-
Chương 96-100
Chương 96 Bị nhắm đến
- Vì sao huyền kình ta vừa ngưng tụ ra lại sẽ lập tức tan biến?
Căn bản để tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ là huyền kình, chỉ có tu luyện ra huyền kình mới có thể tăng phúc lực lượng. Trong công pháp, miêu tả đối với huyền kình rất rõ ràng, chính là áp súc ngưng kết Huyền lực, biến thành một loại Huyền lực “Đặc thù”, như vậy là được.
Tiêu tốn nhiều ngày như vậy, Lục Ly ngưng tụ ra rất nhiều tia huyền kình, nhưng không một ngoại lệ, mỗi lần sau khi ngưng tụ thành công, huyền kình đều sẽ lập tức sụp đổ tan biến, lần nữa chuyển thành Huyền lực.
Vấn đề ở đâu?
Lục Ly không biết, hắn cũng nghĩ không thông, hoàn toàn là tu luyện dựa theo trình tự trong công pháp, không phạm một tia sai lầm, nhưng huyền kình tu luyện ra được đều sẽ tan rã biến mất.
Kít...
Cửa phòng mở ra, Lục Linh đi vào, thấy sắc mặt Lục Ly có vẻ khó coi, nàng mỉm cười nói:
- Nếu một con đường đi không thông, ngươi có thể thử đi đường khác, đừng cố chấp luồn sừng trâu. Ra ngoài đi dạo chút đi, đừng suốt ngày rúc ở trong phòng.
- Ra ngoài
Lục Ly lắc đầu nói:
- Lại không thể ra khỏi Liễu gia, đại viện Liễu gia có rất nhiều chỗ không thể đi, có gì hay để dạo đâu.
- Ngươi phải đi Binh Khí đường một chuyến, Tiểu Bạch hết đồ ăn rồi.
Lục Linh nghĩ nghĩ rồi nói thêm:
- Ngươi cũng có thể đi một chuyến Công Pháp đường, tìm xem công pháp ngưng tụ Thần Hải hoặc là bí tịch tâm đắc tu luyện. Nếu Bôn Lôi Huyền Kỹ đã tạm thời không có tiến triển, không bằng trước nghĩ cách ngưng tụ Thần Hải.
- Cũng phải!
Lục Ly tán đồng, đứng dậy đi ra ngoài, trong góc Tiểu Bạch hóa thành một đạo bóng trắng vọt tới, bò lên bả vai Lục Ly kêu hét không ngừng, tựa hồ muốn nói với Lục Ly, nó không còn đồ ăn.
- Được, được rồi, giờ ta dẫn ngươi đi tìm đồ ăn.
Lục Ly thương yêu chộp Tiểu Bạch vào trong tay, mỉm cười vuốt ve lông bờm trên đầu nó. Tiểu gia hỏa này ăn nhiều phế Huyền khí như vậy, thế mà chẳng lớn thêm được tí nào, vẫn chỉ to chừng nắm đấm, khiến Lục Ly thật không biết phải nói gì.
Giấu Tiểu Bạch vào trong tay áo, Lục Ly đi ra sân viện, tiến về phía Binh Khí đường, Hạ lão thấy hắn, ánh mắt có chút lạnh lùng, lúc Lục Ly muốn đi vào gian phòng cất trữ phế Huyền khí, ông ta đột nhiên lên tiếng nói:
- Gần đây gia tộc đang chuẩn bị chiến tranh, các loại tài nguyên đều rất thiếu thốn, thế nên Trưởng Lão đường truyền lệnh xuống, tất cả khách khanh nếu muốn hoán đổi đồ vật, điểm cống hiến tất phải gấp đôi, kể cả phế Huyền khí cũng gấp đôi.
- Gấp đôi?
Bước chân Lục Ly thoáng ngừng lại, quay đầu nhìn Hạ lão, thấy đối phương có vẻ chột dạ ngoảnh đầu hắn, trong lòng lập tức hiểu ra.
Có vẻ hắn cự tuyệt Liễu Di đã chọc giận tới Trưởng Lão đường Liễu gia, Liễu gia bắt đầu tận lực nhắm vào hắn, tài nguyên thiếu thốn, toàn bộ khách khanh đều tăng giá gấp đôi, tất cả đều chỉ là cái cớ thôi.
Phế Huyền khí thì là tài nguyên sất gì? Những phế Huyền khí này đều rỉ sét, võ giả trong gia tộc có ai dùng tới? Phế Huyền khí trừ nhét vào lò luyện lại thì còn tác dụng gì nữa đâu?
- Tiểu tử, đừng nhìn ta.
Hạ lão bị Lục Ly chăm chú nhìn một lúc, có chút mất tự nhiên nói:
- Đây là lệnh từ Trưởng Lão đường, ta cũng hết cách.
- À ừ!
Lục Ly ứng một tiếng, quay người rời đi, điểm cống hiến của hắn không còn lại nhiều, chỉ chừng hơn năm ngàn, tạm thời khoan đổi đồ ăn cho Tiểu Bạch, trước đi xem xem công pháp ngưng tụ Thần Hải cần phải bao nhiêu điểm cống hiến cái đã.
Hắn dạo qua một vòng, tìm tới Công Pháp đường, trấn giữ bên trong là một lão ma ma, lúc nhìn Lục Ly thần sắc không có vẻ gì là dị dạng. Chẳng qua sau khi Lục Ly lấy ra lệnh bài, sắc mặt nàng lập tức âm trầm mấy phần, ném trả lệnh bài cho Lục Ly, lạnh lùng nói:
- Tầng hai ngươi không tư cách đi lên, còn bí tịch tầng một, ngươi mượn dùng một ngày cần một vạn điểm cống hiến.
- Một vạn?
Lục Ly thiếu chút chửi đổng ra tiếng, cách cục nơi này tương tự như Huyền Kỹ đường, tầng một rõ ràng không có công pháp cao tầng hay tâm đắc tu luyện. Thế mà mượn dùng bí tịch một ngày cũng cần một vạn?
Lục Ly không rảnh để đi tranh cãi, cũng không cần thiết phải tranh cãi, hắn nghĩ nghĩ, ánh mắt khẽ chuyển, hỏi:
- Ta quan sát tại chỗ một canh giờ, cần bao nhiêu điểm cống hiến?
Hắn chỉ cần tìm tới cách làm sao ngưng tụ Thần Hải, chỉ cần tìm công pháp bí tịch hoặc tâm đắc tu luyện thích hợp, một canh giờ liền đủ rồi.
Lão ma ma trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Vốn theo quy củ Công Pháp đường, mượn đọc nhất định phải tính theo ngày. Chẳng qua thấy ngươi tuổi tác còn nhỏ, ta châm chước một chút, ngươi chỉ đọc một canh giờ, vậy cứ lấy hai ngàn điểm cống hiến đi.
- Hai ngàn?
Lục Ly tiếc rẻ đưa qua lệnh bài, nhanh chân tiến vào trong, trong này chỉ có hai gian phòng lớn, Lục Ly đi vào gian phòng thứ nhất nhìn lướt qua một lượt, lập tức không nhịn được chửi đổng.
Hắn mắc lừa, trong phòng này toàn là các loại công pháp tu luyện cấp thấp, chỉ có mỗi công pháp tu luyện Huyền lực. Hắn đã có được “Chiến Thần Đồ Lục” của Lục gia, những công pháp này đối với hắn mà nói thì chẳng có chút nghĩa lý gì.
Đã vào rồi, Lục Ly đành tiện tay cầm lên một bản “Huyền Thiên Công” xem xem, lát sau hắn lắc đầu thả bí tịch về lại chỗ cũ. Huyền Thiên quyết này cấp bậc quá thấp, so với “Chiến Thần Đồ Lục” thì không khác gì một cái trên trời một cái dưới đất, đấy còn là “Chiến Thần Đồ Lục” trong tay hắn mới chỉ có khẩu quyết chương thứ nhất.
Hắn trực tiếp đi ra gian thứ nhất, tiến vào gian thứ hai, vừa tiến vào liếc mắt nhìn một lượt, rốt cục hắn mới như trút gánh nặng.
Gian phòng này toàn là các loại tâm đắc tu luyện do các đời tiền bối lưu lại, nơi này tuyệt đối có thứ hắn muốn.
Hắn cầm lên một bản “Liễu Nguyên Long lục” lật xem, chữ bên trong viết ngoáy rất khó xem. Nhìn một lúc sau, đầu hắn liền to như cái đấu, bởi vì trong này viết rất lộn xộn, không có chương pháp, hơn nữa còn một mực giảng thuật làm sao đả thông kinh mạch, tu luyện Huyền lực, rèn luyện thân thể... vân vân... chứ chẳng thấy miêu tả ngưng tụ Thần Hải gì cả.
Chương 97 Ngưng tụ Thần Hải
Lục Ly thả xuống, lại cầm lên một bản khác xem xem, quyển này có giảng thuật liên quan đến ngưng tụ Thần Hải, đáng tiếc chỉ rất sơ lược.
Cuốn thứ ba càng thêm vứt đi, cảm giác giống như là tác phẩm của một tên võ giả Huyền Vũ cảnh trung kỳ, không có bất kỳ miêu tả nào liên quan tới Thần Hải Cảnh.
Tiếp tục lật xem, cuốn thứ tư có giảng thuật về Thần Hải Cảnh, đáng tiếc bên trong chỉ nói ngưng tụ Thần Hải khó khăn ra làm sao. Răn dạy hậu nhân phải tìm một loại linh dược tên là Phổ La thảo, hoặc dùng Định Thần đan, một loại đan dược Địa giai, còn về làm sao ngưng tụ Thần Hải thì một chữ đều không có.
Dù biết bí tịch tầng thứ nhất đều là cấp thấp, nhưng Lục Ly vẫn vô cùng thất vọng. Hắn nhẫn nại lật xem từng quyển từng quyển một, đợi lúc lật xem đến quyển thứ hai mươi tám, rốt cục mắt mới sáng lên.
- Có rồi!
Hắn tìm thấy trên một quyển sách nhỏ màu vàng miêu tả liên quan tới cách thức ngưng tụ Thần Hải, hơn nữa còn giảng thuật rất chi tiết kỹ càng. Hắn như nhặt được chí bảo, vội vàng đọc kỹ từng câu từng chữ, ghi tạc hết mọi trình tự vào trong đầu.
Chi chi…
Lúc hắn sắp xem xong, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, lão ma ma kia đứng ở ngoài cửa, mặt không biểu tình nói:
- Đã hết giờ, nếu ngươi muốn tiếp tục quan sát, cần lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Mẹ nó!
Trong lòng Lục Ly không khỏi mắng to, cầu khẩn nhìn về phía lão ma ma, nói:
- Một nén hương, cho ta thêm thời gian một nén hương.
- Không được!
Lão ma ma kiên định dị thường, lạnh lùng nói:
- Hoặc là lập tức ra ngoài, hoặc là lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Lục Ly lần nữa lĩnh hội tới sự lãnh huyết vô tình của đại gia tộc, đối với gia tộc mà nói thì không có cái gì gọi là nhân tình hết. Ngươi có thể sáng tạo giá trị và lợi ích cho gia tộc, gia tộc sẽ cung kính với ngươi như là với ông nội, còn nếu ngươi không có tác dụng gì cho gia tộc thì ngươi có quỳ gối cầu xin, gia tộc cũng sẽ không nhả cho ngươi dù chỉ một cắc.
Lục Ly đành phải cắn răng tiêu tốn thêm hai ngàn điểm cống hiến, trong bản tâm đắc tu luyện này có giảng giải độc đáo đối với ngưng tụ Thần Hải. Lục Ly cảm thấy chỉ cần lĩnh ngộ kiến thức trong đó, không nói có thể thành công ngưng tụ Thần Hải, chí ít cũng sẽ có được phương hướng.
Hắn đọc đi đọc lại bí tịch mấy lần, dù sao thời gian cũng dư dả, sau đó lại tiếp tục tìm kiếm, xem xem thứ giảng thuật trong bản tâm đắc kia có thật chính xác hay không.
Một canh giờ sau, Lục Ly đi ra, hắn tìm được ba quyển giảng thuật về phương pháp ngưng tụ Thần Hải, miêu tả trên đó đều không khác nhau nhiều, hiện tại hắn đã triệt để hiểu rõ làm sao ngưng tụ Thần Hải.
Sợ mình quên mất, Lục Ly nhanh chóng về nhà tìm giấy bút ghi lại cách thức ngưng tụ Thần Hải.
Lục Linh thấy Lục Ly đi hơn hai canh giờ, lại không ôm về một đống phế Huyền khí bèn nghi hoặc hỏi:
- Sao thế?
Lục Ly giải thích một lượt, có chút sầu muộn nói:
- Vốn tưởng là điểm cống hiến đã đủ, không cần lo lắng đồ ăn cho Tiểu Bạch. Nhưng giờ Liễu gia đang nhắm vào ta, hơn một ngàn điểm cống hiến còn lại sợ rằng không căng được bao lâu.
Vóc dáng Tiểu Bạch không tăng, sức ăn lại tăng, nếu đi mua phế Huyền khí, phỏng chừng không căng được quá một tháng, sau đó Lục Ly lại phải ra khỏi thành, đi làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến.
Lục Linh nghĩ nghĩ, nói:
- Vậy ngươi đừng đi đổi phế Huyền khí, ngươi đi Linh Tài đường, ở trong đó hẳn là cũng có thứ Tiểu Bạch có thể ăn. So với phế Huyền khí, linh tài bình thường càng rẻ, nếu tìm được đồ ăn thích hợp thay thế, chút điểm cống hiến kia của ngươi chắc cũng căng được mấy tháng.
- Được rồi!
Lục Ly ra cửa tìm tới Linh Tài đường, tùy tiện hỏi dò một cái liền ra, ở mỗi gia tộc đây đều là đường khẩu tương đối phổ biến.
Tất cả võ giả Liễu gia ra ngoài thu thập linh tài, không cần dùng tới đều sẽ nộp lên Linh Tài đường. Nơi này là bảo khố của mỗi gia tộc, ngươi cần linh tài gì đều có thể cầm điểm cống hiến tới đổi.
Linh tài bao gồm rất nhiều loại, tỷ như khoáng thạch, nội đan, da lông, sừng Huyền thú, hay là các loại linh dược, vật kỳ dị. Chỉ cần là thứ có thể có tác dụng với võ giả thì đều gọi chung là linh tài.
Linh Tài đường rất lớn, tựa như một tòa thành bảo, nhân viên trông giữ bên trong cũng nhiều, đến tận năm người. Lục Ly đi tới nhìn lướt qua một vòng, phát hiện bên trong cũng có hai tầng, tầng thứ nhất đã có hơn hai mươi gian phòng.
Vào đây cần nghiệm chứng lệnh bài, lúc Lục Ly giao ra lệnh bài, sắc mặt mấy tên chấp sự Linh Tài đường lập tức trầm xuống, một người lạnh giọng nói:
- Tầng thứ hai ngươi không tư cách đi vào, còn muốn đổi linh tài ở tầng thứ nhất, điểm cống hiến phải gấp bốn lần!
Lục Ly không mấy ngạc nhiên, khách khanh muốn hoán đổi vốn đã cần phải gấp đôi điểm cống hiến, giờ Liễu gia nhắm đến hắn, điểm cống hiến lại gấp đôi cũng là điều bình thường.
Hắn thu hồi lệnh bài, đảo mắt nhìn quanh gian phòng bốn phía, tìm tới gian ghi khoáng thạch, sau đó tiến vào.
Tiểu Bạch thích ăn phế Huyền khí, trước khi bị hủy, phế Huyền khí là Huyền khí, Huyền khí lại do các loại khoáng thạch dung luyện mà thành, Lục Ly suy đoán thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn hẳn là khoáng thạch.
Đi vào phòng, Lục Ly phát hiện bên trong căn bản không phải một gian, mà là một đại điện, bên trong chất đầy các loại khoáng thạch. Lục Ly nhìn lướt qua một lượt, sau đó lôi Tiểu Bạch ra từ trong tay áo, nói với nó:
- Trong này có thứ ngươi thích ăn không?
Tiểu Bạch nhìn mấy đống khoáng thạch xung quanh, mắt nhỏ lộ vẻ khinh thường. Một đường bôn tẩu quan sát, phải đến khi nhìn thấy một loại tinh thạch màu đỏ lửa mới sáng mắt lên, cả người nhào tới định gặm tinh thạch màu đỏ lửa kia.
Quả nhiên!
Lục Linh và Lục Ly suy đoán không sai, thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn không phải Huyền khí, mà là loại tinh thạch màu đỏ lửa cần cho rèn đúc Huyền khí.
Hắn vội vàng ôm lấy Tiểu Bạch, nhìn ghi chú bên cạnh tinh thạch, trên mặt thoáng hiện ý cười. Tinh thạch này gọi là Hỏa Ngọc thạch, là một loại tinh thạch rất thường thấy, tác dụng cực nhiều, là tinh thạch tất không thể thiếu cho luyện chế Huyền khí.
Chương 98 Nghịch thiên cải mệnh
Quan trọng nhất chính là Hỏa Ngọc thạch cực rẻ, một điểm cống hiến mười viên, dù hắn cần tiêu tốn điểm cống hiến gấp bốn lần ghi giá, nhưng hắn còn có hơn ngàn điểm cống hiến, đủ để mua sắm mấy ngàn viên.
Lục Ly giấu Tiểu Bạch đi, sau đó bước ra ngoài, để chấp sự hoán đổi một ngàn viên Hỏa Tinh Thạch.
Tiêu tốn bốn trăm điểm cống hiến, Lục Ly vác một túi Hỏa Tinh Thạch về nhà, nhét Hỏa Tinh Thạch vào trong góc, lôi Tiểu Bạch ra, nhếch miệng cười nói:
- Ăn hết mình, đừng no căng là được.
Hí hí
Tiểu Bạch cao hứng kêu mấy tiếng, nhào vào trong bao tải cắn một viên Hỏa Tinh Thạch, chẳng mấy chốc đã cắn nát nuốt xuống. Ăn một lúc năm viên Hỏa Tinh Thạch, nó mới hài lòng sấp mình trong góc ngủ thiếp đi.
- Được rồi, Lục Ly, ngươi đừng quản Tiểu Bạch nữa, tạm thời không cần lo đồ ăn cho nó.
Lục Linh gật gật đầu, nhìn Lục Ly nói:
- Giờ ngươi nghĩ cách thử xem có thể ngưng tụ Thần Hải không, tạm thời đừng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ, cảnh giới mới là vương đạo. Ăn cơm xong, ngươi liền bế quan.
Sắp đến giờ cơm, Lục Ly ngồi tán gẫu với Lục Linh một lúc, có người đưa cơm tới. Lục Ly quét qua cơm canh, phát hiện rõ ràng kém xa trước kia, trước kia hai người có bốn món một canh, giờ canh không có, món cũng chỉ còn hai...
- Liễu gia quá hẹp hòi!
Lục Ly bĩu môi lẩm bẩm một tiếng, Lục Linh lại mỉm cười nói:
- Ta không phải khách khanh Liễu gia, còn có thể ở lại, được Liễu gia nuôi miễn phí, như vậy đã tính là rất nể mặt ngươi.
Lục Ly không quản, dù sao chỉ cần không đói bụng là được, ăn ngon ăn dở đều không sao cả. Ăn xong hắn lập tức về phòng bế quan tu luyện, hiện tại hắn đã nắm giữ cách ngưng tụ Thần Hải, có thể thử một phen.
Ngưng tụ Thần Hải rất đơn giản.
Nói là ngưng tụ, không bằng nói là khai mở, bởi vì bên trong thân thể người vốn không có Thần Hải, muốn có tất phải khai mở ra mới được.
Mỗi người đều có mười hai chủ kinh mạch, chạy dọc toàn bộ thân thể, võ giả có thể vận chuyển Huyền lực du tẩu toàn thân, gia tăng lực lượng, tốc độ và sức phòng ngự.
Nhưng mà!
Kinh mạch rất nhỏ, Huyền lực có thể chứa đựng bên trong quá ít, bởi thế võ giả muốn có được Huyền lực sử dụng mãi không hết, vậy thì nhất định phải khai mở Thần Hải, dùng Thần Hải chứa đựng Huyền lực.
Sau khi có được Thần Hải, thân thể võ giả có thể chứa đựng lượng Huyền lực gấp trăm lần nghìn lần trước kia, lúc chiến đấu sẽ không xuất hiện tình trạng Huyền lực không đủ.
Mặt khác, Thần Hải còn có một năng lực cực kỳ biến thái, đó chính là cô đọng Huyền lực, khiến uy lực Huyền lực được tăng cường. Nhờ đó võ giả Thần Hải Cảnh mới càng thêm cường đại, có thể quét ngang hết thảy võ giả Huyền Vũ cảnh.
Ngưng tụ Thần Hải, nói cho cùng chính là dùng Huyền lực cường hoành đè ép ra một không gian trong thân thể, một không gian thần kỳ có thể chứa đựng Huyền lực.
Đạo lý rất đơn giản, phương pháp Lục Ly cũng đã hiểu, chẳng qua hắn không dám mạo muội bắt tay vào ngưng tụ Thần Hải ngay.
Hắn đầu tiên là tu luyện Huyền lực, tu luyện nguyên suốt bốn năm canh giờ, chờ Huyền lực trong mười hai dải kinh mạch tràn đầy, sau đó mới bắt đầu triệu tập Huyền lực đến chỗ giao nhau của hai dải kinh mạch nơi bụng dưới.
- Bắt đầu ngưng tụ!
Lục Ly hít một hơi thật sâu, cầm lấy một đoạn gỗ cắn ở trong miệng, nhắm mắt nhập định. Sở dĩ phải cắn đoạn gỗ là bởi hắn sợ lát nữa quá đau, không tự chủ được cắn đứt đầu lưỡi.
Ngưng tụ Thần Hải không khác gì cường hành mở ra một không gian thần bí trong thân thể, nếu không có đan dược đặc thù phụ trợ, quá trình sẽ đau đớn dị thường, thậm chí nếu khống chế không tốt còn có khả năng bạo thể mà chết.
Lục Ly không có đan dược, hắn chỉ có thể cường hành gánh chịu đau đớn, dựa vào ý chí lực cường đại của bản thân để chống lại thống khổ, khai mở ra Thần Hải.
Tu luyện Võ Đạo, nghịch thiên cải mệnh!
Nếu ai cũng có thể biến thành cường giả, vậy thì thiên này dễ nghịch quá.
Ngưng tụ Thần Hải là quá trình dùng Huyền lực cường hành đè ép ra một không gian ở vị trí giao điểm giữa mạch Xung và mạch Nhâm, đây không phải là trực tiếp đâm một đao, mà là chậm rãi đè ép khai mở ra, Huyền lực còn không thể có chút hỗn loạn nào, thân thể cũng không được có phản ứng quá khích, phải gắng gượng chịu đựng cảm giác đau nhức kịch liệt
Lục Ly triệu tập Huyền lực tới vị trí giao nhau giữa mạch Nhâm và mạch Xung, sau đó bắt đầu dựa theo ghi chú trên bí tịch, chia Huyền lực làm hai đạo, xoay tròn thành hình Thái Cực Bát Quái m Dương Ngư.
Điều này ngược lại rất đơn giản, hai đạo Huyền lực rất nhanh liền xoay tròn, hiện tại Lục Ly đã có thể tùy ý không chế Huyền lực, đừng nói hai đạo, dù có là ba đạo đều không phải việc khó.
Nhưng tiếp sau độ khó lại lớn hơn nhiều, Lục Ly triệu tập càng nhiều Huyền lực gia nhập vào trong, tùy theo Huyền lực gia tăng, vị trí giao nhau giữa hai dải chủ mạch khó mà tránh khỏi bành trướng, sưng to lên.
Một tia thống khổ truyền đến từ chỗ kinh mạch giao nhau, Lục Ly không khỏi phân tâm, Huyền lực bỗng chốc mất khống chế, tán loạn ra bốn phía.
Ngưng kết thất bại!
Lục Ly mở mắt, thở dài ra một hơi, nghỉ ngơi thoáng chốc, sau đó lại tiếp tục triệu tập Huyền lực ngưng tụ Thần Hải.
Lần này đỡ hơn một chút, thời gian kéo dài suốt một nén hương, sau cùng bởi vì Lục Ly không nhịn nổi đau đớn mới phải ngừng lại.
Sau lưng hắn ướt đẫm mồ hôi, trên trán cũng mồ hôi như mưa, nhưng chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn hai nén hương lại tiếp tục xung kích.
Bước đầu tiên ngưng tụ Thần Hải, nhất định phải không ngừng dùng Huyền lực đè ép giao điểm giữa mạch Xung mà mạch Nhâm, khiến cho nơi đó xuất hiện một không gian lớn chừng nắm tay.
Đây là quá trình vô cùng thống khổ, nếu là con em đại gia tộc, lúc hoàn thành bước này bọn hắn thường thường sẽ có đan dược phụ trợ, giảm bớt thống khổ trong cơ thể, thời gian tiêu tốn sẽ càng ít, cũng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Lục Ly không có bất kỳ đan dược nào, số điểm cống hiến của hắn không đủ đổi lấy dù chỉ nửa viên đan dược. Hắn đành phải dựa vào ý chí lực cường đại, từng bước xung kích, từ từ mở rộng.
Chương 99 Luồng khí xoáy
Năm ngày!
Tiêu tốn chỉnh chỉnh năm ngày, cả người Lục Ly gầy sọm đi, cuối cùng cũng đã hoàn thành bước đầu tiên, mở rộng giao điểm hai dải kinh mạch đến to bằng nắm tay.
Hắn ngủ một giấc, ngày thứ hai bắt đầu xung kích bước thứ hai, cũng là bước quan trọng nhất, ngưng tụ khí xoáy.
Nguyên lý bước thứ hai rất đơn giản, chính là lợi dụng Huyền lực ngưng kết ra một luồng khí xoáy trong không gian vừa mở rộng, một khi luồng khí xoáy ngưng kết thành công, Thần Hải liền ổn định, cũng đồng nghĩa với đột phá Thần Hải Cảnh.
Lục Ly triệu tập Huyền lực du tẩu thành hình m Dương Bát Quái ở giao điểm, Huyền lực càng lúc càng nhiều, lần nữa đè ép kinh mạch, từng tia đau đớn truyền đến, Lục Ly chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
Bởi vì ngưng tụ xoáy khí cần thời gian rất lâu, nếu không có đan dược cao cấp phụ trợ, ít nhất hắn phải khống chế Huyền lực vận chuyển khoảng một canh giờ, để cho Huyền lực chủ động ngưng kết thành khí xoáy.
Huyền lực càng lúc càng nhiều, thống khổ càng lúc càng lớn, lưng Lục Ly lần nữa ướt đẫm, trên trán cũng mồ hôi như mưa, cả người đều run rẩy.
Miệng cắn gắt gao đoạn gỗ, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, cố quên đi hết thảy thống khổ.
Ngưng kết luồng khí xoáy này không thể ngừng, hơn nữa còn cần triệu tập càng ngày càng nhiều Huyền lực tiến vào, bởi thế thống khổ sẽ không ngừng, mà còn càng lúc càng thống khổ
Trong người truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, điều này thật ra không tính là gì, phỏng chừng rất nhiều người đều có thể kháng cự. Vấn đề là thống khổ sẽ ảnh hưởng thần kinh, sẽ khiến người không cách nào chuyên tâm, mất đi tự chủ đối với thân thể.
Nhưng trong quá trình ngưng tụ xoáy khí ngươi nhất định phải gắng gượng chịu đựng, thời thời khắc khắc khống chế Huyền lực, không được có chút nào sai lầm, còn phải duy trì như vậy trọn một canh giờ.
Một khi xảy ra nửa điểm vấn đề, công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển, thậm chí dẫn đến Huyền lực nhiễu loạn, bạo thể mà chết.
Tê tê
Duy trì được chừng hai nén hương, Lục Ly bởi vì chịu đựng hết nổi mà ngừng lại, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, nhả ra khúc gỗ trong miệng lúc này đã bị cắn ra hai hàng dấu răng, nằm rạp trên đất, thở dốc hổn hển.
Cửa phòng vô thanh vô tức mở ra, Lục Linh xuyên qua khe cửa nhìn Lục Ly một cái, trong mắt chớp qua một tia đau lòng, nhưng nàng chỉ nhìn thoáng qua rồi lại khép cửa rời đi.
Ngưng tụ Thần Hải chỉ là cửa ải đầu tiên trên con đường trở thành võ giả, nếu ngay cả cửa ải này Lục Ly đều bước không qua, ngày sau làm sao có thể có được thành tựu gì?
Lục Linh không tin em trai mình sẽ vô năng đến vậy, con cái Lục gia nếu chỉ là Thần Hải Cảnh đều không vượt qua được, vậy làm sao xứng với uy danh Lục gia.
Lục Ly không phải vô năng, chỉ là đau đớn kịch liệt này quả thực khiến người khó mà chịu đựng, hệt như có người đang dùng đao cắt xẻo thịt hắn vậy. Trong tình cảnh như thế, hắn có thể kiên trì thời gian hai nén hương khiến Huyền lực không nhiễu loạn, đã tính là đáng quý, người bình thường sợ rằng một nén hương đều kiên trì không được.
Lục Ly nghỉ ngơi nửa ngày lại tiếp tục xung kích, chẳng qua kết quả không có gì bất ngờ, hắn vẫn chỉ kiên trì được hai nén hương, sau đó bởi vì không nhịn được đau đớn, không cách nào khống chế Huyền lực, mọi thứ biến thành công cốc.
Lần thứ ba cũng chỉ được hai nén hương, lần thứ tư, lần thứ năm, lần thứ sáu...
Lục Ly liên tiếp thất bại, lúc này hắn rốt cục đã hiểu lời Thái trưởng lão từng nói, cũng hiểu vì sao trong bộ lạc võ giả Huyền Vũ cảnh nhiều như vậy, nhưng võ giả Thần Hải Cảnh lại chẳng mấy người.
Không có tài nguyên từ đại gia tộc, không có đan dược linh thảo, muốn ngưng tụ Thần Hải quả thật quá khó khăn.
Nếu lúc này Liễu gia cung cấp đan dược linh thảo cho Lục Ly, giúp hắn tránh khỏi thống khổ trong lúc ngưng tụ Thần Hải, tốc độ ngưng tụ tuyệt đối sẽ được gia tăng, luồng khí xoáy cũng trở nên càng dễ ổn định ngưng kết, thành công đột phá Thần Hải Cảnh.
Không thể gia nhập Ngoại đường hay Nội đường bất cứ gia tộc nào, hắn còn phải đi Trung Châu, phải cầu viện cường giả Lục gia nghĩ cách cứu cha mẹ. Một khi gia nhập Ngoại đường hay Nội đường gia tộc nào đó, hắn liền mất đi tự do, những gia tộc kia tuyệt đối không cho phép hắn rời khỏi Bắc Mạc.
Bởi thế hắn không thể trông đợi gì từ Liễu gia, không thể trông đợi đan dược linh thảo, chỉ có thể dựa vào chính mình đi ngưng tụ Thần Hải.
- Phải nghĩ cách ngăn ngừa thống khổ, bằng không ta không thể nào ngưng tụ được Thần Hải!
Thống khổ trong cơ thể sẽ ảnh hưởng đến tinh thần, một khi chú ý lực loạn, Huyền lực sẽ mất đi khống chế, khả năng ngưng tụ Thần Hải gần như là con số không.
Làm sao để giảm bớt thống khổ đây?
Chỉ có đan dược!
Nghĩ tới đó, nội tâm Lục Ly đột nhiên khẽ động, trên người hắn còn có hai viên đan dược, đó là đan dược chữa thương hết sức bình thường, lần trước lúc đánh giết Thiết Thứ Lang ở Hàn Vân hạp cốc Hồng lão từng cho hắn.
Đan dược chữa thương chỉ có thể chữa thương, tác dụng giảm bớt thống khổ rất nhỏ, nhưng điểm then chốt là hắn có được răng thú thần kỳ, chiếc răng thú này có thể giúp cho dược hiệu đề thăng vô hạn, nói không chừng có thể khiến hắn bớt phần thống khổ.
Hắn đứng lên tìm đan dược chữa thương, đầu tiên là ngậm ở trong miệng không nuốt vào, sau đó khoanh chân nhập định, bắt đầu triệu tập Huyền lực ngưng kết luồng khí xoáy.
Đan dược vào miệng liền tan, từng chút từng chút chảy vào trong thân thể, cùng lúc Lục Ly bắt đầu điều tập vô số Huyền lực đánh sâu vào.
Lúc trong người Lục Ly truyền đến đau đớn, đan dược đã hòa tan hết, một nén hương sau, răng thú nơi ngực hắn phát sáng, lấp la lấp lánh.
- Cái này…
Lúc răng thú lóe sáng, Lục Ly cảm giác được trong thân thể bất giác xuất hiện một luồng năng lượng vô hình, du tẩu khắp kinh mạch. Khi luồng năng lượng vô hình này đến giao điểm mạch Nhâm và mạch Xung, thống khổ bỗng chợt biến mất vô tung vô ảnh, chẳng hề còn lại gì.
- Được!
Thời khắc then chốt như thế, sao Lục Ly dám phân tâm, hắn lập tức điên cuồng triệu tập Huyền lực, ngưng tụ xoáy khí.
Chương 100 Thần Hải đại thành
Rất nhanh trong thân thể hắn lại truyền tới đau nhức kịch liệt, hắn cố gắng gượng chịu đựng, không ngoài dự liệu, răng thú lại truyền tới năng lượng vô hình nhanh chóng giúp hắn tiêu trừ thống khổ.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
Ai biết răng thú sẽ sáng được bao lâu? Nếu hắn còn không ngưng kết thành công, răng thú lại sớm vụt tắt, chẳng phải công sức trước đó đều vứt hết? Lục Ly tập trung tinh thần triệu tập Huyền lực xung kích, lúc này dù có là trời sập xuống hắn cũng mặc kệ.
Thời gian trôi đi từng chút từng chút, thoáng chốc đã hơn nửa canh giờ.
Huyền lực trong giao điểm giữa mạch Xung mà mạch Nhâm nơi bụng Lục Ly càng lúc càng nhiều, lúc này không gian lớn bằng nắm tay đã phình to đến bằng cả bàn tay, nếu không phải có năng lượng vô hình truyền tới từ trong răng thú, phỏng chừng giờ đây Lục Ly đã đau đến chết ngất.
Lục Ly triệu tập toàn bộ Huyền lực trong thân thể về hết chỗ này, những Huyền lực kia chia thành vô số đạo, như Bát Quái m Dương Ngư phân thành hai hướng xoay tròn vòng quanh, nối tiếp nhau hết sức chỉnh tể, hơn nữa tốc độ du tẩu còn càng lúc càng nhanh.
- Nhất định phải thành công, nhất định phải thành công, răng thú cố kiên trì thêm một lát!
Lục Ly lòng nóng như lửa đốt, giờ là thời khắc then chốt nhất, Huyền lực đã xoay tròn ngoài tầm không chế, tốc độ càng lúc càng nhanh. Điều này chứng tỏ luồng khí xoáy sắp ngưng tụ thành công, một khi luồng khí xoáy định hình, Thần Hải liền sẽ ổn định, đồng nghĩa hắn đã đột phá Thần Hải Cảnh.
Nửa nén hương sau, răng thú đột nhiên đình chỉ phát sáng, năng lượng vô hình trong cơ thể Lục Ly chậm rãi tan biến. Hắn hoảng sợ vạn phần, bởi vì hắn đã bắt đầu cảm giác được rõ dần đau nhức kịch liệt truyền ra trong người, thậm chí thống khổ còn tăng dần với tốc độ khủng bố.
- Kiên trì, kiên trì,… ta phải kiên trì!
Lục Ly gầm thét trong lòng, hoàn toàn không quản thống khổ trong người, tâm thần lặng lẽ tập trung nơi luồng khí xoáy, giữ cho luồng khí xoáy không sụp đổ.
Lúc này hắn đang vô cùng nguy hiểm, nếu còn tiếp tục kiên trì, lập tức liền sẽ ngất đi. Một khi hôn mê, không người khống chế Huyền lực trong khí xoáy, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, kết cục sẽ là thịt nát xương tan.
Nhưng nếu giờ hắn khống chế Huyền lực dừng lại, công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển, hết thảy cố gắng đều tan thành bọt nước, lần ngưng tụ Thần Hải này cũng sẽ thất bại.
Trong đầu hắn chớp qua một ý niệm, trong lòng không ngừng cân nhắc, nghĩ xem rốt cuộc nên lựa chọn thế nào. Đau đớn trong người càng lúc càng lợi hại, rốt cục hắn hạ quyết tâm.
Tròng mắt trợn trừng, lấy tốc độ nhanh nhất ném viên đan dược chữa thương còn lại vào trong miệng, sau đó hắn nhắm nghiền mắt lại, ngã trên đất ngất đi.
Hắn chọn cách đánh cược một lần, đặt niềm tin vào răng thú.
Huyền lực trong khí xoáy đang tự hành vận chuyển, chỉ cần thân thể không ra vấn đề, luồng khí xoáy sẽ tiếp tục vận chuyển, sau đó ngưng kết thành công, khai mở Thần Hải, đột phá Thần Hải Cảnh.
Đan dược chữa thương nhập thể, răng thú phát sáng, qua đó ổn định thương thế, ngăn ngừa thân thể xảy ra vấn đề. Chỉ cần thân thể không vấn đề, sau cùng khí xoáy sẽ ngưng tụ thành công.
Đương nhiên...
Đấy chỉ là phỏng đoán của riêng Lục Ly, vạn nhất xảy ra vấn đề, hắn sẽ thành vạn kiếp bất phục, bị Huyền lực bạo loạn nổ thành một đống thịt nát.
Gần đây, chỉ riêng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ và ngưng tụ Thần Hải, Lục Ly đã tiêu tốn khoảng chừng hai mươi ngày. Hắn hoàn toàn không biết thế cục bên ngoài, vạn nhất tranh đoạt ở Hàn Băng Thâm Uyên đã có kết quả, giữa Liễu gia và Triệu gia sắp bùng nổ đại chiến ...
Triệu gia hận hắn tận xương, hắn nhất định sẽ có tên trong danh sách tất phải giết, bởi thế thời gian dành cho hắn không quá nhiều. Hắn phải mau chóng đề thăng chiến lực, để tiện bảo hộ chính mình, bao hộ tỷ tỷ trong đại chiến sắp diễn ra.
Bởi thế, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, thứ đặt cược chính là mạng sống bản thân!
Lục Ly cược thắng, sau khi đan dược chữa thương nhập thể, răng thú bắt đầu sáng lên.
Lúc thân thể hắn sắp không chịu đựng nổi, từ trong răng thú một luồng năng lượng vô hình tiến vào, giúp thân thể hắn giữ vững ổn định. Giúp Huyền lực trong giao điểm mạch Nhâm và mạch Xung tiếp tục vận chuyển dựa theo quỹ tích ban đầu, không phát sinh nhiễu loạn.
Huyền lực vận chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng dung hợp lại, trước sau nối liền, ngưng tụ thành một luồng khí xoáy xoay tròn.
Một canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy dần chậm lại, hai canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy chậm đến cực điểm, không gian giao điểm hai dải kinh mạch phát sinh biến hóa, kinh mạch bốn phía trở nên kiên cố mà co dãn, quan trọng nhất chính là không phát sinh bắn ngược mà đã triệt để thành hình.
Thần Hải đại thành!
Đoạn thời gian này Lục Linh đi qua một lần, nhưng không biết vừa rồi Lục Ly đã trải qua nguy cơ sinh tử, chỉ tưởng hắn quá mức mệt mỏi mới ngủ thiếp đi.
Ba canh giờ sau, đã là nửa đêm, Lục Ly mới từ từ tỉnh lại, hắn mở mắt ra, nhìn gian phòng đen nhánh, nghe rõ tiếng tim đập của bản thân. Hắn ngây người thoáng chốc, rốt cục tỉnh táo lại, sau đó đột nhiên ngồi dậy.
- Thành công, ta đã thành công!
Lục Ly nhập định nội thị một lần, lập tức mừng rỡ như điên, hắn đứng dậy lao vút ra ngoài, kết quả đụng vào tường một cái. Hắn vốn định báo tin tốt cho Lục Linh, lúc này mới phát hiện đêm đã khuya.
- Thành công, ta cược thắng!
Lục Ly quay trở lại, hưng phấn đi tới đi lui trong phòng, gian phòng mờ tối, mấy lần Lục Ly thiếu chút trượt chân. Cứ thế đi lại trong phòng suốt ba nén hương, tâm tình kích động mới dần lắng xuống.
- Tu luyện thử xem!
Lục Ly ngồi xuống tu luyện Huyền lực, muốn chứng thực xem phải chăng đã đến Thần Hải Cảnh. Hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, trong kinh mạch lập tức tuôn ra từng sợi Huyền lực, Lục Ly vận chuyển những Huyền lực này tới Thần Hải, nháy mắt mấy sợi Huyền lực dung nhập vào trong khí xoáy.
Lục Ly lại thử triệu tập Huyền lực ra từ trong Thần Hải, luồng khí xoáy bỗng chốc gia tốc chuyển động, từng sợi Huyền lực từ trong khí xoáy tách rời vọt vào trong kinh mạch.
- Được rồi!
- Vì sao huyền kình ta vừa ngưng tụ ra lại sẽ lập tức tan biến?
Căn bản để tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ là huyền kình, chỉ có tu luyện ra huyền kình mới có thể tăng phúc lực lượng. Trong công pháp, miêu tả đối với huyền kình rất rõ ràng, chính là áp súc ngưng kết Huyền lực, biến thành một loại Huyền lực “Đặc thù”, như vậy là được.
Tiêu tốn nhiều ngày như vậy, Lục Ly ngưng tụ ra rất nhiều tia huyền kình, nhưng không một ngoại lệ, mỗi lần sau khi ngưng tụ thành công, huyền kình đều sẽ lập tức sụp đổ tan biến, lần nữa chuyển thành Huyền lực.
Vấn đề ở đâu?
Lục Ly không biết, hắn cũng nghĩ không thông, hoàn toàn là tu luyện dựa theo trình tự trong công pháp, không phạm một tia sai lầm, nhưng huyền kình tu luyện ra được đều sẽ tan rã biến mất.
Kít...
Cửa phòng mở ra, Lục Linh đi vào, thấy sắc mặt Lục Ly có vẻ khó coi, nàng mỉm cười nói:
- Nếu một con đường đi không thông, ngươi có thể thử đi đường khác, đừng cố chấp luồn sừng trâu. Ra ngoài đi dạo chút đi, đừng suốt ngày rúc ở trong phòng.
- Ra ngoài
Lục Ly lắc đầu nói:
- Lại không thể ra khỏi Liễu gia, đại viện Liễu gia có rất nhiều chỗ không thể đi, có gì hay để dạo đâu.
- Ngươi phải đi Binh Khí đường một chuyến, Tiểu Bạch hết đồ ăn rồi.
Lục Linh nghĩ nghĩ rồi nói thêm:
- Ngươi cũng có thể đi một chuyến Công Pháp đường, tìm xem công pháp ngưng tụ Thần Hải hoặc là bí tịch tâm đắc tu luyện. Nếu Bôn Lôi Huyền Kỹ đã tạm thời không có tiến triển, không bằng trước nghĩ cách ngưng tụ Thần Hải.
- Cũng phải!
Lục Ly tán đồng, đứng dậy đi ra ngoài, trong góc Tiểu Bạch hóa thành một đạo bóng trắng vọt tới, bò lên bả vai Lục Ly kêu hét không ngừng, tựa hồ muốn nói với Lục Ly, nó không còn đồ ăn.
- Được, được rồi, giờ ta dẫn ngươi đi tìm đồ ăn.
Lục Ly thương yêu chộp Tiểu Bạch vào trong tay, mỉm cười vuốt ve lông bờm trên đầu nó. Tiểu gia hỏa này ăn nhiều phế Huyền khí như vậy, thế mà chẳng lớn thêm được tí nào, vẫn chỉ to chừng nắm đấm, khiến Lục Ly thật không biết phải nói gì.
Giấu Tiểu Bạch vào trong tay áo, Lục Ly đi ra sân viện, tiến về phía Binh Khí đường, Hạ lão thấy hắn, ánh mắt có chút lạnh lùng, lúc Lục Ly muốn đi vào gian phòng cất trữ phế Huyền khí, ông ta đột nhiên lên tiếng nói:
- Gần đây gia tộc đang chuẩn bị chiến tranh, các loại tài nguyên đều rất thiếu thốn, thế nên Trưởng Lão đường truyền lệnh xuống, tất cả khách khanh nếu muốn hoán đổi đồ vật, điểm cống hiến tất phải gấp đôi, kể cả phế Huyền khí cũng gấp đôi.
- Gấp đôi?
Bước chân Lục Ly thoáng ngừng lại, quay đầu nhìn Hạ lão, thấy đối phương có vẻ chột dạ ngoảnh đầu hắn, trong lòng lập tức hiểu ra.
Có vẻ hắn cự tuyệt Liễu Di đã chọc giận tới Trưởng Lão đường Liễu gia, Liễu gia bắt đầu tận lực nhắm vào hắn, tài nguyên thiếu thốn, toàn bộ khách khanh đều tăng giá gấp đôi, tất cả đều chỉ là cái cớ thôi.
Phế Huyền khí thì là tài nguyên sất gì? Những phế Huyền khí này đều rỉ sét, võ giả trong gia tộc có ai dùng tới? Phế Huyền khí trừ nhét vào lò luyện lại thì còn tác dụng gì nữa đâu?
- Tiểu tử, đừng nhìn ta.
Hạ lão bị Lục Ly chăm chú nhìn một lúc, có chút mất tự nhiên nói:
- Đây là lệnh từ Trưởng Lão đường, ta cũng hết cách.
- À ừ!
Lục Ly ứng một tiếng, quay người rời đi, điểm cống hiến của hắn không còn lại nhiều, chỉ chừng hơn năm ngàn, tạm thời khoan đổi đồ ăn cho Tiểu Bạch, trước đi xem xem công pháp ngưng tụ Thần Hải cần phải bao nhiêu điểm cống hiến cái đã.
Hắn dạo qua một vòng, tìm tới Công Pháp đường, trấn giữ bên trong là một lão ma ma, lúc nhìn Lục Ly thần sắc không có vẻ gì là dị dạng. Chẳng qua sau khi Lục Ly lấy ra lệnh bài, sắc mặt nàng lập tức âm trầm mấy phần, ném trả lệnh bài cho Lục Ly, lạnh lùng nói:
- Tầng hai ngươi không tư cách đi lên, còn bí tịch tầng một, ngươi mượn dùng một ngày cần một vạn điểm cống hiến.
- Một vạn?
Lục Ly thiếu chút chửi đổng ra tiếng, cách cục nơi này tương tự như Huyền Kỹ đường, tầng một rõ ràng không có công pháp cao tầng hay tâm đắc tu luyện. Thế mà mượn dùng bí tịch một ngày cũng cần một vạn?
Lục Ly không rảnh để đi tranh cãi, cũng không cần thiết phải tranh cãi, hắn nghĩ nghĩ, ánh mắt khẽ chuyển, hỏi:
- Ta quan sát tại chỗ một canh giờ, cần bao nhiêu điểm cống hiến?
Hắn chỉ cần tìm tới cách làm sao ngưng tụ Thần Hải, chỉ cần tìm công pháp bí tịch hoặc tâm đắc tu luyện thích hợp, một canh giờ liền đủ rồi.
Lão ma ma trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Vốn theo quy củ Công Pháp đường, mượn đọc nhất định phải tính theo ngày. Chẳng qua thấy ngươi tuổi tác còn nhỏ, ta châm chước một chút, ngươi chỉ đọc một canh giờ, vậy cứ lấy hai ngàn điểm cống hiến đi.
- Hai ngàn?
Lục Ly tiếc rẻ đưa qua lệnh bài, nhanh chân tiến vào trong, trong này chỉ có hai gian phòng lớn, Lục Ly đi vào gian phòng thứ nhất nhìn lướt qua một lượt, lập tức không nhịn được chửi đổng.
Hắn mắc lừa, trong phòng này toàn là các loại công pháp tu luyện cấp thấp, chỉ có mỗi công pháp tu luyện Huyền lực. Hắn đã có được “Chiến Thần Đồ Lục” của Lục gia, những công pháp này đối với hắn mà nói thì chẳng có chút nghĩa lý gì.
Đã vào rồi, Lục Ly đành tiện tay cầm lên một bản “Huyền Thiên Công” xem xem, lát sau hắn lắc đầu thả bí tịch về lại chỗ cũ. Huyền Thiên quyết này cấp bậc quá thấp, so với “Chiến Thần Đồ Lục” thì không khác gì một cái trên trời một cái dưới đất, đấy còn là “Chiến Thần Đồ Lục” trong tay hắn mới chỉ có khẩu quyết chương thứ nhất.
Hắn trực tiếp đi ra gian thứ nhất, tiến vào gian thứ hai, vừa tiến vào liếc mắt nhìn một lượt, rốt cục hắn mới như trút gánh nặng.
Gian phòng này toàn là các loại tâm đắc tu luyện do các đời tiền bối lưu lại, nơi này tuyệt đối có thứ hắn muốn.
Hắn cầm lên một bản “Liễu Nguyên Long lục” lật xem, chữ bên trong viết ngoáy rất khó xem. Nhìn một lúc sau, đầu hắn liền to như cái đấu, bởi vì trong này viết rất lộn xộn, không có chương pháp, hơn nữa còn một mực giảng thuật làm sao đả thông kinh mạch, tu luyện Huyền lực, rèn luyện thân thể... vân vân... chứ chẳng thấy miêu tả ngưng tụ Thần Hải gì cả.
Chương 97 Ngưng tụ Thần Hải
Lục Ly thả xuống, lại cầm lên một bản khác xem xem, quyển này có giảng thuật liên quan đến ngưng tụ Thần Hải, đáng tiếc chỉ rất sơ lược.
Cuốn thứ ba càng thêm vứt đi, cảm giác giống như là tác phẩm của một tên võ giả Huyền Vũ cảnh trung kỳ, không có bất kỳ miêu tả nào liên quan tới Thần Hải Cảnh.
Tiếp tục lật xem, cuốn thứ tư có giảng thuật về Thần Hải Cảnh, đáng tiếc bên trong chỉ nói ngưng tụ Thần Hải khó khăn ra làm sao. Răn dạy hậu nhân phải tìm một loại linh dược tên là Phổ La thảo, hoặc dùng Định Thần đan, một loại đan dược Địa giai, còn về làm sao ngưng tụ Thần Hải thì một chữ đều không có.
Dù biết bí tịch tầng thứ nhất đều là cấp thấp, nhưng Lục Ly vẫn vô cùng thất vọng. Hắn nhẫn nại lật xem từng quyển từng quyển một, đợi lúc lật xem đến quyển thứ hai mươi tám, rốt cục mắt mới sáng lên.
- Có rồi!
Hắn tìm thấy trên một quyển sách nhỏ màu vàng miêu tả liên quan tới cách thức ngưng tụ Thần Hải, hơn nữa còn giảng thuật rất chi tiết kỹ càng. Hắn như nhặt được chí bảo, vội vàng đọc kỹ từng câu từng chữ, ghi tạc hết mọi trình tự vào trong đầu.
Chi chi…
Lúc hắn sắp xem xong, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, lão ma ma kia đứng ở ngoài cửa, mặt không biểu tình nói:
- Đã hết giờ, nếu ngươi muốn tiếp tục quan sát, cần lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Mẹ nó!
Trong lòng Lục Ly không khỏi mắng to, cầu khẩn nhìn về phía lão ma ma, nói:
- Một nén hương, cho ta thêm thời gian một nén hương.
- Không được!
Lão ma ma kiên định dị thường, lạnh lùng nói:
- Hoặc là lập tức ra ngoài, hoặc là lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Lục Ly lần nữa lĩnh hội tới sự lãnh huyết vô tình của đại gia tộc, đối với gia tộc mà nói thì không có cái gì gọi là nhân tình hết. Ngươi có thể sáng tạo giá trị và lợi ích cho gia tộc, gia tộc sẽ cung kính với ngươi như là với ông nội, còn nếu ngươi không có tác dụng gì cho gia tộc thì ngươi có quỳ gối cầu xin, gia tộc cũng sẽ không nhả cho ngươi dù chỉ một cắc.
Lục Ly đành phải cắn răng tiêu tốn thêm hai ngàn điểm cống hiến, trong bản tâm đắc tu luyện này có giảng giải độc đáo đối với ngưng tụ Thần Hải. Lục Ly cảm thấy chỉ cần lĩnh ngộ kiến thức trong đó, không nói có thể thành công ngưng tụ Thần Hải, chí ít cũng sẽ có được phương hướng.
Hắn đọc đi đọc lại bí tịch mấy lần, dù sao thời gian cũng dư dả, sau đó lại tiếp tục tìm kiếm, xem xem thứ giảng thuật trong bản tâm đắc kia có thật chính xác hay không.
Một canh giờ sau, Lục Ly đi ra, hắn tìm được ba quyển giảng thuật về phương pháp ngưng tụ Thần Hải, miêu tả trên đó đều không khác nhau nhiều, hiện tại hắn đã triệt để hiểu rõ làm sao ngưng tụ Thần Hải.
Sợ mình quên mất, Lục Ly nhanh chóng về nhà tìm giấy bút ghi lại cách thức ngưng tụ Thần Hải.
Lục Linh thấy Lục Ly đi hơn hai canh giờ, lại không ôm về một đống phế Huyền khí bèn nghi hoặc hỏi:
- Sao thế?
Lục Ly giải thích một lượt, có chút sầu muộn nói:
- Vốn tưởng là điểm cống hiến đã đủ, không cần lo lắng đồ ăn cho Tiểu Bạch. Nhưng giờ Liễu gia đang nhắm vào ta, hơn một ngàn điểm cống hiến còn lại sợ rằng không căng được bao lâu.
Vóc dáng Tiểu Bạch không tăng, sức ăn lại tăng, nếu đi mua phế Huyền khí, phỏng chừng không căng được quá một tháng, sau đó Lục Ly lại phải ra khỏi thành, đi làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến.
Lục Linh nghĩ nghĩ, nói:
- Vậy ngươi đừng đi đổi phế Huyền khí, ngươi đi Linh Tài đường, ở trong đó hẳn là cũng có thứ Tiểu Bạch có thể ăn. So với phế Huyền khí, linh tài bình thường càng rẻ, nếu tìm được đồ ăn thích hợp thay thế, chút điểm cống hiến kia của ngươi chắc cũng căng được mấy tháng.
- Được rồi!
Lục Ly ra cửa tìm tới Linh Tài đường, tùy tiện hỏi dò một cái liền ra, ở mỗi gia tộc đây đều là đường khẩu tương đối phổ biến.
Tất cả võ giả Liễu gia ra ngoài thu thập linh tài, không cần dùng tới đều sẽ nộp lên Linh Tài đường. Nơi này là bảo khố của mỗi gia tộc, ngươi cần linh tài gì đều có thể cầm điểm cống hiến tới đổi.
Linh tài bao gồm rất nhiều loại, tỷ như khoáng thạch, nội đan, da lông, sừng Huyền thú, hay là các loại linh dược, vật kỳ dị. Chỉ cần là thứ có thể có tác dụng với võ giả thì đều gọi chung là linh tài.
Linh Tài đường rất lớn, tựa như một tòa thành bảo, nhân viên trông giữ bên trong cũng nhiều, đến tận năm người. Lục Ly đi tới nhìn lướt qua một vòng, phát hiện bên trong cũng có hai tầng, tầng thứ nhất đã có hơn hai mươi gian phòng.
Vào đây cần nghiệm chứng lệnh bài, lúc Lục Ly giao ra lệnh bài, sắc mặt mấy tên chấp sự Linh Tài đường lập tức trầm xuống, một người lạnh giọng nói:
- Tầng thứ hai ngươi không tư cách đi vào, còn muốn đổi linh tài ở tầng thứ nhất, điểm cống hiến phải gấp bốn lần!
Lục Ly không mấy ngạc nhiên, khách khanh muốn hoán đổi vốn đã cần phải gấp đôi điểm cống hiến, giờ Liễu gia nhắm đến hắn, điểm cống hiến lại gấp đôi cũng là điều bình thường.
Hắn thu hồi lệnh bài, đảo mắt nhìn quanh gian phòng bốn phía, tìm tới gian ghi khoáng thạch, sau đó tiến vào.
Tiểu Bạch thích ăn phế Huyền khí, trước khi bị hủy, phế Huyền khí là Huyền khí, Huyền khí lại do các loại khoáng thạch dung luyện mà thành, Lục Ly suy đoán thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn hẳn là khoáng thạch.
Đi vào phòng, Lục Ly phát hiện bên trong căn bản không phải một gian, mà là một đại điện, bên trong chất đầy các loại khoáng thạch. Lục Ly nhìn lướt qua một lượt, sau đó lôi Tiểu Bạch ra từ trong tay áo, nói với nó:
- Trong này có thứ ngươi thích ăn không?
Tiểu Bạch nhìn mấy đống khoáng thạch xung quanh, mắt nhỏ lộ vẻ khinh thường. Một đường bôn tẩu quan sát, phải đến khi nhìn thấy một loại tinh thạch màu đỏ lửa mới sáng mắt lên, cả người nhào tới định gặm tinh thạch màu đỏ lửa kia.
Quả nhiên!
Lục Linh và Lục Ly suy đoán không sai, thứ Tiểu Bạch thực sự thích ăn không phải Huyền khí, mà là loại tinh thạch màu đỏ lửa cần cho rèn đúc Huyền khí.
Hắn vội vàng ôm lấy Tiểu Bạch, nhìn ghi chú bên cạnh tinh thạch, trên mặt thoáng hiện ý cười. Tinh thạch này gọi là Hỏa Ngọc thạch, là một loại tinh thạch rất thường thấy, tác dụng cực nhiều, là tinh thạch tất không thể thiếu cho luyện chế Huyền khí.
Chương 98 Nghịch thiên cải mệnh
Quan trọng nhất chính là Hỏa Ngọc thạch cực rẻ, một điểm cống hiến mười viên, dù hắn cần tiêu tốn điểm cống hiến gấp bốn lần ghi giá, nhưng hắn còn có hơn ngàn điểm cống hiến, đủ để mua sắm mấy ngàn viên.
Lục Ly giấu Tiểu Bạch đi, sau đó bước ra ngoài, để chấp sự hoán đổi một ngàn viên Hỏa Tinh Thạch.
Tiêu tốn bốn trăm điểm cống hiến, Lục Ly vác một túi Hỏa Tinh Thạch về nhà, nhét Hỏa Tinh Thạch vào trong góc, lôi Tiểu Bạch ra, nhếch miệng cười nói:
- Ăn hết mình, đừng no căng là được.
Hí hí
Tiểu Bạch cao hứng kêu mấy tiếng, nhào vào trong bao tải cắn một viên Hỏa Tinh Thạch, chẳng mấy chốc đã cắn nát nuốt xuống. Ăn một lúc năm viên Hỏa Tinh Thạch, nó mới hài lòng sấp mình trong góc ngủ thiếp đi.
- Được rồi, Lục Ly, ngươi đừng quản Tiểu Bạch nữa, tạm thời không cần lo đồ ăn cho nó.
Lục Linh gật gật đầu, nhìn Lục Ly nói:
- Giờ ngươi nghĩ cách thử xem có thể ngưng tụ Thần Hải không, tạm thời đừng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ, cảnh giới mới là vương đạo. Ăn cơm xong, ngươi liền bế quan.
Sắp đến giờ cơm, Lục Ly ngồi tán gẫu với Lục Linh một lúc, có người đưa cơm tới. Lục Ly quét qua cơm canh, phát hiện rõ ràng kém xa trước kia, trước kia hai người có bốn món một canh, giờ canh không có, món cũng chỉ còn hai...
- Liễu gia quá hẹp hòi!
Lục Ly bĩu môi lẩm bẩm một tiếng, Lục Linh lại mỉm cười nói:
- Ta không phải khách khanh Liễu gia, còn có thể ở lại, được Liễu gia nuôi miễn phí, như vậy đã tính là rất nể mặt ngươi.
Lục Ly không quản, dù sao chỉ cần không đói bụng là được, ăn ngon ăn dở đều không sao cả. Ăn xong hắn lập tức về phòng bế quan tu luyện, hiện tại hắn đã nắm giữ cách ngưng tụ Thần Hải, có thể thử một phen.
Ngưng tụ Thần Hải rất đơn giản.
Nói là ngưng tụ, không bằng nói là khai mở, bởi vì bên trong thân thể người vốn không có Thần Hải, muốn có tất phải khai mở ra mới được.
Mỗi người đều có mười hai chủ kinh mạch, chạy dọc toàn bộ thân thể, võ giả có thể vận chuyển Huyền lực du tẩu toàn thân, gia tăng lực lượng, tốc độ và sức phòng ngự.
Nhưng mà!
Kinh mạch rất nhỏ, Huyền lực có thể chứa đựng bên trong quá ít, bởi thế võ giả muốn có được Huyền lực sử dụng mãi không hết, vậy thì nhất định phải khai mở Thần Hải, dùng Thần Hải chứa đựng Huyền lực.
Sau khi có được Thần Hải, thân thể võ giả có thể chứa đựng lượng Huyền lực gấp trăm lần nghìn lần trước kia, lúc chiến đấu sẽ không xuất hiện tình trạng Huyền lực không đủ.
Mặt khác, Thần Hải còn có một năng lực cực kỳ biến thái, đó chính là cô đọng Huyền lực, khiến uy lực Huyền lực được tăng cường. Nhờ đó võ giả Thần Hải Cảnh mới càng thêm cường đại, có thể quét ngang hết thảy võ giả Huyền Vũ cảnh.
Ngưng tụ Thần Hải, nói cho cùng chính là dùng Huyền lực cường hoành đè ép ra một không gian trong thân thể, một không gian thần kỳ có thể chứa đựng Huyền lực.
Đạo lý rất đơn giản, phương pháp Lục Ly cũng đã hiểu, chẳng qua hắn không dám mạo muội bắt tay vào ngưng tụ Thần Hải ngay.
Hắn đầu tiên là tu luyện Huyền lực, tu luyện nguyên suốt bốn năm canh giờ, chờ Huyền lực trong mười hai dải kinh mạch tràn đầy, sau đó mới bắt đầu triệu tập Huyền lực đến chỗ giao nhau của hai dải kinh mạch nơi bụng dưới.
- Bắt đầu ngưng tụ!
Lục Ly hít một hơi thật sâu, cầm lấy một đoạn gỗ cắn ở trong miệng, nhắm mắt nhập định. Sở dĩ phải cắn đoạn gỗ là bởi hắn sợ lát nữa quá đau, không tự chủ được cắn đứt đầu lưỡi.
Ngưng tụ Thần Hải không khác gì cường hành mở ra một không gian thần bí trong thân thể, nếu không có đan dược đặc thù phụ trợ, quá trình sẽ đau đớn dị thường, thậm chí nếu khống chế không tốt còn có khả năng bạo thể mà chết.
Lục Ly không có đan dược, hắn chỉ có thể cường hành gánh chịu đau đớn, dựa vào ý chí lực cường đại của bản thân để chống lại thống khổ, khai mở ra Thần Hải.
Tu luyện Võ Đạo, nghịch thiên cải mệnh!
Nếu ai cũng có thể biến thành cường giả, vậy thì thiên này dễ nghịch quá.
Ngưng tụ Thần Hải là quá trình dùng Huyền lực cường hành đè ép ra một không gian ở vị trí giao điểm giữa mạch Xung và mạch Nhâm, đây không phải là trực tiếp đâm một đao, mà là chậm rãi đè ép khai mở ra, Huyền lực còn không thể có chút hỗn loạn nào, thân thể cũng không được có phản ứng quá khích, phải gắng gượng chịu đựng cảm giác đau nhức kịch liệt
Lục Ly triệu tập Huyền lực tới vị trí giao nhau giữa mạch Nhâm và mạch Xung, sau đó bắt đầu dựa theo ghi chú trên bí tịch, chia Huyền lực làm hai đạo, xoay tròn thành hình Thái Cực Bát Quái m Dương Ngư.
Điều này ngược lại rất đơn giản, hai đạo Huyền lực rất nhanh liền xoay tròn, hiện tại Lục Ly đã có thể tùy ý không chế Huyền lực, đừng nói hai đạo, dù có là ba đạo đều không phải việc khó.
Nhưng tiếp sau độ khó lại lớn hơn nhiều, Lục Ly triệu tập càng nhiều Huyền lực gia nhập vào trong, tùy theo Huyền lực gia tăng, vị trí giao nhau giữa hai dải chủ mạch khó mà tránh khỏi bành trướng, sưng to lên.
Một tia thống khổ truyền đến từ chỗ kinh mạch giao nhau, Lục Ly không khỏi phân tâm, Huyền lực bỗng chốc mất khống chế, tán loạn ra bốn phía.
Ngưng kết thất bại!
Lục Ly mở mắt, thở dài ra một hơi, nghỉ ngơi thoáng chốc, sau đó lại tiếp tục triệu tập Huyền lực ngưng tụ Thần Hải.
Lần này đỡ hơn một chút, thời gian kéo dài suốt một nén hương, sau cùng bởi vì Lục Ly không nhịn nổi đau đớn mới phải ngừng lại.
Sau lưng hắn ướt đẫm mồ hôi, trên trán cũng mồ hôi như mưa, nhưng chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn hai nén hương lại tiếp tục xung kích.
Bước đầu tiên ngưng tụ Thần Hải, nhất định phải không ngừng dùng Huyền lực đè ép giao điểm giữa mạch Xung mà mạch Nhâm, khiến cho nơi đó xuất hiện một không gian lớn chừng nắm tay.
Đây là quá trình vô cùng thống khổ, nếu là con em đại gia tộc, lúc hoàn thành bước này bọn hắn thường thường sẽ có đan dược phụ trợ, giảm bớt thống khổ trong cơ thể, thời gian tiêu tốn sẽ càng ít, cũng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Lục Ly không có bất kỳ đan dược nào, số điểm cống hiến của hắn không đủ đổi lấy dù chỉ nửa viên đan dược. Hắn đành phải dựa vào ý chí lực cường đại, từng bước xung kích, từ từ mở rộng.
Chương 99 Luồng khí xoáy
Năm ngày!
Tiêu tốn chỉnh chỉnh năm ngày, cả người Lục Ly gầy sọm đi, cuối cùng cũng đã hoàn thành bước đầu tiên, mở rộng giao điểm hai dải kinh mạch đến to bằng nắm tay.
Hắn ngủ một giấc, ngày thứ hai bắt đầu xung kích bước thứ hai, cũng là bước quan trọng nhất, ngưng tụ khí xoáy.
Nguyên lý bước thứ hai rất đơn giản, chính là lợi dụng Huyền lực ngưng kết ra một luồng khí xoáy trong không gian vừa mở rộng, một khi luồng khí xoáy ngưng kết thành công, Thần Hải liền ổn định, cũng đồng nghĩa với đột phá Thần Hải Cảnh.
Lục Ly triệu tập Huyền lực du tẩu thành hình m Dương Bát Quái ở giao điểm, Huyền lực càng lúc càng nhiều, lần nữa đè ép kinh mạch, từng tia đau đớn truyền đến, Lục Ly chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
Bởi vì ngưng tụ xoáy khí cần thời gian rất lâu, nếu không có đan dược cao cấp phụ trợ, ít nhất hắn phải khống chế Huyền lực vận chuyển khoảng một canh giờ, để cho Huyền lực chủ động ngưng kết thành khí xoáy.
Huyền lực càng lúc càng nhiều, thống khổ càng lúc càng lớn, lưng Lục Ly lần nữa ướt đẫm, trên trán cũng mồ hôi như mưa, cả người đều run rẩy.
Miệng cắn gắt gao đoạn gỗ, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, cố quên đi hết thảy thống khổ.
Ngưng kết luồng khí xoáy này không thể ngừng, hơn nữa còn cần triệu tập càng ngày càng nhiều Huyền lực tiến vào, bởi thế thống khổ sẽ không ngừng, mà còn càng lúc càng thống khổ
Trong người truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, điều này thật ra không tính là gì, phỏng chừng rất nhiều người đều có thể kháng cự. Vấn đề là thống khổ sẽ ảnh hưởng thần kinh, sẽ khiến người không cách nào chuyên tâm, mất đi tự chủ đối với thân thể.
Nhưng trong quá trình ngưng tụ xoáy khí ngươi nhất định phải gắng gượng chịu đựng, thời thời khắc khắc khống chế Huyền lực, không được có chút nào sai lầm, còn phải duy trì như vậy trọn một canh giờ.
Một khi xảy ra nửa điểm vấn đề, công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển, thậm chí dẫn đến Huyền lực nhiễu loạn, bạo thể mà chết.
Tê tê
Duy trì được chừng hai nén hương, Lục Ly bởi vì chịu đựng hết nổi mà ngừng lại, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, nhả ra khúc gỗ trong miệng lúc này đã bị cắn ra hai hàng dấu răng, nằm rạp trên đất, thở dốc hổn hển.
Cửa phòng vô thanh vô tức mở ra, Lục Linh xuyên qua khe cửa nhìn Lục Ly một cái, trong mắt chớp qua một tia đau lòng, nhưng nàng chỉ nhìn thoáng qua rồi lại khép cửa rời đi.
Ngưng tụ Thần Hải chỉ là cửa ải đầu tiên trên con đường trở thành võ giả, nếu ngay cả cửa ải này Lục Ly đều bước không qua, ngày sau làm sao có thể có được thành tựu gì?
Lục Linh không tin em trai mình sẽ vô năng đến vậy, con cái Lục gia nếu chỉ là Thần Hải Cảnh đều không vượt qua được, vậy làm sao xứng với uy danh Lục gia.
Lục Ly không phải vô năng, chỉ là đau đớn kịch liệt này quả thực khiến người khó mà chịu đựng, hệt như có người đang dùng đao cắt xẻo thịt hắn vậy. Trong tình cảnh như thế, hắn có thể kiên trì thời gian hai nén hương khiến Huyền lực không nhiễu loạn, đã tính là đáng quý, người bình thường sợ rằng một nén hương đều kiên trì không được.
Lục Ly nghỉ ngơi nửa ngày lại tiếp tục xung kích, chẳng qua kết quả không có gì bất ngờ, hắn vẫn chỉ kiên trì được hai nén hương, sau đó bởi vì không nhịn được đau đớn, không cách nào khống chế Huyền lực, mọi thứ biến thành công cốc.
Lần thứ ba cũng chỉ được hai nén hương, lần thứ tư, lần thứ năm, lần thứ sáu...
Lục Ly liên tiếp thất bại, lúc này hắn rốt cục đã hiểu lời Thái trưởng lão từng nói, cũng hiểu vì sao trong bộ lạc võ giả Huyền Vũ cảnh nhiều như vậy, nhưng võ giả Thần Hải Cảnh lại chẳng mấy người.
Không có tài nguyên từ đại gia tộc, không có đan dược linh thảo, muốn ngưng tụ Thần Hải quả thật quá khó khăn.
Nếu lúc này Liễu gia cung cấp đan dược linh thảo cho Lục Ly, giúp hắn tránh khỏi thống khổ trong lúc ngưng tụ Thần Hải, tốc độ ngưng tụ tuyệt đối sẽ được gia tăng, luồng khí xoáy cũng trở nên càng dễ ổn định ngưng kết, thành công đột phá Thần Hải Cảnh.
Không thể gia nhập Ngoại đường hay Nội đường bất cứ gia tộc nào, hắn còn phải đi Trung Châu, phải cầu viện cường giả Lục gia nghĩ cách cứu cha mẹ. Một khi gia nhập Ngoại đường hay Nội đường gia tộc nào đó, hắn liền mất đi tự do, những gia tộc kia tuyệt đối không cho phép hắn rời khỏi Bắc Mạc.
Bởi thế hắn không thể trông đợi gì từ Liễu gia, không thể trông đợi đan dược linh thảo, chỉ có thể dựa vào chính mình đi ngưng tụ Thần Hải.
- Phải nghĩ cách ngăn ngừa thống khổ, bằng không ta không thể nào ngưng tụ được Thần Hải!
Thống khổ trong cơ thể sẽ ảnh hưởng đến tinh thần, một khi chú ý lực loạn, Huyền lực sẽ mất đi khống chế, khả năng ngưng tụ Thần Hải gần như là con số không.
Làm sao để giảm bớt thống khổ đây?
Chỉ có đan dược!
Nghĩ tới đó, nội tâm Lục Ly đột nhiên khẽ động, trên người hắn còn có hai viên đan dược, đó là đan dược chữa thương hết sức bình thường, lần trước lúc đánh giết Thiết Thứ Lang ở Hàn Vân hạp cốc Hồng lão từng cho hắn.
Đan dược chữa thương chỉ có thể chữa thương, tác dụng giảm bớt thống khổ rất nhỏ, nhưng điểm then chốt là hắn có được răng thú thần kỳ, chiếc răng thú này có thể giúp cho dược hiệu đề thăng vô hạn, nói không chừng có thể khiến hắn bớt phần thống khổ.
Hắn đứng lên tìm đan dược chữa thương, đầu tiên là ngậm ở trong miệng không nuốt vào, sau đó khoanh chân nhập định, bắt đầu triệu tập Huyền lực ngưng kết luồng khí xoáy.
Đan dược vào miệng liền tan, từng chút từng chút chảy vào trong thân thể, cùng lúc Lục Ly bắt đầu điều tập vô số Huyền lực đánh sâu vào.
Lúc trong người Lục Ly truyền đến đau đớn, đan dược đã hòa tan hết, một nén hương sau, răng thú nơi ngực hắn phát sáng, lấp la lấp lánh.
- Cái này…
Lúc răng thú lóe sáng, Lục Ly cảm giác được trong thân thể bất giác xuất hiện một luồng năng lượng vô hình, du tẩu khắp kinh mạch. Khi luồng năng lượng vô hình này đến giao điểm mạch Nhâm và mạch Xung, thống khổ bỗng chợt biến mất vô tung vô ảnh, chẳng hề còn lại gì.
- Được!
Thời khắc then chốt như thế, sao Lục Ly dám phân tâm, hắn lập tức điên cuồng triệu tập Huyền lực, ngưng tụ xoáy khí.
Chương 100 Thần Hải đại thành
Rất nhanh trong thân thể hắn lại truyền tới đau nhức kịch liệt, hắn cố gắng gượng chịu đựng, không ngoài dự liệu, răng thú lại truyền tới năng lượng vô hình nhanh chóng giúp hắn tiêu trừ thống khổ.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
Ai biết răng thú sẽ sáng được bao lâu? Nếu hắn còn không ngưng kết thành công, răng thú lại sớm vụt tắt, chẳng phải công sức trước đó đều vứt hết? Lục Ly tập trung tinh thần triệu tập Huyền lực xung kích, lúc này dù có là trời sập xuống hắn cũng mặc kệ.
Thời gian trôi đi từng chút từng chút, thoáng chốc đã hơn nửa canh giờ.
Huyền lực trong giao điểm giữa mạch Xung mà mạch Nhâm nơi bụng Lục Ly càng lúc càng nhiều, lúc này không gian lớn bằng nắm tay đã phình to đến bằng cả bàn tay, nếu không phải có năng lượng vô hình truyền tới từ trong răng thú, phỏng chừng giờ đây Lục Ly đã đau đến chết ngất.
Lục Ly triệu tập toàn bộ Huyền lực trong thân thể về hết chỗ này, những Huyền lực kia chia thành vô số đạo, như Bát Quái m Dương Ngư phân thành hai hướng xoay tròn vòng quanh, nối tiếp nhau hết sức chỉnh tể, hơn nữa tốc độ du tẩu còn càng lúc càng nhanh.
- Nhất định phải thành công, nhất định phải thành công, răng thú cố kiên trì thêm một lát!
Lục Ly lòng nóng như lửa đốt, giờ là thời khắc then chốt nhất, Huyền lực đã xoay tròn ngoài tầm không chế, tốc độ càng lúc càng nhanh. Điều này chứng tỏ luồng khí xoáy sắp ngưng tụ thành công, một khi luồng khí xoáy định hình, Thần Hải liền sẽ ổn định, đồng nghĩa hắn đã đột phá Thần Hải Cảnh.
Nửa nén hương sau, răng thú đột nhiên đình chỉ phát sáng, năng lượng vô hình trong cơ thể Lục Ly chậm rãi tan biến. Hắn hoảng sợ vạn phần, bởi vì hắn đã bắt đầu cảm giác được rõ dần đau nhức kịch liệt truyền ra trong người, thậm chí thống khổ còn tăng dần với tốc độ khủng bố.
- Kiên trì, kiên trì,… ta phải kiên trì!
Lục Ly gầm thét trong lòng, hoàn toàn không quản thống khổ trong người, tâm thần lặng lẽ tập trung nơi luồng khí xoáy, giữ cho luồng khí xoáy không sụp đổ.
Lúc này hắn đang vô cùng nguy hiểm, nếu còn tiếp tục kiên trì, lập tức liền sẽ ngất đi. Một khi hôn mê, không người khống chế Huyền lực trong khí xoáy, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, kết cục sẽ là thịt nát xương tan.
Nhưng nếu giờ hắn khống chế Huyền lực dừng lại, công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển, hết thảy cố gắng đều tan thành bọt nước, lần ngưng tụ Thần Hải này cũng sẽ thất bại.
Trong đầu hắn chớp qua một ý niệm, trong lòng không ngừng cân nhắc, nghĩ xem rốt cuộc nên lựa chọn thế nào. Đau đớn trong người càng lúc càng lợi hại, rốt cục hắn hạ quyết tâm.
Tròng mắt trợn trừng, lấy tốc độ nhanh nhất ném viên đan dược chữa thương còn lại vào trong miệng, sau đó hắn nhắm nghiền mắt lại, ngã trên đất ngất đi.
Hắn chọn cách đánh cược một lần, đặt niềm tin vào răng thú.
Huyền lực trong khí xoáy đang tự hành vận chuyển, chỉ cần thân thể không ra vấn đề, luồng khí xoáy sẽ tiếp tục vận chuyển, sau đó ngưng kết thành công, khai mở Thần Hải, đột phá Thần Hải Cảnh.
Đan dược chữa thương nhập thể, răng thú phát sáng, qua đó ổn định thương thế, ngăn ngừa thân thể xảy ra vấn đề. Chỉ cần thân thể không vấn đề, sau cùng khí xoáy sẽ ngưng tụ thành công.
Đương nhiên...
Đấy chỉ là phỏng đoán của riêng Lục Ly, vạn nhất xảy ra vấn đề, hắn sẽ thành vạn kiếp bất phục, bị Huyền lực bạo loạn nổ thành một đống thịt nát.
Gần đây, chỉ riêng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ và ngưng tụ Thần Hải, Lục Ly đã tiêu tốn khoảng chừng hai mươi ngày. Hắn hoàn toàn không biết thế cục bên ngoài, vạn nhất tranh đoạt ở Hàn Băng Thâm Uyên đã có kết quả, giữa Liễu gia và Triệu gia sắp bùng nổ đại chiến ...
Triệu gia hận hắn tận xương, hắn nhất định sẽ có tên trong danh sách tất phải giết, bởi thế thời gian dành cho hắn không quá nhiều. Hắn phải mau chóng đề thăng chiến lực, để tiện bảo hộ chính mình, bao hộ tỷ tỷ trong đại chiến sắp diễn ra.
Bởi thế, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, thứ đặt cược chính là mạng sống bản thân!
Lục Ly cược thắng, sau khi đan dược chữa thương nhập thể, răng thú bắt đầu sáng lên.
Lúc thân thể hắn sắp không chịu đựng nổi, từ trong răng thú một luồng năng lượng vô hình tiến vào, giúp thân thể hắn giữ vững ổn định. Giúp Huyền lực trong giao điểm mạch Nhâm và mạch Xung tiếp tục vận chuyển dựa theo quỹ tích ban đầu, không phát sinh nhiễu loạn.
Huyền lực vận chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng dung hợp lại, trước sau nối liền, ngưng tụ thành một luồng khí xoáy xoay tròn.
Một canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy dần chậm lại, hai canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy chậm đến cực điểm, không gian giao điểm hai dải kinh mạch phát sinh biến hóa, kinh mạch bốn phía trở nên kiên cố mà co dãn, quan trọng nhất chính là không phát sinh bắn ngược mà đã triệt để thành hình.
Thần Hải đại thành!
Đoạn thời gian này Lục Linh đi qua một lần, nhưng không biết vừa rồi Lục Ly đã trải qua nguy cơ sinh tử, chỉ tưởng hắn quá mức mệt mỏi mới ngủ thiếp đi.
Ba canh giờ sau, đã là nửa đêm, Lục Ly mới từ từ tỉnh lại, hắn mở mắt ra, nhìn gian phòng đen nhánh, nghe rõ tiếng tim đập của bản thân. Hắn ngây người thoáng chốc, rốt cục tỉnh táo lại, sau đó đột nhiên ngồi dậy.
- Thành công, ta đã thành công!
Lục Ly nhập định nội thị một lần, lập tức mừng rỡ như điên, hắn đứng dậy lao vút ra ngoài, kết quả đụng vào tường một cái. Hắn vốn định báo tin tốt cho Lục Linh, lúc này mới phát hiện đêm đã khuya.
- Thành công, ta cược thắng!
Lục Ly quay trở lại, hưng phấn đi tới đi lui trong phòng, gian phòng mờ tối, mấy lần Lục Ly thiếu chút trượt chân. Cứ thế đi lại trong phòng suốt ba nén hương, tâm tình kích động mới dần lắng xuống.
- Tu luyện thử xem!
Lục Ly ngồi xuống tu luyện Huyền lực, muốn chứng thực xem phải chăng đã đến Thần Hải Cảnh. Hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, trong kinh mạch lập tức tuôn ra từng sợi Huyền lực, Lục Ly vận chuyển những Huyền lực này tới Thần Hải, nháy mắt mấy sợi Huyền lực dung nhập vào trong khí xoáy.
Lục Ly lại thử triệu tập Huyền lực ra từ trong Thần Hải, luồng khí xoáy bỗng chốc gia tốc chuyển động, từng sợi Huyền lực từ trong khí xoáy tách rời vọt vào trong kinh mạch.
- Được rồi!