-
Chương 3271-3275
Chương 3271: Giết chết Diệp Quân!
Diệp Quân nhìn mọi người đang quỳ gối cầu nguyện, mặc nhiên không nói gì.
Hắn có tìm hiểu qua về nơi này, năm đó Thần Châu đã từng cứu trợ kinh tế cho nơi này. Vì vậy, nơi này có tín ngưỡng vào Thần Minh. Tất nhiên, họ đã tín ngưỡng quá mức, là ỷ lại.
Sau khi Diệp Quân trầm mặc một lát, liền xoay người dẫn Tiểu Nhiễm rời đi.
Hai người đến một con phố. Điều ngoài dự liệu của hai người là con phố này rất sạch sẽ và có nhiều tòa nhà cao tầng, trái ngược hoàn toàn với khu vực họ từng thấy trước đây.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm đều có chút kinh ngạc.
Đi dạo một lúc, hai người đi đến một nhà hàng, tìm một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, một tiểu nhị tươi cười chạy tới nói: "Hai vị khách quan muốn ăn gì?"
Diệp Quân lấy ra một Linh tinh đưa cho tiểu nhị, ánh mắt của tiểu nhị sáng lên, Diệp Quân mỉm cười nói: "Cái này cho ngươi, chúng ta mới tới đây, cũng không biết nhiều lắm, ta muốn hỏi ngươi một vài câu hỏi, ngươi xem có được không?”
Tiểu nhị vui mừng khôn xiết, vội vàng cầm lấy Linh tinh, cung kính nói: "Được được... khách quan muốn hỏi gì? Tiểu nhân nhất định sẽ biết gì nói nấy, không dám giấu diếm."
Diệp Quân quay đầu chỉ về phương xa: "Tại sao phương bắc bẩn thỉu bừa bộn, mà bên này lại phồn hoa như vậy?"
Tiểu nhị nhìn về phương xa, cười nói: "Khách quan không biết rồi, phương bắc là người dân địa phương, còn bên này là tài sản của tam đại gia tộc."
Diệp Quân có chút không hiểu, "Tam đại gia tộc?"
Tiểu nhị gật đầu: "Đúng vậy, tam đại gia tộc rất lợi hại, tất cả Linh mạch trong thế giới chúng ta đều nằm trong tay bọn họ, nghe nói tiền của bọn họ còn nhiều hơn cả Thần Minh trong truyền thuyết!"
Diệp Quân trong lòng suy tư.
Hỏi thêm mấy câu nữa, Diệp Quân gọi mấy món phụ rồi để tiểu nhị rời đi.
Đúng vào lúc này, một người đàn ông đột nhiên ngồi xuống đối diện hắn và Tiểu Nhiễm, Diệp Quân nhìn người đàn ông, người đàn ông mặc áo choàng dài, trông còn trẻ và có chút giễu cợt.
Người đàn ông mỉm cười nói: "Vị công tử này, có phiền nếu chúng ta ngồi chung bàn không?"
Diệp Quân cười nói: "Không phiền."
Người đàn ông cười nhẹ, sau đó nói: "Ta tên Tần Phong, phải xưng hô với huynh đài như thế nào?"
Diệp Quân nói: "Dương Quân."
Người đàn ông hỏi: "Dương huynh là lần đầu tiên đến đây sao?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy."
Người đàn ông cười nói: "Dương huynh là đến đây làm ăn hay?"
Nói đến đây, anh ta mới ý thức được điều gì, vội vàng nói: "Dương huynh, xin đừng hiểu lầm, bởi vì vừa rồi nghe Dương huynh thăm dò tiểu nhị về nơi này, mà ta ngẫu nhiên biết rất nhiều về nơi này, chí ít cũng biết nhiều hơn tiểu nhị đó. Vì vậy, muốn trò chuyện với huynh đài ".
Diệp Quân cười nói: "Ta muốn đến làm ăn nhỏ."
Tần Phong lắc đầu: "Vậy Dương huynh đến muộn rồi."
Diệp Quân có chút nghi hoặc, "Sao lại nói như vậy?"
Tần Phong cười lạnh nói: "Nguyên Giới hiện nay đã bị tam đại gia tộc kiểm soát chặt chẽ rồi, tất cả Linh mạch và các loại tài nguyên ở đây đều bị kiểm soát chặt chẽ trong tay bọn họ, bây giờ huynh đến, ngay cả cháo cũng không có mà húp."
Diệp Quân nói: "Ta nghe nói phía trên hình như có phái người tới đây, muốn thay đổi nơi này..."
Tần Phong có chút kinh ngạc: "Dương huynh thật không đơn giản, đến chuyện này cũng biết."
Diệp Quân cười nói: "Ở bên ngoài làm ăn, cần phải nắm rõ thông tin mới được."
Tần Phong đột nhiên hỏi: "Dương huynh, huynh nói đi, phải thế nào mới thay đổi được nơi này?”
Diệp Quân khẽ lắc đầu, "Cái này ta không giỏi... Tần huynh, huynh cảm thấy thế nào?"
Tần Phong cười nói: "Muốn thay đổi nơi này, nói khó thì cũng khó, nói không khó thì cũng không khó.”
Diệp Quân nói: "Ta muốn nghe chi tiết."
Tần Phong nói: "Sự nghèo khổ của người dân địa phương phương bắc chỉ là một chuyện. Thứ nhất, con đường vươn lên bị chặn, bọn họ căn bản không có đường và khả năng vươn lên, còn những người cản đường vươn lên của họ chính là những người đến từ bên ngoài, bọn họ nắm chắc tài nguyên của thế giới vũ trụ này, thống trị mọi thứ ở đây và không muốn người dân bản địa ở đây nổi dậy…"
Nói đến đây, anh ta nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: "Dương huynh đã từng đến Thần Minh điện ở phương nam chưa?”
Diệp Quân gật đầu: "Vừa mới từ bên đó trở về."
Tần Phong nói: "Mỗi ngày đều có vô số người quỳ xuống cầu xin Thần Minh... có phải Dương huynh cảm thấy bọn họ đều là một đám người không muốn cố gắng?
Diệp Quân nói: "Phải xem nhìn chuyện này từ góc độ nào, góc độ khác nhau, tự nhiên sẽ nhìn ra vấn đề khác nhau."
Tần Phong trở nên hứng thú: "Dương huynh nói xem."
Diệp Quân nói: "Từ góc độ của người bình thường, đây quả thực là vấn đề của chính họ, họ không muốn cố gắng, đó là vì họ làm việc không đủ chăm chỉ, nên mới ỷ lại vào cái gọi là Thần Minh… Nếu nhìn từ một góc độ khác, ở đây thực ra ẩn giấu một vấn đề lớn hơn, chính là như huynh đã nói, con đường đi lên của họ đã bị chặn, tài nguyên của thế giới đã bị những người ở bên trên chiếm giữ. Ngay cả khi những người ở phía dưới làm việc chăm chỉ, cho dù chỉ là xin cơm ăn áo mặc mà thôi, bởi vì nhóm lợi ích khổng lồ phía trên này sẽ không bao giờ dễ dàng để người phía dưới vào xâm phạm quyền lợi của họ".
Nghe những lời Diệp Quân nói, hai mắt Tần Phong đột nhiên sáng lên.
Diệp Quân nhìn Tần Phong, hỏi: "Vậy theo quan điểm của Tần huynh, phải làm sao mới có thể thay đổi tất cả?"
Tần Phong cười nói: "Rất đơn giản, hai bước, bước một là loại bỏ những nhóm lợi ích đó. Bước hai, đem lợi ích cho bách tính thiên hạ."
Diệp Quân nói: "Việc này hẳn là không đơn giản như vậy chứ?"
Tần Phong gật đầu: "Thật sự không đơn giản như vậy, bởi vì những nhóm lợi ích này đều bị trói vào một sợi dây, mà có khi không biết sợi dây đó rốt cục sâu bao nhiêu, có bao nhiêu nhân vật lớn bị trói vào!"
Diệp Quân cầm ly rượu trước mặt nhấp một ngụm, sau đó nhẹ giọng nói: "Thế đạo này chính là vậy, cho dù huynh muốn làm việc tốt cũng phải có bối cảnh mới được, nếu không sẽ đào hố chôn mình.”
"Sâu sắc!"
Tần Phong cười nói: "Dương huynh, huynh nói chuyện thật không tầm thường, không đơn giản!"
Diệp Quân khẽ mỉm cười, "Tần huynh, huynh cũng không đơn giản, lại dám nói những chuyện này giữa thanh thiên bạch nhật."
Tần Phong cười nói: "Như nhau cả thôi!"
Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên từ bên ngoài bước vào, ông lão đi tới trước mặt Tần Phong, cung kính nói: "Tần đại nhân, tộc trưởng chúng ta đang tổ chức yến tiệc cho đại nhân trong Tiên Lầu. Mời đại nhân góp mặt."
Tần Phong liếc mắt nhìn ông lão, cười nói: "Thật lợi hại, khi ta tới đây, không mang theo bất cứ ai, đồng thời còn giấu hành tung, các người lại vẫn tìm ra ta.”
Ông lão lễ phép vừa cung kính, lại vừa không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo: "Thành chủ đại nhân, xin mời."
Tần Phong đứng dậy, lấy ra một Linh tinh đặt lên bàn, nhìn Diệp Quân cười nói: "Dương huynh, bữa ăn này ta mời."
Vừa nói anh ta vừa định rời đi, nhưng như nghĩ tới điều gì đó, anh ta lại dừng lại nhìn Diệp Quân, "Dương huynh, có thể nhìn ra được huynh không phải là thương nhân bình thường, thật không dám giấu, nội các Thần Châu đã quyết định thay đổi nơi này, Ở đây hiện tại tuy nghèo khó nhưng cũng có nhiều cơ hội và khả năng làm ăn. Ta thay mặt Nguyên Giới hoan nghênh tất cả những thương nhân lương thiện đến đây, nhưng nếu có người xấu, ta sẽ không bao giờ tha cho hắn. "
Nói xong anh ta bước ra ngoài.
Sau khi Tần Phong và ông lão rời đi, Tiểu Nhiễm mới nói: "Anh ta chính là người mà chúng ta phái đến."
Diệp Quân gật đầu, lúc đối phương ngồi ở trước mặt hắn, kỳ thật hắn cũng đã biết, bởi vì trên người đối phương đeo con dấu chính thức của Thành chủ, mà tất cả con dấu chính thức của Thành chủ đều là do hắn đích thân phê duyệt.
Sở dĩ đối phương không nhận ra hắn là vì trong nền văn minh Thần Minh, hắn không lập bất kỳ bức tượng nào.
Diệp Quân nói: "Chúng ta đi xem một chút đi!"
Tiểu Nhiễm gật đầu: "Ừm."
Hai người đứng dậy rời đi.
...
Tần Phong theo ông lão đến một tửu lầu sang trọng, bọn họ lên tầng cao nhất, vừa bước vào phòng riêng, một ông lão mỉm cười bước ra và nói: "Tần Thành chủ không hổ là một nhân tài mới nổi ở Thần Châu, quả nhiên khác biệt."
Nhân tài mới nổi!
Diệp Quân đang chiêu mộ nhân tài từ khắp vũ trụ ở Thần Châu. Những người được chọn được chia thành nhân tài mới nổi và nhân tài siêu cấp, nhân tài siêu cấp là những người được chọn vào nội các, loại người này rất quý hiếm ở văn minh Thần Minh. Còn những nhân tài mới nổi cũng là những thiên tài trong số những thiên tài, một số bọn họ được đặt ở bên ngoài, một số được đưa vào ngoại các.
Tần Phong là nhân tài mới nổi, mà anh ta được đặt ở bên ngoài làm nhiệm vụ.
Tần Phong cười nói: "Mạc gia chủ, khách sáo rồi."
Vừa nói anh ta vừa nhìn bên cạnh Mạc gia chủ, còn có hai ông lão nữa, anh ta mỉm cười nói: "Cố gia chủ và Lý gia chủ cũng đến rồi."
Hai người cũng vội vàng mỉm cười chào đón.
Mạc gia, Cố gia và Lý gia chính là những gia tộc quyền lực nhất trong Nguyên Giới. Ở đây, tay mắt thông thiên.
Sau khi ngồi xuống, Tần Phong liếc nhìn ba người, cười nói: "Ba vị, ta cảm thấy chúng ta không cần khách khí đạo đức giả, đi thẳng vào vấn đề đi!"
Ba người có chút kinh ngạc, Mạc gia chủ cười nói: "Tần Thành chủ thật sự rất cởi mở, nếu đã như vậy, chúng ta sẽ không vòng vo nữa, chúng ta biết Tần thành chủ đến là để thay đổi Nguyên Giới, chúng ta nguyện ý giúp đỡ Tần Thành chủ."
Tần Phong cười nói: "Giúp ta?"
Mạc gia chủ gật đầu, "Đúng vậy, chúng ta đều biết điều kiện sống ở phía bắc rất kém. Chúng ta sẵn sàng cấp một ít kinh phí để cải thiện môi trường sống của cư dân nơi đó. Đương nhiên..."
Nói đến đây, ông ta mỉm cười nhìn Tần Phong, nhưng Tần Phong lại giả vờ không hiểu.
Mạc gia chủ trực tiếp lật bài ngửa: "Theo như chúng ta được biết, lần này để thay đổi Nguyên Giới, phía Thần Châu đã đưa cho Tần Thành chủ hàng tỷ viên tiên Linh tinh… Là thế này, ba nhà chúng ta sẵn sàng tiếp nhận toàn bộ các hạng mục xây dựng."
Tần Phong nhìn ba người một cái, cười nói: "Khẩu vị của ba vị... có chút lớn đấy!"
Mạc gia chủ cười nói: "Tần Thành chủ, yên tâm, chúng ta đều hiểu."
Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho Tần Phong: "Đây là một chút tâm ý của chúng ta, sau khi chuyện này giải quyết xong, Tần thành chủ yên tâm, chúng ta sẽ chia 50-50 ... Đương nhiên, chúng ta sẽ không bớt xén quá nhiều. Chúng ta sẽ làm cho bề mặt thật đẹp đẽ, khi bên trên phái người đến kiểm tra, nơi này nhất định sẽ phồn hoa thịnh vượng, mười năm sau.. Thành chủ Tần đã lập được thành tích xuất sắc và được thăng chức ngoại các… .."
Tần Phong trầm giọng nói: "Người dân địa phương ở phương bắc quá nhiều... Nếu đều muốn ổn định cuộc sống, nếu các người không cắ xén thì cũng phải tốn rất nhiều tiền..."
Mạc gia chủ cười nói: "Không nhiều, không nhiều."
Tần Phong nói: "Nhưng có hơn một trăm triệu dân bản địa..."
Mạc gia chủ khẽ mỉm cười, "Giết hai phần ba sẽ không còn nhiều nữa."
Tần Phong có chút giật mình, nụ cười trên mặt biến mất: "Cái này... Giết hai phần ba?"
Mạc gia chủ gật đầu: "Bọn họ còn sống cũng sẽ phải chịu đau khổ, chết sớm đầu thai sớm đối với họ mà nói cũng không phải chuyện xấu…"
Nói đến đây, ông ta liếc nhìn Tần Phong đang có vẻ mặt không vui, cười nói: "Đương nhiên, nếu Tần Thành chủ sợ xảy ra chuyện, chúng ta cũng không cần phải giết bọn họ. Một cách khác để giải quyết vấn đề chính là khi có người từ Thần Châu đến điều tra, chúng ta sẽ đưa hai phần ba số người bản địa di cư sang thế giới khác trước, đợi sau khi người của Thần Châu rời đi, chúng ta sẽ đưa họ trở về. Bằng cách này, mọi việc sẽ được giải quyết một cách hoàn hảo... Tần Thành chủ yên tâm, chiêu này chúng ta đã sử dụng rất nhiều lần, lần nào cũng có tác dụng..."
Tần Phong trầm giọng nói: "Kiếm tiền như vậy vẫn là quá chậm rồi."
Ba người đều có chút kinh ngạc. Mạc gia chủ vội vàng hỏi: "Tần Thành chủ còn có cách tốt hơn sao”
Tần Phong nhìn ba người, cực kỳ nghiêm túc nói: "Chúng ta cứ làm ngược lại đi! Giết Diệp Quân, chúng ta sẽ làm Thần Minh, muốn có bao nhiêu tiền thì có bấy nhiêu tiền."
Chết tiệt?
Tạo phản?
Ba người lập tức hóa đá ở đó, há to miệng. Họ thực sự bị sốc. Tại sao bên trên lại phái một người có đầu óc hài hước đến làm Thành chủ chứ?
Chúng ta chỉ muốn kiếm tiền, ngươi lại muốn mưu phản…
Chương 3272: Triệu hồi thần Linh!
Làm phản!
Sắc mặt của ba người Mạc gia chủ đều cực kỳ đen tối, đây thực sự là những nhân tài mới chứ không phải kẻ ngốc?
Tần Phong thấy ba người đều im lặng, liền mỉm cười hỏi: “Sao vậy?”
Mạc gia chủ nhìn chằm chằm Tần Phong: “Tần thành chủ, cậu đang đùa với chúng tôi sao?”
Tần Phong cười lạnh nói: “Không phải các người đang đùa với tôi sao?”
Lúc này ba người mới đột nhiên ý thức được điều gì đó, Mạc gia chủ cầm đầu hơi nheo mắt nói: “Tần thành chủ, chúng tôi biết Chủ Thần đang cải cách, nhưng đó chỉ là nóng vội nhất thời mà thôi, quan mới nhậm chức thì phải thể hiện tài năng, ngài ấy cũng chỉ thay đổi một chút thôi, khi thời cơ đến, mọi thứ sẽ trở lại trạng thái ban đầu. Hơn nữa, núi cao hoàng đế xa, ở đây, Chủ Thần không có tác dụng, chúng tôi mới là thần của Nguyên Giới, là bầu trời của Nguyên Giới!”
Khi nói, giọng điệu cuối cậu của ông ta còn cố ý nhấn mạnh thêm, hơi có ý cảnh cáo, nhưng đương nhiên rất tinh tế, dù sao cũng chưa xác định được là địch hay là bạn.
Mà sở dĩ ông ta nói ra những lời vô cùng ngạo mạn này cũng là do cố ý, bởi vì ông ta muốn nói với thành chủ mới trước mặt mình rằng ở nơi này, ba nhà bọn họ có quyền quyết định tất cả mọi chuyện.
Tần Phong đột nhiên cười lớn.
Mạc gia chủ nhìn Tần Phong: “Tần thành chủ cười cái gì?”
Tiếng cười của Tần Phong đột nhiên dừng lại, sau đó y đột nhiên đập tay thật mạnh xuống.
Bùm!
Cả chiếc bàn vỡ tan thành từng mảnh, mảnh vụn bay tứ tung.
Ba người sửng sốt, không ngờ Tần Phong lại đột nhiên gây chuyện.
Tần Phong tức giận chỉ vào đám người Mạc gia chủ: “Một đám ngu xuẩn thiển cận, ngu dốt, không biết sợ!”
Ba người: “... “.
Tần Phong lạnh lùng nhìn ba người: “Thì ra các người chính mới là thần của Nguyên Giới, bầu trời Nguyên Giới, một đám ếch ngồi đáy giếng, thật sự ngu xuẩn, đi ra ngoài nhìn xem, bây giờ không còn là nền văn minh thần Linh trước đây nữa, ba tên ngu ngốc”.
“Hỗn xược!”
Thấy Tần Phong sỉ nhục họ như vậy, Mạc gia chủ giận tím mặt, chỉ vào Tần Phong: “Tần Phong, đừng cho rằng cậu là nhân tài mới thì ghê gớm lắm, nói cho cậu biết, phía trên chúng tôi còn có nhà họ Chu, cậu có biết nhà họ Chu không? Nếu cậu không biết thì để tôi nói cho cậu biết, một người trong nhà họ Chu đã được chọn là nhân tài siêu cấp và đã gia nhập Nội các, trước mặt người ta cậu chẳng là cọng lông nào cả, gọi cậu là Tần thành chủ đã là coi trọng cậu, nếu không, cậu còn không bằng cả một con chó!”
Trong khi ông ta đang nói, một vài luồng khí mạnh mẽ đã xuất hiện xung quanh, bọn họ đã bao vây nơi này.
Tần Phong lại cười nói: “Thật thú vị, còn muốn giết tôi sao?”
Mạc gia chủ nhìn chằm chằm Tần Phong, trong mắt tràn đầy lạnh lùng: “Nơi này là rất hẻo lánh, núi cao hoàng đế xa, nếu cậu chết thì có ai biết chứ?”
“Ha ha!”
Tần Phong bật cười: “Vốn dĩ tôi còn đang suy nghĩ làm sao để loại bỏ những khối u ác tính của thế giới giống như các người, nhưng không ngờ nhanh như vậy các người đã cho tôi một lý do hợp lý...”
“Buồn cười!”
Mạc gia chủ mỉa mai nói: “Cho cậu một lý do? Nếu cậu dẫn theo vệ binh tới, có lẽ tôi sẽ kiêng dè cậu đôi chút, nhưng nếu cậu đến một mình, đó là do cậu tự tìm đường chết, giết cậu ta cho tôi!”
Theo lệnh của ông ta, các cường giả đang âm thầm ẩn nấp xung quanh trực tiếp xông vào, nhưng vào lúc này, Tần Phong đột nhiên lấy ra một cái án.
Ấn của thành chủ!
Y kích hoạt ấn của thành chủ, một luồng kiếm ý rung động vọt ra ngoài, trong phút chốc, hàng chục cường giả trên sân trực tiếp biến thành tro bụi...
Đã hoàn toàn bị loại bỏ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Mạc gia lập tức sửng sốt.
Tần Phong nhìn đám người Mạc gia chủ đang sửng sốt, cười nói: “Ngạc nhiên không, bất ngờ không? Đây là ấn quan của thành chủ do chính Chủ Thần ban cho, nó không chỉ chứa đựng hơi thở kiếm đạo của Chủ Thần, còn có chức năng quay video... Ừm, theo cách nói của Chủ Thần, đây gọi là máy ghi hình thực thi pháp luật, khi thực thi pháp luật thì phải ghi hình lại, không chỉ ghi lại quá trình thực thi pháp luật, còn giám sát người giữ ấn...tôi đã ghi hình tất cả những gì các người vừa nói…các người gây sự với tôi chính là đụng phải ván sắt, ha ha...”
Sắc mặt của ba người Mặc gia chủ tái nhợt như tờ giấy, Mạc gia chủ dẫn đầu cố giả bộ bình tĩnh nói: “Tần Phong, phía trên chúng tôi là nhà họ Chu, nhà họ Chu có thiên tài Nội các...”
Tần Phong giơ lên ấn thành chủ trong tay, cười nói: “Đồ ngu ngốc ếch ngồi đáy giếng, ông không biết rằng Thần Chủ đã cải cách rồi sao? Bây giờ tất cả các thành chủ nắm giữ ấn quan bên ngoài có thể trực tiếp chuyển lên trên? Tôi vừa truyền đạt hết lời nói và việc làm của các người đến Nội các, Nội các vừa ra lệnh cho tôi giết chết hết tất cả các người, tịch thu toàn bộ tài sản, còn nhà họ Chu gì đó mà các người nói, Nội các hiện tại đã phái người đến nhà họ Chu điều tra... Nếu bọn họ có vấn đề thì cũng sẽ bị nghiêm trị!”
Sắc mặt của ba người Mạc gia chủ tái nhợt, Mạc gia chủ run rẩy: “Không... không thể nào...”
Tần Phong lắc đầu: “Các người còn cho rằng hiện tại văn minh thần Linh chính là văn minh thần linh của ngày xưa sao? Lúc đầu tôi còn không hiểu, tại sao Chủ Thần lại muốn cho thiết bị ghi hình vào ấn quan này, bây giờ tôi mới hiểu đây không chỉ là giám sát người giữ ấn mà còn để bảo vệ người giữ ấn, có thiết bị ghi hình này, chính là một lá bùa hộ mệnh, mẹ nó ai dám chèn ép ông đây? Ông đây sẽ trực tiếp báo cáo, đừng nói là nhân viên Ngoại các, ngay cả nhân viên Nội các cũng sẽ bị trừng phạt!”
Mạc gia chủ: “....”
Tần Phong cười khà khà nói: “Hơn nữa cái ấn này còn có thể miễn phí triệu hồi Chủ Thần một lần... hiểu không? Chỉ cần ông đây cư xử chính trực, không phạm pháp, ai dám gây sự với ông đây thì ông đây sẽ triệu hội Chủ Thần ra.. “.
Mấy người: “...”
Tần Phong đột nhiên nói: “Người đâu”.
Khi giọng nói vừa dứt, hai cường giả đột nhiên xuất hiện trên sân.
Tần Phong nói: “Tịch thu toàn bộ tài sản của họ, tiến hành điều tra tỉ mỉ tất cả thành viên trong tộc, nếu không vi phạm pháp luật thì thả tự do, còn nếu có kẻ vi phạm thì xử lý theo pháp luật”.
Hai người cung kính nói: “Tuân lệnh”.
Nói xong, hai người trực tiếp kéo ba người Mạc gia chủ đang ngã gục trên mặt đất xuống.
Trong bóng tối, Diệp Quân nhìn Tần Phong, nở nụ cười.
Tiểu Nhiễm quay đầu nhìn Diệp Quân: “Anh, đây thật sự là mục đích anh làm chiếc máy ghi hình này sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Ở một số nơi, thế lực rắc rối đan xen nhau, người từ trên phái xuống thường xuyên bị những người này cưỡng bức dụ dỗ làm chuyện xấu hoặc hãm hại, vì vậy những người này nhất định phải được hỗ trợ đầy đủ, nếu không, bọn họ đơn độc yếu thế, không thể chống lại những thế lực tà ác đó...”
Nói đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia phức tạp.
Hắn làm như vậy tự nhiên là có nguyên nhân, hắn vẫn chưa quên chuyện khi hắn và Tĩnh tông chủ đánh cược để trở lại Vũ trụ Quan Huyên.
Rất nhiều thế lực tà ác của địa phương thực sự khiến người khác giận sôi máu, hơn nữa núi cao hoàng đế xa, người của các thế lực địa phương này đã quen với tình trạng không coi ai ra gì, trong lòng họ không biết sợ là gì, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì.
Vì vậy, hắn đã đích thân đưa một tia hơi thở kiếm đạo của mình vào ấn quan. Tất nhiên, sức mạnh của hơi thở kiếm đạo này được quyết định bởi cấp độ của ấn quan, chức vụ càng lớn thì hơi thở càng mạnh, hơi thở kiếm đạo này có thể hỗ trợ người giữ ấn thực thi pháp luật. Trên thực tế, đó cũng là một loại giám sát, hắn chỉ để kiếm ý tốt vào, vì vậy, nếu người giữ ấn sử dụng nó để làm điều ác, hắn sẽ ngay lập tức cảm nhận được.
Hắn sẽ không đánh cược vào bản chất con người, không thể nào mọi người đều tốt được, vì vậy, quyền lợi phải được giám sát.
Diệp Quân dẫn theo Tiểu Nhiễm bước ra ngoài với nụ cười nhạt trên môi, lần này hắn đến nơi này, ngoài việc muốn xem các thế giới lạc hậu có bộ dạng như thế nào, hắn còn muốn nhìn thử xem cải cách của mình trong nền văn minh thần Linh có tác dụng hay không.
Từ tình hình hiện tại, nó rõ ràng là có tác dụng.
“Anh Dương!”
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm quay lại thì thấy cách đó không xa, có một người đàn ông đang đi về phía bọn họ, chính là Tần Phong.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm dừng lại, hắn quay đầu nhìn Tần Phong, cười nói: “Anh Tần”.
Tần Phong cũng cười nói: “Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp mặt”.
Diệp Quân gật đầu: “Chúng tôi phải đi rồi”.
Tần Phong có chút kinh ngạc: “Đi?”
Diệp Quân cười nói: “Đúng vậy”.
Tần Phong nghiêm túc nói: “Anh Dương, nói thật, mặc dù phía trên cho tôi rất nhiều tài chính để tôi thay đổi nơi này, nhưng bọn họ lại không cho tôi nhân tài gì, tôi cảm thấy anh rất tốt, anh có hứng thú tới làm việc với tôi không? Đúng lúc tôi đang thiếu trợ lý, anh có thể làm trước, thời gian thử việc là ba năm, hết thời gian thử việc tôi sẽ tuyển anh làm trợ lý chính thức, anh yên tâm, trong ba năm này mỗi năm tôi đều sẽ trả lương cho anh!”
Tiểu Nhiễm mím môi cười, không nói gì mà chỉ liếc nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh Tần, mặc dù tôi cũng muốn ở lại giúp anh, nhưng xin lỗi, tôi còn có việc khác phải làm...”
Tần Phong nghiêm túc nói: “Anh Dương, tôi thật sự cảm thấy anh rất thích hợp làm quan, hiện tại văn minh thần Linh yên bình, vạn vật đều chờ đợi thịnh vượng, là thời cơ tốt để thế hệ chúng ta thể hiện khát vọng của mình, với tài năng của anh, đến lúc đó công thành danh toại cũng là chuyện đơn giản... Tôi nói như vậy không phải để lừa anh, thành thật mà nói, tôi khá quen thuộc với Chủ Thần, đến lúc đó, tôi sẽ giới thiệu cậu với ngài ấy thì anh sẽ một bước lên mây!”
Tiểu Nhiễm: “... “.
Diệp Quân do dự một chút, sau đó nói: “Anh rất quen thuộc với Chủ Thần sao?”
Tần Phong nghiêm nghị nói: “Đương nhiên, lúc trước trong đám người đông đảo, Chủ Thần vừa liếc nhìn đã thích tôi, anh có hiểu cảm giác đó không? Đó là cảm giác: liếc nhìn một cái đã ngàn năm, tiếc nuối vì đã gặp nhau quá muộn!”
Diệp Quân: “...”
Tần Phong tiếp tục nói: “Ngài ấy kéo tôi lại, lúc đó chúng tôi đã nói chuyện rất lâu, tôi nói cho anh biết, thật ra với tài năng của tôi, tôi hoàn toàn có thể vào Nội các, anh có biết tại sao tôi không vào Nội các không? Bởi vì tôi muốn ra ngoài rèn luyện ... Nguyên Giới, nơi nghèo nhất và lạc hậu nhất, là mục tiêu của tôi, trong mười năm, mười năm nữa tôi sẽ biến nơi này thành một nơi hoàn toàn mới... Anh Dương, tôi nói với anh những việc này không phải là để thể hiện điều gì, tôi chỉ muốn nói với anh thứ đang ở trước mặt anh bây giờ là cơ hội ngàn năm có một, nếu chúng ta hợp lực nhất định có thể làm được điều gì đó tuyệt vời....”
Nhìn thấy tên này nói liên tục, không có ý định dừng lại, Diệp Quân chỉ có thể nói: “Tôi không tin thần Linh...”
Tần Phong buột miệng nói: “Tôi cũng không tin vào thần Linh! Cái gọi là tín ngưỡng thần linh chỉ là để tẩy não mà thôi... Ồ, tôi nói lời này có thể hơi bất kính, nhưng anh Dương, anh không phải người ngoài, chắc cũng không có gì to tát...”
Diệp Quân: “...”
...
Chương 3273: Song phá vòng!
Tiểu Nhiễm nhìn chằm chằm vào Tần Phong và không nói gì.
Tần Phong cười nói: "Ta tuyệt đối không phải không tôn Kính Thần Minh Chủ. Ngược lại, ta vô cùng ngưỡng mộ Thần Minh Chủ của chúng ta. Dù sao từ khi anh ta làm Thần Minh Chủ đến nay, văn minh Thần Minh chúng ta xảy ra biến hóa long trời lở đất.”
Diệp Quân có chút tò mò: "Vậy tại sao huynh không tín ngưỡng Thần Minh?"
Tần Phong nghiêm túc nói: "Bởi vì thứ mà Thần Minh muốn không phải là sự tín ngưỡng của chúng ta, mà là năng lực làm việc của chúng ta. Hơn nữa, nếu chúng ta quá tín ngưỡng Thần Minh, chúng ta sẽ đánh mất chính mình, bởi vì chúng ta sẽ càng ngày càng ỷ lại vào Thần Minh, lấy niềm vui của Thần Minh làm niềm vui, lấy điều ác của Thần Minh làm điều ác… Nói một cách đơn giản, là sẽ điên cuồng nịnh nọt Thần Minh... Đây chắc chắn không phải là điều mà các Thần Minh muốn nhìn thấy."
Diệp Quân cười nói: "Làm sao có thể nhìn ra được?"
Tần Phong cười nói: "Kể từ khi Thần Minh lên nắm quyền, cũng giống như Thần Minh các thời đại trước, ông ấy chưa bao giờ xây dựng tượng đài. Hơn nữa, rất nhiều cải cách của ông ấy là nhằm hạn chế quyền lợi của các quan chức trong Thần Minh Điện, bao gồm cả quyền lợi của chính ông ấy. Ngoài ra, ông ấy cũng có rất nhiều cải cách nhằm mang lại lợi ích cho tất cả chúng sinh bên dưới. Có thể thấy rằng Thần Minh của chúng ta thực sự muốn làm điều gì đó cho chúng sinh. Tất nhiên, đây cũng là điều ta muốn làm.”
Tiểu Nhiễm đột nhiên nói: "Có thể thấy rằng ngươi rất tôn Kính Thần Minh. Vậy lúc nãy ngươi nói tín ngưỡng Thần Minh, Đó là tẩy não... Ngươi là phản đối người khác tín ngưỡng Thần Minh sao?”
Tần Phong trầm giọng nói: "Đó là ta dùng từ không đúng, ta không phản đối người khác tín ngưỡng Thần Minh, cái ta phản đối chính là tín ngưỡng Thần Minh một cách không có não, nếu Thần Minh là tốt, tự nhiên trong lòng mọi người sẽ tín ngưỡng. Nếu Thần Minh là xấu, vậy cũng phải tín ngưỡng sao?"
Tiểu Nhiễm im lặng.
Tần Phong nói thêm: "Cá nhân tôi cho rằng việc đầu tiên chúng ta phải làm là tin vào chính mình. Chỉ khi chúng ta chính trực và có năng lực mới có thể phân biệt được liệu mình có nên theo đuổi, có nên tín ngướng Thần Minh hay không chứ không phải người khác nói cái gì thì là cái đấy. Người không có suy nghĩ của riêng mình thì giống như cỏ trôi trên mặt nước, chỉ có thể trôi theo dòng nước, không bao giờ có chính kiến của mình, nếu một ngày nào đó họ chết, có thể họ cũng không biết mình chết như thế nào.”
Diệp Quân mỉm cười gật đầu, "Là đạo lý này."
Tần Phong nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Dương huynh, huynh nói chuyện không tầm thường, kiến thức cũng không tầm thường, nghĩ đến cũng không phải người bình thường, tuy rằng biết có chút không thể, nhưng ta vẫn là muốn mời huynh lần nữa. Nếu huynh đồng ý ở lại, sau này chúng ta nhất định sẽ tạo nên sự nghiệp.
Diệp Quân nói: "Cảm ơn lời mời của huynh, nhưng ta còn có việc khác phải làm… Ta tin rằng những người ở đây vẫn có rất nhiều tiềm năng, huynh bồi dưỡng họ một chút, cho họ một cơ hội, ta tin rằng, họ cuối cùng sẽ tỏa sáng, giống như... Thần Minh Chủ đã chọn trúng huynh.”
Tần Phong suy nghĩ một chút, cười nói: "Cũng đúng."
Diệp Quân cười nói: "Tần huynh, gặp lại sau."
Tần Phong cũng chắp tay nói: "Hẹn gặp lại."
Diệp Quân đưa Tiểu Nhiễm rời đi.
Sau khi Tần Phong nhìn Diệp Quân và Tiểu Nhiễm rời đi, thấp giọng thở dài, thầm nghĩ thật đáng tiếc.
Như anh ta đã nói, thứ anh ta thiếu nhất khi đến đây chính là nhân tài, mà những gì anh ta định làm tiếp theo sẽ không thể thiếu sự giúp đỡ của nhân tài.
Tần Phong thấp giọng thở dài: "Người này có tư thế của Đại đế... Đáng tiếc, không thể dùng cho ta được, đúng là đáng tiếc…”
...
Diệp Quân đưa Tiểu Nhiễm rời khỏi Nguyên Giới, trên đường đi, Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện lên một tia tín ngưỡng.
Sức mạnh tín ngưỡng màu trắng!
Đây không phải là sức mạnh tín ngưỡng của vũ trụ Quan Huyên, mà là sức mạnh tín ngưỡng từ nền văn minh Thần Minh. Sức mạnh tín ngưỡng của nền văn minh Thần Minh này đã ngày càng trở nên tinh tế và phong phú hơn.
Nhìn tia sức mạnh tín ngưỡng trong tay, Diệp Quân cười nói: "Cũng nên đi rồi."
Lúc này Tiểu Nhiễm đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân, có chút không nỡ, nói: "Ca…"
Diệp Quân nói: "Sau khi ta đi, sẽ để lại một phân thân trong dinh thự chính thức của Thần Minh. Phân thân này chủ yếu có tác dụng răn đe, không chỉ để răn đe những người ở vũ trụ bên ngoài, mà còn để răn đe một số người trong nền văn minh Thần Minh... Về phần muội, ta giao cho muội một nhiệm vụ, đó là thay mặt ta tuần tra toàn bộ vũ trụ Thần Minh."
Tiểu Nhiễm hơi cúi đầu và không nói gì.
Diệp Quân quay đầu nhìn Tiểu Nhiễm, cười nói: "Chúng ta không phải là sẽ không gặp lại.”
Tiểu Nhiễm thấp giọng nói: "Muội biết."
Diệp Quân nói: "Bây giờ nền văn minh Thần Minh vừa mới đi đúng hướng, nhưng chúng ta không thể bất cẩn. Những năm qua muội đã tập luyện trong nội các lâu như vậy, bây giờ đã đến lúc phải gánh vác trách nhiệm của mình rồi. Ta nghĩ đây là điều mà Tang Mi cô nương muốn thấy."
Nghe thấy hai tiếng Tang Mi, Tiểu Nhiễm liền rơi nước mắt , "Ca, muội sẽ không để ca và Tang Mi tỷ thất vọng đâu."
Diệp Quân cười nói: "Ta tin tưởng muội."
Vừa nói, hắn vừa quay đầu liếc nhìn vũ trụ, cuối cùng hắn lưu lại một phân thân, sau đó ngự kiếm biến mất ở cuối tinh hà.
Vũ trụ này, hắn đã vô địch, Diệp Quân hắn phải đi chịu khổ, giống như Tang Mi đã nói, hắn không thể ở trong vùng an toàn, phải đi đến 'vùng đau khổ'.
Lần này, hắn không còn sợ hãi con đường phía trước như trước nữa.
Con đường trong thế gian, nếu không bằng phẳng, hãy dùng thanh kiếm của mình để loại bỏ nó.
Con đường vô địch phải như thế này: hoặc là chết, hoặc là vô địch, không có ở giữa.
Khí tức trên người hắn càng ngày càng đáng sợ...
Cuối cùng hắn đã bước được một bước đó.
Song phá vòng!
Không có hắn.
Lần này hắn đi đến vũ trụ nguyên thủy, hắn tuyệt đối sẽ không làm cháu trai.
Hắn muốn làm cha!
Hắn muốn làm ông nội!
Lần này hắn có tự tin, vì hắn đã phát triển tốt.
...
Khi đến vũ trụ nguyên thủy, Diệp Quân tìm thấy Tang Sạn.
Hoang Hải, trong một đại điện.
Tang Sạn đứng ở cửa đại điện, Diệp Quân đứng ở bên cạnh cô ta.
Tang Sạn nói: "Ngươi đã bước được bước đó rồi.”
Diệp Quân gật đầu.
Sang Sạn trầm mặc một lát, ngẩng đầu nhìn về phía tận cùng tinh hà nói: "Ngươi làm rất tốt."
Trong những năm qua, cô luôn chú ý đến nền văn minh Thần MInh. Có thể nói, nền văn minh Thần Minh ngày nay đã trải qua những thay đổi long trời lở đất, điều quan trọng nhất là hắn đang không ngừng hạn chế quyền lợi của các quan chức trong nền văn minh Thần Minh, bao gồm cả của chính hắn.
Hắn thực sự hy vọng rằng thế giới này sẽ trở thành một nơi tốt đẹp hơn, chứ không phải mục tiêu cuối cùng là hy sinh chúng sinh này để hắn có thể đạt đến cấp độ cao hơn.
Một thiếu niên giết rồng chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành rồng.
Diệp Quân nói: "Tang Sạn cô nương, lần này ta đến vũ trụ nguyên thủy, văn minh Thần Minh giao cho cô.”
Hai người mà hắn lo lắng nhất chính là Đông Hoang Chủ và Đại Đạo Bút chủ nhân, tuy rằng Đại Đạo Bút chủ nhân đã bị áp chế, nhưng trực giác của hắn nói cho hắn biết, Đại Đạo Bút chủ nhân nhất định có người hỗ trợ, tuyệt đối không được bất cẩn.
Nói cách khác, trừ khi đích thân hắn chém đầu của Đại Đạo Bút chủ nhân, nếu không thì hắn sẽ không lơ là.
Tang Sạn nói: "Ngươi tới tìm ta là muốn hỏi cái gì?"
Diệp Quân gật đầu.
Tang Sạn nói: "Các cô cô của ngươi đều ở vũ trụ nguyên thủy, mẹ ngươi cũng ở vũ trụ nguyên thủy…”
Nói tới đây, cô ta đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Quân: "Lần này ngươi đến vũ trụ nguyên thủy, không có ý định đi tìm bọn họ sao?"
Diệp Quân lắc đầu cười nói: "Đương nhiên không phải. Tuy bây giờ ta muốn đi theo con đường của mình, nhưng không có nghĩa là ta muốn tuyệt giao với gia đình mình… Hoàn toàn không cần thiết. Ta không phải là người khoa trương như vậy. Lần này tới vũ trụ nguyên thủy, vẫn phải đi tìm họ, ta muốn tìm hiểu về vũ trụ nguyên thủy.”
Tang Sạn lắc đầu: "Ta không biết nhiều về nơi đó, ta chỉ mới đến Chiến trường vũ trụ, đó là nơi huấn luyện con người, Mục và Liên đều ở đó…"
Nói đến đây, cô dừng lại rồi nói tiếp: "Ngươi vừa mới được thăng cấp, thực ra có thể đến đó để ổn định bản thân."
Diệp Quân gật đầu: "Được."
Vừa nói, hắn dường như nghĩ đến điều gì đó, rồi nói: "Có một cô nương, tên là Tiểu Nhiễm. Cô ấy là người mà Tang Mi cô nương nhìn trúng, Tang Sạn cô nương..."
Tang Sạn nói: "Ta sẽ chăm sóc cô ấy."
Diệp Quân gật đầu: "Tang Sạn cô nương, gặp lại sau."
Nói xong, hắn cầm kiếm đứng dậy và biến mất vào vực sâu của vũ trụ.
Tang Sạn nhìn vào sâu trong tinh hà, không biết đang nghỉ gì.
...
Một tháng sau, Diệp Quân cuối cùng cũng đến được chiến trường vũ trụ, như Tang Sạn đã nói, hiện tại hắn không chắc chắn về sức chiến đấu của chính mình.
Bản thân hắn hiện tại rốt cục ở sức chiến đấu gì?
Đồng thời, hắn cũng muốn gặp gỡ những cường giả hàng đầu từ các nền văn minh vũ trụ hàng đầu khác nhau.
Xung quanh có rất nhiều cường giả văn minh đang đi về phía chiến trường vũ trụ xa xôi, hắn nhìn nhanh và phát hiện ra rằng hầu hết họ đều là cường giả Thần Minh trở lên, cũng có một số cường giả tương đương Thần Minh Cảnh, một cường giả phá vòng cũng không có.
Hiển nhiên, cường giả cấp độ phá vòng là tương đối hiếm, ngay cả trong vũ trụ nguyên thủy.
Diệp Quân thu hồi tâm tư, đi về phía cách đó không xa, có một thanh niên áo đen đang đứng canh gác, thu tiền.
Rất nhanh, đến hắn rồi, hắn liền đi tới trước mặt thanh niên áo đen, thanh niên áo đen nhìn hắn, tiện miệng hỏi: "Ngươi là Diệp Quân?"
Diệp Quân?
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm, ý nghĩ bản năng đầu tiên là: Mẹ kiếp, có người muốn chơi mình!
Chương 3274: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch!
Thanh niên áo đen này chính là Thác Cổ Nguyên, đối với Diệp Quân, anh ta đã cơ bản từ bỏ rồi, bởi vì những năm qua ở đây có rất nhiều người trẻ tuổi, nhưng lại không có ai tên là Diệp Quân, vì vậy anh ta dần dần quên mất chuyện này, dù sao, anh ta sẽ không đặt hết hy vọng về tương lai của mình vào một kẻ huyễn hoặc, điều đó thật ngu ngốc.
Còn lúc này, sở dĩ anh ta hỏi như vậy, hoàn toàn là bởi vì phong thái Diệp Quân không bình thường, rất khác biệt, vì vậy anh ta mới tùy ý hỏi.
Diệp Quân lập tức lắc đầu, "Không, ta họ Dương, ta tên Dương Quân."
Tuy không biết tại sao thanh niên trước mặt lại hỏi hắn có phải là Diệp Quân không... nhưng tốt nhất nên cẩn thận, không biết chừng là Đại Đạo Bút chủ nhân đang có âm mưu gì đó.
Tuy rằng thực lực của hắn hiện tại không yếu, nhưng dù sao hắn vẫn cần phải cẩn thận, Đại Đạo Bút chủ nhân chỉ bị trấn áp chứ không chết.
Khi nào Đại Đạo Bút chủ nhân chết, hắn mới có thể thực sự yên tâm.
Nghe được những lời của Diệp Quân, Thác Cổ Nguyên đột nhiên cảm thấy có chút thất vọng, nhưng nhanh chóng trôi qua, anh ta nói: "Một vạn tổ Linh tinh.”
Một vạn!
Không thể không nói, Diệp Quân vẫn là có chút tổn thương, mặc dù lúc đầu Tiểu Bạch đưa cho hắn một ít tổ Linh tinh, nhưng số lượng không nhiều, chỉ có khoảng mười vạn, cộng với chỗ Diệp Thanh Thanh cô cô đưa cho hắn, hắn cũng có hơn hai mươi vạn. Mà những năm qua ở Thần Châu, hắn đã dùng mười mấy vạn, dù sao, xây dựng lại trật tự của nền văn minh Thần Minh cũng cần có tiền, còn có tu luyện của bản thân hắn.
Hiện tại hắn chỉ có hơn sáu vạn tổ Linh tinh.
Tuy có chút đau đớn về mặt thể xác nhưng Diệp Quân vẫn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Thác Cổ Nguyên.
Diệp Quân gật đầu: "Ừm."
Thác Cổ Nguyên có chút nghi hoặc, "Bình thường người lần đầu tới đây đều có trưởng bối đi cùng, sao ngươi lại đi một mình?"
Diệp Quân cười nói: "Nếu các trưởng lão đi theo, vậy thì người khác còn chơi làm sao được?"
Thác Cổ Nguyên ngây ra một lát, sau đó mới hiểu được ý tứ trong lời nói của Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Vị huynh đệ này, suy nghĩ này của ngươi không được. Ta ở đây thủ giới nhiều năm như vậy, cũng đã nhìn thấy rất nhiều yêu nghiệt thiên tài, bọn họ đều là thiên tài hàng đầu của các nền văn minh vũ trụ khác nhau, ở trong nền văn minh vũ trụ của chính họ, đó tuyệt đối là sự tồn tại kiêu ngạo. Tuy nhiên, đây là vũ trụ nguyên thủy, lúc đến họ có kiêu ngạo đến đâu thì khi rời đi sẽ thảm bấy nhiêu, thậm chí quá kiêu ngạo sẽ bị giết ngay lập tức bởi những thủ đoạn bẩn thỉu của ai đó, vì vậy tốt hơn hết là ở nơi này, nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.”
Diệp Quân gật đầu, "Ta hiểu rồi, cảm ơn huynh đài đã nhắc nhở, ta sẽ khiêm tốn."
Vừa nói hắn vừa chuyển mũi nhọn: "Vừa rồi huynh đài hỏi ta có phải là Diệp Quân không, chuyện này là sao?"
Thác Cổ Nguyên bình tĩnh nói: "Cũng không có gì, chính là, Diệp Quân là huynh đệ sinh tử của ta đã nhiều năm..."
Diệp Quân đột nhiên trợn tròn mắt.
Chết tiệt?
Bản thân cũng không nhớ mình có huynh đệ từ khi nào!
Thác Cổ Nguyên lại nói: "Tuy chúng ta chưa từng gặp mặt nhưng thần giao đã lâu.”
Diệp Quân: "......"
Thác Cổ Nguyên liếc nhìn Diệp Quân, "Thần giao... Hiểu không? Tuy rằng chúng ta chưa từng gặp mặt, nhưng chúng ta đều có thể rút đao tương trợ lẫn nhau."
Diệp Quân do dự một chút, sau đó nói: "Huynh đài, Diệp Quân mà ngươi nói là..."
Thác Cổ Nguyên nhìn Diệp Quân nói: "Huynh đài, ngươi từ đâu tới? Diệp Quân... đương nhiên là Thiếu Các Chủ của Thiên Bảo Các, Diệp Quân, nếu không thì còn có thể là ai?"
Diệp Quân lập tức bị anh ta làm cho im lặng, hắn thật sự không biết từ khi nào lại có thêm một “thần giao” đã đến mức huynh đệ sinh tử...
Thác Cổ Nguyên đột nhiên lấy ra một cuộn giấy đưa cho hắn: "Đây là "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" do Tiên Bảo Các xuất bản, vốn dĩ cần hơn ba trăm tổ Linh tinh... Nhưng nhìn ngươi như vậy, nghĩ cũng nghèo, bỏ đi, tặng ngươi ".
Diệp Quân nhìn cuộn giấy, có chút tò mò: "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy?"
Thác Cổ Nguyên gật đầu, "Trong đó không chỉ ghi lại chi tiết các thế giới lớn và các thế lực lớn trong vũ trụ nguyên thủy mà còn phân tích chi tiết sức mạnh của từng thế lực lớn, điều này có thể giúp ngươi nhanh chóng hiểu rõ vũ trụ nguyên thủy. Điều quan trọng nhất là trong đó cũng phân tích rất chi tiết mức độ nguy hiểm của các thiên tài và yêu nghiệt của các thế lực lớn, nói cách khác, sau khi đọc xong, ngươi sẽ biết cái nào có thể khiêu khích và cái nào không thể khiêu khích."
Vừa nói, anh ta vừa dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Khi xuất môn ra ngoài, điều sợ nhất là chọc vào người có chỗ dựa rất rất lớn. Chọc vào người như vậy sẽ mất mạng, bởi vì nếu đánh kẻ nhỏ, kẻ lớn sẽ đến, đánh kẻ lớn, một đám kẻ lớn sẽ đến…. Hơn nữa, còn có thể gây họa lớn cho gia tộc, thậm chí là cả nền văn minh của mình. Mà "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" này có thể giúp ngươi tránh rất nhiều rủi ro, cho ngươi biết thế lực nào và con người nào không thể chọc vào trong vũ trụ này ... "
Thì ra là vậy!
Diệp Quân cất "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" đi và nói: "Huynh đài, đa tạ. Đúng rồi, phải xưng hô với huynh đài như thế nào?”
Thác Cổ Nguyên nói: "Thác Cổ Nguyên."
Diệp Quân chắp tay nói: "Thác Cổ huynh, gặp lại sau."
Nói xong, hắn đi về phía xa, mới đi được mấy bước, Thác Cổ Nguyên từ phía sau đi tới, hỏi một thanh niên: "Ngươi tên là Diệp Quân?"
Diệp Quân: "......"
Diệp Quân đi về phía chiến trường vũ trụ, trên đường đi, hắn lấy ra "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" và đọc.
Sau khi đọc "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy", hắn đã hiểu rõ toàn bộ vũ trụ nguyên thủy.
Có năm thế lực tối cao trong vũ trụ nguyên thủy, lần lượt là Thần đạo tộc, Khổ Môn, Bản Vô Tông, Quan Huyên Vực, Tiên Bảo Các.
Thần Đạo Tộc có nguồn gốc từ nền văn minh Thần Đạo, có lịch sử hơn 100 tỷ năm. Đây là nền văn minh cao nhất vào thời điểm đó, tổ tiên của Thần Đạo Tộc đã tạo ra "Thần đạo" đại đạo bằng sức mạnh của Thần đạo tối cao, bọn họ đã dẫn dắt cả gia tộc đi ngược lại ý trời, cưỡng bức cắt đứt tương lai và hiện tại, quay về quá khứ và sống một cuộc sống mới...
Cả gia tộc được tái sinh!
Chính vì điều này mà Thần Đạo Tộc khi đó đã từ văn minh thần Linh siêu cấp phá vỡ xiềng xích nền văn minh, đạt đến một nền văn minh tối cao.
Đồng thời, điều đáng sợ nhất của gia tộc này là, nghe nói rằng cả gia tộc đều thoát khỏi sự can thiệp nhân quả của ý chí tối cao, nói cách khác, số phận của gia tộc này đã trở nên độc lập và không còn bị điều khiển bởi ý chí tối cao nữa. .Khổ Môn đến từ nền văn minh xoay vòng xa xôi. Người sáng lập tên là Tam Tướng, là người sáng lập ra nền văn minh xoay vòng. Ông đã tạo ra một phương pháp tu hành chưa từng có: khổ hành.
Không tu nhân quả!
Không tu đại đại!
Không tu vận mệnh!
Sử dụng phương pháp khổ hành, trực tiếp mở ra một phương pháp tu luyện mới, hoàn toàn tránh được sự kiểm soát của ý chí tối cao.
Cách họ tu hành vô cùng... đáng sợ.
Đối với Diệp Quân mà nói, phương pháp tu hành này quả thực có chút nghịch thiên, ví dụ như phơi mình dưới ánh nắng thiêu đốt để rèn luyện thân thể; đi bộ trong địa ngục, bị hàng trăm triệu ác Linh ăn thịt để rèn luyện linh hồn; không ngừng chuyển thế luân hồi, chịu đựng mọi loại đau khổ trên đời và rèn luyện ý chí của mình...
Cách tu hành của họ là: khổ và khó.
Người của Khổ Môn không có nhiều, bởi vì thực sự có quá ít người có thể sống sót sau kiểu tu hành đó.
Tất nhiên, những người sống sót... không phải là con người.
Bản Vô Tông: Người sáng lập giáo phái này tên là Đạo An, sáng tạo ra Bát Nhã Thần Đạo học, hoàn thiện tất cả Thần Học và Đạo Học, đồng thời dung hợp hoàn hảo cả hai, là người đồng sáng lập Thần Đạo và Phật Đạo, đồng thời, cũng là người sáng lập Tân Thần Học và Tân Đạo Học.
Tất nhiên, điều đáng sợ nhất ở ông ta là sau này ông ta thực sự đã dung hợp được Thần Học, Đạo Học với đại đạo thế gian để tạo ra một con đường mới: Bản Vô Đạo.
Bản Vô Đạo!
Không lập chữ viết, pháp vượt qua ngôn ngữ!
Giống như Khổ Môn, là một con đường tu hành hoàn toàn mới, nhưng khác với Khổ Môn, Bản Vô Đạo tập trung vào sự giác ngộ: Nếu đã biết vạn pháp pháp đều ở trong chính mình, tại sao không theo tâm mình và chợt nhận ra bản tính thực sự?
Điều này có nghĩa là tất cả những đại đạo trên thế gian đều nằm ở chính mình, tu đạo, thực chất là tu chính mình.
Mà sự giác ngộ được chia làm giác ngộ nhỏ và giác ngộ lớn. Giác ngộ nhỏ chính là phải thông qua từng chút cố gắng dần dần tiến lên, gọi là giác ngộ thập địa, sau khi tu luyện đến thất địa, tức là đạt đến một giai đoạn giác ngộ, cũng chính là sự khai sáng, tu hành một ngày ngàn dặm.
Giác ngộ lớn là: im lặng tinh tế, bất dung giai đoạn. Một khi đã vào cảnh giới thì là sự giác ngộ gắn bó chặt chẽ với tất cả các đại đạo trên thế gian: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch.
Tín đồ của Bản Vô Tông này có rất rất nhiều, vượt xa Khổ Môn, bởi vì họ chú ý đến sự giác ngộ, chỉ cần ngươi giác ngộ, vậy thì chúc mừng ngươi, ngươi có thể trực tiếp cất cánh…
So với lối tu hành khổ cực không cần mạng của Khổ Môn, mọi người vẫn thích cách tu luyện giác ngộ này, đặc biệt là câu: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch. Câu nói này đã trở thành mục tiêu theo đuổi tinh thần của vô số đệ tử Bản Vô Tông. Đồng thời, cũng là khẩu hiệu chiêu mộ đệ tử của họ:
"Lão đệ, ta cảm thấy tính giác ngộ của ngươi không tệ, có muốn đến Bản Vô Tông của chúng ta không? Chúng ta ở đây không để ý tới tài nguyên tu luyện hay thân phận bối cảnh... Một khi giác ngộ, ngươi sẽ là..."
Nghe những lời này, ai mà không bị mơ hồ chứ?
Chính vì điều này mà tín đồ của Bản Vô Tông cực kỳ nhiều. Tất nhiên, sau khi có nhiều người, chắc chắn sẽ có sự phân bổ tốt và xấu không đồng đều. Thế là, Bản Vô Tông lại được chia thành Nội Tông và Ngoại Tông. Nội Tông đều là tinh anh, Ngoại Tông nhiều người nhưng đều là người yếu…
Đây cũng là nguyên nhân dấn đến ở Bản Vô Tông, người mạnh thì rất mạnh, người yếu thì rất yếu…
"Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" nói rằng khi có xung đột với đệ tử của Bản Vô Tông, trước tiên bạn phải hỏi xem đối phương là người của Nội Tông hay Ngoại Tông, nếu là người Nội Tông thì chỉ số nguy hiểm là 9/10, "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" khuyến nghị 'rút lui có tính chiến lược'. Nếu là Ngoại Tông... "Bản đồ an ninh vũ trụ nguyên thủy" khuyến cáo: Tùy tiện làm.
Sau khi hiểu rõ ba thế lực tối cao, Diệp Quân trực tiếp bắt đầu tìm hiểu một số thế lực siêu cấp bên dưới ... Đương nhiên, hắn không cần phải tìm hiểu Tiên Bảo Các và Quan Huyên Vực.
Đều là của hắn!
Còn tìm hiểu cái gì!
Tất nhiên, trong lòng hắn vẫn có chút xúc động, hắn xem qua phần giới thiệu về Tiên Bảo Các và Quan Huyên Vực, hóa ra mọi người trong gia đình hắn đều làm tốt như vậy, chỉ có hắn là người duy nhất luôn bị đánh bại suốt những năm qua. ...
Chương 3275: Làm việc! Làm việc!
Ngoài năm thế lực tối cao, còn có một số thế lực siêu cấp trong vũ trụ nguyên thủy. Những thế lực siêu cấp này đến từ các nền văn minh vũ trụ khác nhau, đều là những nền văn minh cấp thần Linh siêu cấp, mặc dù không bằng năm thế lực tối cao nhưng vẫn rất đáng sợ và thuộc vào thế lực siêu cấp.
Trước đây, nền văn minh Thần Minh khi ở đỉnh cao là một nền văn minh thần Linh siêu cấp. Có thể thấy nền văn minh thần linh siêu cấp rất đáng sợ.
Dưới nền văn minh thần Linh siêu cấp là nền văn minh thần linh. Có rất nhiều nền văn minh thần linh, thực lực của họ thực sự rất mạnh, bởi vì chỉ có nền văn minh có những cường giả phá vòng mới có thể gọi là nền văn minh thần linh.
Các nền văn minh lớn cũng được chia thành nền văn minh mạnh và yếu. Về cách phân biệt thì rất đơn giản, là xem nền văn minh nào có nhiều cường giả phá vòng.
Mà sở dĩ tất cả những thế lực siêu cấp này hội tụ trong vũ trụ chỉ vì một lý do: Thiên Lộ.
Thiên Lộ nằm ở Vô Thượng Thiên Giới. Đó là con đường rộng hàng trăm ngàn trượng, được hình thành bởi vạn pháp vạn đạo trên thế gian, đi không phải là đường, mà là nhân quả, là luôn hồi.
Nguồn gốc của Thiên Lộ này rất thần bí, nhưng mọi người đều biết rất rõ, Thiên Lộ này nhất định có liên quan đến ý chí tối cao.
Mà tận cùng của Thiên Lộ thì không ai biết đó rốt cục là gì, bởi vì cho đến nay vẫn chưa có ai có thể đi đến cuối Thiên Lộ này.
Tất cả các thế lực hội tụ trong vũ trụ nguyên thủy chính là vì bí mật ở cuối Thiên Lộ.
Rất lâu sau, Diệp Quân gập "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" vào, mặc dù hắn cũng rất tò mò về Thiên Lộ, nhưng đối với hắn mà nói, đó không phải là chuyện hắn nên cân nhắc vào lúc này.
Hiện tại hắn rất nóng lòng muốn biết hiện tại mình thuộc cấp độ nào. Nếu có thể, tốt nhất là có thể chiến đấu với một cường giả cấp phá vòng thật sự.
Một lúc sau, hắn đã đến chiến trường vũ trụ. Nhìn những tòa tháp đá thông thiên dày đặc trên vùng đất hoang, Diệp Quân vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì hắn biết rằng những tòa tháp đá thông thiên này được xây dựng bởi nhiều nền văn minh vũ trụ khác nhau, chỉ có nền văn minh thần Linh mới có thể xây dựng được tòa tháp đá tu luyện thông thiên cho nền văn minh của chính mình.
Mà ở đây, có hàng chục ngàn tháp đá tu luyện thông thiên!
Vũ trụ nguyên thủy này thực sự là một võ đài lớn!
Hắn bước nhanh về phía xa. Từ "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy", hắn biết được rằng Tháp đá tu luyện thông thiên ở đây cũng có các cấp độ từ thấp đến cao: Linh, Thần và Chí.
Các cấp độ khác nhau tương ứng với các cấp độ văn minh khác nhau.
Tháp đá Linh đại diện cho nền văn minh vũ trụ thần linh, còn Thần là đại diện cho nền văn minh thần linh siêu cấp, còn về Chí, là văn minh tối cao, cũng chính là năm thế lực văn minh tối cao.
Cấp độ thấp nhất là văn minh thần Linh!
Cục diện cao cấp!
Chẳng bao lâu sau, hắn đã mất đi sự phấn khích vì phát hiện ra rằng việc vào loại tháp đá thông thiên này đòi hỏi một khoản phí rất đắt. Cho dù đối với tháp đá thông thiên cấp độ Linh, phí một lần về cơ bản cũng cao tới năm vạn tổ linh tinh.
Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ có thể đi đến tháp đá thông thiên thấp nhất.
Tất nhiên, khoản phí này không chỉ cho phép ngươi tiến vào và chiến đấu. Mỗi Tháp đá thông thiên đại diện cho một nền văn minh vũ trụ. Một khi bước vào đó, không chỉ có thể chiến đấu với những thiên tài của nền văn minh vũ trụ đó, mà còn có thể tu luyện trong đó. Phương pháp tu luyện của mỗi một nền văn minh vũ trụ đều khác nhau, điều đó có nghĩa là chỉ cần có tiền, ngươi có thể trải nghiệm các phương pháp tu luyện của tất cả các nền văn minh vũ trụ!
Trong chiến trường vũ trụ này, tháp đá thông thiên nổi tiếng nhất chắc chắn là tòa tháp do Tiên Bảo Các xây dựng, trong đó không chỉ có Linh khí dồi dào nhất, còn có chức năng nghịch thiên, năm năm trong đó chỉ bằng một ngày bên ngoài…
Điều này có gì khác với gian lận?
Hơn nữa, bên trong còn có một tòa võ các, chứa vô số thần thông mật pháp của các võ công kinh điển, đều là loại đỉnh cao... và còn được cập nhật thường xuyên.
Đó chính là một thiên đường cho tất cả những người tu luyện!
Nhược điểm duy nhất chính là quá đắt!
Cực kỳ đắt!
Muốn vào tu luyện một lần, phải tốn 290.000 viên tinh Linh nguyên thủy... đồng thời, chỉ có thể ở đó mười ngày, đương nhiên tương đương với năm mươi năm.
Mà có gần ba trăm ngàn tổ Linh tinh, tuyệt đối không phải người bình thường. Tổ linh tinh là loại tiền tệ phổ biến của vũ trụ nguyên thủy này, chúng rất quý giá, chỉ có thể có được trong vũ trụ nguyên thủy. Các nền văn minh đỉnh cao bên ngoài muốn có được thực sự cũng rất khó, ngoài việc bán những thứ quý giá của nền văn minh vũ trụ của mình, còn phải khám phá những khu vực bí mật nguy hiểm nhất trong vũ trụ nguyên thủy, nhưng điều này rất nguy hiểm.
Hơn nữa, nếu muốn vào tháp đá tu luyện của Tiên Bảo Các thì phải đặt chỗ trước... Nghe nói xếp hàng đặt chỗ đã xếp đến một trăm năm sau rồi...
Tất nhiên, còn có một cách khác, đó là có thể thêm tiền để chen hàng... Có đủ tiền, ngươi có thể vào bất cứ lúc nào.
Nếu Tiên Bảo Các là tòa tháp đá tu luyện được yêu thích nhất thì tòa tháp đá tu luyện Khổ Môn lại ít được chào đón nhất...
Miễn phí cho người vào, cũng không ai vào!
Thật là khổ quá rồi.
Đó không phải là thứ con người có thể tu luyện... Ngay cả một số đại yêu thượng cổ cũng không dám dễ dàng đi đến tháp đá tu luyện Khổ Môn.
Ngoài tháp đá tu luyện của Tiên Bảo Các, các tháp đá tu luyện của Thần Đạo Tông và Bản Vô Tông và Hợp Quan Các cũng rất được chào đón.
Cũng rất được chào đón, đặc biệt là Hợp Quan Các. Bọn họ chú ý đến sự hòa hợp của âm dương, sự hòa hợp của trời và người... Để giúp ngươi thăng cấp, họ sẽ dẫn ngươi làm một số điều kỳ lạ... ...
Về phần Bản Vô Tông, bởi vì họ chú ý đến 'Giác ngộ', nên trong tháp đá tu luyện của họ, để có thể khiến ngươi giác ngộ, họ sẽ có một bộ phương pháp độc đáo, tất nhiên là không thể 100% khiến bạn giác ngộ. Điều đó cuối cùng phụ thuộc vào thiên phú của chính ngươi, nhưng chỉ cần giác ngộ, thực lực của ngươi có thể được cải thiện rất nhiều.
Phí vào cửa của năm phòng tu luyện cao cấp nhất cao ngất ngưởng, người bình thường không thể nào dùng được.
Diệp Quân đi lòng vòng một vòng, cuối cùng chọn được một tòa tháp đá tu luyện tên là “Văn minh Quần Tinh”, hắn lấy ra "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" để tìm hiểu về nền văn minh Quần Tinh này. Đây là một nền văn minh đặc biệt, cũng là một nền văn minh cấp thần Linh. Bọn họ tín ngưỡng các vì sao, tin rằng các vì sao là nơi tận cùng của vũ trụ...
Nó đã từng rất hùng mạnh, nghe nói nó gần như đã trở thành một nền văn minh 'tối cao', nhưng sau đó, không rõ vì lý do gì, nền văn minh này bắt đầu suy tàn dần dần.
Sở dĩ hắn chọn “Văn minh Quần Tinh” này là vì nền văn minh này đã từng gần đạt tới nền văn minh tối cao, bọn họ chắc chắn có chút đặc biệt. Tất nhiên, lý do chính là vì “Văn minh Quần Tinh” này rẻ hơn các nền văn minh khác. Tháp đá tu luyện của các nền văn minh khác thấp nhất cũng có giá khoảng bảy tám vạn, nhưng họ chỉ cần năm vạn hai.
Diệp Quân đến trước tháp đá tu luyện của văn minh Quần Tinh. Điều làm hắn ngạc nhiên là các tháp tu luyện của các nền văn minh vũ trụ khác khá sôi động, người ra vào rất nhiều, nhưng ở đây lại rất ít.
Người đứng canh gác trước tháp đá tu luyện là một ông già, vừa nhìn thấy Diệp Quân, ông ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt rất hưng phấn, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Ông ta bình tĩnh nói: "Muốn vào tu luyện à?"
Diệp Quân gật đầu: "Ừm."
"Được được!"
Ông láo vội vàng nói: "Chàng trai trẻ, ngươi thật là sáng suốt. Nền văn minh Quần Tinh của chúng ta là nền văn minh nổi tiếng nhất..."
"Hử?"
Diệp Quân nhìn ông lão, ông lão cười: "Ta đang nói sau này. Sau này, văn minh Quần Tinh chúng ta nhất định sẽ là nền văn minh nổi tiếng nhất, điều này là chắc chắn.”
Diệp Quân có chút đau đầu, sao lão già này có chút không bình thường? Hắn cũng cảm thấy nền văn minh Quần Tinh này có chút không bình thường.
Ông lão dường như sợ Diệp Quân hối hận, vội vàng nói: "Trả năm vạn hai tổ Linh tinh, ngươi có thể đi vào rồi."
Diệp Quân do dự.
Thấy Diệp Quân do dự, ông lão vội vàng nói: "Thôi bỏ đi, thấy ngươi đẹp trai, ta giảm giá cho ngươi, tám trăm, tám trăm tổ Linh tinh là đủ rồi."
Chết tiệt!
Diệp Quân sửng sốt, ngươi giảm giá như vậy sao?
Có vấn đề!
Có vấn đề lớn!
Không chút do dự, Diệp Quân quay người bỏ chạy, nhưng ông lão đã tóm lấy hắn và nói: "Miễn phí, tiểu huynh đệ, hôm nay chúng ta miễn phí… Tiểu huynh đệ, đừng sợ, chúng ta là những người nghiêm túc.. ....."
Nói xong, hắn bị kéo thẳng vào tháp đá tu luyện.
Diệp Quân: "......"
Sau khi ông lão tiến cử tháp đá tu luyện cho Diệp Quân, ông ta nhanh chóng lấy ra một viên đá hình ngôi sao nhỏ, hưng phấn nói: "Làm việc! Làm việc!"
...
Diệp Quân vừa tiến vào tháp đá tu luyện, dưới chân hắn xuất hiện một trận truyền tống tinh tú, sau đó hắn đi đến một tinh vực không xác định.
Trong tinh vực này, nếu nhìn lên, sẽ thấy vô số ngôi sao. Những ngôi sao đó nằm rải rác trong vực sâu của vũ trụ, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Khi Diệp Quân đang nghi hoặc, đột nhiên, ánh sáng của các vì sao chiếu đến từ mọi hướng.
Hắn ngây ra.
Ánh sáng của các ngôi sao bay từ bốn phía như những ngôi sao băng, và cuối cùng rơi xuống xung quanh hắn. Ánh sáng của các ngôi sao phân tán, những nam nữ thanh niên xuất hiện xung quanh hắn, có đến hơn một nghìn người, hơn nữa, họ đều có cảnh giới rất cao, thấp nhất cũng vượt qua Thần Minh Cảnh.
Đàn ông đều mặc áo dài đen, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng đen, chiếc áo choàng rất đẹp, bên trên giống như một tinh hà, lấp lánh; phụ nữ mặc váy màu tím sẫm và cũng mặc áo choàng có hình ngôi sao, không giống như đàn ông, phần lớn phụ nữ còn đội một chiếc mũ có sừng trông rất dễ thương.
Đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, Diệp Quân chợt bối rối.
Mà những người kia đều tò mò nhìn Diệp Quân, không chỉ nhìn hắn, còn thì thầm với nhau.
Lúc này, một người đàn ông chậm rãi bước ra, ông ta tóc bạc, trong miệng ngậm một nhánh cỏ dại, dáng vẻ có chút bất cẩn.
Diệp Quân nhìn người vừa đi ra, "Ta tới đây tu luyện..."
Người đàn ông tóc bạc cười khúc khích: "Được được."
Diệp Quân nói: "Sao ngươi lại cười tục tĩu như vậy?"
"Tục tĩu?"
Người đàn ông tóc bạc nghiêm túc nói: "Có sao? Được rồi, nào, ngươi ra tay đi."
Diệp Quân nói: "Với ngươi?"
Người đàn ông tóc bạc lắc đầu: "Là với chúng ta!"
Diệp Quân nhìn chằm chằm người đàn ông tóc bạc, "Với các ngươi?"
Vừa nói, hắn vừa liếc nhìn đám người đàn ông tóc bạc.
Người đàn ông tóc bạc gật đầu: "Đúng vậy, với chúng ta!"
Diệp Quân trầm mặc một lát mới nói: "Các người có phải muốn cướp không?"
Người đàn ông tóc bạc sửng sốt: "Sao ngươi biết..."
Lúc này, ông ta ý thức được điều gì, vội vàng dừng lại, sau đó nghiêm túc nói: "Sao có thể? Chúng ta không phải loại người như vậy."
Một cô bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi ở bên cạnh kéo tay áo ông ta, nghiêm túc nói: "Ca, chúng ta chính là loại người như vậy."
Người đàn ông tóc bạc: "..."
Diệp Quân im lặng.
Mẹ nó!
Đã vào hang ổ của thổ phỉ rồi.
Cô bé bên cạnh người đàn ông tóc bạc nhìn Diệp Quân, ấm áp nói: "Ngươi đừng sợ. Nền văn minh Quần Tinh của chúng ta là một nền văn minh nói đạo lý. Chúng ta chỉ kiếm tiền, chứ không hại mạng. Nếu ngươi không có tiền thì chỉ cần viết thư cho nền văn minh của ngươi, để người nhà ngươi đến chuộc ngươi, chúng ta chỉ cần mười vạn tổ Linh tinh, nếu như các người cũng khó khăn, chúng ta có thể giảm giá..."
Diệp Quân: "......"
Diệp Quân nhìn mọi người đang quỳ gối cầu nguyện, mặc nhiên không nói gì.
Hắn có tìm hiểu qua về nơi này, năm đó Thần Châu đã từng cứu trợ kinh tế cho nơi này. Vì vậy, nơi này có tín ngưỡng vào Thần Minh. Tất nhiên, họ đã tín ngưỡng quá mức, là ỷ lại.
Sau khi Diệp Quân trầm mặc một lát, liền xoay người dẫn Tiểu Nhiễm rời đi.
Hai người đến một con phố. Điều ngoài dự liệu của hai người là con phố này rất sạch sẽ và có nhiều tòa nhà cao tầng, trái ngược hoàn toàn với khu vực họ từng thấy trước đây.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm đều có chút kinh ngạc.
Đi dạo một lúc, hai người đi đến một nhà hàng, tìm một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, một tiểu nhị tươi cười chạy tới nói: "Hai vị khách quan muốn ăn gì?"
Diệp Quân lấy ra một Linh tinh đưa cho tiểu nhị, ánh mắt của tiểu nhị sáng lên, Diệp Quân mỉm cười nói: "Cái này cho ngươi, chúng ta mới tới đây, cũng không biết nhiều lắm, ta muốn hỏi ngươi một vài câu hỏi, ngươi xem có được không?”
Tiểu nhị vui mừng khôn xiết, vội vàng cầm lấy Linh tinh, cung kính nói: "Được được... khách quan muốn hỏi gì? Tiểu nhân nhất định sẽ biết gì nói nấy, không dám giấu diếm."
Diệp Quân quay đầu chỉ về phương xa: "Tại sao phương bắc bẩn thỉu bừa bộn, mà bên này lại phồn hoa như vậy?"
Tiểu nhị nhìn về phương xa, cười nói: "Khách quan không biết rồi, phương bắc là người dân địa phương, còn bên này là tài sản của tam đại gia tộc."
Diệp Quân có chút không hiểu, "Tam đại gia tộc?"
Tiểu nhị gật đầu: "Đúng vậy, tam đại gia tộc rất lợi hại, tất cả Linh mạch trong thế giới chúng ta đều nằm trong tay bọn họ, nghe nói tiền của bọn họ còn nhiều hơn cả Thần Minh trong truyền thuyết!"
Diệp Quân trong lòng suy tư.
Hỏi thêm mấy câu nữa, Diệp Quân gọi mấy món phụ rồi để tiểu nhị rời đi.
Đúng vào lúc này, một người đàn ông đột nhiên ngồi xuống đối diện hắn và Tiểu Nhiễm, Diệp Quân nhìn người đàn ông, người đàn ông mặc áo choàng dài, trông còn trẻ và có chút giễu cợt.
Người đàn ông mỉm cười nói: "Vị công tử này, có phiền nếu chúng ta ngồi chung bàn không?"
Diệp Quân cười nói: "Không phiền."
Người đàn ông cười nhẹ, sau đó nói: "Ta tên Tần Phong, phải xưng hô với huynh đài như thế nào?"
Diệp Quân nói: "Dương Quân."
Người đàn ông hỏi: "Dương huynh là lần đầu tiên đến đây sao?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy."
Người đàn ông cười nói: "Dương huynh là đến đây làm ăn hay?"
Nói đến đây, anh ta mới ý thức được điều gì, vội vàng nói: "Dương huynh, xin đừng hiểu lầm, bởi vì vừa rồi nghe Dương huynh thăm dò tiểu nhị về nơi này, mà ta ngẫu nhiên biết rất nhiều về nơi này, chí ít cũng biết nhiều hơn tiểu nhị đó. Vì vậy, muốn trò chuyện với huynh đài ".
Diệp Quân cười nói: "Ta muốn đến làm ăn nhỏ."
Tần Phong lắc đầu: "Vậy Dương huynh đến muộn rồi."
Diệp Quân có chút nghi hoặc, "Sao lại nói như vậy?"
Tần Phong cười lạnh nói: "Nguyên Giới hiện nay đã bị tam đại gia tộc kiểm soát chặt chẽ rồi, tất cả Linh mạch và các loại tài nguyên ở đây đều bị kiểm soát chặt chẽ trong tay bọn họ, bây giờ huynh đến, ngay cả cháo cũng không có mà húp."
Diệp Quân nói: "Ta nghe nói phía trên hình như có phái người tới đây, muốn thay đổi nơi này..."
Tần Phong có chút kinh ngạc: "Dương huynh thật không đơn giản, đến chuyện này cũng biết."
Diệp Quân cười nói: "Ở bên ngoài làm ăn, cần phải nắm rõ thông tin mới được."
Tần Phong đột nhiên hỏi: "Dương huynh, huynh nói đi, phải thế nào mới thay đổi được nơi này?”
Diệp Quân khẽ lắc đầu, "Cái này ta không giỏi... Tần huynh, huynh cảm thấy thế nào?"
Tần Phong cười nói: "Muốn thay đổi nơi này, nói khó thì cũng khó, nói không khó thì cũng không khó.”
Diệp Quân nói: "Ta muốn nghe chi tiết."
Tần Phong nói: "Sự nghèo khổ của người dân địa phương phương bắc chỉ là một chuyện. Thứ nhất, con đường vươn lên bị chặn, bọn họ căn bản không có đường và khả năng vươn lên, còn những người cản đường vươn lên của họ chính là những người đến từ bên ngoài, bọn họ nắm chắc tài nguyên của thế giới vũ trụ này, thống trị mọi thứ ở đây và không muốn người dân bản địa ở đây nổi dậy…"
Nói đến đây, anh ta nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: "Dương huynh đã từng đến Thần Minh điện ở phương nam chưa?”
Diệp Quân gật đầu: "Vừa mới từ bên đó trở về."
Tần Phong nói: "Mỗi ngày đều có vô số người quỳ xuống cầu xin Thần Minh... có phải Dương huynh cảm thấy bọn họ đều là một đám người không muốn cố gắng?
Diệp Quân nói: "Phải xem nhìn chuyện này từ góc độ nào, góc độ khác nhau, tự nhiên sẽ nhìn ra vấn đề khác nhau."
Tần Phong trở nên hứng thú: "Dương huynh nói xem."
Diệp Quân nói: "Từ góc độ của người bình thường, đây quả thực là vấn đề của chính họ, họ không muốn cố gắng, đó là vì họ làm việc không đủ chăm chỉ, nên mới ỷ lại vào cái gọi là Thần Minh… Nếu nhìn từ một góc độ khác, ở đây thực ra ẩn giấu một vấn đề lớn hơn, chính là như huynh đã nói, con đường đi lên của họ đã bị chặn, tài nguyên của thế giới đã bị những người ở bên trên chiếm giữ. Ngay cả khi những người ở phía dưới làm việc chăm chỉ, cho dù chỉ là xin cơm ăn áo mặc mà thôi, bởi vì nhóm lợi ích khổng lồ phía trên này sẽ không bao giờ dễ dàng để người phía dưới vào xâm phạm quyền lợi của họ".
Nghe những lời Diệp Quân nói, hai mắt Tần Phong đột nhiên sáng lên.
Diệp Quân nhìn Tần Phong, hỏi: "Vậy theo quan điểm của Tần huynh, phải làm sao mới có thể thay đổi tất cả?"
Tần Phong cười nói: "Rất đơn giản, hai bước, bước một là loại bỏ những nhóm lợi ích đó. Bước hai, đem lợi ích cho bách tính thiên hạ."
Diệp Quân nói: "Việc này hẳn là không đơn giản như vậy chứ?"
Tần Phong gật đầu: "Thật sự không đơn giản như vậy, bởi vì những nhóm lợi ích này đều bị trói vào một sợi dây, mà có khi không biết sợi dây đó rốt cục sâu bao nhiêu, có bao nhiêu nhân vật lớn bị trói vào!"
Diệp Quân cầm ly rượu trước mặt nhấp một ngụm, sau đó nhẹ giọng nói: "Thế đạo này chính là vậy, cho dù huynh muốn làm việc tốt cũng phải có bối cảnh mới được, nếu không sẽ đào hố chôn mình.”
"Sâu sắc!"
Tần Phong cười nói: "Dương huynh, huynh nói chuyện thật không tầm thường, không đơn giản!"
Diệp Quân khẽ mỉm cười, "Tần huynh, huynh cũng không đơn giản, lại dám nói những chuyện này giữa thanh thiên bạch nhật."
Tần Phong cười nói: "Như nhau cả thôi!"
Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên từ bên ngoài bước vào, ông lão đi tới trước mặt Tần Phong, cung kính nói: "Tần đại nhân, tộc trưởng chúng ta đang tổ chức yến tiệc cho đại nhân trong Tiên Lầu. Mời đại nhân góp mặt."
Tần Phong liếc mắt nhìn ông lão, cười nói: "Thật lợi hại, khi ta tới đây, không mang theo bất cứ ai, đồng thời còn giấu hành tung, các người lại vẫn tìm ra ta.”
Ông lão lễ phép vừa cung kính, lại vừa không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo: "Thành chủ đại nhân, xin mời."
Tần Phong đứng dậy, lấy ra một Linh tinh đặt lên bàn, nhìn Diệp Quân cười nói: "Dương huynh, bữa ăn này ta mời."
Vừa nói anh ta vừa định rời đi, nhưng như nghĩ tới điều gì đó, anh ta lại dừng lại nhìn Diệp Quân, "Dương huynh, có thể nhìn ra được huynh không phải là thương nhân bình thường, thật không dám giấu, nội các Thần Châu đã quyết định thay đổi nơi này, Ở đây hiện tại tuy nghèo khó nhưng cũng có nhiều cơ hội và khả năng làm ăn. Ta thay mặt Nguyên Giới hoan nghênh tất cả những thương nhân lương thiện đến đây, nhưng nếu có người xấu, ta sẽ không bao giờ tha cho hắn. "
Nói xong anh ta bước ra ngoài.
Sau khi Tần Phong và ông lão rời đi, Tiểu Nhiễm mới nói: "Anh ta chính là người mà chúng ta phái đến."
Diệp Quân gật đầu, lúc đối phương ngồi ở trước mặt hắn, kỳ thật hắn cũng đã biết, bởi vì trên người đối phương đeo con dấu chính thức của Thành chủ, mà tất cả con dấu chính thức của Thành chủ đều là do hắn đích thân phê duyệt.
Sở dĩ đối phương không nhận ra hắn là vì trong nền văn minh Thần Minh, hắn không lập bất kỳ bức tượng nào.
Diệp Quân nói: "Chúng ta đi xem một chút đi!"
Tiểu Nhiễm gật đầu: "Ừm."
Hai người đứng dậy rời đi.
...
Tần Phong theo ông lão đến một tửu lầu sang trọng, bọn họ lên tầng cao nhất, vừa bước vào phòng riêng, một ông lão mỉm cười bước ra và nói: "Tần Thành chủ không hổ là một nhân tài mới nổi ở Thần Châu, quả nhiên khác biệt."
Nhân tài mới nổi!
Diệp Quân đang chiêu mộ nhân tài từ khắp vũ trụ ở Thần Châu. Những người được chọn được chia thành nhân tài mới nổi và nhân tài siêu cấp, nhân tài siêu cấp là những người được chọn vào nội các, loại người này rất quý hiếm ở văn minh Thần Minh. Còn những nhân tài mới nổi cũng là những thiên tài trong số những thiên tài, một số bọn họ được đặt ở bên ngoài, một số được đưa vào ngoại các.
Tần Phong là nhân tài mới nổi, mà anh ta được đặt ở bên ngoài làm nhiệm vụ.
Tần Phong cười nói: "Mạc gia chủ, khách sáo rồi."
Vừa nói anh ta vừa nhìn bên cạnh Mạc gia chủ, còn có hai ông lão nữa, anh ta mỉm cười nói: "Cố gia chủ và Lý gia chủ cũng đến rồi."
Hai người cũng vội vàng mỉm cười chào đón.
Mạc gia, Cố gia và Lý gia chính là những gia tộc quyền lực nhất trong Nguyên Giới. Ở đây, tay mắt thông thiên.
Sau khi ngồi xuống, Tần Phong liếc nhìn ba người, cười nói: "Ba vị, ta cảm thấy chúng ta không cần khách khí đạo đức giả, đi thẳng vào vấn đề đi!"
Ba người có chút kinh ngạc, Mạc gia chủ cười nói: "Tần Thành chủ thật sự rất cởi mở, nếu đã như vậy, chúng ta sẽ không vòng vo nữa, chúng ta biết Tần thành chủ đến là để thay đổi Nguyên Giới, chúng ta nguyện ý giúp đỡ Tần Thành chủ."
Tần Phong cười nói: "Giúp ta?"
Mạc gia chủ gật đầu, "Đúng vậy, chúng ta đều biết điều kiện sống ở phía bắc rất kém. Chúng ta sẵn sàng cấp một ít kinh phí để cải thiện môi trường sống của cư dân nơi đó. Đương nhiên..."
Nói đến đây, ông ta mỉm cười nhìn Tần Phong, nhưng Tần Phong lại giả vờ không hiểu.
Mạc gia chủ trực tiếp lật bài ngửa: "Theo như chúng ta được biết, lần này để thay đổi Nguyên Giới, phía Thần Châu đã đưa cho Tần Thành chủ hàng tỷ viên tiên Linh tinh… Là thế này, ba nhà chúng ta sẵn sàng tiếp nhận toàn bộ các hạng mục xây dựng."
Tần Phong nhìn ba người một cái, cười nói: "Khẩu vị của ba vị... có chút lớn đấy!"
Mạc gia chủ cười nói: "Tần Thành chủ, yên tâm, chúng ta đều hiểu."
Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho Tần Phong: "Đây là một chút tâm ý của chúng ta, sau khi chuyện này giải quyết xong, Tần thành chủ yên tâm, chúng ta sẽ chia 50-50 ... Đương nhiên, chúng ta sẽ không bớt xén quá nhiều. Chúng ta sẽ làm cho bề mặt thật đẹp đẽ, khi bên trên phái người đến kiểm tra, nơi này nhất định sẽ phồn hoa thịnh vượng, mười năm sau.. Thành chủ Tần đã lập được thành tích xuất sắc và được thăng chức ngoại các… .."
Tần Phong trầm giọng nói: "Người dân địa phương ở phương bắc quá nhiều... Nếu đều muốn ổn định cuộc sống, nếu các người không cắ xén thì cũng phải tốn rất nhiều tiền..."
Mạc gia chủ cười nói: "Không nhiều, không nhiều."
Tần Phong nói: "Nhưng có hơn một trăm triệu dân bản địa..."
Mạc gia chủ khẽ mỉm cười, "Giết hai phần ba sẽ không còn nhiều nữa."
Tần Phong có chút giật mình, nụ cười trên mặt biến mất: "Cái này... Giết hai phần ba?"
Mạc gia chủ gật đầu: "Bọn họ còn sống cũng sẽ phải chịu đau khổ, chết sớm đầu thai sớm đối với họ mà nói cũng không phải chuyện xấu…"
Nói đến đây, ông ta liếc nhìn Tần Phong đang có vẻ mặt không vui, cười nói: "Đương nhiên, nếu Tần Thành chủ sợ xảy ra chuyện, chúng ta cũng không cần phải giết bọn họ. Một cách khác để giải quyết vấn đề chính là khi có người từ Thần Châu đến điều tra, chúng ta sẽ đưa hai phần ba số người bản địa di cư sang thế giới khác trước, đợi sau khi người của Thần Châu rời đi, chúng ta sẽ đưa họ trở về. Bằng cách này, mọi việc sẽ được giải quyết một cách hoàn hảo... Tần Thành chủ yên tâm, chiêu này chúng ta đã sử dụng rất nhiều lần, lần nào cũng có tác dụng..."
Tần Phong trầm giọng nói: "Kiếm tiền như vậy vẫn là quá chậm rồi."
Ba người đều có chút kinh ngạc. Mạc gia chủ vội vàng hỏi: "Tần Thành chủ còn có cách tốt hơn sao”
Tần Phong nhìn ba người, cực kỳ nghiêm túc nói: "Chúng ta cứ làm ngược lại đi! Giết Diệp Quân, chúng ta sẽ làm Thần Minh, muốn có bao nhiêu tiền thì có bấy nhiêu tiền."
Chết tiệt?
Tạo phản?
Ba người lập tức hóa đá ở đó, há to miệng. Họ thực sự bị sốc. Tại sao bên trên lại phái một người có đầu óc hài hước đến làm Thành chủ chứ?
Chúng ta chỉ muốn kiếm tiền, ngươi lại muốn mưu phản…
Chương 3272: Triệu hồi thần Linh!
Làm phản!
Sắc mặt của ba người Mạc gia chủ đều cực kỳ đen tối, đây thực sự là những nhân tài mới chứ không phải kẻ ngốc?
Tần Phong thấy ba người đều im lặng, liền mỉm cười hỏi: “Sao vậy?”
Mạc gia chủ nhìn chằm chằm Tần Phong: “Tần thành chủ, cậu đang đùa với chúng tôi sao?”
Tần Phong cười lạnh nói: “Không phải các người đang đùa với tôi sao?”
Lúc này ba người mới đột nhiên ý thức được điều gì đó, Mạc gia chủ cầm đầu hơi nheo mắt nói: “Tần thành chủ, chúng tôi biết Chủ Thần đang cải cách, nhưng đó chỉ là nóng vội nhất thời mà thôi, quan mới nhậm chức thì phải thể hiện tài năng, ngài ấy cũng chỉ thay đổi một chút thôi, khi thời cơ đến, mọi thứ sẽ trở lại trạng thái ban đầu. Hơn nữa, núi cao hoàng đế xa, ở đây, Chủ Thần không có tác dụng, chúng tôi mới là thần của Nguyên Giới, là bầu trời của Nguyên Giới!”
Khi nói, giọng điệu cuối cậu của ông ta còn cố ý nhấn mạnh thêm, hơi có ý cảnh cáo, nhưng đương nhiên rất tinh tế, dù sao cũng chưa xác định được là địch hay là bạn.
Mà sở dĩ ông ta nói ra những lời vô cùng ngạo mạn này cũng là do cố ý, bởi vì ông ta muốn nói với thành chủ mới trước mặt mình rằng ở nơi này, ba nhà bọn họ có quyền quyết định tất cả mọi chuyện.
Tần Phong đột nhiên cười lớn.
Mạc gia chủ nhìn Tần Phong: “Tần thành chủ cười cái gì?”
Tiếng cười của Tần Phong đột nhiên dừng lại, sau đó y đột nhiên đập tay thật mạnh xuống.
Bùm!
Cả chiếc bàn vỡ tan thành từng mảnh, mảnh vụn bay tứ tung.
Ba người sửng sốt, không ngờ Tần Phong lại đột nhiên gây chuyện.
Tần Phong tức giận chỉ vào đám người Mạc gia chủ: “Một đám ngu xuẩn thiển cận, ngu dốt, không biết sợ!”
Ba người: “... “.
Tần Phong lạnh lùng nhìn ba người: “Thì ra các người chính mới là thần của Nguyên Giới, bầu trời Nguyên Giới, một đám ếch ngồi đáy giếng, thật sự ngu xuẩn, đi ra ngoài nhìn xem, bây giờ không còn là nền văn minh thần Linh trước đây nữa, ba tên ngu ngốc”.
“Hỗn xược!”
Thấy Tần Phong sỉ nhục họ như vậy, Mạc gia chủ giận tím mặt, chỉ vào Tần Phong: “Tần Phong, đừng cho rằng cậu là nhân tài mới thì ghê gớm lắm, nói cho cậu biết, phía trên chúng tôi còn có nhà họ Chu, cậu có biết nhà họ Chu không? Nếu cậu không biết thì để tôi nói cho cậu biết, một người trong nhà họ Chu đã được chọn là nhân tài siêu cấp và đã gia nhập Nội các, trước mặt người ta cậu chẳng là cọng lông nào cả, gọi cậu là Tần thành chủ đã là coi trọng cậu, nếu không, cậu còn không bằng cả một con chó!”
Trong khi ông ta đang nói, một vài luồng khí mạnh mẽ đã xuất hiện xung quanh, bọn họ đã bao vây nơi này.
Tần Phong lại cười nói: “Thật thú vị, còn muốn giết tôi sao?”
Mạc gia chủ nhìn chằm chằm Tần Phong, trong mắt tràn đầy lạnh lùng: “Nơi này là rất hẻo lánh, núi cao hoàng đế xa, nếu cậu chết thì có ai biết chứ?”
“Ha ha!”
Tần Phong bật cười: “Vốn dĩ tôi còn đang suy nghĩ làm sao để loại bỏ những khối u ác tính của thế giới giống như các người, nhưng không ngờ nhanh như vậy các người đã cho tôi một lý do hợp lý...”
“Buồn cười!”
Mạc gia chủ mỉa mai nói: “Cho cậu một lý do? Nếu cậu dẫn theo vệ binh tới, có lẽ tôi sẽ kiêng dè cậu đôi chút, nhưng nếu cậu đến một mình, đó là do cậu tự tìm đường chết, giết cậu ta cho tôi!”
Theo lệnh của ông ta, các cường giả đang âm thầm ẩn nấp xung quanh trực tiếp xông vào, nhưng vào lúc này, Tần Phong đột nhiên lấy ra một cái án.
Ấn của thành chủ!
Y kích hoạt ấn của thành chủ, một luồng kiếm ý rung động vọt ra ngoài, trong phút chốc, hàng chục cường giả trên sân trực tiếp biến thành tro bụi...
Đã hoàn toàn bị loại bỏ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Mạc gia lập tức sửng sốt.
Tần Phong nhìn đám người Mạc gia chủ đang sửng sốt, cười nói: “Ngạc nhiên không, bất ngờ không? Đây là ấn quan của thành chủ do chính Chủ Thần ban cho, nó không chỉ chứa đựng hơi thở kiếm đạo của Chủ Thần, còn có chức năng quay video... Ừm, theo cách nói của Chủ Thần, đây gọi là máy ghi hình thực thi pháp luật, khi thực thi pháp luật thì phải ghi hình lại, không chỉ ghi lại quá trình thực thi pháp luật, còn giám sát người giữ ấn...tôi đã ghi hình tất cả những gì các người vừa nói…các người gây sự với tôi chính là đụng phải ván sắt, ha ha...”
Sắc mặt của ba người Mặc gia chủ tái nhợt như tờ giấy, Mạc gia chủ dẫn đầu cố giả bộ bình tĩnh nói: “Tần Phong, phía trên chúng tôi là nhà họ Chu, nhà họ Chu có thiên tài Nội các...”
Tần Phong giơ lên ấn thành chủ trong tay, cười nói: “Đồ ngu ngốc ếch ngồi đáy giếng, ông không biết rằng Thần Chủ đã cải cách rồi sao? Bây giờ tất cả các thành chủ nắm giữ ấn quan bên ngoài có thể trực tiếp chuyển lên trên? Tôi vừa truyền đạt hết lời nói và việc làm của các người đến Nội các, Nội các vừa ra lệnh cho tôi giết chết hết tất cả các người, tịch thu toàn bộ tài sản, còn nhà họ Chu gì đó mà các người nói, Nội các hiện tại đã phái người đến nhà họ Chu điều tra... Nếu bọn họ có vấn đề thì cũng sẽ bị nghiêm trị!”
Sắc mặt của ba người Mạc gia chủ tái nhợt, Mạc gia chủ run rẩy: “Không... không thể nào...”
Tần Phong lắc đầu: “Các người còn cho rằng hiện tại văn minh thần Linh chính là văn minh thần linh của ngày xưa sao? Lúc đầu tôi còn không hiểu, tại sao Chủ Thần lại muốn cho thiết bị ghi hình vào ấn quan này, bây giờ tôi mới hiểu đây không chỉ là giám sát người giữ ấn mà còn để bảo vệ người giữ ấn, có thiết bị ghi hình này, chính là một lá bùa hộ mệnh, mẹ nó ai dám chèn ép ông đây? Ông đây sẽ trực tiếp báo cáo, đừng nói là nhân viên Ngoại các, ngay cả nhân viên Nội các cũng sẽ bị trừng phạt!”
Mạc gia chủ: “....”
Tần Phong cười khà khà nói: “Hơn nữa cái ấn này còn có thể miễn phí triệu hồi Chủ Thần một lần... hiểu không? Chỉ cần ông đây cư xử chính trực, không phạm pháp, ai dám gây sự với ông đây thì ông đây sẽ triệu hội Chủ Thần ra.. “.
Mấy người: “...”
Tần Phong đột nhiên nói: “Người đâu”.
Khi giọng nói vừa dứt, hai cường giả đột nhiên xuất hiện trên sân.
Tần Phong nói: “Tịch thu toàn bộ tài sản của họ, tiến hành điều tra tỉ mỉ tất cả thành viên trong tộc, nếu không vi phạm pháp luật thì thả tự do, còn nếu có kẻ vi phạm thì xử lý theo pháp luật”.
Hai người cung kính nói: “Tuân lệnh”.
Nói xong, hai người trực tiếp kéo ba người Mạc gia chủ đang ngã gục trên mặt đất xuống.
Trong bóng tối, Diệp Quân nhìn Tần Phong, nở nụ cười.
Tiểu Nhiễm quay đầu nhìn Diệp Quân: “Anh, đây thật sự là mục đích anh làm chiếc máy ghi hình này sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Ở một số nơi, thế lực rắc rối đan xen nhau, người từ trên phái xuống thường xuyên bị những người này cưỡng bức dụ dỗ làm chuyện xấu hoặc hãm hại, vì vậy những người này nhất định phải được hỗ trợ đầy đủ, nếu không, bọn họ đơn độc yếu thế, không thể chống lại những thế lực tà ác đó...”
Nói đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia phức tạp.
Hắn làm như vậy tự nhiên là có nguyên nhân, hắn vẫn chưa quên chuyện khi hắn và Tĩnh tông chủ đánh cược để trở lại Vũ trụ Quan Huyên.
Rất nhiều thế lực tà ác của địa phương thực sự khiến người khác giận sôi máu, hơn nữa núi cao hoàng đế xa, người của các thế lực địa phương này đã quen với tình trạng không coi ai ra gì, trong lòng họ không biết sợ là gì, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì.
Vì vậy, hắn đã đích thân đưa một tia hơi thở kiếm đạo của mình vào ấn quan. Tất nhiên, sức mạnh của hơi thở kiếm đạo này được quyết định bởi cấp độ của ấn quan, chức vụ càng lớn thì hơi thở càng mạnh, hơi thở kiếm đạo này có thể hỗ trợ người giữ ấn thực thi pháp luật. Trên thực tế, đó cũng là một loại giám sát, hắn chỉ để kiếm ý tốt vào, vì vậy, nếu người giữ ấn sử dụng nó để làm điều ác, hắn sẽ ngay lập tức cảm nhận được.
Hắn sẽ không đánh cược vào bản chất con người, không thể nào mọi người đều tốt được, vì vậy, quyền lợi phải được giám sát.
Diệp Quân dẫn theo Tiểu Nhiễm bước ra ngoài với nụ cười nhạt trên môi, lần này hắn đến nơi này, ngoài việc muốn xem các thế giới lạc hậu có bộ dạng như thế nào, hắn còn muốn nhìn thử xem cải cách của mình trong nền văn minh thần Linh có tác dụng hay không.
Từ tình hình hiện tại, nó rõ ràng là có tác dụng.
“Anh Dương!”
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm quay lại thì thấy cách đó không xa, có một người đàn ông đang đi về phía bọn họ, chính là Tần Phong.
Diệp Quân và Tiểu Nhiễm dừng lại, hắn quay đầu nhìn Tần Phong, cười nói: “Anh Tần”.
Tần Phong cũng cười nói: “Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp mặt”.
Diệp Quân gật đầu: “Chúng tôi phải đi rồi”.
Tần Phong có chút kinh ngạc: “Đi?”
Diệp Quân cười nói: “Đúng vậy”.
Tần Phong nghiêm túc nói: “Anh Dương, nói thật, mặc dù phía trên cho tôi rất nhiều tài chính để tôi thay đổi nơi này, nhưng bọn họ lại không cho tôi nhân tài gì, tôi cảm thấy anh rất tốt, anh có hứng thú tới làm việc với tôi không? Đúng lúc tôi đang thiếu trợ lý, anh có thể làm trước, thời gian thử việc là ba năm, hết thời gian thử việc tôi sẽ tuyển anh làm trợ lý chính thức, anh yên tâm, trong ba năm này mỗi năm tôi đều sẽ trả lương cho anh!”
Tiểu Nhiễm mím môi cười, không nói gì mà chỉ liếc nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh Tần, mặc dù tôi cũng muốn ở lại giúp anh, nhưng xin lỗi, tôi còn có việc khác phải làm...”
Tần Phong nghiêm túc nói: “Anh Dương, tôi thật sự cảm thấy anh rất thích hợp làm quan, hiện tại văn minh thần Linh yên bình, vạn vật đều chờ đợi thịnh vượng, là thời cơ tốt để thế hệ chúng ta thể hiện khát vọng của mình, với tài năng của anh, đến lúc đó công thành danh toại cũng là chuyện đơn giản... Tôi nói như vậy không phải để lừa anh, thành thật mà nói, tôi khá quen thuộc với Chủ Thần, đến lúc đó, tôi sẽ giới thiệu cậu với ngài ấy thì anh sẽ một bước lên mây!”
Tiểu Nhiễm: “... “.
Diệp Quân do dự một chút, sau đó nói: “Anh rất quen thuộc với Chủ Thần sao?”
Tần Phong nghiêm nghị nói: “Đương nhiên, lúc trước trong đám người đông đảo, Chủ Thần vừa liếc nhìn đã thích tôi, anh có hiểu cảm giác đó không? Đó là cảm giác: liếc nhìn một cái đã ngàn năm, tiếc nuối vì đã gặp nhau quá muộn!”
Diệp Quân: “...”
Tần Phong tiếp tục nói: “Ngài ấy kéo tôi lại, lúc đó chúng tôi đã nói chuyện rất lâu, tôi nói cho anh biết, thật ra với tài năng của tôi, tôi hoàn toàn có thể vào Nội các, anh có biết tại sao tôi không vào Nội các không? Bởi vì tôi muốn ra ngoài rèn luyện ... Nguyên Giới, nơi nghèo nhất và lạc hậu nhất, là mục tiêu của tôi, trong mười năm, mười năm nữa tôi sẽ biến nơi này thành một nơi hoàn toàn mới... Anh Dương, tôi nói với anh những việc này không phải là để thể hiện điều gì, tôi chỉ muốn nói với anh thứ đang ở trước mặt anh bây giờ là cơ hội ngàn năm có một, nếu chúng ta hợp lực nhất định có thể làm được điều gì đó tuyệt vời....”
Nhìn thấy tên này nói liên tục, không có ý định dừng lại, Diệp Quân chỉ có thể nói: “Tôi không tin thần Linh...”
Tần Phong buột miệng nói: “Tôi cũng không tin vào thần Linh! Cái gọi là tín ngưỡng thần linh chỉ là để tẩy não mà thôi... Ồ, tôi nói lời này có thể hơi bất kính, nhưng anh Dương, anh không phải người ngoài, chắc cũng không có gì to tát...”
Diệp Quân: “...”
...
Chương 3273: Song phá vòng!
Tiểu Nhiễm nhìn chằm chằm vào Tần Phong và không nói gì.
Tần Phong cười nói: "Ta tuyệt đối không phải không tôn Kính Thần Minh Chủ. Ngược lại, ta vô cùng ngưỡng mộ Thần Minh Chủ của chúng ta. Dù sao từ khi anh ta làm Thần Minh Chủ đến nay, văn minh Thần Minh chúng ta xảy ra biến hóa long trời lở đất.”
Diệp Quân có chút tò mò: "Vậy tại sao huynh không tín ngưỡng Thần Minh?"
Tần Phong nghiêm túc nói: "Bởi vì thứ mà Thần Minh muốn không phải là sự tín ngưỡng của chúng ta, mà là năng lực làm việc của chúng ta. Hơn nữa, nếu chúng ta quá tín ngưỡng Thần Minh, chúng ta sẽ đánh mất chính mình, bởi vì chúng ta sẽ càng ngày càng ỷ lại vào Thần Minh, lấy niềm vui của Thần Minh làm niềm vui, lấy điều ác của Thần Minh làm điều ác… Nói một cách đơn giản, là sẽ điên cuồng nịnh nọt Thần Minh... Đây chắc chắn không phải là điều mà các Thần Minh muốn nhìn thấy."
Diệp Quân cười nói: "Làm sao có thể nhìn ra được?"
Tần Phong cười nói: "Kể từ khi Thần Minh lên nắm quyền, cũng giống như Thần Minh các thời đại trước, ông ấy chưa bao giờ xây dựng tượng đài. Hơn nữa, rất nhiều cải cách của ông ấy là nhằm hạn chế quyền lợi của các quan chức trong Thần Minh Điện, bao gồm cả quyền lợi của chính ông ấy. Ngoài ra, ông ấy cũng có rất nhiều cải cách nhằm mang lại lợi ích cho tất cả chúng sinh bên dưới. Có thể thấy rằng Thần Minh của chúng ta thực sự muốn làm điều gì đó cho chúng sinh. Tất nhiên, đây cũng là điều ta muốn làm.”
Tiểu Nhiễm đột nhiên nói: "Có thể thấy rằng ngươi rất tôn Kính Thần Minh. Vậy lúc nãy ngươi nói tín ngưỡng Thần Minh, Đó là tẩy não... Ngươi là phản đối người khác tín ngưỡng Thần Minh sao?”
Tần Phong trầm giọng nói: "Đó là ta dùng từ không đúng, ta không phản đối người khác tín ngưỡng Thần Minh, cái ta phản đối chính là tín ngưỡng Thần Minh một cách không có não, nếu Thần Minh là tốt, tự nhiên trong lòng mọi người sẽ tín ngưỡng. Nếu Thần Minh là xấu, vậy cũng phải tín ngưỡng sao?"
Tiểu Nhiễm im lặng.
Tần Phong nói thêm: "Cá nhân tôi cho rằng việc đầu tiên chúng ta phải làm là tin vào chính mình. Chỉ khi chúng ta chính trực và có năng lực mới có thể phân biệt được liệu mình có nên theo đuổi, có nên tín ngướng Thần Minh hay không chứ không phải người khác nói cái gì thì là cái đấy. Người không có suy nghĩ của riêng mình thì giống như cỏ trôi trên mặt nước, chỉ có thể trôi theo dòng nước, không bao giờ có chính kiến của mình, nếu một ngày nào đó họ chết, có thể họ cũng không biết mình chết như thế nào.”
Diệp Quân mỉm cười gật đầu, "Là đạo lý này."
Tần Phong nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Dương huynh, huynh nói chuyện không tầm thường, kiến thức cũng không tầm thường, nghĩ đến cũng không phải người bình thường, tuy rằng biết có chút không thể, nhưng ta vẫn là muốn mời huynh lần nữa. Nếu huynh đồng ý ở lại, sau này chúng ta nhất định sẽ tạo nên sự nghiệp.
Diệp Quân nói: "Cảm ơn lời mời của huynh, nhưng ta còn có việc khác phải làm… Ta tin rằng những người ở đây vẫn có rất nhiều tiềm năng, huynh bồi dưỡng họ một chút, cho họ một cơ hội, ta tin rằng, họ cuối cùng sẽ tỏa sáng, giống như... Thần Minh Chủ đã chọn trúng huynh.”
Tần Phong suy nghĩ một chút, cười nói: "Cũng đúng."
Diệp Quân cười nói: "Tần huynh, gặp lại sau."
Tần Phong cũng chắp tay nói: "Hẹn gặp lại."
Diệp Quân đưa Tiểu Nhiễm rời đi.
Sau khi Tần Phong nhìn Diệp Quân và Tiểu Nhiễm rời đi, thấp giọng thở dài, thầm nghĩ thật đáng tiếc.
Như anh ta đã nói, thứ anh ta thiếu nhất khi đến đây chính là nhân tài, mà những gì anh ta định làm tiếp theo sẽ không thể thiếu sự giúp đỡ của nhân tài.
Tần Phong thấp giọng thở dài: "Người này có tư thế của Đại đế... Đáng tiếc, không thể dùng cho ta được, đúng là đáng tiếc…”
...
Diệp Quân đưa Tiểu Nhiễm rời khỏi Nguyên Giới, trên đường đi, Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện lên một tia tín ngưỡng.
Sức mạnh tín ngưỡng màu trắng!
Đây không phải là sức mạnh tín ngưỡng của vũ trụ Quan Huyên, mà là sức mạnh tín ngưỡng từ nền văn minh Thần Minh. Sức mạnh tín ngưỡng của nền văn minh Thần Minh này đã ngày càng trở nên tinh tế và phong phú hơn.
Nhìn tia sức mạnh tín ngưỡng trong tay, Diệp Quân cười nói: "Cũng nên đi rồi."
Lúc này Tiểu Nhiễm đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân, có chút không nỡ, nói: "Ca…"
Diệp Quân nói: "Sau khi ta đi, sẽ để lại một phân thân trong dinh thự chính thức của Thần Minh. Phân thân này chủ yếu có tác dụng răn đe, không chỉ để răn đe những người ở vũ trụ bên ngoài, mà còn để răn đe một số người trong nền văn minh Thần Minh... Về phần muội, ta giao cho muội một nhiệm vụ, đó là thay mặt ta tuần tra toàn bộ vũ trụ Thần Minh."
Tiểu Nhiễm hơi cúi đầu và không nói gì.
Diệp Quân quay đầu nhìn Tiểu Nhiễm, cười nói: "Chúng ta không phải là sẽ không gặp lại.”
Tiểu Nhiễm thấp giọng nói: "Muội biết."
Diệp Quân nói: "Bây giờ nền văn minh Thần Minh vừa mới đi đúng hướng, nhưng chúng ta không thể bất cẩn. Những năm qua muội đã tập luyện trong nội các lâu như vậy, bây giờ đã đến lúc phải gánh vác trách nhiệm của mình rồi. Ta nghĩ đây là điều mà Tang Mi cô nương muốn thấy."
Nghe thấy hai tiếng Tang Mi, Tiểu Nhiễm liền rơi nước mắt , "Ca, muội sẽ không để ca và Tang Mi tỷ thất vọng đâu."
Diệp Quân cười nói: "Ta tin tưởng muội."
Vừa nói, hắn vừa quay đầu liếc nhìn vũ trụ, cuối cùng hắn lưu lại một phân thân, sau đó ngự kiếm biến mất ở cuối tinh hà.
Vũ trụ này, hắn đã vô địch, Diệp Quân hắn phải đi chịu khổ, giống như Tang Mi đã nói, hắn không thể ở trong vùng an toàn, phải đi đến 'vùng đau khổ'.
Lần này, hắn không còn sợ hãi con đường phía trước như trước nữa.
Con đường trong thế gian, nếu không bằng phẳng, hãy dùng thanh kiếm của mình để loại bỏ nó.
Con đường vô địch phải như thế này: hoặc là chết, hoặc là vô địch, không có ở giữa.
Khí tức trên người hắn càng ngày càng đáng sợ...
Cuối cùng hắn đã bước được một bước đó.
Song phá vòng!
Không có hắn.
Lần này hắn đi đến vũ trụ nguyên thủy, hắn tuyệt đối sẽ không làm cháu trai.
Hắn muốn làm cha!
Hắn muốn làm ông nội!
Lần này hắn có tự tin, vì hắn đã phát triển tốt.
...
Khi đến vũ trụ nguyên thủy, Diệp Quân tìm thấy Tang Sạn.
Hoang Hải, trong một đại điện.
Tang Sạn đứng ở cửa đại điện, Diệp Quân đứng ở bên cạnh cô ta.
Tang Sạn nói: "Ngươi đã bước được bước đó rồi.”
Diệp Quân gật đầu.
Sang Sạn trầm mặc một lát, ngẩng đầu nhìn về phía tận cùng tinh hà nói: "Ngươi làm rất tốt."
Trong những năm qua, cô luôn chú ý đến nền văn minh Thần MInh. Có thể nói, nền văn minh Thần Minh ngày nay đã trải qua những thay đổi long trời lở đất, điều quan trọng nhất là hắn đang không ngừng hạn chế quyền lợi của các quan chức trong nền văn minh Thần Minh, bao gồm cả của chính hắn.
Hắn thực sự hy vọng rằng thế giới này sẽ trở thành một nơi tốt đẹp hơn, chứ không phải mục tiêu cuối cùng là hy sinh chúng sinh này để hắn có thể đạt đến cấp độ cao hơn.
Một thiếu niên giết rồng chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành rồng.
Diệp Quân nói: "Tang Sạn cô nương, lần này ta đến vũ trụ nguyên thủy, văn minh Thần Minh giao cho cô.”
Hai người mà hắn lo lắng nhất chính là Đông Hoang Chủ và Đại Đạo Bút chủ nhân, tuy rằng Đại Đạo Bút chủ nhân đã bị áp chế, nhưng trực giác của hắn nói cho hắn biết, Đại Đạo Bút chủ nhân nhất định có người hỗ trợ, tuyệt đối không được bất cẩn.
Nói cách khác, trừ khi đích thân hắn chém đầu của Đại Đạo Bút chủ nhân, nếu không thì hắn sẽ không lơ là.
Tang Sạn nói: "Ngươi tới tìm ta là muốn hỏi cái gì?"
Diệp Quân gật đầu.
Tang Sạn nói: "Các cô cô của ngươi đều ở vũ trụ nguyên thủy, mẹ ngươi cũng ở vũ trụ nguyên thủy…”
Nói tới đây, cô ta đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Quân: "Lần này ngươi đến vũ trụ nguyên thủy, không có ý định đi tìm bọn họ sao?"
Diệp Quân lắc đầu cười nói: "Đương nhiên không phải. Tuy bây giờ ta muốn đi theo con đường của mình, nhưng không có nghĩa là ta muốn tuyệt giao với gia đình mình… Hoàn toàn không cần thiết. Ta không phải là người khoa trương như vậy. Lần này tới vũ trụ nguyên thủy, vẫn phải đi tìm họ, ta muốn tìm hiểu về vũ trụ nguyên thủy.”
Tang Sạn lắc đầu: "Ta không biết nhiều về nơi đó, ta chỉ mới đến Chiến trường vũ trụ, đó là nơi huấn luyện con người, Mục và Liên đều ở đó…"
Nói đến đây, cô dừng lại rồi nói tiếp: "Ngươi vừa mới được thăng cấp, thực ra có thể đến đó để ổn định bản thân."
Diệp Quân gật đầu: "Được."
Vừa nói, hắn dường như nghĩ đến điều gì đó, rồi nói: "Có một cô nương, tên là Tiểu Nhiễm. Cô ấy là người mà Tang Mi cô nương nhìn trúng, Tang Sạn cô nương..."
Tang Sạn nói: "Ta sẽ chăm sóc cô ấy."
Diệp Quân gật đầu: "Tang Sạn cô nương, gặp lại sau."
Nói xong, hắn cầm kiếm đứng dậy và biến mất vào vực sâu của vũ trụ.
Tang Sạn nhìn vào sâu trong tinh hà, không biết đang nghỉ gì.
...
Một tháng sau, Diệp Quân cuối cùng cũng đến được chiến trường vũ trụ, như Tang Sạn đã nói, hiện tại hắn không chắc chắn về sức chiến đấu của chính mình.
Bản thân hắn hiện tại rốt cục ở sức chiến đấu gì?
Đồng thời, hắn cũng muốn gặp gỡ những cường giả hàng đầu từ các nền văn minh vũ trụ hàng đầu khác nhau.
Xung quanh có rất nhiều cường giả văn minh đang đi về phía chiến trường vũ trụ xa xôi, hắn nhìn nhanh và phát hiện ra rằng hầu hết họ đều là cường giả Thần Minh trở lên, cũng có một số cường giả tương đương Thần Minh Cảnh, một cường giả phá vòng cũng không có.
Hiển nhiên, cường giả cấp độ phá vòng là tương đối hiếm, ngay cả trong vũ trụ nguyên thủy.
Diệp Quân thu hồi tâm tư, đi về phía cách đó không xa, có một thanh niên áo đen đang đứng canh gác, thu tiền.
Rất nhanh, đến hắn rồi, hắn liền đi tới trước mặt thanh niên áo đen, thanh niên áo đen nhìn hắn, tiện miệng hỏi: "Ngươi là Diệp Quân?"
Diệp Quân?
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm, ý nghĩ bản năng đầu tiên là: Mẹ kiếp, có người muốn chơi mình!
Chương 3274: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch!
Thanh niên áo đen này chính là Thác Cổ Nguyên, đối với Diệp Quân, anh ta đã cơ bản từ bỏ rồi, bởi vì những năm qua ở đây có rất nhiều người trẻ tuổi, nhưng lại không có ai tên là Diệp Quân, vì vậy anh ta dần dần quên mất chuyện này, dù sao, anh ta sẽ không đặt hết hy vọng về tương lai của mình vào một kẻ huyễn hoặc, điều đó thật ngu ngốc.
Còn lúc này, sở dĩ anh ta hỏi như vậy, hoàn toàn là bởi vì phong thái Diệp Quân không bình thường, rất khác biệt, vì vậy anh ta mới tùy ý hỏi.
Diệp Quân lập tức lắc đầu, "Không, ta họ Dương, ta tên Dương Quân."
Tuy không biết tại sao thanh niên trước mặt lại hỏi hắn có phải là Diệp Quân không... nhưng tốt nhất nên cẩn thận, không biết chừng là Đại Đạo Bút chủ nhân đang có âm mưu gì đó.
Tuy rằng thực lực của hắn hiện tại không yếu, nhưng dù sao hắn vẫn cần phải cẩn thận, Đại Đạo Bút chủ nhân chỉ bị trấn áp chứ không chết.
Khi nào Đại Đạo Bút chủ nhân chết, hắn mới có thể thực sự yên tâm.
Nghe được những lời của Diệp Quân, Thác Cổ Nguyên đột nhiên cảm thấy có chút thất vọng, nhưng nhanh chóng trôi qua, anh ta nói: "Một vạn tổ Linh tinh.”
Một vạn!
Không thể không nói, Diệp Quân vẫn là có chút tổn thương, mặc dù lúc đầu Tiểu Bạch đưa cho hắn một ít tổ Linh tinh, nhưng số lượng không nhiều, chỉ có khoảng mười vạn, cộng với chỗ Diệp Thanh Thanh cô cô đưa cho hắn, hắn cũng có hơn hai mươi vạn. Mà những năm qua ở Thần Châu, hắn đã dùng mười mấy vạn, dù sao, xây dựng lại trật tự của nền văn minh Thần Minh cũng cần có tiền, còn có tu luyện của bản thân hắn.
Hiện tại hắn chỉ có hơn sáu vạn tổ Linh tinh.
Tuy có chút đau đớn về mặt thể xác nhưng Diệp Quân vẫn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Thác Cổ Nguyên.
Diệp Quân gật đầu: "Ừm."
Thác Cổ Nguyên có chút nghi hoặc, "Bình thường người lần đầu tới đây đều có trưởng bối đi cùng, sao ngươi lại đi một mình?"
Diệp Quân cười nói: "Nếu các trưởng lão đi theo, vậy thì người khác còn chơi làm sao được?"
Thác Cổ Nguyên ngây ra một lát, sau đó mới hiểu được ý tứ trong lời nói của Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Vị huynh đệ này, suy nghĩ này của ngươi không được. Ta ở đây thủ giới nhiều năm như vậy, cũng đã nhìn thấy rất nhiều yêu nghiệt thiên tài, bọn họ đều là thiên tài hàng đầu của các nền văn minh vũ trụ khác nhau, ở trong nền văn minh vũ trụ của chính họ, đó tuyệt đối là sự tồn tại kiêu ngạo. Tuy nhiên, đây là vũ trụ nguyên thủy, lúc đến họ có kiêu ngạo đến đâu thì khi rời đi sẽ thảm bấy nhiêu, thậm chí quá kiêu ngạo sẽ bị giết ngay lập tức bởi những thủ đoạn bẩn thỉu của ai đó, vì vậy tốt hơn hết là ở nơi này, nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.”
Diệp Quân gật đầu, "Ta hiểu rồi, cảm ơn huynh đài đã nhắc nhở, ta sẽ khiêm tốn."
Vừa nói hắn vừa chuyển mũi nhọn: "Vừa rồi huynh đài hỏi ta có phải là Diệp Quân không, chuyện này là sao?"
Thác Cổ Nguyên bình tĩnh nói: "Cũng không có gì, chính là, Diệp Quân là huynh đệ sinh tử của ta đã nhiều năm..."
Diệp Quân đột nhiên trợn tròn mắt.
Chết tiệt?
Bản thân cũng không nhớ mình có huynh đệ từ khi nào!
Thác Cổ Nguyên lại nói: "Tuy chúng ta chưa từng gặp mặt nhưng thần giao đã lâu.”
Diệp Quân: "......"
Thác Cổ Nguyên liếc nhìn Diệp Quân, "Thần giao... Hiểu không? Tuy rằng chúng ta chưa từng gặp mặt, nhưng chúng ta đều có thể rút đao tương trợ lẫn nhau."
Diệp Quân do dự một chút, sau đó nói: "Huynh đài, Diệp Quân mà ngươi nói là..."
Thác Cổ Nguyên nhìn Diệp Quân nói: "Huynh đài, ngươi từ đâu tới? Diệp Quân... đương nhiên là Thiếu Các Chủ của Thiên Bảo Các, Diệp Quân, nếu không thì còn có thể là ai?"
Diệp Quân lập tức bị anh ta làm cho im lặng, hắn thật sự không biết từ khi nào lại có thêm một “thần giao” đã đến mức huynh đệ sinh tử...
Thác Cổ Nguyên đột nhiên lấy ra một cuộn giấy đưa cho hắn: "Đây là "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" do Tiên Bảo Các xuất bản, vốn dĩ cần hơn ba trăm tổ Linh tinh... Nhưng nhìn ngươi như vậy, nghĩ cũng nghèo, bỏ đi, tặng ngươi ".
Diệp Quân nhìn cuộn giấy, có chút tò mò: "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy?"
Thác Cổ Nguyên gật đầu, "Trong đó không chỉ ghi lại chi tiết các thế giới lớn và các thế lực lớn trong vũ trụ nguyên thủy mà còn phân tích chi tiết sức mạnh của từng thế lực lớn, điều này có thể giúp ngươi nhanh chóng hiểu rõ vũ trụ nguyên thủy. Điều quan trọng nhất là trong đó cũng phân tích rất chi tiết mức độ nguy hiểm của các thiên tài và yêu nghiệt của các thế lực lớn, nói cách khác, sau khi đọc xong, ngươi sẽ biết cái nào có thể khiêu khích và cái nào không thể khiêu khích."
Vừa nói, anh ta vừa dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Khi xuất môn ra ngoài, điều sợ nhất là chọc vào người có chỗ dựa rất rất lớn. Chọc vào người như vậy sẽ mất mạng, bởi vì nếu đánh kẻ nhỏ, kẻ lớn sẽ đến, đánh kẻ lớn, một đám kẻ lớn sẽ đến…. Hơn nữa, còn có thể gây họa lớn cho gia tộc, thậm chí là cả nền văn minh của mình. Mà "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" này có thể giúp ngươi tránh rất nhiều rủi ro, cho ngươi biết thế lực nào và con người nào không thể chọc vào trong vũ trụ này ... "
Thì ra là vậy!
Diệp Quân cất "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" đi và nói: "Huynh đài, đa tạ. Đúng rồi, phải xưng hô với huynh đài như thế nào?”
Thác Cổ Nguyên nói: "Thác Cổ Nguyên."
Diệp Quân chắp tay nói: "Thác Cổ huynh, gặp lại sau."
Nói xong, hắn đi về phía xa, mới đi được mấy bước, Thác Cổ Nguyên từ phía sau đi tới, hỏi một thanh niên: "Ngươi tên là Diệp Quân?"
Diệp Quân: "......"
Diệp Quân đi về phía chiến trường vũ trụ, trên đường đi, hắn lấy ra "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" và đọc.
Sau khi đọc "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy", hắn đã hiểu rõ toàn bộ vũ trụ nguyên thủy.
Có năm thế lực tối cao trong vũ trụ nguyên thủy, lần lượt là Thần đạo tộc, Khổ Môn, Bản Vô Tông, Quan Huyên Vực, Tiên Bảo Các.
Thần Đạo Tộc có nguồn gốc từ nền văn minh Thần Đạo, có lịch sử hơn 100 tỷ năm. Đây là nền văn minh cao nhất vào thời điểm đó, tổ tiên của Thần Đạo Tộc đã tạo ra "Thần đạo" đại đạo bằng sức mạnh của Thần đạo tối cao, bọn họ đã dẫn dắt cả gia tộc đi ngược lại ý trời, cưỡng bức cắt đứt tương lai và hiện tại, quay về quá khứ và sống một cuộc sống mới...
Cả gia tộc được tái sinh!
Chính vì điều này mà Thần Đạo Tộc khi đó đã từ văn minh thần Linh siêu cấp phá vỡ xiềng xích nền văn minh, đạt đến một nền văn minh tối cao.
Đồng thời, điều đáng sợ nhất của gia tộc này là, nghe nói rằng cả gia tộc đều thoát khỏi sự can thiệp nhân quả của ý chí tối cao, nói cách khác, số phận của gia tộc này đã trở nên độc lập và không còn bị điều khiển bởi ý chí tối cao nữa. .Khổ Môn đến từ nền văn minh xoay vòng xa xôi. Người sáng lập tên là Tam Tướng, là người sáng lập ra nền văn minh xoay vòng. Ông đã tạo ra một phương pháp tu hành chưa từng có: khổ hành.
Không tu nhân quả!
Không tu đại đại!
Không tu vận mệnh!
Sử dụng phương pháp khổ hành, trực tiếp mở ra một phương pháp tu luyện mới, hoàn toàn tránh được sự kiểm soát của ý chí tối cao.
Cách họ tu hành vô cùng... đáng sợ.
Đối với Diệp Quân mà nói, phương pháp tu hành này quả thực có chút nghịch thiên, ví dụ như phơi mình dưới ánh nắng thiêu đốt để rèn luyện thân thể; đi bộ trong địa ngục, bị hàng trăm triệu ác Linh ăn thịt để rèn luyện linh hồn; không ngừng chuyển thế luân hồi, chịu đựng mọi loại đau khổ trên đời và rèn luyện ý chí của mình...
Cách tu hành của họ là: khổ và khó.
Người của Khổ Môn không có nhiều, bởi vì thực sự có quá ít người có thể sống sót sau kiểu tu hành đó.
Tất nhiên, những người sống sót... không phải là con người.
Bản Vô Tông: Người sáng lập giáo phái này tên là Đạo An, sáng tạo ra Bát Nhã Thần Đạo học, hoàn thiện tất cả Thần Học và Đạo Học, đồng thời dung hợp hoàn hảo cả hai, là người đồng sáng lập Thần Đạo và Phật Đạo, đồng thời, cũng là người sáng lập Tân Thần Học và Tân Đạo Học.
Tất nhiên, điều đáng sợ nhất ở ông ta là sau này ông ta thực sự đã dung hợp được Thần Học, Đạo Học với đại đạo thế gian để tạo ra một con đường mới: Bản Vô Đạo.
Bản Vô Đạo!
Không lập chữ viết, pháp vượt qua ngôn ngữ!
Giống như Khổ Môn, là một con đường tu hành hoàn toàn mới, nhưng khác với Khổ Môn, Bản Vô Đạo tập trung vào sự giác ngộ: Nếu đã biết vạn pháp pháp đều ở trong chính mình, tại sao không theo tâm mình và chợt nhận ra bản tính thực sự?
Điều này có nghĩa là tất cả những đại đạo trên thế gian đều nằm ở chính mình, tu đạo, thực chất là tu chính mình.
Mà sự giác ngộ được chia làm giác ngộ nhỏ và giác ngộ lớn. Giác ngộ nhỏ chính là phải thông qua từng chút cố gắng dần dần tiến lên, gọi là giác ngộ thập địa, sau khi tu luyện đến thất địa, tức là đạt đến một giai đoạn giác ngộ, cũng chính là sự khai sáng, tu hành một ngày ngàn dặm.
Giác ngộ lớn là: im lặng tinh tế, bất dung giai đoạn. Một khi đã vào cảnh giới thì là sự giác ngộ gắn bó chặt chẽ với tất cả các đại đạo trên thế gian: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch.
Tín đồ của Bản Vô Tông này có rất rất nhiều, vượt xa Khổ Môn, bởi vì họ chú ý đến sự giác ngộ, chỉ cần ngươi giác ngộ, vậy thì chúc mừng ngươi, ngươi có thể trực tiếp cất cánh…
So với lối tu hành khổ cực không cần mạng của Khổ Môn, mọi người vẫn thích cách tu luyện giác ngộ này, đặc biệt là câu: Một khi giác ngộ, ta sẽ vô địch. Câu nói này đã trở thành mục tiêu theo đuổi tinh thần của vô số đệ tử Bản Vô Tông. Đồng thời, cũng là khẩu hiệu chiêu mộ đệ tử của họ:
"Lão đệ, ta cảm thấy tính giác ngộ của ngươi không tệ, có muốn đến Bản Vô Tông của chúng ta không? Chúng ta ở đây không để ý tới tài nguyên tu luyện hay thân phận bối cảnh... Một khi giác ngộ, ngươi sẽ là..."
Nghe những lời này, ai mà không bị mơ hồ chứ?
Chính vì điều này mà tín đồ của Bản Vô Tông cực kỳ nhiều. Tất nhiên, sau khi có nhiều người, chắc chắn sẽ có sự phân bổ tốt và xấu không đồng đều. Thế là, Bản Vô Tông lại được chia thành Nội Tông và Ngoại Tông. Nội Tông đều là tinh anh, Ngoại Tông nhiều người nhưng đều là người yếu…
Đây cũng là nguyên nhân dấn đến ở Bản Vô Tông, người mạnh thì rất mạnh, người yếu thì rất yếu…
"Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" nói rằng khi có xung đột với đệ tử của Bản Vô Tông, trước tiên bạn phải hỏi xem đối phương là người của Nội Tông hay Ngoại Tông, nếu là người Nội Tông thì chỉ số nguy hiểm là 9/10, "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" khuyến nghị 'rút lui có tính chiến lược'. Nếu là Ngoại Tông... "Bản đồ an ninh vũ trụ nguyên thủy" khuyến cáo: Tùy tiện làm.
Sau khi hiểu rõ ba thế lực tối cao, Diệp Quân trực tiếp bắt đầu tìm hiểu một số thế lực siêu cấp bên dưới ... Đương nhiên, hắn không cần phải tìm hiểu Tiên Bảo Các và Quan Huyên Vực.
Đều là của hắn!
Còn tìm hiểu cái gì!
Tất nhiên, trong lòng hắn vẫn có chút xúc động, hắn xem qua phần giới thiệu về Tiên Bảo Các và Quan Huyên Vực, hóa ra mọi người trong gia đình hắn đều làm tốt như vậy, chỉ có hắn là người duy nhất luôn bị đánh bại suốt những năm qua. ...
Chương 3275: Làm việc! Làm việc!
Ngoài năm thế lực tối cao, còn có một số thế lực siêu cấp trong vũ trụ nguyên thủy. Những thế lực siêu cấp này đến từ các nền văn minh vũ trụ khác nhau, đều là những nền văn minh cấp thần Linh siêu cấp, mặc dù không bằng năm thế lực tối cao nhưng vẫn rất đáng sợ và thuộc vào thế lực siêu cấp.
Trước đây, nền văn minh Thần Minh khi ở đỉnh cao là một nền văn minh thần Linh siêu cấp. Có thể thấy nền văn minh thần linh siêu cấp rất đáng sợ.
Dưới nền văn minh thần Linh siêu cấp là nền văn minh thần linh. Có rất nhiều nền văn minh thần linh, thực lực của họ thực sự rất mạnh, bởi vì chỉ có nền văn minh có những cường giả phá vòng mới có thể gọi là nền văn minh thần linh.
Các nền văn minh lớn cũng được chia thành nền văn minh mạnh và yếu. Về cách phân biệt thì rất đơn giản, là xem nền văn minh nào có nhiều cường giả phá vòng.
Mà sở dĩ tất cả những thế lực siêu cấp này hội tụ trong vũ trụ chỉ vì một lý do: Thiên Lộ.
Thiên Lộ nằm ở Vô Thượng Thiên Giới. Đó là con đường rộng hàng trăm ngàn trượng, được hình thành bởi vạn pháp vạn đạo trên thế gian, đi không phải là đường, mà là nhân quả, là luôn hồi.
Nguồn gốc của Thiên Lộ này rất thần bí, nhưng mọi người đều biết rất rõ, Thiên Lộ này nhất định có liên quan đến ý chí tối cao.
Mà tận cùng của Thiên Lộ thì không ai biết đó rốt cục là gì, bởi vì cho đến nay vẫn chưa có ai có thể đi đến cuối Thiên Lộ này.
Tất cả các thế lực hội tụ trong vũ trụ nguyên thủy chính là vì bí mật ở cuối Thiên Lộ.
Rất lâu sau, Diệp Quân gập "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" vào, mặc dù hắn cũng rất tò mò về Thiên Lộ, nhưng đối với hắn mà nói, đó không phải là chuyện hắn nên cân nhắc vào lúc này.
Hiện tại hắn rất nóng lòng muốn biết hiện tại mình thuộc cấp độ nào. Nếu có thể, tốt nhất là có thể chiến đấu với một cường giả cấp phá vòng thật sự.
Một lúc sau, hắn đã đến chiến trường vũ trụ. Nhìn những tòa tháp đá thông thiên dày đặc trên vùng đất hoang, Diệp Quân vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì hắn biết rằng những tòa tháp đá thông thiên này được xây dựng bởi nhiều nền văn minh vũ trụ khác nhau, chỉ có nền văn minh thần Linh mới có thể xây dựng được tòa tháp đá tu luyện thông thiên cho nền văn minh của chính mình.
Mà ở đây, có hàng chục ngàn tháp đá tu luyện thông thiên!
Vũ trụ nguyên thủy này thực sự là một võ đài lớn!
Hắn bước nhanh về phía xa. Từ "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy", hắn biết được rằng Tháp đá tu luyện thông thiên ở đây cũng có các cấp độ từ thấp đến cao: Linh, Thần và Chí.
Các cấp độ khác nhau tương ứng với các cấp độ văn minh khác nhau.
Tháp đá Linh đại diện cho nền văn minh vũ trụ thần linh, còn Thần là đại diện cho nền văn minh thần linh siêu cấp, còn về Chí, là văn minh tối cao, cũng chính là năm thế lực văn minh tối cao.
Cấp độ thấp nhất là văn minh thần Linh!
Cục diện cao cấp!
Chẳng bao lâu sau, hắn đã mất đi sự phấn khích vì phát hiện ra rằng việc vào loại tháp đá thông thiên này đòi hỏi một khoản phí rất đắt. Cho dù đối với tháp đá thông thiên cấp độ Linh, phí một lần về cơ bản cũng cao tới năm vạn tổ linh tinh.
Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ có thể đi đến tháp đá thông thiên thấp nhất.
Tất nhiên, khoản phí này không chỉ cho phép ngươi tiến vào và chiến đấu. Mỗi Tháp đá thông thiên đại diện cho một nền văn minh vũ trụ. Một khi bước vào đó, không chỉ có thể chiến đấu với những thiên tài của nền văn minh vũ trụ đó, mà còn có thể tu luyện trong đó. Phương pháp tu luyện của mỗi một nền văn minh vũ trụ đều khác nhau, điều đó có nghĩa là chỉ cần có tiền, ngươi có thể trải nghiệm các phương pháp tu luyện của tất cả các nền văn minh vũ trụ!
Trong chiến trường vũ trụ này, tháp đá thông thiên nổi tiếng nhất chắc chắn là tòa tháp do Tiên Bảo Các xây dựng, trong đó không chỉ có Linh khí dồi dào nhất, còn có chức năng nghịch thiên, năm năm trong đó chỉ bằng một ngày bên ngoài…
Điều này có gì khác với gian lận?
Hơn nữa, bên trong còn có một tòa võ các, chứa vô số thần thông mật pháp của các võ công kinh điển, đều là loại đỉnh cao... và còn được cập nhật thường xuyên.
Đó chính là một thiên đường cho tất cả những người tu luyện!
Nhược điểm duy nhất chính là quá đắt!
Cực kỳ đắt!
Muốn vào tu luyện một lần, phải tốn 290.000 viên tinh Linh nguyên thủy... đồng thời, chỉ có thể ở đó mười ngày, đương nhiên tương đương với năm mươi năm.
Mà có gần ba trăm ngàn tổ Linh tinh, tuyệt đối không phải người bình thường. Tổ linh tinh là loại tiền tệ phổ biến của vũ trụ nguyên thủy này, chúng rất quý giá, chỉ có thể có được trong vũ trụ nguyên thủy. Các nền văn minh đỉnh cao bên ngoài muốn có được thực sự cũng rất khó, ngoài việc bán những thứ quý giá của nền văn minh vũ trụ của mình, còn phải khám phá những khu vực bí mật nguy hiểm nhất trong vũ trụ nguyên thủy, nhưng điều này rất nguy hiểm.
Hơn nữa, nếu muốn vào tháp đá tu luyện của Tiên Bảo Các thì phải đặt chỗ trước... Nghe nói xếp hàng đặt chỗ đã xếp đến một trăm năm sau rồi...
Tất nhiên, còn có một cách khác, đó là có thể thêm tiền để chen hàng... Có đủ tiền, ngươi có thể vào bất cứ lúc nào.
Nếu Tiên Bảo Các là tòa tháp đá tu luyện được yêu thích nhất thì tòa tháp đá tu luyện Khổ Môn lại ít được chào đón nhất...
Miễn phí cho người vào, cũng không ai vào!
Thật là khổ quá rồi.
Đó không phải là thứ con người có thể tu luyện... Ngay cả một số đại yêu thượng cổ cũng không dám dễ dàng đi đến tháp đá tu luyện Khổ Môn.
Ngoài tháp đá tu luyện của Tiên Bảo Các, các tháp đá tu luyện của Thần Đạo Tông và Bản Vô Tông và Hợp Quan Các cũng rất được chào đón.
Cũng rất được chào đón, đặc biệt là Hợp Quan Các. Bọn họ chú ý đến sự hòa hợp của âm dương, sự hòa hợp của trời và người... Để giúp ngươi thăng cấp, họ sẽ dẫn ngươi làm một số điều kỳ lạ... ...
Về phần Bản Vô Tông, bởi vì họ chú ý đến 'Giác ngộ', nên trong tháp đá tu luyện của họ, để có thể khiến ngươi giác ngộ, họ sẽ có một bộ phương pháp độc đáo, tất nhiên là không thể 100% khiến bạn giác ngộ. Điều đó cuối cùng phụ thuộc vào thiên phú của chính ngươi, nhưng chỉ cần giác ngộ, thực lực của ngươi có thể được cải thiện rất nhiều.
Phí vào cửa của năm phòng tu luyện cao cấp nhất cao ngất ngưởng, người bình thường không thể nào dùng được.
Diệp Quân đi lòng vòng một vòng, cuối cùng chọn được một tòa tháp đá tu luyện tên là “Văn minh Quần Tinh”, hắn lấy ra "Bản đồ an toàn vũ trụ nguyên thủy" để tìm hiểu về nền văn minh Quần Tinh này. Đây là một nền văn minh đặc biệt, cũng là một nền văn minh cấp thần Linh. Bọn họ tín ngưỡng các vì sao, tin rằng các vì sao là nơi tận cùng của vũ trụ...
Nó đã từng rất hùng mạnh, nghe nói nó gần như đã trở thành một nền văn minh 'tối cao', nhưng sau đó, không rõ vì lý do gì, nền văn minh này bắt đầu suy tàn dần dần.
Sở dĩ hắn chọn “Văn minh Quần Tinh” này là vì nền văn minh này đã từng gần đạt tới nền văn minh tối cao, bọn họ chắc chắn có chút đặc biệt. Tất nhiên, lý do chính là vì “Văn minh Quần Tinh” này rẻ hơn các nền văn minh khác. Tháp đá tu luyện của các nền văn minh khác thấp nhất cũng có giá khoảng bảy tám vạn, nhưng họ chỉ cần năm vạn hai.
Diệp Quân đến trước tháp đá tu luyện của văn minh Quần Tinh. Điều làm hắn ngạc nhiên là các tháp tu luyện của các nền văn minh vũ trụ khác khá sôi động, người ra vào rất nhiều, nhưng ở đây lại rất ít.
Người đứng canh gác trước tháp đá tu luyện là một ông già, vừa nhìn thấy Diệp Quân, ông ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt rất hưng phấn, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Ông ta bình tĩnh nói: "Muốn vào tu luyện à?"
Diệp Quân gật đầu: "Ừm."
"Được được!"
Ông láo vội vàng nói: "Chàng trai trẻ, ngươi thật là sáng suốt. Nền văn minh Quần Tinh của chúng ta là nền văn minh nổi tiếng nhất..."
"Hử?"
Diệp Quân nhìn ông lão, ông lão cười: "Ta đang nói sau này. Sau này, văn minh Quần Tinh chúng ta nhất định sẽ là nền văn minh nổi tiếng nhất, điều này là chắc chắn.”
Diệp Quân có chút đau đầu, sao lão già này có chút không bình thường? Hắn cũng cảm thấy nền văn minh Quần Tinh này có chút không bình thường.
Ông lão dường như sợ Diệp Quân hối hận, vội vàng nói: "Trả năm vạn hai tổ Linh tinh, ngươi có thể đi vào rồi."
Diệp Quân do dự.
Thấy Diệp Quân do dự, ông lão vội vàng nói: "Thôi bỏ đi, thấy ngươi đẹp trai, ta giảm giá cho ngươi, tám trăm, tám trăm tổ Linh tinh là đủ rồi."
Chết tiệt!
Diệp Quân sửng sốt, ngươi giảm giá như vậy sao?
Có vấn đề!
Có vấn đề lớn!
Không chút do dự, Diệp Quân quay người bỏ chạy, nhưng ông lão đã tóm lấy hắn và nói: "Miễn phí, tiểu huynh đệ, hôm nay chúng ta miễn phí… Tiểu huynh đệ, đừng sợ, chúng ta là những người nghiêm túc.. ....."
Nói xong, hắn bị kéo thẳng vào tháp đá tu luyện.
Diệp Quân: "......"
Sau khi ông lão tiến cử tháp đá tu luyện cho Diệp Quân, ông ta nhanh chóng lấy ra một viên đá hình ngôi sao nhỏ, hưng phấn nói: "Làm việc! Làm việc!"
...
Diệp Quân vừa tiến vào tháp đá tu luyện, dưới chân hắn xuất hiện một trận truyền tống tinh tú, sau đó hắn đi đến một tinh vực không xác định.
Trong tinh vực này, nếu nhìn lên, sẽ thấy vô số ngôi sao. Những ngôi sao đó nằm rải rác trong vực sâu của vũ trụ, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Khi Diệp Quân đang nghi hoặc, đột nhiên, ánh sáng của các vì sao chiếu đến từ mọi hướng.
Hắn ngây ra.
Ánh sáng của các ngôi sao bay từ bốn phía như những ngôi sao băng, và cuối cùng rơi xuống xung quanh hắn. Ánh sáng của các ngôi sao phân tán, những nam nữ thanh niên xuất hiện xung quanh hắn, có đến hơn một nghìn người, hơn nữa, họ đều có cảnh giới rất cao, thấp nhất cũng vượt qua Thần Minh Cảnh.
Đàn ông đều mặc áo dài đen, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng đen, chiếc áo choàng rất đẹp, bên trên giống như một tinh hà, lấp lánh; phụ nữ mặc váy màu tím sẫm và cũng mặc áo choàng có hình ngôi sao, không giống như đàn ông, phần lớn phụ nữ còn đội một chiếc mũ có sừng trông rất dễ thương.
Đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, Diệp Quân chợt bối rối.
Mà những người kia đều tò mò nhìn Diệp Quân, không chỉ nhìn hắn, còn thì thầm với nhau.
Lúc này, một người đàn ông chậm rãi bước ra, ông ta tóc bạc, trong miệng ngậm một nhánh cỏ dại, dáng vẻ có chút bất cẩn.
Diệp Quân nhìn người vừa đi ra, "Ta tới đây tu luyện..."
Người đàn ông tóc bạc cười khúc khích: "Được được."
Diệp Quân nói: "Sao ngươi lại cười tục tĩu như vậy?"
"Tục tĩu?"
Người đàn ông tóc bạc nghiêm túc nói: "Có sao? Được rồi, nào, ngươi ra tay đi."
Diệp Quân nói: "Với ngươi?"
Người đàn ông tóc bạc lắc đầu: "Là với chúng ta!"
Diệp Quân nhìn chằm chằm người đàn ông tóc bạc, "Với các ngươi?"
Vừa nói, hắn vừa liếc nhìn đám người đàn ông tóc bạc.
Người đàn ông tóc bạc gật đầu: "Đúng vậy, với chúng ta!"
Diệp Quân trầm mặc một lát mới nói: "Các người có phải muốn cướp không?"
Người đàn ông tóc bạc sửng sốt: "Sao ngươi biết..."
Lúc này, ông ta ý thức được điều gì, vội vàng dừng lại, sau đó nghiêm túc nói: "Sao có thể? Chúng ta không phải loại người như vậy."
Một cô bé khoảng mười lăm, mười sáu tuổi ở bên cạnh kéo tay áo ông ta, nghiêm túc nói: "Ca, chúng ta chính là loại người như vậy."
Người đàn ông tóc bạc: "..."
Diệp Quân im lặng.
Mẹ nó!
Đã vào hang ổ của thổ phỉ rồi.
Cô bé bên cạnh người đàn ông tóc bạc nhìn Diệp Quân, ấm áp nói: "Ngươi đừng sợ. Nền văn minh Quần Tinh của chúng ta là một nền văn minh nói đạo lý. Chúng ta chỉ kiếm tiền, chứ không hại mạng. Nếu ngươi không có tiền thì chỉ cần viết thư cho nền văn minh của ngươi, để người nhà ngươi đến chuộc ngươi, chúng ta chỉ cần mười vạn tổ Linh tinh, nếu như các người cũng khó khăn, chúng ta có thể giảm giá..."
Diệp Quân: "......"
Bình luận facebook