-
Chương 2181-2185
Chương 2181 Viêm Hỏa Thiên Sát
- Có phải cảm thấy có chút đáng tiếc? Tiếc vì không thể thành đôi với Lục Ly? Tông chủ đột nhiên mở miệng khiến Lạc Hoàng cả kinh, nàng vội vàng lắc đầu nói: - Nào có, ta làm sao lại thích Lục Ly được? - Đừng phủ nhận! Tông chủ mỉm cười lắc đầu nói: - Nếu ta ở cái tuổi của ngươi, khẳng định cũng sẽ động tâm với Lục Ly. Anh hùng trong thiên hạ có rất nhiều, nhưng có thể có được tính cách và cốt khí như của Lục Ly lại rất ít, hắn có tư cách khiến nữ tử trong thiên hạ cảm mến. Chẳng qua, Hoàng nha đầu, ngươi phải suy nghĩ kỹ chút, thực ra loại nam nhân như Lục Ly không thích hợp để làm phu quân, chỉ thích hợp làm tình lang. Nữ nhân vẫn nên cần yên ổn, nếu chỉ biết cùng theo nam nhân phiêu bạt tứ hải, ngày đêm lo lắng, cuộc sống như vậy thật là điều ngươi muốn ư? Tính cách quyết định vận mệnh, Lục Ly là người vĩnh viễn sẽ không an định, hoặc là thẳng tới mây xanh, sừng sững trên đỉnh phong, hoặc là triệt để trầm luân! - Tông chủ nói có lý, Lạc Hoàng thụ giáo. Lạc Hoàng cúi đầu, ánh mắt thoáng chợt trở nên ảm đạm, khóe miệng cũng có chút đắng chát. Từ lúc sinh ra đến nay, Lục Ly là nam tử duy nhất có thể khiến nàng động tâm, chỉ là lời yêu chưa nói, nàng lại đã thất tình ... ... - Quả nhiên muốn ồn ào ra đại sự a! Cùng lúc, trong một tòa hoa viên tuyệt đẹp ở Bàn Vương Thành, Bàn Vũ Thấm được đến truyền báo, không khỏi có chút cảm khái. Nàng khuyên Lục Ly đi Thần Giới tiềm tu một đoạn thời gian rồi quay lại, song kỳ thật nàng sớm có dự cảm, chuyến đi Thần Giới lần này, Lục Ly nhất định sẽ xảy ra chuyện. Bị Thần Tượng Tông truy sát và tuyên chiến với Thần Tượng Tông, đây là hai chuyện hoàn toàn khác biệt! Một khi tuyên chiến, vậy liền triệt để không thể điều hòa, Thần Tượng Tông bị bức vì thể diện, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ thỏa hiệp nào với Lục Ly. Hơn nữa Lục Ly tuyên bố, muốn hủy diệt tất cả phân thế lực của Thần Tượng Tông, còn hỏi Huyết Nhận Đường tư liệu của các phân thế lực. Chuyện này theo đó bắt đầu có xu thế lớn dần, hủy diệt mấy phân thế lực sẽ không khiến Thần Tượng Tông thương cân động cốt. Nhưng nếu hủy diệt quá nhiều, Thần Tượng Tông nhất định sẽ dùng tới bài tẩy, đến lúc đó đừng nói chiến lực Lục Ly còn chưa đạt tới Thần Giới Chí Tôn, dù có đạt tới thì cũng sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt. - Người đâu! Bàn Vũ Thấm trầm tư một lát rồi nói: - Đi gọi Diệp Khai vào đây. Lát sau, Diệp Khai tiến vào, Bàn Vũ Thấm khoát tay nói: - Phái người đưa tin cho Tây Lai, để hắn đi tìm Lục Ly, chuyển lời của ta, nói hắn không nên tấn công quá ba mươi phân thế lực của Thần Tượng Tông, bằng không Thần Tượng Tông sẽ dùng tới lực lượng đặc biệt, đến lúc đó dù hắn có chiến lực ngang ngửa Sát Đế cũng phải chết. - Vâng! Diệp Khai vội khom người đi xuống truyền tin, Bàn Vũ Thấm khẽ thở dài một hơi, chuẩn bị bế quan tu luyện. Chỉ là lúc này, không gian đột nhiên ba động, tiếp đó giữa không trung hiện ra một đôi mắt, Bàn Vũ Thấm vừa nhìn thấy đôi mắt kia, lập tức cung kính đứng dậy hành lễ nói: - Gia gia! - Thấm nha đầu! Một tiếng nói ôn hòa vang lên: - Gần đây ngươi tu luyện có hơi lười biếng, đừng vì tiểu tử Lục Ly kia mà phân tâm. Mấy ngày trước ta bói cho hắn một quẻ, ngươi tính không sai... hắn đích xác là Viêm Hỏa chi mệnh, chẳng qua có một điểm ngươi không tính ra được, hắn còn là Thiên Sát chi mệnh. Thiên Sát, đó là sát tinh trên trời, mà thường thường sát tinh đều không có kết cục tốt. Thế nên, ngươi ngàn vạn không thể động tình vì hắn, ngươi là Bàn Vương đời tiếp theo, trên người ngươi gánh vác sứ mệnh thế nào, ngươi hẳn rất rõ ràng! - Ta biết, gia gia! Bàn Vũ Thấm khom lưng gật đầu, đôi mắt kia từ từ tan biến, ánh mắt Bàn Vũ Thấm lại bỗng chợt trở nên mê mang, thần sắc cũng có vẻ quạnh quẽ dị thường... Rất nhanh Lục Ly lại lần nữa hành động, cũng là ở nam bộ Thần Giới, hủy đi một cơ địa thần tài. Cơ địa này là của Thần Tượng Tông, bên này có năm sáu vạn người trú quân, hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, trừ phu mỏ tạp dịch ra, tất cả đều bị Lục Ly tru diệt. Lục Ly còn dùng trường kiếm khắc chữ, nói rõ việc này là do hắn làm. Những tên tạp dịch sống sót trốn đi tuyên dương việc này, khiến Thần Giới lần nữa sôi trào. Lục Ly không phải nói đùa, hắn thật định khai chiến với Thần Tượng Tông, muốn hủy diệt tất cả phân thế lực của Thần Tượng Tông. Các phân thế lực Thần Tượng Tông đều thấp thỏm bất an, vô số thư cầu viện truyền đến Thần Tượng Thành, thỉnh cầu xuất động Thần Giới Chí Tôn tọa trấn. Đại đa số các phân thế lực đều không có Thần Giới Chí Tôn, bây giờ Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng chém giết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại tới vô ảnh đi vô tung, ai biết liệu hắn có mò đến cửa, tru diệt thế lực mình hay không? Tông chủ Thần Tượng Tông đưa ra phương án ứng đối, phái đi rất nhiều Thần Giới Chí Tôn, tới tọa trận ở các đại phân thế lực. Chỉ là La Diệp quay về Thần Giới đã báo cáo lại chuyện ở Hỗn Độn Luyện Ngục, việc này khiến rất nhiều cường giả Thần Tượng Tông đều cảm thấy vướng tay, bởi vì không ngờ Lục Ly lại có thể trấn áp Thần Giới Chí Tôn, mặc dù chiến lực La Diệp chẳng ra làm sao, nhưng cũng là Thần Giới Chí Tôn thực trăm phần trăm. Vạn nhất một hai tên Thần Giới Chí Tôn phái đi ra bị Lục Ly chém giết, vậy thì mặt mũi Thần Tượng Tông triệt để mất sạch. Nhưng mà Thần Tượng Tông có thể làm gì được đây? Giờ tìm không thấy Lục Ly, Lục Ly có thể tiến công các phân thế lực còn lại bất cứ lúc nào, vậy là bọn hắn đành phải phái Thần Giới Chí Tôn đi trấn thủ. Lục Ly không tấn công! Hắn thực ra là muốn tiếp tục tấn công, chẳng qua nếu còn để chậm thêm, chẳng mấy chốc hắn sẽ chết. Chỉ sau một hai ngày Hư Không Trùng trong cơ thể lại tăng gấp đôi, thời gian dành cho hắn đã không nhiều. Hắn cải trang, một đường truyền tống mà đi, tiến thẳng đến tây bộ Thần Giới, trên đường thậm chí không có thời gian để tìm Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch. Hắn phải nhanh chóng gặp được Lục Cốc Sơn Nhân.
Chương 2182 Tới tìm Lục Cốc Sơn Nhân
Lục Cốc Sơn nằm trong Khải Vân Phủ ở tây bộ Thần Giới, nơi đó có một mảnh lục cốc rất rộng, bởi thế Lục Cốc Sơn Nhân mới tự đặt cái tên như trên. Truyền tống rất thuận lợi, mặt nạ da người trợ giúp hắn rất nhiều, chỉ cần không gặp phải Thần Giới Chí Tôn liền không thể bị nhận ra thân phận. Thần Giới Chí Tôn lại chỉ có chừng đó, hiện tại còn đang trấn giữ ở các đại phân thế lực, hơn nữa Lục Ly không đi chủ thành, trừ phi vận khí đặc biệt kém mới có thể gặp được. Liên tục truyền tống, ngày đêm không ngừng, tiêu tốn nửa tháng, rốt cục Lục Ly đã tới Khải Vân Phủ. Hắn nghỉ ngơi trong một tòa tiểu thành chừng nửa ngày, sau đó xuất phát đi lục cốc. Trước khi tới Lục Ly đã đến tìm Huyết Nhận Đường, dò hỏi cách giải độc Hư Không Trùng, Huyết Nhận Đường cũng bó tay. Song bọn hắn có được thông tin tương đối toàn diện về Lục Cốc Sơn Nhân, xác nhận đây đích thật là người dùng độc số một Thần Giới. Nếu Lục Cốc Sơn Nhân có quan hệ với Thần Tượng Tông, hoặc là có quan hệ với tứ đại thế lực siêu thần, Lục Ly đi chuyến này sẽ rất nguy hiểm. Nhưng hắn sắp chết đến nơi rồi, lúc này trừ thử vận may ra, hắn không còn đường khác để đi. - Quả nhiên có một mảnh lục cốc rất lớn! Đến bên ngoài lục cốc, thần niệm Lục Ly yên ắng quét qua một lượt, phát hiện có một sơn cốc cực lớn, bên trong toàn là cây cối xanh mơn mởn, không có bất kỳ cái đóa hoa nào mà chỉ toàn một màu xanh. Lục Ly không mạo muội tiến vào cốc, hắn cảm ứng được miệng sơn cốc có ám tiêu, bèn đi đến bên ngoài sơn cốc chắp tay nói: - Tại hạ Thần Tượng Tông Lạc Dương, cầu kiến Lục Cốc Sơn Nhân. Lục Ly báo ra tên giả, vừa để giấu thân phận đồng thời cũng để kiểm tra quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông. Ám tiêu đang tiềm phục kia chợt lóe đi ra, quét mắt Lục Ly vài lần, nói: - Ngươi có gì chứng minh? Lục Ly khẽ cười nói: - Thiên hạ này còn có ai dám giả mạo người Thần Tượng Tông chúng ta ư? - Ngươi chờ một lát, ta đi bẩm báo Sơn Nhân. Ám tiêu trầm ngâm thoáng chốc, sau đó chắp tay với Lục Ly, quay người đi vào, từ đầu đến cuối thái độ không mấy cung kính. Lục Ly không khỏi mừng thầm, xem ra quan hệ giữa Thần Tượng Tông và Lục Cốc Sơn Nhân không phải đặc biệt quá tốt. Nửa canh giờ sau, người kia mới đi ra, Lục Ly không chỉ không tức giận, ngược lại càng thêm yên tâm. Lục Cốc Sơn Nhân bắt hắn đợi ngoài này nửa canh giờ, chứng tỏ quan hệ với Thần Tượng Tông chắc là không tốt lắm, nếu không đã không bắt đợi lâu đến thế. - Vị đại nhân này! Ám tiêu đi ra, khẽ chắp tay nói: - Sơn Nhân nhà ta nói, hắn chính đang luyện chế một loại kỳ độc, giờ là thời khắc then chốt. Nếu có chuyện quan trọng ta sẽ chuyển lời giùm, nếu không có chuyện quan trọng thì mời đi về cho. - Tốt! Lục Ly mừng thâm, quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông rõ ràng không tốt, chỉ là không muốn trở mặt với Thần Tượng Tông mà thôi. Hắn nhếch môi cười nói: - Ta không phải đại biểu Thần Tượng Tông đến, chỉ là muốn xin thuốc từ Sơn Nhân, giá cả bao nhiêu đều dễ nói, chỉ cầu được gặp Sơn Nhân một lần, trăm ức thần nguyên ta cũng không tiếc. - Hả? Nét mặt ám tiêu thoáng động dung, khẽ gật đầu, xoay người lần nữa đi vào. Lần này chỉ sau hai nén hương đã quay trở lại, làm tư thế thỉnh mời nói: - Vị đại nhân này, mời đi theo ta, Sơn Nhân nhà ta đồng ý gặp ngươi. Lục Ly có chút thở ra một hơi, nếu Lục Cốc Sơn Nhân không chịu gặp, chuyện này liền phiền phức to. Hắn không thể cường hành xâm vào trong được, phải biết Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn. Đi theo ám tiêu một đường tiến vào, ám tiêu kia dặn dò Lục Ly phải một mực đi theo, không thể đụng sờ bất kỳ vật gì, nếu không rất có thể sẽ trúng độc. - Quả nhiên rất nhiều độc... Trên đường đi, Lục Ly không ngừng quan sát, phát hiện trong rừng cây có sương mù nhàn nhạt, một ít lá cây rõ ràng có kịch độc, nếu yên ắng tiềm hành vào đây, sợ là chết như thế nào đều không biết. Đi hơn mười dặm, Lục Ly tới một mảnh trạch viện trong sơn cốc , nơi này có thể thấy được rất nhiều người, hẳn là tộc nhân của Lục Cốc Sơn Nhân. Những người kia nhìn thấy Lục Ly đều rất lạnh lùng, không ai nói vì, thái độ rất là cao ngạo. Sau cùng Lục Ly tiến vào một trang viên rất lớn, gặp được Lục Cốc Sơn Nhân, đây là một lão giả mặc áo bào xanh, tinh thần quắc thước, mái tóc cắt tỉa chỉnh tề, bộ dạng nhìn hoàn toàn không giống như là cao thủ dùng độc. - Vãn bối gặp qua Sơn Nhân! Lục Ly tiến vào, cung kính kính hành lễ, Lục Cốc Sơn Nhân quét mắt nhìn Lục Ly một lượt, sắc mặt bỗng chợt trở nên âm trầm, nói: - Ngươi không phải người Thần Tượng Tông, ngươi rốt cục là ai? Dám mạo nhận đệ tử Thần Tượng Tông là có rắp tâm gì? - Ách? Lục Ly hơi ngớ, không ngờ Lục Cốc Sơn Nhân vừa liếc mắt liền nhận ra Lục Ly không phải người Thần Tượng Tông? Chẳng lẽ hắn có thể nhìn xuyên mặt nạ của mình? Nhưng theo như khí tức cảm ứng được, Lục Cốc Sơn Nhân hẳn mới chỉ là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thôi. Ngay lúc Lục Ly còn đang ngập ngừng không biết phải đối đáp thế nào, mắt Lục Cốc Sơn Nhân chợt lóe lên tinh mang, bất ngờ cười lạnh nói: - Bản tọa đoán được rồi, ngươi hẳn là Lục Ly đoạn thời gian này tiếng tăm khắp Thần Giới? Ha ha, ngươi dám đến chỗ bản tọa,? Chẳng lẽ không sợ bản tọa giết ngươi, sau đó tới Thần Tượng Tông nhận thưởng? - Lợi hại! Tuy không biết làm sao mà Lục Cốc Sơn Nhân nhìn ra thân phận mình, nhưng Lục Ly vẫn không khỏi ngấm ngầm khâm phục, đồng thời trong lòng cũng triệt để yên tâm. Với thân phận như Lục Cốc Sơn Nhân, lại nói ra lời như vậy, hẳn là hắn sẽ không việc gì. Lục Ly đưa tay vuốt mặt, lộ ra chân dung thật, cười khổ nói: - Vãn bối bị Thần Tượng Tông truy sát gắt gao, không thể không cẩn thận chút, xin Sơn Nhân thứ tội. Lục mỗ dám đến tìm Sơn Nhân chính là chuẩn bị đánh cược một lần, đánh cược vào nhân phẩm Sơn Nhân, nếu Sơn Nhân muốn giết Lục mỗ đổi lấy tiền thưởng, Lục mỗ cũng chỉ biết chấp nhận số phận.
Chương 2183 Tả Khưu Viêm
- Ha ha ha! Lục Cốc Sơn Nhân cười phá lên, vuốt râu dài nói: - Khó trách tiểu tử ngươi có thể náo ra động tĩnh lớn đến vậy, quả nhiên là nhân vật. Ngươi không cần khích bản tọa, bản tọa ở Thần Giới cũng tính là có chút hư danh, loại chuyện như thế tự nhiên không làm ra được. Nói đi, tìm bản tọa có chuyện gì? Lục Ly lần nữa khom lưng nói: - Đoạn thời gian trước La Diệp đi xuống hạ giới đuổi bắt tộc nhân ta, ta đành phải từ trong hư không đi về hạ giới, kết quả trúng phải Hư Không Trùng, lúc này số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể đã lên tới hơn hai mươi vạn con. Vãn bối đã hết cách, nghe nói Sơn Nhân thần thông quảng đại nên đặc ý tìm tới nhờ giúp đỡ. Nếu Sơn Nhân có thể cứu ta một mạng, điều kiện gì Sơn Nhân cứ nói, Lục mỗ nhất định toàn lực thỏa mãn. - Hư Không Trùng! Sắc mặt Lục Cốc Sơn Nhân bỗng chốc trở nên nghiêm trọng, hắn cách không đánh ra một đạo thần lực hướng tới lòng bàn tay Lục Ly, Lục Ly cũng không ngăn cản. Chính như hắn nói, tiến vào đây, còn bị nhìn ra thân phận, kỳ thật hắn đã lấy mạng mình ra đánh cược. Nếu Lục Cốc Sơn Nhân muốn giết hắn, hắn khẳng định ngăn không được, phải biết Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn. Đạo thần lực kia bắn vào tay Lục Ly rồi tan biến, sau đó như một con rắn du tẩu trong người Lục Ly, sau hai lượt du tẩu, thần lực bay ra khỏi lòng bàn tay Lục Ly, lần nữa về lại trong người Lục Cốc Sơn Nhân. - Đây không phải thần lực, mà là một loại côn trùng đặc thù? Lục Ly nhíu mày, nếu là thần lực thì làm sao có thể bay ngược trở về? Bên kia Lục Cốc Sơn Nhân thoáng trầm ngâm, hai hàng lông mày nhíu chặt. Trong lòng Lục Ly không khỏi thấp thỏm, bởi vì chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của hắn. Đa phần võ giả đều không sợ chết, nhưng ai cũng không muốn chết cả, có thể còn sống chẳng phải càng tốt? Nếu Lục Ly chết rồi, mấy người Bạch Thu Tuyết nhất định cũng sẽ bồi táng theo. Mãi hai nén hương sau, Lục Cốc Sơn Nhân mới mở mắt ra, hắn khẽ lắc đầu nói: - Lục Ly, ngươi đi đi, ta sẽ không cứu ngươi. - Hả? Lục Ly biến sắc, đây là Lục Cốc Sơn Nhân đang muốn ngồi đó nâng giá, hay là thật không cứu được? Hắn nói là sẽ không cứu, chứ không phải không thể cứu, vậy hẳn nên là có thể cứu được. Lục Ly chắp tay hỏi: - Sẽ không cứu? Sơn Nhân có thể nói cho ta biết nguyên nhân không? - Nói cho ngươi cũng được! Lục Cốc Sơn Nhân nói thẳng: - Lão phu có sáu thành nắm bắt phá được Hư Không Trùng, nhưng số lượng Hư Không Trùng trong người ngươi quá nhiều, cần tiêu phí rất nhiều thời gian và tinh lực. Hơn nữa muốn phá đi toàn bộ Hư Không Trùng, cần tiêu tốn một loại kỳ độc được ta cất kỹ, loại kỳ độc này ta mất mấy chục vạn năm mới chỉ tích lũy được mười chum, cứu ngươi ít nhất phải dùng bảy tám chum. Lão phu với ngươi không quen không biết, ngươi không đáng để ta dùng tới loại kỳ độc kia. - Ngoài ra! Lục Cốc Sơn Nhân thoáng ngừng một lúc rồi nói tiếp: - Loại kỳ độc này tiến vào thân thể ngươi cũng sẽ gây nên thương tổn nhất định, khiến thể chất ngươi càng lúc càng yếu, còn khiến ngươi càng lúc càng sợ lạnh. Trừ phi ngươi có thể tìm được một loại thánh dược, chỉ là loại thánh dược kia hẳn chỉ Sinh Tử Điện mới có, lấy quan hệ giữa ngươi và Thần Tượng Tông, đi tìm Sinh Tử Điện bằng với đi tìm chết. Bởi thế... Lục Ly hiểu, ánh mắt Lục Cốc Sơn Nhân rất chân thành, không giống như đang cố tình nâng giá. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó cười khổ nói: - Có thể sống lâu được chút nào hay chút đó, Sơn Nhân, ngài cứ ra giá đi, chỉ cần giúp ta phá Hư Không Trùng là được! Lục Cốc Sơn Nhân lại có vẻ rất khó xử, ánh mắt khẽ lấp lấnh, trầm giọng hỏi: - Thực ra ngươi có thể tìm cách khác thử khác, mặc dù ngoài sáng không cách nào giải được Hư Không Trùng, nhưng cường giả đại thế lực hẳn là vẫn có cách. Lục Ly đắng chát cười nói: - Ta còn thời gian ư? - Cũng phải. Lục Cốc Sơn Nhân quệt môi, số lượng Hư Không Trùng trong người Lục Ly đã lên tới hơn hai mươi vạn con, nếu tiếp tục chậm trễ, không đến nửa tháng liền sẽ biến thành mấy trăm vạn con, đến lúc đó chỉ cần một lần gặm ăn cũng đủ Lục Ly chết tươi, ai cũng không cứu được. Lục Cốc Sơn Nhân lần nữa hiện vẻ xoắn xít, mãi một nén hương sau hắn mới thở dài một tiếng, nói: - Thôi, thôi, lão phu cũng đánh cược một lần, nếu ngươi chết, tính là lão phu thua. Lão phu không cần thần nguyên của ngươi, lão phu chỉ cần ngươi giúp ta đi giết một người. - Giết người? Lục Ly có chút ngạc nhiên, khó trách Lục Cốc Sơn Nhân xoắn xuýt như vậy, xem ra thật không phải cố tình nâng giá, mà là sợ Lục Ly chết rồi, hắn lại lãng phí kỳ độc công sức. Rốt cuộc chính hắn cũng nói chỉ có sáu thành nắm chắc, nếu không cứu được Lục Ly, hắn liền lỗ lớn. Điều Lục Ly không hiểu chính là, Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn, chiến lực cường hoành như thế làm sao còn cần hắn đi giết người giúp? Hắn không suy nghĩ quá lâu, chắp tay nói: - Sơn Nhân muốn giết ai? Nếu Lục mỗ có năng lực làm được, tuyệt không chối từ. - Ngươi đừng quá căng thẳng, ta không cần ngươi đi giết Thần Giới Chí Tôn, với chiến lực trước mắt của ngươi cũng không giết được. Lục Cốc Sơn Nhân khoát tay, ngừng một lát, sau đó trầm giọng nói: - Người ta muốn ngươi đi giết là một tên công tử, tên gọi Tả Khâu Viêm! - Tả Khâu Viêm? Lục Ly nhẩm lại cái tên kia, họ này đến cùng là họ Tả hay là họ Tả Khâu? Cái tên thật kỳ quái, bèn dò hỏi: - Sơn Nhân, ngươi có tư liệu người này không? - Ngươi không biết hắn? Lục Cốc Sơn Nhân kinh ngạc nhìn Lục Ly, thấy kẻ sau quả thực hoàn toàn không biết bèn cười khổ nói: - Người này xếp hạng thứ ba trên Thiên Tài Bảng, là đứa cháu trai được phó phủ chủ Thời Không Phủ Tả Khâu Nhung yêu thích nhất. - Phó phủ chủ Thời Không Phủ! Lục Ly lập tức lộ vẻ hiểu ra, khó trách Lục Cốc Sơn Nhân không dám giết, Thời Không Phủ hắn trêu chọc không nổi, Lục Ly lại dám trêu chọc. Con rận nhiều không sợ ngứa, Lục Ly đã đắc tội một thế lực siêu thần, cũng không sợ đắc tội thêm một thế lực siêu thần nữa.
Chương 2184 Khả tạo chi tài
Lục Ly thoáng ngập ngừng, không phải là hắn sợ Thời Không Phủ, chỉ là không oán không thù đi giết một người, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút mâu thuẫn, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Sơn Nhân, có thể cho ta biết phẩm hạnh người này như thế nào được không? - Phẩm hạnh? Hừ hừ! Vừa nói đến đây Lục Cốc Sơn Nhân lập tức giận dữ, trừng mắt hừ nói: - Cháu gái ta bị tên súc sinh kia làm nhục chết, nếu không phải gia gia hắn là Tả Khâu Nhung, lão phu sớm đã giết cả nhà hắn rồi. - Được! Lục Ly hận nhất loại công tử ca ỷ vào gia thế làm xằng làm bậy, hắn rất quả quyết nói: - Sơn Nhân yên tâm, chỉ cần ta có thể sống sót, lập tức tìm cơ hội giết Tả Khâu Viêm. Hơn nữa ta cam đoan không sẽ không truyền việc này ra ngoài, tuyệt không liên luỵ đến Sơn Nhân. Ta đã đắc tội Thần Tượng Tông, không ngại lại đắc tội thêm Thời Không Phủ. - Thành giao! Lục Cốc Sơn Nhân khẽ gật đầu, đứng lên nói: - Ta đi chuẩn bị một chút, việc này không nên chậm trễ, bắt đầu luôn hôm nay đi. Chẳng qua ngươi phải chuẩn bị sẵn tâm lý, Hư Không Trùng rất khó phá giải, cần hao phí một đoạn thời gian tương đối dài, ngắn thì hơn nửa năm, lâu là ba năm năm, thậm chí cũng có khả năng là vài chục năm... - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, hỏi lại: - Sơn Nhân không cần ta lập xuống Chủ Thần huyết thệ? Ngài không sợ ta lật lọng? - Ha ha ha! Lục Cốc Sơn Nhân cười phá lên, nói: - Sự tích về tiểu tử ngươi ta có biết một chút, nếu ngươi là loại người như thế, lão phu sớm đã sớm không thèm phí lời. Ta cũng không miễn cưỡng ngươi, nếu ngươi có thể sống sót, cứ tận lực mà làm là được, làm đến trình độ nào, ta đều không trách ngươi. - Đa tạ Sơn Nhân! Lục Ly khom lưng hành lễ, Lục Cốc Sơn Nhân tuy là cường giả dùng độc số một thiên hạ, nhưng phong cách hành sự lại không âm hiểm độc địa, ngược lại có phần quang minh lỗi lạc, đường đường chính chính, khiến người bất giác sinh tâm kính nể. Lục Cốc Sơn Nhân đi xuống chuẩn bị, Lục Ly đứng ở trong đại điện, ngập ngừng không biết có nên đón Trì Hi Nhi qua đây không? Nếu không đón Trì Hi Nhi, nàng một mình ở lại Thần Kiếm Sơn nhất định sẽ rất cô đơn tĩnh mịch, nàng lại là người cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn. Nhưng nếu đón qua, Lục Ly lại một mực bận rộn phá giải Hư Không Trùng, Trì Hi Nhi sẽ càng thêm lo lắng, bên này khắp nơi đều là độc, Lục Ly cũng không yên tâm. - Thôi, quay đầu để Sơn Nhân đi đưa thư là được rồi! Cuối cùng Lục Ly quyết định vẫn để Trì Hi Nhi lưu lại bên kia, chí ít Đấu Thiên Đại Đế sẽ chiếu cố tốt nàng, ở bên kia càng an toàn hơn một chút. Trong lục cốc một thành bảo sáng lên cấm chế lấp lánh, Lục Cốc Sơn Nhân hạ lệnh, bất kỳ ai đều không được tới gần thành bảo này, bao gồm cả thân nhân của Lục Cốc Sơn Nhân. Lục Cốc Sơn Nhân rất rõ ràng, một khi tin tức Lục Ly ở đây truyền ra ngoài, trọn cả lục cốc sẽ bị Thần Tượng Tông đồ sát, sở dĩ hắn không muốn cứu Lục Ly cũng một phần là vì nguyên nhân này. Chẳng qua Thần Tượng Tông truy sát lâu vậy rồi mà vẫn không tìm ra Lục Ly, điều này chứng tỏ thủ đoạn tiềm phục của Lục Ly rất cao minh, mặt nạ da người quả thực rất hoàn mỹ. Nếu không phải hắn có thủ đoạn đặc thù, e rằng cũng không thể nhìn ra được. Trong thành bảo chỉ có một đại điện, lúc này chính giữa đại điện đặt một chiếc vạc lớn, trong vạc là chất lỏng xanh mơn mởn, còn đang sôi lên, khói đen nhàn nhạt bốc ra, vừa nhìn liền biết trong chất lỏng có kịch độc. - Nhảy vào đi! Lục Cốc Sơn Nhân chỉ vào vạc kia nói, Lục Ly nhìn qua mấy lần, chân sau khẽ điểm bay thẳng vào. Vừa tiến vào, hắn lập tức cảm thấy da thịt toàn thân bị thiêu đốt, chiến giáp trên người theo bản năng muốn phù hiện ra hộ chủ. - Đừng dùng chiến giáp ngăn cản, gắng gượng một lát liền không thống khổ nữa đâu. Lục Cốc Sơn Nhân quát khẽ, giải thích nói: - Hư Không Trùng là một loại côn trùng rất kỳ dị, vừa có thực thể, lại có thể biến thành hư thể. Hơn nữa bởi vì thường niên ở trong hư không, năng lực phòng ngự càng thêm cường đại dị thường. Muốn giết chết Hư Không Trùng, thủ đoạn bình thường căn bản vô dụng, chỉ có thể dùng một loại kỳ độc từ từ xâm thực bọn chúng, cuối cùng độc chết toàn bộ chúng nó. Há mồm ... Lục Ly thu chiến giáp vào trong miệng, há miệng ra, trong tay Lục Cốc Sơn xuất hiện mấy viên đan dược, ném vào trong miệng Lục Ly. Hắn giải thích nói: - Ngươi yên tâm đi, ở trong lục cốc, chỉ cần có ta ở đây, bất cứ độc nào đều không thể độc chết ngươi, chỉ là sẽ chịu khổ chút thôi. Hơn nữa thứ này của ta chính là một trong mười đại kỳ độc, bên trong có năng lượng rất mạnh, ngươi hấp thu năng lượng trong độc, thần lực ngươi sẽ tăng tiến cực nhanh, linh hồn cũng sẽ được bồi bổ. - Đương nhiên... Lục Cốc Sơn Nhân thở dài nói: - Bất cứ chuyện gì đều sẽ có lợi có hại, kỳ độc này sẽ từ từ ăn mòn bản nguyên thân thể ngươi, bởi thế nhục thể ngươi sẽ càng lúc càng yếu, đặc biệt càng sợ lạnh. Nếu trong vòng trăm năm ngươi còn không thể nghĩ ra được cách phá giải, thân thể ngươi có thể yếu đến mức đi đường đều không nổi, nhiều nhất hai trăm năm ngươi liền sẽ chết đi... Lục Ly khẽ gật đầu, lúc này hắn muốn nói chuyện cũng nói không ra, bởi vì độc tố chính đang xâm nhập cơ thể, cảm giác cả người đều như bị thiêu đốt, thống khổ dị thường. Hắn cố nén ngồi xếp bằng trong vạc, chỉ mỗi đầu lộ ra bên ngoài, trên trán không ngừng chảy xuống mồ hôi, chẳng qua nét mặt hắn lại vẫn rất bình tĩnh. - Quả nhiên là nhân vật! Lục Cốc Sơn Nhân rất rõ ràng độc này của mình lợi hại đến mức nào, Lục Ly trẻ tuổi như vậy mà vẫn có thể gánh chịu được. Không hừ một tiếng thì cũng thôi, biểu tình còn bình tĩnh như vậy. Đủ thấy trước kia Lục Ly hẳn đã phải chịu đựng qua thống khổ ghê gớm hơn thế này nhiều lần, sức thừa nhận và ý chí lực đều vô cùng cường đại. Một canh giờ sau, Lục Cốc Sơn Nhân ném một ít độc vật vào trong vạc, khiến Lục Ly không khỏi rùng mình, bởi vì thứ hắn ném vào chính là một loại côn trùng.
Chương 2185 Khả tạo chi tài
Cũng may đám côn trùng này không chui vào cơ thể, chỉ du tẩu trong dịch thể, khiến độc dịch càng thêm sôi trào. Hai canh giờ sau, Lục Cốc Sơn Nhân lại tăng thêm độc vật, hắn quan sát một lát rồi gật đầu nói: - Trước mắt coi như thuận lợi, độc tố đã tiến vào toàn thân ngươi, bắt đầu xâm thực những Hư Không Trùng kia. Trong đoạn thời gian này không có bất kỳ phản ứng nào, dần dà tốc độ Hư Không Trùng gặm cắn phân liệt cũng sẽ giảm bớt. Ngươi cái gì đều không cần quản, nếu có thể nhập định thì cứ tu luyện, hấp thu năng lượng trong độc tố chuyển hóa thành thần lực và linh hồn, làm vậy sẽ có trợ giúp rất lớn với ngươi, chuyện còn lại cứ giao cho lão phu. - Làm phiền Sơn Nhân. Lục Ly mở mắt nói một câu, sau đó cường hành nhập định. Mới đầu hắn không cách nào nhập định được, bởi vì sau cùng đều sẽ bị cảm giác đau đớn kịch liệt cắt ngang. Chẳng qua sau bốn năm ngày, Lục Ly dần quen với cảm giác đau nhức này, trong người có kháng tính, hắn đã miễn cưỡng có thể nhập định. - Quả nhiên có năng lượng rất mạnh! Lục Ly tu luyện một lát, thần lực vận chuyển trong cơ thể, hấp thu năng lượng trong độc tố, sau đó chuyển hóa thành năng lượng cho mình. Thần lực trong người cấp tốc vận chuyển, triệt để chuyển hóa những năng lượng kia, lúc Lục Ly đang định hấp thu vào thần đan, Long hồn trong linh hồn Lục Ly lại chợt động. Long hồn lấp lánh quang mang, toàn bộ năng lượng Lục Ly vừa chuyển hóa bị nó hấp thu sạch, không thừa chút nào. Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện linh hồn không có một tia tăng trưởng nào, trong lòng hắn không khỏi có chút khó chịu. Long hồn này quá bá đạo, những năng lượng kia cường đại như vậy, hoàn toàn có thể khiến thần lực và linh hồn hắn đề thăng không ít, vậy mà giờ đều bị Long hồn nuốt sạch. Hắn đành phải tiếp tục luyện hóa năng lượng trong độc tố, nhưng khiến hắn buồn bực chính là, mỗi lần hắn luyện hóa được một ít năng lượng, lại đều bị Long hồn nuốt chửng, một chút cũng không chừa. Trước đó ở trong Quỷ Vương Cốc, Long hồn còn giúp hắn chuyển hóa năng lượng trong Tịch Diệt Hồn Ba thành thần lực và linh hồn, giờ lại đều nuốt chửng, không phân hắn chút nào. Cảnh này khiến Lục Ly rất phiền muộn, thiếu chút ngừng không đi luyện hóa nữa. - Để xem ngươi có thể nuốt được bao nhiêu? Năng lượng trong độc tố rất nhiều, hơn nữa Lục Cốc Sơn Nhân còn đang không ngừng rót vào độc tố, Lục Ly lại muốn xem xem Long hồn có thể nuốt được bao nhiêu? Không lẽ nó cứ một mực nuốt chửng như thế? Một ngày, mười ngày, một tháng. Lục Ly triệt để bực đến thổ huyết, bởi vì luyện hóa nguyên suốt một tháng, toàn bộ năng lượng đều bị Long hồn thôn phệ. Cảnh này khiến Lục Ly hoàn toàn mất đi động lực, cảm giác cứ như đang may áo cưới cho người khác. Khiến Lục Ly có chút phấn chấn chính là, sức đề kháng của thân thể hắn đối với độc tố tăng nhiều, đã không còn thống khổ như trước. Ngoài ra, tần suất Hư Không Trùng gặm ăn quả nhiên cũng bắt đầu giảm bớt, hiện tại đã biến thành mười ngày gặm ăn một lần, từ điểm này có thể thấy được, độc tố chính đang từ từ áp chế Hư Không Trùng, có lẽ sẽ dần độc chết được toàn bộ Hư Không Trùng. - Không quản, những năng lượng này không hấp thu cũng lãng phí, cứ cho Long hồn được tiện nghi vậy. Không chừng Long hồn hấp thu nhiều rồi, sau này sẽ có thể mạnh lên, sẽ có thể giúp ta ngăn trở công kích linh hồn càng mạnh. Lục Ly nghĩ nghĩ liền dứt khoát không quản, một bên tự động luyện hóa năng lượng trong độc tố, một bên bắt đầu lĩnh hội sát chiêu“Kiếm Ngân”, à không, hẳn phải là sát chiêu Quỷ Vương Trảm mới đúng. Hắn cảm giác nếu tiếp tục tham ngộ sát chiêu này, uy lực có lẽ còn có thể đề thăng. Một bên khác, Lục Ly cũng đồng thời luyện hóa đan dược bồi bổ linh hồn, hiện tại các phương diện khác của hắn đều đạt đến trình độ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, chỉ có linh hồn là tương đối yếu chút. Chỉ cần linh hồn đề thăng, khí tức của hắn cũng sẽ đề thăng, chiến lực theo đó mà tăng lên, biến thành Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chân chính. - Tiểu tử này đúng là khả tạo chi tài. Thấy đoạn thời gian này Lục Ly một mực bình tĩnh tu luyện, Lục Cốc Sơn Nhân ngồi xếp bằng ở bên khẽ gật đầu. Trẻ tuổi như vậy liền đã có thể quét ngang Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nếu còn không chết, tương lai nhất định trở thành Thần Giới Chí Tôn. - Ai... Chẳng qua nghĩ đến kẻ địch của Lục Ly là Thần Tượng Tông, lại thêm sau này còn phải đối đầu với Thời Không Phủ, Lục Cốc Sơn Nhân không khỏi thở dài. Trong lịch sử không ai từng đối đầu thế lực siêu phẩm mà còn sống sót, huống hồ là đối đầu với hai thế lực siêu phẩm. Lục Ly sau khi tấn công hai phân thế lực Thần Tượng Tông liền mất tích, mãi mấy tháng mà vẫn chưa thấy xuất hiện trở lại, lão cung phụng Thần Tượng Tông và Nghê trưởng lão Báo trưởng lão điều động rất nhiều người, nhưng không tìm ra được bất kỳ manh mối nào. Cảnh này khiến Thần Giới vốn đang náo nhiệt dần bình tĩnh trở lại. Vốn tưởng là Lục Ly sẽ tấn công không ngừng nghỉ, rất nhiều người mới đầu ôm theo hứng thú rất lớn, chờ được xem kịch hay. Nhưng Lục Ly đột nhiên tắt tiếng khiến ai nấy đều không khỏi có chút buồn bực, cảm giác như thể đêm động phòng hoa chúc mà đột nhiên tiểu gia hỏa lại không chịu nghe lời. Song rất nhiều người cũng có thể hiểu được, rốt cuộc chiến lực Lục Ly chỉ đến như thế, hắn còn trẻ như vậy, làm được đến mức độ kia đã đáng quý lắm rồi, chẳng lẽ còn trông đợi hắn thật tiêu diệt Thần Tượng Tông chắc? Đấu Thiên Đại Đế thu được tin do Lục Ly nhờ Lục Cốc Sơn Nhân phái người truyền đến, Lục Ly dặn người đưa tin chỉ nói một câu ... hắn đang hành sự theo kế hoạch định trước, mong Đại Đế phối hợp… Đấu Thiên Đại Đế là người thông minh thế nào, chỉ bằng câu nói kia hắn liền biết là do Lục Ly truyền lời. Ý tứ cũng rất rõ ràng, Lục Ly đi tìm Lục Cốc Sơn Nhân giải độc, dặn Đấu Thiên Đại Đế chiếu cố Trì Hi Nhi cho tốt. Trạng thái Trì Hi Nhi không ổn cho lắm, bản thân nàng là người cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn, nàng rất rõ ràng Lục Ly bỏ lại mình, nhất định là đang đi làm chuyện gì đó rất nguy hiểm, bằng không không lý nào lại không mang nàng theo.
- Có phải cảm thấy có chút đáng tiếc? Tiếc vì không thể thành đôi với Lục Ly? Tông chủ đột nhiên mở miệng khiến Lạc Hoàng cả kinh, nàng vội vàng lắc đầu nói: - Nào có, ta làm sao lại thích Lục Ly được? - Đừng phủ nhận! Tông chủ mỉm cười lắc đầu nói: - Nếu ta ở cái tuổi của ngươi, khẳng định cũng sẽ động tâm với Lục Ly. Anh hùng trong thiên hạ có rất nhiều, nhưng có thể có được tính cách và cốt khí như của Lục Ly lại rất ít, hắn có tư cách khiến nữ tử trong thiên hạ cảm mến. Chẳng qua, Hoàng nha đầu, ngươi phải suy nghĩ kỹ chút, thực ra loại nam nhân như Lục Ly không thích hợp để làm phu quân, chỉ thích hợp làm tình lang. Nữ nhân vẫn nên cần yên ổn, nếu chỉ biết cùng theo nam nhân phiêu bạt tứ hải, ngày đêm lo lắng, cuộc sống như vậy thật là điều ngươi muốn ư? Tính cách quyết định vận mệnh, Lục Ly là người vĩnh viễn sẽ không an định, hoặc là thẳng tới mây xanh, sừng sững trên đỉnh phong, hoặc là triệt để trầm luân! - Tông chủ nói có lý, Lạc Hoàng thụ giáo. Lạc Hoàng cúi đầu, ánh mắt thoáng chợt trở nên ảm đạm, khóe miệng cũng có chút đắng chát. Từ lúc sinh ra đến nay, Lục Ly là nam tử duy nhất có thể khiến nàng động tâm, chỉ là lời yêu chưa nói, nàng lại đã thất tình ... ... - Quả nhiên muốn ồn ào ra đại sự a! Cùng lúc, trong một tòa hoa viên tuyệt đẹp ở Bàn Vương Thành, Bàn Vũ Thấm được đến truyền báo, không khỏi có chút cảm khái. Nàng khuyên Lục Ly đi Thần Giới tiềm tu một đoạn thời gian rồi quay lại, song kỳ thật nàng sớm có dự cảm, chuyến đi Thần Giới lần này, Lục Ly nhất định sẽ xảy ra chuyện. Bị Thần Tượng Tông truy sát và tuyên chiến với Thần Tượng Tông, đây là hai chuyện hoàn toàn khác biệt! Một khi tuyên chiến, vậy liền triệt để không thể điều hòa, Thần Tượng Tông bị bức vì thể diện, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ thỏa hiệp nào với Lục Ly. Hơn nữa Lục Ly tuyên bố, muốn hủy diệt tất cả phân thế lực của Thần Tượng Tông, còn hỏi Huyết Nhận Đường tư liệu của các phân thế lực. Chuyện này theo đó bắt đầu có xu thế lớn dần, hủy diệt mấy phân thế lực sẽ không khiến Thần Tượng Tông thương cân động cốt. Nhưng nếu hủy diệt quá nhiều, Thần Tượng Tông nhất định sẽ dùng tới bài tẩy, đến lúc đó đừng nói chiến lực Lục Ly còn chưa đạt tới Thần Giới Chí Tôn, dù có đạt tới thì cũng sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt. - Người đâu! Bàn Vũ Thấm trầm tư một lát rồi nói: - Đi gọi Diệp Khai vào đây. Lát sau, Diệp Khai tiến vào, Bàn Vũ Thấm khoát tay nói: - Phái người đưa tin cho Tây Lai, để hắn đi tìm Lục Ly, chuyển lời của ta, nói hắn không nên tấn công quá ba mươi phân thế lực của Thần Tượng Tông, bằng không Thần Tượng Tông sẽ dùng tới lực lượng đặc biệt, đến lúc đó dù hắn có chiến lực ngang ngửa Sát Đế cũng phải chết. - Vâng! Diệp Khai vội khom người đi xuống truyền tin, Bàn Vũ Thấm khẽ thở dài một hơi, chuẩn bị bế quan tu luyện. Chỉ là lúc này, không gian đột nhiên ba động, tiếp đó giữa không trung hiện ra một đôi mắt, Bàn Vũ Thấm vừa nhìn thấy đôi mắt kia, lập tức cung kính đứng dậy hành lễ nói: - Gia gia! - Thấm nha đầu! Một tiếng nói ôn hòa vang lên: - Gần đây ngươi tu luyện có hơi lười biếng, đừng vì tiểu tử Lục Ly kia mà phân tâm. Mấy ngày trước ta bói cho hắn một quẻ, ngươi tính không sai... hắn đích xác là Viêm Hỏa chi mệnh, chẳng qua có một điểm ngươi không tính ra được, hắn còn là Thiên Sát chi mệnh. Thiên Sát, đó là sát tinh trên trời, mà thường thường sát tinh đều không có kết cục tốt. Thế nên, ngươi ngàn vạn không thể động tình vì hắn, ngươi là Bàn Vương đời tiếp theo, trên người ngươi gánh vác sứ mệnh thế nào, ngươi hẳn rất rõ ràng! - Ta biết, gia gia! Bàn Vũ Thấm khom lưng gật đầu, đôi mắt kia từ từ tan biến, ánh mắt Bàn Vũ Thấm lại bỗng chợt trở nên mê mang, thần sắc cũng có vẻ quạnh quẽ dị thường... Rất nhanh Lục Ly lại lần nữa hành động, cũng là ở nam bộ Thần Giới, hủy đi một cơ địa thần tài. Cơ địa này là của Thần Tượng Tông, bên này có năm sáu vạn người trú quân, hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, trừ phu mỏ tạp dịch ra, tất cả đều bị Lục Ly tru diệt. Lục Ly còn dùng trường kiếm khắc chữ, nói rõ việc này là do hắn làm. Những tên tạp dịch sống sót trốn đi tuyên dương việc này, khiến Thần Giới lần nữa sôi trào. Lục Ly không phải nói đùa, hắn thật định khai chiến với Thần Tượng Tông, muốn hủy diệt tất cả phân thế lực của Thần Tượng Tông. Các phân thế lực Thần Tượng Tông đều thấp thỏm bất an, vô số thư cầu viện truyền đến Thần Tượng Thành, thỉnh cầu xuất động Thần Giới Chí Tôn tọa trấn. Đại đa số các phân thế lực đều không có Thần Giới Chí Tôn, bây giờ Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng chém giết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại tới vô ảnh đi vô tung, ai biết liệu hắn có mò đến cửa, tru diệt thế lực mình hay không? Tông chủ Thần Tượng Tông đưa ra phương án ứng đối, phái đi rất nhiều Thần Giới Chí Tôn, tới tọa trận ở các đại phân thế lực. Chỉ là La Diệp quay về Thần Giới đã báo cáo lại chuyện ở Hỗn Độn Luyện Ngục, việc này khiến rất nhiều cường giả Thần Tượng Tông đều cảm thấy vướng tay, bởi vì không ngờ Lục Ly lại có thể trấn áp Thần Giới Chí Tôn, mặc dù chiến lực La Diệp chẳng ra làm sao, nhưng cũng là Thần Giới Chí Tôn thực trăm phần trăm. Vạn nhất một hai tên Thần Giới Chí Tôn phái đi ra bị Lục Ly chém giết, vậy thì mặt mũi Thần Tượng Tông triệt để mất sạch. Nhưng mà Thần Tượng Tông có thể làm gì được đây? Giờ tìm không thấy Lục Ly, Lục Ly có thể tiến công các phân thế lực còn lại bất cứ lúc nào, vậy là bọn hắn đành phải phái Thần Giới Chí Tôn đi trấn thủ. Lục Ly không tấn công! Hắn thực ra là muốn tiếp tục tấn công, chẳng qua nếu còn để chậm thêm, chẳng mấy chốc hắn sẽ chết. Chỉ sau một hai ngày Hư Không Trùng trong cơ thể lại tăng gấp đôi, thời gian dành cho hắn đã không nhiều. Hắn cải trang, một đường truyền tống mà đi, tiến thẳng đến tây bộ Thần Giới, trên đường thậm chí không có thời gian để tìm Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch. Hắn phải nhanh chóng gặp được Lục Cốc Sơn Nhân.
Chương 2182 Tới tìm Lục Cốc Sơn Nhân
Lục Cốc Sơn nằm trong Khải Vân Phủ ở tây bộ Thần Giới, nơi đó có một mảnh lục cốc rất rộng, bởi thế Lục Cốc Sơn Nhân mới tự đặt cái tên như trên. Truyền tống rất thuận lợi, mặt nạ da người trợ giúp hắn rất nhiều, chỉ cần không gặp phải Thần Giới Chí Tôn liền không thể bị nhận ra thân phận. Thần Giới Chí Tôn lại chỉ có chừng đó, hiện tại còn đang trấn giữ ở các đại phân thế lực, hơn nữa Lục Ly không đi chủ thành, trừ phi vận khí đặc biệt kém mới có thể gặp được. Liên tục truyền tống, ngày đêm không ngừng, tiêu tốn nửa tháng, rốt cục Lục Ly đã tới Khải Vân Phủ. Hắn nghỉ ngơi trong một tòa tiểu thành chừng nửa ngày, sau đó xuất phát đi lục cốc. Trước khi tới Lục Ly đã đến tìm Huyết Nhận Đường, dò hỏi cách giải độc Hư Không Trùng, Huyết Nhận Đường cũng bó tay. Song bọn hắn có được thông tin tương đối toàn diện về Lục Cốc Sơn Nhân, xác nhận đây đích thật là người dùng độc số một Thần Giới. Nếu Lục Cốc Sơn Nhân có quan hệ với Thần Tượng Tông, hoặc là có quan hệ với tứ đại thế lực siêu thần, Lục Ly đi chuyến này sẽ rất nguy hiểm. Nhưng hắn sắp chết đến nơi rồi, lúc này trừ thử vận may ra, hắn không còn đường khác để đi. - Quả nhiên có một mảnh lục cốc rất lớn! Đến bên ngoài lục cốc, thần niệm Lục Ly yên ắng quét qua một lượt, phát hiện có một sơn cốc cực lớn, bên trong toàn là cây cối xanh mơn mởn, không có bất kỳ cái đóa hoa nào mà chỉ toàn một màu xanh. Lục Ly không mạo muội tiến vào cốc, hắn cảm ứng được miệng sơn cốc có ám tiêu, bèn đi đến bên ngoài sơn cốc chắp tay nói: - Tại hạ Thần Tượng Tông Lạc Dương, cầu kiến Lục Cốc Sơn Nhân. Lục Ly báo ra tên giả, vừa để giấu thân phận đồng thời cũng để kiểm tra quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông. Ám tiêu đang tiềm phục kia chợt lóe đi ra, quét mắt Lục Ly vài lần, nói: - Ngươi có gì chứng minh? Lục Ly khẽ cười nói: - Thiên hạ này còn có ai dám giả mạo người Thần Tượng Tông chúng ta ư? - Ngươi chờ một lát, ta đi bẩm báo Sơn Nhân. Ám tiêu trầm ngâm thoáng chốc, sau đó chắp tay với Lục Ly, quay người đi vào, từ đầu đến cuối thái độ không mấy cung kính. Lục Ly không khỏi mừng thầm, xem ra quan hệ giữa Thần Tượng Tông và Lục Cốc Sơn Nhân không phải đặc biệt quá tốt. Nửa canh giờ sau, người kia mới đi ra, Lục Ly không chỉ không tức giận, ngược lại càng thêm yên tâm. Lục Cốc Sơn Nhân bắt hắn đợi ngoài này nửa canh giờ, chứng tỏ quan hệ với Thần Tượng Tông chắc là không tốt lắm, nếu không đã không bắt đợi lâu đến thế. - Vị đại nhân này! Ám tiêu đi ra, khẽ chắp tay nói: - Sơn Nhân nhà ta nói, hắn chính đang luyện chế một loại kỳ độc, giờ là thời khắc then chốt. Nếu có chuyện quan trọng ta sẽ chuyển lời giùm, nếu không có chuyện quan trọng thì mời đi về cho. - Tốt! Lục Ly mừng thâm, quan hệ giữa Lục Cốc Sơn Nhân và Thần Tượng Tông rõ ràng không tốt, chỉ là không muốn trở mặt với Thần Tượng Tông mà thôi. Hắn nhếch môi cười nói: - Ta không phải đại biểu Thần Tượng Tông đến, chỉ là muốn xin thuốc từ Sơn Nhân, giá cả bao nhiêu đều dễ nói, chỉ cầu được gặp Sơn Nhân một lần, trăm ức thần nguyên ta cũng không tiếc. - Hả? Nét mặt ám tiêu thoáng động dung, khẽ gật đầu, xoay người lần nữa đi vào. Lần này chỉ sau hai nén hương đã quay trở lại, làm tư thế thỉnh mời nói: - Vị đại nhân này, mời đi theo ta, Sơn Nhân nhà ta đồng ý gặp ngươi. Lục Ly có chút thở ra một hơi, nếu Lục Cốc Sơn Nhân không chịu gặp, chuyện này liền phiền phức to. Hắn không thể cường hành xâm vào trong được, phải biết Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn. Đi theo ám tiêu một đường tiến vào, ám tiêu kia dặn dò Lục Ly phải một mực đi theo, không thể đụng sờ bất kỳ vật gì, nếu không rất có thể sẽ trúng độc. - Quả nhiên rất nhiều độc... Trên đường đi, Lục Ly không ngừng quan sát, phát hiện trong rừng cây có sương mù nhàn nhạt, một ít lá cây rõ ràng có kịch độc, nếu yên ắng tiềm hành vào đây, sợ là chết như thế nào đều không biết. Đi hơn mười dặm, Lục Ly tới một mảnh trạch viện trong sơn cốc , nơi này có thể thấy được rất nhiều người, hẳn là tộc nhân của Lục Cốc Sơn Nhân. Những người kia nhìn thấy Lục Ly đều rất lạnh lùng, không ai nói vì, thái độ rất là cao ngạo. Sau cùng Lục Ly tiến vào một trang viên rất lớn, gặp được Lục Cốc Sơn Nhân, đây là một lão giả mặc áo bào xanh, tinh thần quắc thước, mái tóc cắt tỉa chỉnh tề, bộ dạng nhìn hoàn toàn không giống như là cao thủ dùng độc. - Vãn bối gặp qua Sơn Nhân! Lục Ly tiến vào, cung kính kính hành lễ, Lục Cốc Sơn Nhân quét mắt nhìn Lục Ly một lượt, sắc mặt bỗng chợt trở nên âm trầm, nói: - Ngươi không phải người Thần Tượng Tông, ngươi rốt cục là ai? Dám mạo nhận đệ tử Thần Tượng Tông là có rắp tâm gì? - Ách? Lục Ly hơi ngớ, không ngờ Lục Cốc Sơn Nhân vừa liếc mắt liền nhận ra Lục Ly không phải người Thần Tượng Tông? Chẳng lẽ hắn có thể nhìn xuyên mặt nạ của mình? Nhưng theo như khí tức cảm ứng được, Lục Cốc Sơn Nhân hẳn mới chỉ là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thôi. Ngay lúc Lục Ly còn đang ngập ngừng không biết phải đối đáp thế nào, mắt Lục Cốc Sơn Nhân chợt lóe lên tinh mang, bất ngờ cười lạnh nói: - Bản tọa đoán được rồi, ngươi hẳn là Lục Ly đoạn thời gian này tiếng tăm khắp Thần Giới? Ha ha, ngươi dám đến chỗ bản tọa,? Chẳng lẽ không sợ bản tọa giết ngươi, sau đó tới Thần Tượng Tông nhận thưởng? - Lợi hại! Tuy không biết làm sao mà Lục Cốc Sơn Nhân nhìn ra thân phận mình, nhưng Lục Ly vẫn không khỏi ngấm ngầm khâm phục, đồng thời trong lòng cũng triệt để yên tâm. Với thân phận như Lục Cốc Sơn Nhân, lại nói ra lời như vậy, hẳn là hắn sẽ không việc gì. Lục Ly đưa tay vuốt mặt, lộ ra chân dung thật, cười khổ nói: - Vãn bối bị Thần Tượng Tông truy sát gắt gao, không thể không cẩn thận chút, xin Sơn Nhân thứ tội. Lục mỗ dám đến tìm Sơn Nhân chính là chuẩn bị đánh cược một lần, đánh cược vào nhân phẩm Sơn Nhân, nếu Sơn Nhân muốn giết Lục mỗ đổi lấy tiền thưởng, Lục mỗ cũng chỉ biết chấp nhận số phận.
Chương 2183 Tả Khưu Viêm
- Ha ha ha! Lục Cốc Sơn Nhân cười phá lên, vuốt râu dài nói: - Khó trách tiểu tử ngươi có thể náo ra động tĩnh lớn đến vậy, quả nhiên là nhân vật. Ngươi không cần khích bản tọa, bản tọa ở Thần Giới cũng tính là có chút hư danh, loại chuyện như thế tự nhiên không làm ra được. Nói đi, tìm bản tọa có chuyện gì? Lục Ly lần nữa khom lưng nói: - Đoạn thời gian trước La Diệp đi xuống hạ giới đuổi bắt tộc nhân ta, ta đành phải từ trong hư không đi về hạ giới, kết quả trúng phải Hư Không Trùng, lúc này số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể đã lên tới hơn hai mươi vạn con. Vãn bối đã hết cách, nghe nói Sơn Nhân thần thông quảng đại nên đặc ý tìm tới nhờ giúp đỡ. Nếu Sơn Nhân có thể cứu ta một mạng, điều kiện gì Sơn Nhân cứ nói, Lục mỗ nhất định toàn lực thỏa mãn. - Hư Không Trùng! Sắc mặt Lục Cốc Sơn Nhân bỗng chốc trở nên nghiêm trọng, hắn cách không đánh ra một đạo thần lực hướng tới lòng bàn tay Lục Ly, Lục Ly cũng không ngăn cản. Chính như hắn nói, tiến vào đây, còn bị nhìn ra thân phận, kỳ thật hắn đã lấy mạng mình ra đánh cược. Nếu Lục Cốc Sơn Nhân muốn giết hắn, hắn khẳng định ngăn không được, phải biết Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn. Đạo thần lực kia bắn vào tay Lục Ly rồi tan biến, sau đó như một con rắn du tẩu trong người Lục Ly, sau hai lượt du tẩu, thần lực bay ra khỏi lòng bàn tay Lục Ly, lần nữa về lại trong người Lục Cốc Sơn Nhân. - Đây không phải thần lực, mà là một loại côn trùng đặc thù? Lục Ly nhíu mày, nếu là thần lực thì làm sao có thể bay ngược trở về? Bên kia Lục Cốc Sơn Nhân thoáng trầm ngâm, hai hàng lông mày nhíu chặt. Trong lòng Lục Ly không khỏi thấp thỏm, bởi vì chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của hắn. Đa phần võ giả đều không sợ chết, nhưng ai cũng không muốn chết cả, có thể còn sống chẳng phải càng tốt? Nếu Lục Ly chết rồi, mấy người Bạch Thu Tuyết nhất định cũng sẽ bồi táng theo. Mãi hai nén hương sau, Lục Cốc Sơn Nhân mới mở mắt ra, hắn khẽ lắc đầu nói: - Lục Ly, ngươi đi đi, ta sẽ không cứu ngươi. - Hả? Lục Ly biến sắc, đây là Lục Cốc Sơn Nhân đang muốn ngồi đó nâng giá, hay là thật không cứu được? Hắn nói là sẽ không cứu, chứ không phải không thể cứu, vậy hẳn nên là có thể cứu được. Lục Ly chắp tay hỏi: - Sẽ không cứu? Sơn Nhân có thể nói cho ta biết nguyên nhân không? - Nói cho ngươi cũng được! Lục Cốc Sơn Nhân nói thẳng: - Lão phu có sáu thành nắm bắt phá được Hư Không Trùng, nhưng số lượng Hư Không Trùng trong người ngươi quá nhiều, cần tiêu phí rất nhiều thời gian và tinh lực. Hơn nữa muốn phá đi toàn bộ Hư Không Trùng, cần tiêu tốn một loại kỳ độc được ta cất kỹ, loại kỳ độc này ta mất mấy chục vạn năm mới chỉ tích lũy được mười chum, cứu ngươi ít nhất phải dùng bảy tám chum. Lão phu với ngươi không quen không biết, ngươi không đáng để ta dùng tới loại kỳ độc kia. - Ngoài ra! Lục Cốc Sơn Nhân thoáng ngừng một lúc rồi nói tiếp: - Loại kỳ độc này tiến vào thân thể ngươi cũng sẽ gây nên thương tổn nhất định, khiến thể chất ngươi càng lúc càng yếu, còn khiến ngươi càng lúc càng sợ lạnh. Trừ phi ngươi có thể tìm được một loại thánh dược, chỉ là loại thánh dược kia hẳn chỉ Sinh Tử Điện mới có, lấy quan hệ giữa ngươi và Thần Tượng Tông, đi tìm Sinh Tử Điện bằng với đi tìm chết. Bởi thế... Lục Ly hiểu, ánh mắt Lục Cốc Sơn Nhân rất chân thành, không giống như đang cố tình nâng giá. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó cười khổ nói: - Có thể sống lâu được chút nào hay chút đó, Sơn Nhân, ngài cứ ra giá đi, chỉ cần giúp ta phá Hư Không Trùng là được! Lục Cốc Sơn Nhân lại có vẻ rất khó xử, ánh mắt khẽ lấp lấnh, trầm giọng hỏi: - Thực ra ngươi có thể tìm cách khác thử khác, mặc dù ngoài sáng không cách nào giải được Hư Không Trùng, nhưng cường giả đại thế lực hẳn là vẫn có cách. Lục Ly đắng chát cười nói: - Ta còn thời gian ư? - Cũng phải. Lục Cốc Sơn Nhân quệt môi, số lượng Hư Không Trùng trong người Lục Ly đã lên tới hơn hai mươi vạn con, nếu tiếp tục chậm trễ, không đến nửa tháng liền sẽ biến thành mấy trăm vạn con, đến lúc đó chỉ cần một lần gặm ăn cũng đủ Lục Ly chết tươi, ai cũng không cứu được. Lục Cốc Sơn Nhân lần nữa hiện vẻ xoắn xít, mãi một nén hương sau hắn mới thở dài một tiếng, nói: - Thôi, thôi, lão phu cũng đánh cược một lần, nếu ngươi chết, tính là lão phu thua. Lão phu không cần thần nguyên của ngươi, lão phu chỉ cần ngươi giúp ta đi giết một người. - Giết người? Lục Ly có chút ngạc nhiên, khó trách Lục Cốc Sơn Nhân xoắn xuýt như vậy, xem ra thật không phải cố tình nâng giá, mà là sợ Lục Ly chết rồi, hắn lại lãng phí kỳ độc công sức. Rốt cuộc chính hắn cũng nói chỉ có sáu thành nắm chắc, nếu không cứu được Lục Ly, hắn liền lỗ lớn. Điều Lục Ly không hiểu chính là, Lục Cốc Sơn Nhân có thể độc chết cả Thần Giới Chí Tôn, chiến lực cường hoành như thế làm sao còn cần hắn đi giết người giúp? Hắn không suy nghĩ quá lâu, chắp tay nói: - Sơn Nhân muốn giết ai? Nếu Lục mỗ có năng lực làm được, tuyệt không chối từ. - Ngươi đừng quá căng thẳng, ta không cần ngươi đi giết Thần Giới Chí Tôn, với chiến lực trước mắt của ngươi cũng không giết được. Lục Cốc Sơn Nhân khoát tay, ngừng một lát, sau đó trầm giọng nói: - Người ta muốn ngươi đi giết là một tên công tử, tên gọi Tả Khâu Viêm! - Tả Khâu Viêm? Lục Ly nhẩm lại cái tên kia, họ này đến cùng là họ Tả hay là họ Tả Khâu? Cái tên thật kỳ quái, bèn dò hỏi: - Sơn Nhân, ngươi có tư liệu người này không? - Ngươi không biết hắn? Lục Cốc Sơn Nhân kinh ngạc nhìn Lục Ly, thấy kẻ sau quả thực hoàn toàn không biết bèn cười khổ nói: - Người này xếp hạng thứ ba trên Thiên Tài Bảng, là đứa cháu trai được phó phủ chủ Thời Không Phủ Tả Khâu Nhung yêu thích nhất. - Phó phủ chủ Thời Không Phủ! Lục Ly lập tức lộ vẻ hiểu ra, khó trách Lục Cốc Sơn Nhân không dám giết, Thời Không Phủ hắn trêu chọc không nổi, Lục Ly lại dám trêu chọc. Con rận nhiều không sợ ngứa, Lục Ly đã đắc tội một thế lực siêu thần, cũng không sợ đắc tội thêm một thế lực siêu thần nữa.
Chương 2184 Khả tạo chi tài
Lục Ly thoáng ngập ngừng, không phải là hắn sợ Thời Không Phủ, chỉ là không oán không thù đi giết một người, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút mâu thuẫn, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Sơn Nhân, có thể cho ta biết phẩm hạnh người này như thế nào được không? - Phẩm hạnh? Hừ hừ! Vừa nói đến đây Lục Cốc Sơn Nhân lập tức giận dữ, trừng mắt hừ nói: - Cháu gái ta bị tên súc sinh kia làm nhục chết, nếu không phải gia gia hắn là Tả Khâu Nhung, lão phu sớm đã giết cả nhà hắn rồi. - Được! Lục Ly hận nhất loại công tử ca ỷ vào gia thế làm xằng làm bậy, hắn rất quả quyết nói: - Sơn Nhân yên tâm, chỉ cần ta có thể sống sót, lập tức tìm cơ hội giết Tả Khâu Viêm. Hơn nữa ta cam đoan không sẽ không truyền việc này ra ngoài, tuyệt không liên luỵ đến Sơn Nhân. Ta đã đắc tội Thần Tượng Tông, không ngại lại đắc tội thêm Thời Không Phủ. - Thành giao! Lục Cốc Sơn Nhân khẽ gật đầu, đứng lên nói: - Ta đi chuẩn bị một chút, việc này không nên chậm trễ, bắt đầu luôn hôm nay đi. Chẳng qua ngươi phải chuẩn bị sẵn tâm lý, Hư Không Trùng rất khó phá giải, cần hao phí một đoạn thời gian tương đối dài, ngắn thì hơn nửa năm, lâu là ba năm năm, thậm chí cũng có khả năng là vài chục năm... - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, hỏi lại: - Sơn Nhân không cần ta lập xuống Chủ Thần huyết thệ? Ngài không sợ ta lật lọng? - Ha ha ha! Lục Cốc Sơn Nhân cười phá lên, nói: - Sự tích về tiểu tử ngươi ta có biết một chút, nếu ngươi là loại người như thế, lão phu sớm đã sớm không thèm phí lời. Ta cũng không miễn cưỡng ngươi, nếu ngươi có thể sống sót, cứ tận lực mà làm là được, làm đến trình độ nào, ta đều không trách ngươi. - Đa tạ Sơn Nhân! Lục Ly khom lưng hành lễ, Lục Cốc Sơn Nhân tuy là cường giả dùng độc số một thiên hạ, nhưng phong cách hành sự lại không âm hiểm độc địa, ngược lại có phần quang minh lỗi lạc, đường đường chính chính, khiến người bất giác sinh tâm kính nể. Lục Cốc Sơn Nhân đi xuống chuẩn bị, Lục Ly đứng ở trong đại điện, ngập ngừng không biết có nên đón Trì Hi Nhi qua đây không? Nếu không đón Trì Hi Nhi, nàng một mình ở lại Thần Kiếm Sơn nhất định sẽ rất cô đơn tĩnh mịch, nàng lại là người cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn. Nhưng nếu đón qua, Lục Ly lại một mực bận rộn phá giải Hư Không Trùng, Trì Hi Nhi sẽ càng thêm lo lắng, bên này khắp nơi đều là độc, Lục Ly cũng không yên tâm. - Thôi, quay đầu để Sơn Nhân đi đưa thư là được rồi! Cuối cùng Lục Ly quyết định vẫn để Trì Hi Nhi lưu lại bên kia, chí ít Đấu Thiên Đại Đế sẽ chiếu cố tốt nàng, ở bên kia càng an toàn hơn một chút. Trong lục cốc một thành bảo sáng lên cấm chế lấp lánh, Lục Cốc Sơn Nhân hạ lệnh, bất kỳ ai đều không được tới gần thành bảo này, bao gồm cả thân nhân của Lục Cốc Sơn Nhân. Lục Cốc Sơn Nhân rất rõ ràng, một khi tin tức Lục Ly ở đây truyền ra ngoài, trọn cả lục cốc sẽ bị Thần Tượng Tông đồ sát, sở dĩ hắn không muốn cứu Lục Ly cũng một phần là vì nguyên nhân này. Chẳng qua Thần Tượng Tông truy sát lâu vậy rồi mà vẫn không tìm ra Lục Ly, điều này chứng tỏ thủ đoạn tiềm phục của Lục Ly rất cao minh, mặt nạ da người quả thực rất hoàn mỹ. Nếu không phải hắn có thủ đoạn đặc thù, e rằng cũng không thể nhìn ra được. Trong thành bảo chỉ có một đại điện, lúc này chính giữa đại điện đặt một chiếc vạc lớn, trong vạc là chất lỏng xanh mơn mởn, còn đang sôi lên, khói đen nhàn nhạt bốc ra, vừa nhìn liền biết trong chất lỏng có kịch độc. - Nhảy vào đi! Lục Cốc Sơn Nhân chỉ vào vạc kia nói, Lục Ly nhìn qua mấy lần, chân sau khẽ điểm bay thẳng vào. Vừa tiến vào, hắn lập tức cảm thấy da thịt toàn thân bị thiêu đốt, chiến giáp trên người theo bản năng muốn phù hiện ra hộ chủ. - Đừng dùng chiến giáp ngăn cản, gắng gượng một lát liền không thống khổ nữa đâu. Lục Cốc Sơn Nhân quát khẽ, giải thích nói: - Hư Không Trùng là một loại côn trùng rất kỳ dị, vừa có thực thể, lại có thể biến thành hư thể. Hơn nữa bởi vì thường niên ở trong hư không, năng lực phòng ngự càng thêm cường đại dị thường. Muốn giết chết Hư Không Trùng, thủ đoạn bình thường căn bản vô dụng, chỉ có thể dùng một loại kỳ độc từ từ xâm thực bọn chúng, cuối cùng độc chết toàn bộ chúng nó. Há mồm ... Lục Ly thu chiến giáp vào trong miệng, há miệng ra, trong tay Lục Cốc Sơn xuất hiện mấy viên đan dược, ném vào trong miệng Lục Ly. Hắn giải thích nói: - Ngươi yên tâm đi, ở trong lục cốc, chỉ cần có ta ở đây, bất cứ độc nào đều không thể độc chết ngươi, chỉ là sẽ chịu khổ chút thôi. Hơn nữa thứ này của ta chính là một trong mười đại kỳ độc, bên trong có năng lượng rất mạnh, ngươi hấp thu năng lượng trong độc, thần lực ngươi sẽ tăng tiến cực nhanh, linh hồn cũng sẽ được bồi bổ. - Đương nhiên... Lục Cốc Sơn Nhân thở dài nói: - Bất cứ chuyện gì đều sẽ có lợi có hại, kỳ độc này sẽ từ từ ăn mòn bản nguyên thân thể ngươi, bởi thế nhục thể ngươi sẽ càng lúc càng yếu, đặc biệt càng sợ lạnh. Nếu trong vòng trăm năm ngươi còn không thể nghĩ ra được cách phá giải, thân thể ngươi có thể yếu đến mức đi đường đều không nổi, nhiều nhất hai trăm năm ngươi liền sẽ chết đi... Lục Ly khẽ gật đầu, lúc này hắn muốn nói chuyện cũng nói không ra, bởi vì độc tố chính đang xâm nhập cơ thể, cảm giác cả người đều như bị thiêu đốt, thống khổ dị thường. Hắn cố nén ngồi xếp bằng trong vạc, chỉ mỗi đầu lộ ra bên ngoài, trên trán không ngừng chảy xuống mồ hôi, chẳng qua nét mặt hắn lại vẫn rất bình tĩnh. - Quả nhiên là nhân vật! Lục Cốc Sơn Nhân rất rõ ràng độc này của mình lợi hại đến mức nào, Lục Ly trẻ tuổi như vậy mà vẫn có thể gánh chịu được. Không hừ một tiếng thì cũng thôi, biểu tình còn bình tĩnh như vậy. Đủ thấy trước kia Lục Ly hẳn đã phải chịu đựng qua thống khổ ghê gớm hơn thế này nhiều lần, sức thừa nhận và ý chí lực đều vô cùng cường đại. Một canh giờ sau, Lục Cốc Sơn Nhân ném một ít độc vật vào trong vạc, khiến Lục Ly không khỏi rùng mình, bởi vì thứ hắn ném vào chính là một loại côn trùng.
Chương 2185 Khả tạo chi tài
Cũng may đám côn trùng này không chui vào cơ thể, chỉ du tẩu trong dịch thể, khiến độc dịch càng thêm sôi trào. Hai canh giờ sau, Lục Cốc Sơn Nhân lại tăng thêm độc vật, hắn quan sát một lát rồi gật đầu nói: - Trước mắt coi như thuận lợi, độc tố đã tiến vào toàn thân ngươi, bắt đầu xâm thực những Hư Không Trùng kia. Trong đoạn thời gian này không có bất kỳ phản ứng nào, dần dà tốc độ Hư Không Trùng gặm cắn phân liệt cũng sẽ giảm bớt. Ngươi cái gì đều không cần quản, nếu có thể nhập định thì cứ tu luyện, hấp thu năng lượng trong độc tố chuyển hóa thành thần lực và linh hồn, làm vậy sẽ có trợ giúp rất lớn với ngươi, chuyện còn lại cứ giao cho lão phu. - Làm phiền Sơn Nhân. Lục Ly mở mắt nói một câu, sau đó cường hành nhập định. Mới đầu hắn không cách nào nhập định được, bởi vì sau cùng đều sẽ bị cảm giác đau đớn kịch liệt cắt ngang. Chẳng qua sau bốn năm ngày, Lục Ly dần quen với cảm giác đau nhức này, trong người có kháng tính, hắn đã miễn cưỡng có thể nhập định. - Quả nhiên có năng lượng rất mạnh! Lục Ly tu luyện một lát, thần lực vận chuyển trong cơ thể, hấp thu năng lượng trong độc tố, sau đó chuyển hóa thành năng lượng cho mình. Thần lực trong người cấp tốc vận chuyển, triệt để chuyển hóa những năng lượng kia, lúc Lục Ly đang định hấp thu vào thần đan, Long hồn trong linh hồn Lục Ly lại chợt động. Long hồn lấp lánh quang mang, toàn bộ năng lượng Lục Ly vừa chuyển hóa bị nó hấp thu sạch, không thừa chút nào. Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện linh hồn không có một tia tăng trưởng nào, trong lòng hắn không khỏi có chút khó chịu. Long hồn này quá bá đạo, những năng lượng kia cường đại như vậy, hoàn toàn có thể khiến thần lực và linh hồn hắn đề thăng không ít, vậy mà giờ đều bị Long hồn nuốt sạch. Hắn đành phải tiếp tục luyện hóa năng lượng trong độc tố, nhưng khiến hắn buồn bực chính là, mỗi lần hắn luyện hóa được một ít năng lượng, lại đều bị Long hồn nuốt chửng, một chút cũng không chừa. Trước đó ở trong Quỷ Vương Cốc, Long hồn còn giúp hắn chuyển hóa năng lượng trong Tịch Diệt Hồn Ba thành thần lực và linh hồn, giờ lại đều nuốt chửng, không phân hắn chút nào. Cảnh này khiến Lục Ly rất phiền muộn, thiếu chút ngừng không đi luyện hóa nữa. - Để xem ngươi có thể nuốt được bao nhiêu? Năng lượng trong độc tố rất nhiều, hơn nữa Lục Cốc Sơn Nhân còn đang không ngừng rót vào độc tố, Lục Ly lại muốn xem xem Long hồn có thể nuốt được bao nhiêu? Không lẽ nó cứ một mực nuốt chửng như thế? Một ngày, mười ngày, một tháng. Lục Ly triệt để bực đến thổ huyết, bởi vì luyện hóa nguyên suốt một tháng, toàn bộ năng lượng đều bị Long hồn thôn phệ. Cảnh này khiến Lục Ly hoàn toàn mất đi động lực, cảm giác cứ như đang may áo cưới cho người khác. Khiến Lục Ly có chút phấn chấn chính là, sức đề kháng của thân thể hắn đối với độc tố tăng nhiều, đã không còn thống khổ như trước. Ngoài ra, tần suất Hư Không Trùng gặm ăn quả nhiên cũng bắt đầu giảm bớt, hiện tại đã biến thành mười ngày gặm ăn một lần, từ điểm này có thể thấy được, độc tố chính đang từ từ áp chế Hư Không Trùng, có lẽ sẽ dần độc chết được toàn bộ Hư Không Trùng. - Không quản, những năng lượng này không hấp thu cũng lãng phí, cứ cho Long hồn được tiện nghi vậy. Không chừng Long hồn hấp thu nhiều rồi, sau này sẽ có thể mạnh lên, sẽ có thể giúp ta ngăn trở công kích linh hồn càng mạnh. Lục Ly nghĩ nghĩ liền dứt khoát không quản, một bên tự động luyện hóa năng lượng trong độc tố, một bên bắt đầu lĩnh hội sát chiêu“Kiếm Ngân”, à không, hẳn phải là sát chiêu Quỷ Vương Trảm mới đúng. Hắn cảm giác nếu tiếp tục tham ngộ sát chiêu này, uy lực có lẽ còn có thể đề thăng. Một bên khác, Lục Ly cũng đồng thời luyện hóa đan dược bồi bổ linh hồn, hiện tại các phương diện khác của hắn đều đạt đến trình độ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, chỉ có linh hồn là tương đối yếu chút. Chỉ cần linh hồn đề thăng, khí tức của hắn cũng sẽ đề thăng, chiến lực theo đó mà tăng lên, biến thành Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chân chính. - Tiểu tử này đúng là khả tạo chi tài. Thấy đoạn thời gian này Lục Ly một mực bình tĩnh tu luyện, Lục Cốc Sơn Nhân ngồi xếp bằng ở bên khẽ gật đầu. Trẻ tuổi như vậy liền đã có thể quét ngang Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nếu còn không chết, tương lai nhất định trở thành Thần Giới Chí Tôn. - Ai... Chẳng qua nghĩ đến kẻ địch của Lục Ly là Thần Tượng Tông, lại thêm sau này còn phải đối đầu với Thời Không Phủ, Lục Cốc Sơn Nhân không khỏi thở dài. Trong lịch sử không ai từng đối đầu thế lực siêu phẩm mà còn sống sót, huống hồ là đối đầu với hai thế lực siêu phẩm. Lục Ly sau khi tấn công hai phân thế lực Thần Tượng Tông liền mất tích, mãi mấy tháng mà vẫn chưa thấy xuất hiện trở lại, lão cung phụng Thần Tượng Tông và Nghê trưởng lão Báo trưởng lão điều động rất nhiều người, nhưng không tìm ra được bất kỳ manh mối nào. Cảnh này khiến Thần Giới vốn đang náo nhiệt dần bình tĩnh trở lại. Vốn tưởng là Lục Ly sẽ tấn công không ngừng nghỉ, rất nhiều người mới đầu ôm theo hứng thú rất lớn, chờ được xem kịch hay. Nhưng Lục Ly đột nhiên tắt tiếng khiến ai nấy đều không khỏi có chút buồn bực, cảm giác như thể đêm động phòng hoa chúc mà đột nhiên tiểu gia hỏa lại không chịu nghe lời. Song rất nhiều người cũng có thể hiểu được, rốt cuộc chiến lực Lục Ly chỉ đến như thế, hắn còn trẻ như vậy, làm được đến mức độ kia đã đáng quý lắm rồi, chẳng lẽ còn trông đợi hắn thật tiêu diệt Thần Tượng Tông chắc? Đấu Thiên Đại Đế thu được tin do Lục Ly nhờ Lục Cốc Sơn Nhân phái người truyền đến, Lục Ly dặn người đưa tin chỉ nói một câu ... hắn đang hành sự theo kế hoạch định trước, mong Đại Đế phối hợp… Đấu Thiên Đại Đế là người thông minh thế nào, chỉ bằng câu nói kia hắn liền biết là do Lục Ly truyền lời. Ý tứ cũng rất rõ ràng, Lục Ly đi tìm Lục Cốc Sơn Nhân giải độc, dặn Đấu Thiên Đại Đế chiếu cố Trì Hi Nhi cho tốt. Trạng thái Trì Hi Nhi không ổn cho lắm, bản thân nàng là người cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn, nàng rất rõ ràng Lục Ly bỏ lại mình, nhất định là đang đi làm chuyện gì đó rất nguy hiểm, bằng không không lý nào lại không mang nàng theo.