• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Kim Phấn (5 Viewers)

  • Chương 11

Mặt Yến Hành cũng lạnh tanh.


Con nhóc này đúng là tay sành sỏi trong việc giở thủ đoạn!


Hắn thầm mắng như thế, nhưng không dám thể hiện ra mặt.


Hắn lại nghĩ đến lần chặn đường vô cớ này, tuy về sau Lý Nam Phong sẽ rất đáng lo, nhưng giờ nàng ta vẫn đang nằm dưới sự kiểm soát của mẹ là Cao phu nhân, quan trọng nhất là nàng ta mới mười một tuổi!


Sau khi về kinh, nàng ta còn lỗ mãng gây ra rất nhiều rắc rối, phải chờ người nhà giải quyết, sao bây giờ nàng ta đã có thủ đoạn và ánh mắt cay độc thế này?


Cho dù nàng ta lạnh lùng tàn nhẫn bẩm sinh thì cũng không thể lão luyện đến mức vừa nhìn đã biết hắn đang giả vờ chứ?


Suy nghĩ của Yến Hành bay xa, nhất thời không biết nên hạ cánh ở nơi nào.


Tính ra lần đầu tiên hắn gặp Lý Nam Phong chính là hai ngày trước, nàng ta được mẹ dắt xuống xe ngựa, chớp đôi mắt to, nhìn họ ra đón, không nói thừa một câu, không tiến thêm một bước, đâu khác gì khuê tú thông thường?


Mới qua ba ngày, tại sao nàng ta lại đòi vào kinh sớm, còn ra tay với hắn chứ?


Quá kỳ quặc!


Hắn liên tưởng đến chính bản thân mình, rồi nghĩ tới tia sét khi xảy ra chuyện kia…


Nghĩ đến một chuyện, nét mặt hắn bỗng thay đổi, không kìm được mà nhìn vào mặt nàng ta.


Hôm đó nàng ta gặp chuyện trước hắn, ngay cả hắn cũng đã chết một lần, vậy nàng ta chết rồi sống lại thì có gì hiếm lạ đâu?


Con nhóc chết tiệt kia… Không! Bà già kia, mụ quỷ cái kia! Chẳng lẽ nàng ta cũng quay về rồi à?


Nét mặt Yến Hành thay đổi liên tục, nhất thời không biết nên có cảm tưởng gì.


Hắn lại nhìn vào mắt nàng, trái tim không khỏi run lên!


Hắn không thể quen với ánh mắt này hơn được nữa. Khi hắn tranh giành điền trang phía nam với nàng, khi hắn thấy nàng gây khó dễ cho nội quyến nhà quan khác ở yến tiệc trong cung, khi hắn bước lên xe ngựa của nàng giữa lúc bão giông, nàng gần như luôn có ánh mắt như thế, chỉ là bây giờ trông ánh mắt này càng thêm ác độc!


Xong! Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn bà già hung hãn kia cũng quay về rồi!


Yến Hành hơi cạn lời, thậm chí hoảng sợ, với thái độ của nàng ta bây giờ, chẳng lẽ vẫn oán hận sau khi bị sét đánh chết ư? Hơn nữa, còn đổ cho hắn thời thơ ấu?


Thế thì càng xong đời!


Bà già đó luôn ngang ngược vô lý, nếu nàng ta biết trong thân xác hắn chính là linh hồn đã ngăn xe ngựa của nàng ta, hại nàng ta bị sét đánh kiếp trước, chẳng phải nàng ta sẽ lột da hắn luôn à?


Chỉ bằng thủ đoạn của bà già này khi đối phó với tẩu tử, trượng phu và con gái con trai, hắn có thể sống yên lành khi rơi vào tay nàng ta chắc?


Nghĩ tới đây, hắn thầm rùng mình, bèn kéo tay áo A Man, chậm rãi quay mặt sang hướng khác.


Hắn vốn không cần sợ hãi như thế, nhưng sau khi quay lại cơ thể này, trừ võ công và trải nghiệm ra, hắn đã mất hết mọi thứ, còn bà già này lại sống nhờ mưu ma chước quỷ, cho dù nàng ta quay về năm này thì đầu óc cũng không bị sao!


Tuy chưa chắc hắn đã sợ nàng ta thật, nhưng bây giờ… sao phải thế chứ?


Hắn vẫn còn chuyện lớn phải làm, nhỡ bà già này chú ý tới hắn, khiến kế hoạch của hắn bị đảo lộn thì chẳng phải là được một mất mười ư?


Đến khi đó, đừng nói gì tới chuyện đại sát tứ phương, chưa chắc kiếp này của hắn đã có thành tích như kiếp trước!


Thế nên hắn không thể để lộ sơ hở được, phải bo bo giữ mình, bớt trêu vào nàng ta mới là kế hay.


Lý Nam Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, thấy hắn mãi không trả lời, cũng cảm thấy hơi buồn bực.


Tuy nàng không thân với họ Yến, nhưng cũng biết thủ đoạn của hắn ngày sau. Rõ ràng hắn không phải kẻ ăn chay, bằng không đã chẳng gây ra chuyện này. Nhưng bây giờ hắn bị nàng “đè đầu cưỡi cổ” đến nơi rồi, sao lại sợ tới mức này chứ?


Tính ra đây đúng là cơ hội báo thù tuyệt hảo, cái cổ nhỏ nhắn kia đang ở ngay trước mặt, nàng chỉ cần bóp lấy nó rồi hơi dùng sức là sẽ trả được thù ngay.


Nhưng không biết lát nữa, liệu hai huynh đệ Yến Hoằng, Yến Trì có nể tình nàng loại bỏ chướng ngại vật sớm giúp họ mà xin cha tha cho nàng không nhỉ?


“Cô nương!”


Kim Bình đứng cạnh nhìn một lúc, thấy nét mặt Lý Nam Phong ngày càng khác thường, vội chen đến, giữ chặt lấy nàng, nói nhỏ: “Cô nương mau đứng dậy đi! Cô là thiên kim tiểu thư đấy!”


Nha hoàn đã vào nội trạch để bẩm báo, chắc chắn Lý phu nhân đang trên đường tới đây, nếu Lý phu nhân thấy một thiên kim tiểu thư như nàng nắm chân đàn ông ngay trước mặt đám đông, kiểu gì lát nữa nàng cũng bị dạy dỗ!


Lý Nam Phong nhìn Yến Hành – người đang có nét mặt hết sức cảnh giác kia, nghĩ đến kết cục của huynh đệ Yến gia trong kiếp trước. Hai tên đó còn không giữ nổi mạng sống, nếu nàng trông chờ họ bảo vệ nàng thì cũng hơi hão huyền.


… Thôi được! Tạm thời giữ lại mạng chó của hắn.


Nàng tiện tay vỗ đầu gối Yến Hành, nói: “Đi mời đại phu nhà chúng ta đến đây, ta phải đích thân kiểm tra vết thương của Yến công tử rồi mới đi được.”


Không giết hắn cũng được thôi, nhưng hôm nay tên này dám gây chuyện trước mặt nàng, không thể dung túng!


Nếu hôm nay không vạch trần bộ mặt giả dối này, để người đời thấy rõ phẩm chất của hắn, nàng không thể nuốt trôi cơn tức kia!


“Khoan đã!” Yến Hành có tật giật mình, nghe thấy thế thì lập tức giơ tay kéo nàng.


Nhưng không hiểu do hắn góa vợ quá lâu nên đầu óc chưa nhận thức được có chuyện gì xảy ra hay sao, không ngờ hắn lại kéo váy nàng…


Tuy hắn còn ít tuổi, nhưng luyện võ từ nhỏ nên sức lực cũng lớn, hắn vừa kéo một cái, chiếc váy gấm của Lý Nam Phong lập tức căng lên, thân váy trễ xuống, như sắp đứt khỏi cạp!


Đây chính là váy của cô nương gia đấy!


Hơn nữa vị cô nương này còn là viên ngọc quý của thái sư đương triều!


Mọi người xung quanh đều hít hơi lạnh, Kim Bình và Sơ Hạ sợ hãi kêu lên rồi xông tới!


Hôm nay Lý Nam Phong đã nhịn hắn quá lâu, giờ lại bị hắn “vô lễ”, mặt đã sớm đỏ bừng!


“Ngươi chán sống rồi!”


Nàng tức giận quát, đạp tay hắn ra rồi nhào tới bóp cổ hắn!


Ngay cả Yến Hành cũng không thể ngăn nổi một người nhào tới mạnh như thế. Hắn lập tức ngã lăn ra đất, nhìn khuôn mặt Lý Nam Phong đang gần trong gang tấc, chỉ có sức chống đỡ chứ không sao đánh trả nổi!


Thật ra ai cũng biết Yến Hành “bị thương” thế nào, nên trong lúc Lý Nam Phong nói chuyện với hắn, họ đều tự giác đứng ngoài quan sát, cũng không quá căng thẳng.


Khi Lý Nam Phong tức giận nhào đến, đương nhiên đám người cũng không đề phòng gì, nhoằng cái hai người kia đã tóm lấy nhau, khiến ai cũng sợ tới mức run chân, cuống cuồng tách họ ra!


Lý phu nhân vừa bước đến cổng thì đã nghe thấy tiếng la hét ở phía trước, bà nhướng mày, lập tức rảo bước nhanh hơn.


Khi ra khỏi cổng, bà vừa hay bắt gặp vợ chồng Tĩnh vương cũng nghe tin nên chạy tới, hai bên liếc nhau rồi đi về phía đám người với thái độ như gặp đại địch.


Lý Nam Phong đã giết đỏ cả mắt, sao chịu buông tay chứ?


Vì nàng là con gái nên Yến Hành cũng không tiện làm gì, chỉ có thể nắm lấy cổ tay nàng rồi tách mạnh ra.


“Ngừng tay!”


Giữa những lời khuyên can bỗng có thêm tiếng quát, Lý phu nhân lảo đảo bước đến, chỉ vào Lý Nam Phong, người cũng run lên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom