Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Tường lâm
Á Hiên: tại sao cô biết chuyện cậu ấy té đồi hả.
Tứ Húc: tôi nhớ là tụi tôi giữ bí mật chuyện của cậu ấy té rồi mà, trừ khi
Trình Hâm: trừ khi cô chính là kẻ xô cậu ấy.
Tứ Húc chưa nói hết Trình Hâm đã tiếp lời, sắc mặt cô ta có vẻ hơi sợ nhưng cũng nhanh chống trở lại bộ mặt đanh đá.
Khuê Vi: phải là tôi làm đấy thì sao còn nữa các người làm được gì tôi nào.
Tứ Húc: cô nghĩ tụi này không làm được gì cô à.
Cô ta cười khinh các cậu vì cô ta không biết thân phận của các cậu, cứ nghĩ các cậu là bám víu các anh nên liền khinh bỉ trả lời.
Khuê Vi: haha bọn mầy thì làm gì được tao chứ, nói cho bọn mầy biết tao là tiểu thư của Mộc thị đó.
Á Hiên: ồ Mộc thị á cô làm.tôi sợ quá đi.
Á Hiên giả bộ rung lên cô ta nhìn tưởng thật liền cười khoái chí.
Khuê Vi: biết sợ rồi à khôn hồn thì tránh ra, không thì đừng trách tao.
Tuấn Lâm: tôi thách cô động vào nó đó.
Tuấn Lâm từ đâu xuất hiện còn đang đẩy Hạo Tường nữa, tiến đến chỗ cô ta.
Tứ Húc: ủa.. sao mầy lại ở đây vậy tiểu Hạ.
Hạo Tường: tí nữa cậu sẽ biết, còn cô ta thì tính sao hả Hạ nhi.
Hạo Tường nhìn cô ta mà hỏi cậu, còn Tuấn Lâm không nói gì chỉ ngồi lên đùi anh tay vòng qua cổ anh mỉn cười nhẹ.
Tuấn Lâm: tùy anh, dù gì người bị thương là anh
Hạo Tường: vậy Hạ nhi nói xem anh phải làm sao hử??
Anh đưa tay nhéo nhẹ lên mũi cậu giọng nói ôn nhu cưng chiều, cả cantin được một phen sáng mắt Nghiêm thiếu canada cũng có ngày ôn nhu vậy à, cả đám bạn của cả hai cũng khinh hỉ không kém nha hai con người mới hôm trước còn cãi nhau âm ỉ, bây giờ lại ân ái là sao trời ạ.
Chân Nguyên: e hèm muốn ân ái thì về nhà tao không ăn cơm chóa miễn phí nha.
Tứ Húc: bỏ qua chuyện này đi, giải quyết chuyện chính trước cái đã.
Trình Hâm: tiểu Hạ mầy tính sử sao.
Tuấn Lâm đứng dậy đi đến chỗ cô ta, cậu nhìn từ trên xuống đánh giá xong quay qua nói.
Tuấn Lâm: tha cho cô ta.
Á Hiên: hả, mầy giỡn với tao hả.
Tuấn Lâm: tao không rảnh.
Trình Hâm: lý do.
Tuấn Lâm: nhờ có cô ta mà tao tìm được chân lý nên tha
Tứ Húc: vậy theo ý mầy, lần này mạng cô coi như lớn tha cho cô lần này.
Trình Hâm: xéo trước khi bọn này đổi ý.
Mấy ả bị dọa nên hơi sợ bỏ đi trong ấm ức, sau khi các ả bỏ đi thig các cậu quay lại hỏi Tuấn Lâm.
Á Hiên: sao mầy đến đây.
Tuấn Lâm: nghe tin nên đến.
Tứ Húc: ai nói cho mầy biết.
Chân Nguyên: là bọn này nói.
Cả đám ậm ừ cho quay, thì đột nhiên Trình Hâm lên tiếng.
Trình Hâm: tiểu Hạ, mầy không giải thích gì sao.
Trình Hâm đưa mắt nhìn Tuấn Lâm và Hạo Tường, cả đám kia liền nhớ lại cảnh hồi nãy cũng nhìn nhau hóng chuyện.
Hạo Tường: về nha rồi nói.
Tuấn Lâm: ừa, chắc tụi bây cũng hết hứng học rồi há nên về luôn đi rồi tao nói.
All: ok.
Tất cả cùng nhau về biệt thự của các anh, vừa ngồi xuống liền bị tống cho cả chén cơm chóa.
Gia Kỳ: mọe hở nhà tôi không thiếu sôfa, nên lên ghế mà ngồi đi.
Hạo Tường: khỏi, Hạ nhi ngồi trên đùi tao được rồi không cần mầy bận tâm.
Chân Nguyên: tụi tao không rảnh bận tâm cho mầy chỉ là không muốn ăn cơm chóa thôi.
Hạo Tường: ăn hay không tùy tụi bây nhưng tao vẫn phát vẫn thích Hạ nhi ngồi đây.
Diệu Văn: Mã ca Nguyên ca bỏ qua đi hai người chưa yêu nên không hiểu đâu.
Chân Nguyên: mầy làm như mầy có người yêu á.
Diệu Văn: thì chưa nhưng đang đợi câu trả lời thôi đở hơn hai người tí.
Tứ Húc: thôi không tranh nữa nghe chuyện của hai đứa kia cái đã.
Tưa Húc chặn họng hai người này lại đưa tay chỉ hai người kia, Tuấn Lâm thoáng đỏ mặt, Hạo Tường thấy vậy liền lên tiếng bảo hộ.
Hạo Tường:mấy cậu muốn gì hỏi tôi nè tôi sẽ trả lời.
Cả đám nhìn nhau rồi cười điểu cái.
Tứ Húc: vậy tôi đây mạng phép hỏi Nghiêm thiếu là hai người qua lại từ khi nào.
Hạo Tường: hôm trước.
Trình Hâm: vậy ai tỏ tình trước.
Hạo Tường: là tôi.
Á Hiên: mức độ tiến triển.
Hạo Tường: nắm tay, ôm, hôn, ngủ cùng điều đã thử qua.
Cả đám trố mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang hai vị đương sự kia, các anh đưa ngón tay hình like cho Hạo Tường.
Gia Kỳ: mầy hay đấy Tường ca.
Chân Nguyên: chỉ anh em bí quyết với.
Diệu Văn: vượt bậc tao luôn.
Vượt bậc là đúng rồi anh với Á Hiên cũng thầm quen nhau gần 2 tháng rồi ấy mà chỉ vượt mức nắm tay và ôm thôi à, còn Hạo Tường mới hôm qua thôi mà đã thử hết rồi chỉ còn chuyện khoái lạc là chưa thôi, còn nghĩ Diệu Văn càn đau lòng a~~.
Hạo Tường: Đánh nhanh thắng nhanh, bí quyết đơn giản.
Hạo Tường nhàn nhạc trả lời bàn tay thì vẫn đang xoa đầu thỏ nhỏ trong lòng.
Tứ Húc: ayda tiểu Hạ nhà ta sấp đi lấy chồng rồi.
Trình Hâm: phải a~, sẽ không cùng tao với mầy ngủ nướng nữa.
Á Hiên: tao cũng bớt một chút phiền hà khi gọi dậy.
Tuấn Lâm từ nãy giờ vẫn đang xấu hổ trong lòng Hạo Tường thì nghe đâm bạn mình nói chuyện liền bật dậy phản bác.
Tuấn Lâm: bớt khịa lại, tao và anh ấy mới quen thôi à, chưa gì bây định đem tao tống khỏi nhà rồi à.
Cả đám cùng nhau cười rộ lên, ngồi một hồi thì rũ nhau tối nay mở tiệc thịt nướng tại nhà các anh, cả đám chia nhau ra đi mua nguyên liệu..
Tứ Húc: tôi nhớ là tụi tôi giữ bí mật chuyện của cậu ấy té rồi mà, trừ khi
Trình Hâm: trừ khi cô chính là kẻ xô cậu ấy.
Tứ Húc chưa nói hết Trình Hâm đã tiếp lời, sắc mặt cô ta có vẻ hơi sợ nhưng cũng nhanh chống trở lại bộ mặt đanh đá.
Khuê Vi: phải là tôi làm đấy thì sao còn nữa các người làm được gì tôi nào.
Tứ Húc: cô nghĩ tụi này không làm được gì cô à.
Cô ta cười khinh các cậu vì cô ta không biết thân phận của các cậu, cứ nghĩ các cậu là bám víu các anh nên liền khinh bỉ trả lời.
Khuê Vi: haha bọn mầy thì làm gì được tao chứ, nói cho bọn mầy biết tao là tiểu thư của Mộc thị đó.
Á Hiên: ồ Mộc thị á cô làm.tôi sợ quá đi.
Á Hiên giả bộ rung lên cô ta nhìn tưởng thật liền cười khoái chí.
Khuê Vi: biết sợ rồi à khôn hồn thì tránh ra, không thì đừng trách tao.
Tuấn Lâm: tôi thách cô động vào nó đó.
Tuấn Lâm từ đâu xuất hiện còn đang đẩy Hạo Tường nữa, tiến đến chỗ cô ta.
Tứ Húc: ủa.. sao mầy lại ở đây vậy tiểu Hạ.
Hạo Tường: tí nữa cậu sẽ biết, còn cô ta thì tính sao hả Hạ nhi.
Hạo Tường nhìn cô ta mà hỏi cậu, còn Tuấn Lâm không nói gì chỉ ngồi lên đùi anh tay vòng qua cổ anh mỉn cười nhẹ.
Tuấn Lâm: tùy anh, dù gì người bị thương là anh
Hạo Tường: vậy Hạ nhi nói xem anh phải làm sao hử??
Anh đưa tay nhéo nhẹ lên mũi cậu giọng nói ôn nhu cưng chiều, cả cantin được một phen sáng mắt Nghiêm thiếu canada cũng có ngày ôn nhu vậy à, cả đám bạn của cả hai cũng khinh hỉ không kém nha hai con người mới hôm trước còn cãi nhau âm ỉ, bây giờ lại ân ái là sao trời ạ.
Chân Nguyên: e hèm muốn ân ái thì về nhà tao không ăn cơm chóa miễn phí nha.
Tứ Húc: bỏ qua chuyện này đi, giải quyết chuyện chính trước cái đã.
Trình Hâm: tiểu Hạ mầy tính sử sao.
Tuấn Lâm đứng dậy đi đến chỗ cô ta, cậu nhìn từ trên xuống đánh giá xong quay qua nói.
Tuấn Lâm: tha cho cô ta.
Á Hiên: hả, mầy giỡn với tao hả.
Tuấn Lâm: tao không rảnh.
Trình Hâm: lý do.
Tuấn Lâm: nhờ có cô ta mà tao tìm được chân lý nên tha
Tứ Húc: vậy theo ý mầy, lần này mạng cô coi như lớn tha cho cô lần này.
Trình Hâm: xéo trước khi bọn này đổi ý.
Mấy ả bị dọa nên hơi sợ bỏ đi trong ấm ức, sau khi các ả bỏ đi thig các cậu quay lại hỏi Tuấn Lâm.
Á Hiên: sao mầy đến đây.
Tuấn Lâm: nghe tin nên đến.
Tứ Húc: ai nói cho mầy biết.
Chân Nguyên: là bọn này nói.
Cả đám ậm ừ cho quay, thì đột nhiên Trình Hâm lên tiếng.
Trình Hâm: tiểu Hạ, mầy không giải thích gì sao.
Trình Hâm đưa mắt nhìn Tuấn Lâm và Hạo Tường, cả đám kia liền nhớ lại cảnh hồi nãy cũng nhìn nhau hóng chuyện.
Hạo Tường: về nha rồi nói.
Tuấn Lâm: ừa, chắc tụi bây cũng hết hứng học rồi há nên về luôn đi rồi tao nói.
All: ok.
Tất cả cùng nhau về biệt thự của các anh, vừa ngồi xuống liền bị tống cho cả chén cơm chóa.
Gia Kỳ: mọe hở nhà tôi không thiếu sôfa, nên lên ghế mà ngồi đi.
Hạo Tường: khỏi, Hạ nhi ngồi trên đùi tao được rồi không cần mầy bận tâm.
Chân Nguyên: tụi tao không rảnh bận tâm cho mầy chỉ là không muốn ăn cơm chóa thôi.
Hạo Tường: ăn hay không tùy tụi bây nhưng tao vẫn phát vẫn thích Hạ nhi ngồi đây.
Diệu Văn: Mã ca Nguyên ca bỏ qua đi hai người chưa yêu nên không hiểu đâu.
Chân Nguyên: mầy làm như mầy có người yêu á.
Diệu Văn: thì chưa nhưng đang đợi câu trả lời thôi đở hơn hai người tí.
Tứ Húc: thôi không tranh nữa nghe chuyện của hai đứa kia cái đã.
Tưa Húc chặn họng hai người này lại đưa tay chỉ hai người kia, Tuấn Lâm thoáng đỏ mặt, Hạo Tường thấy vậy liền lên tiếng bảo hộ.
Hạo Tường:mấy cậu muốn gì hỏi tôi nè tôi sẽ trả lời.
Cả đám nhìn nhau rồi cười điểu cái.
Tứ Húc: vậy tôi đây mạng phép hỏi Nghiêm thiếu là hai người qua lại từ khi nào.
Hạo Tường: hôm trước.
Trình Hâm: vậy ai tỏ tình trước.
Hạo Tường: là tôi.
Á Hiên: mức độ tiến triển.
Hạo Tường: nắm tay, ôm, hôn, ngủ cùng điều đã thử qua.
Cả đám trố mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang hai vị đương sự kia, các anh đưa ngón tay hình like cho Hạo Tường.
Gia Kỳ: mầy hay đấy Tường ca.
Chân Nguyên: chỉ anh em bí quyết với.
Diệu Văn: vượt bậc tao luôn.
Vượt bậc là đúng rồi anh với Á Hiên cũng thầm quen nhau gần 2 tháng rồi ấy mà chỉ vượt mức nắm tay và ôm thôi à, còn Hạo Tường mới hôm qua thôi mà đã thử hết rồi chỉ còn chuyện khoái lạc là chưa thôi, còn nghĩ Diệu Văn càn đau lòng a~~.
Hạo Tường: Đánh nhanh thắng nhanh, bí quyết đơn giản.
Hạo Tường nhàn nhạc trả lời bàn tay thì vẫn đang xoa đầu thỏ nhỏ trong lòng.
Tứ Húc: ayda tiểu Hạ nhà ta sấp đi lấy chồng rồi.
Trình Hâm: phải a~, sẽ không cùng tao với mầy ngủ nướng nữa.
Á Hiên: tao cũng bớt một chút phiền hà khi gọi dậy.
Tuấn Lâm từ nãy giờ vẫn đang xấu hổ trong lòng Hạo Tường thì nghe đâm bạn mình nói chuyện liền bật dậy phản bác.
Tuấn Lâm: bớt khịa lại, tao và anh ấy mới quen thôi à, chưa gì bây định đem tao tống khỏi nhà rồi à.
Cả đám cùng nhau cười rộ lên, ngồi một hồi thì rũ nhau tối nay mở tiệc thịt nướng tại nhà các anh, cả đám chia nhau ra đi mua nguyên liệu..
Bình luận facebook