• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Hoàng Hậu Xuyên Không (4 Viewers)

  • Chương 21-25

Chương 21 Cô Nghĩ Nhiều Rồi

“Dì Vương, có cần con giúp không?”

Trong phòng ngủ của hai người, Dì Vương đang thay chăn đệm mới, đem toàn bộ đồ dùng ngày đại hôn thay mới.

Lúc này cô mới nhớ ra hai người kết hôn đã hơn ba tháng rồi, cái chăn này đúng là cũng nên thay.

“Không cần, vừa rồi lão thái thái phân phó, đại thiếu gia đêm nay phải dọn về phòng. Lúc trước cô không muốn cho chúng tôi vào phòng dọn dẹp, cho nên chăn đệm này sớm nên thay rồi bằng không sẽ dễ sinh ra vi khuẩn.”

Dì Vương tươi cười, ánh mắt vui vẻ nhìn cô.

Dung Đại cảm thấy rối bời, cô đương nhiên có thể nhìn ra ánh mắt này của dì Vương là có ý gì, nhưng cô lại không có cách nào giải thích được, đành phải đem kịch bản ôm đến trên bàn sách trong phòng ngủ, ngồi ở trên ghế lật xem.

“Nếu không thích, tôi sẽ đổi cho cô, lúc cô kết hôn với đại thiếu gia, lão phu nhân đã mua rất nhiều chăn màu đỏ."

Sau khi Dì Vương thay chăn xong, cười hỏi cô.

Dung Đại nhìn qua, đệm chăn màu hồng nhạt trên giường kia, màu sắc ôn hòa mềm mại, cảm xúc ái muội lộ ra như có như không, giống như là một thiếu nữ đang xấu hổ.

Cô nhất thời đau đầu, ám chỉ này của Dì Vương cũng quá rõ ràng, nhưng cô có thể nói gì?

Lời bà cụ Hoắc vừa rồi nói trong vườn hoa, Hoắc Thiếu Đình đã đồng ý, điều này trong mắt người Hoắc gia có nghĩa là cô và Hoắc Thiếu Đình phải hoàn thành việc vợ chồng.

Cô thở dài trong lòng, trên mặt gượng ép nở nụ cười: "Không cần đổi, vất vả cho Dì Vương rồi.”

Dì Vương mở to mắt cười: "Tôi cũng cảm thấy cái này rất đẹp, rất thích hợp cho phu nhân và đại thiếu gia.”

Đầu Dung Đại tê dại, chỉ có thể cười khổ: "Dì Vương, con còn có chuyện phải xử lý.”

Dì Vương nhìn cô là thẹn thùng, vẻ mặt tươi cười giống như đang nói "tôi hiểu mà", sau đó ôm cái chăn đỏ thẫm kia đi xuống lầu.

Trong phòng ngủ yên tĩnh lại, Dung Đại nhìn chiếc chăn dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, hai má cũng không nhịn được có chút nóng lên, bầu không khí này... đến cũng rất đúng chỗ.

Cô cũng không có tâm tư tiếp tục xem kịch bản, trong đầu nghĩ Hoắc Thiếu Đình nhất định sẽ không đồng ý chung giường chung gối với mình.

Nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác, cũng không thể đi nói với bà cụ là cô không muốn, bây giờ cô dựa vào Hoắc Thiếu Đình ăn cơm, cũng không thể để cho hắn đi ngủ sô pha.

“Xem ra cô đành phải chịu thiệt một chút." Cô nhìn sô pha trong phòng ngủ, tuy rằng rất mềm mại, nhưng so với giường lớn, cô đương nhiên nghiêng về phía giường lớn hơn.

Cô ngồi trên ghế suy nghĩ, không chú ý tới Hoắc Thiếu Đình đã đi vào.

“Thiếu Kiệt nói cô muốn đi diễn?" Hoắc Thiếu Đình đóng cửa phòng, đứng sau cửa nhìn thẳng cô, giọng điệu cũng không có chút thay đổi nào.

Dung Đại lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vừa ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng đạm mạc trên mặt hắn, đáy lòng nhịn không được thở dài, con đường sinh tồn này của cô cũng quá gian nan rồi!

"Tôi đang muốn nói chuyện với anh, anh... có thể tới đây ngồi không?" ánh mắt cô nhìn về phía sô pha, đứng như vậy nói chuyện với hắn, loại cảm giác áp bách này khiến trong lòng cô rất khó chịu.

Hoắc Thiếu Đình mím môi, sau khi nhìn cô vài giây, vẫn đi tới ngồi trên sô pha.

Dung Đại nhìn sô pha lõm xuống, thần sắc quái dị, trong lòng không nhịn được ảo não.

Đây là nơi lát nữa cô ngủ mà!

Người đàn ông nhìn sắc mặt cổ quái của cô, không nhịn được nhíu mày: "Cô làm sao vậy?”

Dung Đại lập tức hoàn hồn, trên mặt lộ ra nụ cười: "Không có gì, tôi đang suy nghĩ làm thế nào nói với anh chuyện này, tôi biết tôi là con dâu Hoắc gia, nếu tôi xuất đầu lộ diện có thể sẽ ảnh hưởng đến thể diện Hoắc gia, nhưng mà..."

“Cô rất muốn đi?" Ánh mắt Hoắc Thiếu Đình long lanh nhìn cô, trực tiếp cắt lời cô.

Đoạn video thử vai kia hắn đã xem qua, quả thực đã làm cho hắn giật mình.

Hắn vẫn cho rằng người phụ nữ này không có tình cảm, thế nhưng đoạn kịch này cô diễn rất sung mãn.

Cô như vậy, khiến hắn giật mình, cũng rất mê hoặc, hắn rất tò mò muốn biết câu trả lời, vì sao trước khi kết cô đã đồng ý mà sau khi kết hôn cô dường như biến thành một người khác, xem hắn không ra gì.

Nếu trước khi kết hôn cô đã cự tuyệt, hắn đương nhiên cũng sẽ không ép buộc cô, bà nội cũng sẽ không ép buộc cô.

Nhưng cô lại đồng ý.

Hắn cho rằng cho dù giữa hai người bọn họ không có tình cảm, nhưng có thể tương kính như tân tiếp tục ở chung, như vậy cũng không có gì không tốt.

Nhưng sau khi kết hôn, hắn lại nhìn không thấu cô.

Dung Đại sửng sốt, ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn gật đầu: "Tôi thật sự rất muốn đi, cho nên muốn thương lượng với anh một chút.”

Hoắc Thiếu Đình không nói gì mà vẫn nhìn cô, Dung Đại bị ánh mắt của hắn làm cho sợ hãi, khiến cả người không được tự nhiên.

Nhưng thân ở hậu vị nhiều năm, trường hợp gì mà cô chưa từng thấy qua? Cho dù sự tình làm cô sợ hãi, cô cũng luyện được bản lĩnh bình thản như không có gì.

Cho nên cô cũng nhìn Hoắc Thiếu Đình, chờ hắn trả lời.

Thấy cô trấn định thần sắc nghiêm túc, Hoắc Thiếu Đình nghĩ tới lời Hoắc Thiếu Kiệt vừa nói với mình, cô cần một không gian để giải phóng bản thân.

Có lẽ, Hoắc gia đã gây áp lực rất lớn cho cô.

“Tôi đồng ý." Hắn thu hồi tầm mắt, sau đó đứng dậy cởi âu phục trên người, chuẩn bị đi tắm.

Dung Đại thấy hắn sảng khoái đồng ý như vậy, lại thấy hắn muốn cởi quần áo, trong lòng nhất thời cảnh giác, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn: "Anh không có điều kiện gì sao?"

Hoắc Thiếu Đình quay đầu nhìn cô, động tác cởi nút áo dừng lại, giọng nói có chút nguy hiểm dâng lên: "Cô cho rằng tôi sẽ đưa ra điều kiện gì?"

Dung Đại nuốt một ngụm nước miếng, đáy mắt có chút hoảng sợ.

Tuy rằng cô biết đây là nghĩa vụ mà mỗi cặp vợ chồng phải làm, nhưng quy tắc nơi này với kiếp trước không giống nhau, phụ nữ không còn phụ thuộc vào người khác mà có quyền lợi lựa chọn.

Cho nên ở phương diện kia, phải song phương đều nguyện ý mới được. Hơn nữa không phải hắn thích Ôn Thi Lan sao?

Ở kiếp trước chờ cô hiểu được tất cả mọi thứ thì đã quá muộn, kiếp này cô không muốn đem bản thân giao cho một người đàn ông mà cô không yêu.

Nhưng hiện tại cô ăn nhờ ở đậu, nếu Hoắc Thiếu Đình thật sự đưa ra điều kiện không thể từ chối, chỉ sợ cô cũng chỉ có thể đồng ý mà thôi.

Thấy bộ dạng như gặp kẻ thù của cô, Hoắc Thiếu Đình chỉ cảm thấy buồn cười, cô gái này thật sự cho rằng hắn đói khát như vậy sao?

Lấy loại chuyện này để uy hiếp cô lên giường với mình? Nếu hắn thật sự cần phụ nữ thì chỉ cần một câu nói mà thôi.

Nhưng hắn không thích, hơn nữa cũng không thích ép buộc người khác.

"Tôi muốn đi tắm, cô cho rằng tôi muốn làm gì?" Hắn trầm giọng nói một câu, xoay người cởi âu phục, đi vào phòng tắm.

Dung Đại: "......”

Cho nên là cô suy nghĩ nhiều sao?

Cũng đúng, tuy rằng Ôn Thi Lan là con một gia đình bình thường, nhưng bảo dưỡng cũng rất khá, có thể được hắn yêu thương thì có một số chuyện kĩ thuật chắc hẳn là rất cao. Nếu hắn cần, muốn tìm cũng phải tìm Ôn Thi Lan mới đúng.

Nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, có chút dở khóc dở cười khinh bỉ mình một trận.

Như vậy cô có thể yên tâm rồi.

Hoắc Thiếu Đình đối với cô không có hứng thú, cho nên coi như là ở cùng một phòng ngủ, cô cũng không cần lo lắng sẽ phát sinh chuyện gì.

Người đàn ông này xem ra nhân phẩm vẫn rất tốt.

Cô cười cười, chế giễu suy nghĩ chuyện bé xé ra to của mình. Chuyện này tuy rằng bà nội và Hoắc Thiếu Đình đã đồng ý, nhưng còn cánh cổng mẹ chồng cô phải qua, bằng không những chuyện trước đó cô làm đều uổng phí.

Nhưng bà mẹ chồng này cũng không dễ đối phó, cô phải nghĩ cách khác mới được.

Điều làm Dung Đại không ngờ tới chính là, cô còn đang suy nghĩ làm thể nào để thuyết phục mẹ chồng thì đoạn video cô thử vai đã bị người ta truyền tới trong tay bà ta.
Chương 22 Chết Sớm

“Ơ, Hoắc phu nhân, đây không phải là con dâu vừa mới qua cửa của bà sao? Diễn xuất này...... là xuất thân chính quy à? Thật sự là rất giỏi đấy.”

Hôm nay Hoắc phu nhân đi theo mấy người bạn ra ngoài chơi.

Vốn biểu hiện ngày đó của Dung Đại còn làm cho bà có chút hài lòng, đang nghĩ có thời gian thì chỉ bảo cho cô một phen, để cô sống với Hoắc Thiếu Đình thật tốt, sớm sinh cho bà ta một đứa cháu trai, xem như bà ta cũng dễ ăn nói với tổ tiên Hoắc gia.

Nhưng không ngờ bà ta vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thì cô lại gây họa làm cho bà ta bẻ mặt.

Đường đường là đại thiếu phu nhân Hoắc gia, lại đi thử vai!

Đây không phải là cố ý làm Hoắc gia mất mặt sao?

Sắc mặt Lục Tranh khó coi, trong số những chị em tốt bên cạnh bà ta đây cũng không hẳn toàn bộ đều là chị em thật, ít nhất Giang phu nhân Dương Mạn này là không phải.

Sắc mặt bà ta không vui, nếu cô có làm ra chuyện kinh thiên động địa gì thì đó cũng là chuyện Hoắc gia, còn chưa tới phiên người khác nói ra nói vào.

“Đây là phim do con trai tôi làm giám chế, trong giới giải trí nó không vừa mắt nữ diễn viên nào cả cho nên mời chị dâu của mình đến giúp một tay mà thôi, về phần cái gì mà chính quy hay không chính quy cũng không quan trọng, quan trọng là Hoắc gia chúng tôi vui là được rồi.”

Dương Mạn bị lời của Lục Tranh làm nghẹn ở họng, sắc mặt rất khó coi, đang lúc bốn mắt nhìn nhau như ăn tươi nuốt sống đối phương, điện thoại của Lục Tranh vang lên.

“Thật ngại quá, hai người cứ chơi tiếp đi, toàn bộ chi phí tối nay cứ tính cho tôi." Lục Tranh nhìn thấy tên người gọi, trên mặt nở nụ cười, xách túi rời khỏi hội sở.

“Về nhà!" Vừa lên xe riêng, gương mặt Lục Tranh liền biến đổi, chuông điện thoại lại lần nữa reo lên.

Tài xế không hỏi nhiều, yên lặng lái xe.

“Thi Lan à, đã trễ thế này sao con còn gọi điện thoại cho dì ?" Giọng bà ta ôn hòa hỏi.

So với Dung Đại, bà ta càng không thích Ôn Thi Lan.

Ôn Thi Lan ở đầu dây bên kia cũng không biết mình đã chọc trúng Lục Tranh, cô ta cầm điện thoại, giọng đầy lo lắng nói: "Dì Lục, con vừa mới nhận được một đoạn video, đây thật sự là...... Không biết nên nói với dì như thế nào, con có chút lo lắng cho anh Thiếu Đình.”

Sắc mặt Lục Tranh tuy rằng không vui nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài. Bà ta tuy rằng không phải là phụ nữ mưu mô thủ đoạn nhưng những chiêu trò trẻ con này ba ta cũng ít nhiều nhìn ra được.

Mưu đồ của Ôn Thi Lan, Lục Tranh không cần đoán cũng biết là có ý gì.

“Là video gì thế con, đúng lúc dì chuẩn bị về nhà, bây giờ cũng còn không tính quá muộn, nếu con rãnh thì ra ngoài chúng ta uống chút gì đó?"

Ôn Thi Lan vừa nghe, trong lòng mừng rỡ, lập tức đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Lục Tranh hoàn toàn lạnh xuống, tuy rằng không biết Dung Đại đang làm cái quỷ gì, nhưng Ôn Thi Lan này nhất định phải diệt trừ, nếu cứ để cô ta quấn con trai bà như vậy thì hậu hoạn vô cùng.

Suy nghĩ một chút, Lục Tranh liền bấm số điện thoại gọi cho Hoắc Thiếu Đình.

Dung Đại đang ở trước bàn đọc kịch bản, Hoắc Thiếu Đình còn đang tắm rửa chưa đi ra, cô nghe được tiếng chuông điện thoại trên mặt bàn, ngẩng đầu nhìn qua.

Sau khi nhìn thấy tên người gọi, trong lòng cô nhảy loạn một cái.

Tiếng chuông còn chưa dừng lại, Dung Đại càng lúc càng khẩn trương, cũng không biết đã trễ như vậy mẹ chồng còn gọi điện thoại cho Thiếu Đình làm gì?

Xem ra cô nhất định phải sớm nói với mẹ chồng chuyện này, nếu để chuyện này bà biết từ miệng người khác thì sẽ hỏng bét.

“Thiếu Đình, mẹ gọi điện thoại cho anh.”

Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm đã dừng, mà trên điện thoại di động của hắn đã có đến ba cuộc gọi nhỡ, Dung Đại nhịn không được đứng dậy gõ cửa phòng tắm.

Cô vừa dứt lời, cửa phòng tắm mở ra, hắn chỉ quấn một cái khăn tắm liền đi ra!

Dung Đại trợn tròn mắt, cái cổ trắng nõn lập tức phiếm hồng, vội vàng xoay người đi, giơ tay xấu hổ chỉ chỉ điện thoại di động trên bàn: "Điện...... Điện thoại của anh vang lên, tôi chỉ muốn nhắc nhở anh.”

Hoắc Thiếu Đình có hiểu lầm cô vừa muốn làm gì không?

Đáy lòng cô không nhịn được miên man suy nghĩ, dù sao cũng quá xấu hổ.

“Ừ.”

Hoắc Thiếu Đình không cảm thấy cô có gì bất thường, cầm điện thoại di động đi tới ban công phòng ngủ.

Dung Đại rất muốn nghe xem hắn và mẹ chồng nói chuyện gì, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cô lại cầm quần áo đi vào phòng tắm khóa ngược cửa lại.

Nhân lúc hắn gọi điện thoại, cô nên tắm nhanh một chút, để tránh lát nữa hai người đều xấu hổ.

Hiện tại tắm rửa hoàn toàn khác với thời phong kiến, mặc dù kiếp trước cô là hoàng hậu, nhưng bởi vì quá mức rườm rà cho nên cũng không thể tắm rửa mỗi ngày, hậu cung quy định một tháng chỉ được tắm vài lần mà thôi.

Trong khoảng thời gian này cô đã làm quen được tất cả đồ dùng ở đây, cho nên hiện tại cô đã có thể sử dụng thuần thục những thứ này.

Cô vừa cởi quần áo, chuẩn bị ném quần áo vào sọt, lại nhìn thấy quần lót của Hoắc Thiếu Đình thay ra treo ở một bên.

Trong đầu cô không tự giác nghĩ đến dáng người to lớn, màu da khỏe mạnh của hắn, tuy rằng khuôn mặt của hắn không đẹp trai bằng hoàng đế nhưng cũng rất tuấn mỹ, nhất là dáng người quả thực rất đẹp.

“Ui Dung Đại, trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì vậy?”

Cô lấy lại bình tĩnh, phát hiện mình lại đang nhớ nhung dáng người của Hoắc Thiếu Đình, mặt Dung Đại đỏ tới mang tai.

Không ngờ mười mấy năm bị nhốt trong lãnh cung, trái tim cô không chút gợn sóng, nay lại vì một hậu bối cách mình một ngàn năm tuổi mà nhộn nhịp.

Cô vội vàng vặn vòi hoa sen, nước ấm xối lên da thịt, lúc này cô mới ổn định lại nhịp tim của mình.

Bởi vì Hoắc Thiếu Đình còn ở trong phòng ngủ cho nên Dung Đại tắm rất vội vàng, sau khi lau khô bọt nước liền thay áo ngủ rồi đi ra ngoài.

Cô ra khỏi phòng tắm, thấy Hoắc Thiếu Đình còn đứng ở trên ban công, nương theo ánh đèn ố vàng, cô có thể nhìn thấy lông mày hắn hơi nhíu lại.

Mà Hoắc Thiếu Đình cũng vừa vặn xoay người nhìn cô một cái, tim Dung Đại vừa mới bình thường giờ phút này lại đập nhanh hơn.

Không phải là mẹ chồng đã xem đoạn video kia rồi đấy chứ?

Trong long cô vang lên tiếng chuông báo động, buổi đấu giá lần trước cũng như vậy, cô vừa về đến nhà còn chưa kịp giải thích, mẹ chồng và em chồng cũng đã biết chuyện.

Trong đầu cô tự động nghĩ làm sao giải thích chuyện này, nhưng ánh mắt Hoắc Thiếu Đình chỉ lạnh nhạt quét cô một cái liền thu hồi lại.

Lòng Dung Đại bất an, nghe thấy tiếng gõ cửa phòng ngủ, cô đành đi tới mở cửa.

Vừa mở cửa đã nhìn thấy Hoắc Mỹ Xu hai tay khoanh ngực, trên khuôn mặt xinh đẹp treo một nụ cười châm chọc.

“Mỹ Xu, em mới về à? Thiếu Đình đang nghe điện thoại, có chuyện gì em......”

Không đợi cô nói xong, Hoắc Mỹ Xu liền cắt lời: "Tôi không phải tới tìm anh cả, tôi là tới nhắc nhở chị, chuyện làm diễn viên mất mặt như vậy, chị nghĩ cũng đừng nghĩ đến.”

Nghe được những lời Hoắc Mỹ Xu vừa nói, trong lòng Dung Đại thở dài một hơi, chuyện này quả nhiên vẫn bị lộ, cô đã đánh giá thấp việc truyền tin tức của thế kỉ 21 rồi.

Nếu em chồng cô đã biết, vậy chỉ sợ mẹ chồng cũng đã biết.

Cô cười khổ quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng Hoắc Thiếu Đình, đáy lòng vô cùng bất đắc dĩ, đây là một gia tộc lớn, thể diện và thể thống của gia tộc quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Chương 23 Video tiết lộ

“Hoắc Mỹ Xu, em đừng có càng ngày càng quá đáng! Dung Đại là chị dâu em, sao em lại nói chuyện với chị ấy như vậy?”

Còn không đợi Dung Đại mở miệng, đã nghe thấy tiếng Hoắc Thiếu Kiệt quát lớn, cô thoáng dịch bước chân ra ngoài cửa, thấy được khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Thiếu Kiệt đang thay mình giận dữ.

Sắc mặt Hoắc Mỹ Xu có vài phần cứng ngắc, cô ta không nghĩ tới Hoắc Thiếu Kiệt lại nghe thấy những lời cô ta vừa nói.

Làm diễn viên mất mặt, vậy cô ta là đang chửi cả Hoắc Thiếu Kiệt hay sao?

“Hừ!" Hoắc Mỹ Xu không vui, xoay người muốn đi.

“Xin lỗi chị dâu!" Hoắc Thiếu Kiệt nắm lấy cánh tay cô ta, giữ chặt người, giọng nói âm trầm lộ ra vẻ uy nghiêm.

Dung Đại nhìn đến dại ra, đây là tình huống gì?

Lời nói của Hoắc Mỹ Xu tuy rằng quá đáng, nhưng cô cũng không muốn so đo với một cô gái mới hai mươi mấy tuổi đầu, dù sao thì trước sau hai đời, tuổi của cô gọp lại còn lớn hơn so với mẹ chồng.

Nhưng cô không ngờ Hoắc Thiếu Kiệt sẽ tức giận, sẽ buộc Hoắc Mỹ Xu xin lỗi cô.

“Em dựa vào cái gì mà xin lỗi chị ta? Chẳng lẽ lời em nói không phải sự thật sao?!”

Hoắc Mỹ Xu cũng không chịu yếu thế, một chút cũng không sợ Hoắc Thiếu Kiệt, một bên giãy dụa, một bên ngẩng đầu căm tức nhìn cậu ta.

Dung Đại sợ hai người gây lộn trở mặt, thì người gặp xui xẻo sẽ là cô.

Dù sao bọn họ cũng là anh em ruột, đánh gãy xương thì gân vẫn còn dính, mà cô chỉ là một người ngoài mà thôi.

“Thiếu Kiệt, chị không sao. Cậu buông Mỹ Xu ra trước, đừng làm đau em ấy.”

Cô vội vàng đi qua, kéo tay Hoắc Thiếu Kiệt xuống, cánh tay Hoắc Mỹ Xu bị nắm chặt nên đỏ ửng.

“Chị ít ở đây giả nhân giả nghĩa đi, Hoắc gia chưa từng làm gì có lỗi với cô, cô ít làm Hoắc gia mất mặt đi!”

Hoắc Mỹ Xu hừ lạnh, nhìn Dung Đại như nhìn kẻ thù.

Hoắc Thiếu Kiệt nhất thời đau đầu, bất đắc dĩ nhìn Dung Đại nói: "Chị dâu, chị như vậy sẽ làm hư nó, nó sẽ càng ngày càng vô pháp vô thiên.”

Dung Đại cũng cười cười, dù là vô pháp vô thiên, thì cô cũng chỉ là người ngoài mà thôi, cô có tư cách gì mà dạy bảo người khác.

Hơn nữa cô cũng sẽ không ở Hoắc gia quá lâu, nhiều lắm cũng chỉ một năm mà thôi, cô không cần thiết phải tạo phiền phức cho mình.

“Không sao, em ấy cũng chỉ lo lắng thôi.”

Hoắc Thiếu Kiệt bất đắc dĩ, cậu ta cũng không nghĩ tới đoạn thử vai hôm nay của Dung Đại lại bị người ta đưa lên mạng.

Mạng internet phát triển, cho dù hiện tại cậu ta để cho người xử lý cũng đã không còn kịp.

Chủ yếu là bởi vì bộ phim này là tâm huyết của cậu ta và Lục Diệp, hai năm trước cũng đã có tin tức truyền ra, trong giới chờ mong ai sẽ diễn chính cho bộ phim này, cho nên không ít người đều muốn có được tin hot.

Điểm này là cậu ta sơ suất.

“Có phải hôm nay chị diễn thử xảy ra vấn đề gì không? Chị vừa thấy mẹ gọi điện thoại cho Thiếu Đình.”

Dung Đại hỏi cậu ta, thấy Hoắc Thiếu Kiệt rõ ràng là tới tìm cô, bằng không cũng sẽ không trùng hợp nhìn thấy Hoắc Mỹ Xu đang ra oai với cô.

“Không sai, chuyện này em còn muốn nói tiếng xin lỗi với chị dâu. Bộ phim này trong giới giải trí đã có rất nhiều dưa, hôm nay em nên sớm nghĩ đến vấn đề này, hiện tại xử lý chỉ sợ đã không còn kịp. Mấy ngày nay chị dâu có thể sẽ thấy rất nhiều tin tức không đúng với sự thật, chị ngàn vạn lần đừng để ý.”

Dung Đại nghe được từ trong giọng nói của cậu ta chuyện này đang rất phức tạp, mặc dù không cô không biết chuyện này sẽ có bao nhiêu ảnh hưởng nhưng cô biết rõ, nếu ảnh hưởng tiêu cực cho Hoắc gia, chỉ sợ cô không nhận được bộ phim này.

Coi như có bà nội và Thiếu Đình đồng ý, còn phía mẹ chồng hoặc là các nhánh nhỏ khác của Hoắc gia sẽ không đồng ý.

“Anh cả, chuyện này do em không xử lý tốt.”

Cô còn chưa lên tiếng, đã thấy Hoắc Thiếu Kiệt ngẩng đầu nhìn về phía sau cô.

Dung Đại cũng xoay người lại nhìn hắn, không biết Hoắc Thiếu Đình đã thay một bộ quần áo tơ lụa màu xám tinh khiết từ lúc nào.

“Ừ, tôi không muốn nghe bất cứ tin đồn nào không tốt truyền ra ngoài.”

Hắn chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, ánh mắt liền rơi vào trên người Dung Đại.

Da đầu Dung Đại tê dại, cả người căng thẳng, cô có cảm giác như mình sắp bị địch vây giết đến nơi.

Hoắc Thiếu Kiệt không nhận ra phản ứng kì lạ của cô, cậu ta nhớ kĩ những lời anh trai mình vừa nói, bởi vì cậu ta hiểu rất rõ tính cách của hắn.

Nếu chuyện này ảnh hưởng tiêu cực gì cho chị dâu, bộ phim mà cậu ta chuẩn bị quay chỉ sợ cũng chỉ có thể chết non trong bụng.

“Vậy anh chị nghỉ ngơi sớm, em về phòng đây.”

Hoắc Thiếu Kiệt nói xong, xoay người bước nhanh về phòng mình, vội vàng mở weibo của mình ra, còn chưa kịp xem, Lục Diệp đã gọi điện thoại tới.

"Cô muốn ngủ ở hành lang à, đứng đó làm gì?"

Hoắc Thiếu Đình xoay người muốn vào phòng ngủ, phát hiện Dung Đại còn đứng bất động ở đó, nhịn không được nhíu mày liếc nhìn cô một cái.

Dung Đại khôi phục lại tinh thần, vội vàng vào phòng đóng cửa lại.

Sau khi đóng cửa phòng, cô nhìn bóng lưng Hoắc Thiếu Đình muốn nói gì lại thôi, thật ra cô rất muốn xác định mẹ chồng đã biết chuyện này chưa, mặc dù linh tính mách bảo mẹ chồng cô chắc chắn biết rồi.

"Thiếu Đình, tôi có nên gọi điện thoại hỏi ý kiến của mẹ không?" Cô vẫn không nhịn được đổi một câu hỏi khác để hỏi hắn.

Sắc mặt Hoắc Thiếu Đình nhàn nhạt, vừa rót rượu vang vào cốc vừa hỏi cô: "Ý kiến của bà ấy rất quan trọng sao?"

Dung Đại như sét đánh ngang tai, điều này có thể không quan trọng sao? Bà ta là mẹ chồng đấy?

Cô có chút không hiểu ý của hắn, nhưng vẫn gật đầu.

“Vậy cô gọi đi." Người đàn ông không để ý tới cô, bưng ly rượu đi tới ban công, để lại cho cô một bóng lưng lạnh lẽo.

Dung Đại thở dài, bà nội bảo hai người bọn họ ở cùng một chỗ, chủ ý này thật đúng là quá đáng sợ.

Chuyện này sẽ làm cho hắn rất khó xử, ít nhất là hắn cũng không dễ giải thích với Ôn Thi Lan.

Mặc dù kiếp trước cô là hoàng hậu, nhưng mỗi khi hậu cung nhiều hơn một giai nhân, cô cũng không thể ngủ ngon giấc.

Cô biết rõ cái cảm giác lạnh lẽo này.

Ôn Thi Lan vốn không ưa cô, nếu Hoắc Thiếu Đình không thể giải thích rõ ràng sẽ làm quan hệ của bọn họ càng ngày càng xấu.

Lỡ như Hoắc Thiếu Đình giận chó đánh mèo, vậy người xui xẻo vẫn là cô.

Xem ra chuyện hẹn gặp Ôn Thi Lan không thể kéo dài nữa, bằng không chuyện này không giải quyết được lại còn đắc tội với Hoắc Thiếu Đình, lúc đấy cuộc sống của cô chẳng phải càng khó sống ư?

Đủ loại suy nghĩ ngổn ngang trong lòng, cô cố gắng ổn định lại cảm xúc, lấy di động ra gọi cho mẹ chồng.

Nhưng điện thoại lại báo đang bận, cô đành phải đợi hơn hai mươi phút sau mới gọi lại. Lần này đầu dây kia đã có tiếng đáp lại.

"Mẹ, khi nào mẹ về?"

Nghe thấy điện thoại kết nối, Dung Đại lập tức nở nụ cười, dùng giọng điệu ôn hòa hỏi.

Những lời Hoắc Thiếu Đình nói khiến bà ta có chút bất mãn, nhưng bà ta cũng không còn cách nào khác mà kiềm nén cơn giận dữ của mình xuống.

“Giờ này mới biết gọi điện thoại cho bà mẹ chồng này à, mới không gặp cô một ngày mà cô đã gây chuyện đến mức này rồi.”

Quả nhiên là bà ta đã biết.

Dung Đại nghe thấy giọng nói bực bội của mẹ chồng, trong lòng chỉ biết thở dài, cô đường đường là một hoàng hậu lại bị hậu thế la mắng vào mặt.
Chương 24 Người Đẹp Tắm

“Mẹ, chuyện này mẹ nghe con giải thích có được không?" Dung Đại cố gắng bình tĩnh, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói chuyện với bà ta.

Ăn uống sinh hoạt hiện tại của cô đều là Hoắc gia cho, cô làm gì có tư cách gì tức giận.

“Chuyện này nếu Thiếu Đình đã đồng ý, tôi cũng không có gì để nói. Nhưng chỉ một lần này thôi đấy, nếu không phải bộ phim này do Thiếu Kiệt làm giám chế, tôi sẽ không cho cô ra khỏi cửa!”

Giọng nói của Lục Tranh cứng rắn, vừa nghĩ tới đứa con dâu này bà ta liền đau đầu.

Nghe được những lời này của Lục Tranh, Dung Đại theo bản năng nhìn thoáng qua Hoắc Thiếu Đình đang đứng ở ban công uống rượu, hóa ra vừa rồi hắn cùng mẹ chồng nói những thứ này sao?

Trong đáy lòng hảo cảm của cô đối với người đàn ông này lại tăng thêm vài phần, cũng càng thêm kiên định lòng tin muốn thúc đẩy chuyện tốt của hắn với Ôn Thi Lan.

“Cảm ơn mẹ." Nếu Hoắc Thiếu Đình đã giải thích, cô cũng không cần phải nói thêm gì nữa, chỉ nói một câu nịnh nợ.

Lục Tranh nghe ra được sự cung kính của cô, đáy lòng dễ chịu hơn một chút: "Cô không cần vội cảm ơn tôi, nếu cô gây ra scandal gì, mang đến ảnh hưởng xấu cho Thiếu Đình, tôi là người đầu tiên không tha cho cô!"

Dung Đại vội vàng lên tiếng, sau nhiều lần cam đoan mới cúp điện thoại, cả người giống như là vừa đánh trận xong.

Phụ nữ ở thế giới này cũng không dễ ứng phó.

Hoàng hậu không dễ làm, phụ nữ đời sau cũng không dễ làm.

Cô bình phục tâm tình, thấy Hoắc thiếu đình còn đứng ở ban công liền đi đến đứng ở ngoài cửa kính nói: "Cảm ơn anh giải thích với mẹ, cái kia...... Anh ngủ giường, tôi ngủ sô pha. Chuyện này nếu anh cần giải thích với Ôn tiểu thư, anh có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”

Dung Đại cảm thấy vẫn cần nhắc lại chuyện này với hắn, cô không muốn phá hư tình cảm của Hoắc Thiếu Đình.

Cô không biết nguyên chủ đối với Hoắc Thiếu Đình có tình cảm hay không, nhưng cô có thể xác định là bản thân đối với người đàn ông này không có ý nghĩ gì cả.

Hơn nữa cô không có thói quen cướp đoạt đồ của người khác, kiếp trước dính vào một vòng luẩn quẩn, hại cô khổ cả một đời.

Hoắc Thiếu Đình vốn nghe nửa câu đầu của cô tâm tình cảm thấy rất dễ chịu, đang muốn nói chuyện thì nghe thấy nửa câu sau, sắc mặt lập tức u ám trở lại.

Người phụ nữ này không đề cập tới Ôn Thi Lan thì sẽ chết sao?

Cô gái này bị mù à? Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi có gì với Ôn Thi Lan?

Hắn vừa muốn nói chuyện thì điện thoại lại vang lên.

Màn hình hiển thị vừa vặn là Ôn Thi Lan.

Dung Đại nhìn thấy tên trên màn hình, lập tức nói: "Vậy anh nghe điện thoại giải thích với Ôn tiểu thư đi.”

Nói xong, cũng không cho Hoắc Thiếu Đình cơ hội mở miệng, nhanh như chớp đi vào trong tủ lấy hai cái thảm mỏng, một cái gối trải lên sô pha rồi đi ngủ.

Chờ Hoắc Thiếu Đình nghe điện thoại xong đi vào, nhìn thấy cô nằm trên sô pha đưa lưng về phía mình.

Trong lòng Hoắc Thiếu Đình giống như có người đâm cho một nhát.

Hắn thật sự không hiểu nổi người phụ nữ này, tức giận đặt ly rượu xuống xoay người lên giường ngủ.

Thật ra Dung Đại chưa ngủ, cô vẫn muốn nghe Hoắc Thiếu Đình nói gì đó với Ôn Thi Lan, nhưng ban công cách sô pha phòng ngủ một đoạn, hơn nữa cửa kính cách âm, cô căn bản không nghe thấy gì hết.

Nghe thấy Hoắc Thiếu Đình đã lên giường, cô cũng chỉ có thể nhắm mắt lại.

……

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp xuyên qua rèm cửa sổ, chiếu rọi xuống phòng.

Ngày hè ve kêu ồn ào, Dung Đại chậm rãi từ trong giấc mộng tỉnh lại, cả người còn mơ hồ, nhắm hai mắt liền mò vào trong phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Nhìn Dung Đại nhắm mắt đánh răng, Hoắc Thiếu Đình đang tắm bên trong thấy cô đi vào thì mở to hai mắt.

Người phụ nữ này đã mê muội đến mức này rồi sao?

Mấy giây sau, đáy mắt hắn bỗng nhiên xẹt qua một nụ cười, hắn tắt vòi hoa sen, kéo khăn tắm quấn bên hông, lặng lẽ đi tới phía sau cô đứng.

Nhìn Dung Đại ngay cả đánh răng cũng nhắm hai mắt, hắn càng cảm thấy buồn cười.

Ánh mắt của hắn nhìn vào khuôn mặt trắng nõn của cô, người phụ nữ này sinh ra đã đẹp, nhìn dáng vẻ còn chưa tỉnh ngủ, lười biếng lại mang theo vài phần ngây thơ của cô, đáy lòng hắn lại có chút gợn song lăn tăn.

“Buồn ngủ như vậy sao?" Hắn nhẹ nhàng cúi người, tiến đến bên tai cô, giọng nói nhẹ nhàng, mang theo vài phần đùa giỡn.

Mùi sữa tắm cùng với hơi thở mát lạnh trên người hắn phả vào tai, trong phút chốc cả người Dung Đại đứng im tại chỗ.

Cô mở to hai mắt nhìn người đàn ông phía sau cô trong gương!

Trước ngực hắn còn dính bọt nước chưa lâu khô, tóc cũng ướt sũng, rất hiển nhiên trước khi cô bước vào thì hắn đang ở trong phòng tắm, là cô tự tiện xông vào...

Cả người Dung Đại đều choáng váng, cả người cứng đờ theo bản năng xoay người ngơ ngác nhìn hắn, đầu óc trống rỗng chết lặng.

Sao cô có thể quên tối hôm qua mình và Hoắc Thiếu Đình ngủ chung phòng chứ!

Máu cả người cô đông lại, bàn chải đánh răng trong tay "bốp" liền rơi xuống, cô không tự chủ mà nuốt kem đánh răng trong miệng.

Bạc hà mát lạnh xông vào mũi, cô giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại.

“Thấy hài lòng không?" Hoắc Thiếu Đình kỳ thật vẫn chú ý nhất cử nhất động của cô, nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi ngây ngốc của cô, trong ánh mắt càng thêm vui vẻ.

Người phụ nữ này hắn không tin trị không được!

“Tôi...... xin......xin lỗi!”

Mặt mũi Dung Đại đỏ bừng, ngay cả quy củ hành lễ của kiếp trước cũng dùng đến, sau đó liền giống như thấy quỷ, vội vàng lao ra khỏi phòng tắm!

Bùm!

Tiếng đóng cửa rung trời, Hoắc Thiếu Đình nhìn dáng vẻ ngại ngùng không biết làm sao của cô, tâm tình rất tốt, cũng không chú ý đến Dung Đại vừa hành lễ vừa nói xin lỗi với mình.

Ra khỏi phòng tắm, Dung Đại hận không thể tự mình tìm một cái khe chui vào, cô sao có thể làm ra chuyện thất lễ như vậy?

Hơn nữa vừa rồi...... Hình như cô còn nhìn rất lâu?

Dung Đại xấu hổ không thôi, trong lòng thầm mắng chửi bản thân một hồi.

Kiếp trước cô cẩn thận dè dặt làm chuyện gì cũng chú ý trước sau, đến kiếp này không hiểu tại sao lại buông lỏng cảnh giác như vậy.

Không bao lâu thì Hoắc Thiếu Đình từ trong phòng tắm đi ra, trên người vẫn còn quấn khăn tắm, tối hôm qua ánh đèn trong phòng ngủ lờ mờ, Dung Đại cũng không chú ý kĩ.

Mà bây giờ là ban ngày, đường cong cường tráng ở bụng lộ rõ vô cùng, mỗi một miếng thịt đều săn chắc rắn rỏi, bọt nước theo đường cong lăn xuống, miệng lưỡi Dung Đại khô khốc.

“Vừa...... Vừa rồi tôi thật sự không cố ý.”

Cô xấu hổ tiếp tục xin lỗi, mà Hoắc Thiếu Đình chỉ mím môi không nói lời nào, không khí trong phòng ngủ càng thêm xấu hổ.

“Tôi, tôi đi rửa mặt trước." Nói xong cúi đầu đi vào phòng tắm, tay chân nhanh chóng đóng khóa trái cửa lại.

Động tác liền mạch lưu loát, không có chút chần chừ.

Hoắc Thiếu Đình nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, khóe miệng cong lên ý cười như có như không, hắn mặc quần áo rồi đi xuống lầu.

Dung Đại ở trong phòng tắm vẫn chưa bình tĩnh lại, vừa đánh răng vừa nhìn mình trong gương, trong đầu nhịn không được lại hồi tưởng lại hình ảnh vừa rồi, hai má cô không kiềm được mà đỏ bừng.

Cho dù cô có là hoàng hậu, cũng chưa từng trải qua chuyện xấu hổ như vậy, nhất là quan hệ giữa cô và Hoắc Thiếu Đình không phải là quan hệ vợ chồng chân chính, cho nên Dung Đại cảm thấy vô cùng mất mặt.

Nhưng chuyện đã xảy ra, cô chỉ hy vọng Hoắc Thiếu Đình nhanh chóng quên chuyện này đi, nếu không sau này cô cũng không biết nên ở chung dưới một mái nhà với hắn như thế nào.

Dùng nước lạnh rửa mặt, cô ép mình tỉnh táo lại, an ủi chính mình vừa rồi chỉ nhìn thấy một bức tượng điêu khắc mà thôi.

Tối hôm qua tuy rằng cô đã nói chuyện với mẹ chồng qua điện thoại, nhưng chuyện này dù sao cũng phải gặp trực tiếp thì tốt hơn, hơn nữa hiện tại cô cũng không có thời gian suy nghĩ những chuyện không quan trọng.

Cái cô cần bây giờ là kiếm tiền!
Chương 25 Gặp Kẻ Thù

Dung Đại chuẩn bị tâm lý xong thì đi xuống lầu, không thấy bóng dáng Hoắc Thiếu Đình đâu, cô tò mò hỏi Dì Vương.

Biết Hoắc Thiếu Đình đã đến công ty, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

“Chị dâu." Hoắc Thiếu Kiệt lúc này cũng đi xuống, Hoắc Mỹ Xu theo sát phía sau.

Dung Đại chào đáp lại một tiếng, nhưng Hoắc Mỹ Xu vẫn ngạo mạn không thèm nhìn cô một cái rồi ngồi xuống dùng bữa sáng.

Cô cũng không để ý, vừa định hỏi Dì Vương thì nhìn thấy mẹ chồng cũng từ trên lầu đi xuống.

Cô lập tức đứng lên, trong lòng tính toán không biết phải mở miệng như thế nào.

Sắc mặt Lục Tranh vẫn không vui vẻ gì mấy, bà cụ Hoắc bình thường đều dùng bữa sáng trong phòng ngủ của mình, cho nên Dung Đại chỉ có thể tự mình ứng phó với mẹ chồng.

“Mẹ, mẹ ăn chút cháo nóng đi." Dung Đại lập tức múc một chén cháo đặt trước mặt Lục Tranh, dịu dàng nói.

Lục Tranh biết cô muốn làm gì, nhưng bà ta lại không nói gì, ngồi xuống cầm thìa ăn cháo.

Hoắc Thiếu Kiệt nhìn sắc mặt mẹ mình khó coi, lại thấy Dung Đại cẩn thận dè dặt, nhịn không được mở miệng: "Mẹ, chuyện này anh cả và bà nội đã đồng ý, mẹ cũng đừng gây áp lực cho chị dâu.”

Dung Đại vừa nghe, lập tức đau đầu!

Cậu em chồng này là chuyên môn tới đào hầm cho cô đấy à?

Chuyện này do cô mở miệng với cậu ta mở miệng, ở trong lòng mẹ chồng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau?

Quả nhiên, sắc mặt mẹ chồng lại càng khó coi hơn, cô đành phải lên tiếng an ủi: "Chuyện này con không nói trước với bà nội và mẹ, là con không đúng.”

"Chị còn biết mình không đúng, tôi còn tưởng rằng chị không để cả Hoắc gia vào mắt, ai không biết còn tưởng rằng Hoắc gia chúng tôi ép chị gả vào đây, cả ngày bày ra bộ mặt thối cho ai xem?"

Hoắc Mỹ Xu thình lình lên tiếng chèn ép cô, sau đó buông đũa xuống, trực tiếp đứng dậy rời đi.

Dung Đại vô cùng xấu hổ, cô không nghĩ tới nguyên chủ lại khiến người ta không thích như vậy, ngay cả một cô gái hai mươi mấy tuổi cũng không vừa mắt.

Lục Tranh hiểu rõ tính tình đứa con gái này của mình, mấy ngày đầu Dung Đại vừa mới vào cửa Hoắc Mỹ Xu cũng rất kính trọng cô, nhưng cô thì suốt ngày mặt nặng mày nhẹ.

Hoắc Mỹ Xu tính tình đại tiểu thư, bị người khác coi thường thì tức giận là lẽ đương nhiên.

“Chuyện này nếu đã nói qua, cũng không cần nói lần thứ hai. Nếu cô dám ở bên ngoài làm ra chuyện gì khác người, đừng trách tôi không nói trước.”

Lục Tranh lạnh lùng, nhìn Dung Đại một cái rồi cầm thìa ăn một ngụm cháo, ánh mắt lại rơi vào trên người Hoắc Thiếu Kiệt: "Chuyện trên internet mau chóng giải quyết đi, ảnh hưởng đến anh trai con thì không tốt.”

Hoắc Thiếu Kiệt không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy, vội vàng lên tiếng đồng ý, trong lòng Dung Đại cũng xem như trút được gánh nặng.

“Hoắc Thiếu Kiệt, anh xem trên mạng viết những thứ chó má gì này?! Mặt Hoắc gia đều bị chị ta làm mất sạch rồi! Mẹ, mẹ còn đồng ý cho chị ta xuất đầu lộ diện?”

Trong phòng ăn mới vừa an tĩnh không tới vài giây, Hoắc Mỹ Xu bực bội cầm máy tính bảng đi tới đặt xuống bàn ăn.

Lần này Dung Đại nuốt không trôi cái gì vào bụng nữa.

"Hoắc Mỹ Xu, em còn có chút giáo dưỡng nào không? Ở nhà lại gọi tên người lớn như thế?!" Hoắc Thiếu Kiệt cũng có chút bực mình, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cô em gái bướng bỉnh này.

"Được rồi, chuyện này có anh hai con xử lý, con xen vào mà gì? Lo chuẩn bị xuất ngoại của con đi.”

Trong lòng Lục Tranh tuy rằng không vui, nhưng chuyện này bà ta đã đồng ý với con trai cũng không thể lật lọng, trừng mắt liếc Hoắc Mỹ Xu một cái rồi tiếp tục ăn cháo.

Hoắc Mỹ Xu hừ lạnh, cầm máy tính bảng rời đi.

Sau khi Dung Đại dùng xong bữa sáng, cô liền cầm điện thoại di động lên mạng xem những bình luận nói về mình, phải nói là những người này nói chuyện vô cùng thiếu đạo đức.

Cái gì mà thiếu phu nhân Hoắc gia nghèo túng, bị ép tiếp tục con đường diễn xuất.

Còn có cái đáng giận hơn, nói cô không phải chị dâu đi giúp em chồng mà là giữa hai người chắc chắn có chuyện mờ ám.

Ngay cả loại lời nói vô căn cứ này cũng nói ra được!

Dung Đại nhíu mày, đáy lòng rất không vui, tuy rằng rất muốn phản kích, nhưng cô lại không hiểu chuyện trên mạng, chỉ có thể chờ Hoắc Thiếu Kiệt xử lý.

Cô xem không vào kịch bản, nghĩ đến chuyện này có thể sẽ ảnh hưởng đến Hoắc Thiếu Đình rồi gián tiếp ảnh hưởng đến quan hệ giữa hắn và Ôn Thi Lan.

Nghĩ mình còn có chút thời gian, cô liền hẹn Ôn Thi Lan ra ngoài gặp mặt, thuận tiện giúp Hoắc Thiếu Đình giải thích rõ ràng, tránh cho hai người kia xuất hiện hiểu lầm gì đó, nếu không cô thật sự phải cuốn gói rời khỏi Hoắc gia!

Cô lật danh bạ trong điện thoại di động, cũng không có số điện thoại của Ôn Thi Lan, cô nhớ lại tối hôm qua Ôn Thi Lan có gọi cho Hoắc Thiếu Đình, cô liền ấn theo số điện thoại đó gọi đi.

“Xin hỏi là ai?" Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Ôn Thi Lan, nghe giống như cô ta vừa bị ai đó bắt nạt.

Chẳng lẽ vừa ầm ĩ với Hoắc Thiếu Đình?

Trong lòng Dung Đại thấp thỏm, âm thầm hít sâu, tận lực làm cho lời nói của bản thân dễ nghe một chút: "Xin hỏi đây là điện thoại của Ôn tiểu thư đúng không? Tôi là Dung Đại.”

Ôn Thi Lan vừa nghe đến tên cô thì trong mắt liền bốc hỏa.

Con khốn này!

Dung Đại còn có mặt mũi gọi điện thoại cho cô ta!? Là tới cười nhạo cô ta sao?!

Ôn Thi Lan phẫn nộ có hơi dữ tợn, nhưng cố gắng đè nén cảm xúc để cho mình tỉnh táo lại: "Cô có chuyện gì?"

Dung Đại nghe thanh âm khó chịu của cô ta, trong lòng thở dài một hơi: "Là như này, tôi muốn gặp mặt nói với cô một số việc, không biết hiện tại cô có rảnh không?”

Ôn Thi Lan đang hận không có chỗ phát tiết, nếu đối phương đã muốn tìm chết thì cô ta dại gì mà phải từ chối.

Cô ta lập tức nở nụ cười: "Được, đúng lúc tôi cũng có vài lời muốn nói với cô.”

Ôn Thi Lan không nghĩ tới Dung Đại tầm thường này lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể khiến Thiếu Đình đuổi cô ta ra khỏi công ty!

Lúc trước cô ta vì có thể ở bên cạnh hắn đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết.

Hiện tại chỉ vì con tiện nhân này mà cô ta như công dã tràng, thử hỏi cô ta làm sao cam lòng?

Sau đó cô ta nói địa điểm gặp mặt, Dung Đại nhớ kỹ, trở về phòng ngủ thay quần áo, trước khi ra cửa cô mới nhớ trên người mình không có một xu.

Lần này là cô muốn giải thích với Ôn Thi Lan, nên phải tỏ chút thành ý, không thể đợi đến khi tính tiền để người ta trả được.

Cô suy nghĩ một hồi, lên lầu mượn Hoắc Thiếu Kiệt một ngàn tệ, cô còn cẩn thận ghi lại vào ghi chú của điện thoại di động rồi mới đi ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên cô ra ngoài một mình, nhìn thế giới phồn hoa đô thị này trong lòng cô tràn ngập cảm giác mới lạ, đối với tương lai cũng càng thêm hy vọng.

Cô đợi chừng nửa giờ, Ôn Thi Lan mới khoan thai đi tới, cô ta đem một cái rương nhỏ đặt ở quầy lễ tân.

Ôn Thi Lan đi theo nhân viên hướng dẫn tới chỗ Dung Đại ngồi, nhìn thấy cô đang mơ màng ngồi ở đấy, cơn tức của Ôn Thi Lan lại bốc lên.

Cô ta không ngờ một ả đàn bà nghèo rách mồng tơi lại được Hoắc gia ưu ái, hơn nữa tối qua cô ta giở nhiều thủ đoạn như thế mà đến một cộng tóc cô cũng chẳng làm sao.

Ôn Thi Lan nào biết thủ đoạn nhỏ của mình ở trong mắt Lục Tranh chả là cái thá gì cả, tối hôm qua khi Ôn Thi Lan và Lục Tranh nói chuyện với nhau, Lục Tranh đã gọi điện thoại cho Hoắc Thiếu Đình, toàn bộ cuộc trò chuyện của hai người bọn họ, Hoắc Thiếu Đình nghe không sót một chữ.

Hoắc Thiếu Đình không phải đứa trẻ hơn hai mươi tuổi, hắn xưa giờ làm việc tàn nhẫn quả quyết, đầu óc cơ trí, hắn đương nhiên hiểu được tại sao Lục Tranh lại làm như vậy, cho nên sáng sớm vừa đến công ty liền đuổi việc cô ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom