• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Kẻ ăn chơi biến tổng tài (3 Viewers)

  • Chap-678

Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài - Chương 678: Diễn đàn tổ chức​




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên. Xin cảm ơn



**********



Buổi tối tám giờ, một chiếc máy bay đáp xuống sân bay quốc tế, Trịnh Hoài Công đưa bảy, tám người xuống máy bay, tối nay ông chủ của các công ty khác cũng sẽ đến để chuẩn bị cho diễn đàn cấp cao ngày mai.



Trong phòng riêng, Lý Hoài Thịnh đang ngồi bên cạnh Lý Tấn Phát, bầu không khí trên bàn ăn không tệ, mọi người nói chuyện và cười đùa vui về, ít nhất quan hệ cũng được kéo gần lại, lúc bàn cái gì cũng dễ mở miệng.



Nghe nói toàn bộ ngành đều nhất trí trong ngoài, cùng tiến cùng lui, chỉ trong hai ngày, dường như người duy nhất không hợp nhau với Lý Tấn Phát chỉ còn lại mình Lục Tam Phong.



Lục Tam Phong trở về khách sạn, sờ sờ túi, mới phát hiện lúc sáng rời đi đã quên cầm thẻ phòng, đang định đi tìm nhân viên phục vụ thì cửa liền mở ra.



Tô Ái Linh đứng ở cửa nhìn anh, nói: "Về rồi à?" App



"Sao cô còn ở trong phòng tôi?" Lục Tam Phong nhìn cô ta vẫn mặc áo ngủ thì có hơi kinh ngạc.



"ở phòng tôi hay ở phòng anh có gì khác à?" Tô Ái Linh lơ đãng đi vào trong, đứng ở bên bàn trà rót nước, nói: "Uống nước đi."



"Đúng rồi." Lục Tam Phong đi vào, tiện tay đóng cửa lại, nói: " Bên khách sạn Dubai chuẩn bị tốt chưa?"



"Hôm nay đều chuẩn bị xong rồi." Tô Ái Linh ngồi trên ghế sô pha, nói: "Chuyện anh dặn dò tôi nhất định sẽ làm cho ổn thỏa"



"Tốt." Lục Tam Phong lấy hợp đồng ngày hôm qua trong bọc ra, đặt lên bàn trà, nói: "Đã đóng dấu rồi, ngày mai cô về Sông Hương đi, còn có tiếp xuống cũng cần thêm nhiệt, sau khi trở về thì mua một vài tờ báo được tiêu thụ khác rộng ở Dubai, bắt đầu đăng một vài tin tức về Hoàng gia và quý tộc, đồng thời cũng bắt đầu tuyên truyền trên báo chí ở Sông Hương đi."



"Quý tộc, hoàng gia?" Tô Ái Linh hoang mang, buồn bực hỏi: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"



"Làm đi đừng hỏi nhiều, trước giờ tôi vẫn luôn dùng danh nghĩa người giàu nhất đại lục ở Sông Hương để hành tẩu, lúc cô tuyên truyền thì giúp tôi thêm thắt một chút, ba tôi là người hoàng gia quý tộc nước ngoài, tôi có huyết thống hoàng gia, đồng thời có quan hệ mất thiết với phố Wall, cái gì mà William, Jean gì đó cũng có thể nói một chút. Đồng thời, gọi điện cho Buffett, Soros, Gates và những người khác và nói rằng tôi muốn mời họ đi ăn tối."



“Tôi không có điện thoại của họ!” Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ái Linh nhăn lại, có chút ngẩn người: “Hơn nữa, cho dù có điện thoại, người ta cũng sẽ không đi."



"Không quan trọng có đi hay không. Điều quan trọng là khi gọi, chỉ cần bên kia không phải quá kiên quyết tụ tập, thì thông báo cho công chúng rằng họ sẽ tham gia vào bữa tiệc này." Lục Tam Phong châm một điều thuốc, bưng cốc trà trên bàn lên, nhấp một ngụm trà rồi nói: "Những gì mà CEO của những công ty đó thích chú ý vào ngày thường sẽ được quảng bá mạnh mẽ trên phương tiện truyền thông."



Tô Ái Linh dường như cảm giác được anh muốn làm gì, liền hỏi: "Cho nên anh muốn làm là?"



"Định hướng pua!" Lục Tam Phong trầm giọng nói.



"Pua là cái gì?"



“Nói một cách đơn giản, chính là trấn áp cấp thấp bằng cách tạo ra lợi thế địa vị cao” Lục Tam Phong giải thích.



"Đó chỉ là đổi cách để lừa người thôi. Những đại lão hàng quốc tế đó chắc chắn sẽ không đến, lúc đó chẳng phải anh sẽ bị lộ tẩy sao?" Tô Ái Linh có chút lo lắng.



"Sợ cái gì? Đến lúc đó tuyên bố trước mặt mọi người, họ có việc không tới được, đọc một vài thư cảm ơn của đại lão trước mặt mọi người là được, bọn họ có tới hay không không quan trọng, quan trọng là phải tổ chức một cuộc tụ hội giới quý tộc cấp cao, hù dọa những công ty ở Sông Hương kia." Lục Tam Phong hít một hơi thuốc, nói: "Cô đã hiểu chưa?"



Tô Ái Linh ngẫm nghĩ một chút, nhịn không được bật cười, nói: "Anh còn lừa cả quốc tế nữa à?"



"Cái này gọi la gì nhỉ?" Lục Tam Phong vỗ bả vai cô ta, nói: "Về thì làm tốt tuyên truyền một chút, một tuần sau nhất định phải gỡ xuống, trông cậy vào đại lý, đời này sẽ bị người ta hạn chế, hiểu không?"



Tô Ái Linh cầm một điều thuốc trên bàn, châm lên, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Nếu như người khác nghĩ được cách này, tôi còn thực sự cảm thấy không đáng tin, có điều là anh thì vẫn có thể thử một lần, tôi đang nghĩ, nếu như thất bại, con đường xuất khẩu của điện tử Thủy Hoàn coi như hoàn toàn bị phá hỏng."



Lục Tam Phong hút một điếu thuốc rồi cười nói, coi như bây giờ không có chặn hắn, hơn ai hết anh hiểu rõ bọn gian xảo kia sẽ làm gì, khi có người thứ nhất đầu hàng thì sau này những kẻ đầu hàng sẽ lâm vào cảnh điên ông, vĩnh viễn bị hao tổn bên trong!



"Đã muộn rồi. Cô nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai tôi phải họp. Tôi không cần dạy cô về phương diện truyền thông này, đúng không?"



“Đừng lo lắng, chuyện này tôi vẫn có thể làm được.” Tô Ái Linh cầm hợp đồng lên, vỗ vỗ Lục Tam Phong vai nói: “Nghỉ ngơi thật tốt, đêm nay cho anh được yên, tôi đi về." App



"Nghỉ ngơi sớm đi."



Tô Ái Linh mở cửa, cẩn thận nhìn trái nhìn phải một chút, rồi mới đi về phòng mình



Ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông quan trọng ở thành phố này lấy diễn đàn làm tiêu đề đầu báo, tuyên bố rằng diễn đàn này đã quy tụ hơn một trăm giám đốc điều hành công ty, và tập hợp hơn chín mươi phần trăm của ba ngành: sản xuất, điện tử và ngoại thương.



Xuyên suốt bản tin, tất cả đều đề cao sức mạnh mềm của thành phố, trụ sở của các doanh nghiệp lớn, chuỗi công nghiệp hoàn chỉnh, các cảng thương mại xuất khẩu nước ngoài và các công ty đại lý.



Lục Tam Phong chỉ đọc một nữa liền nhét qua một bên, ăn sáng xong không đến công ty ngay mà dẫn Phùng Chính Anh đến hiện trường của diễn đàn cấp cao.



Với việc khai trương diễn đàn cấp cao, mối bất bình giữa điện tử Thủy Hoàn và công ty xuất nhập khẩu Tấn Phát một lần nữa được báo chí đưa tin rộng rãi. Với tư cách là người đứng đầu bộ phận marketing, Chu Hoài Đông không thể không đối mặt với giới truyền thông.



Trong văn phòng của văn phòng tập đoàn mới, Chu Hoài Đông ngồi xuống nhìn phóng viên trước mặt.



"Tôi muốn hỏi giám đốc Chu một chút: Nhiều công ty đang nói rằng công ty nào làm chủ được thương mại xuất khẩu là người chiến thắng trong năm tới. Tôi đã phỏng vấn một số lãnh đạo công ty và nói rằng trọng tâm không phải là năm nay mà là năm sau, vì vậy bây giờ điện tử Thủy Hoàn đang tập đoàn hóa có phải cũng vì ứng biến với thị trường thay đổi trong năm tới không?"



"Việc thành lập tập đoàn là một phần trong chiến lược lớn của chủ tịch Lục. Nó không liên quan gì đến năm sau. Nó sẽ được thúc đẩy tùy theo tình hình phát triển. Thực tế, chúng tôi không lo lắng về năm sau, về việc nói năm tới ai sẽ kiểm soát thương mại xuất khẩu thì sẽ là người chiến thắng!" Chu Hoài Đông cười và nói: "Có thể do một số người không hiểu rõ về ngành đã nói ra. Ai có thể cung cấp sản phẩm tốt cho người dân với giá thấp mới là người chiến thắng"



"Một thời gian trước, ngành công nghiệp điện tử đã gây ra tiếng vang, và nhiều người trong ngành nói đùa rằng đây có lẽ là lần đoàn kết nhất trong cái nghề này. Cuộc chiến của các bạn trong ngành công nghiệp điện tử có vẻ rất lợi hại." Người chủ trì nói.



Chu Hoài Đông cười lớn khi nghe những lời đó, và nói: "Nói sao nhỉ, một số phương pháp trong ngành công nghiệp này thực ra tương đối bẩn. Sự đàn áp đối với điện tử Thủy Hoan chưa bao giờ dừng lại. Từ cuộc chiến giá cả trên thị trường, sự đàn áp trong dây chuyền công nghiệp, về nguyên liệu thô, một số phương tiện truyền thông không đủ tư cách bên ngoài, và những bài báo rác được viết, chưa bao giờ bị gián đoạn."



"Tôi đôi khi cảm thấy tức giận. Tổng giám đốc Lục còn tốt, có vẻ anh ấy thích đấy với người ta. Thực ra, có chút đoàn kết là do người ngoài thấy, cũng không thể nói không đoàn kết, khả năng đoàn kết được vài giây đồng hồ?"



Chu Hoài Đông cũng nở nụ cười, nói: "Mặc kệ bên ngoài thế nào, điện tử Thủy Hoàn vẫn sừng sững tồn tại, mặc kệ sản phẩm của Thủy Hoan có thể hướng ra toàn cầu hay không, các xí nghiệp khác chỉ cần ra ngoài, chúng tôi đều sẽ vì họ mà vỗ tay khen ngợi, hi vọng xí nghiệp vươn ra toàn cầu sẽ thiết lập được nhãn hiệu quốc gia."



9 giờ 30 phút sáng, tại bãi đậu xe tầng dưới của khách sạn Quốc Phong, các loại xe thương mại hạng sang đã đậu sẵn, công tác an ninh được cải thiện đáng kể, trước cửa treo một tấm băng rôn có nội dung: Nhiệt liệt chúc diễn đàn cấp cao về ngành thương mại công nghiệp và xuất khẩu thành công tốt đẹp.



Một tên đầu hổ chạy ra mở cửa sau, tổng giám đốc Liễu chỉnh tranh lại âu phục đi xuống, bên cạnh một chiếc Audi, Trịnh Hoài Công cũng đi xuống, nhìn bốn phía chung quanh một vòng, mấy nhân viên mặt tây trang bên cạnh chỉ dẫn ông ta đi lên phía trước.



"Tổng giám đốc Trịnh, đã lâu không gặp!" Tổng giám đốc Liễu có chút kích động đi qua, gương mặt nở nụ cười, vươn tay ra nói: "Còn nhớ tôi không? Liễu đây, hợp tác với Viện Khoa học Quốc gia làm cái ý tưởng kia."



Trịnh Hoài Công nhìn chàng trai trước mặt, sửng sốt một chút mới nhớ ra, bắt tay, nói: "Ôi trời, đã lâu không gặp, gần mười năm rồi nhỉ, bây giờ phát triển tốt ha."



"Nghe nói ông đi Trường Hồng, vẫn muốn được gặp mặt một lần, trong lòng tôi, ông chính là lão tiền bối!" Tổng giám đốc Liễu có chút xúc động nói.



"Lão tiền bối cũng già, cũng không phân cao thấp với người trẻ được." Trịnh Hoài Công hỏi anh ta: "Cậu có quen với Lục Tam Phong ở điện tử Thủy Hoan à?"



Quen biết ư?



Tổng giám đốc Liễu ho khan một tiếng nói: "Cũng tính là quen, dưới tay có vài người qua lại, thật ra cũng không tính là kẻ thù gì, chỉ có chút ma sát nhỏ."



Cả hai trò chuyện về quá khứ và sự phát triển hiện tại của ngành thiết bị gia dụng. App



Hiện trường đã trở nên náo nhiệt, tốp năm tụm ba cùng nhau nói lời khách sáo, nhiều đại lý thương mại đều thiếu hàng đã lâu, nội bộ bọn họ cũng phải cạnh tranh, tự mình liên hệ tăng người mua quốc tế, muốn nắm bắt những nhà sản xuất này vào tay mình.



Trên phương tiện truyền thông, hai phe này như không chết không thôi, trên thực tế gặp nhau thì đều khách sáo, với sự xuất hiện của tổng giám đốc Liễu và Trịnh Hoài Công, là thế hệ doanh nhân lớn tuổi, thể diện của Trịnh Hoài Công cũng khá lớn.



Sau khi vào hiện trường, khắp nơi đều vang lên lời chào hỏi, Trịnh Hoài Công đáp lại từng người một.



Phùng Chính Anh lái xe vào bãi đậu xe, thấy nhiều xe như vậy thì nói với Lục Tam Phong: "Anh Phong, diễn đàn hôm nay anh thấy có hữu dụng không? Nhiều xe thế này chắc là có không ít người tới rồi?"



"Hữu dụng thì còn gọi gì là diễn đàn? Gọi gì là hẹn đàm phán?" Lục Tam Phong đẩy cửa xe, nói: "Cảnh tượng đều là dùng nước bọt chiến, sát chiêu chân chính đã sớm chuẩn bị xong, nhớ kỹ, có thể nói lớn tiếng đều là nói nhảm, bí mật lặng lẽ meo meo nói mới là muốn làm."



Lục Tam Phong nói xong xuống xe, một đám nhân viên lại tới.



"Lục Tam Phong, điện tử Thủy Hoan."



"Mời bên này!"



Lục Tam Phong đi về phía sảnh khách sạn dưới sự hướng dẫn của nhân viên, một phóng viên đã đợi sẵn ở cửa, không ngừng chụp ảnh anh!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom