• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Long tế Full dịch (118 Viewers)

  • Chương 786-787

Trần Phong lại lần nữa im lặng.

Lý trí nói với anh mọi việc Giáo hoàng Zeus nói chỉ là lời nói phiến diện, nguyên nhân chính chắc chắn không đơn giản như vậy.

“Giáo hoàng bệ hạ, chắc vì lần đấu võ này tôi đã giành được quán quân Đại hội võ thuật toàn cầu cho nên ông mới chọn gả Angel cho tôi phải không?”, im lặng qua đi, Trần Phong lên tiếng, anh muốn xác nhận suy nghĩ thực sự của Giáo hoàng Zeus.

“Đúng thế”, Giáo hoàng Zeus gật đầu.

“Ngoài những điều tôi vừa nói, cậu giành quán quân Đại hội võ thuật toàn cầu cũng là một nguyên nhân rất quan trọng. Dù sao thì Angel vốn cũng là một võ sĩ rất mạnh, tôi không muốn con bé gả cho một người đàn ông còn kém cỏi hơn con bé, ít nhất người đàn ông đó phải mạnh hơn con bé mới được, như vậy sau này người đàn ông đó mới bảo vệ được con bé”.

Giáo hoàng Zeus không phủ nhận điều này, đương nhiên, ông ấy cũng không thể phủ nhận điều này, dù sao người thông minh thì đều nhìn ra được, Trần Phong hiện tại có địa vị cao thế nào trong giới võ thuật toàn cầu.

Hơn nữa, với người ở tầng lớp như Angel và Giáo hoàng, cái gọi là thích và tình yêu đều là vớ vẩn, hôn nhân của họ chỉ có hai chữ - lợi ích!

Hi sinh hôn nhân vì lợi ích nào đó, chắc chắn không thể có khả năng khác!

“Chắc sẽ không đơn giản như vậy”.

Sau sự bàng hoàng ban đầu, giờ Trần Phong đã bình tĩnh hơn nhiều, mặc dù Giáo hoàng nói rất chân thành, nhưng anh vẫn cảm thấy Giáo hoàng giấu một vài nguyên nhân, nhưng hiện tại, nhìn dáng vẻ Giáo hoàng, ông ấy hiển nhiên không định nói cho Trần Phong biết những nguyên nhân ông ấy giấu giếm là gì.

Cho nên Trần Phong cũng không định hỏi tiếp.

“Thế nào? Cậu suy nghĩ thế nào rồi?”.

“Theo cách nói của Hoa Hạ các cậu, nếu cậu trở thành chồng của Angel, thì tương đương với trở thành phò mã của Tòa Thánh chúng tôi. Chắc cậu biết rõ, Tòa Thánh chúng tôi trải khắp thế giới, có thế lực lớn nhường nào”, Giáo hoàng Zeus nói đến đây thì không nhịn được cười nói: “Nếu cậu trở thành phò mã của Tòa Thánh chúng tôi thật, vậy đến lúc đó, cậu phải làm một số việc cho Tòa Thánh chúng tôi. Đương nhiên, Tòa Thánh chúng tôi sẽ không khiến cậu làm những việc đó không công, mà sẽ trao cho cậu nhiều thứ hơn nữa. Ví dụ, chúng tôi có thể cung cấp cho cậu tất cả tài nguyên tu luyện như võ công, dược liệu v.v… thậm chí, nếu cậu gia nhập tín giáo, tôi có lẽ có thể truyền vị trí Giáo hoàng cho cậu!”.

“Nhưng mà tất cả đều trên cơ sở cậu đồng ý lấy Angel, hơn nữa bằng lòng làm việc cho Tòa Thánh. Nếu cậu không bằng lòng lấy Angel, hoặc không bằng lòng làm việc cho Tòa Thánh, vậy tôi cũng sẽ không nói cho cậu biết bí mật của Tòa Thánh chúng tôi, cho nên, tôi hi vọng cậu cân nhắc cẩn thận”, Giáo hoàng Zeus nói đến đây thì lại nhìn Trần Phong một cái, nhấn mạnh nhắc nhở một chút.

Trần Phong hít sâu một hơi rồi nói: “Giáo hoàng bệ hạ kính mến, như trước đó tôi đã nói, trong mắt tôi, Angel là một cô gái gần như hoàn hảo, có thể được cô ấy thích là niềm vinh dự của tôi”.

“Nhưng trên đời này có rất nhiều thứ không phải chỉ dựa vào thích là có thể giải quyết được”, mặc dù Trần Phong rất muốn biết Giáo hoàng Zeus rốt cuộc muốn anh làm gì, nhưng lúc này, anh đúng là đã kiềm chế được sự tò mò đó.

Đầu tiên anh khen ngợi Angel một cách chân thành, sau đó giọng điệu anh bỗng thay đổi nói: “Cho nên cảm hơn ý tốt của Giáo hoàng bệ hạ và Thánh nữ, nhưng tôi không thể đồng ý lấy cô ấy làm vợ”.

Cái gì?!

Ngạc nhiên khi nghe thấy Trần Phong nói vậy, sắc mặt Thánh nữ Angel bỗng chốc thay đổi, cô như vừa đột ngột bị tuyên án tử hình, bàng hoàng ngẩng đầu lên, cả gương mặt ngập vẻ không thể tin nổi nhìn Trần Phong, cảm giác ấy cứ như đang hỏi: Tại sao?

Giáo hoàng Zeus cũng sầm mặt: “Trần Phong, theo tôi thấy cậu là một người thông minh, chắc cậu biết rõ những điều tôi vừa nói với cậu rốt cuộc có nghĩa là gì, một khi cậu lấy Angel làm vợ thì những thứ cậu nhận được sẽ không thể tưởng tượng nổi, ngoài quyền lực của Tòa Thánh chúng tôi, cậu còn nhận được vô số tài nguyên tu luyện võ đạo, có những tài nguyên này, sau này cậu rất có thể sẽ đứng trên đỉnh cao thế giới, trở thành một trong những người mạnh đẳng cấp nhất toàn cầu”.

“Cho nên tôi mong cậu suy nghĩ kĩ lại, thu hồi câu trả lời trước đó”.

Dù sao Giáo hoàng Zeus cũng không phải người bình thường, cho nên ông ấy định thần lại từ trong kinh ngạc trước đó rất nhanh, theo ông ấy thấy Trần Phong thực sự là không có lí do để từ chối ông ấy.

Dù Trần Phong không thích Angel, Trần Phong cũng không nên từ chối Tòa Thánh, bởi vì thứ Tòa Thánh có thể mang đến cho Trần Phong không chỉ là quyền lực ngút trời, mà còn có hi vọng trở thành người mạnh hàng đầu thế giới.

“Giáo hoàng bệ hạ, tôi hiểu ý của ông, tôi cũng biết với địa vị của ông thì chắc chắn sẽ không lừa tôi, nếu tôi đồng ý lấy Angel làm vợ vậy thì tôi có thể trở thành người có quyền lực nhất hành tinh này, cũng có thể trở thành một trong những người mạnh nhất hành tinh này”.

Trần Phong khẽ gật đầu, từ đầu chí cuối, anh đều biết, Giáo hoàng sẽ không lấy những cái này ra lừa anh, nhưng anh cũng biết, việc Giáo hoàng bảo anh đi làm chắc chắn không tầm thường.

Dù sao thì trên đời này không có chuyện tốt kiểu bánh từ trên trời rơi xuống, thông thường, cơ hội đều đi kèm với mạo hiểm, cho nên việc Giáo hoàng bảo anh làm chắc chắn sẽ không đơn giản.

“Vậy tại sao anh còn muốn từ chối tôi?”, ngạc nhiên qua đi, Angel không kiềm được lên tiếng, theo cô thấy, Trần Phong thực sự không có lí do gì để từ chối cô.

“Chẳng lẽ vì anh không thích tôi hoặc là anh không có cảm tình với tôi?”, Angel lại không kiềm được hỏi một câu.

“Không, không, không, tôi xin nhắc lại lần nữa, lời khen trước đó của tôi với cô không phải nịnh bợ, mà là lời nói xuất phát từ tận đáy lòng tôi. Mà tôi cũng có cảm tình sâu sắc với cô. Cô là người phụ nữ bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn lấy về làm vợ”, Trần Phong lắc đầu, anh không muốn vì sự từ chối của mình mà làm tổn thương Angel.

Ngoài việc này ra, như anh nói vừa nãy, ấn tượng của anh với Angel rất tốt.

“Vậy sao cậu muốn từ chối?”.

Giáo hoàng Zeus lại lần nữa lên tiếng, vào thẳng chủ đề.

“Vì tôi có vợ rồi!”, Trần Phong đưa ra một đáp án ngắn gọn mà kiên định.

Nghe thấy câu trả lời của Trần Phong, Angel bỗng chốc sững sờ, cô đương nhiên biết Trần Phong có vợ, nhưng theo cô biết, vợ Trần Phong chỉ là một phụ nữ của gia tộc nhỏ rất bình thường của Hoa Hạ, dù xinh đẹp vô ngần, nhưng cô ấy cũng không hề xứng với Trần Phong hiện tại.

“Cậu Trần Phong, tôi cảm thấy lí do này của cậu hơi khiên cưỡng, tôi và Angel đều biết cậu có vợ, nhưng chúng tôi vẫn nói ra lời trước đó, cậu biết tại sao không?”.

Không đợi Trần Phong lên tiếng, Giáo hoàng Zeus đã nói: “Chúng tôi cho rằng hôn nhân của cậu và người vợ kia của cậu vốn là một trò chơi không ngang hàng, cô ta ngày trước không xứng với cậu, cô ta bây giờ càng không xứng với cậu, cho nên chỉ cần cậu muốn, cậu có thể hủy bỏ hôn ước với cô ta bất kỳ lúc nào, rồi lấy Angel làm vợ”.

“Xin lỗi, Giáo hoàng bệ hạ kính mến, tôi không làm được”, Trần Phong khẽ khàng lắc đầu, lại lần nữa nói, giọng không lớn nhưng cực kì kiên định: “Hạ Mộng Dao, vợ tôi trong thời khắc tôi sa sút nhất, khó khăn nhất không rời xa bỏ mặc tôi, ủng hộ hết mình với mọi việc tôi làm, giao cả đời cô ấy cho tôi, cho nên tôi chắc chắn sẽ không phụ cô ấy!”.

“Cậu chắc chắn?”.

Sắc mặt Giáo hoàng bắt đầu trở nên khó coi.

Hiển nhiên ông ấy không thể tưởng tượng nổi Trần Phong thế mà lại vì một người phụ nữ, vì cái gọi là tình yêu, mà bỏ qua quyền lực trong tầm với và một người phụ nữ ưu tú, cực kỳ xinh đẹp khác.

“Chắc chắn”, Trần Phong trực tiếp đưa ra câu trả lời.

Lại lần nữa nghe thấy lời Trần Phong nói, sắc mặt Angel hơi tái, cô lại lần nữa cúi đầu, nhưng không còn xấu hổ và hồi hộp, mà là buồn bã ra mặt.

“Chàng trai trẻ, phải nói rằng lựa chọn và lí do của cậu hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi”, Giáo hoàng Zeus lại lần nữa nói, ông ấy đầu tiên là cảm thán một câu, sau đó lại nói: “Nhưng mà tôi vẫn mong cậu có thể suy nghĩ nghiêm túc. Đồng thời, tôi cũng muốn nhắc nhở cậu, ba người Miyamoto Yamayaki, Soro và Hồng Thiên Bá đều muốn giết cậu, hơn nữa lúc này bọn họ chức đều ở bên ngoài thành Van-ti-căng. Chỉ cần cậu đồng ý lấy Angel, thì Tòa Thánh có thể giúp cậu hóa giải nguy cơ, thậm chí có thể giúp cậu xử lý bọn họ”.
Chương 786: Lấy Angel?


“Ý của Giáo hoàng là nếu hôm nay tôi không đồng ý liên hôn với Angel, thì có lẽ không thể an toàn rời khỏi phòng tiệc này?”.

Sắc mặt Trần Phong nghiêm nghị, trong ánh mắt lộ chút lạnh lùng.

“Không, chàng trai trẻ Hoa Hạ, cậu hiểu nhầm rồi”, Giáo hoàng Zeus lắc đầu nói: “Chúng tôi và Hoa Hạ vẫn luôn có quan hệ hữu hảo, mặc dù thỉnh thoảng có mâu thuẫn nhỏ, nhưng đó cũng là để thế hệ trẻ cọ sát và trưởng thành”.

Giáo hoàng cầm rượu vang trên bàn lên, rót cho mình nửa ly, sau đó cầm ly rượu lên hướng về Trần Phong nói: “Cậu có thể coi lời tôi nói với cậu là lời khuyên của người lớn với con cháu”.

Vừa dứt lời, Giáo hoàng bèn giơ ly lên uống một hớp, lại nói với Trần Phong: “Cậu phải biết rằng, trước khi cậu đến đây, nỗi hận của ba người Miyamoto Yamayaki, Soro và Hồng Thiên Bá với cậu sâu đến mức có thể nói là muốn ăn thịt cậu, lột da cậu. Nhưng vì có Zack ở đây, bọn họ mới không dám động thủ với cậu. Nhưng mà nếu cậu từ chối liên hôn với Angel, vậy thì từ trên xuống dưới Tòa Thánh chúng tôi sẽ coi như cậu khinh thường Tòa Thánh, cảm thấy Tòa Thánh chúng tôi không xứng với người đứng đầu thế hệ trẻ là cậu, dù Tòa Thánh chúng tôi và Hoa Hạ có quan hệ hữu hảo thì tôi cũng chỉ đành sắp xếp kỵ sĩ đưa cậu rời khỏi đây sau khi tan tiệc”.

Giáo hoàng Zeus nhận mạnh vào hai chữ “kỵ sĩ”, ám chỉ với Trần Phong, sẽ không cử Zack hộ tống anh ra về an toàn.

“Ha, ha, lời khuyên của người lớn với con cháu sao nghe chói tai vậy chứ?”.

Sắc mặt Trần Phong trở nên khá là khó coi, lúc này anh rơi vào cục diện khó xử.

Anh không sợ ba người bọn Miyamoto Yamayaki trả thù anh, mà là đang nghĩ làm thế nào mới có thể vừa bảo vệ được quan hệ hữu hảo của Hoa Hạ với Tòa Thánh vừa có thể từ chối việc liên hôn lần này.

“Mặc dù nói hơi nặng lời, nhưng đây là sự thực!”, Giáo hoàng Zeus cứ như bắt thóp được Trần Phong, thong thả nói: “Không có Tòa Thánh chúng tôi ra mặt, thì sau khi cậu rời khỏi phòng tiệc có lẽ sẽ bị bọn họ bắt giữ. Bị bọn họ bắt có kết cục gì, tôi không nói thì cậu cũng biết đó”.

Trần Phong khẽ thở dài.

“Cảm ơn ý tốt của Giáo hoàng kính mến. Trời tối rồi, tôi không tiện làm phiền nữa, có cơ hội thì sẽ lại đến thăm hỏi”.

Giọng Trần Phong rất đúng mực, sau khi chắp tay cảm ơn Giáo hoàng thì xoay người rời đi.

“Haiz, chàng trai trẻ, cậu biết đi về thế này có nghĩa là gì không? Có nghĩa là cậu sẽ mất đi một người đẹp tuyệt trần, có nghĩa là cậu đánh mất quyền lực dưới một người, trên vạn người, có nghĩa là cậu sẽ mất đi cơ hội có thể một phát bước vào hàng ngũ những người mạnh đẳng cấp thế gian, có nghĩa là cậu sẽ mất đi sinh mạng đáng quý”.

Giáo hoàng Zeus nói một liều bốn lần có nghĩa là, mỗi một từ có nghĩa là đều như một cú đập mạnh, đánh mạnh vào tim Trần Phong.

Nhưng mà Trần Phong coi như không nghe thấy, đi ra khỏi phòng tiệc không ngoảnh đầu lại.

Giáo hoàng Zeus không hề biết, lúc ông ấy nói những lời vừa nãy, trong lòng Trần Phong vang lên giọng nói của Hạ Mộng Dao.

Con tin Trần Phong.

“Sao lại thế này? Anh ấy sao lại đưa ra quyết định thiếu lý trí vậy chứ?”.

Sau khi Trần Phong quyết đoán xoay người ra khỏi phòng tiệc, Angel cuối cũng cũng lên tiếng hỏi: “Người không thức thời như anh ấy, sao có thể đi đến hiện tại?”.

Qua biểu hiện xuất sắc trên sàn đấu của Trần Phong, Angel cho rằng Trần Phong không những thực lực xuất chúng, mà còn có tầm nhìn trưởng thành, là một người cực kỳ sáng suốt. Nhưng biểu hiện của Trần Phong vừa nãy lại khiến suy nghĩ trước đó của cô lung lay. Vì thường những người làm việc theo cảm tính cuối cùng sẽ chỉ làm nền trên con đường xưng vương của người khác.

Angel thay đổi vẻ mặt buồn bã và không cam trước đó, đôi mắt xinh đẹp như sắp bắn ra lửa.

Bao nhiêu năm qua, Thánh nữ Tòa Thánh như cô có địa vị và thân phận vô cùng cao quý. Vô số những anh tài lớp trẻ đều không tiếc bất cứ giá nào muốn có được tình cảm của cô.

Dù cô đi đến đâu thì nơi đó cũng đều là những tiếng khen ngợi và nịnh bợ. Thậm chí chỉ cần cô lên tiếng thì những người theo đuổi đó sẽ bất chấp hậu quả, bán mạng vì cô. Chỉ vì cô là Thánh nữ của Tòa Thánh, nữ thần trong mắt người đời.

Cũng như Arthur thua trận đánh mất một cánh tay.

Mà Trần Phong lại từ chối cô quyết liệt. Phải biết là, đây là lần đầu tiên trong đời cô hạ mình, chủ động thể hiện tình cảm của mình với một người đàn ông. Lúc ấy trái tim cứ đập rộn ràng hồi hộp. Cô xác định Trần Phong chính là chồng tương lai mà cô muốn.

Nhưng Trần Phong lại lấy lí do đã có vợ để từ chối cô. Thế chẳng phải là gián tiếp nói mình không bằng vợ anh ấy ư? Cái cớ này quá vớ vẩn!
Đọc nhanh tại Vietwriter
Là phụ nữ, một người phụ nữ mặt mũi và dáng người đến gần như hoàn hảo, sao có thể chấp nhận được việc người khác làm tổn hại danh dự tựa như sinh mệnh của mình một cách vòng vo như vậy?

“Haiz! Angel, con sai rồi, cậu ấy không phải không sáng suốt, đây mới là điều đáng để người khác thích ở cậu ấy nhất”.

Giáo hoàng Zeus lắc đầu, nhìn Angel đang giận dỗi với vẻ mặt yêu thương. Mặc dù để Angel và Trần Phong liên hôn là vì lợi ích của Tòa Thánh, nhưng Angel cũng là người ông ấy nhìn từ nhỏ đến lớn.

Angel tiếp tục im lặng không nói gì. Lời Trần Phong nói đã khắc ghi sâu đậm trong đầu cô.

Em nhất định sẽ có được trái tim anh, khiến anh cam tâm tình nguyện kết hôn với em. Angel tự nhủ thầm.

Không lâu sau, Angel hỏi Giáo hoàng Zeus: “Giáo hoàng bệ hạ, nghe lời người nói với Trần Phong ban nãy, thì Miyamoto Yamayaki của nước R, Soro của nước Mễ và Hồng Thiên Bá đều canh ở bên ngoài, định đợi sau khi Trần Phong đi ra thì sẽ tiến hành đồ sát anh ấy, vậy anh ấy không biết điều rời khỏi Van-ti-căng như vậy có khác gì tặng kpi cho thần chết đâu?”.

“Vấn đề này phải hỏi chính cậu ta”.

Giáo hoàng Zeus không trả lời thẳng câu hỏi của Angel, mà nhìn về hướng Trần Phong rời đi, ánh sáng trong mắt lóe lên rồi chợt tắt.

Không lâu sau, Trần Phong đã đi từ phòng tiệc ra ngoài.

Một hộ vệ canh bên ngoài thấy Trần Phong đi ra thì vội vàng đi đến trước mặt Trần Phong, chào hỏi Trần Phong rồi nói: “Anh Trần kính mến, xe ngựa vẫn đợi anh ở chỗ anh xuống xe, giờ tôi sẽ đưa anh qua đó”.

Trần Phong nhìn về phía lúc đến đây, xe ngựa vẫn là chiếc lúc đến.

Trần Phong chợt đổi ý, nói với hộ vệ: “Vừa nãy nói chuyện vui vẻ với Thánh nữ và Giáo hoàng bệ hạ của các anh, bất giác ăn hơi nhiều, giờ tôi muốn đi dạo, để tiêu hóa”.

Trần Phong xoa hai vòng trên bụng, bày ra vẻ ăn no.

“Nhưng mà có thể phiền các anh dùng xe ngựa về lấy quà gặp mặt ở khách sạn Van-ti-căng hộ tôi trước không? Lúc đi vội quá, tôi quên mất mình đã chuẩn bị quà gặp mặt cho Giáo hoàng bệ hạ”.

“Không thành vấn đề! Anh Trần kính mến!”.

Hộ vệ nhìn dáng vẻ ăn no căng của Trần Phong thì cảm thấy hơi kì cục. Nhưng Trần Phong là khách quý Giáo hoàng cố tình mời đến, cho nên anh ta không dám chậm trễ, vội vàng đồng ý.

Trần Phong nói tiếng cảm ơn với hộ vệ, sau đó bóng dáng dần mờ đi, cuối cùng biến mất trước mắt hộ vệ.

Cảnh này khiến hộ vệ sợ hết hồn. Định thần lại, hộ vệ không đi lấy quà gặp mặt ở khách sạn Van-ti-căng theo lời Trần Phong dặn mà báo cáo đầu đuôi sự việc với cấp trên.

Lúc này, Trần Phong không ngừng tận dụng thân pháp tài tình, nhanh chóng vụt qua từng tòa kiến trúc, đến tận khi rời xa tòa nhà trung tâm của Tòa Thánh, bóng dáng anh mới từ từ xuất hiện bên trên một tòa kiến trúc.

Đúng thế, Trần Phong không rời khỏi thành Van-ti-căng ngay. Vì anh biết, anh nghênh ngang ra khỏi thành Van-ti-căng như vậy, cái chờ đợi anh chính là màn truy sát và trả thù dữ dội của ba người bọn Miyamoto Yamayaki.

Cho nên anh đang đợi, đợi sau khi chiếc xe ngựa đưa đón anh đi ra khỏi thành Van-ti-căng rồi mới rời đi. Anh muốn lợi dụng xe ngựa để yểm hộ, dùng kế điệu hổ ly sơn.

Nhìn xe ngựa từ từ rời khỏi thành Van-ti-căng, Trần Phong khẽ gật đầu, bóng người lại lần nữa biến mất trong màn đêm.
Chương 787: Đưa ra lựa chọn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom