alo! Mặc Đình Thâm, anh có bận không?" Lạc Thiên Ngưng hỏi
Mặc Đình Thâm cúi xuống nhìn những nhân viên đang chờ anh mở cuộc họp, chậm rãi nói:
"Không bận! Em nói đi!" nhân viên á khẩu.
"Uhm ... Hiện tại tôi đang vội dùng tiền, anh có thể cho tôi vay một ít tiền không?" Lạc Thiên Ngưng nói một cách mơ hồ.
"Vay bao nhiêu" Mặc Đình Thâm nói
Lạc Thiên Ngưng nghiến răng nói: "Hai mươi triệu"
Mặc Đình Thâm á khẩu. Đây là vay một ít à!
"Chờ một chút, để Tiêu Nhuệ chuyển qua cho em!" Mặc Đình Thâm nói.
Thẳng thắn vậy! Cho vay 20 triệu mà không cần do dự.
"Vậy ... tôi sẽ viết cho anh giấy nợ"
"Được!"
"Tôi sẽ nhanh chóng trả lại cho anh!" Lạc Thiên Ngưng nói. "Mặc Đình Thâm, cá nhân tôi mượn tiền anh ... anh có thể không nói cho nội không?" Lạc Thiên Ngưng lại hỏi.
"Xem tâm trạng!"
"Vậy bây giờ tâm trạng anh thế nào?" Lạc Thiên Ngưng su nịnh hỏi.
"Cũng không tệ!" Mặc Đình Thâm chậm rãi nói.
Nhân viên bên dưới đều trộm cười nhìn Tiêu Nhuệ, trong lòng bùng cháy hừng hực hóng chuyện. Boss rõ ràng là đang nói chuyện yêu đương! Tiêu Nhuệ nhún vai dùng ngón chân cũng nghĩ ra được là điện thoại của Lạc tiểu thư.
Lạc Thiên Ngưng cúp điện thoại, Mặc Đình Thâm nhìn điện thoại, lật tài liệu nói:
"Tiêu Nhuệ, đi chuyển cho cô ấy 20 triệu! Bây giờ bắt đầu cuộc họp!"