-
Chương 36-40
Chương 36 Con đường của đệ chỉ vừa mới bắt đầu
Huyền lực là căn bản của võ giả, muốn có chiến lực mạnh mẽ, thì nhất định phải để huyền lực lưu chuyển toàn thân, tùy thời có thể điều động đi bất kỳ địa phương nào.
Do đó muốn tu luyện, nhất định phải tu luyện kinh mạch trước, dùng huyền lực luyện hóa tất cả vật chất làm kinh mạch tắc nghẽn, đả thông kinh mạch, để huyền lực có thể tự do lưu chuyển ở trong tất cả kinh mạch.
Mỗi người thể chất khác nhau, có người kinh mạch tắc nghẽn nhiều, có thì ít, có thì hoàn toàn chắn chết, căn bản không thể nào đả thông.
Đây chính là thiên phú khác biệt...
Thể chất tốt, thiên phú biến thái, vật tắc nghẽn ít ỏi, người khác đả thông một kinh mạch phải cần cả tháng, thậm chí mấy năm, hắn lại chỉ cần mấy ngày thậm chí nửa ngày, dạng người như vậy thường thường được gọi là thiên tài!
...
- Lão thiên, thể chất của ta tốt như vậy sao...
Chỉ tu luyện nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt, kinh ngạc đến thì thào. Giờ khắc này hắn rốt cuộc minh bạch vì sao Lục Linh nói, hắn chỉ cần ba ngày có thể tu luyện tới Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, tốc độ tu luyện không biết là nhanh hay chậm, bởi vì hắn không biết tốc độ tu luyện của người khác.
Nhưng có một điểm có thể xác định, hiện tại hắn tu luyện một chủ mạch tên là Trùng mạch, vật tắc nghẽn bên trong rất ít ỏi, ít đến thương cảm, thậm chí... hiện tại hắn có thể để huyền lực xuyên qua cả đường kinh mạch.
Này chỉ có hai giải thích!
Một là hắn thiên tư tuyệt đỉnh, hai là khi còn bé có người cho hắn ăn linh dược cực phẩm, cải thiện thể chất. Mặc kệ là loại tình huống nào, Lục Linh khẳng định biết rõ nguyên do, nếu không nàng sẽ không để Lục Ly ở trong vòng ba ngày đột phá Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Mười hai chủ mạch, khơi thông bốn cái chính là Huyền Vũ cảnh trung kỳ, khơi thông tám cái là Huyền Vũ cảnh hậu kỳ, toàn bộ khơi thông chính là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, lại ngưng tụ Thần Hải liền thành Thần Hải cảnh.
Bốn đường kinh mạch!
Nếu như mỗi một đường đều giống như Trùng mạch, như vậy khơi thông bốn đường kinh mạch căn bản không cần ba ngày, nếu như không nghỉ ngơi, nhiều nhất một ngày rưỡi liền thành.
- Tu luyện!
Lục Ly cũng mặc kệ, dù sao sau khi thức tỉnh huyết mạch, Lục Linh sẽ nói cho hắn biết tất cả sự tình. Hắn một lòng tu luyện huyền lực, dùng huyền lực đả thông kinh mạch, trước đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ lại nói.
Thực lực càng mạnh, tu luyện càng nhanh, Liễu gia sẽ càng coi trọng. Chỉ cần có Liễu gia che chở, đừng nói một trưởng lão Ngoại đường như Địch Bá, coi như trưởng lão Nội đường của Triệu gia muốn tìm Lục Ly phiền phức cũng phải nghĩ lại.
Sắc trời bên ngoài dần dần tối xuống, một lúc lâu sau, Lục Linh mang theo hộp cơm đi vào, nhìn thấy trên người Lục Ly có ánh sáng huyền lực lóng lánh, khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười, một mình trở về phòng nghỉ ngơi.
Lục Ly không có ăn cơm, cũng không nghỉ ngơi, một lòng yên lặng ở trong tu luyện, cả người hắn rất phấn khởi, tu luyện một đêm cũng không cảm thấy bất luận mỏi mệt gì, ngược lại tinh thần phấn chấn.
Sau khi trời sáng, Lục Linh đến, ép Lục Ly đi ngủ một lúc, giữa trưa Lục Ly tỉnh lại, tiếp tục tu luyện huyền lực, lợi dụng huyền lực đả thông kinh mạch.
Hai ngày sau, Lục Ly Lục Linh đều không ra khách sạn, Lục Ly trừ ăn cơm và ngủ, thì thời gian còn lại đều tu luyện, đả thông kinh mạch.
Tiến độ của hắn cực kỳ nhanh, trong đêm ngày đầu tiên đả thông Trùng mạch, buổi chiều và ban đêm ngày thứ hai đả thông Thủ Dương mạch tay trái và Thủ Âm mạch tay phải, ngày thứ ba bắt đầu trùng kích Tề Dương mạch ở đùi phải.
Hoàng hôn ngày thứ ba, Lục Ly mở mắt, hắn nhìn thấy Lục Linh ở bên người, như một đứa bé vui sướng kêu lên:
- Tỷ, đệ làm được! Đệ đã đả thông bốn đường kinh mạch, hiện tại đệ là võ giả Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Không đến ba ngày, Lục Ly thành công từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ đột phá đến trung kỳ, nếu như tốc độ này truyền đi, sợ là toàn bộ Vũ Lăng Thành sẽ sôi trào.
Lục Linh cười cười, cũng không có ngoài ý muốn gì, có chỉ là kiêu ngạo và vui mừng, nàng gật đầu nói:
- Con cháu Lục gia chúng ta chính là mạnh như vậy, Lục Ly, đệ không có để phụ thân mất mặt. Bất quá ngàn vạn lần không thể kiêu ngạo, con đường của đệ... chỉ là vừa mới bắt đầu.
- Lục Ly, cút ra đây!
Thời điểm Lục Ly dừng tu luyện, mới vừa ăn chút cơm canh, bên ngoài truyền đến âm thanh bá khí.
- Địch Bá!
Hai tỷ đệ đều hết sức quen thuộc Tthanh âm này, hai người liếc nhau, sắc mặt hơi đổi. Sự tình hai người lo lắng nhất đã phát sinh, Địch Bá tìm tới cửa, trọng yếu nhất là... Địch Bá lại dám ở trong khách sạn của Liễu gia lớn lối như thế? Một trưởng lão Ngoại đường mới vừa gia nhập Triệu gia phách lối như vậy? Là ai cho hắn lực lượng?
- Tỷ tỷ, làm sao bây giờ?
Lục Ly nhìn Lục Linh, trong tay đã nhấc lên chiến đao, nếu như Địch Bá muốn động thủ, hắn chỉ có tử chiến.
- Đừng nóng vội.
Lục Linh trầm ngâm một chút, sau đó đứng lên nói:
- Đi ra ngoài gặp hắn, hắn cũng không dám động thủ ở trong khách sạn. Nếu không sẽ không rống to, trực tiếp giết vào rồi.
Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi!
Trốn tránh ở đây không phải biện pháp, còn không bằng đi xuống đối mặt, phía dưới người nhiều, nháo ra chuyện Liễu gia sẽ nhanh chóng biết được.
Lục Ly đỡ Lục Linh đi ra ngoài, đi đến đầu bậc thang liền thấy trong đại sảnh khách sạn đứng đầy người, tiểu nhị khách sạn và bọn hộ vệ đều đi ra, vây lấy một đám võ giả mặc chiến giáp màu xanh.
- Địch Bá!
Lục Ly và Lục Linh liếc mắt liền thấy được Địch Bá, hắn mặc chiến giáp màu xanh, mang theo bốn năm người, xem ra đều là võ giả của Triệu gia.
Địch Hổ di truyền hình thể của Địch Bá, mặt chữ quốc, ít nhất cũng cao 1m85, lưng hùm vai gấu, trên lưng vác một cái búa lớn, toàn thân tản ra khí tức cuồng dã, thoạt nhìn như một con hoang thú hình người.
- Lục Linh Lục Ly!
Chương 37 Hoan nghênh gia nhập Liễu gia
Hắn nhìn thấy tỷ đệ Lục Ly, trong mắt lập tức tán phát ra sát ý, trên người đều là sát khí, hắn hống lên:
- Tỷ đệ các ngươi rất tốt, dám giết Tứ thúc Lê thúc và Thiên nhi Hãn nhi, hôm nay không giết các ngươi, Địch Bá ta liền tự sát tạ tội.
Sa sa sa!
Trong khách sạn, rất nhiều người đi ra, bên ngoài cũng bắt đầu vây tới một đám người, đương nhiên sẽ có không người nhúng tay, chỉ là đến xem náo nhiệt.
Lục Ly tay nắm chặt chuôi đao, đứng ở trước người Lục Linh, nếu như Địch Bá xuất thủ, hắn sẽ tử chiến đến cùng.
Hắn không nói gì, Lục Linh nói chuyện, cũng không có nhìn về phía Địch Bá, mà nhìn về phía chưởng quỹ khách sạn, nàng lạnh giọng nói:
- Chưởng quỹ, chúng ta thanh toán tiền phòng đắt đỏ ở chỗ các ngươi, chính là không muốn bị người quấy rầy. Nơi này là địa bàn của Liễu gia, lại có người ở đây hô to gọi nhỏ còn muốn giết người? Chẳng lẽ Liễu gia các ngươi không quản? Hay là... Vũ Lăng Thành không phải của Liễu gia? Ta nhớ không lầm thì nội thành không cho phép động võ, đây là thành chủ Vũ Lăng Thành định ra quy củ nha?
Lục Linh nói ra, chưởng quỹ khách sạn và một đám hộ vệ thay đổi sắc mặt. Nội thành không được phép động võ, cái này đích xác là quy củ do tộc trưởng Liễu gia định, nếu hôm nay để cho đám người Địch Bá công nhiên giết người ở trong khách sạn, uy nghiêm của Liễu gia sẽ giảm mạnh, sinh ý của khách sạn này cũng sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Chưởng quỹ âm trầm mở miệng:
- Tất cả người Triệu gia lui ra ngoài, các ngươi có ân oán gì, có thể đi phủ thành chủ khiếu nại, ở đây động võ chính là đối địch với Liễu gia chúng ta.
Tranh tranh...
Một đám hộ vệ Liễu gia lập tức rút binh khí, nếu như đám người Địch Bá làm loạn, sẽ lập tức khai chiến.
Thấy cảnh này, Lục Ly thở ra một hơi. Địch Bá là Thần Hải cảnh, hắn mang bốn năm người cũng có một Thần Hải cảnh, còn lại đều là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, một khi động thủ hậu quả khó mà lường được.
- Ha ha!
Địch Bá không có mở miệng, một trung niên Thần Hải cảnh khác mở miệng, trong tay hắn xuất hiện một tấm lệnh bài, mỉm cười nhìn chưởng quỹ nói:
- Liễu Nguyên huynh, đây là lệnh bài của tộc trưởng nhà ta. Hai người này là phản đồ của Địch Long bộ lạc. Chúng không chỉ làm phản, còn chém giết không ít người của Địch Long bộ lạc. Tộc trưởng nhà ta nói, lúc này ngoại giới rung chuyển, người phát rồ như thế tiến vào thành, sợ là sẽ dẫn ra tai họa. Nói đến đây là việc nhà của Địch Long bộ lạc, Liễu Nguyên huynh, có thể cho cái thuận tiện không? Để Địch Bá tự mình xử lý, đương nhiên... Chúng ta chắc chắn sẽ không náo ở trong thành, ra khỏi thành lại xử lý.
Người nói chuyện rất có uy vọng ở Triệu gia, sắc mặt đại chưởng quỹ và bọn hộ vệ tốt hơn rất nhiều, đại chưởng quỹ nhìn lệnh bài trong tay người kia, có chút xoắn xuýt.
- Nguy rồi...
Lục Ly thấy tình huống không đúng, hộ vệ bên Liễu gia rõ ràng không có chiến ý, nói không chừng sẽ cho phép đám người Địch Bá động thủ bắt bọn hắn, dù sao tỷ đệ bọn họ chỉ là hai người dưng, chỉ cần không giết người ở trong thành, sẽ rất dễ dàng tiếp nhận.
Đôi mắt Lục Ly xoay chuyển, nhìn đại chưởng quỹ chắp tay nói:
- Vị đại nhân này, tại hạ Lục Ly, đúng là giết mấy người của Địch Long bộ lạc, bất quá tình huống cụ thể ngươi không thể nghe lời nói một bên. Tại hạ coi như quen biết Di tiểu thư, Liễu Vũ đại nhân, các ngươi có thể gọi bọn hắn đến, rồi lại quyết định có nên giao chúng ta ra hay không.
- Di tiểu thư, Liễu Vũ?
Liễu Nguyên giật mình, vừa rồi hắn xém chút mặc kệ chuyện này, nhưng Lục Ly nói tới hai người kia, hắn tự nhiên không thể khinh thường, đôi mắt lấp lóe nói:
- Người đâu, đi xem Di tiểu thư và Vũ đại nhân trở về chưa.
Lần này đến phiên sắc mặt Địch Bá khó coi, kinh nghi nhìn Lục Ly, tiểu dã chủng này lại nhận biết Liễu Vũ và Di tiểu thư? Còn có... hắn dựa vào cái gì chém giết Địch Thiên Địch Hãn và hai vị tộc lão?
Cộc cộc cộc!
Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, một cỗ khí tức hung lệ lan ra. Lục Ly nhìn thấy liền đại hỉ, hắn thấy được một đội Ngân Lang Vệ Đội lao vụt đến, phía trước nhất rõ ràng chính là Di tiểu thư.
- Di tiểu thư trở về!
Bên ngoài có tiểu nhị kinh hô, đám người Địch Bá nhìn ra phía ngoài, sắc mặt càng thêm khó coi, Di tiểu thư trở về thật trùng hợp...
Di tiểu thư hẳn là vừa từ bên ngoài chạy về, phong trần mệt mỏi, trên áo lông chồn còn rất bẩn, nàng cưỡi Ngân Lang đến ngoài khách sạn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống. Mọi người lập tức tách ra, Di tiểu thư mang theo sáu bảy hộ vệ đi vào.
- Lục Ly?
Di tiểu thư liếc mắt liền thấy Lục Ly, sắc mặt mệt mỏi của nàng có chút vui vẻ, mỉm cười nói:
- Lục Ly, ngươi đến tìm ta?
Lục Ly chắp tay nói:
- Di tiểu thư, ta không ở bộ lạc được nữa, cho nên mới tới nhờ cậy ngươi, ngươi xem tộc trưởng cũng truy sát đến trong thành rồi. Đúng rồi... Di tiểu thư, ta tu luyện ra huyền lực!
Trong tay Lục Ly hào quang lập loè, huyền lực hùng hậu bừng lên, Di tiểu thư và mấy tên hộ vệ chấn động, Địch Bá cũng kinh nghi thì thào:
- Huyền Vũ cảnh trung kỳ, làm sao có thể?
Lục Ly không thể tu luyện huyền lực, đây là cả bộ lạc công nhận, Địch Bá một mực phái đám người Địch Hổ chú ý Lục Ly, nếu như Lục Ly có thể tu luyện huyền lực, đoán chừng hắn đã sớm động thủ diệt hai tỷ đệ này...
Hắn mới rời bộ lạc không bao lâu, coi như Lục Ly tu luyện ra huyền lực, cũng là sự tình trong khoảng thời gian này. Thời gian ngắn ngủi như thế, Lục Ly lại tăng lên tới Huyền Vũ cảnh trung kỳ?
So sánh với Địch Bá, nội tâm của Di tiểu thư càng rung động!
Bởi vì mấy ngày trước Lục Ly mới cùng nàng chiến đấu, đoạn thời gian trước một mực kéo quan tài, trong thân thể Lục Ly tuyệt đối không có huyền lực, nàng và Liễu Vũ, Hồng lão sẽ không nhìn nhầm được.
Thời gian ngắn ngủi như vậy tu luyện ra huyền lực, còn đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ? Thể chất biến thái, luyện hóa Thối Thể Đan không có suy yếu kỳ… giờ khắc này Lục Ly ở trong mắt Di tiểu thư, toàn thân tràn đầy thần bí.
Chương 38 Khảo hạch
- Di tiểu thư, Triệu Lệ mới vừa nói...
Đại chưởng quỹ đi tới bên người Di tiểu thư, nói đầu đuôi sự tình một lần, cố ý nhấn mạnh tộc trưởng Triệu gia, sau khi Di tiểu thư nghe xong lại quả quyết nói:
- Triệu Lệ, mang theo người của các ngươi ra ngoài, nơi này là Vũ Lăng Thành, dám động võ trong thành, giết chết không cần luận tội!
- Di tiểu thư...
Triệu Lệ giơ lệnh bài của Triệu gia tộc trưởng lên, muốn nói vài lời, nhưng Di tiểu thư căn bản không nghe, bá đạo khoát tay nói:
- Ra ngoài!
- Tốt, tốt!
Triệu Lệ cười lạnh, dẫn người đi ra ngoài, Địch Bá cắn răng, hung ác trừng tỷ đệ Lục Ly một cái, nổi giận đùng đùng đi ra khách sạn.
- Tốt...
Di tiểu thư tươi cười, tựa như trăm hoa đua nở, nàng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ta đại biểu Liễu gia hoan nghênh ngươi gia nhập!
- Cái gì? Ngươi muốn gia nhập Khách đường? Trở thành khách khanh?
Mới vừa mang theo tỷ đệ Lục Ly trở lại đại viện Liễu gia, còn chưa ngồi nóng đít, Di tiểu thư lại nhận được một tin tức kinh người.
Lục Ly nói rất khẳng định:
- Đúng vậy, ta muốn gia nhập Khách đường, chỉ cần Liễu gia đồng ý, về sau Liễu gia có bất cứ chuyện gì, Lục Ly muôn lần chết không chối từ!
Lục Linh đã nói cực kỳ rõ ràng, gia nhập gia tộc nào cũng được, nhưng nhất định chỉ có thể làm khách khanh, tuyệt đối không thể gia nhập Ngoại đường. Nội đường đương nhiên không có khả năng, bình thường chỉ có tử đệ bản tộc mới có thể gia nhập Nội đường.
Lục Ly từ nhỏ đến lớn rất ít khi không nghe lời tỷ tỷ, lần này cũng không ngoại lệ.
- Chờ một chút!
Di tiểu thư uống một hớp trà, nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, ngươi có khả năng không hiểu đại gia tộc, không hiểu Ngoại đường và Khách đường, nếu như...
- Ta đều hiểu!
Lục Ly cắt đứt Di tiểu thư, có chút áy náy nói:
- Ta biết gia nhập Khách đường, địa vị ở gia tộc sẽ cực kỳ thấp, tài nguyên và quyền lực cũng sẽ rất ít, bất quá ta có nỗi khổ tâm riêng. Ta chỉ có thể bảo chứng, chỉ cần Liễu gia nhận ta vào Khách đường, Liễu gia có việc ta muôn lần chết...
- Đừng nói nữa, ngươi nói cái này không có ý nghĩa.
Di tiểu thư thấy Lục Ly cam đoan gì đó, nàng lắc đầu nói:
- Quy củ chính là quy củ, gia tộc không phải ta quyết định, đừng nói ta, coi như phụ thân ta, cũng không có quyền lực cho khách khanh đãi ngộ như Ngoại đường. Hơn nữa... Ngươi đắc tội Địch Bá, hiện tại Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, trong thành còn tốt, nếu như ra khỏi thành, gia tộc khẳng định không bảo vệ được ngươi!
- Ta biết!
Lục Ly gật đầu nói:
- Nhưng ta vẫn kiên trì!
Sau khi Lục Ly nói xong, hắn có thể cảm giác được sắc mặt của Di tiểu thư ảm đạm xuống, trong đại sảnh, sắc mặt mấy tên hộ vệ cũng không tốt, trong mắt có chút đùa cợt, tựa hồ... im ắng trách cứ Lục Ly không biết tốt xấu.
Lục Linh đứng ở bên cạnh Lục Ly, từ đầu đến cuối không nói gì, mặt của nàng dùng khăn lụa che khuất, bộ dạng phục tùng rủ mí mắt, nhìn không ra nàng đang suy nghĩ gì.
- Tốt!
Di tiểu thư cũng chẳng muốn khuyên nhiều, nàng đứng dậy nói:
- Gia nhập Khách đường cần phải hoàn thành một nhiệm vụ, có thể phải ra khỏi thành, ngươi cẩn thận chút. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ngươi chính là khách khanh của Liễu gia ta, hi vọng ngươi cố gắng tu luyện. Nếu như... ngươi muốn thay đổi chủ ý, tùy thời có thể tới tìm ta, Liễu Ngọc, ngươi dẫn bọn họ đi Khách đường, nói cho trưởng lão Khách đường biết ý tứ của ta.
Di tiểu thư đứng dậy dẫn người rời đi, Liễu Ngọc mặt không biểu tình nhìn tỷ đệ Lục Ly nói:
- Đi theo ta.
Thái độ của Liễu Ngọc đại biến, Lục Ly Lục Linh có thể hiểu được, khách khanh ở bất kỳ gia tộc nào cũng không được tiếp đãi. Trừ khi Lục Ly nắm giữ chiến lực cực kỳ cường đại, ai cũng không muốn nuôi một người ăn bám, huống hồ người kia còn có thể gia nhập gia tộc đối địch...
...
Liễu gia rất lớn, bên trong lâu vũ trùng điệp, đình đài thuỷ tạ dày đặc, khắp nơi đốt lên Chúc Hỏa, xa hoa nhưng không mất lịch sự tao nhã, hai tỷ đệ lần thứ nhất nhìn thấy cảnh vật mới lạ như thế, có loại cảm giác không kịp nhìn.
- Ở Liễu gia giống như như bộ lạc của các ngươi, nơi này có rất nhiều quy củ, bình thường không thể đi loạn, chỉ có thể hành tẩu ở trong Khách đường. Muốn ra ngoài nhất định phải đi từ cửa Tây, hơn nữa tỷ tỷ của ngươi không thể tùy ý ra vào. Lát nữa trưởng lão Khách đường sẽ cho ngươi một phần ghi chép kỹ càng, nói cho ngươi các loại quy củ.
Liễu Ngọc vừa đi, vừa giải thích cho Lục Ly, Lục Ly khẽ vuốt cằm, Lục Linh thì cúi đầu xuống, không còn nhìn chung quanh.
Đi tầm mười phút, Liễu Ngọc dẫn hai người đến một đại viện, bên trong có mười tiểu viện đơn độc, rất nhiều tiểu viện lóe lên Chúc Hỏa, xem ra khách khanh của Liễu gia cũng không ít.
- Thành trưởng lão, vị này là khách khanh mới gia nhập, tên Lục Ly, Di tiểu thư bảo ngươi an bài một chút.
Đến một khu nhà nhỏ, Liễu Ngọc ném hai tỷ đệ cho lão giả râu bạc trắng liền trực tiếp rời đi, không còn nhìn tỷ đệ Lục Ly một cái. Lão giả râu bạc trắng hiền lành mỉm cười, chỉ một tiểu viện ở nơi hẻo lánh nói:
- Ta gọi Thành Khuất, là trưởng lão Khách đường. Các ngươi qua bên kia ở lại đi, có việc ngày mai lại nói.
Lão giả râu bạc trắng lại ném cho Lục Ly một quyền sách, nói:
- Đây là quy củ của Khách đường, ngươi xem trước một chút, không hiểu ngày mai lại hỏi ta.
Tỷ đệ Lục Ly chắp tay lui ra, đi vào tiểu viện hẻo lánh, tiểu viện này lớn hơn chỗ ở cũ một chút, có bốn gian phòng. Bên trong trang trí tốt hơn ở Địch Long bộ lạc rất nhiều.
Để bao bố xuống, Lục Linh dạo qua một vòng, cuối cùng gật đầu nói:
- Không tệ, nơi này rất yên tĩnh, thích hợp tĩnh tu, không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ ở lại chỗ này một hai năm.
Lục Ly đang xem cuốn sách mà Thành Khuất cho hắn, hiểu rõ quy củ của Khách đường Liễu gia, nghe được câu này hắn ngẩng đầu hỏi:
- Tỷ tỷ, ở một hai năm? Chúng ta phải đi đâu sao?
- Phương nam!
Chương 39 Khảo hạch (2)
Lục Linh đưa tay chỉ phương nam nói:
- Vũ Lăng Thành nho nhỏ không thích hợp đệ ở lại, đệ còn có chuyện trọng yếu hơn, trong ba năm đệ phải tới Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành hoặc Thiên Lương Thành, gia nhập ba Vương tộc ngũ phẩm lớn nhất Bắc Mạc, trở thành khách khanh của một gia tộc trong đó!
- Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành? Vương tộc?
Lục Ly lại bị Lục Linh hù dọa, ba thành trì này là tam đại Vương thành của Bắc Mạc.
Lục Linh bảo hắn đi tam đại Vương thành này, gia nhập một trong tam đại Vương tộc? Hắn là ai? Một bình dân sinh ở tiểu bộ lạc, có thể gia nhập Liễu gia đã coi như vạn hạnh.
Vương tộc?
Đó là siêu cấp bá chủ sừng sững ở Bắc Mạc, đoán chừng tộc trưởng Liễu gia đi làm người giữ cửa cho Vương tộc cũng bị chướng mắt nha? Hắn có tài đức gì có thể gia nhập Vương tộc, trở thành khách khanh?
- Lục Ly, đệ không nên coi thường mình, ta đã nói thân phận của đệ không tầm thường, tương lai thành tựu của đệ cũng không thể đo lường, chỉ cần đệ cố gắng, cuối cùng có một ngày đệ sẽ sừng sững ở Bắc Mạc, làm cho cả Bắc Mạc run rẩy ở dưới chân đệ, trong xương cốt đệ chảy huyết dịch Lục gia, đệ nhất định sẽ không bình thường.
Lục Linh nghiêm mặt nói, dừng một chút lại nói:
- Gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, là mục tiêu thứ nhất của đệ, con đường đệ cần đi còn dài đằng đẵng. Hiện tại... Đệ cái gì cũng đừng nghĩ, cố gắng tu luyện, chờ huyết mạch đệ thức tỉnh lại nói.
Trên trán Lục Ly lại xuất hiện hắc tuyến, Lục Linh che dấu rất nhiều chuyện, khiến hắn cảm giác như lọt vào trong sương mù, hết lần này tới lần khác tính cách của nàng quật cường, nàng không nói, Lục Ly hỏi thế nào cũng hỏi không ra.
Hắn chỉ có thể cầm ghi chép trở về phòng, về sau Lục Linh sẽ một mực ở trong này, không cần xem ghi chép, hắn thì nhất định phải xem xét tỉ mỉ các loại quy củ, để tránh bị trục xuất khỏi Liễu gia.
Lật nhìn mấy lần, Lục Ly xem như lý giải, Liễu gia ước thúc khách khanh rất ít, chỉ cần không lấy cờ hiệu của Liễu gia làm loạn, không làm loạn ở trong Liễu gia, thì cơ bản không có việc gì.
Mỗi tháng Liễu gia sẽ cấp cho bổng lộc, cho tài nguyên nhất định, bình thường cơ bản sẽ không điều động khách khanh, trừ khi gia tộc gặp phải nguy cơ diệt tộc.
Này tương đương với... nuôi không một đám người dưng.
Bất quá mỗi khách khanh trước khi gia nhập Khách đường đều phải khảo hạch, chứng minh năng lực hoặc tiềm lực của mình, Liễu gia chắc chắn sẽ không nuôi một đám phế nhân.
- Khảo hạch?
Di tiểu thư cũng nói khảo hạch, Lục Ly cau mày, khảo hạch này tuyệt đối đừng ra khỏi thành nha, nếu không đám người Địch Bá tuyệt đối sẽ nghĩ tất cả biện pháp phục kích chém giết hắn. Một khi hắn làm nhiệm vụ bỏ mình, Lục Linh sẽ không có tư cách ở lại đây, sẽ bị khu trục, vận mệnh của nàng khẳng định sẽ cực kỳ bi thảm...
Nghĩ cái gì tới cái đó!
Ngày thứ hai, trưởng lão Khách đường Thành Khuất tới tìm Lục Ly, cho hắn một nhiệm vụ, bảo hắn ở bốn ngày sau theo Di tiểu thư xuất chinh Hàn Băng Thâm Uyên, nhất định phải diệt sát một trăm Huyền thú nhất phẩm, hoặc một con Huyền thú nhị phẩm, mới có thể trở thành khách khanh chính thức của Liễu gia.
- Phụ cận thâm uyên có một đám cường giả gia tộc siêu cấp đại chiến với Thú Hoàng, đã dẫn phát thú triều ở vòng ngoài bạo động, mặc dù Huyền thú cường đại bị đánh chết, thú triều bị trấn áp không thể khuếch tán, nhưng còn có rất nhiều Huyền thú trùng kích ra phía ngoài. Vì vậy gần đây các gia tộc đều triệu tập cường giả đi vòng ngoài thâm uyên đánh giết Huyền thú, lần này Liễu gia chúng ta chết trận không ít người, ngươi vừa vặn muốn gia nhập Khách đường, Liễu gia gặp nạn ngươi tự nhiên nghĩa bất dung từ.
Thành Khuất nói xong liền rời đi, Lục Ly nhìn về phía Lục Linh, nàng gật đầu nói:
- Nhiệm vụ khảo hạch khá hợp lý, đệ đi theo Di tiểu thư, tính nguy hiểm sẽ rất thấp, đệ cũng có thể làm quen vận dụng huyền lực. Đương nhiên... Địch Bá khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp báo thù rửa hận, vì vậy lần này đệ ra khỏi thành vẫn là cửu tử nhất sinh.
Lục Ly nhíu mày nói:
- Nhiệm vụ này đã hạ, đệ không cách nào sửa đổi, chỉ có thể ra khỏi thành khai chiến. Đáng tiếc thời gian quá cấp bách, nếu như cho đệ một hai tháng lại đi khảo hạch, đệ có thể đả thông toàn bộ kinh mạch, nghĩ biện pháp ngưng tụ Thần Hải.
- Ừm...
Lục Linh nghĩ nghĩ, sau đó khua tay nói:
- Đệ đi tu luyện trước đi, nhìn xem bốn ngày này có thể lại đả thông mấy đường kinh mạch, tăng cường một ít chiến lực hay không.
Lục Ly không còn biện pháp, chỉ có thể trở về phòng tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn đã đả thông bốn đường kinh mạch, tốc độ như hỏa tiễn, nếu như kinh mạch khác cũng giống như bốn cái trước, đoán chừng hơn tháng là có thể đi đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong.
Rất rõ ràng...
Hắn suy nghĩ nhiều, kinh mạch thứ năm Chân âm mạch rất thuận lợi, chỉ hao tốn nửa ngày. Nhưng Nhâm mạch thứ sáu lại rất khó, vật tắc nghẽn bên trong trở nên nhiều hơn, đường kinh mạch này làm hắn tốn một ngày rưỡi...
Ở lại đây khá nhàn nhã, áo cơm không lo, mỗi ngày có người tới đưa đồ ăn, nước sạch, hoa quả. Còn có một tiểu tổng quản chuyên môn phụ trách Khách đường, có yêu cầu gì, chỉ cần không quá phận đều có thể tìm hắn.
- Vì sao kinh mạch thứ bảy lớn như vậy?
Không cần lo lắng cho Lục Linh, Lục Ly không quản ngày đêm tu luyện, chờ lúc hắn đả thông đường kinh mạch thứ bảy thì há hốc mồm. Đường kinh mạch thứ bảy Đốc mạch, lớn hơn Nhâm mạch gấp đôi, vật tắc nghẽn bên trong càng nhiều, theo hắn đoán chừng, không có ba bốn ngày căn bản là không cách nào đả thông.
Càng đi về phía sau càng khó!
Lục Ly ngẫm lại cũng bình thường, nếu như tu luyện càng ngày càng dễ dàng, như vậy mỗi người đều là cường giả, vì sao Quân Hầu Nhân Hoàng thưa thớt, bởi vì mỗi đột phá một cảnh giới đều cực kỳ gian nan.
Nếu như ý nghĩ của Lục Ly bị ngoại nhân biết, rất nhiều người khẳng định sẽ phiền muộn đến thổ huyết. Phải biết trong thế hệ trẻ tuổi, coi như thiếu gia Triệu gia Triệu Duệ thiên tư biến thái nhất, từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong cũng cần hao tốn một năm, còn Lục Ly nhiều nhất chỉ cần mấy tháng.
Chương 40 Vận khí không tệ
Quả nhiên!
Lúc xế chiều ngày thứ ba, Lục Ly chỉ đả thông một nửa đường kinh mạch thứ bảy. Tu luyện mấy ngày nay, huyền lực trong kinh mạch tăng thêm rất nhiều, đầy đủ hắn dùng một hai tháng.
- Đừng tu luyện nữa, nghỉ ngơi một chút đi!
Lục Linh đi đến, đưa qua một bát thức ăn nóng hổi, này nói là bát không bằng nói là chậu, lượng cơm của Lục Ly lớn đến dọa người.
Lục Linh nhìn Lục Ly ăn như hổ đói, mở miệng nói:
- Sáng mai phải lên đường, lát nữa đệ đi tìm Thành Khuất, nhìn xem có thể lấy một binh khí tốt hay không!
- Binh khí?
Lục Ly dừng ăn cơm, cau mày nói:
- Đệ còn không phải khách khanh chính thức của Liễu gia, hiện tại đi lấy binh khí, cái này không được đâu? Lại nói... chiến đao kia đệ dùng rất quen thuộc, còn là Huyền khí cấp một nha.
- Không phải vấn đề thói quen!
Lục Linh giải thích nói:
- Đệ không biết huyền kỹ, chiến đao này có phải Huyền khí hay không ý nghĩa không lớn, còn không bằng dùng một binh khí nặng. Nhục thân của đệ có vạn cân cự lực, tăng thêm vận dụng huyền lực, ít nhất cũng một vạn sáu bảy ngàn cân khí lực, vượt qua Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rất nhiều. Đệ không hiểu huyền kỹ huyền diệu, vậy lấy lực phá xảo, dùng lực lượng tuyệt đối công kích, như vậy ngược lại có thể phát huy ra ưu thế của đệ.
- Đúng!
Lục Ly trầm tư một chút, đôi mắt sáng lên, Lục Linh nói giống như thể hồ quán đỉnh, hiện tại lực lượng của hắn vượt qua Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, nếu như có thể có một thanh binh khí nặng, có thể bằng vào lực lượng cường đại trực tiếp phá vỡ chiêu thức xảo diệu của địch nhân, nhất lực hàng thập hội!
Nghĩ thông suốt sự tình, Lục Ly nhanh chóng ăn cơm, Lục Linh từ trong bao lấy ra một ít vàng lá đưa qua nói:
- Ở Liễu gia không lo ăn không lo mặc, vàng lá đã vô dụng, nếu như có thể dùng vàng lá đổi, đệ đổi một binh khí nặng nhất, loại hình gì cũng được.
- Vâng!
Lục Ly cầm hơn 100 chiếc vàng lá đứng dậy rời đi, đây là toàn bộ tích súc của hai tỷ đệ, hắn lại không chút đau lòng, chỉ cần lần này có thể còn sống trở về, vàng lá cũng không còn bao nhiêu tác dụng nữa.
Hắn tìm trưởng lão Khách đường Thành Khuất, đối phương lại có chút khó xử, dù sao Lục Ly còn không phải khách khanh chính thức của Liễu gia, không có bất kỳ cống hiến gì. Hiện tại tìm Liễu gia xin xỏ, lão gia hỏa ở Binh Khí Đường kia chắc chắn sẽ không đồng ý.
Thành Khuất nhìn thấy ánh mắt hi vọng của Lục Ly, khoát tay nói:
- Đây là lệnh bài thân phận, của ngươi ngươi đi thử thời vận đi, Binh Khí Đường ngay ở Ngoại đường, lầu các số 19.
Lục Ly tiếp nhận lệnh bài bái tạ rời đi, đi ra Khách đường, một đường tìm kiếm. Tốn gần một giờ mới tìm được Binh Khí Đường.
- Dừng lại!
Trong sân Binh Khí Đường có người tọa trấn, là một lão giả tóc nâu trắng, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Lệnh bài thân phận!
Lục Ly cầm lệnh bài thân phận đưa tới, lão giả tiếp nhận, trong tay huyền lực lập loè, lệnh bài phát sáng lên, phía trên biểu thị một chữ ""Khách"", lão giả nhìn lướt qua Lục Ly, khua tay nói:
- Ngươi còn không phải khách khanh chính thức, không có bất kỳ điểm cống hiến nào, không có tư cách đi vào.
- Ai...
Lục Ly có chút ảm đạm tiếp nhận lệnh bài, nhưng chưa từ bỏ ý định, lấy ra vàng lá nói:
- Đại nhân, ta có thể dùng vàng lá mua sắm binh khí không? Ta sắp phải đi tham gia khảo hạch nhậm chức, không có binh khí sợ không cách nào phát huy toàn lực.
- Vàng lá?
Lão giả cười nhạo nhìn Lục Ly nói:
- Liễu gia chúng ta thiếu vàng lá sao? Tất cả Huyền khí đều cần điểm cống hiến trao đổi, Huyền khí cao cấp cần điểm cống hiến càng là giá trên trời. Như vậy đi... ngươi tham gia nhiệm vụ khảo hạch nhưng không có binh khí, ta phá lệ, ngươi có thể dùng vàng lá trao đổi, bất quá chỉ có thể đổi binh khí bình thường nhất, hoặc là Huyền khí tổn hại.
- Đa tạ đại nhân!
Lục Ly vui vẻ, hắn không cần huyền khí, chỉ cần binh khí nặng là được, hắn đi theo lão giả vào Binh Khí Đường, bất quá lão giả không có dẫn hắn đi vào lầu các, mà đi tới một góc phòng nhỏ, nói:
- Ngươi đi vào chọn một cái đi, lấy ra ta còn phải xem, ta cho rằng hợp lý ngươi mới có thể đổi được.
Lục Ly vội vàng đi vào, bên trong không rộng, chỉ có bốn năm mươi mét vuông, chất đầy binh khí, ít nhất hơn ngàn kiện. Hơn nữa rất nhiều binh khí đều rỉ sét, tản mát ra khí tức rỉ sắt.
- Đều là Huyền khí bị hủy...
Lục Ly có chút thất vọng, những binh khí này phần lớn đều là Huyền khí tổn hại, có thậm chí đứt gãy, những Huyền khí này bình thường là chiến đao trường thương trường kiếm trường mâu cung tiễn… nhìn đều không nặng.
Lục Ly dạo qua một vòng, thử rất nhiều binh khí, phát hiện đều không đủ nặng, một cái búa nặng nhất cũng chỉ năm sáu trăm cân...
- A? Phía dưới có cây đại đao!
Lục Ly tìm kiếm một hồi, cuối cùng ở dưới đống binh khí thấy được một thanh chiến đao khổng lồ, mặc dù chỉ thấy một góc, lại có thể dự đoán ra đao này tuyệt đối rất nặng.
Hắn dịch chuyển binh khí khác đi, cây đại đao kia lộ ra nguyên hình, đây là một thanh chiến đao cực kỳ xinh đẹp, tuyệt đối là Huyền khí, hơn nữa phẩm cấp không thấp, phía trên đường vân hoa lệ, xem xét liền biết không phải phàm phẩm.
Đáng tiếc cây đao này bị hủy, trên lưỡi đao có một đoạn đứt gãy, còn không chỉnh tề, nhìn có chút khó chịu.
Lục Ly không thèm để ý đẹp xấu hay hư hỏng, hắn nắm chặt chuôi đao chiến đao nhấc lên, thần sắc trở nên phấn chấn, quát khẽ nói:
- Đao này thật nặng, ít nhất cũng hơn hai ngàn cân, nếu như không gãy, hẳn tầm ba ngàn cân, vận khí không tệ, lấy nó!
- Vụt!
Hắn vung chiến đao thưởng thức một hồi, trong lòng càng thêm hưng phấn. Trước kia chiến đao này tuyệt đối là một thanh Huyền khí cao cấp, chất liệu chế tạo phi phàm, Lục Ly đưa tay vuốt ve cũng có thể cảm giác được hàn khí tận xương.
- Thiên Lân? Thiên Lân Đao!
Lục Ly ở trên chuôi đao thấy được hai chữ, càng thêm kết luận đao này bất phàm, chỉ có Huyền khí Địa giai mới có thể được đặt tên, Huyền khí Nhân giai là không có tư cách đặt tên.
- Đáng tiếc...
Huyền lực là căn bản của võ giả, muốn có chiến lực mạnh mẽ, thì nhất định phải để huyền lực lưu chuyển toàn thân, tùy thời có thể điều động đi bất kỳ địa phương nào.
Do đó muốn tu luyện, nhất định phải tu luyện kinh mạch trước, dùng huyền lực luyện hóa tất cả vật chất làm kinh mạch tắc nghẽn, đả thông kinh mạch, để huyền lực có thể tự do lưu chuyển ở trong tất cả kinh mạch.
Mỗi người thể chất khác nhau, có người kinh mạch tắc nghẽn nhiều, có thì ít, có thì hoàn toàn chắn chết, căn bản không thể nào đả thông.
Đây chính là thiên phú khác biệt...
Thể chất tốt, thiên phú biến thái, vật tắc nghẽn ít ỏi, người khác đả thông một kinh mạch phải cần cả tháng, thậm chí mấy năm, hắn lại chỉ cần mấy ngày thậm chí nửa ngày, dạng người như vậy thường thường được gọi là thiên tài!
...
- Lão thiên, thể chất của ta tốt như vậy sao...
Chỉ tu luyện nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt, kinh ngạc đến thì thào. Giờ khắc này hắn rốt cuộc minh bạch vì sao Lục Linh nói, hắn chỉ cần ba ngày có thể tu luyện tới Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, tốc độ tu luyện không biết là nhanh hay chậm, bởi vì hắn không biết tốc độ tu luyện của người khác.
Nhưng có một điểm có thể xác định, hiện tại hắn tu luyện một chủ mạch tên là Trùng mạch, vật tắc nghẽn bên trong rất ít ỏi, ít đến thương cảm, thậm chí... hiện tại hắn có thể để huyền lực xuyên qua cả đường kinh mạch.
Này chỉ có hai giải thích!
Một là hắn thiên tư tuyệt đỉnh, hai là khi còn bé có người cho hắn ăn linh dược cực phẩm, cải thiện thể chất. Mặc kệ là loại tình huống nào, Lục Linh khẳng định biết rõ nguyên do, nếu không nàng sẽ không để Lục Ly ở trong vòng ba ngày đột phá Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Mười hai chủ mạch, khơi thông bốn cái chính là Huyền Vũ cảnh trung kỳ, khơi thông tám cái là Huyền Vũ cảnh hậu kỳ, toàn bộ khơi thông chính là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, lại ngưng tụ Thần Hải liền thành Thần Hải cảnh.
Bốn đường kinh mạch!
Nếu như mỗi một đường đều giống như Trùng mạch, như vậy khơi thông bốn đường kinh mạch căn bản không cần ba ngày, nếu như không nghỉ ngơi, nhiều nhất một ngày rưỡi liền thành.
- Tu luyện!
Lục Ly cũng mặc kệ, dù sao sau khi thức tỉnh huyết mạch, Lục Linh sẽ nói cho hắn biết tất cả sự tình. Hắn một lòng tu luyện huyền lực, dùng huyền lực đả thông kinh mạch, trước đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ lại nói.
Thực lực càng mạnh, tu luyện càng nhanh, Liễu gia sẽ càng coi trọng. Chỉ cần có Liễu gia che chở, đừng nói một trưởng lão Ngoại đường như Địch Bá, coi như trưởng lão Nội đường của Triệu gia muốn tìm Lục Ly phiền phức cũng phải nghĩ lại.
Sắc trời bên ngoài dần dần tối xuống, một lúc lâu sau, Lục Linh mang theo hộp cơm đi vào, nhìn thấy trên người Lục Ly có ánh sáng huyền lực lóng lánh, khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười, một mình trở về phòng nghỉ ngơi.
Lục Ly không có ăn cơm, cũng không nghỉ ngơi, một lòng yên lặng ở trong tu luyện, cả người hắn rất phấn khởi, tu luyện một đêm cũng không cảm thấy bất luận mỏi mệt gì, ngược lại tinh thần phấn chấn.
Sau khi trời sáng, Lục Linh đến, ép Lục Ly đi ngủ một lúc, giữa trưa Lục Ly tỉnh lại, tiếp tục tu luyện huyền lực, lợi dụng huyền lực đả thông kinh mạch.
Hai ngày sau, Lục Ly Lục Linh đều không ra khách sạn, Lục Ly trừ ăn cơm và ngủ, thì thời gian còn lại đều tu luyện, đả thông kinh mạch.
Tiến độ của hắn cực kỳ nhanh, trong đêm ngày đầu tiên đả thông Trùng mạch, buổi chiều và ban đêm ngày thứ hai đả thông Thủ Dương mạch tay trái và Thủ Âm mạch tay phải, ngày thứ ba bắt đầu trùng kích Tề Dương mạch ở đùi phải.
Hoàng hôn ngày thứ ba, Lục Ly mở mắt, hắn nhìn thấy Lục Linh ở bên người, như một đứa bé vui sướng kêu lên:
- Tỷ, đệ làm được! Đệ đã đả thông bốn đường kinh mạch, hiện tại đệ là võ giả Huyền Vũ cảnh trung kỳ.
Không đến ba ngày, Lục Ly thành công từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ đột phá đến trung kỳ, nếu như tốc độ này truyền đi, sợ là toàn bộ Vũ Lăng Thành sẽ sôi trào.
Lục Linh cười cười, cũng không có ngoài ý muốn gì, có chỉ là kiêu ngạo và vui mừng, nàng gật đầu nói:
- Con cháu Lục gia chúng ta chính là mạnh như vậy, Lục Ly, đệ không có để phụ thân mất mặt. Bất quá ngàn vạn lần không thể kiêu ngạo, con đường của đệ... chỉ là vừa mới bắt đầu.
- Lục Ly, cút ra đây!
Thời điểm Lục Ly dừng tu luyện, mới vừa ăn chút cơm canh, bên ngoài truyền đến âm thanh bá khí.
- Địch Bá!
Hai tỷ đệ đều hết sức quen thuộc Tthanh âm này, hai người liếc nhau, sắc mặt hơi đổi. Sự tình hai người lo lắng nhất đã phát sinh, Địch Bá tìm tới cửa, trọng yếu nhất là... Địch Bá lại dám ở trong khách sạn của Liễu gia lớn lối như thế? Một trưởng lão Ngoại đường mới vừa gia nhập Triệu gia phách lối như vậy? Là ai cho hắn lực lượng?
- Tỷ tỷ, làm sao bây giờ?
Lục Ly nhìn Lục Linh, trong tay đã nhấc lên chiến đao, nếu như Địch Bá muốn động thủ, hắn chỉ có tử chiến.
- Đừng nóng vội.
Lục Linh trầm ngâm một chút, sau đó đứng lên nói:
- Đi ra ngoài gặp hắn, hắn cũng không dám động thủ ở trong khách sạn. Nếu không sẽ không rống to, trực tiếp giết vào rồi.
Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi!
Trốn tránh ở đây không phải biện pháp, còn không bằng đi xuống đối mặt, phía dưới người nhiều, nháo ra chuyện Liễu gia sẽ nhanh chóng biết được.
Lục Ly đỡ Lục Linh đi ra ngoài, đi đến đầu bậc thang liền thấy trong đại sảnh khách sạn đứng đầy người, tiểu nhị khách sạn và bọn hộ vệ đều đi ra, vây lấy một đám võ giả mặc chiến giáp màu xanh.
- Địch Bá!
Lục Ly và Lục Linh liếc mắt liền thấy được Địch Bá, hắn mặc chiến giáp màu xanh, mang theo bốn năm người, xem ra đều là võ giả của Triệu gia.
Địch Hổ di truyền hình thể của Địch Bá, mặt chữ quốc, ít nhất cũng cao 1m85, lưng hùm vai gấu, trên lưng vác một cái búa lớn, toàn thân tản ra khí tức cuồng dã, thoạt nhìn như một con hoang thú hình người.
- Lục Linh Lục Ly!
Chương 37 Hoan nghênh gia nhập Liễu gia
Hắn nhìn thấy tỷ đệ Lục Ly, trong mắt lập tức tán phát ra sát ý, trên người đều là sát khí, hắn hống lên:
- Tỷ đệ các ngươi rất tốt, dám giết Tứ thúc Lê thúc và Thiên nhi Hãn nhi, hôm nay không giết các ngươi, Địch Bá ta liền tự sát tạ tội.
Sa sa sa!
Trong khách sạn, rất nhiều người đi ra, bên ngoài cũng bắt đầu vây tới một đám người, đương nhiên sẽ có không người nhúng tay, chỉ là đến xem náo nhiệt.
Lục Ly tay nắm chặt chuôi đao, đứng ở trước người Lục Linh, nếu như Địch Bá xuất thủ, hắn sẽ tử chiến đến cùng.
Hắn không nói gì, Lục Linh nói chuyện, cũng không có nhìn về phía Địch Bá, mà nhìn về phía chưởng quỹ khách sạn, nàng lạnh giọng nói:
- Chưởng quỹ, chúng ta thanh toán tiền phòng đắt đỏ ở chỗ các ngươi, chính là không muốn bị người quấy rầy. Nơi này là địa bàn của Liễu gia, lại có người ở đây hô to gọi nhỏ còn muốn giết người? Chẳng lẽ Liễu gia các ngươi không quản? Hay là... Vũ Lăng Thành không phải của Liễu gia? Ta nhớ không lầm thì nội thành không cho phép động võ, đây là thành chủ Vũ Lăng Thành định ra quy củ nha?
Lục Linh nói ra, chưởng quỹ khách sạn và một đám hộ vệ thay đổi sắc mặt. Nội thành không được phép động võ, cái này đích xác là quy củ do tộc trưởng Liễu gia định, nếu hôm nay để cho đám người Địch Bá công nhiên giết người ở trong khách sạn, uy nghiêm của Liễu gia sẽ giảm mạnh, sinh ý của khách sạn này cũng sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Chưởng quỹ âm trầm mở miệng:
- Tất cả người Triệu gia lui ra ngoài, các ngươi có ân oán gì, có thể đi phủ thành chủ khiếu nại, ở đây động võ chính là đối địch với Liễu gia chúng ta.
Tranh tranh...
Một đám hộ vệ Liễu gia lập tức rút binh khí, nếu như đám người Địch Bá làm loạn, sẽ lập tức khai chiến.
Thấy cảnh này, Lục Ly thở ra một hơi. Địch Bá là Thần Hải cảnh, hắn mang bốn năm người cũng có một Thần Hải cảnh, còn lại đều là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, một khi động thủ hậu quả khó mà lường được.
- Ha ha!
Địch Bá không có mở miệng, một trung niên Thần Hải cảnh khác mở miệng, trong tay hắn xuất hiện một tấm lệnh bài, mỉm cười nhìn chưởng quỹ nói:
- Liễu Nguyên huynh, đây là lệnh bài của tộc trưởng nhà ta. Hai người này là phản đồ của Địch Long bộ lạc. Chúng không chỉ làm phản, còn chém giết không ít người của Địch Long bộ lạc. Tộc trưởng nhà ta nói, lúc này ngoại giới rung chuyển, người phát rồ như thế tiến vào thành, sợ là sẽ dẫn ra tai họa. Nói đến đây là việc nhà của Địch Long bộ lạc, Liễu Nguyên huynh, có thể cho cái thuận tiện không? Để Địch Bá tự mình xử lý, đương nhiên... Chúng ta chắc chắn sẽ không náo ở trong thành, ra khỏi thành lại xử lý.
Người nói chuyện rất có uy vọng ở Triệu gia, sắc mặt đại chưởng quỹ và bọn hộ vệ tốt hơn rất nhiều, đại chưởng quỹ nhìn lệnh bài trong tay người kia, có chút xoắn xuýt.
- Nguy rồi...
Lục Ly thấy tình huống không đúng, hộ vệ bên Liễu gia rõ ràng không có chiến ý, nói không chừng sẽ cho phép đám người Địch Bá động thủ bắt bọn hắn, dù sao tỷ đệ bọn họ chỉ là hai người dưng, chỉ cần không giết người ở trong thành, sẽ rất dễ dàng tiếp nhận.
Đôi mắt Lục Ly xoay chuyển, nhìn đại chưởng quỹ chắp tay nói:
- Vị đại nhân này, tại hạ Lục Ly, đúng là giết mấy người của Địch Long bộ lạc, bất quá tình huống cụ thể ngươi không thể nghe lời nói một bên. Tại hạ coi như quen biết Di tiểu thư, Liễu Vũ đại nhân, các ngươi có thể gọi bọn hắn đến, rồi lại quyết định có nên giao chúng ta ra hay không.
- Di tiểu thư, Liễu Vũ?
Liễu Nguyên giật mình, vừa rồi hắn xém chút mặc kệ chuyện này, nhưng Lục Ly nói tới hai người kia, hắn tự nhiên không thể khinh thường, đôi mắt lấp lóe nói:
- Người đâu, đi xem Di tiểu thư và Vũ đại nhân trở về chưa.
Lần này đến phiên sắc mặt Địch Bá khó coi, kinh nghi nhìn Lục Ly, tiểu dã chủng này lại nhận biết Liễu Vũ và Di tiểu thư? Còn có... hắn dựa vào cái gì chém giết Địch Thiên Địch Hãn và hai vị tộc lão?
Cộc cộc cộc!
Một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, một cỗ khí tức hung lệ lan ra. Lục Ly nhìn thấy liền đại hỉ, hắn thấy được một đội Ngân Lang Vệ Đội lao vụt đến, phía trước nhất rõ ràng chính là Di tiểu thư.
- Di tiểu thư trở về!
Bên ngoài có tiểu nhị kinh hô, đám người Địch Bá nhìn ra phía ngoài, sắc mặt càng thêm khó coi, Di tiểu thư trở về thật trùng hợp...
Di tiểu thư hẳn là vừa từ bên ngoài chạy về, phong trần mệt mỏi, trên áo lông chồn còn rất bẩn, nàng cưỡi Ngân Lang đến ngoài khách sạn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống. Mọi người lập tức tách ra, Di tiểu thư mang theo sáu bảy hộ vệ đi vào.
- Lục Ly?
Di tiểu thư liếc mắt liền thấy Lục Ly, sắc mặt mệt mỏi của nàng có chút vui vẻ, mỉm cười nói:
- Lục Ly, ngươi đến tìm ta?
Lục Ly chắp tay nói:
- Di tiểu thư, ta không ở bộ lạc được nữa, cho nên mới tới nhờ cậy ngươi, ngươi xem tộc trưởng cũng truy sát đến trong thành rồi. Đúng rồi... Di tiểu thư, ta tu luyện ra huyền lực!
Trong tay Lục Ly hào quang lập loè, huyền lực hùng hậu bừng lên, Di tiểu thư và mấy tên hộ vệ chấn động, Địch Bá cũng kinh nghi thì thào:
- Huyền Vũ cảnh trung kỳ, làm sao có thể?
Lục Ly không thể tu luyện huyền lực, đây là cả bộ lạc công nhận, Địch Bá một mực phái đám người Địch Hổ chú ý Lục Ly, nếu như Lục Ly có thể tu luyện huyền lực, đoán chừng hắn đã sớm động thủ diệt hai tỷ đệ này...
Hắn mới rời bộ lạc không bao lâu, coi như Lục Ly tu luyện ra huyền lực, cũng là sự tình trong khoảng thời gian này. Thời gian ngắn ngủi như thế, Lục Ly lại tăng lên tới Huyền Vũ cảnh trung kỳ?
So sánh với Địch Bá, nội tâm của Di tiểu thư càng rung động!
Bởi vì mấy ngày trước Lục Ly mới cùng nàng chiến đấu, đoạn thời gian trước một mực kéo quan tài, trong thân thể Lục Ly tuyệt đối không có huyền lực, nàng và Liễu Vũ, Hồng lão sẽ không nhìn nhầm được.
Thời gian ngắn ngủi như vậy tu luyện ra huyền lực, còn đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ? Thể chất biến thái, luyện hóa Thối Thể Đan không có suy yếu kỳ… giờ khắc này Lục Ly ở trong mắt Di tiểu thư, toàn thân tràn đầy thần bí.
Chương 38 Khảo hạch
- Di tiểu thư, Triệu Lệ mới vừa nói...
Đại chưởng quỹ đi tới bên người Di tiểu thư, nói đầu đuôi sự tình một lần, cố ý nhấn mạnh tộc trưởng Triệu gia, sau khi Di tiểu thư nghe xong lại quả quyết nói:
- Triệu Lệ, mang theo người của các ngươi ra ngoài, nơi này là Vũ Lăng Thành, dám động võ trong thành, giết chết không cần luận tội!
- Di tiểu thư...
Triệu Lệ giơ lệnh bài của Triệu gia tộc trưởng lên, muốn nói vài lời, nhưng Di tiểu thư căn bản không nghe, bá đạo khoát tay nói:
- Ra ngoài!
- Tốt, tốt!
Triệu Lệ cười lạnh, dẫn người đi ra ngoài, Địch Bá cắn răng, hung ác trừng tỷ đệ Lục Ly một cái, nổi giận đùng đùng đi ra khách sạn.
- Tốt...
Di tiểu thư tươi cười, tựa như trăm hoa đua nở, nàng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ta đại biểu Liễu gia hoan nghênh ngươi gia nhập!
- Cái gì? Ngươi muốn gia nhập Khách đường? Trở thành khách khanh?
Mới vừa mang theo tỷ đệ Lục Ly trở lại đại viện Liễu gia, còn chưa ngồi nóng đít, Di tiểu thư lại nhận được một tin tức kinh người.
Lục Ly nói rất khẳng định:
- Đúng vậy, ta muốn gia nhập Khách đường, chỉ cần Liễu gia đồng ý, về sau Liễu gia có bất cứ chuyện gì, Lục Ly muôn lần chết không chối từ!
Lục Linh đã nói cực kỳ rõ ràng, gia nhập gia tộc nào cũng được, nhưng nhất định chỉ có thể làm khách khanh, tuyệt đối không thể gia nhập Ngoại đường. Nội đường đương nhiên không có khả năng, bình thường chỉ có tử đệ bản tộc mới có thể gia nhập Nội đường.
Lục Ly từ nhỏ đến lớn rất ít khi không nghe lời tỷ tỷ, lần này cũng không ngoại lệ.
- Chờ một chút!
Di tiểu thư uống một hớp trà, nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, ngươi có khả năng không hiểu đại gia tộc, không hiểu Ngoại đường và Khách đường, nếu như...
- Ta đều hiểu!
Lục Ly cắt đứt Di tiểu thư, có chút áy náy nói:
- Ta biết gia nhập Khách đường, địa vị ở gia tộc sẽ cực kỳ thấp, tài nguyên và quyền lực cũng sẽ rất ít, bất quá ta có nỗi khổ tâm riêng. Ta chỉ có thể bảo chứng, chỉ cần Liễu gia nhận ta vào Khách đường, Liễu gia có việc ta muôn lần chết...
- Đừng nói nữa, ngươi nói cái này không có ý nghĩa.
Di tiểu thư thấy Lục Ly cam đoan gì đó, nàng lắc đầu nói:
- Quy củ chính là quy củ, gia tộc không phải ta quyết định, đừng nói ta, coi như phụ thân ta, cũng không có quyền lực cho khách khanh đãi ngộ như Ngoại đường. Hơn nữa... Ngươi đắc tội Địch Bá, hiện tại Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, trong thành còn tốt, nếu như ra khỏi thành, gia tộc khẳng định không bảo vệ được ngươi!
- Ta biết!
Lục Ly gật đầu nói:
- Nhưng ta vẫn kiên trì!
Sau khi Lục Ly nói xong, hắn có thể cảm giác được sắc mặt của Di tiểu thư ảm đạm xuống, trong đại sảnh, sắc mặt mấy tên hộ vệ cũng không tốt, trong mắt có chút đùa cợt, tựa hồ... im ắng trách cứ Lục Ly không biết tốt xấu.
Lục Linh đứng ở bên cạnh Lục Ly, từ đầu đến cuối không nói gì, mặt của nàng dùng khăn lụa che khuất, bộ dạng phục tùng rủ mí mắt, nhìn không ra nàng đang suy nghĩ gì.
- Tốt!
Di tiểu thư cũng chẳng muốn khuyên nhiều, nàng đứng dậy nói:
- Gia nhập Khách đường cần phải hoàn thành một nhiệm vụ, có thể phải ra khỏi thành, ngươi cẩn thận chút. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ngươi chính là khách khanh của Liễu gia ta, hi vọng ngươi cố gắng tu luyện. Nếu như... ngươi muốn thay đổi chủ ý, tùy thời có thể tới tìm ta, Liễu Ngọc, ngươi dẫn bọn họ đi Khách đường, nói cho trưởng lão Khách đường biết ý tứ của ta.
Di tiểu thư đứng dậy dẫn người rời đi, Liễu Ngọc mặt không biểu tình nhìn tỷ đệ Lục Ly nói:
- Đi theo ta.
Thái độ của Liễu Ngọc đại biến, Lục Ly Lục Linh có thể hiểu được, khách khanh ở bất kỳ gia tộc nào cũng không được tiếp đãi. Trừ khi Lục Ly nắm giữ chiến lực cực kỳ cường đại, ai cũng không muốn nuôi một người ăn bám, huống hồ người kia còn có thể gia nhập gia tộc đối địch...
...
Liễu gia rất lớn, bên trong lâu vũ trùng điệp, đình đài thuỷ tạ dày đặc, khắp nơi đốt lên Chúc Hỏa, xa hoa nhưng không mất lịch sự tao nhã, hai tỷ đệ lần thứ nhất nhìn thấy cảnh vật mới lạ như thế, có loại cảm giác không kịp nhìn.
- Ở Liễu gia giống như như bộ lạc của các ngươi, nơi này có rất nhiều quy củ, bình thường không thể đi loạn, chỉ có thể hành tẩu ở trong Khách đường. Muốn ra ngoài nhất định phải đi từ cửa Tây, hơn nữa tỷ tỷ của ngươi không thể tùy ý ra vào. Lát nữa trưởng lão Khách đường sẽ cho ngươi một phần ghi chép kỹ càng, nói cho ngươi các loại quy củ.
Liễu Ngọc vừa đi, vừa giải thích cho Lục Ly, Lục Ly khẽ vuốt cằm, Lục Linh thì cúi đầu xuống, không còn nhìn chung quanh.
Đi tầm mười phút, Liễu Ngọc dẫn hai người đến một đại viện, bên trong có mười tiểu viện đơn độc, rất nhiều tiểu viện lóe lên Chúc Hỏa, xem ra khách khanh của Liễu gia cũng không ít.
- Thành trưởng lão, vị này là khách khanh mới gia nhập, tên Lục Ly, Di tiểu thư bảo ngươi an bài một chút.
Đến một khu nhà nhỏ, Liễu Ngọc ném hai tỷ đệ cho lão giả râu bạc trắng liền trực tiếp rời đi, không còn nhìn tỷ đệ Lục Ly một cái. Lão giả râu bạc trắng hiền lành mỉm cười, chỉ một tiểu viện ở nơi hẻo lánh nói:
- Ta gọi Thành Khuất, là trưởng lão Khách đường. Các ngươi qua bên kia ở lại đi, có việc ngày mai lại nói.
Lão giả râu bạc trắng lại ném cho Lục Ly một quyền sách, nói:
- Đây là quy củ của Khách đường, ngươi xem trước một chút, không hiểu ngày mai lại hỏi ta.
Tỷ đệ Lục Ly chắp tay lui ra, đi vào tiểu viện hẻo lánh, tiểu viện này lớn hơn chỗ ở cũ một chút, có bốn gian phòng. Bên trong trang trí tốt hơn ở Địch Long bộ lạc rất nhiều.
Để bao bố xuống, Lục Linh dạo qua một vòng, cuối cùng gật đầu nói:
- Không tệ, nơi này rất yên tĩnh, thích hợp tĩnh tu, không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ ở lại chỗ này một hai năm.
Lục Ly đang xem cuốn sách mà Thành Khuất cho hắn, hiểu rõ quy củ của Khách đường Liễu gia, nghe được câu này hắn ngẩng đầu hỏi:
- Tỷ tỷ, ở một hai năm? Chúng ta phải đi đâu sao?
- Phương nam!
Chương 39 Khảo hạch (2)
Lục Linh đưa tay chỉ phương nam nói:
- Vũ Lăng Thành nho nhỏ không thích hợp đệ ở lại, đệ còn có chuyện trọng yếu hơn, trong ba năm đệ phải tới Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành hoặc Thiên Lương Thành, gia nhập ba Vương tộc ngũ phẩm lớn nhất Bắc Mạc, trở thành khách khanh của một gia tộc trong đó!
- Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành? Vương tộc?
Lục Ly lại bị Lục Linh hù dọa, ba thành trì này là tam đại Vương thành của Bắc Mạc.
Lục Linh bảo hắn đi tam đại Vương thành này, gia nhập một trong tam đại Vương tộc? Hắn là ai? Một bình dân sinh ở tiểu bộ lạc, có thể gia nhập Liễu gia đã coi như vạn hạnh.
Vương tộc?
Đó là siêu cấp bá chủ sừng sững ở Bắc Mạc, đoán chừng tộc trưởng Liễu gia đi làm người giữ cửa cho Vương tộc cũng bị chướng mắt nha? Hắn có tài đức gì có thể gia nhập Vương tộc, trở thành khách khanh?
- Lục Ly, đệ không nên coi thường mình, ta đã nói thân phận của đệ không tầm thường, tương lai thành tựu của đệ cũng không thể đo lường, chỉ cần đệ cố gắng, cuối cùng có một ngày đệ sẽ sừng sững ở Bắc Mạc, làm cho cả Bắc Mạc run rẩy ở dưới chân đệ, trong xương cốt đệ chảy huyết dịch Lục gia, đệ nhất định sẽ không bình thường.
Lục Linh nghiêm mặt nói, dừng một chút lại nói:
- Gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, là mục tiêu thứ nhất của đệ, con đường đệ cần đi còn dài đằng đẵng. Hiện tại... Đệ cái gì cũng đừng nghĩ, cố gắng tu luyện, chờ huyết mạch đệ thức tỉnh lại nói.
Trên trán Lục Ly lại xuất hiện hắc tuyến, Lục Linh che dấu rất nhiều chuyện, khiến hắn cảm giác như lọt vào trong sương mù, hết lần này tới lần khác tính cách của nàng quật cường, nàng không nói, Lục Ly hỏi thế nào cũng hỏi không ra.
Hắn chỉ có thể cầm ghi chép trở về phòng, về sau Lục Linh sẽ một mực ở trong này, không cần xem ghi chép, hắn thì nhất định phải xem xét tỉ mỉ các loại quy củ, để tránh bị trục xuất khỏi Liễu gia.
Lật nhìn mấy lần, Lục Ly xem như lý giải, Liễu gia ước thúc khách khanh rất ít, chỉ cần không lấy cờ hiệu của Liễu gia làm loạn, không làm loạn ở trong Liễu gia, thì cơ bản không có việc gì.
Mỗi tháng Liễu gia sẽ cấp cho bổng lộc, cho tài nguyên nhất định, bình thường cơ bản sẽ không điều động khách khanh, trừ khi gia tộc gặp phải nguy cơ diệt tộc.
Này tương đương với... nuôi không một đám người dưng.
Bất quá mỗi khách khanh trước khi gia nhập Khách đường đều phải khảo hạch, chứng minh năng lực hoặc tiềm lực của mình, Liễu gia chắc chắn sẽ không nuôi một đám phế nhân.
- Khảo hạch?
Di tiểu thư cũng nói khảo hạch, Lục Ly cau mày, khảo hạch này tuyệt đối đừng ra khỏi thành nha, nếu không đám người Địch Bá tuyệt đối sẽ nghĩ tất cả biện pháp phục kích chém giết hắn. Một khi hắn làm nhiệm vụ bỏ mình, Lục Linh sẽ không có tư cách ở lại đây, sẽ bị khu trục, vận mệnh của nàng khẳng định sẽ cực kỳ bi thảm...
Nghĩ cái gì tới cái đó!
Ngày thứ hai, trưởng lão Khách đường Thành Khuất tới tìm Lục Ly, cho hắn một nhiệm vụ, bảo hắn ở bốn ngày sau theo Di tiểu thư xuất chinh Hàn Băng Thâm Uyên, nhất định phải diệt sát một trăm Huyền thú nhất phẩm, hoặc một con Huyền thú nhị phẩm, mới có thể trở thành khách khanh chính thức của Liễu gia.
- Phụ cận thâm uyên có một đám cường giả gia tộc siêu cấp đại chiến với Thú Hoàng, đã dẫn phát thú triều ở vòng ngoài bạo động, mặc dù Huyền thú cường đại bị đánh chết, thú triều bị trấn áp không thể khuếch tán, nhưng còn có rất nhiều Huyền thú trùng kích ra phía ngoài. Vì vậy gần đây các gia tộc đều triệu tập cường giả đi vòng ngoài thâm uyên đánh giết Huyền thú, lần này Liễu gia chúng ta chết trận không ít người, ngươi vừa vặn muốn gia nhập Khách đường, Liễu gia gặp nạn ngươi tự nhiên nghĩa bất dung từ.
Thành Khuất nói xong liền rời đi, Lục Ly nhìn về phía Lục Linh, nàng gật đầu nói:
- Nhiệm vụ khảo hạch khá hợp lý, đệ đi theo Di tiểu thư, tính nguy hiểm sẽ rất thấp, đệ cũng có thể làm quen vận dụng huyền lực. Đương nhiên... Địch Bá khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp báo thù rửa hận, vì vậy lần này đệ ra khỏi thành vẫn là cửu tử nhất sinh.
Lục Ly nhíu mày nói:
- Nhiệm vụ này đã hạ, đệ không cách nào sửa đổi, chỉ có thể ra khỏi thành khai chiến. Đáng tiếc thời gian quá cấp bách, nếu như cho đệ một hai tháng lại đi khảo hạch, đệ có thể đả thông toàn bộ kinh mạch, nghĩ biện pháp ngưng tụ Thần Hải.
- Ừm...
Lục Linh nghĩ nghĩ, sau đó khua tay nói:
- Đệ đi tu luyện trước đi, nhìn xem bốn ngày này có thể lại đả thông mấy đường kinh mạch, tăng cường một ít chiến lực hay không.
Lục Ly không còn biện pháp, chỉ có thể trở về phòng tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn đã đả thông bốn đường kinh mạch, tốc độ như hỏa tiễn, nếu như kinh mạch khác cũng giống như bốn cái trước, đoán chừng hơn tháng là có thể đi đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong.
Rất rõ ràng...
Hắn suy nghĩ nhiều, kinh mạch thứ năm Chân âm mạch rất thuận lợi, chỉ hao tốn nửa ngày. Nhưng Nhâm mạch thứ sáu lại rất khó, vật tắc nghẽn bên trong trở nên nhiều hơn, đường kinh mạch này làm hắn tốn một ngày rưỡi...
Ở lại đây khá nhàn nhã, áo cơm không lo, mỗi ngày có người tới đưa đồ ăn, nước sạch, hoa quả. Còn có một tiểu tổng quản chuyên môn phụ trách Khách đường, có yêu cầu gì, chỉ cần không quá phận đều có thể tìm hắn.
- Vì sao kinh mạch thứ bảy lớn như vậy?
Không cần lo lắng cho Lục Linh, Lục Ly không quản ngày đêm tu luyện, chờ lúc hắn đả thông đường kinh mạch thứ bảy thì há hốc mồm. Đường kinh mạch thứ bảy Đốc mạch, lớn hơn Nhâm mạch gấp đôi, vật tắc nghẽn bên trong càng nhiều, theo hắn đoán chừng, không có ba bốn ngày căn bản là không cách nào đả thông.
Càng đi về phía sau càng khó!
Lục Ly ngẫm lại cũng bình thường, nếu như tu luyện càng ngày càng dễ dàng, như vậy mỗi người đều là cường giả, vì sao Quân Hầu Nhân Hoàng thưa thớt, bởi vì mỗi đột phá một cảnh giới đều cực kỳ gian nan.
Nếu như ý nghĩ của Lục Ly bị ngoại nhân biết, rất nhiều người khẳng định sẽ phiền muộn đến thổ huyết. Phải biết trong thế hệ trẻ tuổi, coi như thiếu gia Triệu gia Triệu Duệ thiên tư biến thái nhất, từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong cũng cần hao tốn một năm, còn Lục Ly nhiều nhất chỉ cần mấy tháng.
Chương 40 Vận khí không tệ
Quả nhiên!
Lúc xế chiều ngày thứ ba, Lục Ly chỉ đả thông một nửa đường kinh mạch thứ bảy. Tu luyện mấy ngày nay, huyền lực trong kinh mạch tăng thêm rất nhiều, đầy đủ hắn dùng một hai tháng.
- Đừng tu luyện nữa, nghỉ ngơi một chút đi!
Lục Linh đi đến, đưa qua một bát thức ăn nóng hổi, này nói là bát không bằng nói là chậu, lượng cơm của Lục Ly lớn đến dọa người.
Lục Linh nhìn Lục Ly ăn như hổ đói, mở miệng nói:
- Sáng mai phải lên đường, lát nữa đệ đi tìm Thành Khuất, nhìn xem có thể lấy một binh khí tốt hay không!
- Binh khí?
Lục Ly dừng ăn cơm, cau mày nói:
- Đệ còn không phải khách khanh chính thức của Liễu gia, hiện tại đi lấy binh khí, cái này không được đâu? Lại nói... chiến đao kia đệ dùng rất quen thuộc, còn là Huyền khí cấp một nha.
- Không phải vấn đề thói quen!
Lục Linh giải thích nói:
- Đệ không biết huyền kỹ, chiến đao này có phải Huyền khí hay không ý nghĩa không lớn, còn không bằng dùng một binh khí nặng. Nhục thân của đệ có vạn cân cự lực, tăng thêm vận dụng huyền lực, ít nhất cũng một vạn sáu bảy ngàn cân khí lực, vượt qua Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rất nhiều. Đệ không hiểu huyền kỹ huyền diệu, vậy lấy lực phá xảo, dùng lực lượng tuyệt đối công kích, như vậy ngược lại có thể phát huy ra ưu thế của đệ.
- Đúng!
Lục Ly trầm tư một chút, đôi mắt sáng lên, Lục Linh nói giống như thể hồ quán đỉnh, hiện tại lực lượng của hắn vượt qua Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, nếu như có thể có một thanh binh khí nặng, có thể bằng vào lực lượng cường đại trực tiếp phá vỡ chiêu thức xảo diệu của địch nhân, nhất lực hàng thập hội!
Nghĩ thông suốt sự tình, Lục Ly nhanh chóng ăn cơm, Lục Linh từ trong bao lấy ra một ít vàng lá đưa qua nói:
- Ở Liễu gia không lo ăn không lo mặc, vàng lá đã vô dụng, nếu như có thể dùng vàng lá đổi, đệ đổi một binh khí nặng nhất, loại hình gì cũng được.
- Vâng!
Lục Ly cầm hơn 100 chiếc vàng lá đứng dậy rời đi, đây là toàn bộ tích súc của hai tỷ đệ, hắn lại không chút đau lòng, chỉ cần lần này có thể còn sống trở về, vàng lá cũng không còn bao nhiêu tác dụng nữa.
Hắn tìm trưởng lão Khách đường Thành Khuất, đối phương lại có chút khó xử, dù sao Lục Ly còn không phải khách khanh chính thức của Liễu gia, không có bất kỳ cống hiến gì. Hiện tại tìm Liễu gia xin xỏ, lão gia hỏa ở Binh Khí Đường kia chắc chắn sẽ không đồng ý.
Thành Khuất nhìn thấy ánh mắt hi vọng của Lục Ly, khoát tay nói:
- Đây là lệnh bài thân phận, của ngươi ngươi đi thử thời vận đi, Binh Khí Đường ngay ở Ngoại đường, lầu các số 19.
Lục Ly tiếp nhận lệnh bài bái tạ rời đi, đi ra Khách đường, một đường tìm kiếm. Tốn gần một giờ mới tìm được Binh Khí Đường.
- Dừng lại!
Trong sân Binh Khí Đường có người tọa trấn, là một lão giả tóc nâu trắng, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Lệnh bài thân phận!
Lục Ly cầm lệnh bài thân phận đưa tới, lão giả tiếp nhận, trong tay huyền lực lập loè, lệnh bài phát sáng lên, phía trên biểu thị một chữ ""Khách"", lão giả nhìn lướt qua Lục Ly, khua tay nói:
- Ngươi còn không phải khách khanh chính thức, không có bất kỳ điểm cống hiến nào, không có tư cách đi vào.
- Ai...
Lục Ly có chút ảm đạm tiếp nhận lệnh bài, nhưng chưa từ bỏ ý định, lấy ra vàng lá nói:
- Đại nhân, ta có thể dùng vàng lá mua sắm binh khí không? Ta sắp phải đi tham gia khảo hạch nhậm chức, không có binh khí sợ không cách nào phát huy toàn lực.
- Vàng lá?
Lão giả cười nhạo nhìn Lục Ly nói:
- Liễu gia chúng ta thiếu vàng lá sao? Tất cả Huyền khí đều cần điểm cống hiến trao đổi, Huyền khí cao cấp cần điểm cống hiến càng là giá trên trời. Như vậy đi... ngươi tham gia nhiệm vụ khảo hạch nhưng không có binh khí, ta phá lệ, ngươi có thể dùng vàng lá trao đổi, bất quá chỉ có thể đổi binh khí bình thường nhất, hoặc là Huyền khí tổn hại.
- Đa tạ đại nhân!
Lục Ly vui vẻ, hắn không cần huyền khí, chỉ cần binh khí nặng là được, hắn đi theo lão giả vào Binh Khí Đường, bất quá lão giả không có dẫn hắn đi vào lầu các, mà đi tới một góc phòng nhỏ, nói:
- Ngươi đi vào chọn một cái đi, lấy ra ta còn phải xem, ta cho rằng hợp lý ngươi mới có thể đổi được.
Lục Ly vội vàng đi vào, bên trong không rộng, chỉ có bốn năm mươi mét vuông, chất đầy binh khí, ít nhất hơn ngàn kiện. Hơn nữa rất nhiều binh khí đều rỉ sét, tản mát ra khí tức rỉ sắt.
- Đều là Huyền khí bị hủy...
Lục Ly có chút thất vọng, những binh khí này phần lớn đều là Huyền khí tổn hại, có thậm chí đứt gãy, những Huyền khí này bình thường là chiến đao trường thương trường kiếm trường mâu cung tiễn… nhìn đều không nặng.
Lục Ly dạo qua một vòng, thử rất nhiều binh khí, phát hiện đều không đủ nặng, một cái búa nặng nhất cũng chỉ năm sáu trăm cân...
- A? Phía dưới có cây đại đao!
Lục Ly tìm kiếm một hồi, cuối cùng ở dưới đống binh khí thấy được một thanh chiến đao khổng lồ, mặc dù chỉ thấy một góc, lại có thể dự đoán ra đao này tuyệt đối rất nặng.
Hắn dịch chuyển binh khí khác đi, cây đại đao kia lộ ra nguyên hình, đây là một thanh chiến đao cực kỳ xinh đẹp, tuyệt đối là Huyền khí, hơn nữa phẩm cấp không thấp, phía trên đường vân hoa lệ, xem xét liền biết không phải phàm phẩm.
Đáng tiếc cây đao này bị hủy, trên lưỡi đao có một đoạn đứt gãy, còn không chỉnh tề, nhìn có chút khó chịu.
Lục Ly không thèm để ý đẹp xấu hay hư hỏng, hắn nắm chặt chuôi đao chiến đao nhấc lên, thần sắc trở nên phấn chấn, quát khẽ nói:
- Đao này thật nặng, ít nhất cũng hơn hai ngàn cân, nếu như không gãy, hẳn tầm ba ngàn cân, vận khí không tệ, lấy nó!
- Vụt!
Hắn vung chiến đao thưởng thức một hồi, trong lòng càng thêm hưng phấn. Trước kia chiến đao này tuyệt đối là một thanh Huyền khí cao cấp, chất liệu chế tạo phi phàm, Lục Ly đưa tay vuốt ve cũng có thể cảm giác được hàn khí tận xương.
- Thiên Lân? Thiên Lân Đao!
Lục Ly ở trên chuôi đao thấy được hai chữ, càng thêm kết luận đao này bất phàm, chỉ có Huyền khí Địa giai mới có thể được đặt tên, Huyền khí Nhân giai là không có tư cách đặt tên.
- Đáng tiếc...