-
Chương 2981-2985
Chương 2981 Danh vọng tăng cao
Vù! Xa xa truyền đến tiếng phá không, một thân ảnh khiến mọi người trông mòn con mắt bay vụt đến. Hắn mặc trường bào màu xanh, tay áo dài phập phồng, trên người không có vết máu nào, khuôn mặt bình tĩnh, đối lập với cảnh tượng gần đó thoạt nhìn như một cao nhân đắc đạo... - Đại thống lĩnh thần uy! Một quân sĩ lệ nóng doanh tròng rống to lên. Lục Ly dẫn dụ đi nhiều U Hồn Quái như vậy, chỉ sau nửa canh giờ đã thoải mái trở lại. U Hồn Quái cũng không còn một con, này nói rõ cái gì? Hoặc là Lục Ly đã dẫn dụ U Hồn Quái đi hết rồi, hoặc đánh chết toàn bộ. Tất cả tin tưởng là Lục Ly đã đánh chết toàn bộ, bởi vì lúc trước Lục Ly đã đánh chết rất nhiều U Hồn Quái, không cần tốn nhiều sức. - Đại thống lĩnh thần uy! Hoàng thống lĩnh cũng rống to lên, vô số quân sĩ rống to theo, sĩ khí đạt đến đỉnh phong, có Đại thống lĩnh như vậy, bọn họ còn sợ gì? Bọn họ chỉ cần cố gắng đánh nhau, đều có thể còn sống trở về. Giết... Tào thống lĩnh bạo rống, chiến đao thật lớn trong tay liên tục đâm chém. Nhìn thấy vô số quân sĩ dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lục Ly, hắn rất hâm mộ, cũng có chút ghen tị. Hắn dẫn binh nhiều năm như vậy, hạ thủ lại chưa từng lộ ra ánh mắt như thế với hắn, điều này khiến hắn thật tổn thương. - Đừng hô nữa, chừa khí lực đánh chết tà ma đi? Lục Ly bay tới như làn gió mát, hai đấm đập chết hai mặt hạt thân thú, thân hình quỷ mị chớp động, bắt đầu lạnh lùng thu hoạch sinh mệnh những tà ma quái thú này. Chiến đâu đã xong sau nửa canh giờ, tất cả tà ma quái thú đều bị đánh chết, kết quả thương vong cũng được thống kê. Hơn hai ngàn quân, còn lại bảy trăm người, ngoài hai thống lĩnh và một ít người, mỗi người còn lại đều bị thương. Lục Ly không bị thương, nhưng trên người cũng có không ít vết máu, đây đều là vết máu của quái thú. Lục Ly đợi con tà ma cuối cùng bị đánh chết, hắn bay đến phụ cận, lấy ra nước trong, tắm rửa đàng hoàng một phen. Chờ hắn trở về chiến trường, nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, người bị thương được an trí xong rồi. Nếu không phải trọng thương, luyện hóa một chút dược chữa thương là được. Nếu bị thương nặng thì thu vào trong không gian thần khí. Bị thương nặng, đã không có sức chiến đấu, ở bên ngoài cũng không có ý nghĩa gì. Đại bộ đội bắt đầu quay về, Lục Ly nhìn thấy quân đội thưa thớt, nghĩ đến quân trận chỉnh tề khi tiến vào, không khỏi hơi thổn thức. Lúc trước, Lục Ly cũng biết U Hồn Giới này thật khủng bố, mỗi lần tiến vào đều sẽ tổn thất phi thường lớn, xác suất chết phi thường cao. Lần này Lục Ly mới xem như kiến thức được tàn khốc của U Hồn Giới. Hắn thật may mắn có được Long Hồn, nếu không phải Long Hồn, bằng vào chiến lực của hắn, đừng nói hoành hành bên trong, sợ là gặp phải U Hồn Quái đã chết rồi. Nghĩ đến Long Hồn, Lục Ly lại nghĩ đến Lục Linh. Mỗi lần Long Hồn cứu mạng, Lục Ly lại cảm giác mình nợ Lục Linh càng nhiều, Long Hồn này vốn thuộc về Lục Linh. Trên đường trở về cũng không thuận buồm xuôi gió, nhưng so với hung tàn vừa rồi thì không tính là gì. Lục Ly gần như không động thủ. Hai thống lĩnh mang đội thu phục. Trên đường gặp mấy chục con U Hồn Quái, Lục Ly một mình diệt giết. Quỷ ảnh đã hấp thu xong năng lượng trong linh hồn Lục Ly, Lục Ly lén rời khỏi đội ngũ, thu quỷ ảnh vào trong quỷ châu Quỷ ảnh là vũ khí bí mật của hắn, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn không muốn bại lộ. Trở về U Hồn Cốc, tuy không gian nơi này vẫn thật hôn ám, nhưng Lục Ly cảm giác trở về nhân gian. Vừa rồi ở U Hồn Giới, hắn cảm giác như ở địa ngục. Loại khí tức này khiến người ta rất không quen, mọi người sẽ phát cuồng. Sau khi trở về, Lục Ly lập tức đi vào tòa thành, không ra ngoài. Chuyện ngoại giới hắn cũng không muốn quản nữa, hắn cũng không muốn nhẫn nhịn mấy trưởng lão này, nhắm mắt làm ngơ. - Lão Đại! Lão Đại! Sau nửa ngày, Hầu Tam tìm đến cửa, vẻ mặt sùng bái nói: - Lão Đại thần uy, lần này tiến vào U Hồn Giới, ta còn thật lo lắng, không nghĩ rằng lão Đại dũng mãnh như vậy? Nếu không nhờ ngươi, sợ là hai doanh đều bị giết rồi. Lục Ly biết Hầu Tam khẳng định sẽ tìm đến cửa, trên mặt hắn không lộ ra chút vẻ kinh ngạc nào, chỉ lạnh lùng hỏi: - Có nghe được đồn đãi gì không? Lục Ly biết sau khi trở về, khẳng định sẽ tạo ra oanh động rất lớn. Cho nên, hiện giờ, hắn mới ở lại trong thành bảo, miễn cho người khác xem hắn như quái vật. - Thật nhiều đồn đãi! Hầu Tam hơi kích động nói: - Lần này chết nhiều người vậy, cả sơn cốc đều oanh động. Chuyện của lão Đại cũng truyền khắp nơi, vô số người không dám tin tưởng. Nếu không phải tất cả quân sĩ đều nói như vậy, bọn họ khẳng định không ai tin tưởng. Ừm! Lục Ly hơi gật đầu, mặt ngoài hắn chỉ có Nhị Kiếp Cảnh, đổi là ai cũng không tin nổi. Trước kia, rất nhiều người đều hoài nghi hắn là hậu đại cao tầng Địa Ngục Phủ, nếu không sao có thể ngồi lên vị trí Đại thống lĩnh này? Hầu Tam tiếp tục hưng phấn nói: - Những việc này đều là việc nhỏ, chủ yếu là phản ứng của các trưởng lão. Lần này bởi vì đã chết nhiều người như vậy, cho nên một bộ phận trưởng lão đều đi ra. Ta nghe nói rất nhiều trưởng lão nghe thấy chuyện của ngươi, cũng không dám tin. Không chỉ nghe xong báo cáo của hai thống lĩnh, còn tìm đến một đám quân sĩ hỏi, ta phỏng chừng không bao lâu sẽ triệu kiến ngươi. - Gặp ta? Lục Ly nhướng mày, hắn cũng không muốn gặp mặt đám trưởng lão, ai biết Tô Nguyệt Cầm có dặn dò trưởng lão nào âm thầm giết chết hắn không? Giao tiếp với đám trưởng lão này, khó tránh xảy ra chuyện. Lục Ly nghĩ nghĩ nói với Hầu Tam: - Ngươi giúp ta bảo hộ bên ngoài? Nếu có người tìm ta, nói linh hồn ta bị thương ở U Hồn Giới, phải tu dưỡng nửa năm mới có thể khôi phục. Ách... Vẻ mặt Hầu Tam nhất thời trở nên khóc tang, nhưng con ngươi hắn vừa chuyển, gật đầu nói: - Đi thôi, ta giúp ngươi bảo hộ nơi này nửa năm. Nửa năm này ta cũng không cần đi U Hồn Giới, ở chỗ ngươi an toàn... Lão Đại, lần sau, nếu ta bị phái đi U Hồn Giới, ngươi phải đi cùng nhau giúp ta, nếu không ta sẽ chết thật thảm.
Chương 2982 Mạnh Li
- Có thể! Lục Ly gật đầu sảng khoái, hắn cũng muốn đi vào trong. Hắn phải tìm U Hồn Quái cho quỷ ảnh cắn nuốt, quỷ ảnh càng mạnh, trợ giúp với hắn càng lớn. Lục Ly bế quan trong phòng, một là tu luyện Bác Long Thuật, hai là phải ẩn mình lại, quá mức nổi bật dễ dàng bị đánh. Hắn có thể viện lý do bị thương đi tăng cường chiến lực. Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành, đến lúc đó phóng xuất ra Bác Long Thuật, thân thể tiêu thăng gấp mười lần, trưởng lão hắn cũng dám đánh! Quả nhiên! Ngày hôm sau, một trưởng lão phái người lại đây, để Lục Ly đi qua đó. Hầu Tam canh giữ bên ngoài, nghiêm trang nói linh hồn Lục Ly bị trọng thương, đang tu dưỡng. Lục Ly mệnh lệnh hắn hộ pháp, hơn nữa truyền đạt lời xin lỗi. Sau khi tin tức truyền ra, các trưởng lão không tiếp tục triệu kiến, hình tượng của Lục Ly ngược lại trở nên vĩ đại hơn. Vì nghĩ cách cứu viện các quân sĩ, một mình hắn chống lại mấy trăm U Hồn Quái, linh hồn bị trọng thương? Quan trọng nhất là... Lúc trước Lục Ly không nói câu nào, trầm mặc hành tẩu theo quân đội, cũng không biểu lộ thống khổ gì, một người lặng lẽ chịu đựng. Đây là tinh thần gì? Đại thống lĩnh như vậy chẳng lẽ không đáng được mọi người kính yêu và tôn kính sao? Các quân sĩ nơi này đều ăn bữa hôm lo bữa mai, tùy thời đều có thể chết, đều là một đám người kiệt ngạo bất tuân. Đừng nói thống lĩnh, cho dù là trưởng lão, nếu đối không tốt với bọn họ, bọn họ đều có thể rút đao tấn công. Nhưng nếu đối với bọn họ tốt thật sự, bọn họ sẽ chết tâm đi theo, bởi vì đi theo ngươi có thể tiếp tục sống sót... Lục Ly không nghĩ rằng hắn ngoài ý muốn bị thương lại nhận được uy vọng phi thường cao, về sau cũng ít quân sĩ gây khó xử cho hắn. Về phần thống lĩnh và trưởng lão, ai cũng không biết bọn họ nghĩ gì. Hoàng thống lĩnh xem như đã tiếp nhận Lục Ly. Tào thống lĩnh có hơi ghen tị và khó chịu. Có lẽ vì đến trước là chủ, có cảm quan rất kém cỏi với Lục Ly. Tuy Lục Ly cứu bọn họ, Tào thống lĩnh biết danh vọng của Lục Ly tăng cao thì ghen tị không chịu được. Hắn lăn lộn ở đây mấy trăm năm mới trở thành thống lĩnh, rất nhiều người còn không phục, Lục Ly mới đến bao lâu? - Người tới rồi? Tào thống lĩnh trầm ngâm nửa ngày, gọi tới một thân tín, nói: - Ngươi xuất cốc một chuyến, tìm hiểu tư liệu tin tức của Đại thống lĩnh, nhớ kỹ phải hỏi thăm được bí mật. Nếu Đại thống lĩnh có lai lịch lớn gì, lập tức ngừng điều tra. - Hả? Thân tín kia biến sắc, vẻ mặt chua sót nói: - Đại nhân, chuyện này... nếu Đại thống lĩnh thật sự có bối cảnh, ta điều tra hắn, ta sẽ chết thật thảm. - Sợ cái gì? Tào thống lĩnh nheo mắt nói: - Đến đây gần như đều bị sung quân. Cho dù Đại thống lĩnh đến đây cũng là bị sung quân. Nếu hắn thật sự có bối cảnh, trưởng lão sao dễ dàng phái hắn đi U Hồn Giới? Có đi hay không? Không đi tự gánh hậu quả. - Ta... đi! Thân tín kia cắn chặt răng, hắn chỉ phi thường rõ ràng Tào thống lĩnh là ai? Nếu không nghe lời hắn, sợ là chết một cách kỳ quái. Lục Ly lạnh lùng bế quan, ngoại giới náo nhiệt mấy ngày, cũng dần dần bình tĩnh lại. Nhưng trong lòng mọi người đã nhìn Lục Ly bằng cái nhìn khác. Trong lòng đám quân sĩ bắt đầu chấp nhận vị Đại thống lĩnh Lục Ly này. Thời gian trôi qua rất nhanh, sau bốn tháng, lại có hai doanh tiến vào U Hồn Giới. Lần này vận khí hai doanh tương đối không tồi, đi ra ngoài chỉ chết hơn bốn năm trăm người. Lần trước nếu không phải gặp U Hồn Hải bạo động, hai doanh kia cũng sẽ không chết thảm như vậy. Bình thường không gặp tình huống đặc thù, cũng sẽ không chết nhiều người như vậy. Mười ngày sau, một quân đội tiến vào U Hồn Cốc, đây là do Địa Ngục Phủ bổ sung người vào, lần trước chết nhiều quá. Đến với quân đội này còn có một công tử ca anh tuấn. Sau khi công tử ca này tiến vào, năm trưởng lão đều xuất quan, tự nhiên phải ra nghênh đón công tử ca này. Có thể khiến năm trưởng lão ra nghênh đón, vô số quân sĩ đều thật kinh ngạc, người này rốt cuộc là ai? Có địa vị cao như vậy ở Địa Ngục Phủ sao? Rất nhanh, một tin tức được truyền ra, công tử ca này tất nhiên là hậu nhân của Thái thượng trưởng lão. Địa Ngục Phủ có ba Thái thượng trưởng lão, ba người này đều là trụ cột của Địa Ngục Phủ, Mạnh Li là một hậu đại trong đó. Mấy đời phủ chủ của Địa Ngục Phủ đều là tu sĩ phi thường cường đại. Nhưng chỉ dựa vào phủ chủ là không thể chống lại một thế lực lớn. Trụ cột chân chính của Địa Ngục Phủ là ba Thái thượng trưởng lão, đây là ba tồn tại mạnh mẽ đến cực điểm. Trụ cột Địa Ngục Phủ, thân phận địa vị đương nhiên thật tôn quý. Là hậu nhân của hắn, còn là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia, người Địa Ngục Phủ tự nhiên không dám sơ suất gì. Trưởng lão nơi này tuy là trưởng lão, nhưng có thể phái đến nơi này, không nói chiến lực, ít nhất ở Địa Ngục Phủ là không được xem trọng. Nói là trưởng lão, địa vị kỳ thật không khác biệt lắm với Đường chủ của Địa Ngục Phủ. Mạnh Li đến đây, trưởng lão bình thường nào dám không ra nghênh đón? Còn có mấy trưởng lão không ra nghênh đón, có hai người đang bế quan, ba người khác đều là lợn chết không sợ nước sôi, bọn họ bị chèn ép lâu rồi, không để ý đến gì nữa. - Đại thống lĩnh nơi này đâu rồi? Vì sao không thấy người? Ta chỉ là ở bên ngoài nghe thấy chuyện của hắn, lần này tiến vào còn là thủ hạ của hắn, mau mời hắn ra, để ta bái kiến một phen. Hàn huyên một phen trong đại điện, Mạnh Li nói một câu, khiến tươi cười trên mặt rất nhiều trưởng lão trở nên ý vị thâm trường. Mạnh Li tới gây sự, hơn nữa tới tìm Lục Ly gây sự! Những trưởng lão này vốn kinh ngạc, cho dù Mạnh Li muốn lịch luyện lấy tiếng, cũng sẽ không chọn đến nơi này. Sau khi nhận lệnh, bọn họ đều cảm thấy khó hiểu. Nơi này vốn không có Nhị thống lĩnh, bởi vì Mạnh Li lại thiết lập một Nhị thống lĩnh... Nơi này bởi vì cường thế của Dương trưởng lão, chức vị Đại thống lĩnh đều chỉ là thùng rỗng kêu to, càng đừng nói Nhị thống lĩnh. Hơn nữa, hoàn cảnh nơi này thật gian khổ, có ít nữ nhân, nhưng đều là xấu không chịu nổi.
Chương 2983 Mạnh Li
Công tử ca đỉnh cấp Địa Ngục Phủ chạy đến nơi này làm gì? Cảnh giới của Mạnh Li là Tam Kiếp đỉnh phong, đến nơi này lịch luyện không có ý nghĩa quá lớn. Mặt hạt thân thú, U Linh Trùng không có trợ giúp tăng cường chiến đấu gì cho hắn. Hắn khẳng định có yêu hồn bảo hộ linh hồn, U Hồn Quái không có ý nghĩa gì, chẳng lẽ hắn đi khiêu chiến U Linh Vương? Vừa không thể lấy tiếng, lại không có gì chơi vui, còn không thể lịch luyện. Công tử này này trừ phi đầu óc có bệnh mới chạy đến nơi này. Giờ đây khi hắn vừa lên tiếng, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ. Mạnh Li đến vì Lục Ly, muốn gây sự với Lục Ly. Vấn đề là... Với thân phận của Mạnh Li, hắn chỉ cần âm thầm truyền lời, để một trưởng lão động tay động chân, giết chết Lục Ly cũng không phải quá khó. Vì sao hắn phải tự mình chạy tới làm Nhị thống lĩnh? Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao qua một thời gian nữa sẽ biết ngay. Dương trưởng lão cười chắp tay nói: - Mạnh công tử, một thời gian trước, linh hồn Lục thống lĩnh bị thương, giờ có lẽ đang bế quan dưỡng thương. Cho nên sẽ không đến đón tiếp công tử, hy vọng ngươi không phiền lòng. - À à! Mạnh Li cười nhạt, phất tay nói: - Một khi đã như vậy, vậy chờ hắn xuất quan rồi gặp mặt đi. Mặt khác, Dương trưởng lão, ta đến là để làm việc, không phải đến chơi, chư vị cứ xem ta là thủ hạ, tùy tiện chỉ huy, tùy tiện sử dụng. - Ha hả! Một đám trưởng lão nở nụ cười, vị thiếu gia này bọn họ sao dám dùng? Không chỉ không dám dùng, thậm chí còn phải cẩn thận bảo hộ hắn, không thể để hắn xảy ra chuyện gì. Nếu không Thái thượng trưởng lão tức giận, bọn họ đều chịu không nổi. - Mạnh công tử, chúng ta có chuẩn bị rượu nhạt, tiếp đón ngươi! Dương trưởng lão vui vẻ đứng dậy, một đám người vây quanh Mạnh công tử, đi đến thiên điện bên cạnh. Rất nhiều trưởng lão đều muốn tạo quan hệ tốt với Mạnh công tử, về sau có thể rời khỏi nơi này. Sau ba lượt tiệc rượu, Dương công tử đi tòa thành của hắn, tòa thành này Dương trưởng lão đã sớm tìm ngươi bố trí, không chỉ phi thường xa hoa, còn an bài mấy thị nữ hầu hạ hắn. - Công tử! Trong một thiên điện, Tào thống lĩnh quỳ một gối, thần tình cung kính hành lễ. Mạnh Li ngồi, không nhìn hắn, lạnh lùng uống trà, nói: - Ngươi chính là Tào Vân? Ta nhớ rõ gia gia ngươi từng đi theo thái gia gia ta. Vì sao đến thế hệ ngươi lại trở nên thê thảm như vậy? Trên mặt Tào thống lĩnh lộ ra vẻ xấu hổ, hắn cúi đầu thật thấp, dừng một lát mới nói: - Là chúng ta vô dụng, Tào Vân thật hổ thẹn. - Chuyện năm đó ta cũng biết một chút. Mạnh Li ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tào thống lĩnh, nói: - Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, đợi một thời gian nữa, ta sẽ điều ngươi ra ngoài. Nếu ngươi có thể đột phá Tứ Kiếp, ta giúp ngươi một vị trí trưởng lão. - Đa tạ công tử! Tào thống lĩnh mừng rỡ, dập đầu thật mạnh. Mạnh Li phất tay áo, nói: - Đứng lên đi, nói tình huống của Lục Tứ kia xem! - Được! Tào thống lĩnh đứng dậy, trên mặt lộ vẻ âm lãnh. Trên thực tế, Mạnh Li có thể làm được Nhị thống lĩnh là do hắn. Tào thống lĩnh phái người tìm hiểu rõ ràng tình huống của Lục Ly, gia gia hắn từng đi theo Thái thượng trưởng lão một thời gian. Ở Địa Ngục Phủ xem như có chút nhân mạch, tìm hiểu tình báo thật đơn giản. Sau khi tìm hiểu rõ ràng, Tào thống lĩnh lập tức truyền lại tình huống này cho Mạnh Li. Sở dĩ truyền cho hắn là bởi vì Tào thống lĩnh rõ ràng một chuyện, Mạnh Li đã theo đuổi Tô Nguyệt Cầm nhiều năm. Tô Nguyệt Cầm là thần nữ, bình thường là không thể gả ra ngoài, khả năng lớn nhất là gả cho một công tử trog Địa Ngục Phủ, Mạnh Li cũng cơ hội rất lớn. Đương nhiên, cạnh tranh của Mạnh Li rất lớn, còn có ba công tử khác đều phi thường vĩ đại, Tô Nguyệt Cầm đối với bốn người bọn họ đều là lúc gần lúc xa, không có quyết tâm gả cho ai. Trong mắt Tào thống lĩnh, Lục Ly là cơ hội tốt lắm. Nếu Mạnh Li có thể khiến Lục Ly nếm đau khổ, thậm chí lặng lẽ tiêu diệt, có lẽ Tô Nguyệt Cầm sẽ thật vui vẻ... Mạnh Li cũng cho rằng như vậy, cho nên hắn đến đây. Mạnh Li cho rằng Tô Nguyệt Cầm không thể tự mình động thủ, đưa Lục Ly đến đây là muốn hắn chết, cơ hội tốt như thế, Mạnh Li phải nắm bắt. Về phần vì sao hắn không truyền lời Dương trưởng lão động thủ mà tự mình đến đây, đây không phải... có thành ý hơn sao? Chờ Tào thống lĩnh nói rõ tình huống của Lục Ly, Mạnh Li đặt ly trà trong tay xuống, lạnh lùng nói: - Qua một thời gian, ta sẽ an bài ngươi và ta cùng tiến vào U Hồn Giới. Lục Tứ cũng sẽ đi theo. Ta sáng tạo cơ hội để ngươi giết chết hắn, sau này lại theo ta trở về Địa Ngục Thành đi! Bế quan nửa năm, Bác Long Thuật vẫn không đại thành, Lục Ly cảm thấy đã bước nửa bước vào, nhưng còn nửa bước vẫn không thể bước vào. Cảm giác này thật buồn bực, chỉ còn một tầng sa mỏng, nhưng đâm không thủng, chỉ có thể làm việc uổng công. Sau khi hắn xác định không thể tìm hiểu nữa, hắn quyết đoán xuất quan. Bình cảnh sở dĩ là bình cảnh là vì không thể đột phá, đột phá rồi sẽ không còn là bình cảnh. - Lão Đại, ngươi xuất quan rồi sao? Nửa năm nay, Hầu Tam thật nhàn nhã, hắn vốn là một đội trưởng, nửa năm nay ngay cả quân đội cũng không quản, vẫn trấn thủ ở trong tòa thành. Dù sao quân đội này cũng không phục hắn, hắn cũng không tự nguyện quản bọn họ. Lục Ly hơi gật đầu, Hầu Tam thấy trên mặt Lục Ly không có tươi cười gì, vội vàng hỏi: - Lão Đại, tu luyện không thuận lợi sao? - Đúng vậy! Lục Ly chau mày, dò hỏi: - Trong cốc gần đây có chuyện gì hiếm lạ không? Các trưởng lão có tìm ta không? - Có tìm! Hầu Tam gật đầu nói: - Còn tìm hai lần, ngày hôm sau sau khi ngươi bế quan tìm một lần, một tháng trước phái người đến đây lần nữa. Nhưng ta nói ngươi chữa thương, chưa xuất quan, ngươi mở ra cấm chế, ta không thể đánh thức ngươi. - Làm tốt lắm! Lục Ly khen ngợi, Hầu Tam tiếp tục nói: - Việc kỳ lạ cũng có một việc, có một Nhị thống lĩnh đến đây, còn là một công tử ca, ngày đến đây, nghe nói năm vị trưởng lão đi ra nghênh đón, phi thường thần khí.
Chương 2984 Có người bố cục
- Nhị thống lĩnh? Công tử ca? Lục Ly đề phòng theo bản năng, nơi quỷ quái này còn có thể có công tử ca đến? Còn làm Nhị thống lĩnh? Hắn là Đại thống lĩnh, ý tứ là công tử ca kia dưới trướng hắn? Người có thể khiến mấy trưởng lão nghênh đón còn dưới trướng hắn? Đây không phải chuyện khôi hài sao? Lục Ly hỏi lại rõ ràng tình huống của Mạnh Li. Hầu Tam hiểu biết không nhiều lắm, nhưng trong tình huống đơn giản, Lục Ly vẫn cảm giác có gì không thích hợp. Công tử ca như vậy, theo lẽ thường sẽ không đến nơi này. Cho dù đến cũng chỉ vài ngày sẽ rời đi. Mạnh Li lại đến ở hơn một tháng, thoạt nhìn có vẻ còn định tiếp tục ở? Tình huống trong U Hồn Giới, Lục Ly rất rõ ràng, quái vật nơi này tuyệt đối không thích hợp lịch luyện. Mặt hạt thân thú và U Linh Trùng quá yếu, U Hồn Quái là công kích linh hồn, U Linh Vương thì trừ phi Mạnh Li muốn chết mới khiêu chiến... Một người làm việc phải có ý đồ, công tử ca giống như Mạnh Li, sẽ không làm loại chuyện nhàm chán. Bọn họ có nhiều chuyện phải làm, thế giới bên ngoài phồn hoa như vậy, cuộc sống tốt đẹp như vậy, lại không hưởng thụ, chạy đến nơi quỷ quái này chịu khổ? Nơi này không có cái gì, hắn tiến vào hoặc là vì thần dược của U Hồn Giới, hoặc là vì mình! Thần dược nơi này thật trân quý, rất nhiều thần dược phỏng chừng có tác dụng đặc thù, giá trị xa xỉ. Nếu công tử ca cấu kết với vài trưởng lão, còn có người của quân đội đặc thù, cũng không phải không thể trộm đi. - Mặc kệ hắn! Ánh mắt Lục Ly dần lạnh lùng, nếu công tử ca này chọc giận hắn, hắn sẽ giết chết. Dù sao ở U Hồn Cốc, không ai dám động thủ. Nếu lén lút động thủ ở U Hồn Giới, hắn giết chết công tử ca này, đốt thi thể hắn thành tro tàn, ai có thể biết là bị giết? Tuy trưởng lão hai lần tìm hắn, Lục Ly vẫn không muốn gặp bọn họ, tiếp tục nhàn nhã trong tòa thành. Hầu Tam cũng không quay về quân đội, đi theo Lục Ly thoải mái hơn nhiều, tội gì đến quân doanh bị người ta đối xử lạnh nhạt? Lần thứ ba, những ngày tháng an nhàn của Lục Ly kết thúc, Trưởng Lão Phủ phái người gọi Lục Ly đi qua. Lần này Lục Ly không thể tránh né, dù sao người của Trưởng Lão Phủ đã thấy hắn rồi. Lục Ly đi theo người này vào một tòa thành, nơi đó Dương trưởng lão đã đợi từ trước. Hắn thấy Lục Ly đến đây, vẻ mặt không chút tươi cười, chỉ lạnh nhạt nói một câu: - Lục thống lĩnh, thương thế tốt hơn chưa? “Lão già này có ý kiến với ta à!” Lần trước Lục Ly cũng xem như lập công, Dương trưởng lão không có nửa câu tán thưởng thì thôi? Ngay cả câu hỏi quan tâm cũng lạnh lùng như vậy? Nếu nói thiên tính Dương trưởng lão như vậy thì thôi đi, lần trước hắn còn tự mình đi nghênh đón Mạnh Li, cười giống như một con chó. Nếu người khác không cười, Lục Ly tự nhiên cũng sẽ không mặt nóng dán mông lạnh, hắn chắp tay nói: - Đa tạ Dương trưởng lão quan tâm, đã khá hơn rồi. - Vậy là tốt rồi! Dương trưởng lão hơi gật đầu, xua tay nói: - Trước ngồi một lát đi, chờ Nhị thống lĩnh đến đây, các ngươi làm quen một chút. Nửa tháng sau, các ngươi cùng mang hai chiến doanh đi U Hồn Giới. Lần này có gốc thần dược tương đối quan trọng cần thu thập, cần các ngươi cùng đi tọa trấn, không thể xảy ra ngoài ý muốn gì. - Tuân mệnh! Lục Ly lĩnh mệnh, nội tâm cũng kinh nghi, thần dược đặc thù? Mạnh Li này vì thần dược đến đây hay là vì hắn đến đây? Nếu thần dược quan trọng như vậy, nhiều trưởng lão như vậy, vì sao không tự động thủ áp trận? Lục Ly không hiểu nổi, việc này hỏi ra, Dương trưởng lão cũng sẽ không nói. Hắn chỉ có thể an tĩnh chờ đợi, chờ đợi Nhị thống lĩnh thần bí kia xuất hiện. Chờ khoảng hai giờ! Nhị thống lĩnh để Đại trưởng lão và một trưởng lão thực quyền đơi hơn hai giờ, đây là khái niệm gì? Nếu đổi lại là nơi khác, sợ là Nhị thống lĩnh không chết thì cũng phải bị lột da. Mạnh Li anh tuấn, không phải dạng anh tuấn kiểu thư sinh mặt trắng, mà thật sự tuấn lãng, nhất là quý khí trên người hắn. Đây không phải đệ tử gia tộc bình thường dưỡng thành, lại càng không phải khí chất đệ tử gia tộc nhà giàu mới nổi mới có được. Ánh mắt hắn vô tình từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly, còn hơi gật đầu. Hắn chắp tay với Dương trưởng lão, hành lễ nói: - Mạnh Li tham kiến Dương trưởng lão, thuộc hạ bởi vì Quân Vụ đến chậm, mong trưởng lão không lấy làm phiền lòng. Dương trưởng lão ngẩn ra, có hơi kinh ngạc, sau đó lập tức đứng lên, thoạt nhìn hơi thụ sủng nhược kinh? Nhưng hắn phản ứng rất nhanh, khuôn mặt nghiêm túc, nói: - Mạnh thống lĩnh dốc sức vì Quân Vụ, bản trưởng lão sao có thể trách cứ? Đến đi, ta giới thiệu một chút cho ngươi, vị này là thống lĩnh Lục Tứ. Lục thống lĩnh, vị này là Mạnh Li thống lĩnh, là Nhị thống lĩnh mới tới của chúng ta, về sau hy vọng các ngươi hợp tác thật tốt, cùng nhau quản tốt Quân Vụ. - Đâu có đâu có! Lục Ly không tươi cười nhiều, nhưng sắc mặt cũng không phải đặc biệt khó coi. Trong lòng hắn tự giễu, Mạnh Li vừa rồi nói Quân Vụ? Hiện tại Dương trưởng lão cũng nói Quân Vụ? Hắn có Quân Vụ sao? Hắn có thể thống soái quân đội? Thật sự khôi hài. Hàn huyên khách sáo vài câu, Dương trưởng lão định ra nhiệm vụ sau nửa tháng, lần này phải đi đỉnh núi U Ma Sơn thu thập một gốc thần dược. Nhưng Dương trưởng lão không nói đi thu thập thần dược gì, chỉ để hai người đến lúc đó đi theo đại quân, cùng nhau hành động, hộ vệ đại quân an toàn. Trở về từ Trưởng Lão Phủ, Lục Ly vừa vào, nhìn thấy gương mặt khóc tang của Hầu Tam, Lục Ly nhướng mày hỏi: - Làm sao vậy? - Lão Đại, ngươi phải cứu ta! Hầu Tam lôi kéo tay Lục Ly, nói: - Vừa rồi thống lĩnh của chúng ta phái người đến tìm ta, ra lệnh ta nửa tháng đi theo đại quân vào U Hồn Giới. Lần này có hai chiến doanh đi, chiến doanh khác là chiến doanh Tào thống lĩnh dẫn dắt, lão Đại lần này ta phải chết thật thảm. - Ngươi cũng đi? Tào thống lĩnh cũng đi? Lục Ly sờ sờ mũi, hắn cảm thấy nguy hiểm theo bản năng, có lẽ lần này có người bố cục đối phó hắn và Hầu Tam, nếu không may, hai người có thể chết bên trong.
Chương 2985 Quân pháp xử trí
Thời gian nửa tháng này Lục Ly cũng thật quý trọng, cũng không xuất môn, cả ngày tìm hiểu Bác Long Thuật. Nếu trong nửa tháng có thể bước ra bước kia, vậy cơ hội sống sót giữa hắn và Hầu Tam mới có thể lớn hơn. Chỉ là một bước đi, có đôi khi lại như khoảng cách cả hố trời, bước không qua là bước không qua, loại bình cảnh này thật khiến người ta đau đầu. Giống như rất nhiều võ giả cứ dậm chân ở mấy kiếp, mấy kiếp đỉnh phong, lại không thể đột phá, cả đời bị chặn lại ở bước này, khiến người ta buồn bực muốn hộc máu. Nửa tháng trôi qua trong nháy mắt, khiến Lục Lục thật thất vọng là bước cuối cùng của Bác Long Thuật mãi không thể vượt qua. Bác Long Thuật này không tìm hiểu đại thành, sẽ không thể phóng thích. Đây là chuyện khiến Lục Ly buồn bực nhất, nếu có thể phóng ra chút lực lượng cũng tốt rồi. Thời gian đã đến, Lục Ly xuất môn, phía trên quảng trường, quân đội đã bắt đầu tập kết, Hầu Tam ở ngay trong quân. Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh đã ở đây từ sớm. Tuổi tác Long thống lĩnh khá lớn, sắc mặt già nua, nói năng nghiêm túc. Hắn và Tào thống lĩnh xem như khách khí, đều chắp tay hành lễ với Lục Ly. - Tham kiến Đại thống lĩnh! Các quân sĩ thật cuồng nhiệt, toàn bộ quỳ một gối. Vị Đại thống lĩnh này hiện tại là uy danh đang thịnh, nhưng rất nhiều quân sĩ đều chưa từng gặp hắn. Tào thống lĩnh là thủ hạ, còn từng gặp hắn, Lục Ly còn cứu mạng bọn họ, bọn họ càng thêm kính trọng Lục Ly. - Đều đứng lên đi! Lục Ly lạnh lùng phất tay, vẻ mặt thật bình tĩnh, trong mắt các quân sĩ càng hiển lộ uy nghi, nếu đại nhân vật tỏ ra cợt nhả với bọn họ, bọn họ ngược lại cảm thấy không quen. - Nhị thống lĩnh đâu rồi? Phái người đi mời rồi chưa? Ánh mắt Lục Ly nhìn sang Tào thống lĩnh, hắn đến rồi, Mạnh Li này còn chưa tới? Chẳng lẽ bọn họ lại phải đợi hai giờ nữa? Đến lúc đó uy nghi của hắn sẽ để ở đâu? - Đã có người đi mời rồi! Tào thống lĩnh gật đầu, thái độ thật cung kính. Nhưng sâu trong mắt, còn có thần sắc khác thường, nói không rõ. - Vậy từ từ đợi đi! Lục Ly phất tay áo, vừa trầm mặc đứng thẳng. Ánh mắt hắn nhắm lại, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần. Tuy nhắm mắt lại, vẫn âm thầm thúc giục Đại Đạo Chi Ngân. Lực cảm giác của hắn lập tức nhạy cảm hơn mấy lần. Hắn cảm nhận được rất nhiều ánh mắt, vô số quân sĩ đều trộm đánh giá hắn. Nhưng những ánh mắt này đều là sùng bái và cuồng nhiệt, cũng không hề có chút ý xấu nào. - Hửm? Tào thống lĩnh nhìn lướt qua, sau đó lập tức thu ánh mắt về. Tuy chỉ nhìn thoáng qua, Lục Ly cũng nắm bắt được ý tứ đặc thù trong mắt hắn. Sát ý! Vừa rồi Lục Ly cảm giác không thích hợp, giờ đây cũng cảm ứng thật rõ ràng. Nếu không thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có lẽ hắn sẽ không cảm ứng rõ ràng như vậy. Một người sẽ không vô duyên vô cớ phóng ra sát ý, càng đừng nói Lục Ly còn từng cứu hắn. Tuy lúc trước Lục Ly có chút không tôn trọng hắn, nhưng việc nhỏ như vậy cũng không đến mức động sát tâm. Vấn đề ở chỗ nào? Lục Ly không biết, nhưng nếu Tào thống lĩnh dám lộ ra sát ý, còn trong tình huống nhiều người có mặt như vậy, nói rõ trong lòng Tào thống lĩnh đã hạ quyết tâm phải giết mình. Liên hệ với tình huống quỷ dị lần này, nội tâm Lục Ly càng ngày càng cảm thấy không tốt. Vì sao Tào thống lĩnh phải giết hắn? Một Tam Kiếp đỉnh phong, hắn cũng không sợ, nhưng không biết nguyên nhân mọi việc, điều này khiến nội tâm hắn bất an khó hiểu. Thời gian từ từ trôi qua, nội tâm Lục Ly càng buồn bực, bởi vì đợi nửa canh giờ, Mạnh Li vẫn chưa đến, điều này khiến hắn nổi giận không thôi. Ở Trưởng Lão Phủ thì thôi đi, nơi này nhiều quân đội như vậy đang chờ, Mạnh Li là cố ý làm hắn mất mặt. Lại ba nén hương trôi qua, Mạnh Li rốt cục khoan thai bước đến, Lục Ly không mở to mắt, Mạnh Li nhìn hắn từ xa, hơi nheo mắt lại... - Sát khí! Lục Ly cảm ứng được, tuy phi thường mỏng manh nhưng vẫn tồn tại thật chân thật. Cũng che giấu rất sâu như Tào thống lĩnh, nhưng dưới Đại Đạo Chi Ngân, không thể nào chạy trốn. - Rất tốt! Lục Ly cười giận dữ, lần này quả nhiên là một cái bẫy, không phải nhằm vào thần dược, mà nhằm vào hắn và Hầu Tam. Mạnh Li và Tào thống lĩnh muốn giết chết hắn. Ha ha ha! Mạnh Li đi nhanh đến, chắp tay nói: - Đại thống lĩnh thứ lỗi, chư vị đồng nghiệp thứ lỗi, vừa rồi bị một số việc làm lỡ, để mọi người đợi lâu rồi, chúng ta xuất phát đi? Lục Ly mở mắt, trong mắt lạnh như băng, hắn nhìn Mạnh Li nói: - Mạnh thống lĩnh có thể nói vì chuyện gì chậm trễ không? Mạnh Li ngẩn ra, Lục Ly lúc trước ở Trưởng Lão Phủ đợi hơn ha giờ, rắm cũng không dám phóng. Không chỉ có Lục Ly, ngay cả Dương trưởng lão cũng không dám nói nửa câu, lần này vì sao nghiêm túc như vậy? Có vài việc, trong lòng mọi người biết rõ là được rồi, không phải sao? Vì sao phải vạch trần? Nghiêm túc như vậy làm gì? Mạnh Li cũng không ngờ Lục Ly sẽ hỏi chuyện hắn, cho nên giờ đây, nhất thời không biết trả lời thế nào. Trên mặt hắn lộ vẻ xấu hổ, nghĩ rồi nói: - Đại thống lĩnh, vừa rồi Dương trưởng lão tìm ta có việc, cho nên trì hoãn, nếu không ta mời Dương trưởng lão đến đây giải thích? Nếu Lục Ly muốn gây sự, Mạnh Li cũng không để ý làm chuyện khiến hắn khó xử trước mặt các quân sĩ. Hắn có thể thoải mái mời Dương trưởng lão đến, Lục Ly có thể cãi lại Dương trưởng lão sao? Sắc mặt Lục Ly thay đổi, lạnh giọng hỏi: - Vậy Mạnh thống lĩnh có thể nói xem Dương trưởng lão tìm ngươi nói chuyện gì không? Ngươi nói trước, lát nữa ta mời người đi chứng thật là được. Ách... Mạnh Li biến sắc, nếu như vậy, khẳng định sẽ bại lộ, đến lúc đó không thể giải thích. Ánh mắt hắn lạnh như băng, Lục Ly hôm nay ăn phải mật báo sao, cứ bám riết hắn không buông? Hắn thật cho rằng mình là một nhân vật rồi sao? Mạnh Li hừ một tiếng, quyết định không nể mặt Lục Ly, hắn rét căm căm nói: - Đại thống lĩnh, ngươi đây là không có việc gì muốn gây sự với Mạnh mỗ sao? - Nực cười!
Vù! Xa xa truyền đến tiếng phá không, một thân ảnh khiến mọi người trông mòn con mắt bay vụt đến. Hắn mặc trường bào màu xanh, tay áo dài phập phồng, trên người không có vết máu nào, khuôn mặt bình tĩnh, đối lập với cảnh tượng gần đó thoạt nhìn như một cao nhân đắc đạo... - Đại thống lĩnh thần uy! Một quân sĩ lệ nóng doanh tròng rống to lên. Lục Ly dẫn dụ đi nhiều U Hồn Quái như vậy, chỉ sau nửa canh giờ đã thoải mái trở lại. U Hồn Quái cũng không còn một con, này nói rõ cái gì? Hoặc là Lục Ly đã dẫn dụ U Hồn Quái đi hết rồi, hoặc đánh chết toàn bộ. Tất cả tin tưởng là Lục Ly đã đánh chết toàn bộ, bởi vì lúc trước Lục Ly đã đánh chết rất nhiều U Hồn Quái, không cần tốn nhiều sức. - Đại thống lĩnh thần uy! Hoàng thống lĩnh cũng rống to lên, vô số quân sĩ rống to theo, sĩ khí đạt đến đỉnh phong, có Đại thống lĩnh như vậy, bọn họ còn sợ gì? Bọn họ chỉ cần cố gắng đánh nhau, đều có thể còn sống trở về. Giết... Tào thống lĩnh bạo rống, chiến đao thật lớn trong tay liên tục đâm chém. Nhìn thấy vô số quân sĩ dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lục Ly, hắn rất hâm mộ, cũng có chút ghen tị. Hắn dẫn binh nhiều năm như vậy, hạ thủ lại chưa từng lộ ra ánh mắt như thế với hắn, điều này khiến hắn thật tổn thương. - Đừng hô nữa, chừa khí lực đánh chết tà ma đi? Lục Ly bay tới như làn gió mát, hai đấm đập chết hai mặt hạt thân thú, thân hình quỷ mị chớp động, bắt đầu lạnh lùng thu hoạch sinh mệnh những tà ma quái thú này. Chiến đâu đã xong sau nửa canh giờ, tất cả tà ma quái thú đều bị đánh chết, kết quả thương vong cũng được thống kê. Hơn hai ngàn quân, còn lại bảy trăm người, ngoài hai thống lĩnh và một ít người, mỗi người còn lại đều bị thương. Lục Ly không bị thương, nhưng trên người cũng có không ít vết máu, đây đều là vết máu của quái thú. Lục Ly đợi con tà ma cuối cùng bị đánh chết, hắn bay đến phụ cận, lấy ra nước trong, tắm rửa đàng hoàng một phen. Chờ hắn trở về chiến trường, nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, người bị thương được an trí xong rồi. Nếu không phải trọng thương, luyện hóa một chút dược chữa thương là được. Nếu bị thương nặng thì thu vào trong không gian thần khí. Bị thương nặng, đã không có sức chiến đấu, ở bên ngoài cũng không có ý nghĩa gì. Đại bộ đội bắt đầu quay về, Lục Ly nhìn thấy quân đội thưa thớt, nghĩ đến quân trận chỉnh tề khi tiến vào, không khỏi hơi thổn thức. Lúc trước, Lục Ly cũng biết U Hồn Giới này thật khủng bố, mỗi lần tiến vào đều sẽ tổn thất phi thường lớn, xác suất chết phi thường cao. Lần này Lục Ly mới xem như kiến thức được tàn khốc của U Hồn Giới. Hắn thật may mắn có được Long Hồn, nếu không phải Long Hồn, bằng vào chiến lực của hắn, đừng nói hoành hành bên trong, sợ là gặp phải U Hồn Quái đã chết rồi. Nghĩ đến Long Hồn, Lục Ly lại nghĩ đến Lục Linh. Mỗi lần Long Hồn cứu mạng, Lục Ly lại cảm giác mình nợ Lục Linh càng nhiều, Long Hồn này vốn thuộc về Lục Linh. Trên đường trở về cũng không thuận buồm xuôi gió, nhưng so với hung tàn vừa rồi thì không tính là gì. Lục Ly gần như không động thủ. Hai thống lĩnh mang đội thu phục. Trên đường gặp mấy chục con U Hồn Quái, Lục Ly một mình diệt giết. Quỷ ảnh đã hấp thu xong năng lượng trong linh hồn Lục Ly, Lục Ly lén rời khỏi đội ngũ, thu quỷ ảnh vào trong quỷ châu Quỷ ảnh là vũ khí bí mật của hắn, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn không muốn bại lộ. Trở về U Hồn Cốc, tuy không gian nơi này vẫn thật hôn ám, nhưng Lục Ly cảm giác trở về nhân gian. Vừa rồi ở U Hồn Giới, hắn cảm giác như ở địa ngục. Loại khí tức này khiến người ta rất không quen, mọi người sẽ phát cuồng. Sau khi trở về, Lục Ly lập tức đi vào tòa thành, không ra ngoài. Chuyện ngoại giới hắn cũng không muốn quản nữa, hắn cũng không muốn nhẫn nhịn mấy trưởng lão này, nhắm mắt làm ngơ. - Lão Đại! Lão Đại! Sau nửa ngày, Hầu Tam tìm đến cửa, vẻ mặt sùng bái nói: - Lão Đại thần uy, lần này tiến vào U Hồn Giới, ta còn thật lo lắng, không nghĩ rằng lão Đại dũng mãnh như vậy? Nếu không nhờ ngươi, sợ là hai doanh đều bị giết rồi. Lục Ly biết Hầu Tam khẳng định sẽ tìm đến cửa, trên mặt hắn không lộ ra chút vẻ kinh ngạc nào, chỉ lạnh lùng hỏi: - Có nghe được đồn đãi gì không? Lục Ly biết sau khi trở về, khẳng định sẽ tạo ra oanh động rất lớn. Cho nên, hiện giờ, hắn mới ở lại trong thành bảo, miễn cho người khác xem hắn như quái vật. - Thật nhiều đồn đãi! Hầu Tam hơi kích động nói: - Lần này chết nhiều người vậy, cả sơn cốc đều oanh động. Chuyện của lão Đại cũng truyền khắp nơi, vô số người không dám tin tưởng. Nếu không phải tất cả quân sĩ đều nói như vậy, bọn họ khẳng định không ai tin tưởng. Ừm! Lục Ly hơi gật đầu, mặt ngoài hắn chỉ có Nhị Kiếp Cảnh, đổi là ai cũng không tin nổi. Trước kia, rất nhiều người đều hoài nghi hắn là hậu đại cao tầng Địa Ngục Phủ, nếu không sao có thể ngồi lên vị trí Đại thống lĩnh này? Hầu Tam tiếp tục hưng phấn nói: - Những việc này đều là việc nhỏ, chủ yếu là phản ứng của các trưởng lão. Lần này bởi vì đã chết nhiều người như vậy, cho nên một bộ phận trưởng lão đều đi ra. Ta nghe nói rất nhiều trưởng lão nghe thấy chuyện của ngươi, cũng không dám tin. Không chỉ nghe xong báo cáo của hai thống lĩnh, còn tìm đến một đám quân sĩ hỏi, ta phỏng chừng không bao lâu sẽ triệu kiến ngươi. - Gặp ta? Lục Ly nhướng mày, hắn cũng không muốn gặp mặt đám trưởng lão, ai biết Tô Nguyệt Cầm có dặn dò trưởng lão nào âm thầm giết chết hắn không? Giao tiếp với đám trưởng lão này, khó tránh xảy ra chuyện. Lục Ly nghĩ nghĩ nói với Hầu Tam: - Ngươi giúp ta bảo hộ bên ngoài? Nếu có người tìm ta, nói linh hồn ta bị thương ở U Hồn Giới, phải tu dưỡng nửa năm mới có thể khôi phục. Ách... Vẻ mặt Hầu Tam nhất thời trở nên khóc tang, nhưng con ngươi hắn vừa chuyển, gật đầu nói: - Đi thôi, ta giúp ngươi bảo hộ nơi này nửa năm. Nửa năm này ta cũng không cần đi U Hồn Giới, ở chỗ ngươi an toàn... Lão Đại, lần sau, nếu ta bị phái đi U Hồn Giới, ngươi phải đi cùng nhau giúp ta, nếu không ta sẽ chết thật thảm.
Chương 2982 Mạnh Li
- Có thể! Lục Ly gật đầu sảng khoái, hắn cũng muốn đi vào trong. Hắn phải tìm U Hồn Quái cho quỷ ảnh cắn nuốt, quỷ ảnh càng mạnh, trợ giúp với hắn càng lớn. Lục Ly bế quan trong phòng, một là tu luyện Bác Long Thuật, hai là phải ẩn mình lại, quá mức nổi bật dễ dàng bị đánh. Hắn có thể viện lý do bị thương đi tăng cường chiến lực. Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành, đến lúc đó phóng xuất ra Bác Long Thuật, thân thể tiêu thăng gấp mười lần, trưởng lão hắn cũng dám đánh! Quả nhiên! Ngày hôm sau, một trưởng lão phái người lại đây, để Lục Ly đi qua đó. Hầu Tam canh giữ bên ngoài, nghiêm trang nói linh hồn Lục Ly bị trọng thương, đang tu dưỡng. Lục Ly mệnh lệnh hắn hộ pháp, hơn nữa truyền đạt lời xin lỗi. Sau khi tin tức truyền ra, các trưởng lão không tiếp tục triệu kiến, hình tượng của Lục Ly ngược lại trở nên vĩ đại hơn. Vì nghĩ cách cứu viện các quân sĩ, một mình hắn chống lại mấy trăm U Hồn Quái, linh hồn bị trọng thương? Quan trọng nhất là... Lúc trước Lục Ly không nói câu nào, trầm mặc hành tẩu theo quân đội, cũng không biểu lộ thống khổ gì, một người lặng lẽ chịu đựng. Đây là tinh thần gì? Đại thống lĩnh như vậy chẳng lẽ không đáng được mọi người kính yêu và tôn kính sao? Các quân sĩ nơi này đều ăn bữa hôm lo bữa mai, tùy thời đều có thể chết, đều là một đám người kiệt ngạo bất tuân. Đừng nói thống lĩnh, cho dù là trưởng lão, nếu đối không tốt với bọn họ, bọn họ đều có thể rút đao tấn công. Nhưng nếu đối với bọn họ tốt thật sự, bọn họ sẽ chết tâm đi theo, bởi vì đi theo ngươi có thể tiếp tục sống sót... Lục Ly không nghĩ rằng hắn ngoài ý muốn bị thương lại nhận được uy vọng phi thường cao, về sau cũng ít quân sĩ gây khó xử cho hắn. Về phần thống lĩnh và trưởng lão, ai cũng không biết bọn họ nghĩ gì. Hoàng thống lĩnh xem như đã tiếp nhận Lục Ly. Tào thống lĩnh có hơi ghen tị và khó chịu. Có lẽ vì đến trước là chủ, có cảm quan rất kém cỏi với Lục Ly. Tuy Lục Ly cứu bọn họ, Tào thống lĩnh biết danh vọng của Lục Ly tăng cao thì ghen tị không chịu được. Hắn lăn lộn ở đây mấy trăm năm mới trở thành thống lĩnh, rất nhiều người còn không phục, Lục Ly mới đến bao lâu? - Người tới rồi? Tào thống lĩnh trầm ngâm nửa ngày, gọi tới một thân tín, nói: - Ngươi xuất cốc một chuyến, tìm hiểu tư liệu tin tức của Đại thống lĩnh, nhớ kỹ phải hỏi thăm được bí mật. Nếu Đại thống lĩnh có lai lịch lớn gì, lập tức ngừng điều tra. - Hả? Thân tín kia biến sắc, vẻ mặt chua sót nói: - Đại nhân, chuyện này... nếu Đại thống lĩnh thật sự có bối cảnh, ta điều tra hắn, ta sẽ chết thật thảm. - Sợ cái gì? Tào thống lĩnh nheo mắt nói: - Đến đây gần như đều bị sung quân. Cho dù Đại thống lĩnh đến đây cũng là bị sung quân. Nếu hắn thật sự có bối cảnh, trưởng lão sao dễ dàng phái hắn đi U Hồn Giới? Có đi hay không? Không đi tự gánh hậu quả. - Ta... đi! Thân tín kia cắn chặt răng, hắn chỉ phi thường rõ ràng Tào thống lĩnh là ai? Nếu không nghe lời hắn, sợ là chết một cách kỳ quái. Lục Ly lạnh lùng bế quan, ngoại giới náo nhiệt mấy ngày, cũng dần dần bình tĩnh lại. Nhưng trong lòng mọi người đã nhìn Lục Ly bằng cái nhìn khác. Trong lòng đám quân sĩ bắt đầu chấp nhận vị Đại thống lĩnh Lục Ly này. Thời gian trôi qua rất nhanh, sau bốn tháng, lại có hai doanh tiến vào U Hồn Giới. Lần này vận khí hai doanh tương đối không tồi, đi ra ngoài chỉ chết hơn bốn năm trăm người. Lần trước nếu không phải gặp U Hồn Hải bạo động, hai doanh kia cũng sẽ không chết thảm như vậy. Bình thường không gặp tình huống đặc thù, cũng sẽ không chết nhiều người như vậy. Mười ngày sau, một quân đội tiến vào U Hồn Cốc, đây là do Địa Ngục Phủ bổ sung người vào, lần trước chết nhiều quá. Đến với quân đội này còn có một công tử ca anh tuấn. Sau khi công tử ca này tiến vào, năm trưởng lão đều xuất quan, tự nhiên phải ra nghênh đón công tử ca này. Có thể khiến năm trưởng lão ra nghênh đón, vô số quân sĩ đều thật kinh ngạc, người này rốt cuộc là ai? Có địa vị cao như vậy ở Địa Ngục Phủ sao? Rất nhanh, một tin tức được truyền ra, công tử ca này tất nhiên là hậu nhân của Thái thượng trưởng lão. Địa Ngục Phủ có ba Thái thượng trưởng lão, ba người này đều là trụ cột của Địa Ngục Phủ, Mạnh Li là một hậu đại trong đó. Mấy đời phủ chủ của Địa Ngục Phủ đều là tu sĩ phi thường cường đại. Nhưng chỉ dựa vào phủ chủ là không thể chống lại một thế lực lớn. Trụ cột chân chính của Địa Ngục Phủ là ba Thái thượng trưởng lão, đây là ba tồn tại mạnh mẽ đến cực điểm. Trụ cột Địa Ngục Phủ, thân phận địa vị đương nhiên thật tôn quý. Là hậu nhân của hắn, còn là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia, người Địa Ngục Phủ tự nhiên không dám sơ suất gì. Trưởng lão nơi này tuy là trưởng lão, nhưng có thể phái đến nơi này, không nói chiến lực, ít nhất ở Địa Ngục Phủ là không được xem trọng. Nói là trưởng lão, địa vị kỳ thật không khác biệt lắm với Đường chủ của Địa Ngục Phủ. Mạnh Li đến đây, trưởng lão bình thường nào dám không ra nghênh đón? Còn có mấy trưởng lão không ra nghênh đón, có hai người đang bế quan, ba người khác đều là lợn chết không sợ nước sôi, bọn họ bị chèn ép lâu rồi, không để ý đến gì nữa. - Đại thống lĩnh nơi này đâu rồi? Vì sao không thấy người? Ta chỉ là ở bên ngoài nghe thấy chuyện của hắn, lần này tiến vào còn là thủ hạ của hắn, mau mời hắn ra, để ta bái kiến một phen. Hàn huyên một phen trong đại điện, Mạnh Li nói một câu, khiến tươi cười trên mặt rất nhiều trưởng lão trở nên ý vị thâm trường. Mạnh Li tới gây sự, hơn nữa tới tìm Lục Ly gây sự! Những trưởng lão này vốn kinh ngạc, cho dù Mạnh Li muốn lịch luyện lấy tiếng, cũng sẽ không chọn đến nơi này. Sau khi nhận lệnh, bọn họ đều cảm thấy khó hiểu. Nơi này vốn không có Nhị thống lĩnh, bởi vì Mạnh Li lại thiết lập một Nhị thống lĩnh... Nơi này bởi vì cường thế của Dương trưởng lão, chức vị Đại thống lĩnh đều chỉ là thùng rỗng kêu to, càng đừng nói Nhị thống lĩnh. Hơn nữa, hoàn cảnh nơi này thật gian khổ, có ít nữ nhân, nhưng đều là xấu không chịu nổi.
Chương 2983 Mạnh Li
Công tử ca đỉnh cấp Địa Ngục Phủ chạy đến nơi này làm gì? Cảnh giới của Mạnh Li là Tam Kiếp đỉnh phong, đến nơi này lịch luyện không có ý nghĩa quá lớn. Mặt hạt thân thú, U Linh Trùng không có trợ giúp tăng cường chiến đấu gì cho hắn. Hắn khẳng định có yêu hồn bảo hộ linh hồn, U Hồn Quái không có ý nghĩa gì, chẳng lẽ hắn đi khiêu chiến U Linh Vương? Vừa không thể lấy tiếng, lại không có gì chơi vui, còn không thể lịch luyện. Công tử này này trừ phi đầu óc có bệnh mới chạy đến nơi này. Giờ đây khi hắn vừa lên tiếng, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ. Mạnh Li đến vì Lục Ly, muốn gây sự với Lục Ly. Vấn đề là... Với thân phận của Mạnh Li, hắn chỉ cần âm thầm truyền lời, để một trưởng lão động tay động chân, giết chết Lục Ly cũng không phải quá khó. Vì sao hắn phải tự mình chạy tới làm Nhị thống lĩnh? Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao qua một thời gian nữa sẽ biết ngay. Dương trưởng lão cười chắp tay nói: - Mạnh công tử, một thời gian trước, linh hồn Lục thống lĩnh bị thương, giờ có lẽ đang bế quan dưỡng thương. Cho nên sẽ không đến đón tiếp công tử, hy vọng ngươi không phiền lòng. - À à! Mạnh Li cười nhạt, phất tay nói: - Một khi đã như vậy, vậy chờ hắn xuất quan rồi gặp mặt đi. Mặt khác, Dương trưởng lão, ta đến là để làm việc, không phải đến chơi, chư vị cứ xem ta là thủ hạ, tùy tiện chỉ huy, tùy tiện sử dụng. - Ha hả! Một đám trưởng lão nở nụ cười, vị thiếu gia này bọn họ sao dám dùng? Không chỉ không dám dùng, thậm chí còn phải cẩn thận bảo hộ hắn, không thể để hắn xảy ra chuyện gì. Nếu không Thái thượng trưởng lão tức giận, bọn họ đều chịu không nổi. - Mạnh công tử, chúng ta có chuẩn bị rượu nhạt, tiếp đón ngươi! Dương trưởng lão vui vẻ đứng dậy, một đám người vây quanh Mạnh công tử, đi đến thiên điện bên cạnh. Rất nhiều trưởng lão đều muốn tạo quan hệ tốt với Mạnh công tử, về sau có thể rời khỏi nơi này. Sau ba lượt tiệc rượu, Dương công tử đi tòa thành của hắn, tòa thành này Dương trưởng lão đã sớm tìm ngươi bố trí, không chỉ phi thường xa hoa, còn an bài mấy thị nữ hầu hạ hắn. - Công tử! Trong một thiên điện, Tào thống lĩnh quỳ một gối, thần tình cung kính hành lễ. Mạnh Li ngồi, không nhìn hắn, lạnh lùng uống trà, nói: - Ngươi chính là Tào Vân? Ta nhớ rõ gia gia ngươi từng đi theo thái gia gia ta. Vì sao đến thế hệ ngươi lại trở nên thê thảm như vậy? Trên mặt Tào thống lĩnh lộ ra vẻ xấu hổ, hắn cúi đầu thật thấp, dừng một lát mới nói: - Là chúng ta vô dụng, Tào Vân thật hổ thẹn. - Chuyện năm đó ta cũng biết một chút. Mạnh Li ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tào thống lĩnh, nói: - Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, đợi một thời gian nữa, ta sẽ điều ngươi ra ngoài. Nếu ngươi có thể đột phá Tứ Kiếp, ta giúp ngươi một vị trí trưởng lão. - Đa tạ công tử! Tào thống lĩnh mừng rỡ, dập đầu thật mạnh. Mạnh Li phất tay áo, nói: - Đứng lên đi, nói tình huống của Lục Tứ kia xem! - Được! Tào thống lĩnh đứng dậy, trên mặt lộ vẻ âm lãnh. Trên thực tế, Mạnh Li có thể làm được Nhị thống lĩnh là do hắn. Tào thống lĩnh phái người tìm hiểu rõ ràng tình huống của Lục Ly, gia gia hắn từng đi theo Thái thượng trưởng lão một thời gian. Ở Địa Ngục Phủ xem như có chút nhân mạch, tìm hiểu tình báo thật đơn giản. Sau khi tìm hiểu rõ ràng, Tào thống lĩnh lập tức truyền lại tình huống này cho Mạnh Li. Sở dĩ truyền cho hắn là bởi vì Tào thống lĩnh rõ ràng một chuyện, Mạnh Li đã theo đuổi Tô Nguyệt Cầm nhiều năm. Tô Nguyệt Cầm là thần nữ, bình thường là không thể gả ra ngoài, khả năng lớn nhất là gả cho một công tử trog Địa Ngục Phủ, Mạnh Li cũng cơ hội rất lớn. Đương nhiên, cạnh tranh của Mạnh Li rất lớn, còn có ba công tử khác đều phi thường vĩ đại, Tô Nguyệt Cầm đối với bốn người bọn họ đều là lúc gần lúc xa, không có quyết tâm gả cho ai. Trong mắt Tào thống lĩnh, Lục Ly là cơ hội tốt lắm. Nếu Mạnh Li có thể khiến Lục Ly nếm đau khổ, thậm chí lặng lẽ tiêu diệt, có lẽ Tô Nguyệt Cầm sẽ thật vui vẻ... Mạnh Li cũng cho rằng như vậy, cho nên hắn đến đây. Mạnh Li cho rằng Tô Nguyệt Cầm không thể tự mình động thủ, đưa Lục Ly đến đây là muốn hắn chết, cơ hội tốt như thế, Mạnh Li phải nắm bắt. Về phần vì sao hắn không truyền lời Dương trưởng lão động thủ mà tự mình đến đây, đây không phải... có thành ý hơn sao? Chờ Tào thống lĩnh nói rõ tình huống của Lục Ly, Mạnh Li đặt ly trà trong tay xuống, lạnh lùng nói: - Qua một thời gian, ta sẽ an bài ngươi và ta cùng tiến vào U Hồn Giới. Lục Tứ cũng sẽ đi theo. Ta sáng tạo cơ hội để ngươi giết chết hắn, sau này lại theo ta trở về Địa Ngục Thành đi! Bế quan nửa năm, Bác Long Thuật vẫn không đại thành, Lục Ly cảm thấy đã bước nửa bước vào, nhưng còn nửa bước vẫn không thể bước vào. Cảm giác này thật buồn bực, chỉ còn một tầng sa mỏng, nhưng đâm không thủng, chỉ có thể làm việc uổng công. Sau khi hắn xác định không thể tìm hiểu nữa, hắn quyết đoán xuất quan. Bình cảnh sở dĩ là bình cảnh là vì không thể đột phá, đột phá rồi sẽ không còn là bình cảnh. - Lão Đại, ngươi xuất quan rồi sao? Nửa năm nay, Hầu Tam thật nhàn nhã, hắn vốn là một đội trưởng, nửa năm nay ngay cả quân đội cũng không quản, vẫn trấn thủ ở trong tòa thành. Dù sao quân đội này cũng không phục hắn, hắn cũng không tự nguyện quản bọn họ. Lục Ly hơi gật đầu, Hầu Tam thấy trên mặt Lục Ly không có tươi cười gì, vội vàng hỏi: - Lão Đại, tu luyện không thuận lợi sao? - Đúng vậy! Lục Ly chau mày, dò hỏi: - Trong cốc gần đây có chuyện gì hiếm lạ không? Các trưởng lão có tìm ta không? - Có tìm! Hầu Tam gật đầu nói: - Còn tìm hai lần, ngày hôm sau sau khi ngươi bế quan tìm một lần, một tháng trước phái người đến đây lần nữa. Nhưng ta nói ngươi chữa thương, chưa xuất quan, ngươi mở ra cấm chế, ta không thể đánh thức ngươi. - Làm tốt lắm! Lục Ly khen ngợi, Hầu Tam tiếp tục nói: - Việc kỳ lạ cũng có một việc, có một Nhị thống lĩnh đến đây, còn là một công tử ca, ngày đến đây, nghe nói năm vị trưởng lão đi ra nghênh đón, phi thường thần khí.
Chương 2984 Có người bố cục
- Nhị thống lĩnh? Công tử ca? Lục Ly đề phòng theo bản năng, nơi quỷ quái này còn có thể có công tử ca đến? Còn làm Nhị thống lĩnh? Hắn là Đại thống lĩnh, ý tứ là công tử ca kia dưới trướng hắn? Người có thể khiến mấy trưởng lão nghênh đón còn dưới trướng hắn? Đây không phải chuyện khôi hài sao? Lục Ly hỏi lại rõ ràng tình huống của Mạnh Li. Hầu Tam hiểu biết không nhiều lắm, nhưng trong tình huống đơn giản, Lục Ly vẫn cảm giác có gì không thích hợp. Công tử ca như vậy, theo lẽ thường sẽ không đến nơi này. Cho dù đến cũng chỉ vài ngày sẽ rời đi. Mạnh Li lại đến ở hơn một tháng, thoạt nhìn có vẻ còn định tiếp tục ở? Tình huống trong U Hồn Giới, Lục Ly rất rõ ràng, quái vật nơi này tuyệt đối không thích hợp lịch luyện. Mặt hạt thân thú và U Linh Trùng quá yếu, U Hồn Quái là công kích linh hồn, U Linh Vương thì trừ phi Mạnh Li muốn chết mới khiêu chiến... Một người làm việc phải có ý đồ, công tử ca giống như Mạnh Li, sẽ không làm loại chuyện nhàm chán. Bọn họ có nhiều chuyện phải làm, thế giới bên ngoài phồn hoa như vậy, cuộc sống tốt đẹp như vậy, lại không hưởng thụ, chạy đến nơi quỷ quái này chịu khổ? Nơi này không có cái gì, hắn tiến vào hoặc là vì thần dược của U Hồn Giới, hoặc là vì mình! Thần dược nơi này thật trân quý, rất nhiều thần dược phỏng chừng có tác dụng đặc thù, giá trị xa xỉ. Nếu công tử ca cấu kết với vài trưởng lão, còn có người của quân đội đặc thù, cũng không phải không thể trộm đi. - Mặc kệ hắn! Ánh mắt Lục Ly dần lạnh lùng, nếu công tử ca này chọc giận hắn, hắn sẽ giết chết. Dù sao ở U Hồn Cốc, không ai dám động thủ. Nếu lén lút động thủ ở U Hồn Giới, hắn giết chết công tử ca này, đốt thi thể hắn thành tro tàn, ai có thể biết là bị giết? Tuy trưởng lão hai lần tìm hắn, Lục Ly vẫn không muốn gặp bọn họ, tiếp tục nhàn nhã trong tòa thành. Hầu Tam cũng không quay về quân đội, đi theo Lục Ly thoải mái hơn nhiều, tội gì đến quân doanh bị người ta đối xử lạnh nhạt? Lần thứ ba, những ngày tháng an nhàn của Lục Ly kết thúc, Trưởng Lão Phủ phái người gọi Lục Ly đi qua. Lần này Lục Ly không thể tránh né, dù sao người của Trưởng Lão Phủ đã thấy hắn rồi. Lục Ly đi theo người này vào một tòa thành, nơi đó Dương trưởng lão đã đợi từ trước. Hắn thấy Lục Ly đến đây, vẻ mặt không chút tươi cười, chỉ lạnh nhạt nói một câu: - Lục thống lĩnh, thương thế tốt hơn chưa? “Lão già này có ý kiến với ta à!” Lần trước Lục Ly cũng xem như lập công, Dương trưởng lão không có nửa câu tán thưởng thì thôi? Ngay cả câu hỏi quan tâm cũng lạnh lùng như vậy? Nếu nói thiên tính Dương trưởng lão như vậy thì thôi đi, lần trước hắn còn tự mình đi nghênh đón Mạnh Li, cười giống như một con chó. Nếu người khác không cười, Lục Ly tự nhiên cũng sẽ không mặt nóng dán mông lạnh, hắn chắp tay nói: - Đa tạ Dương trưởng lão quan tâm, đã khá hơn rồi. - Vậy là tốt rồi! Dương trưởng lão hơi gật đầu, xua tay nói: - Trước ngồi một lát đi, chờ Nhị thống lĩnh đến đây, các ngươi làm quen một chút. Nửa tháng sau, các ngươi cùng mang hai chiến doanh đi U Hồn Giới. Lần này có gốc thần dược tương đối quan trọng cần thu thập, cần các ngươi cùng đi tọa trấn, không thể xảy ra ngoài ý muốn gì. - Tuân mệnh! Lục Ly lĩnh mệnh, nội tâm cũng kinh nghi, thần dược đặc thù? Mạnh Li này vì thần dược đến đây hay là vì hắn đến đây? Nếu thần dược quan trọng như vậy, nhiều trưởng lão như vậy, vì sao không tự động thủ áp trận? Lục Ly không hiểu nổi, việc này hỏi ra, Dương trưởng lão cũng sẽ không nói. Hắn chỉ có thể an tĩnh chờ đợi, chờ đợi Nhị thống lĩnh thần bí kia xuất hiện. Chờ khoảng hai giờ! Nhị thống lĩnh để Đại trưởng lão và một trưởng lão thực quyền đơi hơn hai giờ, đây là khái niệm gì? Nếu đổi lại là nơi khác, sợ là Nhị thống lĩnh không chết thì cũng phải bị lột da. Mạnh Li anh tuấn, không phải dạng anh tuấn kiểu thư sinh mặt trắng, mà thật sự tuấn lãng, nhất là quý khí trên người hắn. Đây không phải đệ tử gia tộc bình thường dưỡng thành, lại càng không phải khí chất đệ tử gia tộc nhà giàu mới nổi mới có được. Ánh mắt hắn vô tình từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly, còn hơi gật đầu. Hắn chắp tay với Dương trưởng lão, hành lễ nói: - Mạnh Li tham kiến Dương trưởng lão, thuộc hạ bởi vì Quân Vụ đến chậm, mong trưởng lão không lấy làm phiền lòng. Dương trưởng lão ngẩn ra, có hơi kinh ngạc, sau đó lập tức đứng lên, thoạt nhìn hơi thụ sủng nhược kinh? Nhưng hắn phản ứng rất nhanh, khuôn mặt nghiêm túc, nói: - Mạnh thống lĩnh dốc sức vì Quân Vụ, bản trưởng lão sao có thể trách cứ? Đến đi, ta giới thiệu một chút cho ngươi, vị này là thống lĩnh Lục Tứ. Lục thống lĩnh, vị này là Mạnh Li thống lĩnh, là Nhị thống lĩnh mới tới của chúng ta, về sau hy vọng các ngươi hợp tác thật tốt, cùng nhau quản tốt Quân Vụ. - Đâu có đâu có! Lục Ly không tươi cười nhiều, nhưng sắc mặt cũng không phải đặc biệt khó coi. Trong lòng hắn tự giễu, Mạnh Li vừa rồi nói Quân Vụ? Hiện tại Dương trưởng lão cũng nói Quân Vụ? Hắn có Quân Vụ sao? Hắn có thể thống soái quân đội? Thật sự khôi hài. Hàn huyên khách sáo vài câu, Dương trưởng lão định ra nhiệm vụ sau nửa tháng, lần này phải đi đỉnh núi U Ma Sơn thu thập một gốc thần dược. Nhưng Dương trưởng lão không nói đi thu thập thần dược gì, chỉ để hai người đến lúc đó đi theo đại quân, cùng nhau hành động, hộ vệ đại quân an toàn. Trở về từ Trưởng Lão Phủ, Lục Ly vừa vào, nhìn thấy gương mặt khóc tang của Hầu Tam, Lục Ly nhướng mày hỏi: - Làm sao vậy? - Lão Đại, ngươi phải cứu ta! Hầu Tam lôi kéo tay Lục Ly, nói: - Vừa rồi thống lĩnh của chúng ta phái người đến tìm ta, ra lệnh ta nửa tháng đi theo đại quân vào U Hồn Giới. Lần này có hai chiến doanh đi, chiến doanh khác là chiến doanh Tào thống lĩnh dẫn dắt, lão Đại lần này ta phải chết thật thảm. - Ngươi cũng đi? Tào thống lĩnh cũng đi? Lục Ly sờ sờ mũi, hắn cảm thấy nguy hiểm theo bản năng, có lẽ lần này có người bố cục đối phó hắn và Hầu Tam, nếu không may, hai người có thể chết bên trong.
Chương 2985 Quân pháp xử trí
Thời gian nửa tháng này Lục Ly cũng thật quý trọng, cũng không xuất môn, cả ngày tìm hiểu Bác Long Thuật. Nếu trong nửa tháng có thể bước ra bước kia, vậy cơ hội sống sót giữa hắn và Hầu Tam mới có thể lớn hơn. Chỉ là một bước đi, có đôi khi lại như khoảng cách cả hố trời, bước không qua là bước không qua, loại bình cảnh này thật khiến người ta đau đầu. Giống như rất nhiều võ giả cứ dậm chân ở mấy kiếp, mấy kiếp đỉnh phong, lại không thể đột phá, cả đời bị chặn lại ở bước này, khiến người ta buồn bực muốn hộc máu. Nửa tháng trôi qua trong nháy mắt, khiến Lục Lục thật thất vọng là bước cuối cùng của Bác Long Thuật mãi không thể vượt qua. Bác Long Thuật này không tìm hiểu đại thành, sẽ không thể phóng thích. Đây là chuyện khiến Lục Ly buồn bực nhất, nếu có thể phóng ra chút lực lượng cũng tốt rồi. Thời gian đã đến, Lục Ly xuất môn, phía trên quảng trường, quân đội đã bắt đầu tập kết, Hầu Tam ở ngay trong quân. Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh đã ở đây từ sớm. Tuổi tác Long thống lĩnh khá lớn, sắc mặt già nua, nói năng nghiêm túc. Hắn và Tào thống lĩnh xem như khách khí, đều chắp tay hành lễ với Lục Ly. - Tham kiến Đại thống lĩnh! Các quân sĩ thật cuồng nhiệt, toàn bộ quỳ một gối. Vị Đại thống lĩnh này hiện tại là uy danh đang thịnh, nhưng rất nhiều quân sĩ đều chưa từng gặp hắn. Tào thống lĩnh là thủ hạ, còn từng gặp hắn, Lục Ly còn cứu mạng bọn họ, bọn họ càng thêm kính trọng Lục Ly. - Đều đứng lên đi! Lục Ly lạnh lùng phất tay, vẻ mặt thật bình tĩnh, trong mắt các quân sĩ càng hiển lộ uy nghi, nếu đại nhân vật tỏ ra cợt nhả với bọn họ, bọn họ ngược lại cảm thấy không quen. - Nhị thống lĩnh đâu rồi? Phái người đi mời rồi chưa? Ánh mắt Lục Ly nhìn sang Tào thống lĩnh, hắn đến rồi, Mạnh Li này còn chưa tới? Chẳng lẽ bọn họ lại phải đợi hai giờ nữa? Đến lúc đó uy nghi của hắn sẽ để ở đâu? - Đã có người đi mời rồi! Tào thống lĩnh gật đầu, thái độ thật cung kính. Nhưng sâu trong mắt, còn có thần sắc khác thường, nói không rõ. - Vậy từ từ đợi đi! Lục Ly phất tay áo, vừa trầm mặc đứng thẳng. Ánh mắt hắn nhắm lại, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần. Tuy nhắm mắt lại, vẫn âm thầm thúc giục Đại Đạo Chi Ngân. Lực cảm giác của hắn lập tức nhạy cảm hơn mấy lần. Hắn cảm nhận được rất nhiều ánh mắt, vô số quân sĩ đều trộm đánh giá hắn. Nhưng những ánh mắt này đều là sùng bái và cuồng nhiệt, cũng không hề có chút ý xấu nào. - Hửm? Tào thống lĩnh nhìn lướt qua, sau đó lập tức thu ánh mắt về. Tuy chỉ nhìn thoáng qua, Lục Ly cũng nắm bắt được ý tứ đặc thù trong mắt hắn. Sát ý! Vừa rồi Lục Ly cảm giác không thích hợp, giờ đây cũng cảm ứng thật rõ ràng. Nếu không thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có lẽ hắn sẽ không cảm ứng rõ ràng như vậy. Một người sẽ không vô duyên vô cớ phóng ra sát ý, càng đừng nói Lục Ly còn từng cứu hắn. Tuy lúc trước Lục Ly có chút không tôn trọng hắn, nhưng việc nhỏ như vậy cũng không đến mức động sát tâm. Vấn đề ở chỗ nào? Lục Ly không biết, nhưng nếu Tào thống lĩnh dám lộ ra sát ý, còn trong tình huống nhiều người có mặt như vậy, nói rõ trong lòng Tào thống lĩnh đã hạ quyết tâm phải giết mình. Liên hệ với tình huống quỷ dị lần này, nội tâm Lục Ly càng ngày càng cảm thấy không tốt. Vì sao Tào thống lĩnh phải giết hắn? Một Tam Kiếp đỉnh phong, hắn cũng không sợ, nhưng không biết nguyên nhân mọi việc, điều này khiến nội tâm hắn bất an khó hiểu. Thời gian từ từ trôi qua, nội tâm Lục Ly càng buồn bực, bởi vì đợi nửa canh giờ, Mạnh Li vẫn chưa đến, điều này khiến hắn nổi giận không thôi. Ở Trưởng Lão Phủ thì thôi đi, nơi này nhiều quân đội như vậy đang chờ, Mạnh Li là cố ý làm hắn mất mặt. Lại ba nén hương trôi qua, Mạnh Li rốt cục khoan thai bước đến, Lục Ly không mở to mắt, Mạnh Li nhìn hắn từ xa, hơi nheo mắt lại... - Sát khí! Lục Ly cảm ứng được, tuy phi thường mỏng manh nhưng vẫn tồn tại thật chân thật. Cũng che giấu rất sâu như Tào thống lĩnh, nhưng dưới Đại Đạo Chi Ngân, không thể nào chạy trốn. - Rất tốt! Lục Ly cười giận dữ, lần này quả nhiên là một cái bẫy, không phải nhằm vào thần dược, mà nhằm vào hắn và Hầu Tam. Mạnh Li và Tào thống lĩnh muốn giết chết hắn. Ha ha ha! Mạnh Li đi nhanh đến, chắp tay nói: - Đại thống lĩnh thứ lỗi, chư vị đồng nghiệp thứ lỗi, vừa rồi bị một số việc làm lỡ, để mọi người đợi lâu rồi, chúng ta xuất phát đi? Lục Ly mở mắt, trong mắt lạnh như băng, hắn nhìn Mạnh Li nói: - Mạnh thống lĩnh có thể nói vì chuyện gì chậm trễ không? Mạnh Li ngẩn ra, Lục Ly lúc trước ở Trưởng Lão Phủ đợi hơn ha giờ, rắm cũng không dám phóng. Không chỉ có Lục Ly, ngay cả Dương trưởng lão cũng không dám nói nửa câu, lần này vì sao nghiêm túc như vậy? Có vài việc, trong lòng mọi người biết rõ là được rồi, không phải sao? Vì sao phải vạch trần? Nghiêm túc như vậy làm gì? Mạnh Li cũng không ngờ Lục Ly sẽ hỏi chuyện hắn, cho nên giờ đây, nhất thời không biết trả lời thế nào. Trên mặt hắn lộ vẻ xấu hổ, nghĩ rồi nói: - Đại thống lĩnh, vừa rồi Dương trưởng lão tìm ta có việc, cho nên trì hoãn, nếu không ta mời Dương trưởng lão đến đây giải thích? Nếu Lục Ly muốn gây sự, Mạnh Li cũng không để ý làm chuyện khiến hắn khó xử trước mặt các quân sĩ. Hắn có thể thoải mái mời Dương trưởng lão đến, Lục Ly có thể cãi lại Dương trưởng lão sao? Sắc mặt Lục Ly thay đổi, lạnh giọng hỏi: - Vậy Mạnh thống lĩnh có thể nói xem Dương trưởng lão tìm ngươi nói chuyện gì không? Ngươi nói trước, lát nữa ta mời người đi chứng thật là được. Ách... Mạnh Li biến sắc, nếu như vậy, khẳng định sẽ bại lộ, đến lúc đó không thể giải thích. Ánh mắt hắn lạnh như băng, Lục Ly hôm nay ăn phải mật báo sao, cứ bám riết hắn không buông? Hắn thật cho rằng mình là một nhân vật rồi sao? Mạnh Li hừ một tiếng, quyết định không nể mặt Lục Ly, hắn rét căm căm nói: - Đại thống lĩnh, ngươi đây là không có việc gì muốn gây sự với Mạnh mỗ sao? - Nực cười!
Bình luận facebook